1. Giới thiệu trò chơi: Trốn tìm
Ngày xưa, khi cuộc sống còn thiếu thốn phương tiện giải trí như tivi, laptop hay máy chơi game, trẻ em đã sáng tạo ra nhiều trò chơi dân gian để vui chơi vào những buổi chiều. Trốn tìm là một trò chơi nổi bật, đầy sáng tạo và mang đậm tính trẻ thơ.
Trốn tìm đã xuất hiện từ lâu trong đời sống người dân Việt Nam, còn gọi là ú tim ở miền Trung và năm mươi năm mươi ở miền Nam. Trong các vùng nông thôn, trẻ em thường tập trung chơi vào buổi chiều hoặc tối tại những địa điểm như đầu đình, gốc đa - những nơi diễn ra sinh hoạt cộng đồng.
Trò chơi được chơi theo nhóm từ sáu người trở lên. Người thua oẳn tù xì sẽ bị bịt mắt bằng một tấm vải, và trong khoảng thời gian khoảng năm mươi giây, những người khác sẽ tìm nơi ẩn nấp an toàn.
Sau thời gian này, người bị bịt mắt sẽ bắt đầu tìm kiếm. Những người bị phát hiện sẽ bị loại, và nếu tìm ra hết, người tìm sẽ sống sót và người đầu tiên bị tìm sẽ thay thế. Nếu không tìm ra hết, người tìm có thể hô “tha gà” để tiếp tục tìm người sau.
Theo luật, người đầu tiên bị tìm sẽ có khả năng trở thành người tìm tiếp theo, trừ khi có người khác cứu. Trò chơi thường diễn ra vào xế chiều hoặc tối, với nhiều chỗ ẩn nấp, khiến trò chơi trở nên hấp dẫn hơn khi người tìm không dễ phát hiện.
Người chơi luôn mong mình là người cuối cùng bị tìm để cứu những người khác và chiến thắng. Trò chơi không chỉ sáng tạo mà còn đầy hồi hộp, thường chỉ trẻ em tham gia, làm nên ký ức đẹp về tuổi thơ. Dù công nghệ phát triển, trốn tìm vẫn giữ được giá trị văn hóa lâu đời của người Việt.
Chúng ta tin rằng, mặc dù công nghệ hiện đại ngày càng phát triển, các trò chơi điện tử không thể thay thế được giá trị và vẻ đẹp của trò chơi trốn tìm.

2. Giới thiệu trò chơi: Ô ăn quan
Từ lâu, nền văn học dân gian đã ăn sâu vào đời sống của người Việt, với nhiều trò chơi dân gian trở nên quen thuộc, đặc biệt là ở nông thôn. Một trong số đó là trò chơi ô ăn quan.
Ô ăn quan đã có mặt từ rất lâu và trở thành trò chơi phổ biến, đặc biệt đối với các bé gái. Đây không chỉ là trò chơi giải trí mà còn đòi hỏi chiến thuật cao. Một số cho rằng trò chơi này có nguồn gốc từ bàn cờ mancala ở Ả Rập (khoảng 1580 – 1150 TCN) và được truyền bá đến Việt Nam.
Để chơi ô ăn quan, cần chuẩn bị các quân “quan” và “dân” bằng những vật liệu ổn định như sỏi, hạt quả, hoặc mảnh gỗ. Quân “quan” phải lớn hơn hoặc khác hình dạng quân “dân” để dễ phân biệt. Số lượng quân quan luôn là hai, còn dân thường là năm mươi.
Trò chơi thường có hai người. Mỗi người ngồi ở một cạnh dài của hình chữ nhật, với mục tiêu là người có tổng số quân dân quy đổi nhiều hơn sẽ thắng. Người chơi sẽ di chuyển quân theo lượt để ăn càng nhiều quân dân và quan của đối phương.
