Bài văn Miêu tả một cây gắn bó với kỷ niệm thời học lớp 5 hay nhất, được chọn lọc từ những bài văn xuất sắc của các học sinh trên toàn quốc giúp bạn viết bài văn Miêu tả một cây gắn bó với kỷ niệm thú vị hơn.
30+ Miêu tả một cây gắn bó với kỷ niệm thời học lớp 5 (siêu hay và ngắn gọn)
Phân cấu trúc Miêu tả một cây gắn bó với kỷ niệm
a. Bắt đầu: Đề cập tên loài cây gắn liền với kỷ niệm của tuổi thơ.
b. Thân bài:
- Những đặc điểm đặc biệt của cây đã khiến em cảm thấy xúc động khi quan sát.
- Mối quan hệ gần gũi giữa cây và cuộc sống hàng ngày, tuổi thơ của em.
- Ý nghĩa, vai trò quan trọng của loài cây trong cuộc sống con người.
c. Kết bài: Cảm xúc, ấn tượng của em về loài cây đó.
Tả một cây gắn bó với kỷ niệm tuổi thơ - tả cây khế
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày…”
Với tôi, cây khế trong vườn nhà là biểu tượng của quê hương, là ký ức của những ngày thơ ấu trong sáng và đầy niềm vui. Cây khế ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ tôi.
Cây khế được cha tôi trồng từ đã sáu năm rồi nhưng cây vẫn không cao lắm, chỉ cao hơn tôi một chút. Gốc cây to bằng cổ tay của mẹ, màu nâu sẫm. Từ gốc cây chẻ ra hai cành lớn nâng đỡ tán lá bên trên. Cây có nhiều tán lá xanh rờn, sum suê, che phủ một phần của vườn nhà. Lá khế nhỏ, màu xanh nhạt, hình bầu dục. Lá khế mọc đối xứng nhau, tạo nên hình ảnh đẹp mắt. Khi đến mùa ra hoa kết quả, cây khế không bao giờ làm cho người chăm sóc nó thất vọng. Khế cho ra những chùm hoa tim tím nhỏ li ti. Hoa nở sai chi chít, tạo thành từng chùm lớn. Quả khế có năm gai, màu xanh đậm. Khi chín, quả khế chuyển sang màu vàng chanh, tràn đầy nước. Tôi thích nhất là khi cắt ngang quả khế ra thành từng miếng nhỏ giống hình ngôi sao trên bầu trời. Mỗi lần ăn khế, tôi luôn cảm nhận được hương vị ngọt ngào và thơm phức mà khế mang lại.
Cây khế này đã đi cùng tôi suốt quãng thời gian lớn lên. Lúc tôi học lớp một, trên đường đi học, tôi đã nhìn thấy những chùm hoa khế tím xinh xinh. Tôi rất thích nên tôi đã trèo lên tường để 'hái trộm', nhưng cuối cùng lại bị ngã và gãy tay. Khi hồi phục, bố dắt tôi đi mua cây khế này và đào hố để tôi trồng. Bố nói: 'Con hãy chăm sóc cây để cây cho ra quả nhé!'. Hàng ngày, tôi chăm chỉ tưới nước, nhổ cỏ quanh gốc cây để cây phát triển nhanh hơn. Cây khế mất khá nhiều công sức mới cho ra những bông hoa đầu tiên, vì vậy tôi không dám hái. Tôi nhận ra rằng việc hái hoa khế làm tổn thương cây, vì vậy tôi cảm thấy tiếc nuối và xin lỗi cây khế. Từ đó, tôi biết phải bảo vệ cây, đặc biệt là cây khế, bởi vì cây đó mang lại nhiều hoa thơm và trái ngọt cho con người.
Thời gian trôi đi nhanh chóng, cây khế nhỏ bé ngày nào đã lớn lên thành cây lớn như vậy. Tôi tự nhủ sẽ cố gắng chăm sóc cây tốt hơn nữa để cây cho ra nhiều quả ngọt hơn.
Tả một cây gắn bó với kỷ niệm tuổi thơ - tả cây tre
Bức tranh yên bình của làng quê Việt Nam là cảnh sắc làng quê với những biểu tượng đặc trưng của nông thôn: nhà cổ, cây tre, con trâu, cánh đồng xanh mướt... Hình ảnh ấy luôn sống mãi trong trái tim của mỗi người dân Việt Nam.
