Tổng hợp hơn 30 bài văn biểu cảm về người ông thân yêu nhất với cấu trúc chi tiết giúp học sinh có thêm tư liệu để viết văn một cách xuất sắc hơn.
30+ bài văn biểu cảm về ông (siêu hay)
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu 1
Gia đình là nơi mỗi người luôn ấm áp trở lại. Và người thân yêu nhất trong gia đình chính là ông của tôi.
Ông đã vượt qua tuổi bảy mươi. Nhưng sức khỏe của ông vẫn rất tốt. Ông có hình dáng mạnh mẽ, một chút cúi gằn là dấu hiệu của thời gian. Khuôn mặt vuông vức của ông toát lên vẻ phúc hậu. Nụ cười hiền hậu trên môi ông chứa đựng biết bao yêu thương. Và vẻ đậm chất cương nghị trên vóc dáng ông. Tôi yêu thích nhất là đôi bàn tay của ông. Đôi bàn tay với những nếp nhăn, những vết chai kể lên những câu chuyện của quãng đời dài của ông.
Trước khi nghỉ hưu, ông đã là một viên chức trong thôn. Ai cần sự giúp đỡ, ông đều sẵn lòng. Mọi người kính trọng và yêu quý ông vì điều đó. Đối với con cháu của mình, ông luôn quan tâm và chăm sóc. Ông thường kể lại những câu chuyện đời thường, để lại cho chúng tôi những bài học quý báu. Mỗi khi về quê, tôi luôn hạnh phúc. Ông thường dẫn tôi ra đồng chơi, dạy tôi câu cá, thả diều. Tôi học được rất nhiều từ ông. Ông cũng rất say mê với việc trồng cây. Khu vườn của ông luôn xanh tốt quanh năm.
Nhớ như in, ông nội luôn say mê trồng cây. Khu vườn được ông chăm sóc luôn xanh tốt quanh năm. Mỗi ngày, ông đều dành thời gian ra vườn chăm sóc cây cỏ. Đôi khi, em cũng rủ rê ông ra vườn giúp đỡ. Ông đã dạy em cách chăm sóc từng cây trong vườn và kể rất nhiều câu chuyện ý nghĩa về cuộc sống. Đó thực sự là những bài học quý giá giúp em trưởng thành hơn mỗi ngày.
Đối với em, ông nội là một người tuyệt vời và đáng kính. Em hy vọng ông luôn khỏe mạnh để có thể sống hạnh phúc bên con cháu.
Phân chia nội dung Bài văn biểu cảm về ông
1. Khai mạc
Giới thiệu về ông nội và tình cảm mà em dành cho ông.
2. Nội dung chính
a. Sự miêu tả về ông
- Vẻ bề ngoại: hình dáng, gương mặt, kiểu tóc…
- Bản tính: hiền lành, lòng nhân hậu…
b. Những kỷ niệm về ông thân
- Thời thơ ấu: Ông chăm sóc, ôm ấp…
- Trưởng thành: Những lời khuyên dạy…
c. Tình cảm gửi trao ông: tôn trọng, biết ơn, ái mộ…
3. Tổng kết
Khẳng định lại tình cảm dành cho người ông thân yêu.
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu 2
Hai từ “ông nội” trong tâm hồn tôi là biểu tượng của sự đẹp đẽ và thánh thiện. Tuổi thơ của tôi đều gắn bó với những kỷ niệm về người ông quý báu. Những kỷ niệm ấy đã được ông gìn giữ và truyền dạy, tạo nên một góc kỷ niệm ấm áp trong lòng tôi. Giờ đây, dù ông đã ra đi, nhưng hình ảnh của ông sẽ luôn sáng trong trái tim tôi.
Trong quá khứ, ông sống chung với gia đình tôi. Khi còn bé, ông là người chăm sóc tôi khi bố mẹ bận rộn với công việc. Ông đã là người chứng kiến những bước chân đầu tiên, những lời nói đầu tiên của tôi. Ông luôn kiên nhẫn dắt tay và hướng dẫn tôi, luôn sửa chữa những sai lầm của tôi.
Ông đã là người đầu tiên dạy tôi biết yêu thương mọi người, giúp đỡ bạn bè khi họ gặp khó khăn. Ông đã mang cả thế giới đến gần tôi. Ông đã che chở, bảo vệ tôi trong những thời khắc khó khăn của cuộc đời. Vì vậy, ông đã chiếm trọn trái tim ngây thơ của tôi.
Lớn lên, tôi đã biết cách nói lời nịu nọt với ông: “Nếu không chơi với cháu, ông sẽ không mua gấu cho cháu”. Ông ôm tôi và thầm thì: “Con ơi, hãy cố gắng ngoan ngoãn và học giỏi, ông sẽ mua gấu to cho con”. Lời của ông vẫn còn vang vọng trong tôi như một lời nhắc nhở, thúc đẩy tôi phải cố gắng hơn. Ông là nguồn động viên, là điểm tựa mang lại cho tôi niềm tin và hy vọng.
Chúc rằng ở nơi xa, ông sẽ luôn hạnh phúc như những niềm hạnh phúc mà ông đã mang đến cho tôi. Mỗi ngày, tôi luôn nhớ và cầu nguyện cho ông luôn được hạnh phúc và vui vẻ.
Mẫu bài văn biểu cảm về ông số 3
Gia đình đối với mỗi người là điều vô cùng quan trọng. Đó là nơi mà những người thân yêu luôn che chở và yêu thương chúng ta.
Trong gia đình, ông nội là người mà tôi vô cùng tôn kính và ngưỡng mộ. Ông luôn dạy chúng tôi những giá trị đạo đức, dạy chúng tôi cách sống tích cực và ước mơ lớn lao. Từ nhỏ, tôi đã gần gũi và thân thiết với ông, được ông yêu thương và chăm sóc. Mỗi sáng, ông thường dậy sớm để chăm sóc chim cảnh, vườn cây, và ao cá của mình. Nhờ sự chăm sóc của ông, gia đình luôn có rau sạch và cá tươi để ăn.
