30+ Miêu tả một ông cụ ngồi câu cá bên bờ hồ trong lớp 5 (rất tuyệt vời và ngắn gọn)
Đề bài: Miêu tả một ông cụ đang ngồi câu cá bên bờ hồ.
Dàn ý Miêu tả một ông cụ đang ngồi câu cá bên bờ hồ
1. Mở bài: Giới thiệu tình huống hoặc địa điểm mà em đã chứng kiến ông cụ ngồi câu cá.
2. Thân bài:
- Tả lại hình ảnh của ông lão khi ngồi câu cá.
+ Gương mặt (tập trung vào đôi mắt, râu ria,…).
+ Tư thế ngồi (đặc biệt lưng cong, ngồi thấp…).
- Miêu tả cử chỉ, hành động của ông từ xa tới gần.
+ Tập trung vào sự vận động của bàn tay.
+ Chi tiết những hành động như đánh bắt, xâu mồi, cầm cây câu thả xuống ao, sông, suối...
- Thái độ của ông lão khi ngồi câu phản ánh điều gì? (sự thoải mái, hạnh phúc hay suy tư, trầm ngâm).
- Có thể thêm một số hình ảnh như bầu trời xanh, dưới bóng cây...
- Khi ông lão trở về, hình dáng ông như thế nào, rổ cá đã đầy chưa?
- Hình ảnh của ông lão để lại ấn tượng gì cho em?
3. Kết luận:
- Hình ảnh ông lão câu cá có khiến em nhớ đến kỉ niệm với ông nội (hoặc ông ngoại) của mình không?
- Từ đó, em mong muốn điều gì? (sống bên cạnh ông bà và người thân, được quan tâm và dạy dỗ,…).
Tả một ông lão đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 1)
Trên con đường dạo cùng mẹ, em tình cờ bắt gặp một cảnh tượng đẹp đẽ: một cụ già ngồi câu cá bên hồ trong bầu không khí se lạnh của mùa thu.
Cụ già, đã bước sang tuổi bảy mươi, vóc dáng cao và gầy. Gương mặt của cụ tỏa ra vẻ hiền lành, hòa nhã. Dù tuổi đã cao, ánh mắt của cụ vẫn rất sáng và tỉnh táo. Điều khiến em ấn tượng nhất là mái tóc dài và trắng của cụ, giống như một vị tiên phương xa trong truyện cổ tích. Những sợi râu trắng rung lên nhẹ nhàng khi gió thổi qua. Trên tay cụ cầm một cây cần dài và thẳng, đôi bàn tay nhăn nheo và gầy cầm chặt cây cần, một tay khác đặt lên gối. Dáng vẻ của cụ khi câu cá trông vô cùng thoải mái và ung dung.
Không khí mát mẻ và trong lành thích hợp cho việc câu cá, một sở thích tao nhã của người già. Cụ già ngồi yên bình trước hồ, khuôn mặt trầm tĩnh không có dấu hiệu nào của sự hồi hộp hay mong đợi. Khi thấy dấu hiệu nhẹ trên cây cần, cụ nhẹ nhàng nhấc cần. Một con cá đã cắn câu, cụ nhẹ nhàng mỉm cười rồi thả con cá vào xô gần đó. Em tiến lại gần cụ, cụ nhìn em bằng ánh mắt hiền lành và nói: “Để ta tặng cho cháu một con nhé!”. Chỉ trong ít phút, một con cá vàng đã cắn câu. Cây cần kéo lên, con cá vàng giãy giụa nhưng không thành công. Cụ lấy túi đựng đầy nước và thả cá vào đó rồi đưa cho em. Em nhận và cảm ơn cụ với niềm vui mãnh liệt.
Khi em chào cụ và rời đi, cụ vẫn ngồi tiếp tục câu cá. Dưới ánh nắng mặt trời và cơn gió nhẹ, những chiếc lá mùa thu rơi nhẹ xuống hồ. Cụ già trong tư thế thư thái, tựa gối với cây cần nghiêng, vừa giản dị vừa trang nghiêm. Hình ảnh đó đẹp như một bài thơ vậy.
