Không chỉ đối mặt với yêu quái, thỉnh kinh còn chứa đựng những thử thách về tâm tính và tình cảm của thầy trò Đường Tăng.
Có thể cùng nhau hỗ trợ để đạt được mục tiêu cuối cùng, nhưng đó cũng là một loạt thử thách liên tục, cũng là một phần của việc tu luyện. Đó là lý do tại sao Tây Du Ký có ý nghĩa sâu sắc và phong phú, không chỉ về việc trở thành Phật mà còn về những vấn đề đơn giản của cuộc sống.
Khi ấy, Đường Tăng và các trò của ông gặp phải nhiều nguy hiểm và khó khăn, nhưng họ vượt qua được những khó khăn đó bằng cách hiểu biết và hỗ trợ lẫn nhau. Điều này đã làm tăng sự gắn bó giữa họ, tạo ra một hành trình đầy ý nghĩa trong 9981 kiếp nạn.
Ba lần đánh Bạch Cốt Tinh
Trong kiếp nạn này, Ngộ Không và Đường Tăng có mâu thuẫn lớn, một bên là lòng yếu đuối và thương người đến mức không thể chịu nổi thực giả, một bên là lòng thắng hiếu chỉ quan tâm đến chính mình và không quan tâm đến người khác. Ngộ Không vẫn giúp và bảo vệ Đường Tăng, nhưng Đường Tăng không nhận ra điều đó và thậm chí tỏ ra ghét bỏ Ngộ Không. Ngộ Không cố gắng gọi Địa Thần và Thổ Thần để chứng minh sự đúng đắn của mình, nhưng Đường Tăng không lắng nghe và luôn ngăn cản. Cuối cùng, Đường Tăng đuổi Ngộ Không ra khỏi đường đi của mình.
Ngoài ra, không thể không nhắc đến Bát Giới, người đã đóng góp phần lớn vào mâu thuẫn này bằng cách xúc phạm và gây chia rẽ, khiến Đường Tăng phải đối mặt với nhiều gian nan. Nhờ sự thông minh của Bạch Long, mọi rắc rối đã được giải quyết và hành trình tiếp tục.
Vì vậy, biến hoá của Bạch Cốt Tinh không chỉ là một cuộc thử thách khó khăn mà còn là cơ hội để tu tâm và vượt qua những thách thức.
Hồng Hài Nhi
Khi Đường Tăng và đồ đệ gặp phải Hồng Hài Nhi, họ gần như rơi vào hiểm nguy khi yêu quái này sử dụng mưu mô lừa dối. Nhưng nhờ sự thông minh và quyết đoán của họ, họ đã vượt qua được và tiếp tục hành trình.
Sa Tăng nói:
– Sư phụ nhẹ như bằng, hay là bị gió cuốn đi mất?
Hành Giả phát biểu:
– Các bạn, chúng ta nên tạm biệt ở đây.
Bát Giới bày tỏ ý kiến:
– Đúng vậy. Chúng ta nên chia tay sớm, mỗi người đi một hướng để có cuộc hành trình hợp lý. Đường Tây rất xa xôi, chúng ta không biết khi nào mới đến được!
Lần này, Sa Tăng can ngăn: 'Sư huynh ơi, lời anh nói kì lạ quá. Chúng ta đã được Bồ Tát Quán Thế Âm hướng dẫn, được phước báu từ trời ban, thay đổi tâm hồn, hy sinh để bảo vệ Đường Tăng đi Tây bắc tìm Phật. Nếu bây giờ chúng ta từ bỏ, không chỉ là đánh mất kết quả thiện lành mà còn làm hại tinh thần chúng ta, khiến mọi người trách cười. Chúng ta không nên bỏ cuộc'.
Từ đây, cả Ngộ Không và Bát Giới đều nhận ra sự quan trọng của việc tiếp tục, họ hồi sinh tinh thần và quyết tâm cứu sư phụ, bất chấp nguy hiểm từ Tam Muội Chân Hỏa.
