'Dù tóc em ngắn hay dài, nhưng không đọng giọt lệ nào trên vai em.
Chân em bước đi qua ngày dài, liệu em có biết đứng bên ai không?
Đã bao lần em đi qua những con phố đông đúc, gặp gỡ những mối tình...
Có những cánh hoa vẫn nở giữa mùa đông, vậy tại sao em lại vội vã một mình?'
- (Mai) Chuyện đầu tiên của tôi -
Bản nhạc này đã vang lên không biết bao nhiêu lần trong mùa đông của năm 2019, tôi cũng chỉ biết ôm trọn nỗi buồn vào lòng ở một thành phố cách Hà Nội gần 1 giờ bay, tự mình lúng túng tìm cách vỗ về bản thân. Trên hành trình trưởng thành, sẽ có nhiều lúc tôi - một đứa trẻ đang học cách trở thành người lớn phải gắng gượng an ủi, động viên bản thân đi qua những ngày chông chênh dễ ngã. Tôi hiểu, những khi gặp chuyện bất bình tôi chỉ muốn òa khóc nức nở và được xoa lưng dỗ dành như hồi còn bé. Một khi đã đến độ tuổi được định nghĩa là độ tuổi trưởng thành thì sẽ chẳng còn mấy ai đủ dũng cảm để khóc một trận thật to trước những người thân yêu năm nào nữa, vì tôi đều ngầm hiểu rằng đã đến lúc phải trở thành điểm tựa tinh thần vững trãi cho người thân rồi.
Những tưởng người lớn sẽ mãi mãi cô đơn và lạc lõng trong chính nỗi buồn của mình thì âm nhạc, hội họa, ẩm thực và nghệ thuật đã khéo léo tìm cách chạm đến nơi thẳm sâu nhất của vũ trụ thu nhỏ trú ngụ trong mỗi người lớn. Với tôi thì âm nhạc đã ở bên cạnh, kiên nhẫn và bao dung đưa tôi từ dưới vũng bùn lầy của những xúc cảm tiêu cực đến sự nhẹ nhõm, bình ổn và biết cách chấp nhận thực tại sau này.
Tôi có một người trị liệu riêng của mình.
Tên của họ là Âm nhạc.
1. Nếu như âm nhạc là một nhà trị liệu cho tâm hồn
Bản nhạc yêu thích của tôi là 'Unsaid' - Mie, từ ngữ mặc kệ sẽ không thể diễn tả hết được sự diệu kỳ của nó khi đưa người nghe qua từ kí ức, hoài niệm cho đến sự hy vọng khó diễn đạt. Dù ở Hội An hay Đà Lạt, những giai điệu trong bản nhạc vẫn mang lại cho tôi sự bình yên và cảm giác được hiểu biết một cách kỳ diệu như vậy, và tôi đã vượt qua những ngày mây mù một cách nhẹ nhàng ở các thành phố cách Hà Nội gần hoặc hơn 1 giờ bay.
2. Nếu như âm nhạc là một công cụ để đếm thời gian
Tôi có một cách tính thời gian cho các công việc lặp đi lặp lại khá thú vị, đó là nghe một bản nhạc hoặc một danh sách nhạc yêu thích để biến những nhiệm vụ hàng ngày trở nên mới mẻ và thú vị hơn. Ví dụ, một bản nhạc kéo dài ba phút hai mươi lăm giây sẽ đủ để chuẩn bị mọi thứ và kiểm tra lại trước khi ra khỏi nhà. Hai bản nhạc như vậy cũng đủ để đi từ nhà ra đường. Đối với những công việc mất nhiều thời gian hơn như dọn dẹp, giặt giũ hoặc nấu ăn, tôi cần ít nhất sáu bản nhạc có thời lượng trên 3 phút 25 giây.
Không ít người đã cười khi thấy tôi sử dụng âm nhạc để đo đếm thời gian, họ cho rằng tôi kỳ quặc và khác người. Thực ra, ban đầu tôi chỉ muốn thêm màu sắc vào những công việc nhàm chán hàng ngày. Sau một thời gian, khi tôi thử sống một cách im lặng, tôi nhận ra rằng việc bỏ lỡ sự hứng thú đã làm tôi cảm thấy trống rỗng. Không gì tồi tệ hơn việc quên mất niềm đam mê và niềm vui của mình. Mọi người có quyền cảm nhận âm nhạc theo cách riêng của họ, miễn là không ảnh hưởng xấu đến người khác.
3. Nếu như âm nhạc là lời nói của tấm lòng
Mình thường hay gửi một bản nhạc chúc ngày mới tốt lành, một bản nhạc để an ủi hoặc một bản nhạc chúc ngủ ngon đến bạn bè thân thiết. Với mình, một bản nhạc có thể truyền tải đầy đủ thiện ý mà không cần phải dùng lời nói hoa mỹ. Mình vẫn nhớ khi làm việc ở Hội An, mình đã gửi những bản nhạc piano nhẹ nhàng qua e-mail để thể hiện sự chân thành đến với khách du lịch nước ngoài. Họ đã rất ấn tượng và thích thú với những âm thanh chân thành đó. Âm nhạc thật sự đã giúp mình ghi điểm trong lòng du khách, và mình cảm thấy rất hạnh phúc.
Trong ngày sinh nhật của cô bạn thân ở xa Hà Nội, dù khoảng cách vật lý đã khiến mình lo lắng về sự cách biệt, bản nhạc mình gửi tặng đã kết nối chúng mình qua âm nhạc. Một lần nữa, âm nhạc đã làm đại sứ của sự tin tưởng và trân trọng trong dịp đặc biệt như vậy.
4. Kết luận
Âm nhạc không chỉ là âm điệu, mà còn là một phương tiện trị liệu, một đại sứ của lòng tốt, và một cách hiệu quả để đo lường thời gian. Tôi đã tưởng tượng mình sẽ như thế nào nếu không có âm nhạc - bạn tâm giao giàu nhân văn và nghệ thuật này. Nếu không có những giai điệu dịu dàng nhưng sâu sắc, có lẽ tôi sẽ không đủ can đảm để đối diện với nỗi đau và thất vọng trong cuộc sống, và có thể sẽ bị cuốn vào những biển sóng tiêu cực. Tôi hy vọng chúng ta biết trân trọng và đánh giá ca khúc của những người xung quanh, bất kể là Rock, Pop, Jazz hay bản phối nhạc cụ, vì mỗi loại âm nhạc đều có sức hút và sức sống riêng. Nếu bạn vẫn đang tìm kiếm thể loại âm nhạc phù hợp, hãy kiên nhẫn, vì vũ trụ sẽ gửi cho bạn dấu hiệu để chỉ đường.