1. Bài văn mẫu phân tích nhân vật em gái trong truyện 'Bức tranh của em gái tôi' - phiên bản 4
Trong tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh, câu chuyện cảm động về lòng vị tha và sự bao dung của người em gái dành cho anh trai đã để lại ấn tượng sâu sắc. Khi kết thúc cuốn sách, độc giả cảm thấy kính trọng và yêu quý cô em gái nhỏ Kiều Phương, người đã giúp anh trai nhận ra những thiếu sót của chính mình nhờ vào tấm lòng rộng lượng của mình.
Kiều Phương, cô bé đáng yêu với biệt danh Mèo do khuôn mặt thường xuyên bẩn, có niềm đam mê mãnh liệt với hội họa. Để theo đuổi đam mê này, cô bé đã chế màu bằng cách cạo sạch đáy nồi và chảo trong nhà, điều này được phát hiện bởi anh trai nhưng không gây sự chú ý.
Chỉ khi bạn Quỳnh, con gái của bạn bố Kiều Phương đến chơi, Kiều Phương mới chia sẻ bí mật về tài năng hội họa của mình. Chú Tiến Lê, khi nhìn thấy những bức tranh của Kiều Phương, đã công nhận cô bé là “thiên tài hội họa” và các bức tranh của cô có thể trang trí cho bất kỳ phòng triển lãm nào. Sự phát hiện này khiến mọi người vui mừng, bố mẹ Kiều Phương hào hứng sắm sửa dụng cụ vẽ cho cô bé, còn chú Tiến Lê tặng một hộp màu cao cấp.
Ngược lại, người anh trai cảm thấy buồn bã và ghen tị vì không tìm thấy tài năng ở bản thân, dẫn đến việc tạo ra khoảng cách với em gái. Dù vậy, Kiều Phương vẫn tích cực phát huy tài năng, với khuôn mặt luôn lấm lem và biểu cảm khi bị anh quát là “xìu xuống, miệng dẩu ra”. Những hành động của cô càng làm người anh thêm khó chịu.
Kiều Phương không để bụng những lời mắng mỏ của anh trai mà vẫn yêu thương anh hết mực. Sự ấm áp và lòng nhân hậu của cô được thể hiện rõ trong bức tranh “Anh trai tôi” mà cô mang đi dự thi và đạt giải nhất. Khi biết tin cô đạt giải, cả gia đình vui mừng, nhưng khi Kiều Phương ôm cổ anh để chia sẻ niềm vui, anh chỉ viện cớ bận để đẩy cô ra. Dù vậy, cô bé vẫn thì thầm mong anh cùng đi nhận giải.
Kiều Phương không bận tâm đến sự thay đổi trong tình cảm của anh trai mà vẫn giữ lòng nhân ái và sự tinh tế. Cô dùng những hành động giản dị để thể hiện tình cảm chân thành, qua đó làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn và sự cảm hóa của mình đối với người anh trai.
Sự chân thật trong cách kể của người anh làm cho vẻ đẹp của Kiều Phương thêm phần sống động và thực tế, và chính tấm lòng nhân hậu của cô đã giúp người anh trai vượt qua tính ích kỷ của mình.
2. Bài phân tích nhân vật em gái trong tác phẩm 'Bức tranh của em gái tôi' - phiên bản 5
Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh nổi bật với hình ảnh Kiều Phương, cô em gái với trái tim nhân hậu. Câu chuyện vẽ lên bức tranh chân thực về sự tỏa sáng của cô bé trong tâm trí người đọc.
Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải từ những nhận xét chủ quan của người khác hay do tự cô bộc lộ, mà dần hiện rõ qua cái nhìn và lời kể của người anh trai.
Cô bé hồn nhiên và nghịch ngợm, khi được gọi là “Mèo”, vui vẻ chấp nhận và dùng tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên còn thể hiện khi cô lục lọi đồ đạc với niềm vui, và có những phản ứng đáng yêu khi bị anh trai nhắc nhở. Khi chế bột vẽ, cô bé vừa làm vừa hát, thể hiện sự vui vẻ không ngừng.
