1. Củ cải trắng
Vào mùa đông lạnh giá, Thỏ con không có gì để ăn. Thỏ con khoác áo ấm ra ngoài tìm thức ăn và may mắn tìm được hai củ cải trắng. Thỏ con vui mừng:
– Ôi, hai củ cải trắng, mình thật may mắn!
Thỏ con rất đói, nhưng nghĩ rằng:
– Trời lạnh thế này, chắc Dê con cũng đói. Mình nên mang cho Dê con một củ.
Thỏ con đến nhà Dê nhưng Dê không có nhà, nên Thỏ đặt củ cải lên bàn rồi trở về.
Dê con sau đó tìm được một củ cải trắng và chỉ ăn một nửa. Về đến nhà, thấy củ cải còn lại trên bàn, Dê nghĩ:
– Trời lạnh thế này, chắc Hươu con cũng không có gì ăn. Mình sẽ mang cho Hươu một củ.
Dê đến nhà Hươu nhưng Hươu cũng không có nhà, nên Dê đặt củ cải lên bàn rồi rời đi.
Khi Hươu về, thấy củ cải trên bàn, Hươu rất ngạc nhiên và nghĩ:
– Ôi, củ cải trắng ngon quá. Nhưng chắc Thỏ con cũng đói, mình nên mang củ cải cho Thỏ.
Khi Hươu đến nhà Thỏ, Thỏ đang ngủ say. Khi tỉnh dậy, Thỏ thấy củ cải trên bàn và vui mừng gọi các bạn:
– Hươu, Dê, đến nhà mình nào, chúng ta cùng thưởng thức củ cải trắng này.
Cuối cùng, củ cải trắng được chia sẻ cho ba người bạn tốt bụng. Các bạn thấy đấy, lòng tốt và sự sẻ chia của các bạn thật đáng học hỏi, phải không?
- Ý nghĩa câu chuyện: Khi bạn chia sẻ, bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn những gì bạn có.
2. Dê đen và dê trắng
Dê đen và Dê trắng sống chung trong một khu rừng xanh. Mỗi ngày, chúng cùng nhau đi uống nước và tìm kiếm thức ăn trong khu rừng quen thuộc của mình.
Vào một ngày, Dê trắng đang tìm cỏ non và uống nước suối như thường lệ. Đột nhiên, một con Sói xuất hiện và quát:
- Dê, mi đi đâu?
Dê trắng sợ hãi lắp bắp:
– Dạ, dạ, tôi chỉ đi tìm cỏ non và uống nước suối thôi ạ!
Sói lại quát:
– Mi có gì ở chân?
– Dạ, chân tôi có móng ạ…
– Trên đầu mi có gì?
– Dạ, tôi có đôi sừng mới mọc...
Sói quát to hơn:
– Trái tim mi thế nào?
– Ôi, trái tim tôi đang run rẩy…
– Hahaha…
Sói cười đắc thắng rồi ăn thịt Dê trắng tội nghiệp.
Dê đen cũng vào khu rừng để tìm cỏ non và uống nước suối. Khi đang ung dung gặm cỏ, Sói xuất hiện và hỏi:
– Dê, mi đi đâu?
Dê đen nhìn Sói từ đầu đến chân rồi đáp:
– Ta đi tìm ai thích gây sự đây!
Sói ngạc nhiên và hỏi tiếp:
– Dưới chân mi có gì?
– Chân thép của ta có móng bằng đồng.
– Còn trên đầu mi có gì?
– Trên đầu ta có đôi sừng bằng kim cương!
Sói sợ hãi nhưng vẫn cố hỏi:
– Trái tim mi thế nào?
Dê đen tự tin đáp:
– Trái tim thép của ta bảo rằng: hãy cắm đôi sừng kim cương vào đầu Sói. Nào, Sói hãy lại đây!
Sói hoảng sợ, ba chân bốn cẳng chạy trốn vào rừng và từ đó không ai thấy nó xuất hiện ở khu rừng nữa.
- Ý nghĩa câu chuyện: Câu chuyện ngụ ngôn này dạy chúng ta cách ứng xử trước những tình huống khó khăn, nguy hiểm với sự lạc quan và bản lĩnh để vượt qua thử thách.
3. Cậu bé chăn cừu
Chú bé chăn cừu thường chăm sóc đàn cừu gần một khu rừng, cách làng không xa. Sau một thời gian, chú cảm thấy công việc này rất nhàm chán. Chú chỉ có thể giải trí bằng cách trò chuyện với con chó hoặc thổi chiếc sáo của mình.
Vào một ngày, trong lúc ngắm đàn cừu và cánh rừng, chú nhớ lại lời dặn của chủ rằng khi có sói tấn công, phải kêu cứu để dân làng đến giúp đỡ.
Chú bèn nghĩ ra một trò đùa để giảm bớt sự buồn chán. Mặc dù không thấy sói, chú vẫn chạy về làng và la lên:
– Sói! Sói!
Dân làng ngay lập tức bỏ công việc, chạy ra cánh đồng nhưng chỉ thấy chú bé cười ngặt nghẽo vì đã lừa được họ.
Vài ngày sau, chú bé lại tiếp tục la lên:
– Sói! Sói!
Người dân lại chạy ra nhưng chỉ thấy chú bé cười đùa vui vẻ.
Rồi một chiều tối, khi mặt trời lặn và bóng tối bao phủ cánh đồng, một con sói thực sự xuất hiện, ẩn nấp sau bụi cây và tấn công một con cừu. Cả đàn cừu hoảng loạn, và chú bé cũng vô cùng sợ hãi.
Chú chạy về làng và la to:
– Sói! Sói!
Dù dân làng nghe thấy, không ai chạy ra vì họ nghĩ chú lại đùa. Kết quả là sói tha hồ tấn công đàn cừu, và chú bé ngồi giữa đồng cỏ, đầy hối hận vì trò đùa của mình.
- Ý nghĩa câu chuyện: Nói dối là một thói quen xấu. Khi thường xuyên nói dối, người khác sẽ không tin dù bạn nói thật.
4. Sói và cừu non
Một con Sói đã lang thang cả ngày trong rừng mà không tìm được gì để ăn. Gần tối, nó phát hiện một đàn Cừu ở cửa rừng.
Cuối đàn, một chú Cừu non đi chậm rãi, vừa gặm cỏ. Sói mừng rỡ, vội vàng tiếp cận chú Cừu non.
Nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu của Sói, Cừu non hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bước đến trước mặt Sói và nói:
- Thưa bác, anh chăn cừu đã gửi tôi đến để cảm ơn bác vì đã không làm phiền đàn cừu hôm nay. Bác hãy nghe tôi hát một bài thật hay trước khi ăn thịt tôi.
Sói cảm thấy hứng thú và cho phép Cừu non hát. Cừu non cố gắng hát thật to, tiếng kêu be be vang xa. Anh chăn cừu nghe thấy và lập tức chạy đến, đánh Sói một trận vì đã bị lừa.
Cừu non thoát nạn nhờ sự thông minh và can đảm, còn Sói bị đánh đòn và bỏ chạy, vừa chạy vừa than thở:
- Sao mình lại để bị lừa bởi một bài hát! Mồi gần bên miệng mà lại bị mắc bẫy, đau thật đấy!
- Ý nghĩa câu chuyện: Câu chuyện ca ngợi trí thông minh và lòng dũng cảm, đồng thời cảnh báo về việc không nên dễ dàng tin vào lời nói của người khác.
5. Câu chuyện chiếc ví bị đánh rơi
Anh em Bi và Bo vừa rời khỏi cửa hàng đồ chơi. Bo vui vẻ nói:
– Em rất thích con cừu bông màu trắng.
– Anh lại mê chiếc máy bay mô hình, nhưng chúng ta không có tiền để mua đâu. Chúng ta về thôi.
Khi hai anh em chuẩn bị rời đi, Bo phát hiện một chiếc ví nằm trên mặt đất.
– Anh ơi, có phải chiếc ví bị đánh rơi không?
Bi mở ví ra và thấy số tiền bên trong rất lớn, vượt quá số tiền mà Bi đã học. Bi nói với Bo:
– Có nhiều tiền quá em ơi.