Mặc dù ông đã có mái tóc bạc phơ nhưng sức khỏe của ông vẫn khỏe mạnh. Ông đã trải qua những thời kỳ khó khăn, tham gia chiến trường và đối mặt với nguy hiểm nhiều lần. Những trải nghiệm ấy đã làm cho ông trở nên mạnh mẽ và quyết tâm hơn bao giờ hết. Ông thường xuyên tập thể dục nên sức khỏe của ông vẫn khá tốt. Tuy nhiên, ông cũng gặp phải đau nhức xương khớp, đặc biệt khi thời tiết thay đổi, nhưng ông vẫn luôn lạc quan và tự tin. Tôi rất tự hào về ông, về tấm lòng hy sinh và kiên định của ông.
Ông cũng là người rất nhân hậu, luôn giúp đỡ những người khó khăn trong làng. Trong làng, có nhiều người già sống một mình vì con cái đi làm xa hoặc đã khuất phục trong chiến tranh. Ông thường xuyên giúp đỡ họ và khuyến khích tôi cùng gia đình giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn. Với sự hoà nhã và tốt bụng của mình, ông được mọi người trong làng yêu mến và tôn trọng. Ông thường viết thơ trong những khoảnh khắc rảnh rỗi vì ông là thành viên của câu lạc bộ thơ cựu chiến binh.
Ông là người tôi rất ngưỡng mộ và tôn trọng, tôi mong ước ông luôn khỏe mạnh và hạnh phúc bên gia đình.
Mẫu bài văn biểu cảm về ông số 4
Mỗi người sinh ra đều được bảo bọc, được yêu thương bởi gia đình. Trong gia đình, ông nội luôn là người em kính trọng nhất.
Nay ông nội đã bước sang tuổi bảy mươi. Mặc dù đã già nhưng ông vẫn rất minh mẫn và nhanh nhẹn trong sinh hoạt hàng ngày. Khuôn mặt ông vuông vắn và góc cạnh, nhưng có dấu vết của thời gian trên gò má cao và khuôn mặt có phần bóp lại. Tóc bạc trắng tựa như ông tiên trong truyện cổ tích, và cặp râu bạc trắng làm cho ông trở nên đẹp lão hơn. Sức khỏe dẻo dai của ông là kết quả của những nỗ lực và tình yêu thương từ gia đình.
Ông hiền lành và luôn yêu thương con cháu, gia đình. Ông luôn tích cực tham gia các hoạt động trong làng xóm và giúp đỡ mọi người. Sự hiếu khách và tích cực của ông đã được mọi người xung quanh yêu quý và kính trọng.
Hằng sáng, ông dắt con cháu đi tập thể dục và dạo chơi. Ông cũng chuẩn bị bữa sáng cho gia đình để giúp con cháu có thời gian học tập và làm việc. Những buổi dạo chơi cùng ông là khoảnh khắc thư giãn và vui vẻ cho tâm hồn em.
Gần đây, sức khỏe của ông yếu đi và em luôn chăm sóc ông. Những câu chuyện vui và sự quan tâm của em là liều thuốc tinh thần cho ông.
Em rất yêu quý ông và hứa sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng ông. Em mong ước ông mãi mãi khỏe mạnh và hạnh phúc bên gia đình.
Nếu có điều ước, em chỉ mong ông sống lâu bên gia đình và trở thành tấm gương sáng cho mọi người.
Bài viết diễn đạt về ông - mẫu 5
Ông nội của tôi là một sĩ quan quân đội đã về hưu với cấp bậc đại tá. Trong suốt cuộc đời, ông luôn phải đi công tác xa nhà, nhưng giờ đây, ông đã có cơ hội sống bên gia đình. Tôi cực kỳ vui mừng vì điều đó.
Mỗi ngày, khi bình minh vừa hé lên, ông tôi lại dẫn đầu đàn cháu ra ngoài để thưởng thức không khí trong lành. Sau khi tập thể dục, ông nhắc nhở chúng tôi về việc đánh răng, rửa mặt, ăn sáng và chuẩn bị sẵn sàng đi học. Nhìn thấy các cháu ngoan ngoãn, cúi đầu lễ phép chào, ông tôi mỉm cười hạnh phúc: 'Ừ! Ông chào các cháu! Nhớ học chăm chỉ nhé!'.
Tôi rất thích tinh thần làm việc nhanh nhẹn và dứt khoát của ông. Trước khi bắt đầu bất kỳ công việc nào, ông luôn cân nhắc kỹ lưỡng. Ông thường nói: “Làm việc cũng giống như chiến đấu, các con ạ! Phải suy nghĩ kỹ lưỡng, tìm ra cách thực hiện nhanh chóng và hiệu quả nhất”. Ông không chỉ nói, mà còn làm và dạy chúng tôi những bài học quý giá đó. Kể từ khi ông về, căn nhà trở nên gọn gàng và sáng sủa hơn, mọi thứ được sắp xếp ngăn nắp hơn. Không còn thấy rơi rác hay đồ đạc lung tung như trước. Ông luôn nhẹ nhàng nhắc nhở khi cháu nào mắc lỗi, và ít khi phải la mắng. Cách ông dạy dỗ các cháu luôn khiến bà mẹ tôi cảm thấy rất hài lòng.
Mặc dù đã gắn bó với môi trường quân đội suốt gần bốn mươi năm, nhưng ông vẫn giữ được bản tính chất phác và tích cực của một người nông dân. Ông luôn làm việc chăm chỉ và mang lại niềm vui cho mọi người. Khu vườn nhà tôi ngày trước chỉ có vài cây ổi và cây táo, nhưng bây giờ đã xanh tốt với nhiều loại cây ăn quả khác nhau. Đó là thành quả của sự cố gắng từ ông trong nhiều năm qua. Ông thích làm việc và thích làm cho mọi người vui vẻ.
Ông là người tôi kính trọng nhất. Tôi hy vọng rằng ông sẽ luôn khỏe mạnh để có thể ở bên gia đình chúng tôi trong thời gian dài.
Bài viết diễn đạt về ông - mẫu 6
Trong gia đình, ông nội là người mà em yêu quý và tôn trọng nhất. Ông là nguồn động viên vững chãi cho con cháu.
