- Trải qua hành trình leo núi, gặp rắn, kiến, chó thông minh.
- Sân Tiên, vùng đất rộng lớn, nắng và gió ôm lấy.
- Quay lại quán gà, thưởng thức món gà chiên mắm tỏi và các món khác.
- Ma Thiên Lãnh, một đỉnh nên đến trong đời của mỗi người, đáng trải nghiệm.
Tôi đến Hòn Sơn vào mùa biển động, trở về để tham dự buổi giỗ ba của bạn tôi. Ông ấy than phiền về thời tiết mưa kéo dài, khiến mọi người không thể lặn. Nếu đến đây chơi, chỉ có thể ở trong khu nghỉ dưỡng hoặc ra những cái bè để thưởng thức hải sản...
Ở cảng vụ Kiên Giang vào lúc 6 giờ sáng, tôi tranh thủ ăn một bữa cơm tấm trước khi lên tàu. Cơm từ chợ nên không ngon lắm, nhưng cũng ổn, trứng lòng đào nữa...
Một đứa trẻ đùa giỡn cùng ông nội và mẹ trên con tàu
8 giờ 10, tôi đã đến cảng Hòn Sơn. Tôi đi tàu SuperDong, khá nhanh chóng. Mấy chị làm trên tàu nói nếu biển trời êm đềm thì có thể đi càng nhẹ nhàng hơn, nhưng nếu mưa thì cảm giác sẽ khó chịu hơn. Đoạn từ bến đất liền đến Hòn Tre khá êm đềm, nhưng từ Hòn Tre đến Hòn Sơn thì sóng lớn hơn nhiều. Mấy bạn say tàu, dù đã uống thuốc, cũng vẫn thường xuyên bị ói.
Cảm giác đầu tiên khi bước chân xuống bến tàu là mùi của cá tôm, mùi không quá gắt mà chỉ thoang thoảng trong gió. Mặc dù không gần khu vực của các ghe tàu đánh cá, nhưng có lẽ do gần chợ và các cô, các chị bán hải sản sống ven đường nên mùi cá vẫn còn đọng lại. May mắn là ở đây không có quá nhiều rác, mặc dù vẫn có một ít, nhưng không đủ để làm khó chịu.
Ở phía trước của bến cảng Bãi Nhà là một chợ nhỏ, nơi có nhiều chiếc xe máy mới được bày bán cho du khách thuê. Mình nhận thấy giá cả hơi cao, 200k/chiếc cho một chiếc xe số, ngang ngửa hoặc thậm chí cao hơn giá thuê xe ở Đà Lạt. Đồ ăn và các mặt hàng khác cũng không rẻ. Ngoài ra, mình không thấy ai cho thuê xe tay ga, có lẽ do đường quanh đảo có nhiều đoạn dốc, đồi núi đồ sộ nên người dân không ưa chuộng xe tay ga ở đây. Đồng thời, không có dịch vụ như Grab, Be. Mình đã thuê một chiếc xe trước khi đến đảo khi đặt phòng ở nhà nghỉ.
Mặc dù đã ăn trước đó nhưng khi đến đảo, mình vẫn muốn thưởng thức món bò lá lốt kèm bánh mì của người dân địa phương. May mắn là những đợt sóng biển nhỏ khiến cho việc di chuyển của mình chưa được ổn định, khiến cho lý trí mình “bắt buộc” thưởng thức thêm một bữa ăn nhẹ.
