Tổng hợp 50+ Phản ứng về sự quyến rũ và tài năng của Thúy Kiều, được lựa chọn kỹ lưỡng từ bài văn xuất sắc của học sinh lớp 9 trên khắp đất nước, giúp học sinh lớp 9 có thêm tài liệu tham khảo để viết phê bình về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều một cách dễ dàng hơn.
50+ Phản ứng về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều (hay, ngắn gọn)
Đề bài: Phê bình về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều qua đoạn trích 'Chị em Thúy kiều' trích 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du.
Phê bình về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 1
Nguyễn Du là một thi sĩ vĩ đại của dân tộc Việt Nam. Ông đã để lại cho thế hệ sau kiệt tácTruyện Kiều, tác phẩm với tinh thần nhân đạo và hiện thực cao cả. Truyện Kiều là một bài ca lớn về giá trị nhân đạo, một tác phẩm khắc sâu về cái ác, phản ánh sâu sắc về bản chất của con người. Truyện tập trung vào việc mô tả nhân vật Thúy Kiều, một nhân vật với vẻ đẹp, tài năng và đức hạnh trọn vẹn.
Đoạn thơ mở đầu củaTruyện Kiều có thể xem là bức tranh tường thuật rõ ràng nhất về vẻ đẹp của Thúy Kiều. Bốn câu đầu tiên giới thiệu về hai nhân vật có nhan sắc rực rỡ, hai cô gái đầu lòng trong gia đình họ Vương. Hình ảnh này, kết hợp với phép ẩn dụ và sự trang nhã trong lời văn, cho thấy sự thuần khiết và trong trắng như hoa mai, như tuyết của hai chị em Thúy Kiều.
“Mai cốt cách, tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ, mười điểm đều đẹp”
Họ xinh đẹp từ bề ngoài đến tâm hồn bên trong. Nhà thơ mô tả Thúy Vân, cho rằng sắc đẹp của Thúy Vân đã đẹp không thể bằng, khi Thúy Kiều xuất hiện, vẻ đẹp của Thúy Vân chỉ làm nền tôn thêm vẻ đẹp của Kiều. Chỉ trong hai câu:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So sắc tài, phần hơn nhiều”
Đôi mắt của Kiều được mô tả bằng hai hình ảnh ẩn dụ:
“Ánh mắt như lạnh lẽo của thu, vẻ đẹp tự nhiên của núi non”
Ánh mắt của nàng tươi sáng như dòng nước mùa thu, và lông mày mảnh mai, duyên dáng như những đường nét trên núi mùa xuân, tạo nên vẻ đẹp lôi cuốn và biểu tượng, thường xuất hiện trong thơ văn cổ. Những kỹ thuật văn hóa như nhân hóa, so sánh, hoán dụ, ẩn dụ, điển cố, liệt kê, đối ngữ, tương hỗ được áp dụng tinh tế đã đưa vẻ đẹp của Thúy Kiều đạt đến đỉnh cao, vẻ đẹp như thần tiên, không còn từ nào có thể diễn đạt được nữa.
“Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
“Hoa” và “liễu” là những loài vô tri, vô giác, nhưng lại phải “ghen”, “hờn”, tức giận trước vẻ đẹp “sắc sảo mặn mà”, “mười điểm đẹp trọn vẹn mười” của nàng Kiều. Vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến mọi sự vật trên thế gian đều ghen tỵ.
Nhưng qua cách miêu tả vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa, quyến rũ của Thúy Kiều, liệu nhan sắc đẹp mà không được lòng người có xứng đáng để ngưỡng mộ không? Nguyễn Du đã mở ra cho chúng ta thấy những sóng gió, cảnh bão của cuộc sống như chờ đợi để hạ gục số phận của nàng.
Nếu ở Thúy Vân, Nguyễn Du chỉ miêu tả vẻ đẹp thì ở Thúy Kiều, nàng không chỉ được miêu tả về nhan sắc mà còn được khen ngợi về tài năng:
“Nét đẹp nhất nhan, tài giỏi nhất phong”
Giải thích câu thơ, Nguyễn Du miêu tả rằng về nhan sắc, Thúy Kiều là số một trên đời nhưng về tài năng, Kiều cũng là người xuất sắc, nếu so sánh thứ hai thì không ai biết ai là người thứ nhất. Thứ nhất là trí tuệ tự nhiên được tạo hóa ban tặng:
“Trí tuệ từ trời đã ban”
Thứ hai là nghệ thuật cầm – thi – họa:
“Kết hợp thiên nghề họa sáng tạo,
Âm nhạc diệu kỳ, tạo nên bức tranh văn chương,”
Tay nghề tinh xảo vượt bậc,
So với bộ cầm, vượt trội hơn hẳn,”
Nguyễn Du thể hiện rõ ý đồ khi nhấn mạnh về tài sắc của Thúy Kiều, ông đã mô tả Thúy Vân tuyệt vời, nhưng vẻ đẹp của Thúy Vân đã là điều hoàn hảo, không thể vượt qua, nhưng vẫn có người có phẩm chất không thua kém gì là Kiều. Vẻ đẹp và tài năng của Kiều là sự sắp đặt của định mệnh.
Có thể nói rằng, đây là lần đầu tiên trong lịch sử văn học Việt Nam, hình ảnh của một phụ nữ hoàn mỹ về cả ngoại hình lẫn tâm hồn được biểu hiện một cách trân trọng nhất dưới nét bút của thiên tài Nguyễn Du.
Với một kỹ thuật viết tinh tế kết hợp với tình yêu thương sâu sắc dành cho phụ nữ, đặc biệt là người phụ nữ, Nguyễn Du đã vẽ lên một bức tranh về Thúy Vân và Thúy Kiều vừa thanh lịch, vừa đầy quyến rũ trong trích đoạn Chị em Thúy Kiều, đặc biệt là trong những câu thơ mô tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Kế hoạch Phê bình về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều
1. Giới thiệu
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm
- Giới thiệu về đoạn trích: Đoạn trích này mô tả về nhan sắc và tài năng của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều, đặc biệt là về vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
2. Phần chính
* Giới thiệu về phần trích:
- Vị trí và ý nghĩa của nó.
- Miêu tả về cả hai chị em Thúy Vân, Thúy Kiều -> cả hai đều tài năng và xinh đẹp như nhau 'mười phần vẹn mười'.
* Vẻ đẹp bên ngoài của Kiều:
- Nguyễn Du đã chọn tả Thúy Vân trước, mặc dù nàng là em gái
+ Vẻ đẹp của Thúy Vân: Dịu dàng, nhẹ nhàng, khuôn mặt tròn trịa, đầy đặn, ánh mắt phượng và đôi mày ngài -> vô cùng duyên dáng và thu hút, thiên nhiên cũng phải thua kém trước vẻ đẹp của nàng 'nhường, khúc chiếu'.
-> Tả Vân trước tả Kiều để làm nổi bật vẻ đẹp và tài năng của Kiều (kỹ thuật so sánh, đối lập): 'càng, lại'
+ Vẻ đẹp của Kiều trong đôi mắt 'làn nước thu': trong veo, êm ái, đầy buồn như dòng nước trong mùa thu
+ Vẻ đẹp ở đôi mày của Kiều như 'nét vẽ của núi xuân': như nét bút vẽ núi trong mùa xuân trên bức tranh thủy mặc.
-> Sử dụng nghệ thuật tả diễn: chỉ tả đôi mắt, đôi mày nhưng lộ ra hình ảnh của một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp.
- Vẻ đẹp của Kiều: tươi đẹp như hoa, dịu dàng như liễu nhưng vượt ra ngoài vẻ đẹp thông thường -> gây ghen tỵ cho trời đất, khiến thiên nhiên phải ganh tị.
-> Điềm báo cho cuộc đời chông gai của Kiều.
- Sắc đẹp của Kiều so sánh với sắc đẹp của một người con gái khiến vua chết đắm mà quên mất quốc gia.
-> Kiều mang vẻ đẹp của một người phụ nữ tuyệt vời, tuy nhiên vẻ đẹp ấy lại khiến trời đất ghen tị -> dự báo cho cuộc đời phức tạp của nàng sau này.
* Tài năng của Kiều: Mặc dù vẻ đẹp của Kiều đã rất xuất sắc, nhưng tài năng của nàng lại còn vượt trội hơn nữa
- Mọi tài năng của nàng đều được tạo hoá ưu ái, nàng thông thạo cả cầm - kỳ - thi - họa -> là hình mẫu của phụ nữ trong xã hội phong kiến, 'pha nghề thi họa, đủ mùi ca ngâm'.
- Nàng tinh thông mọi lãnh vực nhưng điểm sáng nhất là trong thi ca, đặc biệt là khả năng sáng tác khúc đàn bạc mệnh (khúc nhạc khiến ai cũng xót xa, đau lòng).
-> Tiên đoán vận mệnh đầy bi kịch của nàng như khúc đàn Bạc mệnh.
* Kết luận chung:
- Vẻ đẹp và tài năng của Kiều đã đạt đến mức độ hoàn mỹ, khiến cả trời đất cũng phải ganh tị, ghen tỵ -> dự báo cho cuộc đời khổ ải của nàng sau này.
- Sử dụng nghệ thuật tả diễn, đòn bẩy, ước lệ để mô tả vẻ đẹp tuyệt vời của Kiều đã được Nguyễn Du khéo léo áp dụng.
3. Tổng kết
- Tóm tắt về vẻ đẹp và tài năng của Kiều
- Khẳng định khả năng miêu tả tài hoa của Nguyễn Du.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 2
Lâu nay, tác phẩm “Truyện Kiều” của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du đã được coi là một kiệt tác văn học, đánh dấu bước tiến lớn trong văn học thơ Nôm thế kỷ XVIII. Mặc dù dựa trên tiểu thuyết “Kim Vân Kiều truyện” của Thanh Tâm Tài Nhân ở Trung Quốc, nhưng tác phẩm của Nguyễn Du mang đậm tinh thần và giá trị nhân văn, nhân đạo, và nhân sinh. Một trong những điểm nổi bật của tác phẩm đó là nghệ thuật tả người. Điều này được thể hiện rõ trong trích đoạn “Chị em Thúy Kiều” qua miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Đoạn trích này mô tả gia đình Kiều và tập trung vào vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều. Sau khi tả vẻ đẹp của Vân, tác giả chuyển sự chú ý vào Kiều:
Kiều với vẻ đẹp tinh túy và tài năng sáng giá
Mặc dù sắc đẹp quý phái là nổi bật,
Kiều vượt trội hơn Vân về cả sắc đẹp và tài năng. Đó là sự thông minh về trí tuệ và dịu dàng về tâm hồn.
Đầu tiên, vẻ đẹp của Kiều trong ngoại hình. Sử dụng nghệ thuật ước lệ và tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên ánh sáng qua nhiều hình ảnh như thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu, Nguyễn Du tạo ra hình ảnh của một người phụ nữ tuyệt vời. Tập trung vào đôi mắt “Làn thu thủy nét xuân sơn”, tác giả mô tả đôi mắt rực rỡ và sâu thẳm như dòng suối mùa thu; cùng với đôi lông mày mảnh mai như đồi núi mùa xuân. Đây là điểm nhấn tạo nên sự đặc biệt cho nhân vật. Bởi vì đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn con người. Thông qua đôi mắt của Kiều, chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp sâu thẳm và quyến rũ của nhân vật. Vẻ đẹp ngoại hình của Kiều không chỉ đơn thuần là nền tảng tự nhiên và tiêu chuẩn của một phụ nữ thời phong kiến: “Hoa ghen – liễu hờn” và thậm chí là khiến cả thành quách, đất nước nghiêng ngả:
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Kết hợp nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen – liễu hờn) và nói quá (thành ngữ: Nghiêng nước nghiêng thành), tạo ra sự mô tả về vẻ đẹp của Kiều và dự đoán về số phận của nàng. Vẻ đẹp này tạo ra sự mâu thuẫn, không cân đối (khác với Vân: thua – nhường: cân đối, bình yên) nên chắc chắn cuộc sống của nàng sẽ đầy sóng gió, gian khổ: “Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
Tiếp theo là tài năng của Kiều. Trong khi khi tả Vân, tác giả chỉ chú trọng vào vẻ đẹp ngoại hình mà không nhấn mạnh vào tài năng và tâm hồn thì khi tả Kiều, tác giả chỉ tập trung vào một phần vẻ đẹp và dành nhiều hơn cho tài năng:
Sắc như hòa cùng tài thành một vẻ
Chỉ một câu thơ đã phản ánh sắc đẹp và tài năng của Kiều. Nàng là số một về sắc và không ai sánh kịp về tài. Tài năng của Kiều là duy nhất, được trời ban cho khả năng thông minh xuất chúng, vượt trội trong mọi lĩnh vực nghệ thuật: cầm, kì, thi, họa. Mỗi lĩnh vực đều được nàng hoàn thiện đến tinh tế, theo quan niệm thẩm mỹ của triều đình phong kiến: 'Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm'. Đặc biệt, tài năng của Kiều được thể hiện rõ nhất ở việc chơi đàn: 'Cung thương lầu bậc ngũ âm/ Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương'. Nàng không chỉ thuần thục các cung bậc mà còn tạo ra những bản nhạc độc đáo: 'Khúc nhà tay lựa nên chương/ Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân'. Mỗi lần nàng đánh đàn, bài hát 'Bạc mệnh' đều làm cho người nghe cảm thấy xót xa, buồn bã. Đó không chỉ là bài hát mà còn là tâm hồn, là hồi ký của Kiều, phản ánh một trái tim biết đau khổ, trải qua bao biến cố.
Tóm lại, chân dung của Kiều là biểu tượng của tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Kiều không giống ai khiến thiên nhiên cũng phải ganh tị: 'Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen'; tài năng của Kiều vượt trội khiến cho mọi người phải ghen tỵ: 'Chữ tài đi với chữ tai một vần', 'Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau'. Cuộc đời Kiều là câu chuyện của một người con gái bạc mệnh, nhiều bi thương và đau khổ.
Thúy Kiều và Thúy Vân là hai nhân vật tượng trưng cho vẻ đẹp và tài năng. Nguyễn Du đã khéo léo sử dụng 'đòn bẩy' nghệ thuật để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều. Dù sử dụng cùng một kỹ thuật miêu tả nhưng sự khác biệt rõ ràng giữa hai nhân vật. Tác giả chỉ dành bốn câu để tả Vân nhưng dành mười hai câu để tả Kiều; tập trung vào nhan sắc khi tả Vân nhưng tả cả vẻ đẹp và tài năng của Kiều: 'sắc như hòa cùng tài thành một vẻ'. Mặc dù khác biệt nhưng cả hai nhân vật đều được khắc họa sống động, chân thực và mang đầy đủ vẻ đẹp, tính cách và số phận.