Ông nội của em đã bước sang tuổi 74. Mặc cho tuổi cao, ông vẫn rất minh mẫn. Trước khi nghỉ hưu, ông đã là một viên chức nhà nước. Ông thương yêu con cháu mình, nhưng cũng rất nghiêm khắc khi chúng em phạm lỗi. Dù tuổi đã cao nhưng sức khỏe của ông vẫn rất tốt. Mỗi ngày, ông thường dậy sớm để đi bộ, và sau đó đưa em tới trường.
Ông nội của em rất đam mê việc trồng cây, cho nên vườn nhà luôn đầy ắp cây trái. Nhờ công sức chăm sóc của ông, cây cối quanh năm đều phát triển mạnh mẽ. Những cây ăn quả thì đều cho trái ngọt suốt năm. Sau khi làm xong những việc nhỏ trong nhà, ông thường ra vườn chăm sóc cây cỏ. Lúc đó, em thường theo ông để được giúp ông tưới tắm cây cối. Ông đã dạy em phải chăm sóc cây cối một cách tỉ mỉ, cẩn thận. Như vậy, đến khi cây ra hoa kết trái, chúng tôi mới được thưởng thức vị ngọt của trái cây.
Em rất yêu quý và tôn trọng ông nội. Em mong ông sẽ luôn khỏe mạnh để có thể sống lâu bên cạnh gia đình.
Bài viết diễn đạt về ông - mẫu 7
Trong cuộc sống, điều tuyệt vời nhất có lẽ chính là có một mái ấm gia đình yêu thương. Đó là nơi nuôi dưỡng chúng ta lớn lên, che chở khi chúng ta gặp khó khăn. Bởi vì ở đó luôn có những người yêu thương chúng ta chân thành nhất. Em yêu quý mỗi thành viên trong gia đình, nhưng người em kính trọng nhất chính là ông nội.
Ông nội của em từng là một chiến binh dũng cảm, đã chiến đấu trên chiến trường Trường Sơn để bảo vệ tổ quốc và độc lập dân tộc. Năm 1954, lắng nghe tiếng gọi của tổ quốc, ông đã tự nguyện tham gia vào cuộc chiến chống thực dân Pháp. Qua những câu chuyện chiến trường mà ông thường kể, em hiểu rằng chiến trường là nơi nguy hiểm, nơi mà mạng sống của lính quân luôn bị đe dọa. Hiểu điều đó, em càng ngưỡng mộ ông hơn.
Vì quê hương, vì đồng bào, ông của tôi đã tham gia vào cuộc chiến chống Pháp. Dù chiến tranh khắc nghiệt, ông vẫn không bao giờ từ bỏ. Trong mọi hoàn cảnh, ông luôn kiên cường và vượt qua mọi khó khăn. Không chỉ chiến đấu chống Pháp, khi Mỹ xâm lược, ông lại một lần nữa dũng cảm chiến đấu để giữ vững tự do và thống nhất đất nước. Dù may mắn sống sót, nhưng ông đã mang theo những vết thương vĩnh viễn. Chân phải của ông từng bị trúng đạn, khiến ông không thể đi lại bình thường. Mỗi khi trời trở gió, ông lại cảm thấy đau đớn khắp cơ thể.
Mỗi khi ông đau đớn như vậy, tôi luôn sẵn lòng giúp ông vượt qua mọi khó khăn. Tôi cứ nhớ đến những dòng thơ trong bài thương ông, thì tình cảm của tôi dành cho ông cũng như tình yêu của một đứa con dành cho ông nội của mình:
“Chân ông đau đớn
Đau nhức, sưng phồng
Phải dựa vào gậy”
(Tình thương)
Ông tôi, một cựu chiến binh, sau khi đất nước giành được độc lập, không được công nhận là thương binh vì một trận lụt đã cuốn trôi hết giấy tờ chứng minh. Lúc đó, tôi không hiểu nhiều, nhưng tôi nhớ rõ cảm giác bất công khi ông không được công nhận những cống hiến của mình. Ông đã dùng cả tuổi trẻ để chiến đấu cho quê hương, nhưng sau đó không được công nhận công lao của mình. Một tờ giấy không thể nào đánh giá được những gì ông đã làm cho đất nước.
Dù em dễ mất bình tĩnh, nhưng ông lại luôn bình thản. Ông cho rằng mục đích của mình trên chiến trường không phải là để được tôn vinh hay nhận huân chương, mà đơn giản chỉ là để bảo vệ đất nước, giành lại độc lập cho dân tộc. Ông là một người nhân hậu, và em ngưỡng mộ tấm lòng nhân từ của ông. Những phẩm chất tốt của ông là nguồn động viên lớn cho em.
Ông thường kể cho em nghe về cuộc sống trên chiến trường, về tình đoàn kết giữa những người lính. Ông miêu tả sự khó khăn, thiếu thốn của cuộc sống trên chiến trường, nhưng cũng nhấn mạnh tinh thần đoàn kết và lạc quan của những người lính. Em luôn cảm thấy tự hào và yêu quý ông, người có tinh thần chiến đấu mạnh mẽ và tốt đẹp.
Ông là người em yêu quý nhất trong gia đình, một tấm gương sáng để em noi theo. Em tự hào khi là cháu của ông.
Người em yêu quý nhất trong gia đình là ông nội. Ông là nguồn động viên lớn cho em.
Ông nội em đã gần tám mươi tuổi nhưng vẫn khỏe mạnh. Dáng đi của ông đầy đặn và chắc chắn. Râu tóc đã bạc trắng nhưng da dẻ vẫn mềm mại. Ông có bí quyết chăm sóc sức khỏe đặc biệt, là mẫu số của sự tự giác và kỉ luật cao của em.
Mỗi khi nhìn ông, em lại nghĩ đến một ông tiên trong truyền thuyết. Dù đã gần tám mươi, ông vẫn khỏe mạnh và linh hoạt. Ông luôn tập thể dục đều đặn và giữ chế độ ăn uống lành mạnh. Em học được nhiều từ tấm gương của ông.
Ông nội em vẫn rất khỏe mạnh và năng động dù đã gần tám mươi tuổi. Ông là mẫu người tự giác và kỉ luật, và em tự hào khi là cháu của ông.