Điều làm người ta ngạc nhiên là Kiều Phương còn sở hữu tài năng hội họa đặc biệt. Chú Tiến Lê đã gọi cô là “thiên tài hội họa” khi nhìn thấy sáu bức tranh mà cô vẽ, những bức tranh này có thể trang trí cho bất kỳ phòng triển lãm nào. Sự ngạc nhiên của bố mẹ và cảm xúc xúc động khi bức tranh của Kiều Phương giành giải nhất tại trại thi vẽ quốc tế là điều không thể phủ nhận. Tuy nhiên, người anh trai lại cảm thấy buồn và ghen tị. Kiều Phương, với lòng nhân hậu, đã dành cho anh trai những tình cảm trong sáng nhất.
Qua bức tranh “Anh trai tôi”, Kiều Phương hiện lên như một cô gái giàu tình cảm và thuần khiết. Bức tranh không chỉ phản ánh vẻ đẹp của cô mà còn giúp người anh nhận ra những hạn chế của bản thân, đánh thức lòng tự nhận thức và hoàn thiện nhân cách.
“Bức tranh của em gái tôi” không chỉ là một tác phẩm hội họa, mà là bức chân dung tinh thần của người anh qua lời kể xúc động của nhân vật, phản ánh vẻ đẹp của một cô bé trong cuộc sống hàng ngày mà ta có thể thấy ở bất kỳ nơi đâu.
3. Bài phân tích nhân vật em gái trong tác phẩm 'Bức tranh của em gái tôi' - phiên bản 6
Nhà văn Tạ Duy Anh nổi tiếng với phong cách sáng tạo, độc đáo và chân thành trong văn học. Trong truyện ngắn 'Bức tranh của em gái tôi', ông đã khắc họa sâu sắc tình cảm gia đình và tình anh em thiêng liêng. Nhân vật Kiều Phương, cô em gái trong câu chuyện, là hình mẫu của sự dễ thương, gây xúc động mạnh mẽ cho người đọc.
Kiều Phương và anh trai có mối quan hệ thân thiết từ nhỏ. Tuy nhiên, cô bé thích vẽ tranh thường xuyên làm lấm lem quần áo và bị anh gọi là “Mèo”. Dù bị chọc ghẹo, cô bé vẫn vui vẻ chấp nhận biệt danh đó.
Khi chú Tiến Lê, bạn của bố, đến thăm, chú phát hiện tài năng vẽ của Kiều Phương. Sự phát hiện này gây ra sự căng thẳng trong mối quan hệ anh em, khi anh trai cô thường xuyên quát mắng cô dù những việc làm của cô bé không đáng để bị la mắng. Kiều Phương cảm thấy buồn, thường thấy anh trai ngồi bên cửa sổ, suy tư điều gì đó.
Nhưng khi Kiều Phương tham gia cuộc thi hội họa và giành giải nhất, cả nhà vui mừng khôn xiết, còn anh trai vừa vui vừa ghen tỵ. Anh lo lắng sẽ không được cha mẹ và em gái yêu mến như trước. Cuối cùng, thông qua bức tranh của em gái, người anh nhận ra tình yêu chân thành của Kiều Phương và mọi hiểu lầm đã được giải tỏa.
Tạ Duy Anh đã khéo léo hóa thân vào tâm hồn trẻ thơ để khắc họa một cách chân thực và sâu sắc nhất.
4. Bài phân tích nhân vật em gái trong truyện 'Bức tranh của em gái tôi' - mẫu 7
Truyện 'Bức tranh của em gái tôi' của Tạ Duy Anh vẽ nên hình ảnh Kiều Phương, cô bé với nhiều vẻ đẹp đáng ngưỡng mộ.
Trước tiên, Kiều Phương hiện lên với tính cách đáng yêu và hồn nhiên. Cô được anh trai gọi là “Mèo” vì thường xuyên bôi bẩn mặt mũi do đam mê vẽ. Cô bé còn chế màu từ những đồ dùng trong nhà để thỏa mãn sở thích vẽ. Dù bị anh trai phát hiện, người anh không hề chú ý đến hành động kỳ lạ của em.