Nguyễn Du đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều thông qua việc sử dụng bút pháp ước lệ. Nghệ sĩ đã kết hợp vẻ đẹp tự nhiên của thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người. Qua việc này, Nguyễn Du đã thể hiện cảm xúc kính trọng và ngưỡng mộ sự tài hoa và vẻ đẹp đặc biệt của Thúy Kiều.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 3
Nguyễn Du là một trong những nhà văn lớn của văn học dân tộc với tác phẩm vĩ đại nhất là 'Truyện Kiều'. Dựa trên câu chuyện 'Kim Vân Kiều truyện' của Thanh Tâm Tài Nhân, Nguyễn Du đã tạo ra một kiệt tác mang ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống. Trong số những nhân vật của mình, Thúy Kiều là nhân vật được mô tả chi tiết nhất và sống động nhất về cả vẻ đẹp và tài năng. Thông qua đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều', chúng ta có thể thấy được điều đó.
Đoạn trích này nằm ở phần đầu của tác phẩm 'Gặp gỡ và đính ước'. Thúy Kiều và Thúy Vân được mô tả là hai cô gái thông minh và xinh đẹp, hiếm có trong xã hội. Hai chị em mỗi người một vẻ nhưng đều đẹp đến mức hoàn hảo. Nguyễn Du đã sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân trước đó làm đòn bẩy, nhấn mạnh vẻ đẹp 'hơn hẳn' của Thúy Kiều:
'Kiều sắc sảo, trí phần vượt hơn
So về tài sắc, nàng là phần cao nhất'
Nếu Thúy Vân được miêu tả như một cô gái 'trang trọng khác biệt' với 'khuôn mặt tròn trĩnh' và 'nụ cười duyên dáng' thì Thúy Kiều lại càng 'sắc sảo, trí phần vượt hơn' hơn nhiều. Kiều có vẻ đẹp của một nữ thần, quyến rũ và kiêu sa. Không chỉ thế, nàng còn giỏi về cầm, kỳ, thi, họa. Do đó, về mặt 'sắc' hay 'tài', Kiều đều xuất sắc hơn Vân. Câu thơ này đầy ý nghĩa, mở ra cái nhìn sâu sắc về vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Để tôn vinh hình tượng của Kiều, Nguyễn Du đầu tiên tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp của nàng:
'Dáng vẻ thơm ngát như sương sớm
Hoa vượt thắm, liễu hơn xanh biếc'
Bút pháp ước lệ tượng trưng đã được sử dụng hiệu quả để mô tả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Khuôn mặt của nàng là một biểu tượng của sự tinh túy, được so sánh với sương sớm mùa xuân, như dáng núi đẹp mắt. Trong khi khi miêu tả Vân, Nguyễn Du chú trọng vào việc nêu bật từng chi tiết thì khi đến Kiều, ông chỉ cần tập trung vào việc miêu tả đôi mắt lộng lẫy, biết nói của nàng. Đó là đôi mắt xanh màu biển, biếc biển, rất sâu và bí ẩn. Đôi mắt đó thực sự đẹp, là nơi chứa đựng một tâm hồn tươi sáng và yêu đời. Nghệ thuật miêu tả tốt nhất là tập trung vào đôi mắt, đôi mày của nàng đã đủ để làm nổi bật vẻ đẹp tinh khôi, thanh thoát của cô tiểu thư đài các.
Vẻ đẹp của Kiều vượt xa những tiêu chuẩn thông thường về nhan sắc của phụ nữ trong xã hội phong kiến đã khiến cho 'hoa ghen', 'liễu hờn'. Câu thơ như một lời tiên tri của Nguyễn Du dành cho nàng. Có lẽ, cuộc đời của Kiều sẽ gặp phải nhiều khó khăn vì những kẻ đố kỵ, hẹp hòi sẽ ghen tị với vẻ đẹp và tài năng không giới hạn của nàng? Nếu cuộc sống của Vân làm cho mọi thứ phải nhường, phải khuất phục thì cuộc sống của Kiều lại ngược lại. Điều đó dự báo cho một tương lai đầy thách thức, gian truân đang chờ đợi nàng.
Bằng chỉ vài câu ngắn gọn, Nguyễn Du đã khắc họa vẻ đẹp bên ngoài của Kiều. Với bàn tay của một nghệ sĩ, ông đã tạo ra một bức tranh chân dung của Kiều với vẻ đẹp của một phụ nữ tuyệt vời. Vẻ đẹp đó hoàn hảo như một bức tranh thủy mặc: Có núi, có trời, có sắc nước mùa thu.
Không chỉ ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Kiều, người đọc còn ngưỡng mộ tài năng thiên bẩm của nàng:
'Sắc vẻ đòi hỏi một tài năng thì đòi hỏi hai
Thiên phú từ trời đã trang bị cho người
Pha nghệ và thi họa, mùi hương của sự thơm ngon
Dàn nhạc thổi lên tiếng hòa âm trong lầu bậc âm vũ
Đàn riêng cũng đã vượt lên trên tất cả những người khác
Và bản nhạc được chọn lựa càng làm cho tâm trí mê hoặc'
Yêu thương Kiều, Nguyễn Du đã tả nàng bằng những từ ngữ tươi đẹp. Nếu nói về vẻ đẹp, nàng là số một, và về tài năng, không ai dám so sánh với nàng. Nguyễn Du khen ngợi Thúy Kiều tối đa, nàng là một trong những người đẹp hiếm có trong thế giới này, sở hữu cả sắc vẹn tài. Với sự thông minh tự nhiên, Thúy Kiều không chỉ làm chủ nghệ thuật nghệ thuật và thi ca, mà còn 'pha nghệ và thi họa' một cách xuất sắc. Như vậy, bốn kỹ năng chính là cầm, kỳ, thi, họa, nàng đều thành thạo. Tuy nhiên, điểm nổi bật nhất là khả năng chơi đàn của nàng. Tiếng đàn lên tiếng 'trong lầu bậc âm vũ' vô cùng tinh tế và du dương, thậm chí vượt lên trên tất cả 'ăn đứt hồ cầm một chương'. Ai trong số các nữ nhân có thể chơi đàn một cách tài tình, uyển chuyển như vậy?
Mặc dù có tài năng như vậy, Nhưng Nguyễn Du cũng tiên đoán số phận bi thảm của Kiều qua bản nhạc mà nàng thường chơi là bản 'Bạc mệnh' vô cùng 'đau lòng'. Là một người phụ nữ dịu dàng và duyên dáng, nhưng Kiều thích những bản nhạc buồn. Điều đó như một dấu hiệu cho thấy số mệnh của nàng sắp đến. Bản nhạc nàng chơi dành cho ai? Hay nó là dành cho chính bản thân nàng? Nàng không thể biết rằng, cô sẽ phải đối mặt với nhiều gian khổ và đau buồn trong cuộc sống.
Như vậy, Nguyễn Du đã thành công trong việc phác họa bức tranh về Thúy Kiều với cả vẻ đẹp lẫn tài năng của nàng. Đó là một vẻ đẹp hoàn hảo khiến cho người ta phải ghen tỵ, và một tài năng vượt trội khiến mọi người phải ngưỡng mộ và kính trọng. Tuy nhiên, số phận của Kiều không tránh khỏi những khó khăn như Nguyễn Du đã từng dự đoán:
Khổ đau là số phận của phụ nữ
Chính là điều mà bạc mệnh đều phải chia sẻ.
Bằng nghệ thuật sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng, và lấy thiên nhiên làm một thước đo cho vẻ đẹp của con người, Nguyễn Du đã thành công trong việc khắc họa chân dung vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Đặc biệt, ông đã tài tình sử dụng thủ pháp đòn bẩy: Miêu tả Thúy Vân trước đó để nổi bật vẻ đẹp của Thúy Kiều. Chỉ khi yêu thương nhân vật của mình, ông mới có thể xây dựng hình ảnh nàng Kiều tuyệt đẹp như vậy, khiến cho người đọc phải trầm trồ.
Đoạn thơ kết thúc để lại những cảm xúc sâu sắc trong lòng người đọc. Đó là cảm xúc về tài năng của Nguyễn Du, về ý nghĩa sâu sắc về nhân sinh được truyền đạt qua những câu thơ. Ca ngợi vẻ đẹp của phụ nữ là một nguồn cảm hứng vĩnh cửu, mang ý nghĩa từ thời xa xưa cho đến hiện tại. Quả không sai khi mọi người gọi Nguyễn Du là 'một tài năng lớn, một nhân cách lớn'.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 4
Trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều của Nguyễn Du, ta không chỉ thấy một Thúy Kiều với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, mang vẻ đẹp tuyệt mỹ. Mà qua những câu thơ tài tình của tác giả, ta còn thấy nàng là một con người tài hoa, với vẻ đẹp nội tâm phong phú và sâu sắc.
Nguyễn Du đã sử dụng những câu thơ tuyệt vời để nói về vẻ đẹp của Thúy Kiều:
Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Mùa thu thủy, nét xuân sơn
Hoa cũng ghen thua sắc thắm, cây liễu cũng phai nhợt xanh.
Dung mạo của nàng không được phác họa chi tiết, đầy đủ như Thúy Vân, nhưng chỉ qua đôi mắt tuyệt đẹp người đọc cũng đã có thể cảm nhận được hết vẻ đẹp tuyệt thế giai nhân của nàng. Đó cũng chính là tài năng của Nguyễn Du. Tác giả tiếp tục sử dụng bút pháp ước lệ để miêu tả về vẻ đẹp của Thúy Kiều: “Mùa thu thủy, nét xuân sơn”, đôi mắt nàng mới đẹp làm sao, đó là một đôi mắt sáng, trong trẻo như làn nước mùa thu. Đôi lông mày mảnh, dài như dáng núi mùa xuân. Đôi mắt ấy còn gợi nên một thế giới nội tâm vô cùng đa dạng, phong phú, đó là tâm hồn nhạy cảm, tinh tế. Nàng đẹp hơn cả thiên nhiên, hơn cả tạo hóa, vẻ sắc sảo mặn mà ấy là “hoa cũng ghen thua sắc thắm, cây liễu cũng phai nhợt xanh”. Những từ ghen, hờn cho thấy thái độ tức tối, nổi giận của thiên nhiên. Từ đó cũng ngầm báo hiệu cuộc đời đầy sóng gió, truân chuyên của nàng sau này.
Kiều không chỉ có nhan sắc tuyệt mĩ mà tài năng của nàng cũng vào bậc hiếm có xưa nay:
Thông minh vốn có từ thiên phú
Kết hợp nghệ thuật thi họa ngọt ngào
Tài năng của nàng đã đạt đến độ hoàn hảo theo quan niệm thẩm mĩ phong kiến “cầm, kì, thi, họa” đều đạt ở mức đỉnh cao. Trong những tài năng đó, xuất sắc nhất là tài đàn, nó đã trở thành điểm sáng đặc biệt của nàng, không ai có thể sánh kịp “tài nghệ riêng đánh bại đàn một trương”. Tài năng của nàng này không được thể hiện ngay trong đoạn trích, nhưng ở phần khác đã được Nguyễn Du khẳng định: “Cung cầm trong ánh trăng, nước cờ dưới cánh hoa”. Những khúc nhạc mà nàng sáng tác luôn mang một nỗi buồn khắc sâu, thê lương, gây nỗi thương cảm và xúc động lòng người. Dường như ngay từ những khúc nhạc của một cô gái chưa vướng bụi trần, luôn được bao bọc, che chở nhưng lại gợi về nỗi sầu thê lương của những người phụ nữ bạc mệnh. Những khúc nhạc ấy cũng như là dự báo về chính cuộc đời của nàng. Ngẫm lại cuộc đời, trải qua nhiều gian nan, Kiều cũng tự nhận:
Nói rằng bạc mệnh khúc này
Đàn ấy phát triển từ những ngày thơ ấu
Cầm nhạc trong những ngày xưa
Và gương bạc mệnh giờ đây ở đây
Nguyễn Du đã thật lòng mến khi miêu tả chân dung Thúy Kiều. Nàng hiện lên qua những câu thơ của ông không chỉ đẹp ở nhan sắc mà còn hoàn hảo ở trí tuệ, tinh thần. Nàng là biểu tượng của số phận người phụ nữ trong xã hội xưa, có nhan sắc, có trí tuệ nhưng lại chịu cảnh khổ đau của cuộc sống, của xã hội phong kiến. Thật đáng tiếc cho số phận của nàng, vì vậy trong suốt cả bài thơ, hơn một lần Nguyễn Du đã phải thốt lên: “Hồng nhan gặp phải thị phi má hồng ghen”. Tố Hữu cũng thương cảm cho cuộc đời nàng khi viết:
Chạnh lòng thương cảm cô Kiều như thương dân tộc
Tài sắc đã phải gánh chịu nhiều sóng gió.
Bức chân dung Thúy Kiều được tạo ra chủ yếu thông qua bút pháp tượng trưng, sử dụng thiên nhiên để mô tả vẻ đẹp con người. Tuy nhiên, vẻ đẹp của nàng vượt xa những tiêu chuẩn đó, thể hiện vẻ đẹp tuyệt mỹ của tự nhiên. Bằng ngôn ngữ phong phú, giàu cảm xúc: ghen, hờn, sắc sảo, mặn mà,..., tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành” của Thúy Kiều.
Đoạn trích đã thể hiện sự tinh tế, tài nghệ của Nguyễn Du, khẳng định tài năng vượt trội trong nghệ thuật miêu tả con người của ông quả là “kỳ tài diệu bút”. Miêu tả Kiều không chỉ là vẻ bề ngoại mà còn làm nổi bật vẻ đẹp và trí tuệ của nàng. Những câu thơ về Kiều cũng dự báo về số phận éo le, một cuộc đời đầy sóng gió. Đồng thời thể hiện sự trân trọng, ngưỡng mộ của Nguyễn Du trước vẻ đẹp của người phụ nữ.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 5
Khi nhắc đến Thúy Kiều, người ta ngay lập tức nghĩ đến một người phụ nữ gặp nhiều bất hạnh với số phận bi kịch phải trải qua mười lăm năm sóng gió trong cuộc sống. Tuy nhiên, vẻ đẹp và tài năng của nàng luôn được khen ngợi là “mười phân vẹn mười”, không ai sánh kịp. Nguyễn Du đã tỏ ra rất trân trọng, quý trọng khi dùng tài năng và ngòi bút tinh tế của mình để vẽ lên bức chân dung xinh đẹp nhất của nàng, thể hiện vẻ đẹp cả nội tâm và tài năng vượt trội. Tất cả điều đó được minh họa rõ trong đoạn trích Chị em Thúy Kiều.