Khi trở về nhà, em thả con cá vàng vào bể cá để nuôi. Mỗi khi nhìn thấy nó, em lại nhớ đến cụ già câu cá bên hồ. Hình ảnh ấy đã in sâu vào tâm trí em, không thể nào quên.
Tả một cụ già câu cá bên bờ hồ (mẫu 2)
Một buổi sáng trong mùa thu ấm áp, em đã có dịp quan sát một cụ già đang ngồi câu cá bên bờ hồ.
Trong buổi hôm đó, cụ già mặc bộ áo bà ba màu xám trắng, cầm chiếc cần câu làm từ trúc, lấp lánh dưới ánh nắng bình minh. Vẻ ngoài của cụ cao thẳng, giản dị và tràn đầy năng lượng. Mặc dù đã bước sang tuổi bảy mươi, gương mặt cụ vẫn rạng rỡ, đẹp đẽ. Nếp nhăn sâu đã hiện lên trên vùng trán cao của cụ. Chiếc tóc bạc mượt mà, khiến cụ trở nên như một vị tiên phương xa. Cụ già thảnh thơi buông cần câu xuống hồ sen. Bầu không khí yên bình, cá chép lướt nhẹ dưới mặt nước, những chú cá rô vui đùa tung tăng, cụ nhẹ nhàng lay động cần câu, làm động nước hồ. Cá chép chú ý đến con giun dưới mồi câu, làm chúng thấy thú vị. Cụ già vuốt nhẹ chòm râu bạc trắng, ánh mắt của cụ đắm chìm vào lũ cá đang quanh mồi. Cụ vẫn tự do hút thuốc lào, mùi khói kết hợp với hương sen thơm phức. Khói bay lên, lan tỏa trong không gian yên bình. Bất ngờ, cụ cười tươi, ánh mắt hiền từ của cụ tràn đầy niềm vui và sự thích thú khi một chú cá chép nhỏ cắn câu. Cụ nhanh chóng kéo mạnh cần câu, chú cá chép vừa nuốt chửng con mồi và cũng vừa được cụ kéo lên bờ, rồi đặt gọn vào giỏ tre của mình. Chú cá quẩy đuôi lên và xuống. Cụ nói: “Nếu muốn trở về với nước thì cũng đợi đấy cho cụ nhé! “. Lời cụ truyền đạt nghe như tiếng chuông, lúc vui vẻ, lúc sâu lắng, sau đó cụ nói với em:
– Con thích cá không?
Em vội vàng trả lời:
– Thích ạ! Cụ câu cho con một chú cá rô nhé!
– Vậy thì ngồi đây chờ ông.
Rồi cụ kêu gọi:
– Cá rô ơi, cắn câu đi nào!
Trong sống sượng, đàn cá rô vẫn lội nước bình yên, vòng quanh khu vực sen để thưởng thức mùi hương dễ chịu. Chú giun vẫn cựa quậy dưới lưỡi câu lấp lánh, cụ già vẫn kiên trì chờ đợi. Mặt hồ mênh mông, sóng nhẹ nhàng. Những bông sen vẫn múa gió sớm. Bất ngờ, một chú cá rô dũng cảm lại gần câu. Cụ già nói nhẹ với em:
– Lần này có cá rô rồi đấy con.
Em vui vẻ và trông chờ vào việc cá cắn câu. Cụ già như hiểu ý em, cụ chăm chú nhìn con mồi. Cụ cũng mong có cá rô để cho em. Bàn tay gầy của cụ vẫn nắm chặt cần câu. Hình ảnh cụ trải dài dưới mặt nước trong veo. Mấy sợi tóc bạc bay bay trước trán. Cụ vẫn kiên nhẫn, chờ đợi. Lần này, cụ dường như lo lắng hơn, không còn vẻ ung dung như trước vì sợ em thất vọng. Chú cá rô không thể cưỡng lại miếng mồi ngon, chú ăn mạnh và bị câu. Cụ già nhẹ nhàng đưa cần câu lên bờ. Cụ mỉm cười và đặt cá vào chiếc thùng cho em. Cụ nhắc nhở em:
– Em nhớ hứa với cụ là sẽ học giỏi nhé!
