1. Bài văn về con suối số 4
Tiếng róc rách của dòng suối từ thượng nguồn chảy về thật vui tai, đó là âm thanh quen thuộc của con suối nơi quê em.
Không rõ con suối bắt nguồn từ đâu, chỉ biết rằng nó đã gắn bó với làng em từ lâu. Nhìn từ xa, con suối như một dải lụa trắng xóa từ những đỉnh núi cao, rộng khoảng hai mươi mét với nước trong vắt và mát lạnh, chảy qua những khe đá lô nhô và dưới bóng râm của cây cổ thụ. Những viên đá to màu xám đen chắn ngang dòng suối làm cho nước chảy qua từng kẽ đá, tạo nên những âm thanh trong trẻo vang vọng bên bờ.
Hai bên bờ là rừng cây to, vòm lá dày che mát như những chiếc ô khổng lồ. Thỉnh thoảng có tiếng chim hót ríu rít và tiếng lá cây sột soạt, tạo nên một không gian như có thú rừng ra suối uống nước. Vào buổi chiều, ánh nắng hoàng hôn rọi xuống mặt suối lấp lánh như dát vàng. Tiếng nước chảy róc rách hòa quyện với gió rừng tạo nên một cảnh sắc thơ mộng như lạc vào thế giới huyền bí.
Nước suối trong vắt, được người dân quanh đây dùng cho sinh hoạt hàng ngày như nấu cơm, đun nước, giặt giũ và chăn nuôi gia súc. Con suối còn có tác dụng như một máy điều hòa không khí, làm cho không khí trong lành và mát mẻ hơn trong những ngày hè oi ả.
Em rất yêu con suối này, mỗi khi đi xa đều nhớ về nó và thường về vào mỗi buổi chiều để thưởng thức vẻ đẹp của suối, cảm thấy rất vui. Để bảo vệ môi trường và ngăn chặn ô nhiễm, em sẽ tuyên truyền và vận động người dân không vứt rác hay đổ nước bẩn gần suối, nhằm giữ gìn vẻ đẹp và sự trong sạch của con suối.
2. Bài văn mô tả con suối số 5
Ánh nắng vàng óng phủ rộng khắp bầu trời, chiếu rọi qua các khe đá và những tán cây cổ thụ nghiêng bên dòng suối. Em cùng bố xách giỏ đi bắt cá, ngồi tựa vào bố trên những phiến đá để cảm nhận nhịp thở êm đềm của suối mẹ. Những buổi chiều yên bình như thế bên dòng suối quê hương em, nơi đã gắn bó với đời sống của nhiều người trong làng.
Con suối đã đồng hành cùng bản làng từ rất lâu. Mẹ thường bảo rằng khi em ra đời thì con suối đã già, nhưng mẹ không biết tuổi của suối là bao nhiêu. Nhìn từ xa, con suối như một dải lụa trắng mềm mại với màu nước bạc lấp lánh. Khi lại gần, ta càng thấy nước trong xanh hơn, những đợt sóng liên hồi vỗ vào các phiến đá lớn nhỏ phủ đầy rêu. Hai bên bờ suối là những cánh đồng xanh mướt, rủ bóng xuống mặt nước.
Em yêu nhất là khi đứng từ xa nghe tiếng suối róc rách - âm thanh trong trẻo như một bản nhạc du dương mà thiên nhiên đang hòa tấu, đôi khi còn vang lên những âm thanh tinh nghịch như tiếng cười trẻ thơ. Vào mùa xuân, gió nồm mang theo bụi mưa lất phất tạo nên vẻ đẹp huyền ảo cho con suối, cùng với cỏ non xanh mướt mọc hai bên bờ. Những chú chim như chào mào, chim cu, hoạ mi ca hát bên tiếng suối, làm cho không gian thêm phần sinh động.