Đoạn trích Chị em Thúy Kiều nằm ở phần đầu tiên “Gặp gỡ và đính ước” của tác phẩm, khi Nguyễn Du giới thiệu về gia đình và cuộc sống đầu đời của nàng. Đây là những dòng thơ ca ngợi vẻ đẹp và tài năng của chị em Thúy Kiều, Thúy Vân, đặc biệt là Thúy Kiều.
Gia đình Thúy Kiều bao gồm hai chị em, Nguyễn Du đã giới thiệu ngay từ những dòng thơ đầu tiên. Cả hai đều là những cô gái xinh đẹp, rạng ngời, tươi mới như cành mai nở đầu mùa, trong trắng như gió tuyết. Dù khác biệt về hình dáng và tính cách, nhưng cả hai đều là những người con gái hoàn hảo “mười phân vẹn mười”, khiến bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải say mê. Thúy Vân - với vẻ đẹp như vầng trăng tròn đầy, khuôn mặt đoan trang, trắng hồng và mái tóc mềm mại như suối nước. Cô là hình mẫu của vẻ đẹp phúc hậu và dịu dàng, mỗi lời nói của cô như tiếng ngọc ngân vang vọng. Thúy Vân thực sự là một người con gái xinh đẹp, duyên dáng khiến lòng người đắm đuối.
'Vân có vẻ trang trọng khác thường
Khuôn trăng to tròn, đầy đặn nét mặt ngài
Nụ cười thơm, thanh khiết dễ mến
Da trắng hồng, tóc mềm như nước suối'
Nếu theo truyền thống, Thúy Kiều sẽ là chị, lúc đó Nguyễn Du nên mô tả nàng trước Thúy Vân để hợp lý. Nhưng ở đây, Nguyễn Du lại mô tả Thúy Vân trước Thúy Kiều, có lẽ ông muốn dùng vẻ đẹp của Vân để làm nổi bật Kiều?
'Kiều sắc sảo mặn mà hơn Vân
Thúy Kiều như một đóa sen khoe sắc hơn hoa ly
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh
Đôi mắt như làn nước mùa thu, buồn lạ thường
Đôi lông mày như dáng núi mùa xuân'
Vẻ đẹp của Kiều được nhấn mạnh sau khi miêu tả về Thúy Vân. Nguyễn Du so sánh nhẹ nhàng vẻ đẹp của hai người. Vân xinh đẹp nhưng Kiều lại 'sắc sảo mặn mà' hơn cả. Điều này khiến người đọc suy nghĩ về nhan sắc của Kiều hơn.
Nguyễn Du mô tả rõ vẻ đẹp bên ngoài của Kiều trước tiên. Đó là vẻ đẹp ngoại hình kết hợp với trí tuệ, sắc sảo và đằm thắm trong tâm hồn. Đặc biệt là gương mặt của nàng:
'Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'
Đây là cách miêu tả đẹp mắt về ánh mắt và gương mặt của Kiều. Nguyễn Du chọn từ ngữ và hình ảnh đẹp nhất để tạo ra hình ảnh 'mười phân vẹn mười' của Kiều. Ánh mắt như làn nước mùa thu, đằm thắm và yên bình, làm say đắm lòng người. Đôi mắt của một mỹ nhân tuyệt vời, chỉ cần nhìn là đã làm chúng ta xao xuyến. Thúy Kiều không cần phải miêu tả toàn bộ gương mặt, chỉ cần một vài điểm nhấn là đủ để tạo nên hình ảnh đẹp đẽ.
Vẻ đẹp của Kiều vượt xa những chuẩn mực thông thường của phụ nữ trong xã hội phong kiến. Đó là lý do vì sao 'hoa ghen, liễu hờn' trước sắc đẹp của nàng.
'Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành'
Hoa và liễu thường được dùng để miêu tả vẻ đẹp của phụ nữ. Tuy nhiên, vẻ đẹp của Kiều không chỉ đẹp mà còn rạng ngời, thắm đượm hơn cả hoa, khiến cho cả hoa và cành liễu phải ghen tỵ và hờn tủi. Điều này thể hiện sự ghen tỵ của thiên nhiên trước vẻ đẹp của Kiều.
Nguyễn Du sử dụng thành ngữ 'nghiêng nước nghiêng thành' để miêu tả vẻ đẹp của Kiều. Điều này thể hiện sự kích thích của vẻ đẹp của nàng, khiến người ta không khỏi say đắm và thán phục.
Nguyễn Du chỉ cần vài câu ngắn để miêu tả vẻ đẹp của Kiều. Bằng cách lấy điểm tả diện và sử dụng hình ảnh thơ mộng, ông đã tạo ra một bức tranh chân dung về Kiều với vẻ đẹp tinh khiết và quyến rũ.
Sắc đẹp của Kiều khiến mọi người không chỉ khen ngợi mà còn ngưỡng mộ về tài năng của nàng. Tài năng của Kiều vượt xa sự kiện nói về sự thông minh và sự hứng thú trong nghệ thuật, khiến người ta không ngớt lời khen ngợi.
'Vẻ đẹp đòi hỏi tài năng đúng là hai yếu tố không thể thiếu
Tài năng của nàng đã được thiên nhiên ưu ái từ trời cao
Vẻ đẹp và tài năng của nàng làm say đắm lòng người
Không chỉ trong nghệ thuật hội họa, mà còn trong việc sáng tác thơ
Nàng là người vĩ đại, có thể vượt qua mọi thách thức
Không có ai có thể so sánh được với nàng'
Khi mô tả về Kiều, Nguyễn Du không chỉ tập trung vào vẻ đẹp mà còn đề cập đến tài năng của nàng. Vẻ đẹp của Kiều vượt xa sự kiện về sự thông minh và sự hứng thú trong nghệ thuật, khiến người ta không ngớt lời khen ngợi.
Tuy nhiên, có vẻ như Nguyễn Du đã khéo léo ám chỉ rằng cuộc đời của Kiều sẽ gặp nhiều khó khăn, nhưng vẻ đẹp và tài năng của nàng sẽ làm cho người khác ghen tỵ.
Tóm lại, Nguyễn Du đã thành công trong việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Kiều. Vẻ đẹp của nàng khiến cho người ta ghen tỵ, và tài năng của nàng khiến cho ai cũng phải thán phục. Tuy nhiên, có thể đây cũng là dự đoán về số phận của nàng mà Nguyễn Du muốn truyền đạt.
'Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau'
Có thật, người có tài thường gặp phải số phận không may, và người có sắc thường bị ghen tỵ. Kiều cũng không thoát khỏi điều này.
Bằng cách sử dụng nghệ thuật lấy điểm tả diện và những hình ảnh thiên nhiên đẹp đẽ, Nguyễn Du đã vẽ nên bức tranh về Kiều vừa đẹp về ngoại hình vừa tài năng. Bức tranh của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân được miêu tả sắc nét, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Kiều.
Kết thúc những câu thơ, chúng ta cảm nhận được vẻ đẹp rực rỡ cùng tài năng của Kiều. Có lẽ ít người có vẻ đẹp và tài năng như vậy. Bút pháp của Nguyễn Du thật sự làm cho chúng ta phải kinh ngạc. Kiều thực sự là một người con gái mà ai cũng ao ước được gặp mặt một lần. Chúng ta đã cảm nhận được sự ngưỡng mộ của Nguyễn Du dành cho Kiều.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 6
Lâu nay, chúng ta đã biết tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du được coi là một kiệt tác về mặt nghệ thuật. Truyện không chỉ thành công về nội dung và cốt truyện mà còn có giá trị nghệ thuật lớn lao. Trong đó, phải kể đến cách Nguyễn Du miêu tả vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều trong đoạn “Chị em Thúy Kiều”.
Trong đoạn này, Nguyễn Du đã tạo ra hình ảnh hoàn mỹ về vẻ đẹp của Thúy Kiều. Vẻ đẹp của cô được tác giả diễn tả sâu sắc, cả về hình thức và tâm hồn, độc nhất vô nhị và vượt trội. Nguyễn Du đã thông minh khi sử dụng Thúy Vân để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều.
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Khi đọc những câu thơ về Kiều, ta cảm nhận được cách tinh tế và tài tình của Nguyễn Du trong việc miêu tả. Kiều không chỉ xinh đẹp mà còn có vẻ đẹp tâm hồn tuyệt vời. Tác giả đã sử dụng mọi cảm xúc và tài năng của mình để miêu tả Kiều. Hình ảnh của Kiều như ánh mắt trong trẻo như mặt nước mùa thu, dịu dàng và hấp dẫn.
Nguyễn Du đã dùng những từ ngữ ưu ái nhất để diễn tả vẻ đẹp của Kiều. Vẻ đẹp của Kiều lộng lẫy và cũng là một dấu hiệu cho thấy sẽ có nhiều khó khăn phía trước trong cuộc đời của cô. Có một câu ngạn ngữ cổ xưa rằng “Hồng nhan bạc mệnh”, và Kiều chính là minh chứng sống cho điều này.
Thể hiện qua bức chân dung của Kiều, ta cảm nhận được vẻ đẹp tuyệt vời của cô. Vẻ đẹp của cô không giống ai, nhưng cũng mang theo nhiều thách thức và gian khổ.
Đánh giá về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 7
Tác phẩm “Truyện Kiều” của Nguyễn Du đã ghi dấu ấn trong lòng người qua hơn 200 năm không chỉ vì giá trị văn hóa sâu sắc mà còn bởi những đoạn thơ miêu tả chân dung cực kỳ uyên bác. Trong đó, đoạn “Chị em Thúy Kiều” với bức chân dung tuyệt đẹp của Thúy Kiều là một điển hình.
Trong bức chân dung của Thúy Vân, Nguyễn Du đã mô tả chi tiết vẻ đẹp cao quý, uyển chuyển của cô. Tuy nhiên, vẻ đẹp của Thúy Kiều lại vượt trội hơn, tự do hơn. Đó là vẻ đẹp của sự “sắc sảo” và “mặn mà” như đã được tác giả nhấn mạnh:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Tác giả đã nhấn mạnh các từ “càng”, “phần hơn” để chỉ ra sự vượt trội của Thúy Kiều không chỉ về vẻ đẹp mà còn về tài năng. Sự sắc sảo và mặn mà của Kiều là điều đặc biệt và đáng ngưỡng mộ.
Trên nền bức chân dung Thúy Vân tinh tế, Nguyễn Du đã dùng bút pháp nhẹ nhàng để tả vẻ đẹp của Thúy Kiều, khiến người đọc chìm đắm vào đôi mắt của cô:
“Bức tranh thu thủy hòa quyện với nét thanh xuân”
Trong hội họa cổ điển phương Đông, có những phong cách độc đáo: sử dụng điểm tả diện, vẽ vân hiển nguyệt. Nguyễn Du cũng áp dụng phong cách này, chỉ vẽ “làn”, “nét” để tạo nên bức chân dung của một người đẹp tuyệt vời. Đôi mắt của Kiều được miêu tả như là sự phản ánh của mùa thu trong sáng và mùa xuân thanh thoát. Sự lựa chọn miêu tả đôi mắt của Kiều là một cách để tập trung vào tâm hồn của cô, một tâm hồn phong phú và tinh tế.
“Góc mắt thứ ba nhấp nhô sóng kinh thành”
Miêu tả đôi mắt của người cung nữ ở đây rất đẹp, thể hiện sự sắc sảo và dữ dội, không như đôi mắt của Kiều có vẻ ấm áp.
Vẻ đẹp của Kiều được liên kết với thiên nhiên:
“Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
Các từ “hờn”, “ghen” được sử dụng để tạo ra hình ảnh thiên nhiên ghen tỵ trước vẻ đẹp vượt trội của Kiều. Vẻ đẹp này cũng được đặt trong bối cảnh của con người. Nguyễn Du sử dụng hình ảnh “nghiêng nước nghiêng thành” để phác họa vẻ đẹp của Kiều, một vẻ đẹp mà thậm chí còn sánh với những mỹ nhân đã được lịch sử ca tụng.
Xuất thân từ nhan sắc, Thúy Kiều không chỉ được ban tặng vẻ đẹp mà còn sở hữu trí tuệ sáng dạ, phong phú, khiến cho nàng trở nên đa tài: âm nhạc, ca hát, hội họa, thơ ca, sáng tác nhạc. Đặc biệt, tài nghệ thuật đàn của Kiều đã trở thành đặc điểm nổi bật của nàng. Khả năng đàn của Kiều không chỉ giới hạn ở mức thông thường mà còn trở thành một biểu tượng của trái tim đa cảm, năng lượng của Kiều. Tuy nhiên, như câu ca cổ:
“Một vừa hai phải ai ơi
Tài nghệ thuật mà trời đất cũng ganh tỵ”
hay “Chữ tài liền với chữ tai một vần”
Điều này tiên đoán cho một số phận đầy bi thương, gian khổ, và bất hạnh, gợi lên hình ảnh của một Thúy Kiều bi đa cảm, bi đa sầu, bi đa khổ,
Thông qua bức chân dung tuyệt phẩm, Nguyễn Du đã sử dụng các kỹ thuật mô tả cổ điển, từ vựng tinh tế, sức hút mê hoặc cùng với những phương pháp so sánh, nhân hóa, và miêu tả tinh tế để tạo ra hình ảnh vẻ đẹp vượt trội của Kiều, người phụ nữ lấp lánh, quyến rũ, khiến dân chúng thán phục.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 8
Nguyễn Du, đại thi hào của dân tộc Việt Nam, là biểu tượng văn hóa toàn cầu và là nhà thơ vĩ đại của Việt Nam cuối thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19. Truyện Kiều, kiệt tác của Nguyễn Du, mang lại giá trị vô cùng lớn về cả nội dung và nghệ thuật. Đoạn trích “Chị em Thuý Kiều” trong phần Gặp gỡ và đính ước của Truyện Kiều đã được tác giả miêu tả với sự tinh tế và thành công.
