30+ Mô tả quê hương của em khi còn là học sinh lớp 5 (tinh tế, đầy ấn tượng)
Đề bài: Mô tả quê hương của em với cảm xúc đặc biệt của chính mình.
Dàn ý Mô tả quê hương của em với cảm xúc đặc biệt của chính mình
1 Mở bài: Giới thiệu một cách tổng quan về quê hương hoặc vùng đất mà em sinh sống.
2. Thân bài:
- Tóm tắt về phong cảnh ở quê hương của em.
- Mô tả chi tiết những đặc điểm độc đáo của quê em.
3. Kết luận: Chia sẻ những suy tư, tình cảm của em dành cho quê hương của mình.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng biệt (mẫu 1)
Nếu không có ký ức về quê hương
Không thể trở thành con người to lớn...
Tuổi thơ em gắn bó với mảnh đất quê thanh bình. Đối với em, quê hương không chỉ là nơi có mối liên kết máu mủ mà còn là niềm tự hào mỗi khi nhắc đến.
Nét đặc trưng của quê hương của em chính là những dãy tre xanh mướt uốn khúc trong lành giữa làn gió. Bên dưới hàng tre là những ngôi nhà mái ngói đỏ đẹp mắt. Xung quanh mỗi ngôi nhà là vô số cây cỏ, khiến không khí luôn trong lành, dễ chịu. Trong làng là những con đường thẳng tắp, dẫn đến những cánh đồng lúa rộng lớn như tấm thảm mềm mại. Trên đê, từng đàn trâu, đàn bò bò qua nhẹ nhàng, thảnh thơi. Buổi chiều, lũ trẻ lại mang diều ra thả, những chiếc diều bay lượn trên bầu trời xanh thẳm. Mọi thứ đều yên bình, thanh thản như vậy.
Điều khiến em tự hào nhất về quê mình chính là những ngôi chùa cổ lịch sử đã chứng tỏ thời gian. Mỗi khi đến tháng tư âm lịch, lễ hội lại được tổ chức. Đây là dịp mà mọi người đều trông mong nhất trong năm. Trên sông, những chiếc thuyền rồng náo nhiệt lên mỗi khi đến lễ hội. Trên thuyền, những người ca hát những bài hát du dương, ngọt ngào, đầy cảm xúc.
Dù cuộc sống thay đổi từng ngày, nhưng tình đoàn kết của con người quê em vẫn mãi không biến. Mọi người trong thôn xóm luôn hỗ trợ, chia sẻ với nhau. Ngay cả trên cánh đồng, tiếng nói, tiếng cười của người lao động cũng không bao giờ im lặng. Tiếng gọi nhau, tiếng nói, tiếng cười trong nắng hoàng hôn trở nên quen thuộc với dân làng. Tất cả đã tạo ra một bức tranh về quê hương đầy ấm áp, êm đềm.
Em rất yêu quê hương của mình. Mỗi ngày trôi qua, lại để lại trong em những kỷ niệm đẹp về cuộc sống và con người ở đây. Em sẽ cố gắng học hành tốt để góp phần xây dựng quê hương giàu đẹp hơn.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 2)
Với mỗi người, quê hương luôn là nơi mà họ gửi gắm tình cảm và kí ức thân thương. Mỗi người chúng ta đều có một quê hương riêng, nơi đó có thể là nơi chúng ta sinh ra, lớn lên, nơi đem lại cho ta những kỷ niệm đẹp, cảm giác ấm áp, thân thuộc. Dù cuộc sống có gian khó ra sao, ta luôn mong được trở về nơi ấy, nơi mang lại cho ta sự an ổn, bình yên.
Quê hương gợi nhớ tuổi thơ, những kỷ niệm ngọt ngào, những tháng ngày vô ưu với những trò chơi, những buổi dạo chơi trên đồng ruộng rộng lớn. Quê hương là nơi của những bản nhạc dân ca, của những lễ hội truyền thống, là nơi mà con người luôn sống chan chứa, yêu thương nhau. Dù bước chân ra khỏi quê hương, nhưng trong lòng luôn có một tình yêu mãnh liệt và sâu sắc dành cho nơi mình sinh ra.
Quê của tôi không phồn thịnh, cũng không ồn ào sôi động, nơi đây đơn giản, là vùng quê yên bình, là nơi mà cuộc sống dù khó khăn nhưng luôn êm đềm, không có mâu thuẫn hay tranh cãi, đó chính là nơi tôi sinh ra và lớn lên, là nơi ghi dấu nhiều kỷ niệm đẹp về tuổi thơ, về gia đình, về những người thân thương mà tôi luôn nhớ nhung khao khát tìm về.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 3)
Dù cha mẹ em đều gốc Bắc, nhưng đã chuyển đến sinh sống ở miền Nam từ trước khi em ra đời, vì thế em được sinh ra và lớn lên ở vùng đất Tây Nguyên đầy nắng gió. Đây là nơi mà em gắn bó và đọng lại trong lòng nhiều kỷ niệm.