'Ví dầu cầu ván đóng đinh
“Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi”...
Hình ảnh “lắc lẻo” đó vẫn rung động nhẹ nhàng trong tâm hồn tôi như lời ru của mẹ, nằm trên chiếc võng tre màu trà, mẹ đã theo tôi suốt cuộc đời. Cây tre là người bạn thân thiết của người nông dân và nhân dân Việt Nam, mang trong mình nhiều phẩm chất cao quý, trở thành biểu tượng của con người và đất nước Việt Nam.
“Tre xanh xanh tự bao giờ. Chuyện ngày xưa đã có bờ tre xanh” - câu này nằm trong truyền thuyết từ thời Hùng Vương thứ Sáu, tượng trưng cho tinh thần chiến đấu chống giặc cứu nước. Tre là biểu tượng của người quân tử, với hình dáng gầy guộc thẳng đứng, cao vút, bất khuất vươn lên bầu trời cao. Lá tre mong manh, manh áo, cọc bao ngoài để dành cho măng, như một người mẹ hiền lành, âu yếm, hi sinh cho đứa con yêu quý. Dù gầy guộc nhưng tre vẫn sống chung biết kết, đoàn kết nên luỹ thành, sức mạnh đoàn kết ấy không thể bị phá hủy. Các cây con của tre nhọn hoắt, đâm thẳng, tự tin, vươn lên đầy sức sống, như sự tiếp sức cho thế hệ trước. Tre kiên gan bền bỉ vững chãi trong mọi môi trường sống, dù là bùn lầy, khô hạn, đất sỏi hay đất vôi bạc màu, tre vẫn xanh tươi mượt mà. Tre mộc mạc, nhẹ nhàng, cứng cáp dẻo dai, thanh cao chí khí như con người. Sự hoá thân ấy đã xóa bỏ ranh giới giữa con người và sự vật.
Tre là người bạn thân của con người, từ khi mới lọt lòng trong chiếc nôi tre, lớn lên, gắn bó với tre qua các trò chơi như tán hưng, ống thụt, làm diều, làm lồng đèn trung thu... Khi trưởng thành, làm việc dưới bóng tre trong những đêm trăng:
“Đêm trăng thanh anh mới hỏi nàng.
Tre non đủ lá đan sàng được chăng?”
Khi lấy vợ gả chồng, cùng xây mái nhà tranh với kèo cột tre, giường tre... Tre hiện diện trong đời sống hàng ngày của con người, từ ăn, ở, làm việc, trong phong tục, tập quán, dựng nhà... từ khi sinh ra cho đến khi qua đời, tre luôn gắn bó với con người, sống chết có nhau. “Dưới bóng tre, thấp thoáng mái đình chùa cổ kính” là một phần của văn hoá nông nghiệp, những công việc như nhọc nhằn, giần sàng, xay, giã đều có tre. Tre chẽ lạt gói bánh chưng khi xuân về, khít chặt như những mối tình quê thuở ban đầu nỉ non dưới bóng tre xanh. Tre trong niềm vui trẻ thơ, trong chút khoan khoái của tuổi già, khắng khít ràng buộc như định sẵn như tơ duyên.
Tre đã trở thành một phần của đời sống tâm linh, là biểu tượng của văn hoá. Từ những câu hát, câu thơ như “bóng tre trùm mát rượi”, một lời chia sẻ về cuộc sống nông thôn “Cánh đồng ta năm đôi ba vụ. Tre với người vất vả quanh năm”, hoặc một khúc hát truyền thống “Lạt này gói bánh chưng xanh. Cho mai lấy trúc cho anh lấy nàng”. Nhạc của tre là nhạc của quê hương. Những buổi trưa hè mát lành, tiếng kẽo kẹt của võng tre, gợi nhớ về cuộc sống thanh bình ở nông thôn.
Tre trong công cuộc xây dựng đất nước luôn can trường, không khuất phục, với tinh thần quả cảm: “Tre xung phong vào xe tăng đại bác. Tre giữ làng, giữ nước, giữ mái nhà tranh, giữ đồng lúa chín. Tre hy sinh để bảo vệ con người”. Tre dũng cảm đối đầu với kẻ thù, dù kẻ thù có mạnh mẽ đến đâu, để bảo vệ non sông, đất nước và con người. Tre là đồng đội của chúng ta, tre đánh giặc vì chúng ta. Kỳ lạ thay, cối xay tre trở thành biểu tượng cho cuộc sống bền bỉ, kiên nhẫn, như cây tre mạnh mẽ, luôn sẵn sàng đương đầu với thử thách như Thánh Gióng của ngày xưa đánh đuổi giặc Ân cứu nước.