Điều mà mình ấn tượng nhất khi đến đảo là sự thân thiện và niềm vui của người dân địa phương. Họ luôn mỉm cười, hồn nhiên và niềm nở. Mình không chắc liệu họ có phải là dân bản địa của đảo hay không, nhưng cái nụ cười của họ rất mộc mạc và chân thành. Nhiều người thấy mình chụp hình còn kêu gọi chụp thêm, yêu cầu chụp sao cho đẹp hơn…
… Đó là điều mà ta khó gặp ở thành thị. Nhớ lại lúc ngồi với anh Ngọc, anh đã chia sẻ về Châu Âu, đặc biệt là về Paris 9, nếu có thể quay lại, có lẽ anh sẽ không chụp những bức ảnh đó để xuất bản sách nữa. Mọi người ngày càng cảnh giác với máy quay, luật pháp cũng ngày càng nghiêm ngặt để bảo vệ quyền riêng tư, hoặc nói một cách tinh tế hơn là “một chiếc smartphone được giơ lên, cũng đủ làm người ta sợ hãi”.
Mình thích cả mèo lẫn chó, có lẽ vì bản tính, chơi với động vật dễ dàng hơn chơi với con người. Đã đến đây được 2 ngày, mình chưa thấy bóng dáng của mèo nào trên đảo, còn lũ chó thì hiền lành, thân thiện. Có con nào thì ồn ào, nhưng cũng có những con yên bình
Một bên là biển, phía sau là bà chủ đang chiên chả cá, mùi thức ăn lan tỏa, một mình nằm thư giãn dưới mái hiên, trên thềm nhà, cuộc sống của một con chó cũng có cái dễ thương của nó.
Một hôm trời nắng, mình hỏi cô chủ cá thường phơi bao lâu, cô trả lời: “Tầm 2 tiếng đấy, con ạ. Phơi một nắng, nhưng hôm qua phơi chút mà mưa, mém úng luôn.”
Sau khi về nhà nghỉ, mình cất đồ và đi leo Ma Thiên Lãnh trong sáng. Dọc đường lên núi, nhìn về bến cảng thật hấp dẫn, nước màu lợ, xanh nhạt, xanh đậm, hoà quện với sóng trắng, cát vàng. Xa xa phía bên kia là đồn biên phòng Hòn Sơn.
Một chiếc tàu SuperDong màu trắng vừa rời bến và Phú Quốc Express màu đỏ đang lướt qua. Trời lúc này đang sáng sủa, không còn u ám như khi tụi mình mới đến.
Con đường lên Ma Thiên Lãnh vô cùng dốc. Hòn Sơn có 7 đỉnh núi dính liền vào nhau, trong đó Ma Thiên Lãnh là đỉnh nổi tiếng nhất, cao nhất (tầm 450m so với mực nước biển) và hầu hết mọi người đến đây đều leo nó chứ không đi các núi khác. Dân đảo thường kể nhiều câu chuyện kỳ bí về nó, nhưng mình thấy không giống lắm, tâm linh với mình cũng nên tin, nhưng 1 chút thôi.
Ngoài con đường chính bằng beton như hình bên trên thì còn nhiều con đường mòn khác để dẫn lên đỉnh. Anh em thích du lịch mạo hiểm, trekking hay khám phá có thể chọn các con đường băng rừng như thế này để đi.
Một homestay ẩn sau những dãy núi, dù viết sai chính tả nhé.
Ở đây, hệ sinh thái cây cỏ chủ yếu là cây thuộc họ dương xỉ, mình rất thích nhìn lá của chúng, mỗi cái lá có thể mang hàng chục hình dạng khác nhau.
Ma Thiên Lãnh, theo cách hiểu thông thường, là nơi nhiều 'ma', là 'lãnh địa' của ma quỷ. Có thêm một con đường mòn khác, dẫn đi ra một khu vực khác của dãy núi.
Cổng của homestay Mango, thiết kế theo phong cách hiện đại, nằm sâu trong rừng xanh. Cây trước cổng đều là cây trồng. Đẹp đẽ nhưng hơi bất thường với cây chuối. Một điều thú vị là chuối là loại thảo mộc lớn nhất thế giới.
Mango homestay này có tầm nhìn ra bờ biển và đảo Nam Du. Kiểu dáng của nó giống như các lều ngủ ở Đà Lạt. Đây là một nơi đã hoàn thiện gần như đầy đủ, và đang xây thêm các lều mới.