Khi lượt chơi đến, người chơi sẽ rải quân từ một ô có quân, di chuyển theo chiều tùy ý. Nếu rải quân đến ô có quân thì tiếp tục rải tiếp. Nếu đến ô trống rồi đến ô có quân, người chơi được ăn quân trong ô đó. Nếu không còn quân để rải, người chơi phải sử dụng quân đã ăn được để đặt vào các ô để tiếp tục chơi.
Trò chơi kết thúc khi toàn bộ dân và quan ở hai ô quan đã bị ăn hết. Nếu vẫn còn dân sau khi ô quan đã bị ăn hết, quân trong các ô còn lại thuộc về người chơi bên đó. Ô quan có ít dân gọi là quan non và luật chơi có thể quy định không được ăn quan non để tăng thêm phần thú vị.
Trò chơi ô ăn quan không chỉ thú vị mà còn yêu cầu chiến thuật cao, phù hợp với không gian nhỏ, và thường đi kèm với các bài đồng dao như:
'Hàng trầu hàng cau
Là hàng con gái
Hàng bánh hàng trái
Là hàng bà già
Hàng hương hàng hoa
Là hàng cúng Phật.'

3. Giới thiệu trò chơi: Ú tim
Ngày xưa, khi điều kiện sinh hoạt và giải trí còn hạn chế, trẻ em đã sáng tạo ra nhiều trò chơi dân gian để vui đùa trong thời gian rảnh. Những trò chơi đơn giản nhưng đầy sáng tạo này không chỉ phản ánh tâm hồn trong sáng của trẻ thơ mà còn thể hiện những nét văn hóa, phong tục của người xưa. Một trong những trò chơi dân gian đặc sắc được yêu thích là trò ú tim.
Trò ú tim có nguồn gốc lâu đời trong văn hóa Việt Nam và còn được biết đến với tên gọi khác như trò trốn tìm ở miền Bắc và trò năm mươi năm mươi ở miền Nam. Ở các làng quê xưa, trẻ em thường tụ tập vào buổi tối tại các địa điểm như đầu đình hay gốc cây đa để cùng chơi.
Trò chơi ú tim thường gồm một người bị bịt mắt bằng khăn hoặc vải, không nhìn thấy người khác. Trong thời gian khoảng năm mươi giây, những người còn lại sẽ tìm chỗ ẩn nấp. Sau thời gian này, người bị bịt mắt sẽ tìm kiếm xung quanh. Những người bị tìm thấy sẽ bị loại khỏi trò chơi, và người đầu tiên bị tìm thấy sẽ trở thành người đi tìm tiếp theo nếu không có ai cứu.
Trò ú tim thường diễn ra vào buổi tối ở những khu vực rộng rãi, giúp tăng phần thú vị cho trò chơi khi người đi tìm gặp khó khăn trong việc tìm kiếm. Trẻ em rất hào hứng với việc ẩn nấp và mong muốn trở thành người cuối cùng bị tìm thấy. Khi trò chơi thành công, điều đó cũng đồng nghĩa trò ú tim đã thành công.
Trẻ em cùng chơi trò ú tim thường là bạn bè trong xóm, cùng lứa tuổi nên rất vui vẻ. Thời gian chơi vào buổi tối là khoảng thời gian tự do, không bị ràng buộc bởi người lớn hay các công việc khác. Mặc dù có người thắng, người thua, nhưng không có mâu thuẫn vì trẻ em coi trò chơi là vui vẻ và có ý nghĩa khi chơi hết mình.
Trò ú tim dù có từ lâu nhưng vẫn giữ nguyên nội dung cơ bản, chỉ thay đổi hình thức một chút để phù hợp hơn với trẻ em hiện đại. Ví dụ, khi người bị bịt mắt đếm, họ sẽ hát bài “năm mười mười năm hai mươi, hai năm, ba mươi… cho đến một trăm” và thêm câu “Ông trời có mắt, đi bắt trẻ con cách xa ba bước, chết hết cả đàn” trước khi bắt đầu tìm.