Dù khoa học công nghệ phát triển đến đâu, hình ảnh cây tre vẫn không thể bị thay thế trong tâm hồn người Việt Nam. Tre trở thành biểu tượng tinh thần, làm mát, làm dịu, là một phần của tâm trí và tâm hồn của người Việt Nam.
Tả một cây gắn bó với em nhiều kỉ niệm - tả cây bưởi
Việt Nam, với phong cảnh đẹp và quyến rũ, có rất nhiều cây dừa. Nếu du khách đi tàu hỏa từ Bắc vào Nam, khi đi qua miền Trung, họ sẽ bất ngờ và thích thú trước rừng dừa trải dài ven biển.
Ở miền Trung Việt Nam, dừa là loài cây phổ biến nhất. Người ta không biết cây dừa mọc ở đây từ khi nào và tại sao chúng lại chọn vùng cát trắng, biển xanh làm nơi sinh sống và phát triển? Thân cây dừa có màu nâu sẫm. Trên thân có nhiều lớp vỏ già rụng, tạo nên dấu vết chi chít. Phía trên, lá mọc thành vòng tròn, xoè đều. Lá nhỏ màu xanh thẫm mọc liền kề nhau theo hai bên cuốn. Cành dừa rộng cả mét và dài từ ba đến bốn mét. Hoa dừa mọc thành từng chùm lớn, bao gồm nhiều bông nhỏ màu trắng ngà, thơm dịu.
Cây dừa cho trái quanh năm. Trái dừa kết thành từng quạt. Bốn quạt lớn, nhỏ chen xít nhau thành một ngọn. Trái dừa tròn, phần đuôi hơi nhỏ lại, có màu xanh thẫm. Bên ngoài là lớp vỏ dày, sơ bao phủ phần gọi là gáo cứng. Tiếp theo là lớp thịt trắng mịn, ngậy mỡ, và bên trong là nước dừa mát ngọt.
Trong rừng dừa ở quê tôi có đủ loại: dừa xiêm thấp lè tè, trái tròn, nước ngọt; dừa nếp lơ lửng giữa trời, trái vàng xanh mơn mởn; dừa lửa trái to, vỏ xanh hồng…
Cây dừa mang lại nhiều lợi ích cho con người. Thân dừa làm máng nước, làm cầu bắt qua kênh mương, làm vật liệu chắn sóng và cát biển. Lá dừa được dùng để gói bánh, làm tranh lợp nhà, làm vật liệu trang trí trong các dịp lễ, Tết; cọng lá làm chổi, chẻ nhỏ làm vách. Xơ dừa làm thảm, bện dây tốt nhất đối với người đánh cá vì dây dừa mềm mại, chắc chắn, chịu nước chịu nắng. Ngày nay, thân dừa và xơ dừa được sử dụng làm phân bón cây xanh rất tốt. Gáo dừa làm gáo, làm muôi, làm đồ thủ công trang trí mỹ nghệ đẹp tuyệt vời. Cùi dừa non làm bánh kẹo, làm mứt; cùi dừa già ép lấy dầu, sử dụng trong nhiều sản phẩm công nghiệp. Nước dừa ngọt mát là thức uống tuyệt vời, giàu chất bổ dưỡng, đặc biệt là vào những ngày hè.
Trong rừng dừa, các thế hệ cây liên tục nối tiếp nhau. Bên cạnh những cây dừa già phếch màu thời gian là những cây dừa trẻ đang phát triển mạnh mẽ. Toàn bộ không gian tràn ngập màu xanh mát mắt. Trời xanh, nước xanh và dừa xanh kết hợp tạo thành một khung cảnh thơ mộng hiếm có. Gió thổi vi vu, những hàng dừa xào xạc tạo nên bản nhạc êm đềm.
Dừa mọc khắp nơi, từ ven biển đến trong làng, mọc cả ngoài đồng, ngoài bãi. Dưới bóng dừa mát mẻ, người dân quê tôi sống một cuộc sống lao động vất vả nhưng yên bình. Vì vậy, qua bao thế kỷ, cây dừa đã trở thành biểu tượng của cuộc sống vật chất và tinh thần của người dân quê tôi. Cây dừa luôn đi cùng với con người.
