Tôi tin rằng
khi ta dành thời gian cho bản thân, đọc sách và suy ngẫm, ta sẽ tìm thấy sự yên bình trong tâm hồn. Và với tôi, nơi để trở về là MyBook!
Mọi sự gặp gỡ trên cuộc đời đều mang ý nghĩa đặc biệt...
Hàng ngày, tôi dành một ít thời gian lướt Facebook, chỉ là lướt qua mà thôi, với một tốc độ nhanh đến chóng mặt, không like, không share, không comment gì cả. Nhưng có lẽ với tốc độ đó, tôi đã bỏ lỡ nhiều điều thú vị. Thường thì tôi chỉ dừng lại để đọc một vài câu trích dẫn hay, xem một số video thú vị về tin tức trong ngày, và đôi khi xem một vài đoạn trailer phim trước khi quyết định xem. Mọi thứ diễn ra quá nhanh chóng. Nhưng một ngày, tôi tình cờ dừng lại ở một bài viết từ MyBook, nhấp chuột vào nút 'xem thêm', và tôi phát hiện ra một liên kết: Đăng ký để trở thành cộng tác viên của MyBook tại đường link: http://bit.ly/MyBook_ctv. Thú vị quá! Lúc ấy, tôi cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chỉ đơn giản là điền đơn đăng ký để trở thành một phần của Viện sách với suy nghĩ hết sức đơn giản: 'Thử xem, chẳng mất gì cả.' Và kết quả thật không ngờ, tôi chính thức trở thành thành viên thứ 85.
Mình có thói quen mỗi ngày dành một chút thời gian lướt facebook, chỉ lướt thôi, với một vận tốc nhanh đến chóng mặt, không like dạo, không share, không comment gì cả. Nếu có thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. Với một tốc độ như vậy thì xem được gì nhỉ? Có lẽ mình đã bỏ lỡ khá nhiều điều thú vị chăng? Thường thì mình sẽ dừng lại đọc một vài câu quotes hay hay, xem một vài videos thú vị về tin tức nổi bật trong ngày, thi thoảng xem một số đoạn trailers rồi tìm phim xem,... Mọi thứ diễn ra hết sức nhanh chóng. Thế mà thật tình cờ, mình lại vô tình dừng ở một bài post của MyBook, nhấp chuột vào phần see more, mình thấy có đường link: Đăng ký để trở thành cộng tác viên của MyBook tại link: http://bit.ly/MyBook_ctv. Ồ, có vẻ thú vị! Lúc ấy cũng chẳng nghĩ gì nhiều, mình điền đơn đăng ký làm cộng tác cho Viện sách với suy nghĩ hết sức giản đơn: Thử xem, biết đâu đỗ. Và kết quả chẳng thể ngờ đến, mình chính thức trở thành thành viên thứ 85.
Trải qua những ngày đầu ở MyBook, mọi thứ đều mới mẻ và thú vị. Tuy nhiên, bài viết đầu tiên của tôi lại không thành công như mong đợi!
Khi bắt đầu, tôi được các anh chị leader đào tạo về nhiều kỹ năng: từ viết bài, thiết kế ảnh đến cách viết email chuyên nghiệp,... Tất cả những điều này đều mới mẻ với tôi. Bài viết đầu tiên của tôi cũng là bài gửi trong mail đăng ký cộng tác. 'Độ dài tối thiểu của một bài review là 2500 từ' - con số này ban đầu khiến tôi cảm thấy sốc! Làm sao để tăng số từ từ 1500 lên thành 2500? Nhưng tôi quyết không bỏ cuộc và cố gắng gấp đôi số từ. Khi nội dung đã ổn định, tôi lại gặp khó khăn với việc thiết kế ảnh. Trước đây, tôi chỉ thiết kế ảnh cho vui, không tuân theo một format cụ thể nào. Một bài viết cần bao nhiêu ảnh? Câu quote nên như thế nào? Hashtag thì sao? Logo thì lấy ở đâu? Tất cả những điều này tuy đã được hướng dẫn nhưng do thiếu thực hành nên tôi vẫn cảm thấy mơ hồ. Với tính cách hơi cứng đầu, tôi luôn nghĩ rằng: Điều gì tôi có thể tự tìm hiểu và tự làm được, tôi sẽ không hỏi và không nhờ ai giúp đỡ! Vậy là tôi lại tự mò mẫm tìm đọc những bài viết xuất sắc của MyBook, tìm những ứng dụng hữu ích để thiết kế ảnh,... Loay hoay cả tuần, cuối cùng thì bài viết đầu tiên của tôi cũng hoàn thành. Nhìn lại, không thể tin được rằng tôi đã từng có một bài review 'thất bại' như thế!