Em nhanh chóng nhận cá và cảm ơn cụ nồng nhiệt:
– Con cảm ơn cụ, con sẽ học giỏi ạ! Chào cụ, con về ạ!
Cụ gật đầu chúc em ngoan rồi vuốt nhẹ chòm râu. Có lẽ cụ rất hài lòng...
Mô tả một cụ già ngồi câu cá bên bờ hồ (mẫu 3)
Cuộc sống của chúng ta đầy những vẻ đẹp khác nhau, từ những hình ảnh cao cả đến những niềm vui hàng ngày. Có những hình ảnh của anh hùng như các anh hùng quân đội cụ Hồ, vẫn đứng bắn ngay cả khi trúng đạn, thể hiện sự kiên cường không khuất phục. Cũng như những hình ảnh của các bà mẹ chăm sóc con cái mỗi ngày mặc cho khó khăn và mệt mỏi. Thậm chí, việc một cụ già ngồi câu cá cũng mang lại vẻ đẹp riêng. Đó là vẻ đẹp của sự thư thái, giải trí hoặc lao động của ông lão.
Câu cá là một sở thích tao nhã của những người cao tuổi. Nó mang lại niềm vui cho những người đã lớn tuổi, có đôi mắt không còn sắc nét, và chân không còn mạnh mẽ như trước. Tuy nhiên, không chỉ những người cao tuổi mới có thể thực hiện việc câu cá mà bất kỳ ai có niềm đam mê cũng có thể thưởng thức nó.
Câu cá đòi hỏi sự kiên nhẫn, và những người cao tuổi thường có nhiều kinh nghiệm và kiên nhẫn hơn. Một cụ già đi câu cá có vẻ đẹp rất riêng. Trên mặt hồ, với những đám cỏ lẻ bất tận, những bông hoa sen nhẹ nhàng trôi dạt, tạo ra vẻ đẹp mộc mạc của quê hương. Và trên bờ hồ hay giữa dòng sông, một chiếc thuyền nhỏ có một cụ già ngồi, với cần câu lười biếng, đợi cá cắn câu. Âm nhạc quê hương đang vang lên từ chiếc radio, kèm theo là làn gió nhẹ nhàng. Trong khi chờ đợi, cụ lại thưởng thức một cốc trà ấm. Cũng có thể cụ đang tận hưởng những khoảnh khắc tĩnh lặng của bản thân.
Rồi dây câu bỗng chùng lên, ông lão mỉm cười hạnh phúc. Đó không chỉ là niềm vui mà còn là sự thỏa mãn khi biết cá đã cắn câu. Mặc dù đã cao tuổi, cụ vẫn nhanh nhẹn hất cần câu lên. Trông cụ giống như một chiến binh hơn là một cụ già đơn giản. Một chú cá lớn bật lên, cụ đưa vào cái xô đã chuẩn bị sẵn. Sau đó, cụ lại tiếp tục thưởng thức những âm nhạc quê hương và nhấp môi chén trà.
Cụ già vẫn câu được nhiều chú cá khác nhau, nhưng khi kết thúc, cụ không giữ chúng lại mà thả tự do. Với người cao tuổi, câu cá không chỉ là để mang về thức ăn mà còn là một niềm vui tao nhã. Hình ảnh của cụ là một minh chứng cho cuộc sống bình dị và hạnh phúc của mình.
Mô tả một cụ già đang ngồi câu cá bên bờ hồ (mẫu 4)
Trong làng, cụ Ngà được biết đến với biệt danh 'Thầy săn cá'. Dù đã ngoài bảy mươi, cụ vẫn giữ vẻ trẻ trung, với đôi mắt sáng ngời. Mỗi chiều, cụ mang theo giỏ tre và cần câu, đi ra đầm ngắm sen và súng rực rỡ bên bờ.
Đầm ở đầu làng rộng lớn, bao quanh là cây cối um tùm. Trên mặt nước, hoa sen và hoa súng tô điểm nên bức tranh tươi đẹp. Cỏ rạ và rong lá hẹ mọc dày ven bờ, tạo nên một môi trường sống cho nhiều loài cá và tôm.
