Viết về cảm xúc khi gặp lại người thân sau thời gian dài xa cách trong 5 đoạn văn ngắn, rất hay và sinh động. Điều này sẽ giúp học sinh lớp 8 mở rộng vốn từ và rèn kỹ năng viết đoạn văn một cách xuất sắc.
Trong bài viết dưới đây, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về cách sử dụng mô tả và biểu cảm khi kể lại khoảnh khắc gặp lại bố, mẹ, ông, bà. Hãy theo dõi để nâng cao kỹ năng viết văn ở lớp 8 nhé!
Đề bài: Viết về những cảm xúc khi gặp lại người thân sau thời gian dài xa cách (ông, bà, bố, mẹ, anh, chị, em...) theo yêu cầu của câu 2 (Trang 74 - Sách giáo khoa Ngữ văn lớp 8 tập 1). Hãy tận dụng các yếu tố mô tả và biểu cảm khi kể chuyện.
Chuyện về lúc gặp ba sau thời gian xa cách
Đã lâu em không gặp ba. Ba đi làm ở Sài Gòn chống dịch, đã ba tháng. Một chiều về, em nghe tiếng cười của ba trong nhà. Em chạy vào, lòng xúc động. Ba ôm em, nói nhẹ: 'Con ơi, ba đã về'. Nhìn ba, em thấy ba gầy đi nhiều. Em lo lắng cho ba suốt thời gian qua. Mấy tháng qua, chỉ qua điện thoại ngắn, em đã nói với ba rằng em nhớ ba. Em và mẹ lo lắng cho ba. Ba bảo rằng đất nước và bệnh nhân cần ba, ba phải hoàn thành nhiệm vụ của mình. Em cầm tay ba chặt, muốn nói hết nhớ ba. Ba là người em yêu thương nhất.
Chuyện về lúc gặp bà nội sau thời gian dài xa cách
Đã lâu em không về thăm bà nội. Hè về, em được về quê thăm bà. Trên đường về, em rất hồi hộp không biết bây giờ bà ra sao. Khi đến nơi, em nhận ra bà, đang quét sân. Em chạy đến ôm bà, bà mỉm cười. Cảm giác quen thuộc ùa về, em vui và sung sướng nằm trong vòng tay ấm áp của bà. Bà sẽ luôn là người em yêu quý nhất, em hứa sẽ về thăm bà nhiều hơn.
Chuyện về lúc gặp bà ngoại sau thời gian xa cách
Một buổi sáng mùa thu, những tia nắng ban mai rọi nhẹ qua kẽ lá, làm cho mái tóc dài của tôi tung bay nhè nhẹ. Ánh mắt tôi tựa như có giọt sương đọng trên mi khi nhìn thấy cánh đồng lúa quê ngoại, nơi đã gắn bó với tuổi thơ của tôi. Khi nhìn thấy mái nhà tranh ẩn sau những lũy tre, tôi đã trở về với những kỷ niệm thân thương, nhớ nhung. Tôi chạy tới, ôm bà ngoại một cách ấm áp, đầy xúc động, và hỏi: 'Ngoại ơi, ngoại có khỏe không? Ngoại nhớ cháu không?'. Nước mắt trào ra khỏi mi. Bà đặt tay lên má tôi, nói nhẹ nhàng: 'Cháu gái của ngoại đã lớn rồi, ngoại nhớ cháu lắm, nhớ cậu bé nghịch ngợm của ngoại...
Chuyện về lúc gặp bố sau thời gian xa cách
Đã lâu lắm rồi tôi không gặp ba. Vì công việc, ba phải đi thuyền xa nhà, vài tháng mới về một lần. Một chiều về, tôi nghe thấy tiếng cười của ba trong nhà. Ba đã về. Tôi chạy vào, mọi cảm xúc trong tôi như tràn ngập. Ba nhìn tôi, mỉm cười: 'Con gái, lại đây ngồi với ba nào'. Tôi ngồi xuống bên cạnh ba. Nhìn ba, tôi thấy ba đen đi nhiều. Tôi lo lắng cho ba suốt thời gian qua. Ba nói rằng công việc trên biển có khi nguy hiểm, nhưng đã quen với nó từ lâu. Tôi nắm tay ba, muốn nói hết nỗi nhớ trong lòng mình. Ba là người mà tôi thương nhất.
Chuyện về lúc gặp mẹ sau thời gian xa cách
Tôi sống trong tình thương của bà nội từ khi mới sinh ra, không có sự chăm sóc của bố mẹ. Bà già, nhưng vẫn cố gắng để nuôi tôi lớn khôn. Mỗi khi thấy bạn bè được bố mẹ đưa đón đến trường, tôi thèm khát sự quan tâm đó. Nhưng hiện tại, tôi sống với bà, và tôi luôn nghĩ rằng bà là cả cha và mẹ của tôi. Tôi nghe bà kể, bố tôi đã qua đời vì tai nạn, và mẹ tôi không thể vượt qua nỗi đau đó. Nhưng tôi vẫn hy vọng, và cuối cùng, ước mơ của tôi đã trở thành hiện thực. Khi thấy một người phụ nữ giống như mẹ tôi, tôi rất xúc động. Rồi mẹ và tôi gặp nhau, chia sẻ niềm vui và nỗi buồn, và từ đó, cuộc sống của tôi trở nên đầy ý nghĩa hơn bao giờ hết.