Quốc Sư Đà
Lần thứ ba Đường Tăng và đồ đệ suýt đứt gánh giữa đường tại thành Quốc Sư Đà, đối mặt với ba yêu tinh tinh quái và gian trá mưu mô. Tôn Đại Thánh đã mấy lần đánh bại được hai ma vương đầu tiên, nhưng ma vương thứ ba lại cực kỳ cứng đầu và không chịu thua. Hắn là con đại bàng một lần vỗ cánh bay xa đến chín vạn dặm, sử dụng chiêu mưu để bắt giữ Đường Tăng, Bát Giới và Sa Tăng, chỉ có Ngộ Không thoát được. Ma vương còn nghĩ ra cách làm mất tinh thần Tôn Hành Giả, tung tin tức rằng Đường Tăng đã bị ăn thịt.
Khi Tôn Ngộ Không từ Sư Đà trở về, anh nghe được tin đồn và sử dụng sự thông minh của mình để giải cứu Đường Tăng và Bát Giới. Tuy nhiên, cả hai đều khóc lóc tiếc thương, nói rằng sư phụ đã bị mấy đại vương ăn thịt vào đêm qua. Ngộ Không thấy hai người nói giống nhau, lòng anh đau như dao cắt, vội vàng nhảy lên không, tạm thời chưa giúp Bát Giới, mà thẳng tiến về ngọn núi ở phía đông của thành, hạ mình xuống từ trên trời, tuôn lệ: 'Lão Tôn cần đến gặp Như Lai để biết rõ tình hình. Nếu Ngài cho ta bản kinh để mang về phương Đông, một là chúng ta được ghi công, hai là chúng ta thỏa lòng. Nếu không, tôi sẽ niệm “túng cô nhi chú”, cởi chiếc vòng này, trả lại cho Ngài rồi về bản động, tự xưng là vua, ăn chơi thoải mái'.
Vì tin đồn sai sự thật, Ngộ Không, Bát Giới và Sa Tăng suýt bỏ cuộc sứ mệnh thỉnh kinh. Điều đáng kích đáng chú ý là trong thời khắc khó khăn này, Tôn Ngộ Không không vội vàng trở về Hoa Quả Sơn, mà quyết định đến gặp Phật Tổ để làm sáng tỏ sự thật, vẫn còn nghĩ về việc mang kinh về phương Đông, đồng thời tôn trọng chính pháp.
Cam Kết Tạm Thời
Có thể nói, việc một Đường Tăng mê muội và yếu đuối làm lãnh đạo đoàn thỉnh kinh là một phần của kế hoạch tuyệt vời của Bồ Tát. Giả sử Tôn Ngộ Không đảm nhận vai trò của Đường Tăng, thì cuộc hành trình thỉnh kinh này sẽ dễ dàng hơn nhiều: “Sư phụ” có thể nhìn thấy tất cả yêu quái, quyết định một cách thông minh, và các đồ đệ chỉ cần tuân theo mà không cần tranh luận. Tuy nhiên, trong tình huống đó, tâm tính và lòng tin của mỗi người cũng không được kiểm tra và củng cố, vậy thì uy tín và tôn trọng có đến từ đâu?
Bởi vì có một người sư phụ với trái tim nhân từ nhưng cũng rất kiên cường, các đệ tử đã trải qua nhiều khó khăn và thử thách để cứu sư phụ. Nhờ đó, Mỹ Hầu Vương đã trở thành Tôn Hành Giả lễ độ, và Trư Bát Giới không còn ham ăn như trước... Đường Tăng cũng học được nhiều bài học quý giá, từ bỏ những khía cạnh không tốt trong bản thân. Dù Đường Tăng chỉ là một người tu luyện, nhưng trong đoàn thỉnh kinh, sự dẫn dắt chính là của Phật Tổ và Bồ Tát.
Kết thúc.