Bút pháp tả người của Nguyễn Du chủ yếu là sử dụng thủ pháp ước lệ, phong cách thường thấy trong thơ cổ điển. Miêu tả về chị em Thuý Kiều bắt đầu từ điểm chung:
“Đầu lòng hai ả tố nga
Thuý Kiều là chị em là Thuý Nga
Mai cốt cách tuyết tinh thần
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”
Ban đầu, tác giả giới thiệu gia đình họ Vương có hai cô con gái, Thuý Kiều là chị và Thuý Vân là em. Cả hai đều được miêu tả là những cô gái xinh đẹp và cao quý. Tác giả sử dụng các hình ảnh tượng trưng để miêu tả vẻ đẹp của họ, như 'mai cốt cách tuyết tinh thần', thể hiện vẻ thanh cao và tinh tế. Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng biệt nhưng đều rất hoàn hảo.
“Vẻ đẹp của Vân khác biệt và trang trọng
Khuôn mặt tròn trĩnh như đầy đặn của nguyệt
Nụ cười rạng ngời như ngọc thốt trong đêm trắng
Mây mờ nhạt trước làn da mịn màng như tuyết của Vân”
Câu thơ mở đầu tổng quan về nhân vật với 4 từ “trang trọng khác biệt” thể hiện tính cách nghiêm túc và cao quý của Thuý Vân.
Thuý Vân được tạo hình là một cô gái đoan trang và phong cách. Chân dung của cô phản ánh tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Thuý Vân hòa hợp với môi trường xung quanh, tạo nên một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.
Sau khi miêu tả về vẻ đẹp của Thuý Vân, tác giả chuyển sang miêu tả vẻ đẹp của Thuý Kiều. Nếu Thuý Vân được giới thiệu qua 4 dòng với vẻ đẹp và phẩm chất, thì Thuý Kiều lại được miêu tả qua 12 dòng. Điều này làm nổi bật nhân vật chính của tác phẩm.
“Kiều sắc sảo, cuốn hút hơn
So với sắc đẹp, tài năng lại càng vượt trội hơn
Nét thu thuỷ mềm mại như xuân sơn
Hoa phải ghen thua vẻ thắm của liễu, và xanh của hờn
Một nét nghiêng làm nước, làm thành cũng phải nghiêng
Vẻ đẹp đòi hỏi một tài, nhưng tài đa phần đòi hỏi hai”
Tương tự như khi miêu tả về Vân, câu thơ đầu tiên mô tả đặc điểm chính của nhân vật. Kiều không chỉ sắc sảo về trí tuệ mà còn mặn mà về tâm hồn. Tác giả sử dụng những hình ảnh ước lệ ẩn dụ để gợi lên vẻ đẹp tuyệt vời của Kiều. Khi tả bức chân dung của Kiều, tác giả tập trung vào việc gợi lên vẻ đẹp của đôi mắt, vì chúng thể hiện hình ảnh của tâm hồn và trí tuệ. Thông qua hình ảnh nhân hoá, tác giả làm nổi bật vẻ đẹp đầy quyến rũ của Kiều, khiến mọi người phải trầm trồ. Nàng là một trang tuyệt vời trong sách vở, không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài năng.
Trí tuệ thiên phú vốn có sẵn
Tài năng kết hợp nghệ thuật thi ca và ca hát
Thiên tai trong việc sáng tác âm nhạc
Kỹ năng đàn kỳ diệu vượt trội
Tài năng lựa chọn nhạc cụ phù hợp
Sự may mắn và tài năng tỏa sáng qua thời gian
Kiều không chỉ sở hữu vẻ đẹp nhan sắc mà còn là biểu tượng của tài năng và tình cảm sâu sắc
Thuý Kiều là biểu tượng của vẻ đẹp và số phận, khiến thế gian phải ganh ghét, ghen tỵ, và số phận của cô trải qua nhiều biến cố đau khổ
Dù là khách ở trong vòng xã hội quý tộc nhưng cuộc sống của Thuý Kiều vẫn tỏ ra phóng khoáng, thậm chí rất mực, cả hai chị em sống hạnh phúc trong lòng gia đình:
Cuộc sống êm đềm dưới mái hiên che
Ong bướm vẫn bay đi dù có ai phải chăng”
Những dòng thơ nhẹ nhàng tạo nên bức tranh cuộc sống yên bình của các cô gái xinh đẹp trong phòng khuê.
Đánh giá về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong tác phẩm Chị em Thúy Kiều - hình mẫu số 9
Trong dòng văn học cổ Việt Nam, Truyện Kiều của Nguyễn Du được coi là một tác phẩm văn học tuyệt vời. Nó không chỉ nổi tiếng với cốt truyện hấp dẫn, lời văn tinh tế, và ý nghĩa nhân đạo cao quý mà còn nhờ vào sự sống động của các nhân vật được miêu tả sắc nét bởi Nguyễn Du. Trong số đó, Thúy Vân và Thúy Kiều là những nhân vật đặc biệt được tác giả tạo hình một cách tinh tế và sinh động nhất.
Ngay từ đầu của Truyện Kiều, Nguyễn Du đã vẽ nên hình ảnh tươi đẹp của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân:
“Trái tim của hai người cùng nhau nhịp đập
Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân là em
Mai là biểu tượng cho phẩm hạnh, còn tuyết là biểu tượng cho tinh thần
Mỗi người mang một vẻ đẹp riêng biệt nhưng đều hoàn hảo tuyệt vời
Mai và tuyết được ví như biểu tượng của sự thanh cao và trong trắng. Cả hai đều đẹp tuyệt vời. Tác giả đã miêu tả vẻ đẹp thanh lịch và trong sáng của hai chị em như hai biểu tượng của sự hoàn hảo, 'Mỗi người mang một vẻ đẹp riêng biệt nhưng đều hoàn hảo tuyệt vời'.
Tiếp theo, tác giả giới thiệu vẻ đẹp của Thúy Vân:
“Vẻ đẹp của Vân vô cùng trang trọng và khác biệt
Gương mặt tròn trịa, nụ cười tươi tắn như hoa, và giọng nói như ngọc
Nụ cười của nàng rạng ngời như hoa, giọng nói trong trẻo như ngọc
So với mây, tóc nàng thua kém; so với tuyết, da nàng mềm mịn
Nhà thơ đã sử dụng kỹ thuật mô tả và ẩn dụ để diễn đạt vẻ đẹp của Thúy Vân. Với gương mặt tròn trịa, nụ cười tươi như hoa, và giọng nói như ngọc, da nàng mềm mịn như tuyết, Vân có một vẻ đẹp tuyệt vời và phong nhã. Nguyễn Du đã vẽ nên một bức chân dung tuyệt vời của Thúy Vân bằng cách sử dụng kỹ thuật văn chương tinh tế và sáng tạo.
Miêu tả của Nguyễn Du về Thuý Vân đã khiến người đọc cảm thấy rung động và kính phục. Còn khi ông miêu tả Thuý Kiều, điều đó khiến chúng ta bất ngờ hơn và kinh ngạc. Bắt đầu từ câu:
“Kiều sở hữu vẻ đẹp sắc sảo và quyến rũ
So với vẻ đẹp bề ngoài, tài năng càng quan trọng hơn
Vậy nếu Vân đã tuyệt vời như vậy, liệu Kiều có thể đẹp hơn không? Hãy đọc những dòng văn của Nguyễn Du về Kiều:
“Vẻ đẹp của Kiều như làn thu thanh và nét sắc xuân
Hoa thắm vượt trội, màu da xanh lấp lánh
Một bàn tay nghệ thuật tạo nên vẻ đẹp hoàn mỹ
Tài năng vượt trội hơn cả vẻ đẹp
Đến đây, chắc chắn ta sẽ cảm thấy hài lòng và thán phục. Nguyễn Du đã miêu tả vẻ đẹp của Kiều chỉ trong vài câu thôi, nhưng lại hiện lên trước mắt ta một cách rõ ràng. Mắt Kiều sâu thẳm như dòng nước thu, lông mày cong đẹp như dáng núi xuân; làn da của nàng tươi sáng đến mức hoa cũng phải ghen tỵ, vóc dáng xinh đẹp đến mức cả liễu cũng phải ganh tỵ. Khi đọc đến đoạn này, ta không chỉ cảm động và thán phục, mà còn cảm thấy hồi hộp bởi vẻ đẹp của Kiều. Thủ pháp mô tả và nhân hoá là biện pháp văn học cổ điển mà tác giả đã sử dụng một cách xuất sắc, kết hợp với câu “nghệ thuật tạo nên vẻ đẹp hoàn mỹ”, Nguyễn Du đã khiến ta không chỉ đọc, không chỉ nghe, không chỉ cảm nhận, mà như thấy thực tế vẻ đẹp của Kiều. Nàng thật sự có một vẻ đẹp “sắc sảo mặn mà”, có thể nói là “độc nhất vô nhị” làm cho lòng người say mê. Sau khi đọc hết những dòng này, ta mới hiểu được ý của Nguyễn Du khi so sánh vẻ đẹp “đoan trang phúc hậu” của Vân với vẻ đẹp “sắc sảo mặn mà” của Kiều. Nhà thơ đã sử dụng một cách tinh tế, dùng vẻ đẹp của Vân để làm nổi bật thêm vẻ đẹp quyến rũ, yêu kiều của Kiều một cách hiệu quả.
Sắc đẹp của Kiều đã được nhấn mạnh, nhưng tài năng của cô là gì? Chúng ta không thể thấu hiểu hoàn toàn vẻ đẹp của cơ thể và tâm hồn của Thuý Kiều nếu không biết về tài năng của cô, mặc dù Nguyễn Du đã nói “Sắc đẹp chỉ là một phần, tài năng mới là điều quan trọng”. Về vẻ đẹp, có lẽ chỉ có Kiều mới có được như vậy, nhưng về tài hoạ, có thể không có ai sánh kịp:
Trí tuệ được sinh ra từ thiên phú
Kỹ năng sáng tạo mang hơi hương của thi ca và âm nhạc
Tài năng âm nhạc tuyệt vời
Trình độ đàn hát riêng biệt vượt trội so với những người khác
Khả năng chọn lựa nhạc cụ phù hợp
Một tài năng đặc biệt được hậu thế tôn trọng
Nàng có tài thơ, tài hoạ, tài đàn, mỗi tài đều xuất sắc, đều thành thạo như một nghề. Riêng tài đàn, nàng đã sáng tác một bản nhạc mang tên “Bạc Mệnh” rất cuốn hút lòng người.
Với hai nhân vật như Thuý Kiều và Thuý Vân, Nguyễn Du đã sử dụng các biện pháp tu từ phổ biến trong văn thơ cổ như ước lệ, ẩn dụ, nhân hoá, và dùng điển cố. Qua đó, chúng ta thấy được vẻ đẹp phúc hậu, đoan trang của Thuý Vân và vẻ đẹp “sắc sảo măn mà” của Thuý Kiều. Hai bức chân dung của hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân, mà Nguyễn Du đã miêu tả, phải nói là rất thành công. Đặc biệt là với Thuý Kiều, nhà thơ đã dốc hết tâm huyết, sức lực và tài năng của mình để sáng tạo nên nhân vật đó. Bởi vì cô là nhân vật chính của Truyện Kiều.
Như đã nói, Truyện Kiều thu hút người đọc phần lớn là nhờ vào nghệ thuật miêu tả nhân vật của Nguyễn Du. Quả vậy, nghệ thuật tả người của Nguyễn Du có thể gọi là bậc thầy trong nền văn học cổ Việt Nam. Tả hình dáng bên ngoài của nhân vật, ông luôn làm toát lên cái tính cách, tâm hồn bên trong của nhân vật đó.
Với Thuý Vân, ông đã sử dụng biện pháp ước lệ để miêu tả vẻ đẹp:
Khuôn mặt tròn đầy, nụ cười tươi tắn như hoa, và làn da mịn màng
Mái tóc thua kém mây, và làn da trắng mịn như tuyết
Một vẻ đẹp hoàn hảo không ai sánh bằng
Tất cả từ ngữ và hình ảnh trong những câu thơ trên đều nhấn mạnh vẻ đẹp đoan trang, thuỳ mị của Thuý Vân. Không chỉ mô tả vẻ đẹp bên ngoài, Nguyễn Du còn dự báo một số phận bình lặng, êm đềm của nàng thông qua từ “thua” và từ “nhường”. Mây và tuyết thua vẻ đẹp của Thuý Vân nhưng cả hai đều chịu “thua” và chịu “nhường” một cách êm đềm.
Về Thuý Kiều, tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ để miêu tả vẻ đẹp “sắc sảo, mặn mà” của cô. Những câu thơ miêu tả cô có thể xem như tuyệt phẩm:
Làn mái tóc như nước mùa thu, nét mặt như nét đất nở hoa mùa xuân
Hoa thắm cũng phải thua sắc sảo của cô, cây liễu cũng phải ghen tỵ trước sự mặn mà của cô”
Trong hai câu thơ này, Nguyễn Du như đã dự báo một số phận bấp bênh của Kiều thông qua các hình ảnh hoa và liễu thua vẻ đẹp của cô nhưng không chịu thua mà còn “ghen” và “hờn”, và khúc nhạc Bạc Mệnh cô sáng tác cũng như dự báo điều đó.
Nói chung, nghệ thuật tả người của Nguyễn Du rất đặc sắc và tiêu biểu. Mỗi nhân vật ông miêu tả, dù tốt hay xấu, dù chính diện hay phản diện, đều thể hiện được bản chất tâm hồn qua hình dáng bên ngoài. Nghệ thuật này rất đáng được trân trọng và học tập.
Hy vọng những bài văn mẫu về Cảm nhận vẻ đẹp Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều trên Tophaynhat.com đã giúp các em làm bài tốt nhất, hay nhất. Chúc các em học tốt nhé!
Đánh giá về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 10
Bốn câu thơ đầu mô tả nét đẹp của hai cô gái trong gia đình Vương. Họ không chỉ đẹp về hình thức bên ngoài mà còn ở cái tâm hồn sâu thẳm bên trong.
“Mai đẹp tự nhiên, tuyết trong veo
Mỗi người một vẻ, mười phần trăm đẹp tự nhiên”
Hình ảnh biểu tượng kết hợp với ẩn dụ để thể hiện vẻ thanh tao, trong trắng như tuyết của hai chị em. Nhà thơ mô tả vẻ đẹp của Thúy Vân như không ai sánh kịp. Tuy nhiên, khi Thúy Kiều xuất hiện, Thúy Vân dường như chỉ là bản vẽ nền cho vẻ đẹp của Kiều.
