Danh tiếng của Trương Phi trong lịch sử Tam quốc không phải là vô nghĩa
Lưu Bị, Quan Vũ, và Trương Phi là ba tên tuổi không thể thiếu khi nhắc đến võ tướng thời Tam quốc. Lưu Bị - nhân nghĩa, thông minh; từ một người bán giày cỏ đã thành lập Thục quốc, để lại dấu ấn sâu sắc trong lịch sử.
Quan Vũ, cầm Thanh Long Yển Nguyệt Đao, được tôn vinh là Võ Thánh. Nhưng đối với người đời, Trương Phi để lại ấn tượng mạnh mẽ với hình ảnh xúc động lỗ mãng, không kém phần cảm động.
Mặc dù Tam quốc diễn nghĩa nêu rõ võ công của Trương Phi bằng với Quan Vũ, nhưng ai theo dõi sử sách đều biết rằng Trương Phi xuất thân từ dân thường, làm nghề đồ tể. Vậy tại sao võ nghệ của ông lại mạnh mẽ như vậy? Dưới đây là 3 lý do chính:
1. Thuở nhỏ của Trương Phi

Trước khi gặp Lưu Bị và Quan Vũ, Trương Phi làm nghề giết lợn, là một tay sát thủ chuyên nghiệp. Nhưng để làm được việc này không phải ai cũng dễ dàng, với lợn có thể nặng tới 100kg, cần phải có sức mạnh và khả năng kiểm soát tốt. Nhờ vào công việc này mà Trương Phi đã rèn luyện được sức mạnh vô biên.
Theo sách sử ghi lại, Trương Phi có thể cầm hơn 1 tạ thịt lợn, di chuyển nhẹ như bay, và sử dụng dao thành thạo. Những kinh nghiệm này giúp Trương Phi trở nên mạnh mẽ và linh hoạt hơn khi tham gia vào những cuộc chiến trên chiến trường.
Không chỉ sở hữu sức mạnh vô song, Trương Phi còn có nền tảng võ thuật vững chắc từ nhỏ. Gia đình ông làm nghề đồ tể, cho phép ông có điều kiện kinh tế tốt hơn so với người bình thường. Từ khi còn bé, ông đã say mê với võ thuật, từng học võ từ một sư phụ già 70 tuổi. Võ thuật đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống và chiến đấu của Trương Phi.
2. Kinh nghiệm chiến trường
Trương Phi đã đi theo Lưu Bị trong cuộc chiến tranh chinh phục thiên hạ, và thông qua những trận đánh này, ông đã tích luỹ được rất nhiều kinh nghiệm quý báu.
Trong các trận đấu với Lữ Bố, trận Xích Bích, trận Hán Trung..., Trương Phi cùng với Lưu Bị và Quan Vũ đã tham gia vào những cuộc chiến cam go nhưng cũng đầy oai hùng. Trong số đó, trận Trường Bản là trận chiến đặc biệt nổi bật.
Khi nhắc đến trận Trường Bản, hình ảnh nổi bật đầu tiên không chỉ là sự dũng mãnh của Triệu Vân khi cứu ấu chúa Lưu Thiện, mà còn là sự xuất sắc của Trương Phi.
Trong cuộc gặp gỡ giữa Trương Phi và Triệu Vân, dù chỉ dẫn theo 20 binh lính, Trương Phi đã khiến đối thủ phải ngưỡng mộ với sức mạnh của mình.
Trương Phi, một trong những vị tướng uy danh trong Tam quốc, không thua kém gì những danh tướng lừng danh khác.

Sức mạnh của Trương Phi được thể hiện rõ qua những trận đấu mà ông đã tham gia.
Trong trận đánh với Trương Liêu, Trương Phi chỉ cần 20 hiệp để đánh bại đối thủ.
Sau trận Xích Bích, Trương Phi đối mặt với ba người Hứa Chử, Trương Liêu, Từ Hoảng ở Hoa Dung Đạo và vẫn giữ được sự bình tĩnh và sự dũng mãnh.

Dù ban đầu ba tướng Ngụy chỉ muốn chạy trốn thay vì đối đầu với Trương Phi, nhưng sau vài hiệp, họ nhận ra sức mạnh của Trương Phi không thể xem thường.
Trong trận đánh với Trương Cáp ở Ngõa Khẩu quan, Trương Phi chỉ cần một khoảnh khắc để đánh bại quân của Tào Tháo.
Điều này chứng tỏ, vai trò của Trương Phi trong Tam quốc không hề là vô nghĩa.
Ngoài Trương Phi, còn có sự xuất sắc của Lưu Bị và Quan Vũ.

So với Lưu Bị và Quan Vũ, Trương Phi có phần kém cỏi về tài trí và trung nghĩa. Mặc dù có những tướng lĩnh mạnh mẽ hơn nhưng không biết lựa chọn đúng đắn, cuối cùng vẫn chết dưới bàn tay của Tào Tháo.
Nếu ở dưới trướng của Tào Tháo, Trương Phi sẽ không được coi là một tướng lĩnh đáng kể.
Tào Tháo tỏ ra là người theo nguyên tắc 'phụ người hơn là bị người phụ', trong khi Lưu Bị coi huynh đệ như tay chân, thê tử như áo liền quần.
Trong Tam quốc, Trương Phi có thể trở thành một mãnh tướng, và Lưu Bị đã có những đóng góp quan trọng cho thành công này.
Tuy nhiên, Trương Phi có một tật xấu là bốc đồng và lỗ mãng, mà Lưu Bị đã cố gắng góp ý và sửa chữa nhưng không được chấp nhận. Cuối cùng, sự lỗ mãng này đã làm Trương Phi gặp nạn.
Nguồn: Sohu