Bo hào hứng:
– Chúng ta dùng tiền này mua đồ chơi nhé anh Hai?
Dù rất muốn, Bi lại nhớ đến việc mẹ từng buồn vì mất tiền tuần trước, nên nói với Bo:
– Em còn nhớ mẹ đã buồn thế nào khi mất ví không? Mẹ đã rất đau lòng. Anh sẽ tìm cách trả lại ví cho người đánh mất.
Bi dắt Bo quay lại quầy thu ngân và nói với nhân viên:
– Cô ơi, chúng con nhặt được chiếc ví này ở cửa hàng. Cô giúp chúng con trả lại cho người mất nhé.
Cô nhân viên mỉm cười và đáp:
– Các con thật đáng khen, chờ cô chút nhé.
Cô hỏi lớn để tìm người làm mất ví. Một phụ nữ hớt hải chạy đến nhận chiếc ví, và sau khi xác nhận giấy tờ, cô nhận lại ví từ nhân viên. Cô cảm ơn Bi và Bo rối rít và đề nghị tặng mỗi bé một món đồ chơi từ cửa hàng để cảm ơn.
Bi và Bo rất vui, chọn hai món đồ chơi mà mình thích. Mặc dù con cừu bông đã được mua trước, Bo chọn gấu bông còn Bi nhận được chiếc máy bay như mong ước. Hai anh em cảm ơn người phụ nữ rồi về nhà, khoe mẹ về món quà đặc biệt mà mình nhận được.
- Ý nghĩa câu chuyện: Khi làm mất tài sản giá trị như tiền bạc, giấy tờ, người mất sẽ rất buồn. Nếu nhặt được đồ, hãy đưa cho công an, trường học hoặc nhờ người lớn trả lại cho chủ sở hữu. Đây là việc làm tốt và thể hiện lòng tốt của bạn.
6. Cậu bé chăn cừu và cây đa cổ thụ
Ngày xưa, khi mọi loài vật, cây cỏ và con người còn có thể trò chuyện với nhau, trên đồng cỏ gần làng có một cây đa cổ thụ. Cây đa này to lớn và khỏe mạnh, tán lá dày đặc đến mức không ánh sáng nào có thể xuyên qua. Vào những ngày nắng nóng, người ta thường dừng lại dưới bóng cây để nghỉ ngơi và trò chuyện. Ai cũng biết cây đa rất thông thái vì tuổi đời của nó rất lớn và kinh nghiệm phong phú.
Một hôm, cậu bé chăn cừu ngồi nghỉ dưới gốc cây sau một ngày dài dưới ánh nắng, cậu cảm thấy mệt mỏi và nóng bức. Một làn gió nhẹ làm dịu cơ thể cậu bé, và cậu bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Khi nằm xuống, cậu bé nhìn lên những cành cây và cảm thấy tự mãn về khả năng chăn cừu của mình, cho rằng đàn cừu của cậu lớn nhanh là nhờ tài năng của mình. Cậu bé nhận thấy cây đa chỉ có những quả nhỏ xíu và bắt đầu chế giễu: “Một cây to lớn như vậy mà chỉ có những quả bé tí, mọi người bảo cây đa rất thông thái, nhưng làm sao nó có thể thông thái khi quả của nó lại nhỏ như vậy?” Dù nghe thấy tất cả những lời chế giễu, cây đa vẫn im lặng, chỉ có những cành lá khẽ rung lên như hát ru.
Đột nhiên, một quả đa nhỏ rơi trúng trán cậu bé, làm cậu tỉnh dậy và càu nhàu: “Gừm… mới vừa chợp mắt được một tí”, cậu nhặt quả đa lên và không biết phải làm gì với nó. Nghe thấy tiếng cười khúc khích, cậu bé nghe cây đa hỏi:
– Có đau không?
– Không đau, nhưng làm mất giấc ngủ của tôi.
– Đó là bài học dành cho cậu, cậu vừa chế giễu tôi vì chỉ sinh ra những quả nhỏ xíu.
– Tôi chế giễu vì sao mọi người lại bảo cây là thông thái? Phá giấc ngủ của người khác có phải là thông minh không?
Cây đa cười và đáp: “Này, bạn hãy nghe đây, những chiếc lá của tôi tạo bóng mát cho bạn nghỉ ngơi. Dù quả của tôi nhỏ, nhưng bạn không thấy rằng tạo hóa đã sắp xếp mọi thứ hoàn hảo sao? Hãy tưởng tượng nếu quả của tôi to như quả dừa thì điều gì sẽ xảy ra khi nó rơi vào đầu bạn?”
Cậu bé im lặng và nhận ra mình chưa từng nghĩ đến điều đó. Cây đa tiếp tục:
– Những người khiêm tốn có thể học hỏi nhiều điều từ việc quan sát những vật xung quanh. Bạn hãy bắt đầu làm bạn với những gì xung quanh bạn. Chúng ta đều cần nhau. Nhìn bầy ong, chúng giúp hoa của tôi kết trái. Còn bầy chim, chúng làm tổ trong tán lá của tôi và tiêu diệt côn trùng, giúp bạn có đủ thức ăn cho đàn cừu. Thêm nữa, hãy nhìn xuống chân bạn, những chiếc lá rụng tạo thành lớp thảm mục, các con sâu làm lỗ nhỏ trong đất, giúp không khí vào đất để bộ rễ của tôi khỏe mạnh hơn. Bạn hiểu chưa?”
– Cháu hiểu rồi, xin lỗi vì đã chế giễu bác. Bác đa hãy tha lỗi cho cháu.
– Không sao, bây giờ cháu hãy dắt cừu về đi.
- Ý nghĩa câu chuyện: Cậu bé chăn cừu có thể không trở nên khiêm tốn ngay lập tức, nhưng cậu đã nhận ra rằng sự tồn tại của mọi thứ đều có giá trị và không thể sống đơn độc.
7. Câu chuyện về bà tiên kẹo
Ngày xưa, ở một vương quốc xa xôi, có một bà tiên kẹo hiền từ và yêu quý trẻ em. Ngôi nhà của bà luôn đầy ắp các loại kẹo đủ màu sắc. Bà thường dùng kẹo để thưởng cho những em bé ngoan.
Bà tiên kẹo đi khắp nơi trên trái đất, từ thôn xóm này đến thôn xóm khác, để xem trẻ em ở đó có ngoan ngoãn không. Nếu gặp bé nào ngoan, bà sẽ thưởng kẹo, còn nếu không, bà sẽ dạy bảo thêm. Một ngày nọ, bà đến một ngôi làng tên Hoa Hồng và giả dạng thành một bà lão trong bộ đồ rách rưới, ngồi dưới gốc cây đầu làng.
Bé Tít và Xoắn đang trên đường mua bánh mì cho mẹ, nhìn thấy bà lão ngất xỉu bên đường. Tít định lại gần nhưng Xoắn ngăn lại:
– Đừng lại gần bà ấy, anh Tít ơi. Bà ấy trông bẩn thỉu, sẽ lây bệnh cho chúng ta đấy.
Tít không nghe lời Xoắn, vẫn chạy đến bên bà lão và hỏi:
– Bà ơi, bà bị làm sao vậy?
Bà lão đáp:
– Ta rất đói, ba ngày nay ta không có gì để ăn.
Tít lập tức đưa ổ bánh mì cho bà lão. Xoắn la lên:
– Mẹ sẽ la anh đấy!
Bà lão cảm ơn Tít và sau khi ăn xong bánh mì, bà chống gậy đi mất.
Khi về đến nhà, Xoắn kể lại mọi chuyện với mẹ. Mẹ không hề la rầy Tít mà còn bảo Xoắn:
– Không có bánh mì cũng không sao. Chúng ta có thể uống sữa. Anh Tít đã giúp đỡ người khác, đó là việc làm rất tốt và đáng khen. Con nên học hỏi anh.
– Thế à, mẹ? Con sẽ nhớ lời mẹ.
Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa. Ba mẹ con mở cửa và thấy một giỏ đầy bánh kẹo và một bức thư để trước cửa. Mẹ mở thư ra đọc: “Ta là bà tiên kẹo. Ta gửi tặng giỏ bánh kẹo này để cảm ơn cháu đã giúp ta. Khi ăn bánh kẹo, đừng quên đánh răng mỗi tối để tránh sâu răng nhé!”
Tít rất vui và chia kẹo cho em Xoắn.
- Ý nghĩa câu chuyện: Các bé đừng thờ ơ khi gặp người gặp nạn, dù bề ngoài họ có xấu xí hay rách rưới. Hãy giúp đỡ họ bằng tất cả khả năng của mình.
8. Chuyện cô Mây
Trên bầu trời, có một đám mây xinh đẹp, thường xuyên thay đổi màu sắc từ trắng tinh khôi, xanh biếc đến hồng tươi thắm. Cô Mây cứ bay lượn khắp nơi, từ đỉnh núi cao, ngọn đồi xanh, biển cả rộng lớn đến cánh đồng mênh mông. Nhưng bay một mình mãi cũng cảm thấy đơn độc, vì không có ai cùng chơi. Bác Mặt trời thì bận rộn với việc chiếu sáng cho mọi người phơi thóc, còn cô Mặt trăng cũng bận rải ánh sáng cho các em bé vui chơi. May thay, cô gặp được Chị Gió và gọi:
– Chị Gió ơi?
Chị Gió đáp:
– Chị đang bận gọi các bạn mây khác để làm mưa đây. Em có muốn tham gia không?
– Làm mưa có ích gì hả chị?
– Mưa giúp cây cối xanh tươi, lúa thóc đầy bông, khoai củ to khỏe.
– Làm mưa có khó không chị?
– Làm mưa không khó nhưng phải chịu lạnh, phải từ bỏ vẻ ngoài xinh đẹp và tan thành nước để rơi xuống đất.
– Vậy không thể làm mây nữa sao?
– Không, nhưng em sẽ trở thành dòng nước. Nước chảy rất có ích cho con người. Em có muốn thử không?
Mây vui vẻ gật đầu:
– Chị cho em đi làm nước chảy với nhé. Bay lượn một mình mãi em thấy buồn. Em muốn làm việc có ích cho mọi người.
Chị Gió thổi mạnh, đưa mây đi nhanh chóng.
Càng bay, mây càng hạ thấp, các đám mây khác cũng kéo về đông đúc, màu xám che phủ cả bầu trời. Mọi thứ trở nên vội vã khi mây sà xuống thấp. Cô nhìn thấy một nhóm trẻ con đang chơi trong vườn hoa, vui vẻ hát:
Cầu trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày
Lấy bát cơm đầy
Lấy rơm đun bếp.
Cây, lá, cỏ, hoa cũng vui mừng khi thấy mây xám, ngẩng lên và rì rào:
Mưa rơi xuống đây
Cho cây cỏ tươi
Cho hoa lá xanh
Nhớ mưa quá đi
Mưa ơi! Mưa ơi!
Đột nhiên, cơn lạnh tràn đến. Đám mây xám rung rinh và tan ra thành những giọt nước, tưới xuống đất ầm ầm. Trẻ con nhanh chóng chạy trốn dưới mái hiên, còn cây cối, hoa lá thì vui mừng đón nhận những giọt nước trong trẻo.
Vậy là cô Mây đã trở thành dòng nước tràn đầy ao hồ, đồng ruộng và sông ngòi. Một vài hôm sau, bác Mặt trời làm nước bay hơi thành mây trở lại.
- Ý nghĩa câu chuyện: Dạy trẻ tiết kiệm nước và bảo vệ môi trường tự nhiên.
9. Cậu bé mũi dài
Ngày xưa có một cậu bé với cái mũi dài vô cùng, vì vậy mọi người gọi cậu là “Bé Mũi Dài”.
Vào một buổi sáng đẹp trời, khi gió thổi vi vu và chim họa mi hót líu lo, Bé Mũi Dài thấy một vườn hoa đầy sắc màu: hoa hướng dương vàng rực, hoa hồng đỏ thắm và hoa cẩm chướng.
Chú bé nhìn thấy một cây táo trĩu quả, những quả táo đỏ mọng và thơm phức. Chú liền trèo lên cây để hái nhưng không thể vì cái mũi dài của mình. Bực bội, chú nói: “Ước gì cái mũi của tôi biến mất, tôi không cần cái mũi này, chỉ cần cái miệng để thưởng thức tất cả những món ngon, và tai cũng chẳng cần thiết”.
Lúc đó, chú Ong và cô Họa Mi đang ở gần đó, ngạc nhiên và nói:
– Tại sao bạn lại không muốn có mũi? Đối với tôi, mũi rất quan trọng, nó giúp tôi thở, ngửi và phân biệt mùi hương của các loại hoa.
Chim Họa Mi bay đến và nói:
– Nếu bạn không có tai thì làm sao nghe được tiếng hót của tôi và âm thanh xung quanh?
Các bông hoa cũng nói:
– Nếu bạn không có mắt, bạn làm sao thấy được vẻ đẹp của chúng tôi?
Bé Mũi Dài nghe vậy thì hoảng hốt nhận ra tầm quan trọng của các bộ phận trên cơ thể. Từ đó, cậu biết quý trọng và giữ gìn vệ sinh cơ thể, không bao giờ có ý định bỏ đi bất kỳ bộ phận nào nữa.
- Ý nghĩa câu chuyện: Dạy trẻ biết rằng tất cả các bộ phận trên cơ thể đều cần thiết và phải bảo vệ, giữ gìn vệ sinh cơ thể.
10. Chú chim nhỏ lười biếng
Có một chú chim nhỏ, được bố mẹ cưng chiều quá mức nên rất lười biếng. Hàng ngày, ngoài việc ăn uống và ngủ nghỉ, chú chẳng làm gì khác. Một hôm, các bạn chim đến rủ:
– Chim nhỏ ơi, cùng học bay với chúng tớ nhé.
– Học bay để làm gì? Tôi có bố mẹ chăm sóc rồi, không cần học bay đâu.
Chim nhỏ nói xong rồi đi đến chỗ khác, lấy bánh trái ra thưởng thức. Các bạn chim chỉ biết lắc đầu rồi tiếp tục đi học bay. Trong khi đó, chim nhỏ vừa ăn vừa lầm bầm:
– Tôi không ngu khi có đồ ăn ngon mà không ăn, lại đi học những thứ không cần thiết.
Tháng sau, các bạn chim đã bay thành thạo và đến thăm chim nhỏ. Thấy chú béo ú và vẫn ngủ say, các bạn chim chỉ biết bay đi. Lúc này, một con rắn đang núp trong tán cây lén lút bò đến gần chim nhỏ.
Chim nhỏ vẫn ngủ say, không biết nguy hiểm đang đến gần. May mắn thay, các bạn chim thấy cảnh này và bay xuống báo động:
– Chim nhỏ ơi, dậy đi, có rắn đến kìa!
Chim nhỏ giật mình tỉnh dậy, định vỗ cánh bay đi, nhưng vì chưa biết bay, chú đã rơi xuống đất. Các bạn chim nhanh trí bay xuống, cắp chim nhỏ và đưa đến nơi an toàn. Bực mình vì mất con mồi, con rắn tức giận bỏ đi.
Chim nhỏ rất cảm kích các bạn đã cứu mình, và nhận ra lỗi lầm của mình. Nó đỏ mặt nói:
– Các bạn tha lỗi cho tôi nhé. Cảm ơn các bạn đã cứu tôi. Tôi đã hiểu rồi, sẽ học bay như các bạn, các bạn dạy tôi bay nhé.
Các bạn chim đồng thanh:
– Chắc chắn rồi, nhưng trước hết...
– Nhưng trước hết sao? – Chim nhỏ hỏi.
– Cậu phải giảm cân đã, không thì với cái bụng tròn, cậu không thể bay được đâu.
Cả bọn cùng cười vui vẻ, và một bạn chim nói tiếp:
– Chúng tôi đùa thôi, hãy cùng nhau tập bay nhé.
Vậy là chim nhỏ đã từ bỏ thói lười biếng và bắt đầu tập bay cùng các bạn.