Kiều có vẻ đẹp sắc sảo, quyến rũ
So về tài năng và vẻ đẹp, Kiều vượt trội hơn
Ánh mắt của nàng tỏa sáng trong trẻo, lấp lánh như kính thủy tinh qua cách miêu tả âm dương. Lông mày thanh nhã, duyên dáng như nét mùa xuân. Ta có thể tưởng tượng vẻ đẹp nhẹ nhàng và sâu lắng của Kiều. Đây cũng là một vẻ đẹp mà thường thấy trong văn thơ cổ xưa. Các kỹ thuật miêu tả âm dương, nhân hóa, hoán dụ, liệt kê, tương hỗ, đối xứng... được sử dụng một cách tinh tế để nâng cao vẻ đẹp của Thúy Kiều lên tầm cao mới.
“Hoa phải ghen tị với sắc thắm, liễu thua xa vẻ xanh”
Vẻ đẹp của Kiều khiến mọi thứ đều phải ghen tị. Ngay cả “hoa” và “liễu”, những sinh vật vô tri, vô giác cũng phải cảm thấy ghen tỵ, tức giận. Trong hai câu thơ, Nguyễn Du như đã tiên đoán số phận bi đát của Kiều thông qua hình ảnh của hoa và liễu so với vẻ đẹp của nàng mà không cam chịu thua nhưng lại còn “ganh tỵ” và “tức giận”, và ca khúc bạc mệnh mà nàng sáng tác cũng như dự báo điều đó.
Ngoài nhan sắc xuất sắc, Thúy Kiều còn được Nguyễn Du khen ngợi về tài năng, nếu ai là số hai thì không ai là số một. Trí thông minh do thiên mệnh ban tặng: “Tài năng vốn có từ trời'. Vẻ đẹp và tài năng của Kiều là một sự sắp đặt của vận mệnh. Có thể nói rằng lần đầu tiên trong lịch sử, một người phụ nữ được đề cao về cả hình thức và tâm hồn. Thông qua điệu bút thiên tài của Nguyễn Du và tình yêu thương con người, ông đã vẽ lên bức chân dung về một người con gái tài năng và duyên dáng.
“Trí tuệ tự nhiên của trời ban
Thơ họa hương ca, tài hoa hòa âm
Âm nhạc hiền thảo, hòa âm cùng hưởng
Khúc nhạc riêng vượt xa cả âm hưởng từ cây đàn Hồ cầm
Đoạn nhạc tay chọn càng hấp dẫn hơn cả những khúc trống đặc biệt
Một bản nhạc vượt trội lại càng khiến con người phải nể trọng
Nàng có tất cả các tài năng: thơ, họa, đàn, mỗi tài đều xuất sắc, cùng đều là thành thạo trong từng “nghề”. Đặc biệt, nàng còn sáng tác một bản nhạc mang tựa đề “Bạc mệnh”, một tác phẩm khiến lòng người không thể rời mắt. Đúng là người con gái tài năng, không ai sánh kịp.
Chính vì vẻ đẹp và tài năng không ai sánh bằng, nàng phải chịu một số số phận bi thảm. Khi biết gia đình bị oan, Thúy Kiều đã hy sinh hạnh phúc cá nhân để cứu cha. Với lòng hiếu thảo, nàng phải sống ở lầu Ngưng Bích mặc dù luôn nhớ về cha mẹ và người yêu. Điều này chỉ làm nổi bật thêm tính hiếu thảo và trung thành của nàng.
Nguyễn Du đã dốc hết tâm huyết của mình vào việc vẽ nên hình ảnh của Thúy Kiều, một người con gái không được trọng trị trong xã hội, với sự tôn trọng và yêu thương vô điều kiện.
Thúy Kiều là biểu tượng của sắc đẹp và tài năng. Thông qua nhân vật này, chúng ta thấy được hình ảnh của nhiều phụ nữ thời xưa, sống trong một xã hội bất công, đặt giá trị của tiền bạc trên giá trị của con người. Tác giả Nguyễn Du muốn truyền đạt thông điệp nhân đạo, làm sáng tỏ bộ mặt tiêu cực của xã hội phong kiến thời xưa.
Ý kiến về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 11
Lâu nay, tác phẩm 'Truyện Kiều' của Đại thi hào dân tộc - Nguyễn Du, đã được coi là một tác phẩm có giá trị đặc biệt, đánh dấu một bước tiến lớn về nội dung và nghệ thuật trong truyện thơ Nôm ở thế kỷ XVIII. Mặc dù 'Truyện Kiều' được sáng tác dựa trên tiểu thuyết 'Kim Vân Kiều truyện' của Thanh Tâm Tài Nhân ở Trung Quốc, nhưng sự sáng tạo và tư duy nghệ thuật của Nguyễn Du trong 'Truyện Kiều' mang đậm giá trị nhân văn, nhân đạo, nhân bản, nhân sinh sâu sắc. Trong số đó, nghệ thuật tả người là một điểm nhấn độc đáo của tác phẩm, và điều này được thể hiện rõ ràng trong phần 'Chị em Thúy Kiều' qua miêu tả vẻ đẹp chân dung và tài năng của nhân vật Kiều.
Trích đoạn này mô tả gia đình Kiều, tập trung vào việc tả tài sắc của Thúy Vân và Thúy Kiều. Sau khi miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân, tác giả tập trung vào việc so sánh vẻ đẹp của Kiều với Vân:
Kiều tỏ ra rất sắc sảo và mặn mà
So sắc đẹp thì Kiều nổi bật hơn Vân
Vẻ đẹp của Kiều khác biệt và vượt trội hơn Vân về cả tài năng lẫn nhan sắc. Đó là sự sắc sảo về trí tuệ và mặn mà về tâm hồn.
Trước hết là vẻ đẹp ngoại hình và tài năng của Kiều. Tác giả sử dụng thủ pháp ước lệ tượng trưng với vẻ đẹp của thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người qua các hình ảnh: thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu. Nguyễn Du đã vẽ nên hình ảnh của một trang giai nhân tuyệt vời. Khi miêu tả Kiều, tác giả tập trung vào đôi mắt 'Làn thu thủy nét xuân sơn': Đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như dòng nước mùa thu; đôi lông mày thanh thoát như đường núi mùa xuân. Đây là điểm nhấn cho nhân vật, bởi đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn con người. Qua đôi mắt đó của Kiều, chúng ta thấy được tâm hồn sâu thẳm, sáng trong và cuốn hút của nhân vật. Vẻ đẹp của Kiều vượt ra khỏi chuẩn mực của tự nhiên và người phụ nữ phong kiến: 'Hoa ghen - liễu hờn' và thậm chí là nghiêng ngả cả thành quách, đất nước:
Hoa gian thua thắm cỏ cây ghen kém lúa hờn xanh
Một hai uốn cong sông nghiêng thành
Nghệ thuật biểu hiện tính nhân hóa (hoa ghen – lúa hờn) kết hợp với sự nói quá (thành ngữ: Nghiêng sông nghiêng thành) không chỉ gợi lên vẻ đẹp của Kiều mà còn dự đoán về số phận và cuộc sống của nàng. Vẻ đẹp đó không hoàn hảo, tạo ra mâu thuẫn (khác với Vân: thua – nhường: hài hòa, bình yên), và từ đó, cuộc sống của Kiều chắc chắn sẽ gặp phải nhiều gian truân, thách thức: “Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
Tiếp theo là vẻ đẹp tài năng của Kiều. Khi mô tả Vân, nhà thơ tập trung vào nhan sắc mà ít chú trọng đến tài năng và tâm hồn. Nhưng khi miêu tả Kiều, ông chỉ diễn đạt phần nào về vẻ đẹp ngoại hình và dành phần lớn để tả tài năng:
Nét đẹp và tài năng cứ thế mà tồn tại, nét đẹp liên quan chặt chẽ đến tài năng
Chỉ một câu thơ đã thể hiện được cả vẻ đẹp và tài năng. Trong vẻ đẹp, Kiều xứng đáng là số một, và trong tài năng, không ai sánh bằng nàng. Tài năng của Kiều là độc nhất vô nhị, với trí thông minh thiên bẩm, nàng xuất sắc trong mọi lĩnh vực: âm nhạc, thơ ca, hội họa. Mọi thứ đều đạt đến tối ưu theo quan niệm văn hóa truyền thống: “Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm”. Đặc biệt, tài năng của Kiều được nhấn mạnh trong việc chơi đàn: “Cung thương lầu bậc ngũ âm/ Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương”: nàng thạo mọi cung bậc và chơi đàn Hồ cầm (đàn cổ) rất thành thạo. Hơn thế nữa, nàng còn tài sáng tác nhạc: “Khúc nhà tay lựa nên chương/Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”. Mỗi khi nàng chơi đàn, nàng làm cho người nghe phải đau khổ, buồn phiền. Bản nhạc là tâm hồn, là cuộc đời của Kiều, phản ánh một trái tim đầy bi thương và một cuộc sống khổ đau, bất hạnh.
Tóm lại, bức chân dung của Kiều là biểu tượng của tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Kiều không giống ai, khiến thiên nhiên phải ghen tị “Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen”; tài năng của Kiều vượt trội hơn người, theo luật của định mệnh “Chữ tài đi với chữ tai một vần” hay “Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau”, cuộc đời của Kiều là một cuộc hành trình của một người phụ nữ có nhan sắc và tài năng, nhưng đầy gian nan và đau khổ.
Đến đây ta thấy rõ sự tài năng đặc biệt của Nguyễn Du trong việc vẽ hình chân dung con người. Từ hình ảnh chân dung, nhà thơ thể hiện những dự cảm về tính cách, cuộc đời và số phận của nhân vật. Mặc dù ở đầu đoạn trích, tác giả giới thiệu Thúy Kiều là chị, em là Thúy Vân nhưng sau đó, nhà thơ lại mô tả chân dung của Vân trước, Kiều sau. Điều này là một chiêu thuật nghệ thuật của nhà thơ để tạo ra hiệu ứng “đòn bẩy”. Điều này nhấn mạnh và làm nổi bật vẻ đẹp đặc biệt, vượt trội về cả sắc lẫn tài và tình của nhân vật Thúy Kiều. Do đó, mặc dù cùng sử dụng nghệ thuật ước lệ tượng trưng khi mô tả hai nhân vật nhưng chúng ta nhận thấy sự khác biệt về đậm nhạt ở mỗi người. Nhà thơ chỉ dành bốn câu để tả Vân, trong khi dành tận mười hai câu để tả Kiều; tác giả chỉ tập trung vào nhan sắc khi mô tả Vân nhưng khi mô tả Kiều thì “sắc đành đòi một, tài đành họa hai”. Mặc dù vậy nhưng ở cả hai nhân vật đều được mô tả rất sống động, chi tiết, chân thực, mang vẻ đẹp, tính cách và số phận khác nhau.
Như vậy, bằng bút pháp tinh tế, Nguyễn Du đã thành công trong việc sử dụng vẻ đẹp của thiên nhiên để miêu tả vẻ đẹp của con người, đặc biệt là vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều. Thông qua đó, chúng ta cảm nhận được nguồn cảm hứng từ vẻ đẹp và tài năng con người, cũng như sự bi kịch và sự đa chiều trong cuộc đời của nhân vật tài hoa và đầy nhân văn trong tác phẩm của Nguyễn Du
Phản ánh về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 12
Truyện Kiều là một kiệt tác vô giá của văn học dân tộc từ xưa đến nay. Không chỉ thành công về nội dung, Truyện Kiều còn đạt được những giá trị nghệ thuật không thể phủ nhận, đồng thời góp phần nâng cao sức mạnh biểu đạt của ngôn ngữ dân tộc và đưa thể loại thơ lục bát lên tầm cao mới
Nguyễn Du đã dùng trí tưởng tượng hết mức để mô tả vẻ đẹp của Thúy Vân. Nhưng nhà thơ đã khiến cho người đọc ngạc nhiên hơn khi miêu tả bức chân dung của Thúy Kiều. Bằng cách nhấn mạnh thêm mấy từ: “Kiều càng sắc sảo, mặn mà”, Nguyễn Du làm cho người đọc cảm thấy hứng thú, muốn khám phá vẻ đẹp ấy. Kỹ thuật mô tả tinh tế giúp hiện lên hình ảnh của người chị với vẻ đẹp lấp lánh hơn nhiều lần so với người em:
“Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So về vẻ đẹp, thì Kiều vượt trội hơn Vân
Dòng thu nước, nét xuân non
Hoàng hôn ghen thắm, liễu giận kém xanh”.
Thủ pháp sáng tạo được Nguyễn Du vận dụng một cách thông minh. Ông không mô tả mà chỉ gợi ra trước mắt độc giả một bức tranh tuyệt vời. Cảm giác như tất cả vẻ đẹp tinh túy nhất của thiên nhiên đã hội tụ vào hình ảnh đó. Nhân vật không chỉ đẹp về hình thức mà còn đẹp về phẩm chất và tài năng. Vẻ đẹp đó thu hút mạnh mẽ ánh nhìn, càng nhìn càng say đắm.
Phụ từ “càng” nhấn mạnh và tăng cường mức độ của vẻ đẹp và tài năng đó. Tài năng của Nguyễn Du thể hiện ở sự linh hoạt trong ngôn ngữ khi mô tả nhân vật. Ông không lặp lại cách mô tả chi tiết như đã miêu tả Thúy Vân. Ở Kiều có tất cả vẻ đẹp mà Thúy Vân có. Nhưng Kiều sắc sảo, mặn mà hơn. Thúy Kiều không chỉ xinh đẹp mà còn có nhiều tài năng.
Tài năng của gia tộc Nguyễn tập trung vào việc mô tả đôi mắt và hàng chân mày của Kiều:
Đôi mắt của Kiều trong veo như mặt nước hồ thu êm dịu. Đôi mắt đó được điểm xuyết bằng hàng chân mày thanh tú và đầy dẫy như dáng núi mùa xuân. Đôi mắt thể hiện vẻ đẹp tinh tế và trí tuệ của người con gái đang ở độ tuổi rực rỡ thanh xuân.