Một cộng tác viên mới viết một bài rồi lại xin nghỉ một tháng. Sẽ có điều gì xảy ra tiếp theo?
Trải qua những ngày đầu ở MyBook, mọi thứ đều mới mẻ và thú vị. Tuy nhiên, bài viết đầu tiên của tôi lại không thành công như mong đợi!
Khi bắt đầu, tôi được các anh chị leader đào tạo về nhiều kỹ năng: từ viết bài, thiết kế ảnh đến cách viết email chuyên nghiệp,... Tất cả những điều này đều mới mẻ với tôi. Bài viết đầu tiên của tôi cũng là bài gửi trong mail đăng ký cộng tác. 'Độ dài tối thiểu của một bài review là 2500 từ' - con số này ban đầu khiến tôi cảm thấy sốc! Làm sao để tăng số từ từ 1500 lên thành 2500? Nhưng tôi quyết không bỏ cuộc và cố gắng gấp đôi số từ. Khi nội dung đã ổn định, tôi lại gặp khó khăn với việc thiết kế ảnh. Trước đây, tôi chỉ thiết kế ảnh cho vui, không tuân theo một format cụ thể nào. Một bài viết cần bao nhiêu ảnh? Câu quote nên như thế nào? Hashtag thì sao? Logo thì lấy ở đâu? Tất cả những điều này tuy đã được hướng dẫn nhưng do thiếu thực hành nên tôi vẫn cảm thấy mơ hồ. Với tính cách hơi cứng đầu, tôi luôn nghĩ rằng: Điều gì tôi có thể tự tìm hiểu và tự làm được, tôi sẽ không hỏi và không nhờ ai giúp đỡ! Vậy là tôi lại tự mò mẫm tìm đọc những bài viết xuất sắc của MyBook, tìm những ứng dụng hữu ích để thiết kế ảnh,... Loay hoay cả tuần, cuối cùng thì bài viết đầu tiên của tôi cũng hoàn thành. Nhìn lại, không thể tin được rằng tôi đã từng có một bài review 'thất bại' như thế!
Một cộng tác viên mới viết một bài rồi lại xin nghỉ một tháng. Sẽ có điều gì xảy ra tiếp theo?
Khi bài viết đầu tiên được công bố, tôi đồng thời xin phép nghỉ một tháng. Thời gian đó, nhiều vấn đề cá nhân đang chồng chất: các kì thi đang đến gần, còn có cuộc khảo sát của trường và kiểm tra học kì. Tôi cũng phải suy nghĩ liệu nên tiếp tục tham gia câu lạc bộ mà tôi đã tham gia gần một năm không?
Sau một tháng...