- Ý nghĩa câu chuyện: Dù còn nhỏ, các bé cần học hành chăm chỉ để có kiến thức và sự tự lập, vì bố mẹ không thể chăm sóc mãi mãi. Cần biết quý trọng bạn bè và cùng nhau học hỏi điều bổ ích.
11. Khỉ và cá sấu
Ngày xưa, có một chú khỉ sống trên một cây cao và làm bạn với một con cá sấu ở gần dòng sông. Mỗi ngày, khỉ hái những quả táo ngon từ cây và tặng cho cá sấu. Cá sấu mang táo về cho vợ mình, một người rất tham ăn và muốn ăn cả trái tim của khỉ. Cá sấu tuy băn khoăn nhưng vẫn làm theo yêu cầu của vợ. Một ngày, cá sấu mời khỉ cưỡi lên lưng mình để đi dạo trên sông, nhưng thực ra có ý định giết khỉ và lấy quả tim khi ra giữa dòng. Khi biết được âm mưu của cá sấu, khỉ nhanh trí nói rằng mình để quả tim trên cây và yêu cầu cá sấu quay lại. Cá sấu tin lời và chở khỉ quay về. Khi đến nơi, khỉ nhanh chóng trèo lên cây và biến mất. Kế hoạch của cá sấu vì thế đã thất bại hoàn toàn.
- Ý nghĩa câu chuyện: Trong những tình huống khó khăn, hãy giữ bình tĩnh và sử dụng trí thông minh để vượt qua thử thách.
12. Con cú khôn ngoan
Ngày xưa, có một con cú già sống trên một cây sồi lớn. Hằng ngày, nó nhìn xa để quan sát mọi việc xung quanh. Có khi nó thấy một cậu bé giúp ông lão xách túi, có khi thấy cô gái cằn nhằn mẹ. Dù thấy nhiều điều, con cú vẫn giữ im lặng.
Thời gian trôi qua, con cú bắt đầu nói ít và nghe nhiều hơn. Một ngày, nó nghe một người phụ nữ nói về một con voi nhảy qua hàng rào. Ngày khác, nó nghe một người đàn ông tự hào về sự hoàn hảo của mình.
Nhờ lắng nghe nhiều và nói ít, con cú biết được mọi chuyện dù không trực tiếp chứng kiến. Dần dần, nó trở nên khôn ngoan và nổi tiếng vì sự khôn ngoan của mình.
- Ý nghĩa câu chuyện: Nói ít, lắng nghe và quan sát nhiều sẽ giúp con trở nên thông minh và khôn ngoan hơn.
13. Sự tích cầu vồng
Xưa kia, các màu sắc trên mặt đất bắt đầu tranh luận với nhau. Mỗi màu đều tự hào cho rằng mình là ưu việt nhất, quan trọng nhất và được yêu thích nhất.
Màu xanh lá lên tiếng trước: Tôi là biểu tượng của sự sống và hy vọng. Tôi là màu của cỏ cây, và thiếu tôi, thế giới sẽ trở nên xơ xác. Các bạn nhìn xung quanh đi, tôi rõ ràng là quan trọng nhất.
Màu xanh dương chen vào: Bạn chỉ chú ý đến mặt đất thôi, hãy nhìn lên bầu trời và đại dương. Từ đáy biển đến những đám mây cao, sự sống phụ thuộc vào nước. Tôi là biểu tượng của sự bình yên. Nếu không có tôi, muôn loài sẽ rơi vào khô cằn.
Màu tím phản bác: Tôi là biểu tượng của quyền lực và trí thức. Từ vua chúa đến các bậc thầy đều chọn màu của tôi vì tôi đại diện cho uy quyền và sự thông thái. Mọi người đều kính trọng và tuân theo tôi.
Màu vàng cười lớn: Các bạn đều nghiêm trọng quá. Tôi là màu của niềm vui và sự ấm áp. Mặt trời, mặt trăng và các vì sao đều mang màu vàng, đem lại nụ cười và sự vui vẻ cho thế giới. Thiếu tôi, mọi thứ sẽ thiếu đi sự hân hoan.
Màu cam tự mãn: Tôi là màu của sức khỏe và sự đổi mới. Tôi mang đến các vitamin quan trọng từ trái cây. Khi tôi nhuộm bầu trời vào bình minh hay hoàng hôn, tôi tạo ra vẻ đẹp quyến rũ mà khiến mọi người quên hết các màu khác.
Màu chàm nhẹ nhàng nhưng kiên quyết: Các bạn hãy nghĩ về tôi đi. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Thiếu tôi, các bạn sẽ thiếu sâu sắc và cân bằng. Tôi đại diện cho tâm hồn và sự tinh tế. Tôi cần thiết cho sự an bình và tư tưởng sâu lắng.
Màu đỏ không thể chịu nổi nữa, quát lớn: Tôi mới thực sự là “SẾP”! Tôi là máu, là sức sống. Tôi là màu của sự cảnh báo, dũng cảm. Tôi là lửa, đam mê và tình yêu. Thiếu tôi, thế giới sẽ trở nên buồn tẻ và thiếu sức sống.
Cuộc tranh luận ngày càng gay gắt, bỗng một tia chớp xẹt qua, theo sau là tiếng sét vang dội. Mưa đổ xuống, làm các màu phải hợp tác với nhau để tránh bị ướt.
Mưa nói: Thật ngu ngốc khi các bạn cứ mãi cãi nhau. Mỗi màu có một mục đích riêng và đều quan trọng. Hãy cùng nhau và đoàn kết.
Các màu nhận ra sự thật và làm theo lời mưa. Chúng bắt tay nhau và hợp tác.
Mưa khuyên thêm: Từ nay, khi có mưa, hãy tạo thành cầu vồng trên bầu trời để thể hiện sự hòa bình và đoàn kết. Cầu vồng là biểu tượng của hy vọng và sự hòa giải.
14. Cây táo thần
Ngày xưa, rất lâu về trước, có một cây táo thần tọa lạc ở vùng ngoại ô. Mỗi ngày, bọn trẻ thường tập trung quanh cây táo, vui đùa và hái những quả táo thơm ngon để chia sẻ cùng nhau.
Một hôm, một cậu bé lạ mặt đến, vẻ mặt hằm hằm tuyên bố với bọn trẻ:
- Này các cậu, khu vườn này thuộc về tôi, tôi đã mua trước đây. Cây táo này là của tôi, các cậu phải rời đi ngay lập tức, không được quay lại đây nữa.
Nghe vậy, bọn trẻ buồn bã, cúi đầu lặng lẽ rời đi, chỉ còn cậu bé kiêu ngạo ở lại.
Cây táo biết tất cả những gì xảy ra, bằng phép màu, nó làm cho cậu bé ngủ say dưới gốc cây và vào giấc mơ. Trong giấc mơ, cậu bé thấy một cái hốc lớn trên thân cây táo. Cậu cảm thấy đói bụng, trèo lên cây để hái táo, nhưng mỗi khi cậu chạm vào một quả, cành táo lại quay đi, làm quả rơi vào cái hốc lớn. Cứ thế, cho đến khi chỉ còn một quả trên cây.
Cậu bé ngồi dưới gốc cây, khóc lóc. Lúc này, cây táo mới lên tiếng:
- Tại sao cháu lại khóc?
Cậu bé mếu máo đáp:- Ông thật ích kỉ. Ông ăn hết táo mà không để lại cho cháu một quả nào. Cháu đang đói lắm.
Cây táo mỉm cười và nói:
- Cháu có nhớ rằng cháu đã đuổi hết các bạn không? Các bạn cũng muốn ăn táo của tôi, nhưng cháu không cho ai một quả nào. Cháu có thấy mình ích kỉ không?
Cậu bé cảm thấy hối hận khi nhớ lại cảnh bọn trẻ ra về, cậu ngẩng lên nhìn cây táo và nói:
- Vâng, cháu đã nhận ra lỗi của mình!
Cây táo cười lớn, làm quả táo còn lại rơi trúng đầu cậu bé, cậu tỉnh dậy. Cậu bé nhìn quanh, thấy mình vẫn nằm dưới gốc cây. Cái hốc trên cây đã biến mất, cây táo vẫn đứng vững và đầy quả.