Dừa xanh vững vàng giữa bầu trời
Dâng thân mình trọn vẹn cho cuộc sống chung thủy
Mỗi loài cây đều có giọng nói và hương vị riêng. Nhưng cây dừa quê tôi với vẻ đẹp của nó đã đi vào thơ ca, âm nhạc. Đối với những người con xa xứ, hình ảnh rừng dừa rộng lớn tượng trưng cho linh hồn quê hương nên mỗi khi nhớ đến, lòng họ tràn đầy cảm xúc không gì diễn tả được. Cây dừa đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của người làng tôi, là biểu tượng của sự sống và bất diệt của con người miền Trung.
Mô tả một cây gắn bó với những kỷ niệm - tả cây phong
Trong làng tôi, mặc dù có nhiều loại cây, nhưng hai cây phong này thật sự đặc biệt - chúng có âm nhạc riêng, trữ tình những lời êm đềm. Dù đến bất kỳ lúc nào, ban ngày hay ban đêm, chúng vẫn nghiêng ngả, đung đưa thân cây, động lá cành, không ngừng tiếng rì rào theo nhiều cung bậc khác nhau. Có khi tựa như là một đợt sóng biển lớn dâng lên vỗ vào bãi cát, có khi lại nghe như tiếng thì thầm tha thiết nồng thắm truyền qua lá cành như một ngọn lửa vô hình, có khi hai cây phong bỗng im lặng một chốc, rồi khắp lá cành lại cất tiếng thở dài như tiếc nuối người nào.
Vào năm học cuối cùng, trước khi bắt đầu kỳ nghỉ hè, bọn con trai tôi đã chạy lên đồi phá tổ chim. Mỗi lần hô hào, huýt sáo vang lên, hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào đón chúng tôi đến với bóng râm mát mẻ và tiếng lá xào xạc dịu hiền. Chúng tôi, lũ trẻ con, bám vào các cành cây, các mắt mấu, trèo lên cao làm xao động cả đàn chim. Hàng đàn chim hoảng loạn kêu rống, bay đi bay lại. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vì đã cảm nhận được điều gì ở đây! Chúng tôi tiếp tục leo lên cao hơn, cao hơn nữa - để xem ai dũng cảm và khéo léo hơn! - và từ trên những cành cao ngất, cao đến ngang tầm cánh chim bay, bỗng dưng một thế giới đẹp đẽ vô tận của không gian và ánh sáng hiện ra trước mắt chúng tôi.
Tôi nghe tiếng rì rào của hai cây phong, trái tim xao xuyến vì hạnh phúc và thư thả, và trong tiếng xào xạc đó, tôi cố gắng hình dung ra những miền xa lạ kia. Nhưng vào thời điểm đó, tôi chưa bao giờ nghĩ: ai đã trồng hai cây phong này trên đồi này? Người vô danh ấy đã mơ ước gì, đã nói gì khi gieo hai gốc cây xuống đất, người ấy đã ấp ủ những niềm hy vọng gì khi vun xới chúng nơi đây, trên đỉnh đồi cao này?
Mô tả một cây gắn bó với những kỷ niệm - tả cây bàng
Trong số các loài cây ở Việt Nam, cây bàng có ý nghĩa đặc biệt với tôi. Tôi yêu cây bàng như một sinh vật sống, vì bàng là minh chứng cho bao kỷ niệm vui buồn trong thời thơ ấu của tôi.
Từ khi còn nhỏ, khi chạy nhảy với bạn bè gần nhà, tôi đã thấy cây bàng đứng vững ở đầu làng, gần khu chợ nhỏ. Từ xa, cây bàng như một chiếc ô khổng lồ. Thân cây to, nổi lên những u, những cục sần sùi. Bà tôi nói đó là mắt của bàng. Rễ cây bàng bám sâu vào lòng đất vững vàng qua mưa gió.
Mỗi khi thấy màu đỏ rực rỡ của hoa phượng, lòng tôi lại bồi hồi chờ đợi mùa hè. Nhưng đối với tôi, sự thay đổi kỳ diệu của những mầm chồi non bàng chuyển dần thành lá mới là dấu hiệu của mùa hè. Bàng, với chiếc áo xanh tươi, là nơi che chắn cho chúng tôi khỏi ánh nắng gay gắt của buổi trưa hè. Dưới gốc bàng là nơi chứa đựng bao kỷ niệm tuổi thơ của lũ trẻ xóm nhỏ, nơi mà chúng tôi vui đùa, chơi trò với lá bàng như những chú trâu chọi, và thường xuyên tụ tập vào những đêm trăng sáng chơi trò “rồng rắn”.