Leo dốc theo cách thông thường làm chân mệt mỏi. Thử đi ngược lại thì mỏi ít hơn nhưng chỉ đi được một đoạn ngắn. Cũng không dễ dàng để quan sát đường đi.
Một tảng đá lớn được đục ra để làm đường beton.
Đây là con đường mòn cũ, là lối đi truyền thống lên đỉnh Ma Thiên Lãnh, trái ngược với đường bê tông hiện đại ngày nay.
Trên đường lên, từ khi bắt đầu leo núi đến khi hết đoạn bê tông, bạn sẽ gặp rất nhiều người bán hàng dạo như thế này. Họ luôn hỏi liệu bạn có mệt không để mời lên quán gà của họ. Họ không chỉ mời một lần mà có thể đi cùng bạn đến 5-6 lần. Nếu bạn là du khách, có lẽ sẽ cảm thấy hơi lo lắng.
Đường dây điện chạy dọc theo con đường bê tông từ dưới lên gần đỉnh núi. Khi đi lên cao, tín hiệu điện thoại có thể không ổn định do sóng yếu.
Một quán cafe với không gian ngắm biển đẹp
Dọc đường dốc, có nhiều loài hoa thơm lạ của mỗi nhà dân trồng, khi đi một mình cũng không cảm thấy buồn chán.
Một chùm chuối đang chín đỏ, nhưng cần phải cẩn thận để không bị khỉ nhìn thấy.
Người này cùng con trai xây dựng căn nhà mới, thay thế cho ngôi nhà cũ bị dột nát. Khi nghỉ trên chiếc võng, ông ta vừa thư giãn vừa động viên con trai, khích lệ họ tiếp tục, vượt qua khó khăn để đạt được thành công.
Ở đây, việc mua bán đất khá phổ biến, nhưng sau khi mua, nhiều người lại quyết định xây dựng homestay. Tuy nhiên, có lẽ do một số vấn đề kỹ thuật, họ sau đó quyết định bán lại. Thường thì những người mua đất để làm homestay là dân thành phố, chứ không phải dân bản địa.
Khác biệt so với việc leo núi ở Dinh Côn Đảo, Lý Sơn hoặc các vùng đất hoang sơ khác mà tôi đã từng trải qua, việc leo lên Ma Thiên Lãnh không gây sợ hãi. Con đường bóng mát, bên dưới tán cây, gió nhẹ nhàng thổi qua, mang lại cảm giác dễ chịu cho chúng tôi. Điều này còn được củng cố bởi việc không gặp phải muỗi hay các loại côn trùng khác có thể gây ngứa da hoặc kích ứng.
Dọc đường đi, không khí mang lại cảm giác thư thái, chỉ cảm thấy mệt mỏi vì leo dốc, đặc biệt là những con dốc đứng đắn, dài và gập ghềnh hơn cả dốc Nhà Bò ở Đà Lạt.
Bất ngờ có một cơn mưa nhỏ kéo đến khi chúng tôi đang ở Phật Lộ Thiên. May mắn thay, chúng tôi đã được nghỉ ngơi bên trong chùa. Dù gọi là chùa nhưng nơi đây giống như một căn nhà tự nhiên hơn.
Một người bạn đang cuộn chiếu để phơi nắng bên tường đá. Việc này không gây hại cho con người, mặc dù chiếu có chứa độc tố nhưng không đủ để gây ra thương tích nghiêm trọng hoặc gây chết người. Thực ra, nó giống như giun, rắn hay rết, gây sợ hãi cho nhiều người.
Dù cũng khá to như vậy, nhưng chỉ là phiên bản “mini”, tối qua tôi tình cờ gặp một cái lớn hơn một chút, gần bằng dài chân của tôi.