Gia đình em lập nghiệp ở Đắk Nông, một tỉnh trẻ được tách ra từ Đắk Lắk, nơi này nổi tiếng với đất đỏ ba-dan, gió mùa thổi mạnh, cùng những cơn mưa đều đặn vào tháng 6, 7. Trời nắng thì chói chang, không gắt như miền Bắc, nhưng cũng đủ khiến người ta nhớ mãi ánh nắng mặt trời và bầu trời xanh thẳm. Nhà em là gia đình nông dân thật sự, chúng em sống trong rừng rậm với những vườn cà phê rộng lớn, vườn điều thơm ngát, rừng cao su mát mẻ và những vườn tiêu phơi nắng. Em thích nhất là vào mùa hoa cà phê nở, khắp nơi trắng xóa với những chùm hoa cà phê bung nở trên tán lá, mang lại vẻ đẹp tinh khôi, dịu dàng.
Em yêu quê Tây Nguyên này như tình yêu với quê cha đất tổ, là mối gắn bó sâu đậm không bao giờ phai nhạt trong tâm hồn. Dù đi xa, em vẫn luôn nhớ về nắng, gió và hương thơm của hoa cà phê.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 4)
Quê gốc của em nằm ở tỉnh Hà Tây cũ, hiện thuộc thành phố Hà Nội. Em đã mấy năm không quay lại quê nhà, ký ức về những ngày thơ bé với ông bà chỉ còn như một dải mờ nhạt trong tâm trí. Vì vậy, trong dịp giỗ ba năm của bà nội, em được bố mẹ đưa về thăm quê để hồi tưởng lại những ký ức xưa.
Khi trở về quê hương, lòng em tràn đầy những cảm xúc khó diễn tả, là niềm xúc động và hạnh phúc không thể nói thành lời. Nhà nội em nằm bên cạnh một cái ao lớn, nước xanh quanh năm. Từ gian nhà phụ, có thể nhìn ra mặt ao và nhìn sang bên kia là gốc đa bao nhiêu tuổi. Đó là nơi các cụ thường ngồi trò chuyện, cũng là nơi mà nhiều thế hệ trẻ con đã chơi đùa, tìm những điều kỳ thú.
Dù không sống ở quê nội thường xuyên, nhưng em vẫn dành cho nơi này tình cảm đặc biệt, có lẽ bởi những ngày thơ ấu hạnh phúc bên ông bà. Hy vọng mảnh đất này sẽ ngày càng phát triển, để mỗi người con xa quê về đây đều tự hào và nhớ mãi.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 5)
Em sinh ra và lớn lên tại thành phố Đà Nẵng, một thành phố được ví như là nơi đáng sống nhất Việt Nam. Và em chắc chắn rằng điều đó là hoàn toàn chính xác với sự phát triển, môi trường sống, cảnh quan thiên nhiên và nhiều yếu tố khác.
Đà Nẵng, một thành phố thuộc miền Trung, với điều kiện khá khắc nghiệt, đất cát xen lẫn nhau, thời tiết cực đoan. Nhưng bên cạnh những khó khăn, Đà Nẵng là một nơi thực sự đẹp đẽ và đáng sống.
Đà Nẵng là một thành phố đẹp, là nơi em yêu thương và gắn bó. Nếu một ngày nào đó em phải rời xa, em sẽ luôn nhớ về nó và mang trong lòng một tình cảm đặc biệt.
Mô tả quê hương của em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 6)
'Quê hương' là những từ ngữ gắn bó nhất với mỗi con người. Đó là nơi chúng ta ra đời, lớn lên và trưởng thành. Đối với em, quê hương là nơi đẹp đẽ và mỗi khi nhắc đến, trong lòng em trào dâng những cảm xúc khó diễn tả.
Quê hương của em là một làng quê phong phú. Những cánh đồng lúa trải dài, những bãi ngô, nương dâu xanh tươi đến tận chân trời. Con đường làng quanh co nhưng luôn sạch sẽ nhờ vào việc lát bằng bê tông. Đời sống đã được cải thiện, và mọi người vẫn sống hòa thuận và yêu thương nhau.
Những ngôi nhà mới mọc lên làm cho quê hương trở nên hiện đại hơn. Quê em đã được công nhận là Nông thôn mới, tuy cuộc sống có khá hơn nhưng tình cảm giữa mọi người vẫn nguyên như xưa. Mỗi buổi sáng, làng quê bắt đầu bước vào ngày mới với niềm vui và hoạt bát.
Nhìn những cánh diều màu sắc bay lên trời là hình ảnh em yêu thích nhất. Hy vọng những ước mơ của em sẽ bay xa như những chiếc diều ấy.
Quê hương em ngày càng thay đổi, trở nên đẹp hơn. Em yêu quê hương của mình và dù đi đâu, em vẫn luôn mang trong lòng tình yêu với quê hương.
Mô tả quê hương em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 7)
Không nơi nào tuyệt vời bằng quê hương của em. Đó là nơi em sinh ra, lớn lên và được nuông chiều trong vòng tay của mẹ.