Cậu bé nhanh chóng chạy đi gọi các bạn:
- Này các bạn, hãy quay lại đây chơi! Mình xin lỗi vì đã đuổi các bạn đi.
Và tất cả cùng nhau trở lại vườn. Cậu trèo lên cây hái quả chín, ném xuống cho các bạn, và mọi người lại vui vẻ cười đùa. Cậu bé nhận ra rằng điều hạnh phúc nhất là cùng chia sẻ niềm vui với mọi người.
- Ý nghĩa câu chuyện: Chỉ khi biết chia sẻ với mọi người, chúng ta mới tìm được niềm vui và hạnh phúc thực sự.
15. Con cừu đen kêu be be
Ngày xưa, có một con cừu đen sống trong một ngôi nhà nhỏ. Mỗi khi mùa xuân đến, con cừu đen lại cạo sạch lông của mình và đem ra chợ bán cho những người cần làm áo ấm.
Một năm nọ, con cừu đen nhận thấy lông của nó không còn được ưa chuộng nữa. Do đó, nó vẫn còn rất nhiều lông chưa bán được. Tuy nhiên, nó không muốn lãng phí, quyết tâm tiếp tục bán. Nhưng mỗi ngày, chẳng ai muốn mua lông của nó, nên con cừu đen lại mang số lông về nhà. Ngày tiếp theo cũng vậy, và ngày sau đó cũng không có ai mua.
Một hôm, khi con cừu đen ngồi buồn rầu với số lông còn lại, một cậu bé chạy đến và hỏi xem có muốn bán lông không. Con cừu đen vui mừng đáp có. Cậu bé chạy về thông báo với bố mẹ, và họ cùng nhau đến gặp con cừu đen, ngỏ ý mua hết số lông. Họ cho biết họ đến từ ngôi làng gần đó và đã tìm khắp nơi mà không tìm thấy lông cừu đen nào khác.
Ngày hôm đó, con cừu đen trở về nhà với niềm hạnh phúc vì những nỗ lực của mình đã được đền đáp xứng đáng.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Hãy kiên trì và không bao giờ từ bỏ, thành công sẽ đến với những ai cố gắng.
16. Ngỗng và rùa
Ngày xưa, có một đôi ngỗng và một con rùa là bạn bè thân thiết. Vào mùa hè, khi trời bắt đầu nóng lên và hồ nước trở nên cạn kiệt, cả ba quyết định tìm một nơi ở mới. Nhưng vì rùa không biết bay, ngỗng đã nghĩ ra cách chở rùa bằng cách cả hai vợ chồng ngỗng cùng cầm một cái cành và bay ở hai bên, còn rùa cũng ngậm cái cành đó ở giữa. Điều quan trọng là rùa phải giữ im lặng trong suốt chuyến bay.
Cuộc hành trình bắt đầu và nhiều người đứng dưới đất đã nhìn thấy cảnh tượng lạ lùng này và bắt đầu la hét. Đột nhiên, có người cười và nói: “Nhìn kìa, một con rùa đang bay!” Rùa không kìm nén được cơn giận, liền mở miệng phản ứng: “Tại sao các bạn lại cười?” Và thế là, rùa đã rơi xuống đất. May mắn thay, nó rơi vào một bụi cây nên không bị thương. Rùa cảm thấy rất hối tiếc và tự nhủ: “Giá như mình im lặng, giờ này mình đã vui vẻ bay cùng ngỗng rồi.”
- Ý nghĩa của câu chuyện: Đừng mở miệng khi không cần thiết.
17. Một cách đếm tinh tế
Ngày xửa ngày xưa, hoàng đế Akbar đã đưa ra một câu hỏi kỳ lạ khiến các quan cận thần không biết phải làm sao. Không ai có thể trả lời cho đức vua. Lúc đó, Birbal, một quan nổi tiếng thông minh trong triều đình, bước vào và thấy các quan đang lo lắng. Ông hỏi lý do, và các quan giải thích rằng hoàng đế đã đặt một câu hỏi mà không ai biết đáp án. Câu hỏi là: “Trong thành phố có bao nhiêu con quạ?”.
Sau khi nghe xong, Birbal mỉm cười và trả lời: “Thưa bệ hạ, thần biết số lượng. Có 50.589 con quạ trong thành phố.” Mọi người đều bất ngờ trước câu trả lời đó, kể cả hoàng đế. Vua liền hỏi: “Ngươi làm sao mà chắc chắn như vậy?”.
Birbal đáp: “Thưa bệ hạ, nếu sai số quạ trong thành phố, xin hãy cho một lính đi đếm lại. Nếu số quạ nhiều hơn, nghĩa là có một số quạ từ nơi khác đến thăm. Nếu ít hơn, có thể một số quạ đã đi thăm họ hàng ở nơi khác.” Hoàng đế Akbar rất hài lòng với câu trả lời thông minh của Birbal.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Khi đưa ra một thông tin, bạn cần phải có lý do rõ ràng giải thích cho điều đó.
18. Dê và Cáo
Trong một khu rừng xanh tươi, có một con sư tử dữ dằn, sống trong một cái hang lớn đầy ắp thức ăn. Một ngày nọ, khi sư tử ra ngoài, một con cáo lén lút chui vào và ăn sạch sẽ tất cả thức ăn trong hang.
Con cáo thầm nghĩ: “Ước gì mỗi ngày tôi đều được thưởng thức bữa ăn ngon như thế này.”
Sau khi ăn uống thỏa thích, cáo đi dạo và cảm nhận sự thỏa mãn sau một bữa ăn tuyệt vời. Đột nhiên, cáo bất ngờ bị ngã xuống một cái giếng sâu nhưng không có nhiều nước.
Ban đầu, cáo rất bực bội vì sự bất cẩn của mình và cố gắng trèo ra ngoài mà không thành công. Đột nhiên, một giọng nói từ trên vọng xuống: “Cậu đang làm gì trong đó vậy?”. Cáo nhìn lên và nhận ra đó là con dê. Mừng rỡ, cáo nói: “Tôi đến từ làng gần đây nhưng đang bị hạn hán, nên tôi phải nhảy xuống đây để lấy nước.”
Dê nghe vậy lập tức nhảy xuống giếng. Cáo nhanh chóng trèo lên nhờ vào những cái sừng dài của dê. Khi đã ra ngoài, cáo nói: “Cậu thật ngốc. Nếu có hạn hán, chắc chắn chim chóc đã báo cho các loài khác trong rừng rồi.”
- Ý nghĩa của câu chuyện: Đừng bao giờ tin tưởng ai một cách mù quáng.
19. Chú cún lạc đường
Có một cậu bé đang rất lo lắng vì đã mất con cún con yêu quý của mình. Cậu tìm kiếm khắp nơi trong căn nhà mà không thấy bóng dáng của cún đâu. Cậu tiếp tục tìm kiếm khắp khu vực xung quanh từ sáng đến tối mà vẫn không có kết quả.
Khi cậu bé trở về nhà với tâm trạng buồn bã, cậu thấy anh hàng xóm ngồi thư giãn bên hiên nhà. Cậu lại gần, chúc anh ngủ ngon và hỏi xem anh có nhìn thấy con cún của mình không.
– Anh Tí ơi, từ sáng đến giờ anh có thấy con cún của em ở đâu không? Em đã tìm nó khắp nơi mà không thấy.
– À có đấy. Có một con cún đang gặm xương ở phía bên kia. Anh không biết cún đó là của em nên không thông báo cho em biết.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Đừng từ bỏ trước khi đã cố gắng hết sức.
20. Tại sao đít khỉ lại đỏ
Ngày xưa, ở một ngôi làng có nhiều chàng trai và cô gái, sau bữa ăn tối, họ thường tụ tập quanh đống lửa để nhảy múa. Do đó, ngôi làng này được gọi là Ngôi làng Nhảy Múa.