Thỉnh thoảng, em được cụ Ngà cho đi câu cùng. Chỗ thường ngồi của cụ là dưới gốc cây phi lao già ở cuối đầm.
Với nhiều năm kinh nghiệm, cụ Ngà biết rõ thói quen ăn uống của từng loài cá. Cụ luôn chuẩn bị kỹ lưỡng từ nhà và đựng trong lá khoai môn.
Chiếc cần câu của cụ được làm từ trúc vàng, tay cầm bóng loáng. Dây câu dài có gắn một chiếc phao lông ngỗng và móc câu sắc bén. Sau khi móc mồi, cụ thả câu nhẹ nhàng và chờ đợi.
Cụ Ngà ngồi bó gối, vẻ mặt tập trung nhìn chiếc phao trắng trôi dập dềnh trên mặt nước. Cụ chia sẻ với em về những trải nghiệm đi câu của mình.
Bỗng cụ im lặng, chỉ tay vào đầm. Chiếc phao bắt đầu chuyển động quanh mặt đầm. Em hồi hộp kêu cụ lên, nhưng cụ lắc đầu và nói: 'Để nó vùng vẫy, câu sẽ cắm sâu hơn, không bao giờ trượt ra'.
Bất ngờ, cụ đứng dậy, giật mạnh cần câu và quay vút ra sau. Một chú cá diếc khổng lồ đang giãy đùng trên mặt cỏ. Cụ Ngà cười vang vang:
- Đúng là cá này rán giòn lên nhâm nhi rượu thì hết bài! Cu An, đem nó ra đi!
Chú cá diếc được bỏ vào giỏ tre. Cụ Ngà móc mồi mới và lại buông câu. Chẳng bao lâu sau, một chú trắm cỏ cũng bị mồi mắm.
Mặt trời đã lặn, ánh chiều phía Tây tắt dần. Làn sương mỏng như khói bao phủ mặt đầm. Em cầm giỏ cá bên cạnh cụ Ngà, trái tim nhộn nhịp. Đúng như lời cụ Ngà: 'Câu cá là một thú vui lành mạnh và bổ ích, làm cho lòng thanh thản sau những giờ làm việc mệt mỏi. Cá câu được ăn ngon hơn cá chợ nhiều đấy cháu ạ!'.
Em không biết có thực sự như vậy không, nhưng đi câu cùng cụ Ngà thật là thú vị!
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 5)
Tôi luôn tò mò và quan sát mọi thứ xung quanh. Nhưng có một điều không thể hiểu được, đó là hình ảnh mỗi sáng một cụ già mang theo cần câu đến câu cá ở hồ gần nhà tôi. Cụ luôn ngồi câu một cách bình tĩnh lạ thường.
Hồ gần nhà tôi xinh đẹp và trong lành. Dù không quá rộng nhưng vẫn thu hút người ta đến tập thể dục vào mỗi buổi sáng nhờ không khí dễ chịu. Nơi này cũng là điểm đến của nhiều người câu cá, mỗi người có lý do riêng: có người cải thiện bữa ăn, có người tìm giải trí.
Nhưng cụ già không đến đây câu cá vì những lý do đó. Tôi nhận ra điều đó từ gương mặt của cụ, không hối hả khi câu cá. Và cụ thường đi một mình, không phải để vui vẻ cùng bạn bè.
Cách cụ câu cá rất đặc biệt. Buổi sáng sớm, khi mọi người đến tập thể dục, cụ đã chọn được nơi ngồi. Thường là dưới gốc cây tạo bóng mát. Cụ sắp xếp dụng cụ câu của mình: một cái ghế gấp, một cần câu tay quay, một xô nhỏ có ít nước và một túi mồi. Xong xuôi, cụ mắc mồi vào lưỡi câu, ném cần ra xa. Khi chùm mồi chạm nước, mặt nước đùng đùng, lan ra những vòng tròn rộn ràng. Rồi cụ ngồi xuống, im lặng.