Gốc bàng với những rễ to lớn, dành hết năng lượng cho việc phát triển lá, cành và hoa. Bàng mang lại bóng mát quanh năm, là nơi ẩn mình của những chú chim nhỏ bé như sẻ và sâu. Ngồi dưới gốc bàng, ta có thể nghe tiếng hót vui vẻ của chúng.
Khi mùa hè qua, bàng chuyển sang màu vàng rực rỡ của mùa thu. Khi gió lạnh buốt đến, lá bàng rụng dần và trẻ con xóm tôi lại háo hức đến hái quả bàng để thưởng thức. Với chúng tôi, trái bàng chín là một món đặc sản ngon tuyệt. Nhân bàng trắng đục, thơm béo, là kết quả của sự cần cù của cây bàng.
Lá bàng từ màu vàng chuyển sang màu đỏ rực rỡ của mùa đông, gửi đi những tấm thiệp hồng của mình. Khi lá bàng rơi, tôi cảm thấy nhớ cây và thắc mắc liệu cây có rét không. Lá bàng rơi như một lời trả lời, nhắc nhở rằng mùa đông sẽ qua, và mùa xuân sẽ lại về.
Khi xuân về, cây bàng lại khoác lên mình tấm áo xanh tươi mới. Cây bàng mở rộng tán lá, gọi mời chim chóc trở về và chúng tôi lại mong chờ một mùa hè tràn ngập kỷ niệm mới.
Cây bàng là biểu tượng gắn bó với tuổi thơ, với những kỷ niệm đẹp của tôi. Dù thời gian trôi qua, cây bàng vẫn đứng ở đó, che chắn cho nhiều thế hệ con người. Mỗi khi cầm trái bàng trên tay, tôi lại nghe tiếng gió thì thầm như muốn nói với tôi về vẻ đẹp của cuộc sống.
Mô tả một cây gắn bó với nhiều kỷ niệm - cây bưởi
Trước nhà em có một cây bưởi, đã lớn và cho quả khi em còn nhỏ. Nghe bà kể, cây bưởi này đã được trồng từ khi em chưa sinh ra.
Cây bưởi nhà em cao, thân cong và phát triển rễ mạnh mẽ. Vỏ cây sần sùi, có lớp nhựa dính và mấu dễ giúp việc hái quả. Cành cây chia ra thành nhiều cành con, mỗi cành có gai sắc nhọn.
Trên cây có nhiều cành lớn, nhỏ khác nhau, mỗi cành có gai sắc nhọn. Lá bưởi dài, chia thành hai phần, giữa có chỗ lõm. Lá bưởi còn được dùng để làm thuốc giảm đau.
Mùa hoa bưởi, cây trắng bóng cả sân nhà với mùi thơm lan tỏa. Em thích nhặt hoa chơi, và sau đó chơi với quả bưởi như trò chuyền. Khi quả to, bố em phải chống cành để tránh gãy. Quả bưởi nhà em chua nhưng ngon, thường được dùng làm quà tặng và trang trí Tết.
Cây bưởi gắn bó với nhà em từ lâu, mang lại bóng mát và quả bưởi ngon trong những ngày hè nắng nóng.
Cây bưởi đã gắn bó với nhà em từ lâu, trở thành điểm nhấn xanh mát trong sân và nguồn quả bưởi ngon trong những ngày nắng nóng.
Mô tả một cây gắn bó với em nhiều kỉ niệm - tả cây bàng
Nam, mỗi cây đều mang vẻ đẹp và ý nghĩa riêng của nó. Nhưng với tôi, cây bàng là người bạn thân thiết nhất. Tôi yêu bàng như một sinh vật sống vì nó là người bạn đồng hành qua bao kỷ niệm của tuổi thơ.
Từ khi tôi còn là một đứa trẻ vui đùa cùng bạn bè, tôi đã nhận ra cây bàng đứng vững ở đầu làng gần khu chợ nhỏ. Nhìn từ xa, cây bàng trông như một chiếc ô lớn. Thân cây to, trên đó nổi lên những u, những gai sần sùi. Bà tôi thường nói những u đó là mắt của cây bàng. Rễ cây sâu vào lòng đất mạnh mẽ, vững chãi qua mọi thời tiết.