Nhà của em nằm bên cạnh những bụi tre cao vút, như những ngón tay vươn lên chạm tới bầu trời xanh. Xung quanh là hàng trăm cây bầu. Con đường nhỏ từ nhà em dẫn đến trường làng, nằm khuất sau những rặng me tây già đang đổi màu áo mới. Những hàng me tây này che cho chúng em khi đi học, tạo bóng mát mát dễ chịu. Khi nhìn ra xa, em thấy những hàng dừa trải dài che lấp cả một phần bầu trời. Dưới đó là những ngôi nhà trồng cao và thấp xen kẽ nhau. Em nhớ những buổi trưa đi học, khi bầu trời đen đưa và mưa bắt đầu rơi. Chúng em phải chạy về nhà, quần áo ướt sũng, khuôn mặt ửng đỏ. Cô giáo cho chúng em nghỉ học một buổi. Quê em còn có những ruộng nương và một dòng sông. Chiều nào cũng vậy, chúng em ra sông tắm, vui đùa dưới nước và sau đó lên bờ chơi đất sình. Tắm xong, chúng em đi ra ruộng chơi, nhìn thấy các bạn thổi sáo trên lưng trâu, còn trâu vẫn đứng ăn cỏ. Có những buổi trưa hè, chúng em chơi trước nhà, lấy đất xây nhà cưới giả với cô dâu và chú rể. Cô dâu mặc áo màu hồng, trên đầu có những bông hoa giấy vàng kết thành vòng. Chú rể mặc bộ quần áo màu xanh. Tiệc được tổ chức với những viên kẹo màu mà chúng em đã tích trữ từ lâu. Nhờ có con sông dài, chúng em thường đi giữa sông trên con thuyền vào mỗi buổi chiều nước lên. Trên mặt nước, có những cụm lục bình trôi dập dềnh với hoa tím, và xa xa, những hàng dừa nước tạo nên cảnh quan đẹp mắt.
Quê em có những ngôi nhà mái lá đơn giản, những cánh đồng nước ở hai bên bờ trĩu hạt quằn bông, so với thành phố thì có vẻ thua thiệt, nhưng không phải vì thế mà quê em không có những điều thú vị. Dù sau này đi đâu, một phần tâm hồn em vẫn dành cho quê hương. Em không muốn rời xa những hàng dừa nước, những cánh me xanh đầy tiếng chim hót và cả cơn mưa tinh nghịch đã từng khiến em ướt sũng, lấm lem. Cơn mưa đó cũng là một phần của quê hương... Em sẽ nhớ mãi.
Mô tả quê hương em với cảm xúc riêng của bản thân (mẫu 8)
Quê hương là gì mẹ?
Mà thầy cô đã dạy phải yêu thương nhiều
Quê hương là gì mẹ?
Mà ai đi đâu cũng nhớ không ít
Những dòng thơ ấy thấm đẫm tình yêu sâu đậm với quê hương, nơi mỗi người chúng ta sinh ra và lớn lên. Quê hương là nơi che chở cho tuổi thơ bồng bột, và là điểm dừng chân cho những con người xa quê trở về sau những năm tháng lao động xa xứ.
Tự nhiên, mỗi người đều có một quê hương, và tôi cũng không ngoại lệ. Trong trái tim tôi, quê hương là một nơi đẹp đẽ, và tôi tự hào với hai từ 'quê hương'.
Quê tôi giống như bất kỳ ngôi làng nào khác, với cây đa rợp bóng, giếng nước trong lành, sân đình trăm tuổi. Sông quê hương mênh mông, đưa nước đến cho bao người, cánh đồng lúa mênh mông, và đàn trâu thảnh thơi ăn cỏ. Nhưng đặc biệt nhất, quê tôi có những con người chân thành, sống với nhau trong tình cảm chân thành.
Ai ơi, đưa bát cơm ấm nồng
Mỗi hạt cơm thơm, một chút đắng cay vun vút.
Nhớ những quán nước dưới bóng cây thịnh vượng phục vụ người nông dân sau một ngày làm cày, nhớ hình ảnh đáng yêu của những đứa trẻ đi bắt cua, bắt ốc. Quê hương đính kèm với tuổi thơ qua những buổi chiều chạy theo những người lớn đi thả diều trên đồng lúa, rồi những chiếc khoai nướng, ngô nướng của bọn trẻ chăn trâu. Yêu quê hương là yêu cả những điều bình dị, mộc mạc, đơn giản bởi vì chính những hình ảnh này tạo nên quê hương của mỗi người.
Quê hương của mỗi người đều đặc biệt.
Như một người mẹ duy nhất
Ai quên quê hương mình
Sẽ không thể trưởng thành
Quê hương luôn là niềm tự hào sâu thẳm trong lòng tôi. Dù sau này tôi đi đến bất cứ nơi đâu, hình ảnh quê hương vẫn hiện hữu mãi trong tâm trí, bởi nơi đó có những người thân và những kỷ niệm của tuổi thơ không thể phai nhạt.