Không chỉ thế, ông cũng là một tấm gương mẫu mực về cách sống trong gia đình, làm cho mọi người yêu quý và kính trọng. Ông sống tiết kiệm, ngăn nắp và điềm tĩnh. Phòng riêng của ông luôn sạch sẽ, gọn gàng. Ông thường tự quét dọn, sắp xếp phòng mà không cần sự giúp đỡ từ con cháu. Mỗi khi đến dịp lễ Tết, bố mẹ em lại muốn mua quần áo hoặc bộ cần câu mới cho ông, nhưng ông luôn từ chối và nói rằng để dành cho cu Tít (là em) học hành. Đôi khi, bố mẹ em có mâu thuẫn, ông lại nhẹ nhàng hòa giải, nhắc nhở rằng gia đình cần phải hòa thuận, tránh tranh cãi để không ảnh hưởng xấu đến con cháu.
Riêng với em, từ khi còn bé đến khi lớn lên, em như là một bóng hình nhỏ luôn bên cạnh ông. Với em, ông vừa cưng chiều lại vừa nghiêm khắc dạy dỗ. Mỗi khi có ai tặng tiền cho em, ông đều gọi bố mẹ em và nói rằng ông đã thăng Tít lên và nhắc bố mẹ em phải biết cách sử dụng tiền cho đúng đắn. Mỗi tháng, ông cũng dành một phần của lương hưu để mua sách vở cho em hoặc mua quà, quần áo mới cho em. Những lúc rảnh rỗi, ông còn dạy em làm nhiều việc, từ làm đèn Trung thu đến câu cá... Thậm chí, ông còn trở thành 'quân sư' cho em mỗi khi em gặp phải khó khăn. Với em, nhắc đến ông là nhắc đến những tình cảm yêu thương và xúc động.
Ông nội thật sự là một tấm gương sống cao thượng trên mái nhà của gia đình em. Em yêu quý ông và ước mong ông sống lâu để em được học hỏi từ ông những điều tốt đẹp. Em cũng tự thề phải cố gắng học giỏi để làm cho ông vui lòng!
Bài văn tả ông - mẫu số 9
Tuổi thơ của tôi là những năm tháng mà tôi đã cùng ông nội trải qua. Với tôi, ông là người thân yêu và kính trọng nhất trong cuộc đời.
Ông nội của tôi đã ngoài bảy mươi tuổi rồi. Nhưng ông vẫn rất minh mẫn. Khuôn mặt của ông phúc hậu, hiền lành. Râu ông dài và bạc phơ. Đôi mắt sáng như những vì sao trên bầu trời. Đôi tay của ông đã trải qua biết bao nhiêu năm tháng.
Trước khi nghỉ hưu, ông tôi là một cán bộ nhà nước. Ông yêu thương con cháu mình hết lòng. Tuy đã lớn tuổi nhưng ông vẫn rất mạnh mẽ. Mọi người đều yêu quý và kính trọng ông.
Khi còn bé, cha mẹ thường bận rộn với công việc. Ông nội đã là người chăm sóc tôi. Ngày đầu tiên đi học, ông đã đưa tôi đến trường. Bánh quà, ông luôn dành cho tôi. Tình yêu thương của ông dành cho tôi rất lớn.
Kỷ niệm về ông nội thật đáng quý. Khi còn nhỏ, tôi được ông đưa đi chơi trên chiếc xe đạp cũ. Thỉnh thoảng, tôi nghe ông kể những câu chuyện xưa. Hoặc khi theo ông vào vườn chăm sóc cây cối. Ông dạy tôi cách chăm sóc cây cối cẩn thận. Nhờ có ông, tôi biết yêu thương mọi vật xung quanh nhiều hơn.
Thời gian trôi qua, sức khỏe của ông dần suy giảm. Ông cần được con cháu quan tâm, chăm sóc nhiều hơn. Mỗi khi có thời gian, tôi sẽ dành cho ông những phút giây trò chuyện. Đôi khi, chúng tôi cùng nhau chơi cờ, hoặc đi câu cá. Những lúc đó, tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc.
Ông nội là người đề đạt tinh thần của cả gia đình. Tôi luôn kính trọng ông. Mong rằng ông sẽ luôn khỏe mạnh để được sống bên chúng tôi.
Bài văn tả ông - mẫu số 10
Trong gia đình, mọi người luôn yêu thương và tôn trọng lẫn nhau. Nhưng ông nội là người mà tôi yêu thương nhất.
Năm nay, ông nội đã bước sang tuổi 76. Nhưng ông vẫn rất khỏe mạnh. Ông có hình dáng mạnh mẽ. Khuôn mặt vuông vắn. Nụ cười thân thiện. Trán rộng toát lên vẻ mạnh mẽ. Tóc của ông đã bạc trắng. Bàn tay nhăn nheo với những vết chai. Trước khi nghỉ hưu, ông là một viên chức trong thôn. Ông luôn quan tâm, lo lắng cho mọi người. Vì thế, mọi người trong làng luôn kính trọng, yêu quý ông.
Mỗi khi trở về thăm ông, em luôn cảm thấy hạnh phúc biết bao. Với em, những kỷ niệm bên ông nội thật đáng quý. Em nhớ rõ ông thích chăm sóc cây cối. Khu vườn của ông luôn xanh tươi quanh năm. Em được thưởng thức rất nhiều trái cây ngọt ngào trong vườn của ông. Có nhiều lần, em cùng ông ra vườn chơi, giúp ông tưới cây, nhặt lá vàng. Em đã thấy cách ông chăm sóc từng cây cẩn thận. Hai ông cháu cùng nhau làm việc vườn và trò chuyện rất vui vẻ. Ông còn kể cho em nghe về cuộc sống của nhân dân ngày xưa. Nhờ ông, em đã hiểu được nhiều điều về cuộc sống xưa kia.
Đối với em, những kỷ niệm bên ông thật sự quý giá. Ngày hôm nay, ông đã ra đi mãi mãi. Nhưng những lời dạy dỗ, những kỷ niệm về ông vẫn luôn ở trong em. Chúng là nguồn động viên quý báu để em vững bước trên con đường cuộc sống.
Ông nội là nguồn động viên tinh thần vững chắc cho mọi thành viên trong gia đình. Em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, trở thành người có ích cho xã hội để ông luôn tự hào về em.