Ở phía trước, có một hộp kinh nhỏ, có pin, liên tục phát ra tiếng “Nam mô A Di Đà Phật” để hòa quyện vào tiếng mưa, nghe thật mủi lòng. Một vài con kiến đen, kích thước cũng không tệ, vây quanh cái hộp, có lẽ bề ngoài được phủ một lớp đường, không thì chúng sắp đắc đạo thành tiên vì nghe những lời “ngọt ngào” từ cái hộp phát ra.
Tôi lại phát hiện một con đường nhỏ khác, dẫn về phía Tây Bắc của núi, tự nhiên lúc đó tôi lại nghĩ, nếu có thời gian, liệu tôi có nên khám phá nơi đó không? Phía trước chờ đợi tôi là điều gì nhỉ?
Lúc này, hai cô bạn trong đoàn đã cảm thấy mệt mỏi, quyết định lên xe máy của những anh 'cò' quán gà trước đó, để nghỉ ngơi và uống nước. Chỉ còn lại tôi và thằng bạn cùng hai đứa em họ của nó, tụi nó cũng từ thành phố ra, không phải là dân đảo.
Cảm xúc là một thứ không thể kiểm soát. Đứng giữa thiên nhiên, hòa mình vào dòng nước lũ, cũng là một cảm giác không dễ để trải nghiệm.
Có nhiều quán bán gà nướng khi du khách đông đúc, và có nhiều anh 'cò' theo sau. Đây là một trong những quán mới mọc lên, nằm ở dưới chân núi, nhằm thu hút khách hàng trước khi họ đến với những quán 'gốc'.
Không nói đến việc đúng sai hay chất lượng trong nấu nướng. Tôi chỉ tự hỏi rằng khi quán gốc đã bán hết gà, anh em mở quán mới thì tại sao không thử làm món khác? Tại sao lại có đến 5-6 quán chỉ bán gà, giống hệt nhau như quán đầu tiên? Liệu người ta đến đây chỉ để thưởng thức món gà?
Đi thêm một chút, hai đứa bé kia cũng lên xe máy, chỉ còn lại tôi và thằng bạn tiếp tục đi bộ. Bạn ấy là dân chạy bộ, 1 vòng quanh hòn đảo hơn 10-15km là chuyện thường, có lẽ vì gia đình bạn ấy đã mất sớm, chỉ mẹ bạn ấy nuôi lớn mấy anh chị em, và lại là con trai nên bạn ấy phải cố gắng nhiều.
Cuối cùng, chúng tôi đã đến nơi, quán gà 'chính gốc' ở đây, nhưng chỉ là nửa chặng đường thôi. Mỗi người một quả dừa, đặt gọi mấy món gà để khi tiếp tục cuộc hành trình còn lại, đến khi lên đỉnh thì đã có đồ ăn sẵn.
Gà trống tự tin bước đi cùng đàn phu nhân, tựa như lạc vào một thế giới của riêng nó, với vẻ đẹp kiêu sa, bộ lông mượt mà và cáo mào đỏ nổi bật.
Môi trường cư ngụ của chú Thành, chủ quán, chú tâm sự rằng gia đình chú có nguồn gốc từ Huế. Bà nội của chú đã đến đảo trước, sau đó là thế hệ ba của chú, và sau cùng là chú. Năm nay chú đã 75 tuổi, mỗi ngày chú đều nuôi gà để bán. Dù có mấy đứa con và cháu giúp đỡ, nhưng trong những ngày đông khách, chú có thể bán được từ 150 đến 200 con gà, điều này hoàn toàn bình thường (vào thứ 2 mình đến, quán chỉ có khoảng 3-5 bàn khách). Chú cầm điếu thuốc, hít một hơi và mỉm cười. Răng của chú còn đều hơn cả răng của mình, điều đó khiến mình cảm thấy khâm phục.
