Gọi là quy luật, nhưng thực ra đây chỉ là những kinh nghiệm được rút ra từ cuộc sống của những người đi trước. Nhìn lại, có lẽ chúng sẽ giúp ta có cái nhìn sâu sắc hơn, thông thái hơn, thoải mái hơn, nhẹ nhàng hơn nhưng vẫn hiệu quả. Cuối cùng, dù có nói mãi thì cũng quay về bạn, người duy nhất chịu trách nhiệm cho hạnh phúc và thành công của bản thân mình.
hạnh phúc và thành công của chính bản thân mình. Vậy thôi!
Luật Murphy
Luật Murphy phát biểu như sau: “Anything that can go wrong, will go wrong - Nếu một điều xấu có thể xảy ra, nó sẽ xảy ra”.
Đây là luật được đặt theo tên của chuyên gia tên lửa Edward A. Murphy khi những gì ông sợ nhất về rủi ro khi thử nghiệm tên lửa đã xảy ra vào năm 1948/1949. Luật này trở nên phổ biến vào những năm 1970 và được xuất bản thành sách vào năm 1977 bởi tác giả Arthur Bloch với tựa đề “Luật Của Murphy, và Những Lý Do Khác Khiến Mọi Thứ Đi Sai Lệch”
Ví dụ, nếu tổ chức một buổi workshop, điều mình lo sợ nhất là video không chạy, micro mất điện, hoặc kết nối máy móc gặp sự cố, vv. Những rủi ro mình e ngại nhất thường xảy ra theo định luật Murphy. Tuy nhiên, không phải vì vậy mà mình đổ lỗi vào vận đỏ. Định luật này dạy chúng ta phải nhận biết rủi ro và lập kế hoạch quản lý rủi ro cụ thể. Ví dụ, khi biết rằng video có thể gặp vấn đề khi chạy, ta cần có kế hoạch B, kế hoạch C sẵn sàng. Đừng tự tin quá về việc đã kiểm tra trước đó và nghĩ rằng sẽ ổn vào lần sau. Đồng thời, đừng chỉ lo sợ mà không hành động vì dù bạn có lo sợ hay không, điều xấu cũng có thể xảy ra. Thay vào đó, hãy tự chủ động quản lý rủi ro, thận trọng hơn và có kế hoạch thay thế khi rủi ro xảy ra.
“Nếu bạn viết một vấn đề một cách rõ ràng, thì một nửa vấn đề đã được giải quyết - If you write a problem down clearly, then the matter is half solved”
Định luật này được tạo ra từ một nhân vật trong tiểu thuyết của nhà văn James Clavell. Nhân vật này đã sử dụng kỹ thuật này để giải quyết các thách thức trong cuộc sống của mình.
Tôi nhận được rất nhiều tin nhắn tâm sự, đặt câu hỏi về sự bối rối, rối bời, mơ hồ, mất phương hướng trong công việc và cuộc sống, vv. Nếu bạn để ý, bạn sẽ thấy tôi thường khuyên mọi người suy nghĩ trước khi viết ra. Việc viết giúp chúng ta làm sáng tỏ, cụ thể hóa những gì đang diễn ra trong tâm trí. Khi bạn không viết ra, những suy nghĩ đó sẽ vòng trong đầu bạn, và nhiều thứ sẽ cuốn vào nhau, tạo ra một hỗn độn trong tâm trí và khiến bạn không thể nhận ra vấn đề chính xác của mình. Khi hỏi, vấn đề cụ thể của bạn là gì, nhiều người cảm thấy lơ mơ vì có quá nhiều suy nghĩ rối bời trong đầu mình khiến chính họ cũng trở nên mơ hồ về vấn đề của bản thân. Khi bạn không rõ về vấn đề, làm sao bạn có thể tìm ra giải pháp? Và rồi, cứ như vậy, qua ngày qua tháng, mọi thứ trở nên mơ hồ hơn, phức tạp hơn, cho đến khi bạn cảm thấy vấn đề lớn lên đến nỗi lớn hơn cả cuộc sống và bản thân mình. Đó là lúc bạn bất lực.
