2. Phân tích hình tượng Thúc Sinh trong đoạn Thúy Kiều báo ân báo oán, mẫu số 2:
'Truyện Kiều' của Nguyễn Du là một kiệt tác với giá trị hiện thực và nhân đạo sâu sắc, nổi bật ở mặt nghệ thuật xây dựng hình tượng nhân vật. Trong đoạn 'Thúy Kiều báo ân báo oán', Thúc Sinh được mô tả thoáng qua nhưng vẫn thể hiện rõ con người và tính cách.
Thúc Sinh, thư sinh có gia đình danh giá, cầu hôn Hoạn Thư, con gái của Thượng Thư. Gặp Thúy Kiều tại thanh lâu, anh ta say mê nàng và dùng tiền chuộc nàng. Khi Thúy Kiều mời Thúc Sinh đến 'phiên tòa', tính cách của nhân vật được rõ ràng:
'Rung gươm mời Thúc lang
Mặt như chàm đổ, cơ thể rụt rè lẽo lỡ'
Trong phiên tòa xử này, Thúy Kiều đã mời Thúc Sinh đến để báo đáp ân nghĩa. Nguyễn Du sử dụng từ 'mời' để thể hiện sự coi trọng và 'tư cách' của Thúc Sinh. Nhưng, khi đối mặt với không khí nghiêm túc và đội quân oai nghiêm của Từ Hải, Thúc Sinh trở nên 'Mặt như chàm đổ, cơ thể run lên'. 'Chàm đổ' miêu tả khuôn mặt như mất đi sắc hồng, trở nên xám ngắt như màu chàm.
Phân tích hình tượng Thúc Sinh trong đoạn Thúy Kiều báo ân báo oán, văn mẫu tuyển chọn
Từ 'run' trong câu thơ này diễn tả sự run rẩy, sợ hãi trong hành động của Thúc Sinh.
Thúc Sinh có lẽ hiểu rằng, Thúy Kiều đã trải qua nhiều đau khổ và sự hành hạ dã man từ Hoạn Thư. Khi được mời đến, anh mang theo cảm giác bất an. Bản tính nhu nhược và bất lực làm hình ảnh Thúc Sinh trở nên đáng thương và hài hước.
Nghe Thúy Kiều tâm sự về mục đích mời gọi, Thúc Sinh không khỏi lòng bồi hồi, nhưng giữ bình tâm hơn, vẫn thoải mái. Tuy nhiên, trong tâm trí luôn hiện lên cảm giác lo sợ và bất an, khiến anh không thể hoàn toàn yên tâm.
'Vợ chồng quỷ quái, tình yêu ma thuật
Phen này, trộm bà già gặp nhau'
Khi nghe tiếng 'vợ chàng', Thúc Sinh không giữ được sự bình tâm, mà ngược lại, nỗi sợ hãi và kinh hoàng tràn ngập anh như một cơn gió lạnh bất ngờ.
'Thúc Sinh đứng trước mặt đó
Dòng mồ hôi chẳng kìm được, ướt đẫm như làn mưa'
Khuôn mặt của Thúc Sinh trở nên ảm đạm, chưa kịp lấy lại sự tươi tắn thì lời kết tội từ Thúy Kiều về Hoạn Thư đặt ra, đặc biệt nhấn mạnh đến mối quan hệ giữa họ, khiến mồ hôi rơi 'như mưa ướt đầm'.
Có lẽ Thúc Sinh sợ Thúy Kiều không chỉ vì lòng căm ghét Hoạn Thư mà còn lo lắng nó có thể lan đến chính mình. Điều này có thể làm anh ta tự đặt câu hỏi.
Qua những từ ngữ, Thúc Sinh không chỉ thể hiện sự yếu đuối, tầm thường, mà còn bộc lộ tính nhát gan, thiếu bản lĩnh cần thiết của một người đàn ông. Điều này có thể là nguyên nhân của những đau khổ mà Thúy Kiều phải trải qua khi ở bên anh.
'Lòng sợ mừng, sợ khôn cầm
Sợ thay đổi, mừng thầm cho ai'
3. Phân tích nhân vật Thúc Sinh trong đoạn Thúy Kiều báo ơn và trả thù, mẫu số 3:
Đoạn trích 'Thúy Kiều báo ơn và trả thù' mô tả cảnh Kiều đền ơn tri ân những người đã bảo vệ và giúp đỡ mình trong thời kỳ khó khăn, đồng thời trừng phạt những kẻ bất nhân, tàn ác. Bằng bút phê tinh tế của Nguyễn Du, chúng ta nhận thức rõ tấm lòng nhân ái và lòng biết ơn của Kiều, cùng với ước mơ về công lý và chính nghĩa của nhân dân: con người bị đau khổ và bức bách đứng lên đòi hỏi sự cân bằng công bằng; 'ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác'.
Ngoài việc trả thù cho những người đã gây ra đau khổ cho mình, Thúy Kiều còn coi trọng lòng biết ơn. Do đó, sau khi được Từ Hải cứu giúp, nàng quay trở lại để tri ân những người đã giúp đỡ mình trong những thời điểm khó khăn.
Phản ánh đúng phẩm chất nhân hậu của mình, Thúy Kiều suy nghĩ về việc đền ơn trước và báo thù sau. Người được mời đầu tiên là Thúc Sinh: 'Dùng gươm mời Thúc lang đến' trong những ngày lang thang của nàng.