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu số 11
Bên cạnh sự che chở của cha mẹ, em còn được sống và được chăm sóc trong vòng tay ân cần của ông.
Ông em nay đã vượt qua tuổi 70, nhưng vẫn khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Ông dậy sớm từ năm giờ mỗi sáng để tập luyện, giúp ông duy trì một cơ thể khỏe mạnh như vậy. Dáng vẻ ông mạnh mẽ, tuy hơi gầy. Khuôn mặt ông vuông vắn, góc cạnh với đôi má nhô cao. Da ông đã có những vết thâm mồi. Với em, chúng càng làm cho ông trở nên đáng yêu hơn.
Mỗi khi ông cười, hàm răng của ông đã bị ảnh hưởng màu sắc, nhưng điều đó không làm mất đi sự tươi tắn trong nụ cười của ông. Khi ông vui vẻ, tiếng cười của ông vang lên, đầy uy quyền. Đôi mắt của ông vẫn tinh tường, nhưng đã trở nên mờ mịt. Nếu đôi mắt của em tràn ngập sự trong sáng và hồn nhiên thì trong ánh mắt của ông, em lại thấy đầy tình cảm, sự quan tâm từng trải. Ánh mắt ấy mỗi khi nhìn cháu, em thấy rất hiền lành, dịu dàng và tràn đầy tình yêu thương.
Khi đọc báo, ông phải đeo kính, và thỉnh thoảng các nếp nhăn trên trán của ông xô lại nhau khi ông đọc tin tức không hài lòng. Lông mày của ông rậm rạp và sắc nét. Mái tóc của ông đã bạc trắng bởi thời gian. Nhưng mái tóc ấy khiến ông trở nên phúc hậu và giống như ông tiên trong truyện cổ tích.
Bàn tay của ông gầy gò, xương xẩu và thô ráp. Nhưng bàn tay ấy đã dùng hết sự ấm áp để vuốt ve đầu em, vỗ về những lúc em mệt mỏi. Ông có giọng nói ồm ồm, nhưng khi ông dạy dỗ hay khuyên bảo em, giọng của ông trở nên trầm và ấm hơn. Giọng của ông rất hợp để kể các câu chuyện sử thi hay những trận chiến ác liệt. Và mỗi khi kể chuyện, ông luôn chọn một trong hai thể loại đó và kể rất lôi cuốn, hấp dẫn.
Ông đã trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc đời, và dấu vết thời gian đã ghi sâu trên dáng vẻ của ông. Nhưng nhờ đó, ông đã dạy cho em bao bài học, bao cách đối nhân xử thế để em trở nên hoàn thiện và thông thái hơn từng ngày.
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu số 12
Những kỷ niệm về ông sẽ luôn đọng mãi trong tâm trí em, hình ảnh người ông nhẹ nhàng, chăm sóc, và dành trọn tình thương cho con cháu mỗi khi nhớ lại làm em không cầm được nước mắt.
Em thương ông rất nhiều, ông đã ra đi khi em còn học lớp 3. Từ khuôn mặt hiền từ, mái tóc đã bạc màu, làn da rám nắng và nhăn nheo, nụ cười phúc hậu của ông.
Các cụ bô lão trong làng ai cũng quý mến và khâm phục ông. Họ nói rằng ông là một người lính cừ khôi, dũng cảm và hy sinh cho độc lập tổ quốc. Sau khi hòa bình lập lại, ông vẫn đóng góp cho hòa bình đất nước. Mặc cho lời khuyên của mọi người, ông quyết định nuôi con dưỡng dục, không đi bước nữa.
Hàng ngày, ông chỉ biết làm việc vất vả để lo cho cuộc sống của sáu đứa con, không để bất kỳ đứa nào phải đói rách, và mọi người đều được học hành đàng hoàng và thành đạt. Vì vậy, mẹ, các bác, các dì ai cũng thương yêu ông vô cùng. Ông là một người lính, nên ông thích kể những câu chuyện về chiến tranh. Ông kể cho chúng tôi nghe rất nhiều câu chuyện về mình và những người bạn lính. Chúng tôi cảm động và biết ơn ông rất nhiều.
Hằng ngày, ông chỉ tận hưởng niềm vui bên con cháu, trồng rau sạch, quả sạch, và nuôi gà lấy trứng cũng chỉ để dành cho các con và cháu. Đôi khi ông mới dành chút thời gian đi đánh cờ với các ông bà trong hội phụ lão. Ông biết rất nhiều thơ văn cách mạng và thường đọc cho chúng tôi nghe. Ông cũng thường kể về bà ngoại với sự trân trọng và giàu tình cảm, điều đó làm chúng tôi cảm động rất nhiều.
Những kỷ niệm về ông sẽ luôn ở trong trái tim em, hình ảnh về một ông rất hiền lành, dịu dàng và quan tâm sẽ sống mãi trong em.
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu số 13
Mỗi khi về thăm ông, lòng tôi lại tràn ngập tình yêu thương đặc biệt mà tôi chưa từng khám phá được.
Ông ngoại của tôi đã trên bảy mươi tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhẹn. Vóc dáng ông giờ đây khác hoàn toàn so với khi ông còn trẻ. Chắc hẳn các đồng đội của ông ngày xưa khó mà tin rằng ông chính là anh Thu, một thanh niên xung phong được xếp vào hạng dẻo dai nhất trong toàn đội. Bây giờ, mái tóc xanh của ông đã bị thời gian chiếm lấy, thay vào đó là một màu trắng như những đám mây hiền hòa.
Những ngày phục vụ cho quê hương, làn da của ông đã đen mịn từ công việc nặng nhọc. Tuổi già đã mang đến cho làn da của ông những vết nhăn và vết đồi mồi trên bàn tay chai sạn. Với khuôn mặt hiền từ như một ông bụt trong truyện cổ tích, chắc chắn không ai có thể phủ nhận sự đáng yêu của ông. Đôi mắt của ông luôn tỏa ra một ánh sáng ấm áp, dịu dàng, sưởi ấm lòng người.
Với nụ cười trong trẻo như những đóa hoa tươi, ông đã truyền động lực cho tôi để vượt qua mọi khó khăn. Từng bước đi mạnh mẽ, nhanh nhẹn giống như ông, một người đầy nhiệt huyết. Ông mang vẻ đơn giản, mà phong cách của một người lao động chân chính, với bộ quần áo nâu và đôi dép cao su.