Các bạn cùng lứa tuổi thường chú ý đến màu đỏ của hoa phượng để chờ đón mùa hè. Nhưng với tôi, sự thay đổi kỳ diệu của mầm non bàng biến thành lá mới là điều báo hiệu của mùa hè. Bàng mùa hè khoác lên mình chiếc áo xanh mát. Tán lá rợp bóng mát che chở khỏi ánh nắng gay gắt của buổi trưa hè. Dưới gốc bàng là thế giới cổ tích của lũ trẻ con xóm nhỏ. Chúng tôi thường sáng tạo những trò chơi dưới bóng cây bàng và mong chờ mùa hè với những kỷ niệm đáng nhớ.
Gốc bàng to lớn, rễ phát triển mạnh mẽ, cung cấp sinh lực cho lá, cành và hoa. Bàng đón ánh nắng để tạo bóng mát quanh năm, và tạo một thế giới riêng cho các loài chim nhỏ. Tiếng kêu vui nhộn của chúng tôi dưới gốc bàng làm cho môi người thêm hân hoan.
Khi mùa hè qua, bàng chuyển sang màu vàng khi đón thu với sương mù và ánh nắng ấm áp. Rồi khi gió lạnh và mưa đến, quả bàng chín rụng xuống đất. Lũ trẻ xóm lại đến hái và thưởng thức trái bàng chín. Với chúng tôi, trái bàng chín là một món đặc sản ngon tuyệt. Mùi thơm từ vỏ vàng của quả bàng khiến ai cũng khó quên. Rễ bàng đã dành cả trái tim mình trong lòng đất để chúng tôi có được những trái ngon lành như thế!
Lá bàng từ màu vàng nhạt dần chuyển sang màu đỏ sậm. Đó là lúc cây bàng gửi những tấm thiệp hồng đầu đông cho con người và thiên nhiên. Lá bàng rụng trên không trung trong những cơn gió bấc. Mùa đông đã đến! Cây bàng trần lụa, cành cây trơ trụi giữa cảnh đông buốt. Tôi nhớ cây bàng và thầm hỏi: “Bàng ơi, trời lạnh quá, bạn có ổn không?”. Lá bàng rơi xào xạc trên đường như câu trả lời: “Cảm ơn bạn, tôi không sao đâu. Thu qua, đông tới, rồi xuân sẽ lại về, chúng tôi quen rồi bạn ạ!”
Khi giã từ những ngày đông giá rét, xuân về, cây bàng khoác lên mình những đốm xanh tươi. Những đốm xanh ấy lớn dần, lớn dần,… Cây bàng trở nên mới mẻ với áo xanh non rực rỡ. Cây rợp bóng, lá rủ nhẹ gọi chim chóc về tụ họp. Lũ trẻ con vui vẻ dưới gốc cây, nhìn cây bàng đổi màu và mong đợi mùa hè đầy kỷ niệm tuyệt vời…
Cây bàng, một biểu tượng thân thuộc của tuổi thơ, là nguồn cảm hứng không nguôi cho mỗi thế hệ trẻ. Dù thời gian trôi qua, cây bàng vẫn đứng đó, bảo vệ và ghi lại bao kỷ niệm của những người con người. Mỗi khi cầm trái bàng chín trên tay, tôi như nghe tiếng hát của cuộc sống: “Đời là thế đấy, đẹp biết bao!” Liệu đó có phải là tiếng của đất, của trời, hay của chính cây bàng thân thương?
Tả một cây gắn bó với em nhiều kỉ niệm - tả cây phượng vĩ
Mùa hè, bên cạnh sự nở rộ của hoa phượng vĩ và hoa bằng lăng, dàn hoa giấy cũng là điểm nhấn vô cùng lãng mạn. Dàn hoa giấy trước cửa nhà tôi không chỉ làm đẹp mà còn gợi nhớ những câu chuyện tình yêu đáng nhớ. Mỗi cánh hoa nhỏ xinh nhưng đầy ý nghĩa, là biểu tượng của sự tình cảm và sự lãng mạn trong cuộc sống hằng ngày.