Một lần nữa, độc giả nhận ra sự sáng tạo của nhà thơ. Nếu ở Thúy Vân, nhà thơ sử dụng những hình ảnh nhẹ nhàng, dịu dàng (mây, hoa, nguyệt, tuyết…) thì ở Thúy Kiều, Nguyễn Du chọn những hình ảnh mạnh mẽ, rộng lớn, sâu thẳm hơn (thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu,..). Thủ pháp tiến bộ về mức độ làm cho vẻ đẹp của Thúy Kiều càng trở nên sống động. Điều này thể hiện rằng, vẻ đẹp của Thúy Kiều là hoàn hảo, không gì sánh kịp. Không chỉ dừng lại ở đó, Nguyễn Du còn một lần nữa nâng cao vẻ đẹp của Thúy Kiều lên đỉnh cao tột bậc, chưa từng thấy trên cõi đời:
“Hai ba nghiêng nước, nghiêng thành
Sắc chẳng ai sánh, tài không đối thủ”.
Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” khẳng định sức hấp dẫn của Thúy Kiều có thể làm lay động mọi trái tim. Nếu tài năng của cô có thể so sánh với hai người, thì vẻ đẹp của cô là duy nhất, không thể tìm thấy ở đâu khác trên thế gian này. Có lẽ Nguyễn Du đã phóng đại vẻ đẹp đó lên nhiều lần, nhưng thông qua đó, ông đã truyền đạt được tình cảm sâu lắng mà ông dành cho nhân vật của mình.
Thúy Kiều được hình thành như một người phụ nữ hoàn hảo: có tài và xinh đẹp. Tuy nhiên, đáng tiếc là vẻ đẹp của cô không hòa hợp với thiên nhiên, gây ra sự ganh ghét của nó, làm cho lòng người đố kị vô cùng:
“Hoa cảm thấy đắng cay, liễu trở nên ghen tỵ”.
Thấu hiểu qua hình dung của Thúy Kiều, độc giả không thể không cảm thấy bồi hồi và đồng cảm với số phận đầy sóng gió của cô trong tương lai. Một cuộc đời đầy gian truân và thách thức đang chờ đợi cô ở phía trước. Tấm lòng nhân ái của thiên tài Nguyễn Du được thể hiện qua đây.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 13
Truyện Kiều là một kiệt tác vô cùng quý giá trong văn học dân tộc từ ngày xưa đến nay. Không chỉ thành công về nội dung, Truyện Kiều còn đạt được những giá trị nghệ thuật chưa từng có, góp phần nâng cao sức mạnh biểu đạt của ngôn ngữ dân tộc và đưa thể loại thơ lục bát lên đỉnh cao nhất.
Nguyễn Du đã sử dụng tất cả tâm lực của mình để miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân. Tuy nhiên, nhà thơ đã khiến người đọc ngạc nhiên khi miêu tả vẻ đẹp của Thúy Kiều. Bằng cách nhấn mạnh thêm: “Kiều càng sắc sảo, mặn mà”, Nguyễn Du khiến người đọc bị thu hút, ham muốn khám phá vẻ đẹp đó. Nghệ thuật miêu tả thông minh của ông đã tạo ra bức chân dung của người chị với vẻ đẹp vượt trội hơn gấp nhiều lần so với người em:
“Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn
Làn thu thủy, nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”.
Thủ pháp sử dụng ước lệ được áp dụng một cách tài tình. Nguyễn Du không mô tả mà chỉ gợi lên trước mắt độc giả một bức tranh tuyệt vời. Dường như tất cả những gì đẹp đẽ nhất của thiên nhiên đã hội tụ vào hình ảnh đó. Nhân vật không chỉ đẹp về hình thức mà còn đẹp về phẩm chất và tài năng. Vẻ đẹp đó thu hút mạnh mẽ ánh nhìn, càng ngắm càng say mê.
Từ phụ từ “càng” nhấn mạnh và làm tăng tiến mức độ của vẻ đẹp và tài năng đó. Sự tài năng của Nguyễn Du được thể hiện qua sự linh hoạt trong ngôn ngữ khi miêu tả nhân vật. Ông không lặp lại cách miêu tả chi tiết như đã miêu tả Thúy Vân. Trong Kiều, tất cả vẻ đẹp của Thúy Vân đều có mặt. Nhưng Thúy Kiều lại sắc sảo, mặn mà hơn. Cô không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài năng.
Nguyễn Du tập trung vào việc miêu tả đôi mắt và hàng chân mày của Kiều: “Làn thu thủy, nét xuân sơn”. Đôi mắt của Kiều trong veo như mặt nước hồ thu êm đềm. Đôi mắt ấy được điểm xuyến bằng hàng chân mày thanh tú và đầy dặn như dáng núi mùa xuân. Đôi mắt thể hiện vẻ đẹp của tâm hồn và trí tuệ của người con gái đang trong tuổi thanh xuân.
Một lần nữa, người đọc nhận ra sự sáng tạo của nhà thơ. Nếu ở Thúy Vân, ông sử dụng những hình ảnh nhẹ nhàng, dịu dàng (mây, hoa, nguyệt, tuyết…), thì ở Thúy Kiều, Nguyễn Du lựa chọn những hình ảnh lớn lao, rộng lớn, sâu sắc hơn (thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu,…). Thủ pháp này khiến cho vẻ đẹp của Thúy Kiều trở nên càng sinh động hơn. Qua đó, tác giả muốn khẳng định rằng, đó chính là vẻ đẹp toàn diện, không gì sánh kịp.
Không chỉ dừng lại ở đó, Nguyễn Du một lần nữa nâng tầm vẻ đẹp của Thúy Kiều lên đỉnh cao tuyệt vời, một điều chưa từng được chứng kiến trước đây trên thế gian này:
“Một hai nghiêng nước, nghiêng thành
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai”.
Thành ngữ “nghiêng nước nghiêng thành” khẳng định rằng vẻ đẹp của Thúy Kiều có thể làm lay động mọi tâm hồn. Nếu tài năng của cô có thể được so sánh với hai người, thì vẻ đẹp của cô là duy nhất, không giống ai trên cõi đời này. Nguyễn Du có thể đã phóng đại vẻ đẹp đó nhiều lần, nhưng điều đó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về tình cảm sâu sắc mà tác giả đã dành cho nhân vật của mình.
Thúy Kiều được hình thành như một con người hoàn hảo: vừa có tài năng, vừa có vẻ đẹp tuyệt vời. Tuy nhiên, đáng tiếc rằng vẻ đẹp của cô không thể hoàn hảo như thiên nhiên, khiến thiên nhiên phải ghen tỵ, khiến người ta phải trầm trồ than thở: “Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”.
Thông qua bức chân dung của Thúy Kiều, độc giả không thể không cảm thấy đầy xúc động và suy tư về số phận gian truân, đầy gian nan của cô sau này. Một cuộc đời đầy gian nguy đang chờ đợi cô phía trước. Tấm lòng nhân ái của thiên tài Nguyễn Du hiện rõ ở đây.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 14
Vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp hoàn hảo giữa sắc đẹp, tài năng và tình cảm. Tuy nhiên, cuối cùng, tài năng của cô cũng không vượt ra khỏi phạm vi nhận thức về tài năng của những nhà văn, nhà thơ thời phong kiến.
Bức chân dung của Thúy Kiều: Sau những câu thơ mô tả về hai chị em và vẻ đẹp đặc biệt của Thúy Vân, Nguyễn Du đã cho Thúy Kiều xuất hiện:
Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là phần hơn:
Làn thu thủy nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành.
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Tương tự như khi miêu tả Thúy Vân, nhà thơ vẫn sử dụng các phép so sánh, ẩn dụ và ước lệ. Tác giả tiếp tục sử dụng cách mô tả và các tiêu chuẩn của thiên nhiên để thể hiện. Đặc biệt, ông tập trung mô tả vẻ đẹp của đôi mắt, bởi đôi mắt là biểu tượng của tinh thần và trí tuệ.
Sự tinh tế của trí tuệ, sự mặn mà của tâm hồn đều phản ánh qua đôi mắt. Hình ảnh ước lệ về làn nước thu thuỷ gợi lên vẻ đẹp của đôi mắt tinh khiết, sáng bóng, linh hoạt; trong khi hình ảnh ước lệ về nét núi mùa xuân thể hiện đôi lông mày thanh tú trên khuôn mặt trẻ trung.
Vẻ đẹp của Kiều là phi thường, lộng lẫy, không tạo ra sự hòa hợp, bình dị giữa con người và tự nhiên, đến mức làm cho tự nhiên, sáng tạo phải ganh tị, ghen tỵ: hoa ghen, liễu hờn. Hai từ 'ghen' và 'hờn' đối lập với vẻ đẹp của Thúy Kiều. Mức độ so sánh mạnh mẽ hơn so với 'thua' và 'nhường'. Điều này chứng tỏ vẻ đẹp của Kiều vượt ra khỏi khái niệm, luật lệ của tự nhiên, khiến sáng tạo phải ghen tỵ.
Vẻ đẹp của Thúy Kiều có sức hút mạnh mẽ, làm cho mọi thứ quay cuồng, ngả nghiêng. Vẻ đẹp của Kiều không thể so sánh, không có thứ bậc nào có thể vượt qua, nó được xếp hàng đầu, đứng đầu danh sách. Câu thơ 'sắc đành đòi một tài đành họa hai' đã khẳng định rằng vẻ đẹp của Kiều là độc nhất vô nhị, không ai sánh kịp.
Tuy ngoài vẻ đẹp, Thúy Kiều cũng là một cô gái thông minh và vô cùng tài năng:
Tính trời ban cho đã đủ thông minh,
…..
Một thiên Bạc mệnh lại càng phát huy trí tuệ của con người.
Trí tuệ, tài năng của Thúy Kiều cũng được Nguyễn Du đưa lên tới đỉnh cao, vừa là do trời ban, vừa do nỗ lực, mọi thứ đều thành thạo và vượt trội hơn người. Không cần phải vất vả học hành, từ khi còn nhỏ Kiều đã trở thành một người phụ nữ kiệt xuất, một tài nữ hiếm có. Các từ ngữ tuyệt đối, cực đoan được sử dụng liên tục: có sẵn, vượt bậc, đa dạng, hơn hẳn,…
Tài năng của Kiều đạt đến mức hoàn hảo theo quan niệm về thẩm mỹ thời phong kiến, bao gồm cả cầm (âm nhạc), kì (cờ), thi (thơ), họa (hội họa). Đặc biệt, tài năng âm nhạc của cô đã được phát triển tốt, nổi bật hơn so với người khác. Việc mô tả tài năng của Kiều cũng là việc khen ngợi cái tâm đặc biệt của cô. Bài hát Bạc mệnh mà Kiều sáng tác là biểu tượng của một trái tim chứa đựng nhiều nỗi buồn, nhiều cảm xúc.
Vẻ đẹp của Kiều là sự hòa quyện giữa sắc – tài – tình. Tuy nhiên, tài năng của Kiều cũng không vượt ra ngoài phạm vi của quan niệm về tài năng của những người văn hóa, những người có uy tín trong thời kỳ phong kiến.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 15
Trong suốt thời gian, “Truyện Kiều” của Nguyễn Du - một thiên tài văn học dân tộc, đã được coi là một tác phẩm độc đáo, đánh dấu bước phát triển lớn về cả nội dung và nghệ thuật trong thơ văn Nôm thế kỷ XVIII. Một trong những yếu tố sáng tạo nghệ thuật khéo léo của Nguyễn Du, làm nên thành công của tác phẩm, chính là cách ông miêu tả con người. Điều này được thể hiện rõ ràng, cụ thể trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” qua bức chân dung và tài năng của nhân vật Kiều.
Đoạn trích này nằm ở phần mở đầu của tác phẩm, giới thiệu về gia đình Kiều. Khi miêu tả những người trong gia đình Kiều, tác giả tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp và tài năng của Thúy Vân và Thúy Kiều. Sau khi đã tạo ra bức chân dung và miêu tả vẻ đẹp của Vân, nhà thơ chuyển sang miêu tả vẻ đẹp của Kiều và so sánh nó với Vân:
Thúy Kiều tỏ ra sắc sảo và mặn mà
So với sắc đẹp, trí tuệ mới là điều quan trọng hơn
Vẻ đẹp của Kiều vượt trội hơn Vân cả về trí tuệ lẫn nhan sắc. Đó chính là sự “sắc sảo” về trí tuệ và “mặn mà” về tâm hồn.
Ban đầu là vẻ đẹp ngoại hình của Kiều. Nguyễn Du tiếp tục sử dụng thủ pháp ước lệ, dùng thiên nhiên làm gương so sánh cho vẻ đẹp con người qua nhiều hình ảnh như thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu, để tạo ra hình ảnh của một người phụ nữ tuyệt mỹ.
Tuy nhiên, khi mô tả về Kiều, tác giả không tập trung vào những chi tiết cụ thể như khi miêu tả Vân mà ngược lại, tác giả tập trung vào đôi mắt “Làn thu thủy nét xuân sơn”: Đôi mắt trong sáng và sâu thẳm như làn nước mùa thu; đôi lông mày thanh thoát như đỉnh núi mùa xuân. Đây là điểm nhấn quan trọng vì đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn con người. Và qua đôi mắt ấy, ta nhìn thấy tâm hồn trong sáng, sâu thẳm và hấp dẫn của nhân vật.
Vẻ đẹp ngoại hình của Kiều vượt ra khỏi chuẩn mực của tự nhiên và quy luật của người phụ nữ phong kiến nên: “Hoa ghen – liễu hờn” và thậm chí là nghiêng ngả cả thành quách, đất nước:
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Kết hợp nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen – liễu hờn) với nghệ thuật nói quá (thành ngữ: Nghiêng nước nghiêng thành) không chỉ gợi lên vẻ đẹp của Kiều mà còn dự đoán về cuộc sống, số phận của cô. Bởi vẻ đẹp ấy gây ra mâu thuẫn, không cân bằng (khác với Vân: thua – nhường: hòa hợp, yên bình) nên chắc chắn cuộc đời của cô sẽ đầy biến động, gian truân:
“Thanh lâu hai lượt, thanh y hai lần”.
