1. Bài văn hóa thân Thủy Tinh kể lại chuyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 4
Tôi là Thủy Tinh, chúa tể của vùng nước sâu thẳm. Cách đây khoảng hai nghìn năm, vua Hùng Vương thứ 18 trị vì nước Văn Lang có một công chúa xinh đẹp tên Mị Nương. Khi Mị Nương đến tuổi lập gia đình, tin về việc vua chọn rể đã lan rộng khắp nơi.
Tôi ngay lập tức lên đường đến Phong Châu, với niềm tin rằng với tài năng của mình, tôi chắc chắn sẽ trở thành phò mã của nước Văn Lang. Khi vừa đến cổng thành, tôi thấy một người khác cũng đến cùng mục đích. Hắn tự xưng là Sơn Tinh, đến từ vùng núi Tản Viên. Hắn khoe khoang khả năng làm cho đất nổi lên từ phía đông và dời non từ phía tây. Hắn còn tự mãn rằng hắn có thể làm mọi việc dễ dàng.
Khả năng của hắn quả thực ấn tượng, nhưng tôi cũng không kém. Tôi là Thủy Tinh, người thống trị biển cả. Tôi có thể gọi gió, mưa và làm nước sông dâng cao. Vua Hùng lúng túng vì phải chọn giữa chúng tôi. Nhà vua ra lệnh rằng ai mang sính lễ đến trước sẽ được chọn làm rể.
Khi tôi hỏi về sính lễ, vua đáp: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng; voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi”. Dù khó khăn, tôi vẫn chuẩn bị đủ. Ngay khi mặt trời mọc, tôi đã có mặt trước thành Phong Châu. Nhưng, ở phía tây thành phố, quân của Sơn Tinh đã rước Mị Nương về núi trước tôi.
Tôi tức giận, ra lệnh cho quân đội đuổi theo, gây mưa gió, dông bão, dâng nước sông cao để đánh Sơn Tinh. Nước ngập tràn đồng ruộng và thành Phong Châu như trôi nổi trên biển.
Sơn Tinh đã dùng phép thuật chống lại, xây dựng đê ngăn lũ, làm cho nước của tôi không thể dâng cao hơn. Sau nhiều tháng chiến đấu không hiệu quả, tôi đành phải rút quân. Mỗi năm đến dịp này, nhớ lại việc Sơn Tinh cướp mất Mị Nương, lòng tôi lại đầy căm thù, tôi lại làm mưa gió, dông bão để trả thù, dù biết rằng không thể thắng hắn.
2. Bài văn đóng vai Thủy Tinh kể lại câu chuyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 5
Tôi là Thủy Tinh, người đã nhiều lần giao chiến với Sơn Tinh để giành lấy Mị Nương, nhưng không hiểu sao, mỗi lần đối đầu với Sơn Tinh, tôi đều thất bại.
Ngày hôm đó, khi nghe tin từ các thủy binh và sinh vật dưới biển rằng: “Vua Hùng thứ mười tám có một cô con gái xinh đẹp, hiền hậu, và muốn tìm một người chồng xứng đáng”, tôi lập tức đến cầu hôn. Nhưng Sơn Tinh cũng có mặt ở đó, mặc bộ giáp lấp lánh, mạnh mẽ và cũng không kém phần tài năng: vẫy tay về phía Đông, lập tức nổi lên cồn bãi, vẫy tay về phía Tây, núi đồi mọc lên. Tôi cũng không kém, vung tay gọi gió, mưa bão kéo đến. Vua Hùng không biết chọn ai, bèn gọi các lạc hầu để bàn bạc. Cuối cùng, vua phán:
- Cả hai đều làm tôi hài lòng, nhưng tôi chỉ có một cô con gái. Ai mang sính lễ đến trước sẽ được cưới.
Chúng tôi hỏi về sính lễ, vua đáp:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nếp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ phải đủ một đôi.
Nghe vậy, tôi lo lắng vì những món vua yêu cầu đều là sản vật quý hiếm trong rừng, Sơn Tinh dễ dàng có được. Còn tôi thì ở dưới nước, làm sao có những thứ ấy? Nếu vua yêu cầu cá hay tôm, thì tôi dễ dàng có. Lần này có vẻ khó khăn.