Con khỉ rừng, lạc mẹ, được chú nuôi từ nhỏ. Đôi khi, mình muốn hỏi tại sao chú không thả nó đi, nhưng sau đó mình nhận ra rằng chú khoe con khỉ của mình đã thông minh lắm, hiểu lời chú dạy, chỉ là không thể nói được. Vậy là mình dừng lại, không còn hỏi nữa.
2 chú chó, một con đen và một con vằn, là những chú chó thông minh nhất trong đàn chó Phú Quốc mà chú nuôi. Vợ chú kể rằng chúng luôn dẫn khách lên đỉnh Ma Thiên Lãnh. Khi khách mệt mỏi và dừng lại, chúng cũng dừng lại và chờ đợi. Chỉ khi khách tiếp tục đi, chúng mới tiếp tục di chuyển, không bao giờ bỏ rơi khách và không hề dẫn sai đường.Chóp đâu, xoáy đó!
Trong bài viết của mình về Côn Đảo, có mấy bạn hỏi liệu ngoài đảo có rắn không, câu trả lời là có nhé, và chúng thật sự rất phổ biến. Đây là một con rắn nhỏ mới nở nằm quanh co trên một cành cây.
Một tấm bảng gần chỗ rửa tay. Thỉnh thoảng, việc truyền đạt đạo lý, tôn chỉ nên được thực hiện một cách vui vẻ. Đôi khi, việc quá nghiêm túc chỉ khiến cuộc sống trở nên nặng nề hơn.
Uống một trái dừa để giảm bớt cảm giác nóng bức trên đỉnh đầu, điều chỉnh lại các khớp chân, tụi mình bắt đầu chinh phục đỉnh Ma Thiên Lãnh. Từ đây trở đi, không còn con đường mòn bê tông nữa, mà chỉ là đất đá chói chang. Một thử thách nhỏ khác trên hành trình lên đỉnh.
Có một dòng suối chảy qua trước ngôi chùa, ngâm chân vào đó thì lạnh buốt, tuy nhiên, nên nhớ rằng không nên uống nước từ đó.
Nước ở đây không có cá đâu.
Ngoài việc thời tiết mát mẻ và không có nhiều muỗi hay côn trùng đốt, đường lên đỉnh Ma Thiên Lãnh còn có điều mà mình rất thích, đó là cây không có nhiều gai. Khác với Lý Sơn hay Côn Đảo, ở Ma Thiên Lãnh hầu như không có cây nào có gai, nhọn, sắc, dài. Điều này không chỉ anh em được lợi mà còn giúp các bạn nữ và trẻ em tránh khỏi các tai nạn khi va chạm.
Một vài góc nhìn về con đường lên đỉnh. Ngoài việc quan tâm đến sức khỏe, nếu anh em không quen đi rừng, sẽ gặp khó khăn. Mặc dù con đường không quá khó khăn, nhưng cũng cần cẩn thận. Bạn mình đã trượt vì đất ẩm mà chưa khô, nên mọi người nên chọn giày phù hợp. Bạn mình đã mặc Converse Chuck Low đi, nhưng không phải là lựa chọn lý tưởng...
... Còn mình thì đi đôi giày Hoka Anacapa nên thoải mái hơn nhiều. Anh em có thể xem bài viết của anh Đăng hoặc hỏi anh ấy để biết thêm về giày, mình không rành về vấn đề đó.
Dọc theo con đường lên đỉnh, mình thấy rất nhiều rác, dù có túi để đựng chai nước nhưng vẫn chưa đủ. Nếu anh em yêu thiên nhiên, yêu rừng, và muốn bảo vệ môi trường cho những người sau này, hãy mang theo túi và thu gom rác thải, đặc biệt là vỏ chai, và mang về như lúc anh em mang lên.
Có những đoạn rất khó, dốc và đầy đá, ít chỗ để bám, tụi mình phải đi chậm và cẩn thận.
