
Akutagawa là họ của mẹ ông. Sinh vào năm Thìn, tháng Thìn, ngày Thìn, giờ Thìn, ông được đặt tên là Ryunosuke (Long Chi Giới) có nghĩa là 'Con trai của Rồng'. Tên của ông được dùng cho Giải thưởng Akutagawa, giải thưởng danh giá dành cho các nhà văn trẻ triển vọng.
Dù sự nghiệp văn chương của ông không dài, nhưng ông đã để lại hơn 150 truyện ngắn và truyện vừa, đưa tên tuổi của ông sánh ngang với hai đại tác gia khác, Soseki Natsume và Mori Ougai – ba người được coi là ba trụ cột của văn học hiện đại Nhật Bản.
Cuộc đời chỉ kéo dài 35 năm của ông kết thúc bằng một liều thuốc ngủ lớn. Như một ánh sao băng phi lý, chói sáng nhưng ngắn ngủi trên bầu trời văn chương Nhật Bản.
Được coi là 'Cha đẻ của truyện ngắn Nhật Bản', nhiều tác phẩm nổi bật của Akutagawa lại có phong cách tiểu thuyết và truyện vừa. Những tác phẩm như “Địa ngục”, “Trong rừng trúc”, “Kappa” hay “Cuộc đời một kẻ ngốc”... Đặc biệt, “Cuộc đời một kẻ ngốc” được viết trong năm cuối đời của ông được xem là tiểu tự truyện, mang đến cái nhìn sâu sắc vào nội tâm bất ổn của Tiên sinh và chỉ dấu dẫn tới quyết định cuối cùng của ông, dù chưa được biết đến nhiều bởi độc giả Việt Nam.
Cùng với đó là những truyện ngắn đã khắc tên Akutagawa Ryunosuke lên bản đồ văn chương thế giới như “Lã sinh môn”, “Cái mũi”, “Sợi tơ nhện”... Tập sách khiêm tốn này chỉ là một phần nhỏ trong văn nghiệp của Tiên sinh, tập hợp truyện ngắn theo trình tự thời gian sáng tác, giúp người đọc hiểu hơn về tài năng độc đáo và dòng chảy tâm thức của ông trong hơn 13 năm cống hiến cho văn chương.
Nếu ai còn xa lạ với tên tuổi Tiên sinh, xin hãy bình tĩnh, bởi từ đây, những thán phục, ghê tởm, hoài nghi sẽ trỗi dậy, những xác tín sẽ sụp đổ. Theo nhà văn, dịch giả Hoàng Long,
“Akutagawa dùng ngòi bút sắc bén như bác sĩ giải phẫu tử thi. Khi lạnh lùng phân tích tỉ mỉ cái xác chết tên gọi cuộc đời, ông chỉ thấy sự xấu xa ích kỷ. Từ nhà sư đau khổ vì cái mũi dài cho đến đám nhà thơ trong Cánh đồng khô hay họa sĩ Yoshihide trong Địa ngục,… không ai thoát khỏi lưỡi dao mổ của Akutagawa. Đôi khi ông dùng dao mổ ngược. Kappa là một thế giới giả tưởng để ông lật ngược thế giới nhìn qua đôi chân tìm niềm tin còn sót lại. Nhưng câu trả lời vẫn là không. Sự chối từ vĩnh viễn của cuộc đời đối với vai trò tuyệt đối của nghệ thuật đã đẩy ông đến tận cùng thống khổ, khiến tự sát là sự cứu rỗi duy nhất sau cùng. Cũng như Dazai Osamu, đó là thứ văn chương phải đánh đổi bằng sinh mệnh.”
DTBooks