Vào một đêm nọ, một con khỉ đến gần đống lửa, mặc đồ và đeo kính như con người, mang theo vài món quà nhỏ để tặng các cô gái. Khi mọi người đang say sưa với âm nhạc và điệu nhảy, chẳng ai nhận ra đó là khỉ.
Đêm nào khỉ cũng đến và tặng quà cho các cô gái, khiến các cô yêu quý khỉ, còn các chàng trai thì ghen tỵ. Họ quyết định phải tìm ra ai là người thực sự đứng sau những món quà đó. Một đêm, các chàng trai theo dõi và phát hiện ra rằng đó chỉ là một con khỉ. Họ quyết định phải dạy cho khỉ một bài học.
Ngày hôm sau, các chàng trai đặt một đống lửa nóng ở nơi khỉ thường ngồi và che nó bằng lá. Khi khỉ ngồi xuống, nó nhảy lên vì đau đớn. Các cô gái không hiểu chuyện gì xảy ra và các chàng trai đã giải thích cho họ biết. Cuối cùng, mọi người quyết định đuổi khỉ đi. Kể từ đó, đít khỉ trở nên đỏ do vết bỏng từ hôm đó.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Đừng bao giờ cố gắng đóng giả làm người khác.
21. Con lừa hát
Ngày xưa, có một người giặt đồ thuê sở hữu một con lừa giúp ông vận chuyển quần áo từ nhà ra bờ sông và ngược lại. Tuy nhiên, con lừa không thích thức ăn mà chủ nhân của nó cung cấp, nên nó quyết định đi đến cánh đồng gần đó để thưởng thức cỏ mà nó yêu thích.
Một ngày nọ, khi đang đi, con lừa gặp một con cáo và kết bạn với nó. Cả hai cùng tìm thấy một cánh đồng đầy dưa hấu và ăn uống thỏa thích. Dưa hấu quá ngon khiến con lừa phấn khích và muốn hát. Nó nói với con cáo: “Tôi muốn hát một bài.”
Con cáo phản đối: “Nếu cậu hát, con người sẽ phát hiện ra và đến đánh chúng ta vì phá hoại mùa màng của họ.” Nhưng con lừa không nghe lời cảnh báo của cáo và vẫn hát. Thế là con cáo vội vã nhảy qua hàng rào và biến mất trước khi dân làng đến tìm lừa.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Hãy biết lắng nghe và cân nhắc lời khuyên của người khác.
22. Con lừa khôn ngoan
Trên một ngọn đồi xanh, một con lừa đang nhởn nhơ ăn cỏ mà không hay biết có một con sói đang rình rập. Khi lừa ăn xong và ngẩng đầu lên, nó bất ngờ phát hiện con sói đang đứng nhìn mình. Con lừa hiểu rằng để cứu mình, nó phải nghĩ ra một kế hoạch nhanh chóng. Nó bắt đầu kêu la như thể mình bị thương nặng. Nghe tiếng kêu, con sói không rõ chuyện gì đang xảy ra và tiến lại gần, hỏi:
– Mày bị sao vậy?
– Tôi bị một cái gai đâm vào chân, anh có thể giúp tôi lấy nó ra không?
– Tại sao tôi phải giúp mày?
– Bởi vì điều đó có lợi cho anh. Cái gai rất sắc. Nếu anh ăn thịt tôi, cái gai có thể bị kẹt lại trong cổ họng của anh đấy.
Nghe có vẻ hợp lý, sói tiến lại để giúp con lừa. Nhưng khi sói đến gần, con lừa đã đấm cho sói mấy cái và nhanh chóng chạy trốn. Con sói choáng váng và không kịp phản ứng. Sau khi tỉnh lại, sói nhận ra mình bị mất một số chiếc răng và cảm thấy xấu hổ vì sự ngu dốt của mình.
- Ý nghĩa của câu chuyện: Khi đối mặt với khó khăn, hãy sử dụng trí tuệ của mình để vượt qua. Đồng thời, đừng chỉ nghe người khác mà hãy dùng lý trí để phán đoán.
23. Ba cô con gái
Ngày xưa, có một bà mẹ nghèo có ba cô con gái mà bà rất yêu thương và chăm sóc tận tình. Dù cuộc sống khó khăn, bà không ngừng làm lụng vất vả để nuôi các con mà không một lời than vãn. Nhờ tình yêu và sự chăm sóc của mẹ, ba cô gái lớn lên xinh đẹp như trăng rằm. Rồi lần lượt, các cô lấy chồng và bà mẹ phải sống một mình.
Thời gian trôi qua, bà mẹ ngày càng yếu và già. Một ngày, bà cảm thấy sức khỏe suy yếu và biết mình không sống được bao lâu. Bà nhớ các con nhưng chúng đều ở xa, không thể về thăm bà. Bà liền nhờ Sóc con gửi thư cho ba cô gái, dặn Sóc:
- Sóc ơi, hãy nói với các con của ta rằng ta đang ốm và mong chúng về thăm ta gấp nhé!
Sóc con nhận lời và bắt đầu hành trình. Sóc mất cả một ngày một đêm mới đến nhà cô chị cả, lúc cô chị cả đang cọ chậu. Sóc đưa thư và nói:
- Chị cả ơi! Mẹ chị đang bệnh nặng và muốn gặp chị. Chị hãy về ngay nhé.
Cô chị cả đáp:
- Thật vậy sao Sóc? Mẹ chị đang ốm à? Ôi! Chị buồn quá! Chị cũng muốn về thăm mẹ, nhưng chị còn phải cọ xong mấy cái chậu này đã.
Sóc con tức giận:
- Yêu mẹ mà lại để cọ chậu trước. Thôi, cứ ở lại cọ chậu đi.
Ngay lập tức, cô chị cả ngã xuống đất và biến thành một con rùa to, bò ra khỏi nhà và đi mãi.
Sóc con tiếp tục đến nhà cô gái thứ hai. Sau một ngày một đêm nữa, Sóc đến nơi, nơi cô hai đang xe chỉ. Sóc đưa thư và nói:
- Chị hai ơi! Mẹ chị đang ốm và muốn gặp chị. Chị hãy về thăm mẹ ngay.
Cô hai đáp:
- Thật vậy sao Sóc? Mẹ chị đang bệnh à? Ôi! Chị cũng buồn lắm! Nhưng chị còn phải hoàn thành việc xe chỉ này đã.
Sóc con tức giận:
- Yêu mẹ mà lại để việc xe chỉ trước. Thôi, cứ ở lại mà xe chỉ suốt đời đi.
Ngay lập tức, cô hai biến thành một con nhện và suốt đời giăng chỉ.
Sóc con đến nhà cô út, khi đó cô út đang nhào bột. Sóc đưa thư cho cô út. Đọc xong, cô út hốt hoảng và vội vàng đến thăm mẹ ngay.
Thấy cô út thật lòng thương mẹ, Sóc con khen ngợi:
- Cô út thật là người con hiếu thảo. Ai cũng quý mến cô và các con cô cũng vậy.
- Ý nghĩa câu chuyện: Yêu thương không thể chờ đợi! Để đáp lại tình yêu vô điều kiện của cha mẹ, hãy luôn chăm sóc, lễ phép với mọi người và hiếu thảo với ông bà, cha mẹ nhé!
24. Chim sẻ kiêu căng
Trong khu rừng, có một gia đình chim sâu sống hạnh phúc với ba thành viên: chim bố, chim mẹ và cô con gái chim sâu đáng yêu.
Một ngày nọ, khi chị chim sẻ bay qua, nhìn thấy cô chim sâu, chị không ngớt lời khen ngợi:
– Ôi, cô chim sâu bé xinh, bộ lông của em thật tuyệt vời!
Cô chim sâu vui mừng, liền chạy vào gương và nở một nụ cười hài lòng.
Từ đó, cô chim sâu ngày càng chú trọng đến việc làm đẹp cho bộ lông của mình, bỏ bê việc đi tìm thức ăn và công việc nhà vì sợ làm bẩn bộ lông. Bộ lông của cô ngày càng óng mượt và đẹp hơn.
Cứ thế, mỗi lần cô chim sâu xuất hiện, các loài chim khác đều trầm trồ khen ngợi. Sự khen ngợi này càng làm cô trở nên kiêu ngạo và thường xuyên chê bai bạn bè, kể cả bồ câu, người bạn thân của cô.