Tôi chú ý hơn vào cụ. Dù đã bảy mươi tuổi nhưng cụ rất khỏe mạnh, dáng vẻ đầy sức sống. Cụ mặc bộ bà ba kiểu Nam Bộ xưa. Mặc dù đội mũ nan rộng nhưng gương mặt vẫn rõ nét. Da cụ hồng hào, gương mặt trung hậu, chòm râu bạc dài. Nhưng đôi mắt, sáng ngời nhưng chứa đựng nhiều điều bí ẩn.
Cụ ngồi yên như tượng, mắt nhìn về phía xa. Dường như cả cuộc đời cụ đều được tái hiện trong khoảnh khắc im lặng ấy. Hình ảnh cụ khiến tôi nhớ đến ông tôi, đôi khi ngắm bức tranh của bà nội.
Bỗng phao động, nước xao lăn. Một lúc sau, khi phao bị giật, cụ tỉnh giấc. Cụ nhẹ nhàng giật cần, kéo chú cá gần bờ. Một tay giữ câu, tay kia nhẹ nhàng giải cá ra khỏi câu. Cụ mắc mồi mới và lại ném câu.
Tôi thích ngắm cụ câu cá mỗi sáng. Dù muốn hỏi cụ nhiều điều nhưng lại muốn giữ hình ảnh ấy là bí mật, để suy ngẫm về cuộc sống. Hình ảnh cụ làm cho tôi bình tĩnh bắt đầu một ngày mới.
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 6)
Bác mặc chiếc áo trắng nhạt, phối hợp với màu tóc của mình, diện mạo tự do mà không kém phần uy nghi. Tay cầm cần trúc, nhẹ nhàng buông xuống mặt hồ. Ánh mắt nhắm mở, suy tư về điều gì đó. Đôi khi, cơn gió nhè nhẹ thổi làm mặt nước nhấp nhô, sóng nhẹ nhàng lăn tăn. Bác thỉnh thoảng quay sang uống vài ngụm trà xanh giản dị, tự nhiên. Nhìn Bác câu cá, nhiều người liên tưởng đến hình ảnh cụ già ngồi câu cá trong những bài thơ thuở xưa.
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 7)
Trời đẹp, nắng nhẹ nhàng, không gay gắt; gương mặt của cụ già cũng tươi tắn dù cá không cắn câu.
Khi hồ yên bình, không cá nào đến, cụ lại vuốt nhẹ chòm râu dài, trắng bạc. Đầu cụ đã bạc trắng, với chòm râu trắng tạo nên hình ảnh một ông tiên trần thế. Phong thái bình tĩnh, điềm đạm của cụ khi câu cá khiến tôi nhớ đến bài thơ Thu điếu của Nguyễn Khuyến.
Cụ già kiên trì câu cá, khi có biến động, cụ kéo cần câu nhẹ nhàng để không làm đảo lên lũ cá dưới nước. Bàn tay cụ khéo léo, từ từ kéo cần câu. Khi câu bắt cá, cụ đã nhanh chóng bỏ chú cá vào giỏ tre treo trên xe.
Cuối cùng, cụ già đã có một bữa tối ngon miệng với chú cá rô phi bị câu. Có thể chú cá sẽ được nấu canh chua hoặc kho lên với nghệ. Nghĩ đến đó, em đã thèm rồi.
Cảnh cụ già câu cá hôm ấy mang lại cho em niềm vui và cảm giác bình yên, nhấn mạnh sự quý giá của cuộc sống.
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 8)
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường gặp những hình ảnh đa dạng và phong phú, tạo nên vẻ đẹp của thế giới xung quanh. Một hôm trên đường về nhà từ trường, em đã chú ý đến một cụ già đang câu cá tại hồ gần trường.
Cụ già mặc trang phục màu vàng nhạt, điều khiển chiếc xe đạp cũ kỹ, treo một giỏ ở phía sau và ngồi trên một chiếc ghế nhỏ, dành cho câu cá. Ánh mắt của cụ tập trung nhìn xuống mặt nước, sau đó quay về xung quanh hồ để tìm vị trí thích hợp để câu cá.
