Bài văn miêu tả con đường từ nhà đến trường lớp 5 tốt nhất, ngắn gọn được chọn lọc từ những bài văn hay của học sinh trên toàn quốc giúp bạn viết bài văn miêu tả con đường từ nhà đến trường tốt hơn.
30+ Miêu tả con đường từ nhà đến trường lớp 5 (rất tuyệt, ngắn gọn)
Kế hoạch Miêu tả con đường từ nhà đến trường
1. Giới thiệu:
- Tuổi thơ của tôi gắn liền với ngôi nhà, trường học, dòng sông, con đường...
- Con đường mà tôi đi đến trường luôn là một phần của cuộc sống của tôi.
2. Phần chính:
- Con đường dài khoảng hai ki-lô-mét, rộng hơn ba mươi mét.
- Vỉa hè khá rộng, được lát gạch.
- Mặt đường bằng phẳng.
- Hai bên đường có hàng cây xanh tươi.
- Giao thông trên đường luôn rất sôi động, tất cả các loại xe đều đi đúng phần đường được quy định.
- Bề mặt của con đường tỏa sáng trong những buổi trưa nắng.
- Buổi tối và sáng sớm, đường vỉa hè luôn đông người tập thể dục.
- Các cửa hàng và tòa nhà cao tầng hai bên đường rất lộng lẫy, tạo nên vẻ đẹp phồn thịnh cho con đường.
- Vào ban đêm, con đường trở nên sạch sẽ nhờ vào sự chăm sóc của các công nhân vệ sinh.
3. Kết luận:
- Tôi mãi yêu quý con đường phố của mình.
- Tôi biết ơn sự cống hiến không ngừng nghỉ của các công nhân vệ sinh, họ đã làm cho con đường luôn sạch sẽ.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 1)
Mỗi ngày mới đến là một trải nghiệm đầy phấn khích của riêng tôi, mong chờ gặp thầy cô, gặp bạn bè, và bước chân trên con đường quen thuộc...
Nhà gần trường nên bố mua cho tôi một chiếc xe đạp để tự đi học. Trên chiếc xe đạp ấy, tôi đã đi qua nhiều con phố, nhiều cảnh vật và dòng người đông đúc. Con đường rộng rãi, được trải nhựa mịn màng, màu đen bóng. Sự lưu thông của các phương tiện làm cho mặt đường trở nên sáng bóng hơn. Đường quanh co theo bờ hồ vì đây là con phố Nguyễn Đình Thi ven hồ Tây rộng lớn. Nhìn từ xa, con đường như một dải lụa đen mềm mại bay trên làn nước. Bên cạnh đó là dãy nhà cao tầng, mỗi căn nhà được trang trí theo cách riêng biệt, tạo nên bức tranh phố đầy sắc màu. Đối diện với dãy nhà là hàng cây xanh mát. Những hàng cây uốn éo theo gió, tạo nên một cảnh quan đẹp như tranh vẽ.
Xa xa, mặt trời ló dạng sau những đám mây trắng, chiếu ánh nắng sớm khắp con phố. Vườn hoa ven đường đông người, có người già tập dưỡng sinh, có thanh niên chạy bộ, và cả những em bé vui vẻ nằm trong xe đẩy của bà,... Mỗi vòng xe của tôi lăn đều đều. Thấy rõ dãy cây cổ thụ trường em ở xa xa. Tôi rẽ phải, đi vào con phố Thụy Khuê đông đúc. Mọi người đi làm, đi học.
Bao năm qua, con đường vẫn âm thầm chịu nắng chịu mưa, đồng hành cùng cuộc sống của người dân địa phương. Và có lẽ, con đường cũng âm thầm đồng hành cùng những ngày đến trường, đến lớp của tôi.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 2)
Tôi đã quá quen thuộc với con đường từ nhà đến trường. Nó đã trở thành một người bạn đồng hành thân thiết của tôi.
Con đường từ nhà đến trường của tôi khá xa, khoảng năm kilomet. Mỗi ngày, tôi đều đi xe đạp đến trường cùng với Lan - người bạn thân của tôi. Con đường này rộng rãi, được làm bằng bê tông nên thẳng tắp và dễ dàng di chuyển, êm ái. Hai bên đường có vỉa hè được lát gạch rất sạch sẽ và đẹp mắt. Trên vỉa hè, có nhiều loại cây như xà cừ, bằng lăng, phượng vĩ... tạo bóng mát dễ chịu giúp giảm bớt cái nắng gay gắt trên con đường về nhà của chúng tôi.