Đặc biệt khi còn trẻ, ông có tài năng ca hát, trở thành một gương mặt nổi bật trong làng giải trí. Bà tôi, một cô gái du kích xinh đẹp, đã rung động trước ông từ lần gặp đầu tiên. Với giọng hát vàng và gương mặt điển trai, ông đã trở thành một thanh niên tài năng. Dù đã sống gần một cuộc đời, nhưng ông vẫn luôn chăm chỉ. Đặc biệt trong việc chăm sóc cây cối, ông là một thiên tài. Khu vườn xinh đẹp của ông luôn thắm tươi do bàn tay khéo léo của ông.
Ông sống có nguyên tắc, không thích sự ỷ lại và kênh kiệu. Tôi luôn cố gắng tránh xa những tật xấu để làm ông vui lòng. Ông luôn quan tâm đến việc học hành của cháu, mỗi khi tôi có điểm cao, ông lại thể hiện tình cảm bằng một nụ hôn yêu thương.
Thời gian trôi qua, việc phải chia tay ông luôn khiến tôi xót xa, lòng vẫn nhớ mãi nơi quê nhà, với tình cảm nồng nàn, sâu sắc từ ông. Tôi mong ông sẽ luôn khỏe mạnh, là điểm tựa tinh thần vững chắc cho con cháu.
Bài văn biểu cảm về ông - mẫu 14
“Ngoại ơi, mỗi sáng nắng chiều
Cuộc sống con nhớ ông nhiều
Ngoại với bóng dáng nhòa nhạt
Tháng ngày lao động nắng mưa…”
Tôi đã thấy tóc ngoại bạc phơ, dáng vẻ lom khom. Tình thương của ngoại dành cho cháu con như mảnh vườn, nhà cửa, đầy lòng kính trọng.
Ông ngoại tôi đã tròn 70 tuổi, thân hình cao lớn nhưng không còn nhanh nhẹn như xưa. Mái tóc bạc đã nhiều, mái tóc tôi thường ví như áng mây trời và thích vuốt nhẹ. Tôi thương vầng trán cao của ông, đã đầy những vết nhăn vì cuộc sống.
Dưới đôi mày như mái tóc, đôi mắt đã nhăn và mờ đục, đầy những vết chân chim chứng tỏ thời gian làm tàn phai. Làn da sậm màu của ông không làm mất đi nét đẹp lão trên khuôn miệng rất có duyên, dù hàm răng đã úa màu. Khi yêu thương ai đó, bạn thấy mọi thứ của họ đều đẹp kể cả khuyết điểm.
Như những người nông dân khác, ông của tôi có đôi bàn tay và chân lớn vì làm ruộng nhiều. Da thịt ông rất chắc chắn dù đã 70. Ông giản dị trong việc ăn mặc và thích uống trà nóng cùng đường thốt nốt. Khi thưởng thức trà, ông như một ông tiên đang suy ngẫm sự đời.
Ông thích uống trà nóng và ăn đường thốt nốt, có lẽ vì đã trải qua nhiều sóng gió của cuộc đời. Dáng uống trà của ông như một ông tiên suy ngẫm sự đời. Những ngày thăm ngoại, tôi thấy lòng phấn khởi và vui sướng lạ thường.
Ông của tôi là một người rất hiền lành và nhân hậu. Điều này đã thu hút bà tôi và khiến bà quyết định lấy ông. Từ cách ông chăm sóc khu vườn đến cách ông trò chuyện với con cháu, tất cả đều thể hiện sự hiền lành của ông. Tình yêu thương giữa ông và bà tôi luôn ấm áp và đong đầy. Mỗi khi tôi về quê thăm ông bà, tôi cảm thấy như đang đến một thế giới cổ tích, nơi chỉ có hoa cỏ và tình yêu thương.
Ông tôi yêu cây cỏ đến mức khiến tôi phải ngưỡng mộ. Khu vườn trước nhà và sau nhà đều được ông chăm sóc rất kỹ lưỡng. Ông trồng rất nhiều loại hoa, chỉ cần bà thích hoa nào thì ông cũng cố gắng trồng. Còn về rau cải, ông đã nghiên cứu và trồng nhiều loại từ các vùng khí hậu khác nhau. Mỗi khi về quê, tôi thường nhận được nhiều quả rau từ ông. Ông nói rằng ông trồng nhiều để tạo điều kiện thuận lợi cho bà mà không cần phải đi xa.
Ông của tôi luôn chăm sóc gia đình mình từ khi còn trẻ cho đến khi già. Đối với tôi, ông là biểu tượng của tình yêu và sự quan tâm vô điều kiện. Tôi mong muốn rằng ông và bà sẽ luôn giữ được tình cảm như vậy để tôi có thể học hỏi được cách yêu thương con người và cây cỏ từ ông.
Mỗi kỳ nghỉ hè, điều tuyệt vời nhất với tôi là được về quê thăm ông ngoại. Tình yêu và sự chăm sóc của ông là món quà lớn nhất với tôi. Ông là người em yêu quý và tôn trọng nhất trong gia đình.
Ông ngoại của tôi đã năm nay đã tám mươi tuổi. Dù có nhiều nếp nhăn trên khuôn mặt nhưng đó không làm mất đi vẻ hiền lành của ông. Dù tuổi đã cao nhưng ông vẫn rất tinh tường. Ông luôn nhắc nhở tôi về tầm quan trọng của việc bảo vệ đôi mắt.
Tóc của ông đã bạc hết và ông luôn đi chậm rãi cạnh chiếc gậy tre. Dù tuổi đã cao nhưng ông vẫn rất tinh tế và có thể đọc báo mà không cần kính. Ông luôn dặn dò tôi phải bảo vệ đôi mắt của mình.
Mỗi khi nghe về ông, tôi luôn cảm thấy ấm áp và an lành. Ông là người mà tôi luôn ngưỡng mộ và kính trọng. Tôi hy vọng mình sẽ học được nhiều điều từ ông, không chỉ về tình yêu thương mà còn về sự quan tâm và tôn trọng đối với cây cỏ.