Tiếp theo là tài năng vượt trội của Kiều. Trong khi miêu tả Vân chỉ tập trung vào vẻ đẹp ngoại hình mà ít chú trọng đến tài năng và tâm hồn, thì khi miêu tả Kiều, nhà thơ tập trung vào cả hai khía cạnh:
Sắc đành đòi một tài đành họa hai
Một câu thơ nhưng nêu lên cả vẻ đẹp và tài năng. Kiều không chỉ xuất sắc về vẻ đẹp mà còn về tài năng. Không ai có thể sánh kịp với cô ấy về tài năng. Kiều được trời phú với trí tuệ thông minh, và trong mọi lĩnh vực nghệ thuật, cô ấy đều xuất sắc: âm nhạc, cờ vua, thơ ca, hội họa. Tất cả đều đạt đến mức hoàn hảo theo quan niệm văn minh phong kiến: “Mọi nghề mỹ thuật đều thuần thục”.
Đặc biệt, tài năng của Kiều được nhấn mạnh nhất ở việc chơi đàn: “Cung thương lầu bậc ngũ âm/ Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương”: cô ấy thành thạo mọi loại nhạc cụ và đặc biệt là đàn Hồ cầm. Hơn nữa, cô ấy còn là một nhạc sĩ tài ba: “Khúc nhạc do chính tay cô ấy viết/ Một tác phẩm có giá trị như bạc mệnh”. Mỗi khi cô ấy chơi đàn, bài hát “Bạc mệnh” khiến người nghe đau lòng và buồn bã. Đó chính là tâm hồn, là trái tim của Kiều, phản ánh cuộc đời bi thương và đầy sóng gió.
Tóm lại, chân dung của Kiều là một bức tranh phức tạp về tính cách và số phận. Vẻ đẹp của Kiều làm thiên nhiên phải ghen tị “Mặt trời ghen thua nụ cười của cô ấy”; tài năng của Kiều vượt trội hơn người nên theo quy luật thông thường “Tài năng và số mệnh thường xung đột” hoặc “Tài năng và số phận thường không hòa hợp” nên cuộc đời của Kiều chứa đựng nhiều bi kịch và gian nan.
Từ đó, ta có thể thấy được sự khéo léo trong cách Nguyễn Du khắc họa nhân vật. Từ vẻ đẹp bên ngoài, nhà thơ thể hiện những dự cảm về tính cách, số phận của nhân vật. Mặc dù, ban đầu giới thiệu Kiều là chị, Vân là em nhưng sau đó, nhà thơ lại miêu tả Vân trước, Kiều sau. Điều này là một chiêu thuật nghệ thuật để tạo ra sự “đột phá”.
Việc này nhấn mạnh và làm rõ được vẻ đẹp độc đáo, xuất sắc về cả nhan sắc và tài năng của Thúy Kiều. Mặc dù cả hai đều sử dụng nghệ thuật ước lệ tượng trưng để mô tả, nhưng mức độ sâu sắc khác nhau. Nhà thơ dành bốn câu để tả Vân, nhưng cần tới mười hai câu để tả Kiều; tác giả khi miêu tả Vân chỉ tập trung vào nhan sắc, trong khi miêu tả Kiều thì “nhan sắc đòi hỏi một, tài năng đòi họa hai”.
Bằng cách sử dụng nghệ thuật ước lệ dựa trên vẻ đẹp của thiên nhiên để mô tả vẻ đẹp của con người, Nguyễn Du đã thành công trong việc vẽ nên bức chân dung hai chị em Thúy Kiều, đặc biệt là vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều. Điều này gợi lên sự ngưỡng mộ về vẻ đẹp và tài năng con người, cùng với dự cảm về số phận đầy nhân văn của Nguyễn Du.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 16
Thúy Kiều là hình mẫu nhân vật của Nguyễn Du, sở hữu sự hoàn hảo về cả nhan sắc và tài năng, nhưng số phận của cô lại tràn đầy bi thương và đau đớn. Thông qua nhân vật Thúy Kiều, tác giả muốn truyền tải những khát vọng sống và yêu thương mãnh liệt nhất. Cuộc sống khổ cực của Kiều ở lầu Ngưng Bích khiến độc giả xúc động. Nguyễn Du đã thành công trong việc mô tả hình dáng và tâm hồn đẹp của Thúy Kiều khi sống ở lầu xanh qua đoạn “Kiều ở lầu Ngưng Bích”.
Cuộc sống của Thúy Kiều sau khi rơi vào tay Mã Giám Sinh là một chuỗi ngày đầy nhớ nhung và nước mắt. Kiều bị hành hạ và bóc lột một cách không thương tiếc. Những kẻ mua bán người đã dùng mọi cách để có được Kiều, và sau đó để tra tấn Kiều. Kiều đã nghĩ đến cái chết nhưng bị Tú Bà ngăn cản và giam giữ tại lầu Ngưng Bích – một nơi đầy cảm lạnh. Hành động này thực chất là bí mật giam giữ Kiều, buộc Kiều phải tiếp đón khách.
Khung cảnh của lầu Ngưng Bích khiến độc giả cảm thấy xót xa:
Bốn bề bát ngát xa trông
Cát vàng nơi kia, bụi hồng trên đường xa.
Cụm từ “Bát ngát xa trông” đã tái hiện sự vô hạn của không gian, của tự nhiên. Nơi đây, không có điểm kết thúc hoặc bến bờ nào rõ ràng. Một khung cảnh hoang vắng, u sầu đến làm rợn người. Thúy Kiều nhìn xa chỉ thấy những dãy núi, những cồn cát bay mù mịt. Nàng chỉ có thể chìm đắm trong cảnh vật không tri giác, lạnh lẽo và hẻo lánh đến khủng khiếp. Mặc dù chỉ với một vài chi tiết, Nhà thơ Nguyễn Du đã thành công trong việc tái hiện khung cảnh lầu Ngưng Bích cô đơn.
Trong bối cảnh này, Thúy Kiều vẫn khao khát nhớ về quê hương, về những người thân xưa. Nỗi nhớ ấy chua xót và đầy ám ảnh:
Tưởng như ai dưới ánh trăng uống rượu từ chén đồng
Mơ rằng sương mai sẽ che phủ những hàng tre chờ đợi
Bên trời, góc biển vẫn còn lặng lẽ mênh mang
Mảnh son đỏ sẽ không bao giờ phai mờ
Dù trong tình cảnh khốn khó như thế này, nhưng trái tim nhạy cảm của Thúy Kiều vẫn nhớ mãi về một người, nhớ về những kỷ niệm ngọt ngào đã từng có. Kiều cảm thấy xót xa khi nhớ đến Kim Trọng, người vẫn đợi chờ tin tức của nàng. Nhìn lại bản thân, nàng cảm thấy mình bẩn thỉu và lạc lõng. Thúy Kiều không thể giữ trọn lời hứa với Kim. Nàng nói “tấm lòng son gột rửa bao giờ mới phai nhạt”, những gì nàng phải chịu đựng, những gì kẻ xấu đã làm với nàng, liệu Kim Trọng có bao giờ hiểu được, có bao giờ có thể xoa dịu? Một trái tim đau đớn và đầy tiếc nuối.
Nghĩ về người yêu đã đau lòng, Thúy Kiều càng cảm thấy xót xa hơn khi nhớ về cha mẹ:
Xót lòng người đợi chờ ngày mai
Quạt nồng ấm, những ai kia chờ đợi
Sân Lai cách xa bao nắng mưa
Có khi ngồi gốc tứ, đã đủ sức ôm
Thúy Kiều chua xót khi nghĩ về cảnh cha mẹ già yếu, mỗi ngày trôi qua, họ càng héo hon. Nàng lo lắng không biết ai sẽ chăm sóc cha mẹ. Nàng hối tiếc và xót xa vì không thể phụng dưỡng mẹ già. Một người con gái hiếu thảo, nhưng buồn bã và đau lòng khi không thể ở bên cạnh và chăm sóc cha mẹ. Thúy Kiều – một người con gái sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng lòng hiếu thảo và tình cảm vẫn cháy bỏng trong lòng nàng.
Con người đắm chìm trong nỗi buồn thê lương, nhìn ra cảnh trước mắt dường như càng đau đớn hơn:
Buồn ngắm cảnh chiều tà hôm
Thuyền nào xa vời, buồn xa xôi
Buồn nhìn dòng nước chảy ra
Hoa trôi lạc lõng không biết rẽ đâu
Những câu thơ chua xót, cắt sâu vào lòng người khiến mỗi ai đọc đều cảm thấy đau đớn như những gì Kiều phải chịu đựng. “Chiều tà hôm” là khoảng thời gian nỗi buồn trỗi dậy, hiện hữu với những kỷ niệm đầy thương nhớ nhưng lại phải gắn kín miệng. Từ “Buồn ngắm” như một lời than thở, như một hy vọng chờ đợi và như một cảm xúc kín đáo trong lòng. Thúy Kiều tự nhận mình như “hoa trôi” vô hình, không biết đi về đâu.
Màu xanh hiện diện ở cuối đoạn văn như một điểm nhấn làm cho cảnh trở nên thêm ảm đạm:
Bóng mây trên đất phủ một màu xanh xanh
Buồn nhìn gió cuốn đi mặt đá ghềnh
Âm vang tiếng sóng rền quanh bờ ghế ngồi
Một bức tranh chỉ toàn màu “buồn”, buồn đến tận cùng và buồn đến đau lòng. Dường như trong buồn cảnh không hề có chút niềm vui nào. Màu cỏ, màu mây, màu nước, đều là màu “xanh xanh”, nhưng không phải màu xanh tươi mới mà là màu xanh đậm, u tối và âm u.
Mỗi câu thơ, mỗi hình ảnh vẽ lên tâm trạng đầy lo âu giữa một bối cảnh ảm đạm, u tối khiến người đọc không thể kiềm chế được cảm xúc. Nguyễn Du với nét vẽ tài tình đã tái hiện một bức tranh đẹp đến rạng ngời, một vẻ đẹp đầy u uất cuộc sống của Thúy Kiều ở lầu Ngưng Bích.
Đánh giá về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 17
“Truyện Kiều” với 3245 câu thơ lục bát của đại thi hào Nguyễn Du là một bức tranh chân thực về cuộc sống xã hội, mỗi câu thơ chạm vào tâm hồn người đọc hơn nữa còn vẽ lên vô vàn màu sắc sâu thẳm của tâm hồn con người Việt Nam. 'Trao duyên' là một trong những đoạn trích nổi bật trong 'Truyện Kiều'. Đoạn trích đã thành công tái hiện diễn biến phức tạp của tâm trí và sự đau đớn trong lòng Kiều khi cầu xin Thúy Vân giúp đỡ chàng Kim.
Đoạn trích “Trao duyên” nằm từ câu thơ 723 đến câu 756 trong phần “Gia biến và lưu lạc”. Đây cũng là thời kỳ kết thúc giai đoạn cuộc sống yên bình, hạnh phúc của Kiều và mở ra giai đoạn đời lang thang, đầy đau khổ.
Do gia đình Thuý Kiều gặp biến cố, Kiều phải hy sinh tình yêu với Kim Trọng, bán mình cho Mã Giám Sinh để cứu cha và em. Cuối cùng, sự đau lòng về mối tình với Kim khiến Kiều quyết định nhờ Thúy Vân thay mình kết duyên với Kim Trọng để trả ơn Kim. Hành động này thể hiện tấm lòng hiếu thảo của Kiều với gia đình và lòng trung thành với tình yêu của mình.
Khi thời gian còn cho phép, Kiều đã sắp đặt buổi “Trao duyên”:
“Nhờ em, xin em đồng ý,
Ngồi xuống, tôi lạy em một câu.”
Bắt đầu bằng từ “Nhờ em” thể hiện sự mong mỏi, khẩn khoản của Kiều, không còn cách nào khác ngoài việc nhờ đến sự đồng ý của Vân. Tác giả sử dụng từ “Nhờ em” thay vì “Nhờ” để thể hiện lòng tin tưởng toàn bộ của Kiều vào Vân.
Sau những lời cầu xin, Kiều đã thổ lộ tâm tư của mình để thuyết phục Vân. Nguyễn Du đã đi sâu vào tâm trí của Kiều và miêu tả tất cả các trạng thái tình cảm phong phú, phức tạp đó. Đầu tiên, Kiều nói về tình cảm sâu sắc của mình đối với Kim:
“Giữa con đường tan tác tình thương,
Dây kéo đứt chắp mối tơ thừa dành em.
Từ khi gặp anh Kim đây,
Ngày quạt tình, đêm chén hẹn hò.”
Tình huống 'đứt gánh tương tư' thể hiện sự tan vỡ của tình yêu. Từ “gánh” thường ám chỉ gánh nặng vật chất, trong khi “tương tư” là thứ không thể vật lý hóa. “Keo loan” từ lúc trước là một loại keo của chim loan, giờ đây nàng sử dụng nó để chắp “mối tơ thừa”. Sau khi nhắc lại ký ức tình yêu với Kim Trọng, Kiều đề cập đến biến cố đau buồn khiến nàng rơi vào hoàn cảnh hiện tại, mong em cảm thông, thấu hiểu:
“Cuộc sống xoay chuyển không tránh khỏi sóng gió,
Tình yêu sâu đậm hai đứa vẫn trung thành hai phía.”
Gia đình gặp biến cố, Kiều đặt chữ “Hiếu” lên trên chữ “Tình”. Bây giờ, “Hiếu” đã trở nên toàn vẹn hơn một chút trong khi “Tình” cần sự chia sẻ từ Vân. Kiều cố gắng động viên và thuyết phục em bằng những lời khéo léo:
“Ngày xuân vẫn còn dài cho em
Thấu hiểu cảm xúc, thay đổi suy nghĩ.”
Nàng sử dụng một loạt từ ngữ như: thấu hiểu cảm xúc, thịt nát xương mòn, lời thề của quê hương, để thuyết phục Thúy Vân. Nàng kêu gọi Vân bằng tình thân thiết, thấu hiểu cảm xúc nhưng cũng xin em đổi mới suy nghĩ. Lời thơ không chỉ thuyết phục mà còn cầu khẩn, ràng buộc đã giúp Kiều đạt được mục đích của mình: nhờ Vân thay mình trả ơn cho Kim Trọng. Những câu “thấu hiểu cảm xúc”, “lời thề của quê hương” thể hiện sự cầu khẩn từ Kiều đến Vân. Kiều muốn em hiểu và giúp đỡ mình. Để thể hiện sự tôn trọng và trân quý dành cho Vân, Kiều còn dùng bản thân mình để thuyết phục em:
“Dù cuộc đời vẫn gian nan,
Ánh mắt nồng nàn hãy còn tỏa sáng”
Câu “Dù cuộc đời gian nan”, “Ánh mắt nồng nàn” đều ám chỉ sự sống. Thuý Kiều tự biết mình đang gặp khó khăn và nói với người còn sống. Lời đề nghị của Kiều không chỉ chân thành mà còn ràng buộc, khiến Vân không thể từ chối. Nàng biết cách sử dụng lý trí để kiềm chế tình cảm đúng lúc, đúng nơi.