Vào mùa hè, lòng suối trong vắt đến mức thấy rõ từng viên sỏi, những đám mây lơ lửng trôi như kẹo bông phản chiếu trên mặt nước. Dòng suối lấp lánh sắc vàng cam của hoa vàng anh dọc hai bờ, trẻ con thường ra hái hoa. Mùa thu, suối trở nên trầm mặc hơn với hoa súng tím, và mùa đông dù lạnh lẽo nhưng suối vẫn giữ được vẻ ấm áp, gần gũi với bản làng. Con suối là người bạn thân thiết, cung cấp nước sinh hoạt và tưới tiêu. Trẻ em và người lớn thường ra đây để bắt cá, bắt tôm, và vui chơi trong những đêm trăng sáng.
Con suối như dòng sữa mát lành nuôi dưỡng tuổi thơ chúng em, mang đến những kỷ niệm ngọt ngào với quê hương. Em rất yêu dòng suối của quê mình.
3. Bài văn mô tả con suối số 6
Ngôi làng nhỏ ở quê em không được bao quanh bởi một con sông hiền hòa, mà là một con suối nhỏ chảy róc rách, êm đềm và thơ mộng. Dù suối nhỏ, nhưng thật đẹp, nó là người bạn thân thiết, gần gũi với đời sống của bà con trong xóm nhỏ nơi quê em.
Theo lời kể của bà ngoại, con suối này đã có từ rất lâu. Khi xóm được hình thành, suối đã hiện diện ở đó từ bao giờ không ai rõ. Bà ngoại cũng không biết con suối này có phải là tự nhiên hay do người ta đào tạo ra. Nhưng điều chắc chắn là suối đã gắn bó lâu dài với người dân nơi đây. Con suối bao quanh ngôi làng mà bà ngoại sống, không lớn như những con sông ở nơi khác. Do là suối nên dòng chảy của nó nhẹ nhàng, êm ả và trôi chậm rãi.
Dòng suối trong suốt bốn mùa, luôn giữ màu xanh ngọc bích tươi mát. Vào mùa xuân, hè, thu, đông, nước luôn sạch sẽ, không bao giờ đục. Sáng sớm, ánh nắng ban mai chiếu xuống mặt nước, tạo ra một lớp bạc lấp lánh. Chiều xuống, suối được bao phủ bởi lớp nhung mịn màng của ánh hoàng hôn, mặt nước nhuộm đỏ như rượu nho ngọt.
Dòng nước của suối mát và trong. Nhúng tay xuống nước suối thật dễ chịu, mọi mệt mỏi như tan biến, chỉ còn lại cảm giác thư thái, sảng khoái. Suối cũng có cá, nhưng không nhiều. Những chú cá sặc sỡ bơi lội trong dòng nước mát, có cá còn nhảy lên mặt nước, làm mặt suối xao động, tạo nên một cảnh tượng rất đẹp. Suối là nguồn nước sạch, làm đẹp cho nơi đây. Suối nhỏ nhưng thật đáng yêu!
Con suối là người bạn thân thiết, gắn bó với người dân quê em. Với vẻ đẹp tinh khôi và thanh khiết, suối đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của xóm nhỏ quê em.
4. Bài văn mô tả con suối số 7
Tiếng róc rách của nước từ thượng nguồn đổ về thật vui tai. Đó là con suối ở bản em.
Cảnh vật ở bản em thật đẹp, với vẻ đẹp tự nhiên và giản dị. Con suối nằm ngay cạnh bản, nguồn gốc của nó không rõ ràng, chỉ biết mỗi mùa lũ nước chảy rất xiết. Nhìn từ trên cao, con suối như một dải lụa trắng mềm mại uốn quanh, rộng và dài. Trong lòng suối có những viên đá lớn màu xám đen chắn ngang, và những tảng đá to nằm bên bờ suối. Buổi chiều, người dân trong bản thường ra ngồi hóng gió. Dòng nước trong veo, mát lạnh, rõ ràng thấy những viên đá cuội bạc lấp lánh.