– Cậu ngày càng xấu xí, không ai muốn chơi với cậu đâu.
Bồ câu buồn bã, không nói gì và bay đi chỗ khác.
Kiêu ngạo làm cho cô chim sâu dần trở nên cô đơn, không ai muốn chơi với cô nữa. Mỗi khi cô chim sâu muốn giao lưu, các bạn đều bay đi, bỏ mặc cô một mình. Nhận ra sự cô đơn, cô chim sâu trở về nhà và kể cho mẹ nghe.
Mẹ chim sâu lắng nghe và khuyên:
– Con đã quá kiêu căng và chê bai bạn bè. Ai cũng có những điểm tốt của mình. Con nên xin lỗi các bạn, đặc biệt là bồ câu – bạn thân của con.
Nghe lời mẹ, cô chim sâu đến xin lỗi từng bạn. Thấy sự chân thành của cô, các bạn không còn giận nữa. Cả bọn lại vui vẻ bay lên bầu trời xanh.
- Ý nghĩa câu chuyện: Trong cuộc sống, sự khiêm tốn là rất quan trọng. Dù có đẹp đến đâu, cũng không nên coi thường người khác. Tính kiêu ngạo sẽ làm cho bạn bè xa lánh và không muốn chơi với bạn nữa.
25. Truyện cáo thỏ và gà trống
Ngày xưa, trong một khu rừng, có một con Cáo sống trong ngôi nhà bằng băng và một con Thỏ sống trong ngôi nhà bằng gỗ. Khi mùa xuân đến, ngôi nhà băng của Cáo tan ra thành nước, còn ngôi nhà gỗ của Thỏ vẫn còn nguyên vẹn.
Cáo đã đến nhờ Thỏ sưởi ấm và sau đó đuổi Thỏ ra ngoài.
Thỏ buồn bã ra đi, và khi gặp bầy Chó, chúng hỏi:
– Sao Thỏ lại khóc?
– Làm sao tôi không khóc? Ngôi nhà gỗ của tôi còn nguyên, còn nhà Cáo tan ra thành nước. Cáo đã đến nhờ sưởi rồi đuổi tôi ra ngoài. Hu hu…
Bầy Chó an ủi Thỏ và hứa sẽ đuổi Cáo đi. Nhưng khi chúng đến, Cáo đe dọa:
– Nếu các cậu kéo tôi ra ngoài, tôi sẽ làm các cậu tan xác!
Bầy Chó sợ hãi và bỏ đi, để lại Thỏ tiếp tục khóc dưới bụi cây. Một con Gấu đi qua và hỏi:
– Sao Thỏ khóc?
– Tôi khóc vì nhà của tôi bị Cáo cướp. Cáo đuổi tôi ra khỏi nhà. Huuuu…
Gấu hứa sẽ đuổi Cáo, nhưng khi đến nơi, Cáo lại đe dọa:
– Nếu các cậu kéo tôi ra, tôi sẽ làm các cậu tan xác!
Gấu cũng sợ và phải bỏ đi. Thỏ lại khóc dưới bụi cây cho đến khi một con gà trống đi qua. Gà trống thấy Thỏ khóc và hỏi:
– Tại sao Thỏ khóc?
– Cáo đã đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi không biết phải làm gì nữa. Hu hu hu…
Gà trống quyết định giúp và hứa sẽ đuổi Cáo đi. Gà trống và Thỏ trở về nhà Thỏ. Gà trống hát:
Cúc cù cu
Ta vác hái trên vai
Đi tìm cáo gian ác
Cáo hãy ra đây ngay!
Cáo sợ hãi và yêu cầu:
– Tôi đang mặc đồ, đừng đuổi tôi!
Gà trống tiếp tục hát:
Cúc cù cu
Ta vác hái trên vai
Đi tìm cáo gian ác
Cáo hãy ra đây ngay!
Cáo, lo sợ, vọt ra khỏi nhà và chạy vào rừng. Thỏ lại được sống trong ngôi nhà của mình và Gà trống trở thành bạn thân của Thỏ.
- Ý nghĩa câu chuyện: Câu chuyện này cho thấy, mỗi con vật đều có những đặc điểm riêng. Thỏ là con vật hiền lành, Cáo thì có tính xấu, bầy Chó và Gấu biết giúp đỡ người khác, và Gà trống với lòng dũng cảm đã giúp Thỏ lấy lại nhà mình.
26. Câu chuyện về cậu bé Tích Chu
Ngày xưa, có một cậu bé tên là Tích Chu. Sau khi bố mẹ cậu qua đời, Tích Chu sống với bà của mình.
Ngày qua ngày, bà phải làm việc vất vả để kiếm tiền nuôi Tích Chu. Bà luôn dành những món ăn ngon cho cậu và khi cậu ngủ, bà thường thức quạt cho cậu. Một người đã nhận xét về sự chăm sóc của bà:
– Bà ơi! Tình thương của bà dành cho Tích Chu rộng lớn như biển cả và cao như trời xanh. Khi lớn lên, Tích Chu chắc chắn sẽ không bao giờ quên ơn bà.
Nhưng khi trưởng thành, Tích Chu lại trở nên thờ ơ với bà. Trong khi bà làm việc chăm chỉ và sống vất vả, Tích Chu lại chỉ biết rong chơi. Do lao động quá sức và ăn uống kham khổ, bà bị ốm và sốt cao. Bà gọi Tích Chu để xin nước nhưng cậu không hề để ý. Mãi đến khi Tích Chu đói, cậu mới về nhà và phát hiện bà đã biến thành một con chim và đang bay lên trời.
Tích Chu hoảng sợ gọi:
– Bà ơi! Bà đi đâu vậy? Bà hãy ở lại với cháu. Cháu sẽ mang nước cho bà ngay!
– Cúc cu … cu! Cúc … cu cu! Đã quá muộn rồi, cháu ạ. Bà không thể chịu nổi cơn khát nên đã phải hóa thành chim để đi kiếm nước. Bà không thể quay lại nữa đâu!
Nói rồi, con chim vỗ cánh bay đi. Tích Chu chạy theo, hướng theo con chim và cuối cùng gặp bà đang uống nước tại một dòng suối mát. Tích Chu cầu xin:
– Bà ơi! Xin bà hãy quay về với cháu. Cháu sẽ đi lấy nước cho bà và sẽ không làm bà buồn nữa!
– Cúc …cu…cu, đã quá muộn rồi, cháu ạ! Bà không thể trở lại được nữa đâu!
Tích Chu òa khóc, hối hận vì đã không chăm sóc bà. Lúc đó, một bà tiên xuất hiện và bảo:
– Nếu cháu muốn bà trở lại thành người, cháu phải mang nước từ suối Tiên cho bà uống. Đường đến suối Tiên rất xa, cháu có thể làm được không?
Tích Chu mừng rỡ và lập tức hỏi đường đến suối Tiên, không chần chừ, cậu lên đường ngay.
Sau nhiều ngày vất vả, vượt qua bao khó khăn, Tích Chu đã mang được nước suối Tiên về cho bà. Nhờ uống nước suối Tiên, bà Tích Chu đã trở lại thành người và sống cùng Tích Chu. Từ đó, Tích Chu luôn hết lòng yêu thương và chăm sóc bà.
- Ý nghĩa câu chuyện: Câu chuyện về cậu bé Tích Chu dạy cho các bé bài học về sự quan tâm và yêu thương gia đình, vâng lời người lớn và không ham chơi. Sự chăm sóc và yêu thương người khác là rất quan trọng trong cuộc sống.
27. Tình bạn đặc biệt
Tại một ngôi làng nhỏ, có một cậu bé tên Bo sống cùng mẹ trong một ngôi nhà khiêm tốn. Sau giờ học, Bo thường vào rừng nhặt củi giúp mẹ.
Một hôm, trên đường vào rừng, Bo phát hiện một chú cún con bị bỏ rơi bên đường, trông thật đáng thương và buồn bã. Thấy chú cún đói, Bo quyết định mang chú về nhà để chăm sóc.