“Cho dù là vợ hay là chồng,
Tận hưởng cuộc đời với tấm lòng nhân từ
Mất đi người thân nhưng vẫn còn chút hy vọng,
Mang theo ký ức đẹp từ quá khứ,”
Kiều đắn đo về tương lai của sự kết hợp giữa Kim Trọng và Vân. Bản thân đã trả nợ với Kim Trọng và báo đáp cha mẹ. Tuy nhiên, trong lòng vẫn còn nỗi bất an, đau khổ và sợ hãi trước cái chết. Cụm từ “ngày xưa” gợi lại kỷ niệm đẹp nhưng cũng đầy cay đắng về mối tình giữa Kim và Kiều. Kiều nhận ra một cách bất ngờ rằng tương lai của cô đang lung lay. Một phía là hạnh phúc với cuộc sống vợ chồng của Vân, một phía là sự cô đơn và hoang mang của bản thân.
“Dù cho có bao nhiêu thăng trầm,
Khắp nơi vẫn còn hương vị tình thân này”
Đứng nhìn những cỏ cây xanh mướt
Cảm nhận hơi thở của gió, chị hiểu khi nào cần trở về
Tâm hồn vẫn mang trọng lời thề đã hứa
Thân xác tan tác như cành tre rơi đền nghìn đốn khắc sâu”
Phần thơ này như là một cách tri âm đối lập, không giống với sự trang trọng ban đầu của cuộc gặp gỡ. Sử dụng một loạt từ ngữ và hình ảnh như “đốt hương”, “ngọn cỏ”, “lá cây”, “hơi thở của gió”, “tâm hồn mang trọng lời thề”, “thân xác tan tác”, “dạ đài”, “cách mặt khuất lời”, “người thác oan” để diễn đạt sự tự nhận thức của Thúy Kiều về bi kịch của số phận đầy rẫy khổ đau. Nàng thương xót cho bản thân và vẫn luôn chịu đựng “mang trọng lời thề” dù khi đã qua đời. Vì thế, Thúy Kiều khẩn cầu với người:
“Dạ đài cách mặt khuất lời
Rồi đổ giọt nước xin ân xá cho người thác oan”
“Dạ đài” là nơi u tối của bóng đêm. Dù “cách mặt khuất lời” nhưng Vân hãy vẫn đổ chén nước “thác oan” cho Kiều. Từ “thác oan” cho thấy Kiều vẫn mang nhiều âu lo, ân hận nên sau khi qua đời, linh hồn vẫn chưa được giải thoát.
“Bây giờ nhành trâm gãy gương tan
Làm sao có thể nén được vô vàn tình cảm!”
Trong câu thơ trên, Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh bi tráng “nhành trâm gãy gương tan”. “Nhành trâm” và “gương” thường được dùng để miêu tả vẻ đẹp của phụ nữ. Nhưng giờ đây, khi nhành trâm gãy, gương tan, điều đó thể hiện tuổi xuân tươi đẹp đã phai mờ. “Vô vàn tình cảm” biểu hiện sự phong phú, không thể nén lại được. Câu thơ một lần nữa thể hiện sự trân trọng, quý trọng của Kiều đối với tình yêu đầu đời. Từ cảm xúc thời gian thực, từ việc đối diện với chính bản thân, Thuý Kiều chuyển sang nói chuyện với Kim Trọng:
“Trăm nghìn tấm lòng trao tặng tình quân
Tình duyên có hạn chừng ấy thôi!”
Tác giả đã sử dụng số từ “Trăm nghìn” để biểu hiện sự lớn lao, vô hạn trong sự đối lập với “hạn chừng ấy thôi” thể hiện sự nhỏ bé, khiêm tốn. Kiều gửi lời “tấm lòng” tạ lỗi đến Kim, nhận lỗi về việc đã lỡ để mất đi “tình duyên” ngắn ngủi. Lời thơ đã diễn tả bi kịch, nỗi đau đớn của Thuý Kiều và khát vọng tình yêu mãnh liệt không ngừng.
Nỗi đau không nguôi, Kiều đã trút hết tâm trạng bằng nước mắt cho số phận của mình:
“Phận số phận bạc như kiếp người
Đành lòng nước chảy hoa trôi không kịp nước trôi chảy”
Số phận của nàng như một tấm gương bạc, vẻ đẹp và tài năng vẫn hoàn hảo nhưng cuộc sống vẫn đầy biến động, không ổn định. Cụm từ “nước chảy hoa trôi” cho thấy sự chấp nhận mệnh số của Kiều, nàng đã tự nhận ra số phận đầy bi thảm của mình, không thể chống lại mà phải chấp nhận. Đằng sau vẻ đẹp và tài năng, nàng phải chịu đựng sự đau khổ, bị ràng buộc bởi “Bạc mệnh” suốt đời.
“Ôi Kim lang! Hỡi Kim lang!
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ bây giờ!”
Kiều quên đi nỗi đau của mình để lo lắng cho người khác. Nàng không chỉ suy nghĩ về việc cứu cha và em, trao lại số phận cho Vân mà còn lo lắng cho người mình yêu thương hết mình. Một cô gái bình thường bây giờ phải đối diện với những suy tư sâu xa, không chỉ vậy, cuộc sống chưa rõ ràng của nàng cũng khiến người khác đau lòng về số phận đầy bi thảm của cô.
Cảm xúc của Kiều chuyển động qua nhiều tâm trạng khác nhau, từ việc suy nghĩ cách cứu cha và em, trao lại số phận của mình, đến việc lo lắng cho người mình yêu thương và đối mặt với cuộc sống không chắc chắn sau này đã gây ra sự đau xót.
Nguyễn Du đã khéo léo sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm trạng của nhân vật, kết hợp giữa ngôn ngữ phổ thông và ngôn ngữ cao cả, cùng với các hình ảnh sâu sắc để xây dựng đoạn trích 'Trao duyên'. Đoạn trích này thể hiện sự nhân đạo cao cả của Nguyễn Du, niềm cảm thông và trân trọng của ông đối với những số phận đau khổ và chỉ trích mạnh mẽ xã hội xưa áp đặt hạnh phúc của con người.
Trân trọng Kiều, chúng ta càng trân trọng tài năng và tấm lòng của Nguyễn Du. Tiếng lòng của Kiều chính là tiếng lòng của rất nhiều người, cuộc đời của nàng đã lưu trong lòng người Việt Nam
Nguyễn Du đã sử dụng thể thơ lục bát linh hoạt, sáng tạo để làm nổi bật vẻ đẹp về hình thể và tâm hồn của nhân vật Thuý Kiều, một người trân trọng lòng hiếu, trân trọng tình nghĩa và hy sinh tất cả vì mối duyên đã hẹn. Tuy nhiên, số phận bất hạnh khiến nàng phải dựa dẫm vào cô em với vẻ đẹp giống hệt mình để thay thế cho mình trong cuộc sống với Kim Trọng. Nguyễn Du thực sự thông thái và sáng tạo trong việc diễn đạt tâm trạng của nhân vật. Đoạn trích này một lần nữa khẳng định tính cách tốt đẹp của Thúy Kiều.
Cảm nhận về vẻ đẹp và tài năng của Thúy Kiều trong Chị em Thúy Kiều - mẫu 18
Nguyễn Du là một nhà thơ tài ba, một bậc thầy của nghệ thuật sử dụng ngôn từ. Tác phẩm nổi tiếng nhất mà ông để lại cho thế hệ sau là kiệt tác 'Truyện Kiều'. Tác phẩm này kể về cuộc sống của nàng Kiều, một người tài năng và xinh đẹp nhưng phải chịu đựng 15 năm gian nan, lênh đênh giữa cuộc đời. Vẻ đẹp và tài năng của nàng Kiều được Nguyễn Du minh họa rõ qua đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều'.
Đoạn trích 'Chị em Thuý Kiều' thuộc phần đầu 'Gặp gỡ và đính ước' trong tác phẩm 'Truyện Kiều'. Đây là phần mà Nguyễn Du giới thiệu về gia đình của Kiều. Đoạn trích này mô tả chi tiết về vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Thuý Kiều, Thuý Vân, đặc biệt là vẻ đẹp của Thuý Kiều.
Nếu trong đoạn trích có 24 câu thơ, Nguyễn Du đã sử dụng 12 câu thơ để diễn đạt vẻ đẹp của Kiều, cho thấy sự ưu ái của ông dành cho nàng. Không chỉ thế, mặc dù Kiều là chị gái của Thuý Vân, nhưng ông lại tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp của Thuý Vân trước khi tới Kiều. Khi miêu tả vẻ đẹp của Kiều, Nguyễn Du đã nhấn mạnh:
'Kiều càng sắc sảo, mặn mà
So với sắc đẹp, tài năng càng phần hơn'
Đây là cách ông tạo ra sự kỳ vọng và mong đợi trong lòng người đọc về vẻ đẹp của Kiều. Nguyễn Du đã mô tả nét đẹp của Kiều như sau:
Mắt như làn thu thủy, nét mày như xuân sơn,
Hoa thua thắm cũng phải ghen tị, liễu kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành,
Vẻ đẹp làm đời màu sắc, tài năng làm hoạ hai.'
Nguyễn Du đã sử dụng hình ảnh tự nhiên để miêu tả vẻ đẹp con người. Thông qua thu thuỷ, xuân sơn, hoa, liễu,... ông thể hiện vẻ đẹp của một phụ nữ tuyệt vời. Khi miêu tả Thuý Vân, ông tập trung vào chi tiết về khuôn mặt, màu da, tóc,... nhưng khi đến Kiều, ông chỉ miêu tả đôi mắt của nàng. Bởi đôi mắt chính là cửa sổ của tâm hồn, chứa đựng tất cả cảm xúc của con người. Với Kiều, đôi mắt đó như là 'làn thu thuỷ', đôi mày lại như 'nét xuân sơn'. Đó là vẻ đẹp không thể diễn tả bằng lời. Đây là cách Nguyễn Du diễn đạt vẻ đẹp của nàng, chỉ cần một nét vẽ là đủ để thấy được vẻ đẹp thanh tú của Kiều.
Như vậy, ngòi bút của Nguyễn Du thực sự tài hoa! Ông so sánh vẻ đẹp của Kiều với 'hoa', với 'liễu', những điều tinh tế và dịu dàng của tự nhiên. Những người xưa thường so sánh mỹ nhân với hoa, với ngọc. Nhưng vẻ đẹp của Kiều vượt ra khỏi tất cả, làm cho 'hoa phải ghen tị, liễu kém xanh', thậm chí 'nghiêng nước nghiêng thành'. Nguyễn Du đã sử dụng những hình tượng này để diễn đạt vẻ đẹp của Kiều. Vẻ đẹp của nàng thật tuyệt vời, khiến cả tự nhiên cũng phải ghen tị. Nhưng khi mô tả vẻ đẹp đó, Nguyễn Du dường như đã cảm nhận được số phận bi đát của Kiều, cuộc sống đầy biến động của nàng. Bởi vẻ đẹp của Kiều đã vượt ra khỏi giới hạn, gây ra những xung đột, không hòa hợp với tự nhiên, vậy thì cuộc sống của nàng cũng sẽ đầy thách thức. Thực sự là như vậy!
Thuý Kiều không chỉ xinh đẹp như 'chim sa cá lặn', mà còn là một người con gái tài năng với nhiều kỹ năng: 'Sắc đẹp có một, tài năng có hai'. Trong khi Nguyễn Du chỉ tập trung vào vẻ đẹp của Thuý Vân, thì với Kiều, ông tập trung vào cả vẻ đẹp và tài năng của nàng, như đã diễn tả:
'Sự thông minh là một phẩm chất thiên phú,
Pha trộn nghệ thuật thi ca, âm nhạc, đan xen với ca từ.
Nghệ nhân đánh đàn phải khắc sâu âm nhạc trong lòng người,
Nhưng sự tài năng riêng biệt của mỗi người sẽ thể hiện vượt trội hơn cả đàn hồ cầm.
Khúc nhạc lựa chọn chính là đường dẫn đến thành công,
Một trời phú quý, nhưng trí tuệ con người mới là điều đặc biệt.'
Thuý Kiều không chỉ là biểu tượng của vẻ đẹp mà còn là minh chứng cho tài năng. Tài năng của nàng không chỉ giới hạn ở việc sáng tác và biểu diễn âm nhạc, mà còn có sức hút và uy lực. Với khả năng đặc biệt trong việc chơi đàn cầm, nàng đã chinh phục loại đàn khó học nhất. Bài hát 'Bạc mệnh' của nàng không chỉ làm lay động lòng người mà còn phản ánh số phận của chính nàng. Điều này chỉ là dấu hiệu cho một cuộc sống đầy biến động và đầy cam go.
Tiếng đàn 'Bạc mệnh' của Kiều đã khiến người nghe cảm thấy xúc động và đau lòng. Điều này chứng tỏ tài năng văn chương của nàng, nhưng cũng là biểu hiện của số phận không may mắn của nàng. Bởi âm nhạc thường thể hiện tâm trạng của người sáng tác, và bài hát đầy u buồn này cũng là dấu hiệu của một cuộc sống đầy thử thách.
Nguyễn Du đã thành công trong việc miêu tả vẻ đẹp và tài năng của Thuý Kiều. Ông đã sử dụng nghệ thuật tượng trưng và so sánh một cách tinh tế để làm nổi bật sự khác biệt giữa Kiều và em gái của nàng. Những từ ngữ và hình ảnh thiên nhiên mà ông sử dụng đã giúp chúng ta hiểu được vẻ đẹp và tài năng xuất sắc của nàng.
Chỉ với những câu thơ của mình, Nguyễn Du đã vẽ nên bức chân dung tuyệt vời của Thuý Kiều, không chỉ về vẻ đẹp mà còn về tài năng của nàng. Nhưng qua những lời ca ngợi ấy, ông cũng đã phản ánh sự đau khổ và bi thương trong cuộc sống của nàng. Điều này là một minh chứng cho sự tôn trọng của Nguyễn Du đối với vẻ đẹp và tài năng của phụ nữ trong xã hội xưa.