Quê hương của tôi có dòng sông xanh mát, là nơi ghi lại kí ức ngọt ngào của tuổi thơ, không bao giờ phai nhạt. Trong lòng tôi, dòng sông quê hương là một phần không thể thiếu, là điều tôi yêu thích nhất.
Quê hương tôi đẹp như một bức tranh thủy mặc buồn, thơ mộng, với vẻ đẹp hiền hòa và yên bình. Mỗi khi nhớ về quê hương, tôi không thể quên được dòng sông êm đềm, dịu dàng như tấm lòng mình. Dòng sông quê hương đã trở thành biểu tượng của vẻ đẹp thuần khiết, trong lành, gắn bó với quê hương thân thương.
Những chiều hè nắng nóng, tôi và bạn bè thường tắm sông. Dòng nước trong xanh mát là điểm tựa, làm giảm bớt nhiệt độ oi bức của ngày hè. Một lần, tôi gần như chết đuối khi tập bơi ở đây. Mặc dù vậy, dòng sông vẫn là nơi gắn bó, mang lại cảm giác thân thiện và lo lắng. Sông cũng là nguồn nước quý giá cho cuộc sống hàng ngày, mang trong mình nhiều giá trị truyền thống của người dân.
Dòng sông quê hương đã làm dịu đi tuổi thơ của tôi, giúp tôi hiểu thêm về vẻ đẹp của quê hương.
Tả cảnh đẹp ở địa phương của tôi, mô tả về con đường quen thuộc mỗi ngày đi học.
Quê hương tôi có nhiều cảnh đẹp, nhưng con đường quen thuộc vẫn là thứ gắn bó nhất với tôi. Mỗi khi ra khỏi nhà, tôi luôn bước qua con đường làng quen thuộc, nơi mà từng bước chân tôi trải qua.
Ra khỏi ngõ nhà là gặp ngay con đường làng thân thuộc. Con đường được lát gạch phẳng, đã chứng kiến nhiều kỷ niệm của tôi. Mỗi ngày từ trường về nhà, tôi luôn nhìn thấy cây gạo già đứng bên lề đường, làm dấu chỉ đường cho cuộc sống của tôi.