Trò chơi này chủ yếu được duy trì ở các vùng nông thôn nghèo, nơi trẻ em thiếu thốn vật chất và không tiếp xúc nhiều với công nghệ. Đáng tiếc là nhiều trẻ em thành phố, do tiếp xúc sớm với công nghệ, đã mất đi sự hồn nhiên và không biết đến những trò chơi dân gian như ú tim. Hy vọng rằng những trò chơi dân gian thú vị như ú tim sẽ được nhiều người biết đến hơn để cứu vãn tuổi thơ đang bị ảnh hưởng bởi công nghệ.

4. Giới thiệu trò chơi: Bịt mắt bắt dê
Bịt mắt bắt dê là một trò chơi dân gian phổ biến, chủ yếu dành cho trẻ em từ 6 đến 15 tuổi với cách chơi đơn giản. Trò chơi có thể có nhiều biến thể tùy theo từng địa phương. Đây không chỉ là trò chơi cho hai người mà là hoạt động tập thể, giúp vui chơi và rèn luyện cơ thể, đồng thời thể hiện khát vọng chiến thắng của mỗi đứa trẻ.
Trò chơi diễn ra trên một sân cỏ, nơi người chơi tạo thành một vòng tròn. Một người sẽ được bịt mắt bằng khăn hoặc vải, trong khi những người khác đứng xung quanh. Khi người bị bịt mắt hô “bắt đầu” hoặc “đứng lại”, tất cả phải ngừng di chuyển.
Người bị bịt mắt sẽ bắt đầu tìm kiếm và những người khác cố gắng tránh bị bắt, tạo ra nhiều tiếng động để gây phân tâm. Nếu ai đó bị bắt và người bị bịt mắt đoán đúng tên, người đó sẽ ra chơi, còn nếu đoán sai thì tiếp tục bị bịt mắt. Nếu có người muốn tham gia thì phải vào làm cùng và người bị bịt mắt sẽ được ra ngoài hoặc oẳn tù tì để quyết định. Trò chơi kết thúc trong bầu không khí sôi động và vui vẻ, đầy tiếng cười.
Bịt mắt bắt dê không chỉ an toàn và gần gũi với người Việt mà còn có lợi cho sự phát triển thể chất và trí tuệ của trẻ em. Trẻ em không chỉ rèn luyện thể chất mà còn cải thiện kỹ năng phán đoán, định hướng và phản ứng nhanh nhẹn.
Trò chơi này cũng thu hút cả người lớn và thường xuất hiện trong các dịp Tết và lễ hội quan trọng, tạo ra bầu không khí vui nhộn và đầy phấn khích. Bịt mắt bắt dê không chỉ là trò chơi mà còn là phần của nền văn hóa dân tộc Việt Nam, giúp nâng cao sự khéo léo, tư duy và tình cảm giữa bạn bè và gia đình.
Ngày nay, với sự phát triển của công nghệ, trò chơi dân gian ngày càng ít được biết đến. Trẻ em hiện đại thường không có cơ hội làm quen với những trò chơi truyền thống như bịt mắt bắt dê. Vì vậy, cần duy trì và phổ biến những trò chơi dân gian này để bảo tồn văn hóa và giúp trẻ em phát triển toàn diện.

5. Giới thiệu trò chơi: Kéo co
Việt Nam nổi bật với truyền thống văn hóa phong phú và đa dạng, trong đó các trò chơi dân gian là những phần không thể thiếu, góp phần tạo nên bản sắc văn hóa đặc trưng của dân tộc. Một trong những trò chơi dân gian thú vị và được yêu thích là kéo co.
Trò chơi kéo co đã tồn tại từ rất lâu, len lỏi vào đời sống văn hóa của người Việt một cách tự nhiên. Những bằng chứng từ thời Ai Cập cổ đại cho thấy trò chơi này đã được tổ chức từ năm 2500 trước Công Nguyên. Tại Việt Nam, kéo co trở thành một trò chơi phổ biến trong các làng quê.
Kéo co là một môn thể thao đồng đội, tập trung vào sức mạnh và tinh thần hợp tác. Đây không chỉ là một trò chơi rèn luyện sức khỏe mà còn là hoạt động thể hiện tinh thần đồng đội và mang lại niềm vui trong các lễ hội. Ở Việt Nam, kéo co là trò chơi dân gian truyền thống không thể thiếu trong các dịp lễ tết và hội hè.