Vườn cây hoa quả của ông em rất xanh tốt và đầy ắp trái ngọt. Chị Lan của em thích ăn na, và ông em đã trồng rất nhiều na trong vườn, kết hợp với chuối tây. Mọi người trong xóm đều tôn trọng ông vì ông là một người sống có chừng mực và là một gương mẫu tốt.
Em rất yêu ông em và luôn mong đợi mùa hè để được về thăm ông. Em mong ông sống khỏe mạnh và hạnh phúc mãi mãi.
Gia đình em là nơi tràn ngập tình yêu thương và che chở. Ông nội là người mà em rất ngưỡng mộ và kính trọng, vì ông đã có nhiều hy sinh và chiến công trong quá khứ.
Gia đình luôn là nơi mà mỗi khi mệt mỏi, ta muốn quay về. Gia đình là nơi mà ta có thể cảm thấy thật vững vàng và yên bình.
Trong gia đình, ông nội luôn là người có uy tín và sức ảnh hưởng lớn. Ông dạy chúng em về đạo đức và lối sống tích cực. Nhờ công lao của ông mà gia đình luôn có đủ rau sạch và cá tươi để ăn.
Ông em đã trải qua nhiều sóng gió trong cuộc đời, nhưng ông vẫn giữ được sức khỏe và ý chí mạnh mẽ. Ông là một người anh hùng với nhiều hy sinh và chiến công.
Mái tóc bạc phơ của ông em là minh chứng cho những năm tháng trải qua những khó khăn và thách thức. Nhưng ông vẫn giữ được sức khỏe và ý chí vững vàng hơn bao giờ hết.
Ông thường xuyên tập thể dục nên sức khỏe vẫn khá tốt. Dù có đau nhức xương khớp, ông vẫn luôn thể hiện phong cách của một người chiến sĩ cụ Hồ.
Ông luôn vui vẻ và không để ý đến những vết thương của mình. Em ngưỡng mộ ông và tự hào về những hy sinh của ông trong quá khứ.
Ông là người nhân hậu và hòa nhã, luôn giúp đỡ những người khó khăn trong làng. Mọi người đều yêu mến và tôn trọng ông nội của em.
Em rất ngưỡng mộ và tôn trọng ông. Em mong ông luôn khỏe mạnh và hạnh phúc bên gia đình.
Kỉ niệm về ông vẫn mãi trong lòng, ông đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong trái tim của cháu.
Ông là một tấm gương sáng ngời về ý chí và nghị lực vượt qua mọi khó khăn. Em tự hào về ông.
Nhắc đến ông là nhắc đến một người có tài năng và phẩm chất tuyệt vời. Ông sẽ mãi sống trong lòng cháu.
Cuộc đời ông đầy gian truân, nhưng ông luôn vượt qua mọi khó khăn. Dù mất cha mẹ khi còn rất nhỏ, nhưng ông vẫn trở thành học sinh xuất sắc của Huế. Đánh giặc, bị tra tấn, ông vẫn chịu di chứng suyễn. Những nỗ lực của ông luôn được cháu ngưỡng mộ.
Ông là niềm tự hào của cháu. Ông từng là một nhà khoa học vĩ đại trong tâm trí của cháu. Mặc dù không còn nữa, nhưng ông vẫn sống mãi trong lòng cháu.
Cháu tự hào khi lớp của mình sử dụng cuốn sách mà ông viết. Những kỷ niệm về ông sẽ luôn ấm áp trong trái tim cháu.
Nhớ ông, cháu ước mình được như xưa, có ông bên cạnh. Ông là nguồn an ủi và niềm vui lớn lao nhất trong cuộc đời cháu.
Những khoảnh khắc bên ông là khoảnh khắc yên bình và hạnh phúc nhất trong cuộc sống của cháu. Ông là người luôn dạy cháu quên đi mọi lo lắng và buồn phiền.
Trong ký ức của cháu, những dòng chảy của sông Hương, những câu chuyện ông kể và những bài toán ông đố vẫn còn sống động. Cháu sẽ mãi nhớ và trân trọng những giây phút ấy.
Dù ông không còn bên cạnh nữa, nhưng tình thương và sự dạy dỗ của ông sẽ mãi sống trong trái tim cháu.
Nhưng bây giờ, cháu đã mất ông rồi! Đau lòng lắm, không có ông, cháu không biết phải làm sao. Cháu cảm thấy mất đi nguồn động viên lớn nhất.
Ông ơi! Trên kia, ông có nghe thấy những lời cháu nói không? Chắc chắn ông biết cháu yêu ông nhiều lắm!
Những kỷ niệm về tuổi thơ bên ông là vô giá với em. Gia đình chỉ còn lại hai ông cháu nhưng niềm vui vẫn đong đầy.
Ông em đã bước sang tuổi 72, tuổi mà nhiều người đã yếu đuối. Nhưng ông vẫn khỏe mạnh và làm mọi việc như thường. Em luôn tự hào về ông.
Mái tóc bạc phơ, làn da vàng sậm, những đường nét trên khuôn mặt và bàn tay gầy gò của ông đều là dấu vết của thời gian. Nhưng trong mắt em, ông vẫn là người mạnh mẽ và đầy nghị lực.
Những khoảnh khắc nhẹ nhàng bên ông luôn ấm áp trong tâm hồn em. Em sẽ luôn ghi nhớ và trân trọng những giây phút đó.
Có những ngày hè êm đềm, em nhìn ông nằm trên ghế tựa và cảm nhận sự bình yên. Mỗi góc đường mà em nhìn, em đều thấy hình ảnh ông, và em biết rằng ông luôn ở bên cạnh em.
Mặc dù đôi chân gầy gò nhưng mỗi khi ông mặc chiếc quần kẻ sọc đen cũ, ông luôn tự tin đến đầu gối. Ông không cần nhiều quần áo mới, áo sơ mi màu trắng đã ngả màu vẫn là lựa chọn của ông. Ông giữ mình đơn giản nhưng đầy tự hào.
Dù giản dị nhưng ông dành cho con cháu tình thương vô bờ bến. Ông là người thầy, người bạn đồng hành, và người đã dạy em biết bao điều trong cuộc sống.