Tôi quay lại như đã hứa với bài viết thứ hai. Tôi cảm thấy mọi thứ đã ổn hơn trước. Nhưng không! Phần lớn những gì tôi đã được đào tạo trước đó, giờ đây chỉ còn nhớ được một phần nhỏ. Tôi phải học lại từ đầu. Mọi thứ vẫn khó khăn, nhưng không còn là nỗi ám ảnh như trước. Mỗi khi gặp lỗi, tôi phải sửa và rồi lại gặp lỗi mới. Việc mắc sai lầm khi viết review là điều mà một cộng tác viên mới như tôi rất sợ. Những câu hỏi như: 'Em đã đọc kỹ bài viết chưa?' hay 'Em có chắc là đã theo đúng format của nhóm không?' khiến tôi lo sợ. Tôi nhớ một câu từ Kinh Phật: 'Đáng khâm phục nhất trong cuộc sống là dám đứng lên sau mỗi lần gục ngã.' Và tôi đã lựa chọn đứng lên và sửa chữa sai lầm của mình. Dù không như mong đợi, nhưng tôi vui vì những thay đổi tích cực đó.
Sau 6 tháng - khoảng thời gian đó
đó
thời gian đủ
Có thể thời gian cần thay đổi một con người?
Trước đây, tiêu chuẩn hiệu suất là phải viết ít nhất 3 bài mỗi tháng. Đối với tôi, con số đó thật là lớn, bởi thậm chí trong một năm, tôi chỉ đọc vài cuốn sách, và thậm chí có khi đọc mà để dở dang. Để trở thành cộng tác viên có chứng chỉ, tôi phải viết ít nhất 9 bài - tương đương với 9 cuốn sách. Đã từ khi biết đọc, nếu không tính sách giáo khoa, tôi chẳng bao giờ đọc nhiều như vậy (có lẽ không ai muốn đọc sách giáo khoa?!). Bố mẹ luôn khuyến khích tôi đọc sách, nhưng thực tế là dù có một tủ sách đầy, đủ để viết review trong vài năm, cùng với rất nhiều sách điện tử, nhưng tôi chưa bao giờ chạm đến chúng. Ban đầu, tôi chỉ dự định làm cộng tác viên trong 3 tháng, mỗi tháng 3 bài, rồi sau đó sẽ rời đi. Đôi khi nghĩ đến việc ngồi đọc sách, ghi chú để viết review thì tôi cảm thấy sợ hãi, nản lòng và muốn từ bỏ. Nhưng lại có những tháng tôi viết đến 4, 5 cuốn sách để đạt được lượt xem hàng tháng cao nhất. Và sau 6 tháng, tôi vẫn là cộng tác viên của MyBook!
Trong 6 tháng - một khoảng thời gian không ngắn nhưng cũng không dài. Đối với nhiều người, họ đã đạt được rất nhiều thành công: kiếm được nhiều tiền, mua nhà, mua xe, giành được học bổng toàn phần, đạt được những thành tựu đáng nể,... Tôi không thể đạt được những điều đó. Nhưng sau 6 tháng làm cộng tác viên của MyBook, tôi nhận ra rằng bản thân đã thay đổi rất nhiều. Trong 6 tháng đó, tôi đã đọc hơn 30 cuốn sách. Tôi không thể trở thành một con người hoàn hảo, nhưng tôi đã thay đổi rất nhiều so với trước. Với tôi, sự thay đổi tích cực đã giúp tôi trưởng thành hơn, tôi nhận ra những bài học giản đơn mà giờ mới thực sự hiểu.