Chú Tiến Lê, bạn của bố, đã nhận ra tài năng hội họa của Kiều Phương và gọi cô là “thiên tài”. Các bức tranh của cô được đánh giá cao đến mức có thể trưng bày ở bất kỳ phòng tranh nào. Bố mẹ Kiều Phương vui mừng và ủng hộ em trong việc vẽ. Tuy nhiên, anh trai lại cảm thấy buồn và ghen tỵ, lo lắng rằng mình sẽ không còn được yêu mến và công nhận như trước. Anh ngày càng xa lánh em gái trong khi Kiều Phương vẫn chăm chỉ vẽ và yêu thương anh dù bị quát mắng.
Khi Kiều Phương giành giải nhất với bức tranh “Anh trai tôi”, cả nhà vui như tết, còn cô bé vẫn cố gắng thể hiện tình yêu với anh trai dù anh đẩy cô ra. Sự dịu dàng và lòng nhân hậu của Kiều Phương thể hiện rõ trong từng hành động và lời nói của cô.
Truyện thành công trong việc khắc họa nhân vật Kiều Phương và nhấn mạnh tầm quan trọng của tình cảm gia đình.
5. Bài phân tích nhân vật em gái trong truyện 'Bức tranh của em gái tôi' - mẫu 8
“Bức tranh của em gái tôi” là một tác phẩm nổi bật của nhà văn Tạ Duy Anh, trong đó nhân vật Kiều Phương nổi bật với sự nhân hậu và tài năng.
Nhà văn đã khắc họa Kiều Phương qua lời kể của “tôi” - người anh trai. Kiều Phương hiện lên như một cô bé hồn nhiên, nghịch ngợm, thích lục lọi đồ vật trong nhà và tự chế màu vẽ. Khuôn mặt cô luôn bị bôi bẩn, nên anh trai đã đặt cho cô biệt danh “Mèo”. Mỗi khi bị nhắc nhở, Kiều Phương chỉ hồn nhiên trả lời “Mèo mà lại! Em không phá là được”.
Kiều Phương còn được chú Tiến Lê - một họa sĩ và bạn của bố, phát hiện tài năng hội họa. Chú thốt lên rằng cô bé “là một thiên tài hội họa” và các bức tranh của cô có thể trưng bày ở bất kỳ phòng tranh nào. Điều này khiến bố Kiều Phương rất ngạc nhiên và vui mừng: “Con gái tôi vẽ ư? Thật bất ngờ!” Còn mẹ cô không kìm được xúc động trước lời khen của họa sĩ Tiến Lê. Chú Tiến Lê tặng cô bé một hộp màu ngoại xịn. Tuy nhiên, anh trai Kiều Phương tỏ ra ghen tỵ và bực bội vì cảm thấy mình không có tài năng và ngày càng xa cách em gái.
Mal dù vậy, Kiều Phương vẫn yêu quý anh trai và thể hiện tình cảm đó qua bức tranh “Anh trai tôi” được giải nhất tại cuộc thi vẽ tranh quốc tế. Cô mong anh trai cùng đi nhận giải. Khi nhìn thấy bức tranh, người anh vô cùng ngạc nhiên và xấu hổ, nhận ra vẻ đẹp và tình cảm chân thành của em gái mình. Chính tình cảm trong sáng của Kiều Phương đã giúp anh nhận ra sai lầm của bản thân.
Qua nhân vật Kiều Phương, Tạ Duy Anh tôn vinh tình yêu thương chân thành và nhân hậu. Nhân vật Kiều Phương hiện lên chân thực và sâu sắc dưới ngòi bút của nhà văn.
6. Phân tích nhân vật em gái trong truyện 'Bức tranh của em gái tôi' - mẫu 1
Tạ Duy Anh, một cây bút trẻ nổi bật trong thời kỳ đổi mới, đã tạo nên câu chuyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi”, nổi bật với chủ đề tình yêu thương trong sáng qua nhân vật Kiều Phương.
Qua góc nhìn của người anh trai, Kiều Phương hiện lên là một cô bé nghịch ngợm nhưng vô cùng đáng yêu. Biệt danh “Mèo” mà anh trai đặt cho cô được Kiều Phương vui vẻ chấp nhận và dùng để xưng hô với bạn bè. Cô bé thường lục lọi đồ đạc trong nhà và chế màu vẽ từ những vật dụng có sẵn. Khi bị nhắc nhở, Kiều Phương chỉ hồn nhiên trả lời: “Mèo mà lại! Em không phá là được”.