Một bên đường là cánh đồng lúa, một bên là nhà cửa nối nhau. Vào mùa lúa chín, đi xe trên con đường này, tôi luôn thích thú khi hít thở hương thơm của lúa chín. Trường học của tôi nằm ở cuối con đường. Mỗi khi tan học, con đường lại trở nên đông đúc. Xe máy, xe đạp và ô tô qua lại tấp nập. Mỗi đêm, con đường luôn được quét dọn sạch sẽ bởi các bác lao công.
Tôi hy vọng sẽ có nhiều kỷ niệm đẹp bên con đường này. Tôi cũng mong muốn nó sẽ luôn được giữ gìn, duy trì sạch sẽ và đẹp đẽ.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 3)
Đối với chúng tôi, con đường từ nhà đến trường đã trở nên quen thuộc và gắn bó. Đó là nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm đáng nhớ của tôi.
Từ khi mẹ đưa tôi đi học lớp một, cho đến khi tôi tự đi xe đạp, tôi đã chứng kiến sự thay đổi của con đường từ nhà đến trường. Con đường ngày càng trở nên đẹp hơn, rộng rãi hơn và có nhiều xe cộ qua lại hơn.
Ngày xưa, đó chỉ là một con đường đất. Nhưng giờ đây, nó đã được trải nhựa mịn màng không còn gò ghẽ. Con đường này giờ rộng hơn ba mét, các phương tiện qua lại rất thuận tiện. Hai bên đường, nhà cửa mọc lên gần nhau. Vỉa hè rộng rãi, được trải gạch sạch sẽ. Trên vỉa hè, có nhiều loại cây được trồng thành hàng.
Mỗi sáng, ánh nắng ấm dịu len lỏi khắp con đường khiến chúng tôi cảm thấy thoải mái khi đạp xe đến trường. Con đường vắng vẻ, yên bình vào những giờ sớm, nhưng lại sôi động và ồn ào vào giờ cao điểm.
Con đường này đã ghi lại rất nhiều kỷ niệm đẹp đối với tôi, là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của tôi.
Nhà tôi không xa trường, chỉ qua một vài phố là tới. Đoạn đường này đã trở nên quen thuộc với tôi, đặc biệt là đoạn đường Cao Thắng.
Lề đường rộng rãi, nhựa phẳng mịn, tạo nên cảm giác dễ chịu cho việc đi lại. Cây xanh bóng mát tạo nên không gian dễ chịu trên con đường.
Ngôi nhà, cửa hàng buôn bán xen kẽ nhau, tạo nên một bức tranh đầy sắc màu trên con đường này. Mỗi buổi đến trường là một cơ hội để thưởng thức không khí sôi động của cuộc sống hàng ngày.
Trên đoạn đường Cao Thắng, xe cộ qua lại tấp nập, đặc biệt vào giờ cao điểm. Tiếng còi, tiếng động của cuộc sống hàng ngày tạo nên một bức tranh sống động trên con đường.
Cảm giác sống động của con đường, sự sôi động của cuộc sống hàng ngày khiến mỗi buổi đi học trở nên đầy ý nghĩa và thú vị.
Trong ký ức của mỗi người, có những hình ảnh đã khắc sâu trong tâm trí và mãi mãi không bao giờ phai nhạt. Con đường đi học là một trong những điều đó. Mặc dù có thể đi qua nhiều con đường khác nhau, nhưng con đường đi học luôn là một phần gắn bó và thân thuộc với mọi người.
Con đường đi học đã trở thành một phần không thể thiếu của tuổi thơ của tôi. Mỗi buổi sáng, khi mặt trời vén màn mây và chiếu ánh sáng khắp nơi, tôi lại cùng bạn bè đi đến trường trên con đường quen thuộc ấy. Không khí buổi sáng trong lành và mát mẻ. Nắng sớm và gió mát khiến tâm hồn tôi thêm dễ chịu và sảng khoái. Trên đường đi, tôi có thể nghe thấy tiếng chim hót vang trên cao, nhìn thấy những bông hoa dại ở ven đường và những giọt sương còn đọng lại trên cánh hoa và lá. Hai bên đường là những hàng cây xanh mát. Buổi sáng, cây cối dường như mới thức dậy sau giấc ngủ dài, ánh nắng chiếu qua cành cây tạo nên một cảm giác tràn đầy sức sống. Những chiếc lá nhẹ nhàng đu đưa trong gió như muốn chào đón chúng tôi. Trên con đường đi học, tôi còn đi qua cánh đồng lúa rộng lớn. Mùi hương của lúa mới thơm ngát, khiến tôi ngây ngất.