1. Nếu đã làm, hãy làm hết mình.
Trước đây, tôi rất ít đọc sách và hầu như mỗi cuốn sách đều để dở dang. Thế mà giờ đây tôi lại trở thành một cộng tác viên viết review sách? Nghe có vẻ khó tin với chính bản thân tôi. Với tôi, mỗi cuốn sách trên 100 trang đã là quá dày. Việc phải viết ít nhất 3 cuốn sách mỗi tháng, làm thế nào để đọc kịp? Tôi là người 'thèm chóng chán', thích làm gì làm đó, nên có rất nhiều thứ tôi bỏ dở giữa chừng. Viết review sách cũng vậy, đôi khi tôi nghĩ: Chỉ cần viết xong, viết đủ để đạt tiêu chuẩn, nhận chứng chỉ thôi. Nhưng ý nghĩ đó bị dập tắt bởi anh chị trong nhóm, họ đã giúp tôi hiểu rằng: Bài viết không chỉ viết cho bản thân mà còn lan toả đến mọi người, mang văn hoá đọc đến với độc giả trên toàn quốc. Không ai muốn đọc một bài review rỗng tuếch. Một bài viết không đầu tư, ngôn từ không rõ ràng, văn phong lỏng lẻo sẽ ảnh hưởng đến chất lượng và sự tin tưởng, lòng yêu mến của mọi người dành cho MyBook. Viết bài không chỉ để hoàn thành, mà còn là để dành tâm huyết cho bản thân và cho mọi người.
2. Viết bài không chỉ để hoàn thành, mà còn để dành tâm huyết cho bản thân và cho mọi người.
2
. Khi bắt đầu một công việc, hãy dứt khoát và kiên định cho đến khi hoàn thành.
”.
Ngoài việc đọc những cuốn sách được giới thiệu bởi bố mẹ và người thân, tôi có một sở thích khá lạ: chỉ cần nghe tên sách thấy hấp dẫn là tôi sẽ đặt mua ngay lập tức. Sở thích này đã đưa tôi vào tình thế khó xử nhiều lần, bởi dù tên sách có hay thế nào, nội dung thì… vượt quá khả năng tiếp nhận của tôi. Kết quả là, nhiều cuốn sách đã được mua về nhưng chỉ đơn giản là xếp gọn trong tủ và không bao giờ được chạm tới. Khi lần đầu tiên nhận được yêu cầu viết sách từ nhóm offline, tôi vẫn giữ lại sở thích đó để chọn sách. Deep learning – Cuộc cách mạng học sâu – nghe tên thì thật sự hấp dẫn, nhưng khi nhận được và đọc thì mới nhận ra rằng nội dung của nó không hề đơn giản như tôi tưởng. Đối với tôi, đó là một lĩnh vực kiến thức vô cùng sâu rộng, là những khái niệm, tri thức mà tôi chưa bao giờ được tiếp xúc trước đây. Tôi không thể bỏ cuộc, không thể từ chối nữa. Sách đã được chọn là của tôi, và tôi phải hoàn thành tốt nhiệm vụ đó, như một cơ hội học hỏi thêm nhiều kiến thức mới.
3
. Khi bạn nói ra điều gì đó, hoặc làm điều gì đó, hãy chịu trách nhiệm với lời nói và hành động của mình.
.
Một phần là do được cha mẹ chiều chuộng, một phần cũng là do tính cách kiêu ngạo, khó tính, nên có những lúc tôi cảm thấy tự ái của mình quá cao, không chịu lắng nghe ý kiến của người khác, luôn cho rằng mình luôn đúng. Và đặc biệt là tôi không bao giờ chịu nhận lỗi, luôn trách nhiệm cho người khác. Nhưng thời gian làm việc tại MyBook đã giúp tôi nhận ra rằng: Hãy là người có trách nhiệm. Trách nhiệm với bản thân và với tất cả mọi người.
4
. Nếu muốn đi nhanh, hãy đi một mình, nhưng nếu muốn đi xa, hãy đi cùng nhau.
Trước đây, tôi không thích làm việc nhóm vì những thành viên khác thường không làm theo ý mình. Tôi có thể tự mình làm lại cả một bài thuyết trình, một dự án tiếng Anh chỉ vì tôi không hài lòng với quan điểm và phong cách làm việc của những người khác. Nhưng hiện tại, tôi đã thay đổi nhiều hơn. Tôi hiểu rằng: sự hợp tác, kết nối và hỗ trợ lẫn nhau sẽ tạo ra những điều kỳ diệu: có thể là những hình ảnh thiết kế chuyên nghiệp, những bài viết hay, những nội dung chất lượng,... Đó chính là hiệu quả tuyệt vời của làm việc nhóm mà MyBook đạt được. Tuy nhiên, cũng cần hiểu rằng: làm việc nhóm không phải là phụ thuộc hoàn toàn vào những thành viên khác, làm việc nhóm là để học hỏi những điều tốt đẹp từ họ để tự hoàn thiện bản thân, nâng cao hiểu biết và kỹ năng của mình.
