Gen Z vẫn luôn bị gắn nhãn quá mức, những định kiến xoay quanh nó có thể làm cho xã hội thiếu sự thấu hiểu đối với nhiều trường hợp cần được đối xử một cách nhạy cảm.
Hôm nay, sau khi đọc một thread trên Reddit với tựa đề: “Liệu tôi đã đủ trưởng thành để cảm thấy thoải mái với biểu tượng 'like'?” (Am I not adult enough to be comfortable with the 'thumbs up' emoji reaction?), tôi cảm thấy vui vẻ.
Tôi thích câu hỏi này, vì dù nút like đã trở thành một phần không thể thiếu trong giao tiếp hàng ngày của chúng tôi trên Slack, Teams, Messenger và nhiều ứng dụng khác, tôi vẫn không cảm thấy khó chịu.
Đối với một số bạn bè cùng tuổi của tôi, biểu tượng này thực sự không được ưa thích vì nó không truyền đạt được cảm xúc cụ thể hoặc cố gắng diễn đạt một thông điệp tiêu cực gián tiếp (còn được gọi là passive-aggressive).
Nếu bạn nhận được emoji này từ người yêu, bạn có thể gặp phải rắc rối. Nhưng với những đồng nghiệp trưởng thành hơn một chút, họ chỉ muốn nói 'được' hoặc 'tôi sẽ thực hiện điều này.'
Đọc tiếp các tiêu đề từ The Daily Mail và The New York Post, câu chuyện trở nên thú vị hơn khi những người thuộc thế hệ Gen Z được phỏng vấn đã lựa chọn ra một danh sách 10 emoji nên bị loại bỏ vì đã lỗi thời hoặc mang thông điệp tiêu cực, bao gồm: 👍, ❤️, 👌, ✅, 💩, 😭, 🙈, 👏, 💋, 😬.
Cộng đồng mạng thường có những bình luận châm biếm hoặc chỉ trích thế hệ Z: “Những người này thấy bị xúc phạm bởi mọi thứ!”, “Tại sao chúng lại khó chiều thế nhỉ?”, “Thật là một thế hệ nhạy cảm!”
Tôi không muốn bảo vệ bất kỳ ai trước những bình luận như vậy, thậm chí tôi cũng không muốn tự nhận mình là Gen Z dù theo định nghĩa, tôi thuộc nhóm này. Nhưng tôi lo lắng khi “nhạy cảm” được dùng để đánh giá mọi hành động của người thuộc Gen Z, dù hành động đó có hợp lý hay không.
Một người bạn thân từ thời cấp 3 của tôi vừa quyết định từ bỏ công việc ở một công ty, nếu tôi kể tên, nhiều người sẽ thắc mắc tại sao họ lại từ bỏ một cơ hội nghề nghiệp tốt như vậy. Nhưng chỉ nhìn vào bề ngoài, sếp của bạn sau khi nhận được đơn từ chối đã thể hiện sự tức giận trước khi chấp nhận lời từ chối.
Những lời như “những người trẻ sinh sau năm 2000 nghĩ rằng họ quan trọng hơn là thực tế” hay “nhạy cảm một cách thoáng qua, không suy nghĩ về tương lai, một chút xao lòng đã xin nghỉ việc” khiến tôi bật cười.