Con đường buổi sáng sôi động và nhộn nhịp, mọi người đều rạng rỡ và tươi cười. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng gọi nhau và tiếng còi xe làm cho không khí trên con đường trở nên sống động hơn bao giờ hết. Khi đi trên đường, tôi cảm nhận được mùi đất ẩm ướt, mùi của hương cây và gió mát. Con đường đi học không chỉ là nơi dẫn tôi đến trường mà còn là nơi mở ra cho tôi những kiến thức mới, những ước mơ mới.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 13)
Nhà thơ Đỗ Trung Quân từng viết:
'Quê hương chính là con đường đi học
Khi trở về, mọi thứ đều phủ đầy bướm vàng…'
Đối với tôi, con đường đi học không chỉ là một con đường đơn thuần, mà còn là biểu tượng của quê hương, luôn hiện hữu và sâu sắc trong tâm trí.
Con đường tên Nguyễn Du, dù hẹp nhưng lại đẹp và mát mẻ với hàng me xanh bóng mát. Buổi sáng, cành me rủ lá úa xuống đường. Đường nhựa láng bóng, có vạch sơn trắng chia làn đường cho xe chạy ngược chiều. Tiếng còi píp píp vang liên hồi từ xe máy và xe đạp tấp nập. Các cô bán hàng rong kĩu kịt với quang gánh rau quả. Chúng tôi với sách trên tay vội vàng đi học, cả đường đều hối hả. Trên cây sấu già ven đường, những chú chim nhảy nhót, vẫy cánh. Tiếng chim vang vọng trên bầu trời xanh thăm thẳm. Mặt trời cao, đường thì thưa thớt hơn. Các ngôi nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ đẹp uy nghi, tráng lệ. Cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách, ánh nắng rọi xuống đường. Đường như dải lụa óng ánh, mịn màng. Một làn gió nhẹ thổi qua, lá me rơi lả tả, lơ lửng trên vai áo người qua đường. Hoa sữa trên vỉa hè lan tỏa hương thơm. Hoa đậu tím rủ xuống lề đường, như muốn nói: con đường này thật đẹp! Những buổi chiều hay đêm tối mùa hè ngồi ở đây thật thú vị. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân quen. Con đường này không chỉ là bạn của em, mà còn là bạn thân của những người lao công.
Đêm đêm, trên con đường này, dù là mùa hè hay mùa đông giá rét, tiếng chổi tre vẫn xao xác dưới hàng me. Nhà nhà đã ngủ say, nhưng tiếng chổi tre sột soạt trên đường vẫn vang vọng. Lúc ấy, con đường mới yên bình và đẹp đẽ! Con đường quá quen thuộc với em. Từ lâu, đường và em như đôi bạn. Đường đã dẫn em đi, giúp em thực hiện ước mơ và hoài bão của riêng mình.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 14)
Con đường đến trường là con đường quen thuộc nhất. Con đường ấy suốt năm năm qua, em luôn đi qua mỗi ngày.
Từ nhà em, đi qua một đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không rộng cho ô tô, chỉ có thể đi bằng xe máy và xe đạp. Lúc đi học, thường sớm, nên ngõ vắng lặng, chỉ có tiếng chim hót và tiếng cây trong vườn nhà mọi người xào xạc. Khi đi qua, em thưởng thức không khí trong lành, mát mẻ của con đường vẫn còn ướt sương.
Ra đến đường chính, không khí sôi động hơn nhiều. Làn đường rộng với nhiều xe cộ đi lại. Các hàng quán cũng đã bắt đầu mở cửa bày bán. Trong số đó, những quán bán đồ ăn sáng luôn đông đúc. Nơi bán xôi, bánh bao và bún phở. Mùi thơm ngát lan tỏa, thu hút khách ghé thăm.
Đạp xe dưới bóng mát của hàng cây xanh, em thích quan sát sinh hoạt hàng ngày dọc đường. Qua một khúc quanh, bên lề đường là cổng trường sơn xanh đã mở sẵn. Đây là trường của em!
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 15)
Trong số những nơi gắn bó với tuổi thơ của tôi, con đường Trần Nguyên Hãn nổi bật, đưa tôi và nhiều bạn đến trường. Đây cũng là nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm đẹp mà tôi sẽ luôn nhớ mãi.
Con đường Trần Nguyên Hãn không quá lộng lẫy nhưng mang vẻ đẹp giản dị, gắn liền với cuộc sống bình dị của người dân. Mỗi ngày, tôi đi qua con đường này để đến trường, với mỗi chi tiết đã in sâu trong trí nhớ.