5
. Hãy luôn kiên nhẫn với quyết định của mình.
Khi phải đưa ra quyết định, thường ta sẽ nhận được lời khuyên từ người khác. Đó có thể là lời khuyên tích cực, những động viên hữu ích, nhưng cũng có thể là những lời nói làm lung lay dự định ban đầu của ta. Sau khi đã cân nhắc kỹ lưỡng mọi ý kiến đóng góp, nếu bạn vẫn quyết tâm đi theo ý định ban đầu, hãy kiên nhẫn giữ vững điều đó. Chia sẻ kế hoạch cá nhân với người khác cũng có nhiều điều tốt. Tuy nhiên, cá nhân mình không ưa thích điều này lắm vì khi làm vậy, mình cảm thấy sự nỗ lực để đạt được mục tiêu giảm đi một nửa. Người ta thường nói: 'Kỉ lục được tạo ra để bị phá vỡ'. Ngay từ khi bắt đầu làm cộng tác viên tại MyBook, mình đã quyết định sẽ vượt qua số lượng bài viết review của người khác trước khi nghỉ. Để chiến thắng, chúng ta cần hiểu rõ đối thủ là ai, họ là người như thế nào, đã đạt được những thành tựu gì,...?
MyBook với tôi là...
Đó là câu hỏi được đặt ra trong một trò chơi nhỏ nhân dịp kỷ niệm sinh nhật thứ ba của Viện sách. Vậy MyBook với tôi có ý nghĩa gì nhỉ? Mình chưa bao giờ có một định nghĩa cụ thể nào về MyBook. Là ngôi nhà? Gia đình thứ hai? Người yêu? Crush?... Có thể là mình chưa tìm đủ lý do để chứng minh cho những định nghĩa đó, nhưng trong 6 tháng làm cộng tác viên tại Viện sách, mình có thể khẳng định rằng: MyBook chính là nơi đã giúp mình thay đổi rất nhiều - không trở thành một con người hoàn hảo tuyệt đối nhưng thực sự là phiên bản tốt hơn của bản thân trước đây.
Hôm trước lướt Facebook, mình đọc được một bài viết ngắn về “Động lực của học” của thầy Đỗ Ngọc Thống. Trong đó, có một đoạn mà mình rất ấn tượng:
Có một cậu bé nghĩ rằng việc đeo kính cận sẽ giúp đọc sách và trở thành một người thông minh. Có nhiều bạn tin rằng chỉ cần nhập học vào trường Harvard thì sẽ trở thành nhà khoa học nổi tiếng. Harvard cũng như nhiều trường đại học hàng đầu trên thế giới không có bất kỳ phép màu nào tạo ra những sinh viên xuất sắc; tất cả đều phải dựa vào sự nỗ lực của chính bản thân mỗi người. Phương châm của hơn 100 thư viện trong trường Harvard là: “Nếu bạn muốn tiếp thu kiến thức mới, hãy đến và đọc sách. Nếu bạn chọn sự bình thường thoải mái, hãy đi ngủ.” Các trường học ở đất nước ta không biết thư viện mở cửa lúc nào. Thư viện ở Harvard mở cửa lúc 4:30 sáng.
Thật đúng như vậy, cuộc sống sẽ đổi thay qua những trang sách mà chúng ta đọc. Và MyBook là nơi giúp tôi tiến gần hơn tới những thay đổi đó!
XIN CẢM ƠN VÌ MỌI THỨ!
Kim Chi - MyBook