Dù trên tảng đá có viết là 'sắp thành công' nhưng đây chỉ là nửa chặng đường thôi. Lúc này, các bạn nữ đã nghĩ đến bỏ cuộc rồi, một nửa muốn tiếp tục, một nửa muốn dừng lại.
Thôi đã bắt đầu rồi thì tiếp tục đi thôi. Một bầy kiến mang thức ăn về tổ, mình đã ngồi xem trong 30 giây và thấy chúng hoạt động rất hòa hợp, không có con nào đi nhanh hơn hoặc chậm hơn các con khác, tất cả đều di chuyển với tốc độ như nhau, kể cả những con đi một mình.
Trước hang lên đỉnh, có một vách đá, mình không biết chức năng của nó là gì nhưng trước lối vào hang, có một đống chai, một đống túi nhựa, và rác thải quăng lung tung, thật đáng buồn.
Ở ngay trước lối vào hang, có một tấm bảng hướng dẫn
Anh em cứ tiến vào bên trong thôi, có những dây đèn nhỏ treo trên trần đá để tạo ánh sáng đủ cho anh em nhìn thấy mọi thứ bên trong.
Đồng thời, cũng có một bàn thờ nhỏ ngay trong hang để anh em thực hiện các nghi lễ tâm linh nếu cần.
Cuối cùng thì tụi mình đã chinh phục đỉnh Ma Thiên Lãnh và đây là điều gì mà chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng…
Một phong cảnh tuyệt đẹp như trong tranh vẽ, xa xa đó chính là quần đảo Nam Du
Anh em đừng nhìn thấy ánh nắng mà nghĩ rằng là nóng nhé, thậm chí nó còn mát hơn cả khi ở trong rừng, gió thổi mạnh đến nỗi có thể thổi bay cả cơn mệt mỏi của chúng ta từ trước đến giờ
Khoảnh khắc đứng trên đỉnh, nhìn ra cảnh thiên nhiên vô tận, thật sự là một khoảnh khắc đáng trân trọng. Những đợt sóng lớn, những con tàu dài 30m hoặc vài làng bè, bỗng trở nên nhỏ bé như những viên gạch Lego.
Trong những phút ngắn ngủi đó, tôi nhớ đến mẹ, nhớ đến dì, những người luôn khuyên tôi phải cố gắng, tiết kiệm để có một cuộc sống ổn định sau này. Đúng là cuộc sống có lúc cần phải như vậy, nhưng lại có những khoảnh khắc như thế này để trân trọng.
Đây là một tấm pin năng lượng mặt trời, nó tạo ra điện để chiếu sáng trong hang.
Chừng đó cách đây chỉ vài chục mét là Sân Tiên. Đường dốc nên khi đi xuống, hãy cẩn thận và sử dụng dây để bám.
Khu vực tảng đá lớn này, gọi là Sân Tiên, có diện tích rộng khoảng 30m2 và luôn được nắng và gió ôm lấy.
Tôi đã thử bay drone, con Mini 3 pro. Cũng đã ghi lại một vài đoạn video, hy vọng sẽ chia sẻ chúng trên Youtube để mọi người có thể xem. Mọi vùng, mọi dòng nước đều thể hiện màu xanh khác nhau, tạo nên một bức tranh sống động và đẹp mắt.
Quay lại quán gà để làm đầy bụng đói. Người ta thường nói rằng “đói ăn mói cũng no”, và trong lúc đó, tôi đã từng nghĩ rằng, nếu được một chén cơm với chút muối trong rừng, tôi cũng sẽ ăn ngấu nghiến.Trên đường đi, chúng tôi đã hái được vài trái chanh dây
Khi trở về quán, món đợi chúng tôi là gà chiên mắm tỏi
Gà nướng muối ớt.