Mỗi buổi sáng, con đường nhộn nhịp với tiếng còi xe và đám đông. Các hàng quán sôi động, thu hút học sinh, công nhân và người dân đi tập thể dục. Tôi thích hương vị và không khí trong lành của buổi sáng trên con đường này.
Trưa, con đường yên bình hơn, lá cây reo mát mẻ. Chiều, nó lại sôi động với tiếng cười và tiếng xe. Con đường không chỉ là của tôi mà còn của những người lao động chăm chỉ quét dọn vệ sinh.
Ký ức tuổi thơ trôi êm đềm trên con đường thân thương đó. Đó cũng là nơi mỗi bước chân là một bậc thang tới tri thức. Dù đi đến những nơi lớn hơn sau này, nhưng kí ức về con đường Trần Nguyên Hãn vẫn mãi đọng trong tâm trí và tim tôi.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 16)
Sau ba tháng nghỉ hè, thời gian vui chơi, em lại quay trở lại với trường học, trong lòng tràn đầy hứng khởi. Có lẽ vì tâm trạng này mà khi đi trên con đường quen thuộc của làng, một lần nữa em nhận ra sự đẹp đẽ mới lạ của nó.
Con đường nhỏ từng bước được làm mới, mặt đường phẳng lì sau khi được nhựa lát. Con đường ôm trọn làng quê như một dải lụa mềm mại vắt nhẹ qua làng. Hai bên con đường, hàng liễu rủ bóng, lá rơi nhẹ nhàng trong làn gió sớm, âm thanh của lá kết hợp với tiếng chim hót tạo nên bản nhạc vui tươi chào đón một ngày mới. Dưới gốc cây, thảm cỏ xanh mướt vẫn còn ướt sương sớm lấp lánh dưới ánh mặt trời như những viên pha lê. Nắng đã lên cao, và con đường trở nên sôi động với dòng người qua lại. Các học sinh tung tăng với bộ đồ mới, cặp sách mới trên đường đến trường. Các anh chị cấp ba thướt tha trong tà áo dài trắng đang từ từ đạp xe đến trường. Mấy ông bác nông dân đi ra đồng, quần áo từ ngắn đến dài. Các bà các mẹ gánh đôi quang gánh toàn rau củ đi chợ sớm.
Tiếng nói râm ran, tiếng cười vang vọng hòa cùng tiếng còi xe máy của các bác công nhân đi làm, tiếng phanh xe đạp... tất cả tạo nên một không khí nhộn nhịp, vui tươi cho con đường quen thuộc của làng quê. Con đường từ nhà đến trường như một người bạn đồng hành, luôn ở bên em, động viên cho ước mơ bay cao của em. Em sẽ mãi yêu quý con đường này.
Mô tả con đường từ nhà đến trường (mẫu 17)
Quê hương của em có rất nhiều cảnh đẹp, nhưng trong số đó, cảnh đẹp gắn bó với em nhất vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi ra trường.
Rời khỏi ngõ nhà, em liền bước vào con đường làng quen thuộc. Con đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, đã trở nên quen thuộc với những bước chân của em trên đường tới trường. Ngay bên cạnh con đường ở đầu làng, có một cây gạo đã già nua, đứng bên lề đường. Mỗi khi mùa xuân đến, cây gạo lại nở hoa đỏ rực cả góc trời. Mỗi ngày từ trường về nhà, cây gạo già như một người dẫn đường cho em.
Buổi sáng, khi mặt trời từ từ mọc lên từ rặng tre, con đường làng trở nên sáng bừng và nhộn nhịp với bước chân. Dường như tất cả học sinh trong làng đều rủ nhau ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng cười vang vọng khiến con đường trở nên sôi động hơn.
Hai bên đường, những hàng cây xen kẽ nhau, tạo bóng mát che phủ cả con đường. Những ngôi nhà với mái ngói đỏ tươi, ẩn sau những dòng cây xanh mát. Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được lát đá dăm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em. Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được thưởng thức mùi hương lúa ngọt ngào cùng làn gió mát từ cánh đồng.
Ở phía cuối xa xôi của con đường, em đã nhìn thấy ngôi trường với mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau dòng cây xanh mát. Tiếng chuông trường đã vang lên. Em vội vã bước đi để kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vẻ.
Từ lâu, con đường đã trở nên quen thuộc với em. Em rất yêu quý con đường này và coi nó như người bạn thân thiết. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ về hình ảnh của con đường thân quen, đã gắn bó với em suốt thời học sinh.