Sáng hôm sau, tôi đã gửi quân đến sớm với sính lễ, nhưng không hiểu sao Sơn Tinh đã đến trước và cưới Mị Nương mất. Tôi tức giận, dẫn quân đuổi theo, trận chiến rất khốc liệt. Tôi tạo ra bão tố, lũ lụt, nước dâng cao cuồn cuộn, ngập cả thành Phong Châu. Dù Mị Nương lo lắng cho cha và dân chúng, tôi không thể làm khác vì tôi muốn chiếm lại nàng. Tôi quyết tâm đánh đến cùng, nhưng Sơn Tinh vẫn bình thản. Dù nước tôi dâng cao bao nhiêu, hắn vẫn làm núi đồi cao bấy nhiêu. Cuối cùng, sau nhiều tháng đánh nhau, thủy binh của tôi kiệt sức, tôi đành phải rút lui.
Kể từ đó, tôi oán hận sâu sắc, năm nào cũng mưa để đánh Sơn Tinh, nhưng không bao giờ thắng để lấy lại Mị Nương. Tôi ra về tay không, lòng đầy oán hận và bị nhân dân chế nhạo vì gây hại cho họ.
3. Bài văn đóng vai Thủy Tinh kể lại câu chuyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 6
Vào thời vua Hùng Vương thứ 18, có một nàng công chúa xinh đẹp tên là Mị Nương. Khi đến tuổi trưởng thành, vua Hùng ra thông báo tìm chồng cho con gái. Tin tức nhanh chóng lan rộng khắp nơi.
Những chàng trai từ khắp nơi đều đến cầu hôn Mị Nương, nhưng không ai làm vua hài lòng. Một ngày đẹp trời, tôi đến để cầu hôn, nhưng không ngờ đã có một đối thủ tên Thuỷ Tinh đến trước. Hắn có khả năng gọi gió và hô mưa, còn tôi cũng không kém, có thể tạo ra cồn cát và dãy núi chỉ bằng một cái vẫy tay. Vua Hùng phân vân, mời các Lạc hầu bàn bạc và quyết định:
- Cả hai đều tài giỏi và xứng đáng, nhưng ta chỉ có một con gái. Vì vậy, ai đem sính lễ đến trước sẽ được gả con gái. Sính lễ gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, tôi đã đến trước và mang đầy đủ lễ vật. Sau đó, tôi rước Mị Nương về núi. Thuỷ Tinh đến muộn, không lấy được vợ, tức giận sai quân đuổi theo đánh tôi để cướp lại Mị Nương. Trận chiến giữa tôi và hắn rất ác liệt. Hắn hô mưa, gọi gió, tạo thành bão tố làm ngập lụt khắp nơi. Nước dâng cao, thành Phong Châu bị nhấn chìm trong biển nước.
Tôi phải dùng phép để dời từng quả đồi và dãy núi nhằm ngăn chặn dòng nước. Thuỷ Tinh làm nước dâng cao bao nhiêu, tôi lại biến núi đồi cao bấy nhiêu. Cuộc chiến kéo dài hàng tháng, cuối cùng Thuỷ Tinh phải rút quân về. Từ đó, hàng năm hắn tiếp tục gây mưa gió, bão lụt để báo thù tôi. Dù có thua trận nhưng hắn vẫn không quên mối thù xưa, cứ hàng năm lại tạo ra bão lũ để trả thù.
4. Bài văn từ góc nhìn của Thủy Tinh kể lại truyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 1
Chào các bạn! Tôi là Thuỷ Tinh, người đã nhiều lần đối đầu với Sơn Tinh để giành Mỵ Nương nhưng không hiểu sao vẫn thất bại.
Hôm đó, tôi nghe tin đồn từ bọn thuỷ binh rằng Hùng Vương thứ 18 có một con gái tên Mỵ Nương, vừa đẹp vừa hiền, vua rất yêu quý và muốn chọn cho nàng một chồng xứng đáng. Tôi lập tức đến cầu hôn, nhưng bất ngờ gặp Sơn Tinh, người cùng đến với mục đích. Anh ta mặc áo giáp, đi mạnh mẽ, cúi lạy vua và trổ tài: vẫy tay về phía đông, bỗng dưng phía đông nổi cồn cát; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên dãy núi.
Mọi người đồn rằng anh ta là Sơn Tinh, chúa tể vùng núi cao. Dù tài giỏi, nhưng tôi là chúa vùng nước thẳm. Tôi tự tin khoe tài, vung tay gọi gió, mưa, tạo ra bão tố làm mọi người khiếp sợ. Sau khi trổ tài, tôi cũng lạy tạ vua Hùng. Ngài phân vân không biết chọn ai, quyết định:
- Cả hai đều xứng đáng, nhưng ta chỉ có một con gái. Ngày mai, ai mang sính lễ đến trước sẽ được gả con gái.