Còn có gỏi gà và cháo nữa…
Ma Thiên Lãnh, một đỉnh nên đến trong đời của mỗi người. Thực ra, nó không phải là một thách thức quá lớn, ngay cả các bạn nữ cũng có thể đi được (nếu có sức khoẻ và rèn luyện thể chất). Nhưng cảm giác hơi thở dốc, mồ hôi nhễ nhại trong suốt 3-4 tiếng, thỉnh thoảng cảm giác sắp kiệt sức hoặc khớp xương nhức nhối (như bạn của tôi kể) chỉ để đổi lấy một vài phút trên đỉnh, gần như chạm vào mây - tất cả đều xứng đáng.
1
Các câu hỏi thường gặp
1.
Hòn Sơn có những hoạt động gì phù hợp cho du khách đến tham quan vào mùa biển động?
Vào mùa biển động, du khách có thể ở trong khu nghỉ dưỡng hoặc thưởng thức hải sản trên các bè nổi. Tuy nhiên, lặn biển sẽ không thể thực hiện do sóng lớn.
2.
Đi tàu từ đất liền ra Hòn Sơn có khó chịu không, đặc biệt khi biển động?
Có, khi biển động, tàu di chuyển từ Hòn Tre đến Hòn Sơn sẽ bị sóng lớn, gây khó chịu cho những người say tàu mặc dù đã uống thuốc chống say.
3.
Hòn Sơn có những món ăn đặc sản nào nên thử khi đến đảo?
Món bò lá lốt kèm bánh mì là một trong những đặc sản địa phương không thể bỏ qua khi đến Hòn Sơn. Du khách cũng có thể thưởng thức các món hải sản tươi sống.
4.
Tại sao việc thuê xe máy ở Hòn Sơn lại khá đắt đỏ so với các nơi khác?
Thuê xe máy ở Hòn Sơn có giá cao do chi phí vận chuyển và sự khan hiếm dịch vụ cho thuê. Các đoạn đường dốc và khó đi khiến xe tay ga không phổ biến ở đây.
5.
Leo Ma Thiên Lãnh có gì thú vị và có những thử thách gì đối với du khách?
Leo Ma Thiên Lãnh là một trải nghiệm thú vị với không khí trong lành, không có nhiều côn trùng. Tuy nhiên, con đường dốc, gập ghềnh và thiếu chỗ bám là thử thách lớn đối với du khách.
6.
Môi trường và cảnh quan trên đường lên đỉnh Ma Thiên Lãnh như thế nào?
Cảnh quan trên đường lên đỉnh Ma Thiên Lãnh rất đẹp, với không khí trong lành và cây cối xanh mướt. Dù con đường dốc và khó đi, nhưng không có nhiều cây gai, khiến hành trình dễ chịu hơn.
7.
Có những loài động vật nào đặc biệt trên đảo Hòn Sơn mà du khách có thể gặp?
Du khách có thể gặp những con chó thân thiện, đặc biệt là những con chó Phú Quốc thông minh, thường dẫn khách lên đỉnh Ma Thiên Lãnh. Ngoài ra, trên đảo còn có một con khỉ rừng được người dân nuôi.
8.
Chuyện gì xảy ra với rác thải trên đảo Hòn Sơn và có giải pháp nào cho vấn đề này?
Dù Hòn Sơn không quá ô nhiễm, nhưng việc vứt rác thải, đặc biệt là chai nhựa, vẫn tồn tại. Du khách cần mang theo túi để thu gom rác thải và giữ gìn môi trường xanh sạch.
Nội dung từ Mytour nhằm chăm sóc khách hàng và khuyến khích du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không áp dụng cho mục đích khác.
Nếu bài viết sai sót hoặc không phù hợp, vui lòng liên hệ qua email: [email protected]
Trang thông tin điện tử nội bộ
Công ty cổ phần du lịch Việt Nam VNTravelĐịa chỉ: Tầng 20, Tòa A, HUD Tower, 37 Lê Văn Lương, Quận Thanh Xuân, Thành phố Hà NộiChịu trách nhiệm quản lý nội dung: 0965271393 - Email: [email protected]