Dàn hoa giấy trước nhà tôi không chỉ là một cảnh đẹp mà còn là nơi che chở cho gia đình khỏi cái nắng oi ả của mùa hè. Ánh nắng được lọc qua những tán lá mảnh mai của hoa giấy trở nên ôn hòa hơn, dịu dàng hơn khi chiếu vào sân nhà. Đó là sự lãng mạn thực sự!
Lá hoa giấy nhỏ bé nhưng đầy sức sống, màu xanh non tươi mát. Sự mọc dày đặc của lá tạo nên một vòm lá xanh mát mẻ, tạo ra một không gian bình yên và thơ mộng. Đó là nơi tôi thực sự thích thú và tận hưởng những khoảnh khắc bên gia đình.
Những bông hoa giấy nhỏ nhắn, màu sắc đa dạng và tinh tế, nhưng vẫn giữ được vẻ dễ thương và cuốn hút. Sự mỏng manh của cánh hoa như tạo nên một sự dịu dàng và mong manh, giống như làm từ giấy mềm mại. Chính vì thế mà người ta gọi là hoa giấy chăng?
Em thích nhất là những bông hoa giấy nhỏ xinh. Dù nhỏ bé nhưng lại mang đến vẻ đẹp dễ thương và ngọt ngào. Mỗi cánh hoa như một tác phẩm nghệ thuật nhỏ bé, tỏa sáng trong ánh nắng ban mai. Thật tuyệt vời!
Bông hoa giấy trong sân nhà của tôi vừa mới nở rộ đẹp đẽ! Tôi thường ngồi ngắm nhìn và thưởng thức vẻ đẹp của chúng vào mỗi dịp mùa hè sang. Điều đó luôn khiến tôi cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản.
Tả một cây gắn bó với nhiều kỷ niệm của tôi - mô tả cây xà cừ
Mùa hè đã đến, tiếng ve vang vọng trong không gian bản nhạc rực rỡ. Tiếng chim ríu rít trên những cành cây xanh tươi. Ánh nắng chói chang chiếu xuống mặt đất. Cây xà cừ, với bộ áo nâu sậm, mong muốn được đổi mới để hòa mình vào không khí sôi động đó.
Không biết từ bao giờ cây xà cừ đã có mặt ở đây, nhưng tôi nhớ rằng từ khi bước vào lớp Một, cây đã ở đó. Với chiếc áo rỉ nước nhưng vẫn tràn đầy sự thân thiện. Từ xa, cây như một người khổng lồ. Rễ cây dày, uốn lượn vươn xuống lòng đất. Nhìn xa, không biết có bao nhiêu con rắn đang trườn dài dưới gốc cây. Gốc cây to, rộng và cứng cáp.
Thân cây mạnh mẽ, hiện lên những u uất, những dấu vết già nua, chứng tỏ sự gắn bó với trường tiểu học mang tên anh hùng “Hoàng Hoa Thám”. Cành cây chia thành ba, bốn nhánh. Mỗi nhánh lại mọc những cành nhỏ xinh xinh, nhọn nhọn. Trên mỗi cành nhỏ đó lại chum một bức lá xinh xinh.
Lá cây có màu xanh mướt. Viền lá có những lượn sóng nhỏ. Khi mưa ngừng, giọt nước mưa đọng trên lá, tạo nên một màu sắc óng ả, đầy đủ bảy màu của cầu vồng: đỏ, cam, lục, lam, tím, vàng, chàm. Khi nắng lên, cây sẵn sàng làm bóng cho chúng tôi.
Nhìn thấy chúng tôi chơi đùa vui vẻ, cây xà cừ cũng muốn tham gia cùng. Mặc dù không thể tham gia trực tiếp nhưng cây đã làm tổ cho những chú chim và trở thành nơi hát ca cho chúng. Hằng ngày, những giai điệu vui tươi của chim làm cho cây cảm thấy hạnh phúc. Mỗi khi gió thổi, làm rung động cành lá, tôi tin rằng cây cũng đang cảm thấy vui vẻ. Hàng ngày, chúng tôi đến gốc cây, kể với cây về những điều thú vị trong ngày ở trường.
Giống cây này đã góp phần làm thay đổi cuộc sống của người dân quê tôi. Tôi rất tự hào về loại cây đặc sản này của quê tôi. Mong muốn rằng giống cây này sẽ được trồng nhiều hơn, không chỉ để tăng thu nhập mà còn để làm cho vùng quê của tôi trở nên xanh mướt, tươi mới hơn, tạo nên một điểm du lịch sinh thái.