Em yêu quý ông hết mực, và em luôn lo sợ một ngày nào đó ông sẽ ra đi. Vì vậy, em trân trọng mỗi khoảnh khắc bên ông hơn bao giờ hết.
Hình ảnh của ông ngoại sẽ mãi sống đọng trong tâm trí tôi. Đó là hình ảnh của một người đầy yêu thương và hiền lành.
Tôi đã được sống với ông từ khi còn nhỏ. Dù không có điều kiện ở gần ba mẹ, nhưng tôi được bù đắp bằng tình yêu thương của ông.
Những đêm trăng sáng, ông và tôi ngồi sân trò chuyện. Những câu chuyện ông kể luôn khiến tôi cảm thấy ấm áp và an lòng.
Trong những đêm như vậy, tôi nhớ mãi bàn tay của ông xoa lưng cho tôi. Giọng nói của ông luôn mang lại sự ấm áp và hạnh phúc cho tôi.
Khi trưởng thành, tôi nghe nhiều người kể chuyện nhưng chắc chắn không ai kể chuyện hấp dẫn như ông tôi. Những kỷ niệm ấu thơ bên người thân thường mang lại sức hút đặc biệt.
Ông đã làm vai trò của cả ba mẹ, lo lắng và chăm sóc tôi từng bước. Tôi luôn cảm kích sự hy sinh của ông.
Tình thương của ông vô điều kiện nhưng không bao giờ nuông chiều. Ông luôn dạy tôi trách nhiệm và lòng nhân ái.
Tôi học được nhiều điều từ cách sống của ông. Ông dạy tôi giá trị của việc chia sẻ và mang lại niềm vui cho người khác.
Những kỷ niệm với ông luôn ấm áp trong tâm trí tôi, dù cuộc sống đã thay đổi. Tôi luôn khắc ghi những khoảnh khắc đáng nhớ ấy.
Mỗi cuối tuần, tôi luôn mong đợi được về thăm ông. Những ngày như vậy là khoảnh khắc hạnh phúc đong đầy.
Tôi vẫn nhớ về ông với nụ cười hiền hậu và tình yêu thương vô điều kiện.
Trong tâm trí tôi, hai tiếng 'Ông nội' mang đầy ý nghĩa thiêng liêng và đẹp đẽ. Tuổi thơ của tôi được gắn liền với những kỷ niệm về người ông yêu quý, những kỷ niệm ấy như những hạt giống mầm mống trong lòng tôi. Bây giờ ông đã yên giấc bên kia, nhưng hình ảnh của ông sẽ mãi mãi là nguồn sáng soi đường trong tim tôi.
Ông là người đầu tiên chứng kiến những bước đi đầu đời của tôi, tiếng nói ngượng ngịu, những bước chập chững. Ông luôn kiên nhẫn chỉ dạy và hướng dẫn tôi, điều chỉnh lời nói của tôi. Khi tôi biết nói từ đầu tiên, tôi gọi là 'Ông', ông vui mừng và ngạc nhiên vì trẻ con biết nói từ khó như 'Ông'.
Ông là người đầu tiên dạy tôi yêu thương mọi người, giúp đỡ bạn bè khi gặp khó khăn. Ông đã mang lại cho tôi cả thế giới này. Trong sự bỡ ngỡ của tuổi thơ, ông luôn ở bên, bảo vệ và hướng dẫn tôi. Hình ảnh của ông đã chiếm lĩnh trái tim thơ ngây của tôi.
Tôi nhớ rất rõ những lời ông dạy và những câu chuyện ông kể, những lời khuyên và hình mẫu ông tạo ra. Những câu nói của ông luôn động viên và truyền động lực cho tôi.
Tuổi thơ tôi dần trôi qua trong căn nhà mái ngói, dưới bóng mát của chiếc võng. Những câu chuyện ông kể như Tấm Cám, Thạch Sanh đã làm cho tuổi thơ tôi trở nên sống động hơn. Ông dạy tôi về lòng tốt và sự nhân từ.
Khi tôi bước vào cuộc sống mới, ông luôn ở bên, ủng hộ tôi trong mọi thử thách và khó khăn. Ông là nguồn động viên lớn lao nhất của tôi.
Những nét chữ đẹp và thẳng hàng hơn nhờ ông đã uốn nắn và chỉ bảo. Ông luôn ở bên, truyền đạt cho tôi những giá trị quý báu nhất trong cuộc sống.
Khi bước vào lớp 4, gia đình tôi có điều kiện tốt hơn. Bố mẹ đưa tôi về nhà. Từ đó, tôi ít khi thăm ông vì bố mẹ bận rộn. Tôi không nhận ra ông dần yếu đi, tóc bạc phơ. Càng lớn, tôi càng lạnh nhạt với ông, không để ý đến những cử chỉ yêu thương của ông.
Một ngày, ông ốm nằm viện. Ông gầy đi, khuôn mặt xanh xao. Dù ốm, ông vẫn không muốn làm phiền con cái. Khi nghe tin ông muốn gặp tôi, tôi oà khóc, hối hận về sự vô tâm của mình. Trước khi ra đi, ông vẫn vị tha, không trách móc ai.
Tôi mong ông sẽ luôn hạnh phúc ở nơi xa xôi. Mỗi ngày, tôi cầu nguyện cho ông.
Người ông nội là một điểm tựa quý giá trong gia đình. Với tôi, ông nội là người tôi yêu mến và kính trọng nhất.
Ông nội đã trải qua nhiều năm tháng, nhưng vẫn khỏe mạnh và minh mẫn. Nụ cười của ông chứa đựng nhiều yêu thương.
Trước khi nghỉ hưu, ông đã làm việc vất vả để nuôi sống gia đình. Ông luôn là một tấm gương cho chúng tôi học tập.
Ông luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người xung quanh và luôn quan tâm đến con cháu của mình.
Ông yêu công việc trồng cây nên khu vườn nhà luôn xanh tốt với nhiều loại cây trái ngon. Tôi thường chạy theo ông để được giúp tưới tắm cây cối trong vườn và học những bài học quý giá từ ông.
Tôi luôn quyết tâm học tập tốt để trở thành một người có ích cho xã hội, để ông có thể tự hào về tôi. Tôi luôn kính trọng và yêu mến ông nội của mình.