Để chơi kéo co, bạn chỉ cần một sợi dây thừng dài khoảng 10 mét, tùy theo số lượng người chơi mà điều chỉnh độ dài cho phù hợp. Trò chơi thường chia thành hai đội, mỗi đội kéo dây để làm cho đội đối phương ngã về phía mình. Sợi dây có gắn một chiếc khăn đỏ, bên nào kéo khăn đỏ qua vạch của mình trước sẽ thắng.
Kéo co không phân biệt nam nữ, chỉ cần có sức khỏe tốt là có thể tham gia. Thông thường, người chơi nắm tay nhau để kéo dây, trong khi các thành viên khác ôm bụng của người đứng trước để kéo. Nếu sợi dây bị đứt, đội đó thua cuộc. Kéo co thường thi đấu ba hiệp, đội nào thắng hai hiệp trước là đội chiến thắng.
Trong mỗi trận đấu, có một trọng tài để phân định thắng thua. Khi có hiệu lệnh, cả hai đội phải dùng toàn bộ sức lực để kéo dây về phía mình. Trận đấu có thể kéo dài từ vài giây đến vài phút, đòi hỏi chiến thuật và sức lực. Sự cổ vũ nhiệt tình của khán giả cũng có thể thúc đẩy đội chơi.
Kéo co không chỉ mang lại niềm vui và tiếng cười mà còn giúp rèn luyện tinh thần đoàn kết. Mặc dù xã hội hiện đại có nhiều trò chơi mới, trò chơi dân gian kéo co vẫn giữ được giá trị văn hóa và bản sắc dân tộc. Nó sẽ mãi là niềm vui của trẻ em và gợi nhớ về những ký ức tuổi thơ. Hy vọng mọi người sẽ cùng nhau gìn giữ và trân trọng nét đẹp truyền thống này.

6. Giới thiệu trò chơi: Thả diều
“Cánh diều căng gió
Vút bay giữa không trung
Diều như hạt cau
Phơi mình trên nền trời”
('Thả diều' - Trần Đăng Khoa)
Hình ảnh con diều bay lượn trên bầu trời đã trở thành một phần không thể thiếu trong văn hóa người Việt, là trò chơi dân gian quen thuộc qua nhiều thế hệ.
Trò chơi thả diều có nguồn gốc từ Trung Quốc, nơi chiếc diều đầu tiên được chế tạo bằng gỗ bởi Lỗ Ban đã bay trên mảnh đất này và trở thành một phần của văn hóa Trung Hoa. Dần dần, thả diều cũng được yêu thích ở Việt Nam và trở thành một trò chơi dân gian gắn bó với đời sống văn hóa. Những bức tranh Đông Hồ mô tả hình ảnh bé trai cưỡi trâu với diều bay trên trời cũng thể hiện vẻ đẹp của trò chơi này trong văn hóa dân gian.
Diều là một thiết bị khí cụ, tận dụng sức gió để bay lên. Khung diều thường làm bằng tre hoặc gỗ, được uốn thành các hình dạng khác nhau. Khung diều cần phải cân bằng giữa sự mềm mại và độ cứng để chịu được gió mà không bị gãy hay khó bay.
Trên khung diều, người ta dán giấy màu hoặc ni lông bằng keo, thường thêm một cái đuôi dài với các tua rua trang trí. Khi diều bay, tua rua phấp phới tạo nên vẻ đẹp đặc sắc và nổi bật trên nền trời xanh.
Ngày nay, diều được làm từ nhiều loại vật liệu khác nhau, với đủ kích cỡ, màu sắc và hình dáng độc đáo. Diều được gắn với sợi dây để điều khiển và giữ diều bay ổn định.