Trong lòng suối còn có lớp cát mịn, đi lên cảm giác như bàn chân được vuốt ve. Vào buổi chiều tà, ánh mặt trời chiếu xuống, con suối lấp lánh như dát vàng. Tiếng nước chảy tạo thành một bản nhạc vui tai, đôi khi róc rách từ tốn, có lúc chảy nhanh. Vào đêm trăng sáng, gió từ đồi thổi vào hòa cùng tiếng suối tạo cảm giác như sống trong thế giới thần tiên. Bên bờ suối là hàng cây xanh mướt, và xa xa là những dãy núi đồi nối tiếp nhau. Vẻ đẹp của núi rừng hoang sơ nhưng cũng rất hấp dẫn.
Con suối là người bạn thân thiết của người dân bản. Nó đã gắn bó với nhiều thế hệ nơi đây. Mỗi chiều, người dân lại ra suối lấy nước, giặt giũ. Trẻ em trong làng cũng lội qua suối khi đi học, làm cho nó trở thành một phần gần gũi trong cuộc sống.
Dù sau này có đi xa, em sẽ không bao giờ quên bản làng và con suối xinh xắn ấy.
5. Bài viết mô tả con suối số 8
Bản làng tôi trải dài hai bên bờ suối, trên những sườn núi tương đối bằng phẳng. Con suối to lớn từ những dãy núi xa xôi chảy về.
Suối chảy qua bản tôi bốn mùa nước luôn trong xanh. Ngay cả những ngày lũ, nước cũng chỉ dâng cao vài ba ngày. Để tiện di chuyển, bản tôi đã xây nhiều cầu tạm qua suối, thường là bằng đôi thân cây lớn hoặc một cây cổ thụ. Gần đây, một cây cầu bê tông đã được xây qua con suối quê tôi. Cầu có mặt rộng rãi, và trẻ nhỏ thường tụ tập ở hai bên cầu để nhìn xuống nước, xem cá lươn đỏ, cá lưng xanh… bơi lội, và những con cá bơi lên thác trắng xóa, ăn đá. Cá lấp lánh như hàng trăm, hàng nghìn vì sao rơi xuống lòng suối. Chỉ còn đoạn suối qua bản tôi vẫn giữ được nhiều cá như vậy, vì người già trong bản bảo rằng để cá làm đẹp cho bản và để mọi người có thể câu lấy vài con để ăn.
Đoạn suối qua bản tôi có hai thác nước, chảy khá mạnh. Nước gặp các tảng đá ngầm dội lên thành sóng trắng xóa. Sau đoạn thác dài gần trăm mét là một vực nước sâu, nước chảy lững thững như những kẻ nhàn rỗi dạo xuôi dòng.
Con suối giản dị, mộc mạc ấy đã mang đến cho bản tôi vẻ thanh bình, tươi đẹp với vô vàn điều hữu ích.
6. Bài văn miêu tả con suối số 1
Vào một buổi chiều hè, khi ánh nắng vừa tắt, em cùng mẹ ra con suối nhỏ ở cuối làng để gánh nước tưới cho những luống rau trên bãi. Nhìn con suối dưới ánh hoàng hôn, em cảm nhận được vẻ đẹp thanh bình và tươi mới của quê hương mình.
Con suối ở quê em bắt nguồn từ núi cao, chảy qua cánh rừng rậm rạp, rồi trải dài giữa đồng bằng trước khi về đến đây. Dù con suối không quá rộng, nhưng nó có độ sâu đáng kể; nhiều người đã từng tắm ở đây cho rằng nơi sâu nhất có thể bằng chiều dài của hai người lớn. Tuy nhiên, hai bên bờ suối lại khá nông, nơi đây thường được dùng để lấy nước tưới rau.