Cần câu của cụ rất dài, dây câu cũng kéo dài và mồi được đặt trong một hộp nhỏ. Mỗi khi cụ buông câu, cụ lại gắn mồi vào móc câu. Đôi khi em thấy cụ giật mạnh cần câu, nhưng khi kéo lên, chỉ thấy mồi bị ăn mất mà không có cá. Có lẽ con cá đã nhanh chóng nhìn thấy mồi và ăn sạch trước khi cụ kịp phản ứng.
Mặt hồ yên bình, đôi khi bị lăn tăn bởi những cơn gió nhẹ. Có những chú cá tung tăng trên mặt nước, lơ lửng xung quanh cần câu của cụ già, nhưng không ai biết liệu chúng có cắn câu hay không.
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 9)
Con người chúng ta trong cuộc sống thường chứng kiến nhiều vẻ đẹp, từ những hình ảnh cao cả cho đến những niềm vui đơn giản hàng ngày. Dù là anh hùng dũng cảm như các anh bộ đội, hay là người mẹ chăm sóc con cái với tâm hồn nhân hậu, thậm chí là một cụ già ngồi câu cá cũng góp phần tạo nên vẻ đẹp của cuộc sống.
Bố em thường nói rằng câu cá là việc đòi hỏi kiên nhẫn, và những người già thường có lòng kiên nhẫn hơn sau bao nhiêu sóng gió. Dáng vẻ của một cụ già đi câu cá thực sự tuyệt vời. Trên mặt hồ, những đám bèo xanh non to nhỏ lẻ trôi theo làn nước, tạo nên một bức tranh quê hương đẹp mắt. Trên bờ hồ hoặc giữa dòng nước, có hình ảnh của một cụ già ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, buông cần câu chờ cá cắn. Âm nhạc quê hương vang lên từ chiếc radio, cùng với làn gió nhẹ mát lành, tạo nên bầu không khí thư giãn. Trong lúc chờ đợi, cụ lại thưởng thức một tách trà ấm và thư giãn với sở thích của mình.
Dây câu bỗng nhiên dựt dựt, cụ già vui vẻ nhận ra rằng cá đã cắn câu. Hành động của cụ khi hút cần câu lên cho thấy sự nhanh nhẹn và quyết đoán, tạo nên hình ảnh của một chiến binh. Sau khi câu được cá, cụ không giữ lại mà thả nó trở lại tự nhiên. Câu cá không chỉ là để kiếm thức ăn, mà còn là một thú vui tao nhã cho cụ già trong cuộc sống hàng ngày.
Cụ già thường câu được nhiều chú cá, nhưng khi thả lại, cụ không giữ lại mà phóng sinh cho chúng. Đối với người già, câu cá không chỉ là để ăn mà còn là một thú vui tinh thần. Hình ảnh của cụ già thể hiện sự thanh thản và hài lòng với cuộc sống hàng ngày của mình.
Tả một cụ già đang ngồi câu cá bên hồ nước (mẫu 10)
Thời tiết hôm đó rất đẹp, với ánh nắng nhẹ nhàng không quá gay gắt. Gương mặt của cụ già vẫn tươi tắn, dù không có cá nào cắn câu.
Khi mặt hồ yên bình, không có chú cá nào đến, cụ lại vuốt nhẹ chòm râu dài và trắng của mình. Mái tóc và râu của cụ đã bạc trắng, khiến cụ trông giống như một nhân vật từ thời xa xưa. Phong thái bình tĩnh và điềm đạm của cụ khi câu cá khiến em liên tưởng đến bài thơ của Nguyễn Khuyến về một người trữ tình câu cá.
Cụ già luôn kiên nhẫn khi câu cá, luôn cẩn thận để không làm xao động lũ cá dưới lòng hồ. Bàn tay cụ điều chỉnh cần câu một cách khéo léo, từ từ để không làm mất đi cơ hội bắt cá. Khi câu được con cá, cụ biết cách xử lý nhanh nhẹn, cho nó vào giỏ tre treo trên xe.
Dáng vẻ của cụ già ngồi câu cá hôm đó mang lại cho em cảm giác bình yên và đáng trân trọng cuộc sống này.