Thực ra, vấn đề có thể chỉ là một vấn đề nhỏ, rất đơn giản, chỉ là chúng ta không nhìn ra nó một cách rõ ràng, cụ thể. Vì vậy, viết ra vấn đề làm rõ vấn đề, và khi bạn làm được điều đó, bạn đã giải quyết được 50% vấn đề rồi. Vì vậy, từ nay, hãy viết ra bất kỳ vấn đề nào bạn gặp phải. Quá trình viết rất mạnh mẽ. Nó giúp bạn suy nghĩ rõ ràng và cụ thể hơn về những vấn đề mà bạn tưởng chừng như phức tạp.
Vấn đề lớn nhất ở công việc là không ai chỉ bạn phải làm gì. Khi được thuê để làm việc, trách nhiệm của bạn là tìm ra cách tốt nhất để mang lại kết quả mong muốn
Tác giả của luật này là Gilbert Lafayette, một nhà chính trị, doanh nhân và nhà xuất bản báo người Mỹ. Theo luật này, dù làm gì, nói gì, ai giúp đỡ như thế nào, cuối cùng trách nhiệm vẫn nằm ở bạn. Vì vậy, đừng ngồi đó than vãn hay than phiền về việc không có ai chỉ dẫn, không ai nói bạn phải làm gì. Nếu có người hướng dẫn, tư vấn cho bạn thì đó là một điều may mắn, là một thêm lợi ích cho bạn. Thái độ của bạn nên là, nếu có thì tốt, không có cũng không sao. Khi đã nhận công việc, bạn phải tự mình tìm hiểu, nghiên cứu, học hỏi, và tìm cách để đạt được kết quả. Nếu bạn phải dốc sức để đạt được mục tiêu, bạn sẽ tự đề xuất và tìm ra cách thay vì chỉ chờ đợi người khác chỉ cho hoặc giao việc. Thái độ chờ đợi làm trở ngại lớn nhất đối với sự phát triển cá nhân và thành công.
Tôi thích luật này vì nó đơn giản và rõ ràng, mỗi người chịu trách nhiệm cho chính mình, không lãng phí thời gian hay đổ lỗi. Không nhận việc thì thôi. Nhận rồi thì phải cố gắng hết sức và tìm mọi cách để thành công. Sự phát triển và thành công của mỗi người đều đến từ đó.
“Đặt thông tin và trí tuệ lên hàng đầu và tiền bạc sẽ tự đến - If you put information and intelligence first, money will come rolling in”
Luật Walson
Theo nhiều nguồn, đây là tuyên bố của doanh nhân người Mỹ S.M. Walson. Trong số những người có khả năng tương đương, người hiểu biết nhiều hơn, cập nhật thông tin tốt hơn, sẵn lòng đầu tư để nắm bắt tin tức mới nhất, sẽ có nhiều cơ hội thành công hơn. Khi thành công đến, tiền bạc sẽ tự tìm đường tới. Trong kinh doanh, nếu bạn đầu tư vào việc học hỏi, cập nhật kiến thức để đưa ra giải pháp sáng tạo và phù hợp nhất cho vấn đề, thì sẽ đạt được thành công. Điều này là quan trọng hơn việc chỉ tập trung vào tiền bạc mà quên đi sự quan trọng của sản phẩm và dịch vụ đáp ứng nhu cầu thị trường.
“Khi chưa cần đưa ra quyết định, đừng vội vàng quyết định”
Đây là luật phát sinh từ một câu chuyện ngụ ngôn ở làng Falkland về sự rõ ràng trong tư duy và mục tiêu sống. Trong cuộc sống, có nhiều vấn đề không quan trọng, không cần thiết, nhưng vẫn xuất hiện và làm bạn mất thời gian và năng lượng. Nếu bạn quá phân tâm vào những điều không cần thiết, bạn sẽ mệt mỏi và kiệt sức mà không đạt được gì. Thay vào đó, hãy tập trung vào những điều quan trọng, cần thiết cho mục tiêu và hành trình của mình.
Bạn có thường xuyên gặp tình trạng như vậy không? Phải làm quyết định về mọi chuyện dù chúng không quan trọng hay không liên quan đến mục tiêu của bạn? Nếu có, có thể bạn đang lãng phí tâm trí và năng lượng của mình. Hãy tư duy lại về những điều quan trọng và tập trung vào chúng để có thể thấy rõ hơn và thay đổi điều cần thiết.