Chúng tôi hỏi về sính lễ, ngài đáp:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Đây là thử thách khó khăn, vì những thứ đó đã có ở Sơn Tinh, tôi phải tìm kiếm vất vả. Nhưng tôi, với tài năng của mình, đã tìm đủ lễ vật. Ngày hôm sau, Sơn Tinh đã đến trước và mang đầy đủ lễ vật rước Mị Nương về núi.
Vì không lấy được vợ, tôi tức giận, mang quân đuổi theo đánh Sơn Tinh. Trận chiến giữa chúng tôi rất khốc liệt. Tôi tạo mưa gió, bão lũ làm ngập lụt khắp nơi. Tuy nhiên, Sơn Tinh vẫn vững vàng, dùng phép bốc dời đồi núi để ngăn dòng nước. Chúng tôi đánh nhau suốt mấy tháng. Cuối cùng, tôi phải rút quân về, mang theo nỗi oán hận.
Kể từ đó, tôi năm nào cũng gây bão lụt để báo thù, nhưng không bao giờ thắng được Sơn Tinh và phải trở về với lòng đầy oán hận.
5. Bài viết dưới góc nhìn của Thủy Tinh về câu chuyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 2
Tôi là Thủy Tinh, một người sống gần biển với khả năng kỳ diệu: gọi gió thì gió đến, hô mưa thì mưa về. Từ nhỏ, tôi đã rất tự hào về tài năng của mình và chưa bao giờ thiếu thốn điều gì mình muốn.
Khi nghe tin vua Hùng Vương thứ mười tám muốn tìm chồng cho con gái, tôi lập tức lên đường để cầu hôn. Đến nơi, tôi gặp đối thủ Sơn Tinh, cũng có nhiều phép thuật đáng gờm. Vua Hùng quyết định: “Ngày mai, ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho người đó.”
Trở về, tôi lập tức tìm kiếm sính lễ nhưng lại là những thứ chỉ có ở vùng núi, rất khó thu thập. Mãi đến sáng hôm sau, tôi mới gom đủ một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao mỗi thứ một cặp. Tuy nhiên, khi tôi đến nơi thì Mị Nương đã được gả cho Sơn Tinh. Tôi nổi giận, lập tức đuổi theo và dùng sức mạnh của mình để tạo ra bão tố, làm ngập lụt khắp nơi. Nhưng Sơn Tinh không nao núng, nâng đồi núi lên cao hơn nước, khiến tôi phải rút lui sau vài tháng chiến đấu kiên trì.
Dù vậy, sự căm phẫn của tôi không hề giảm sút. Mỗi năm, tôi lại dâng nước để chiến đấu với Sơn Tinh, không ngừng cố gắng cho đến khi chiến thắng.
6. Bài viết dưới góc nhìn của Thủy Tinh về câu chuyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh' số 3
Tôi là Thủy Tinh, một người sống gần biển với nhiều phép thuật kỳ diệu. Tôi có khả năng tạo mưa, gió, bão tố và lũ lụt. Hàng năm, tôi đều dâng nước để tấn công Sơn Tinh ở vùng núi Tản Viên, nhưng đều thất bại. Nhiều người thắc mắc vì sao tôi lại kiên trì như vậy. Thực ra, mối thù giữa chúng tôi đã bắt đầu từ lâu.
Hồi đó, tôi còn trẻ và khao khát cưới nàng Mị Nương xinh đẹp, nên đã không ngại vượt đường xa đến vùng núi để cầu hôn. Lần đầu tiên tôi gặp Sơn Tinh, ấn tượng ban đầu của tôi về hắn khá bình thường vì hắn cũng là một thanh niên tài giỏi, có khả năng di dời núi non. Sau khi nhận được yêu cầu sính lễ, tôi đã lập tức trở về để chuẩn bị. Nhưng khi tôi vất vả mang đủ sính lễ đến, thì Sơn Tinh đã cưới Mị Nương mất rồi.
Giận dữ, tôi lập tức đuổi theo, muốn cướp Mị Nương về. Tôi tạo ra mưa bão, nước lũ dâng cao, nhấn chìm đồng ruộng, nhà cửa và cả thành Phong Châu. Nhưng Sơn Tinh không hề sợ hãi. Hắn bình tĩnh nâng đồi núi cao lên để chống lại lũ. Tôi nâng nước lên bao nhiêu, hắn lại nâng núi lên bấy nhiêu. Cuối cùng, sau nhiều tháng chiến đấu, tôi kiệt sức và phải rút lui.
Kể từ đó, tôi và Sơn Tinh trở thành kẻ thù không đội trời chung. Hàng năm, tôi tiếp tục dâng nước để trả thù.