Diều thường được thả vào những ngày có gió nhẹ. Người chơi cần chọn ngày có gió vừa phải, vì gió quá mạnh có thể khiến diều bị cuốn đi. Vào chiều muộn, nhiều người thường ra ngoài thả diều, đặc biệt là ở những vùng đất cao và thoáng đãng. Hình ảnh trẻ em chân trần chạy trên cánh đồng để đưa diều lên trời đã trở thành hình ảnh quen thuộc trong làng quê.
“Cánh diều căng gió
Nhạc trời ngân vang
Tiếng diều hòa lúa xanh
Uốn cong tre làng”
Âm thanh từ diều, đặc biệt là những diều gắn sáo, tạo ra âm thanh ngân vang trong gió. Đây là một loại diều đặc biệt, phổ biến ở các tỉnh đồng bằng Bắc Bộ Việt Nam.
Để thả diều hiệu quả, người chơi cần chọn hướng và xác định gió. Nếu có nhiều gió, chỉ cần đứng giật dây để diều bay lên. Nếu gió ít, người chơi cần chạy đà để giúp diều bay lên đủ cao. Với diều nhỏ và đơn giản, thường thấy ở các vùng đồng quê.
Diều lớn thường được thả ở vùng biển, nơi gió mạnh và ổn định hơn. Khi thả diều, người chơi cần tập trung để không làm diều rơi hay bị mắc vào dây diều khác. Trò chơi này yêu cầu sự kiên nhẫn và tỉ mỉ, không phải ai cũng dễ dàng thực hiện được.
Thả diều, một trò chơi dân gian truyền thống, trở thành niềm vui không thể thiếu mỗi khi hè đến. Đây là thời điểm để thư giãn, ngắm diều bay và nghỉ ngơi sau những ngày làm việc căng thẳng. Đời sống phát triển với nhiều loại diều mới và các hội đua diều, nơi mọi người khoe tài và vui chơi trong không khí lễ hội. Các lễ hội này thường diễn ra ở các khu vực biển như Vũng Tàu, Phan Thiết.
Những con diều bay cao không chỉ mang theo nét đẹp văn hóa dân gian mà còn chở theo những ước mơ của trẻ em nông thôn, góp phần làm phong phú bức tranh thôn dã tĩnh lặng của quê hương Việt Nam.

7. Giới thiệu trò chơi: Nhảy dây
Việt Nam luôn được biết đến với sự đoàn kết cộng đồng mạnh mẽ, điều này không chỉ thể hiện trong các hoạt động lớn mà còn qua những trò chơi dân gian gần gũi như nhảy dây. Đây là một trò chơi đơn giản nhưng lại phản ánh rõ nét tinh thần gắn bó trong cộng đồng, đặc biệt ở các vùng nông thôn.
Nhảy dây là một trò chơi rất phổ biến và dễ chơi, chỉ cần một sợi dây là mọi người có thể tham gia. Trong trò chơi này, nhóm người tham gia sẽ chia thành hai đội: một đội giữ dây và đội còn lại nhảy vào sợi dây. Dây thường được làm từ thừng hoặc dây chão, dễ kiếm trong các hoạt động nông nghiệp ngày xưa.
Đội giữ dây sẽ cần sự phối hợp nhịp nhàng để quay sợi dây theo hướng đồng hồ, tạo thành vòng cung đủ cao để người nhảy không bị vướng. Đội nhảy, thường từ hai đến nhiều người, sẽ căn chỉnh nhịp nhảy theo tiếng đếm để không bị trượt dây. Đây là trò chơi đòi hỏi sự phối hợp nhịp nhàng và tinh tế của cả nhóm, tạo ra sự kết nối và sự vui tươi trong cộng đồng.
Khi có nhiều người cùng nhảy, việc điều khiển và phối hợp chân sẽ trở nên thách thức hơn, nhưng cũng đồng thời làm trò chơi thêm phần hấp dẫn. Trò chơi này không chỉ giải trí mà còn giúp củng cố tình bạn và sự hòa hợp trong cộng đồng. Bên cạnh phiên bản truyền thống, còn có các biến thể với dây đàn hồi như dây chun, tạo thêm nhiều hình thức thú vị cho trò chơi.