Không chỉ hồn nhiên, Kiều Phương còn thể hiện tài năng hội họa. Chú Tiến Lê, một họa sĩ và bạn của bố, tình cờ phát hiện ra tài năng này. Khi thấy tranh của Kiều Phương, chú đã thốt lên: “Anh chị có một thiên tài hội họa đấy!”. Bố Kiều Phương rất ngạc nhiên: “Con gái tôi vẽ ư? Thật bất ngờ!” Còn mẹ cô xúc động trước lời khen và hào hứng mua sắm dụng cụ vẽ cho con gái. Dù vậy, Kiều Phương vẫn giữ thói quen nghịch ngợm, khuôn mặt lem nhem, và không thay đổi dù được mọi người khen ngợi. Dù tài năng được công nhận, cô vẫn là một bé ham chơi và giàu tình cảm.
Đặc biệt, dù anh trai lạnh nhạt, Kiều Phương vẫn yêu thương anh vô điều kiện, thể hiện qua bức tranh “Anh trai tôi” đạt giải nhất tại cuộc thi. Cô mong anh trai cùng đi nhận giải, và khi thấy bức tranh, anh trai cảm thấy ngạc nhiên và xấu hổ, nhận ra tình yêu và lòng nhân hậu của em gái.
“Bức tranh của em gái tôi” là câu chuyện cảm động về tình cảm anh em sâu sắc, với nhân vật Kiều Phương để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả yêu thích Tạ Duy Anh.
7. Phân tích nhân vật em gái trong truyện 'Bức tranh của em gái tôi' - mẫu 2
Truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh là một tác phẩm nổi bật, khắc họa hình ảnh Kiều Phương - cô bé nhân hậu và tài năng.
Kiều Phương xuất hiện qua lời kể của anh trai như một cô bé hồn nhiên và đáng yêu. Cô được gọi là “Mèo” ở nhà và để thỏa mãn sở thích, cô bé tự chế màu vẽ từ các dụng cụ trong nhà như đáy xoong, đáy chảo. Cô thường xuyên lục lọi đồ đạc với niềm vui và khuôn mặt lúc nào cũng bẩn. Khi bị nhắc nhở, Kiều Phương chỉ hồn nhiên trả lời: “Mèo mà lại! Em không phá là được”. Cô bé vừa hoàn thành công việc bố mẹ giao phó vừa hát vui vẻ.
Nhưng Kiều Phương không chỉ dừng lại ở sự hồn nhiên, mà còn thể hiện tài năng hội họa. Chú Tiến Lê, một họa sĩ và bạn của bố, tình cờ phát hiện tài năng này. Khi nhìn thấy các bức tranh của Kiều Phương, chú thốt lên: “Cô bé là một thiên tài hội họa” và các bức tranh của cô có thể treo ở bất kỳ phòng tranh nào. Điều này khiến bố mẹ Kiều Phương rất vui mừng. Bố cô ngạc nhiên: “Con gái tôi vẽ ư? Thật bất ngờ!” và mẹ cô xúc động trước lời khen của họa sĩ. Chú Tiến Lê tặng cô bé một hộp màu chất lượng cao. Tuy nhiên, người anh trai lại cảm thấy buồn và xa lánh em, vì không thấy mình có tài năng và càng tạo khoảng cách với Kiều Phương.
Dù vậy, Kiều Phương vẫn yêu thương anh trai và thể hiện qua bức tranh “Anh trai tôi” đạt giải nhất trong cuộc thi. Khi biết tin, cả gia đình vui mừng, nhưng người anh vẫn giữ khoảng cách. Kiều Phương thì thầm: “Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”. Tình cảm chân thành của Kiều Phương đã giúp người anh nhận ra những sai lầm của mình.
Nhân vật Kiều Phương hiện lên chân thực, và chính tình yêu thương của cô đã giúp người anh trai nhận ra khuyết điểm của bản thân.