Vì con suối nằm giữa cánh đồng và cách xa khu dân cư, nước ở đây rất sạch và trong xanh. Vào những ngày trời đẹp, em có thể nhìn sâu xuống đáy suối, thấy những lớp rêu xanh và các đàn cá bơi lội. Khi con suối cạn, mọi người thường đến câu cá, tắm mát và tận hưởng thiên nhiên. Xung quanh là những bãi rau xanh tươi, những bông hoa dại và cây cỏ lau, tạo nên một khung cảnh vừa bình yên vừa thơ mộng.
Em ước một lần được ngồi trên chiếc thuyền nhỏ, thả trôi trên mặt suối để cảm nhận trọn vẹn vẻ đẹp của con suối quê hương.
7. Bài văn miêu tả con suối số 2
Tiếng 'róc rách! róc rách' chính là âm thanh đặc trưng của con suối quê em. Vào ban đêm, khi mọi thứ trở nên tĩnh lặng, âm thanh của suối trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, như những lời thì thầm của tự nhiên.
Con suối quê em bắt nguồn từ núi cao, chảy qua những tảng đá gồ ghề, với chiều rộng khoảng 20 mét. Dòng suối khá nông, có thể đi bộ qua, và chỗ sâu nhất cũng chỉ cao đến ngang người. Những tảng đá nơi suối chảy qua đã bị mài mòn thành những mặt nhẵn, sạch sẽ, phản chiếu ánh sáng trắng xóa, và nước suối va vào đá tạo nên những âm thanh róc rách vui tai.
Chảy qua khu rừng với những cây cổ thụ vững chãi, con suối hiện lên trong vắt, xanh mát và mời gọi mọi người lội xuống hay thả mình trong làn nước trong lành. Dù nước rất trong, hiếm khi thấy cá, nhưng thỉnh thoảng có thể gặp những chú cua, ốc ẩn mình sau đá. Những chiếc lá rơi trôi nổi trên mặt nước như những chiếc thuyền nhỏ, lướt theo dòng chảy. Vào mùa hè, con suối trở nên sôi động với mọi người đến tắm mát, thư giãn và thưởng thức âm thanh của nước chảy, tiếng chim hót và gió trong cây cối.
Em rất gắn bó với con suối quê hương, nơi đã gắn bó với tuổi thơ của em, và nó sẽ mãi là những ký ức đẹp dù em có đi đâu đi chăng nữa.
8. Bài văn miêu tả con suối số 3
Nếu ai đó hỏi em: 'Quê hương em có gì đẹp không?' thì em sẽ trả lời rằng có, và em sẽ kể cho họ nghe về con suối nơi quê hương em. Con suối không chỉ là vẻ đẹp mà còn là phần ký ức tuổi thơ của những đứa trẻ trong làng.
Khi mùa lúa chín đến, con suối quê em trở nên đẹp nhất dưới ánh nắng vàng ươm chiếu rọi, làm cho mặt nước lấp lánh như những đàn cá vàng nhảy múa. Từ xa và từ trên cao nhìn xuống, suối trông như một chiếc khăn lụa mềm mại, óng ánh với màu xanh biếc. Vẻ đẹp của con suối không chỉ đến từ dòng nước trong mát mà còn từ hai bên bờ và các loài hoa như lục bình, hoa súng, và hoa sen trên dòng nước.
Con suối chảy giữa cánh đồng lúa vàng, nổi bật với những bông lục bình tím biếc, hoa súng trắng tinh khôi, và hoa sen hồng thanh thoát. Thỉnh thoảng, một chiếc xuồng nhỏ của người dân đi đánh cá xuất hiện, chèo xuồng và gõ nhẹ vào mạn để dụ cá lên.
Em yêu con suối quê em rất nhiều, vì nó gắn bó với bao kỷ niệm tuổi thơ như tắm mát, chăn bò, câu cá, và hái sen, súng. Những ký ức bên con suối nhỏ luôn làm em cảm thấy vui và hạnh phúc.