Về đến nhà, Bo nói với mẹ:
– Mẹ ơi, con nhặt được chú cún này. Mẹ cho phép con nuôi chú ở nhà với con nhé?
Mẹ nhìn Bo với vẻ lo lắng:
– Nhà mình đã chật lại nghèo, làm sao có thể nuôi thêm một con vật?
– Không sao đâu mẹ, con sẽ chia phần cơm của mình cho chú và ngủ cùng chú nhé!
Thấy Bo thật lòng thương chú cún, mẹ cậu cũng không nỡ từ chối. Bà gật đầu đồng ý. Bo rất vui, ôm chặt chú cún và vuốt ve nó, đặt tên cho chú là Mi Lu.
Từ khi có Mi Lu, Bo luôn mang theo chú mọi nơi. Hai bạn trở nên gắn bó với nhau. Bo chia sẻ quà bánh với Mi Lu và dẫn chú vào rừng kiếm củi. Cả hai cùng chơi đá banh, ném củi và trốn tìm trên đồi. Tối đến, họ cùng ngủ trên chiếc giường nhỏ và mơ những giấc mơ đẹp.
Một ngày, khi Mi Lu bị ốm và không thể theo Bo vào rừng, trời mưa làm đường trơn, Bo bị ngã xuống hố. Mẹ Bo và hàng xóm, cùng với sự giúp đỡ của Mi Lu, đã tìm ra hố nơi Bo bị rơi. Chú cún sủa to để báo hiệu cho mọi người biết.
Biết Bo đang trong hố, một hàng xóm đã chạy về lấy dây thừng. Nhờ dây thừng, mọi người đã kéo Bo lên khỏi hố. May mắn thay, Bo chỉ bị trầy xước nhẹ. Cậu cảm ơn mọi người và ôm chặt Mi Lu. Từ đó, tình bạn giữa Bo và Mi Lu ngày càng khăng khít.
- Ý nghĩa câu chuyện: Hãy yêu thương tất cả các loài vật xung quanh bạn. Chúng cũng có cảm xúc như bạn. Khi bạn dành tình cảm đặc biệt cho chúng, chúng sẽ đáp lại bạn bằng tình yêu thương.
28. Cuộc Đua Giữa Rùa và Thỏ
Phần 1:
Ngày xưa, trong một khu rừng xinh đẹp, có một con Rùa và một con Thỏ là bạn thân của nhau. Chúng thường vui chơi cùng nhau và một ngày nọ, chúng tranh luận về việc ai chạy nhanh hơn. Để giải quyết tranh cãi, chúng quyết định tổ chức một cuộc thi chạy. Thỏ xuất phát nhanh như tên lửa và chạy rất xa trước khi nghỉ ngơi dưới một cái cây lớn vì quá tự tin vào khả năng chiến thắng của mình. Thỏ ngủ thiếp đi dưới bóng cây, trong khi Rùa tiếp tục kiên trì chạy và cuối cùng đã vượt qua Thỏ để về đích trước. Khi Thỏ tỉnh dậy, Rùa đã là người chiến thắng. Thỏ nhận ra rằng sự tự mãn đã khiến mình thua cuộc, còn Rùa chiến thắng nhờ sự kiên trì và nỗ lực không ngừng, cộng với chút may mắn.
- Ý nghĩa câu chuyện phần 1: Câu chuyện này dạy chúng ta về sự kiên trì, chăm chỉ và bền bỉ. Những người nhanh nhẹn nhưng thiếu cẩn thận sẽ bị vượt qua bởi những người chậm nhưng kiên nhẫn và chăm chỉ.
Phần 2:
Thỏ rất thất vọng vì thua cuộc và nhận ra rằng sự tự tin thái quá và bất cẩn là nguyên nhân chính. Thỏ quyết định thách thức Rùa một lần nữa trong một cuộc đua khác. Lần này, Thỏ chạy hết sức mình và về đích rất nhanh, bỏ xa Rùa. Thỏ đã chứng minh rằng khi biết nhận lỗi và cải thiện, nó có thể chiến thắng.
- Ý nghĩa câu chuyện phần 2: Việc nhận ra lỗi và sửa sai là một đức tính quan trọng. Câu chuyện cho thấy rằng sự nhanh nhẹn và đáng tin cậy sẽ mang lại thành công hơn nhiều so với sự chậm chạp, dù cẩn thận. Phụ huynh hãy giúp trẻ hiểu rằng “nhanh nhẹn và đáng tin cậy” là yếu tố quan trọng để đạt được thành công trong học tập và cuộc sống.
29. Treo Chuông Cho Mèo
Trong một cửa hàng bách hóa nọ, chuột xuất hiện rất nhiều và gây ra không ít thiệt hại cho hàng hóa. Để giải quyết tình hình, chủ cửa hàng quyết định mua một con mèo. Các con chuột rất lo lắng và tìm cách tự bảo vệ mình.
Một con chuột đứng dậy và nói: “Tôi có một ý tưởng, nếu chúng ta treo một cái chuông vào cổ con mèo, chúng ta sẽ biết được mọi động tĩnh của nó.” Đây là một ý tưởng hay, nhưng vấn đề là ai sẽ thực hiện điều đó? Khi câu hỏi này được đặt ra, không ai tình nguyện.
- Ý nghĩa câu chuyện: Những giải pháp không thực tế chỉ là lãng phí thời gian.
30. Cây rau của thỏ út
Mùa thu đã qua, mùa đông đã đến. Thỏ Mẹ dẫn các con ra vườn và nói: – Các con ơi, bây giờ là mùa trồng rau, mẹ sẽ dạy các con cách trồng củ cải nhé.
Ba anh em thỏ vui vẻ đáp:
– Vâng ạ!
Bốn mẹ con cùng quây quần bên luống đất, mẹ bắt đầu giảng:
– Để trồng rau, trước tiên cần phải làm đất, rồi gieo hạt…
Thỏ Út nghe mẹ nói vậy, nghĩ thầm: “Mình đã biết rồi” và không chú ý lắng nghe mẹ nói thêm. Chú chỉ chăm chú nhìn con bươm bướm ngoài vườn và không để ý mẹ dặn dò thêm điều gì. Khi mẹ giảng xong, ba anh em bắt tay vào làm việc, mỗi người phụ trách một luống rau nhỏ. Hai anh của thỏ Út làm việc chăm chỉ, cuốc đất, đập nhỏ rồi mới gieo hạt, trong khi thỏ Út chỉ làm qua loa rồi chạy đi chơi. Ít ngày sau, hạt giống nảy mầm. Những cây rau nhỏ xíu mọc lên. Luống rau của hai anh đều và xanh tốt như những chiếc khăn xanh trải trên mặt đất, còn luống rau của thỏ Út thì cây mọc lộn xộn, cao thấp không đều. Dù vậy, thỏ Út vẫn mải chơi và không chăm sóc gì cả.
Đến mùa thu hoạch, rau của các anh có lá to, củ lớn, còn rau của thỏ Út thì cằn cỗi, củ nhỏ. Thỏ Út xấu hổ không biết nói sao với mẹ.
Thấy vậy, thỏ Mẹ nói:
– Nếu con chú ý lắng nghe lời mẹ và chăm sóc vườn rau, rau của con sẽ tốt hơn, đúng không?
Sau vụ đó, thỏ Út đã hỏi mẹ lại cách làm đất, trồng rau, vun luống, gieo hạt và bắt đầu trồng lại một luống rau khác. Như mẹ đã nói, “Phải biết cách trồng và chăm sóc.” Lần này, rau của thỏ Út phát triển rất nhanh. Đến mùa thu hoạch, thỏ Út mang về nhà những cây rau xanh tươi.
Thỏ Út rất vui, và mẹ thỏ cũng vui hơn vì thấy thỏ Út đã biết chăm chỉ và làm việc cẩn thận.
- Ý nghĩa câu chuyện: Giúp trẻ hiểu rằng việc chú ý lắng nghe lời dạy của cha mẹ và thầy cô rất quan trọng. Chỉ khi chăm chỉ và siêng năng, trẻ mới có thể đạt được kết quả tốt.