Anh đã quên cài khuy áo ngực cho em, điều mà tối qua anh đã tìm mọi cách để cởi. Chúng ta dừng lại ở đây thôi.
Dũng là chàng trai phong lưu, Hương biết điều này. Cô cũng biết về những mối quan hệ anh từng trải qua, có bao nhiêu người anh đã chia sẻ giường, bao nhiêu người anh yêu vì ham muốn, bao nhiêu người anh thật lòng.
Hương hiểu rõ về quá khứ của Dũng như lòng bàn tay vì bản thân anh chẳng bao giờ che đậy điều gì. Khi quyết định yêu anh, Hương đã chấp nhận tất cả, xem những kí ức đó như một phần của con người Dũng để yêu thương.
Mọi người đều nói Hương ngốc khi yêu Dũng vì chẳng bao giờ anh chàng sẽ trung thành với một người phụ nữ. Dũng quen với việc chỉ vài ba tháng đã nghỉ chân trên giường với một cô gái, sau đó tan rồi. Những mối tình thoáng qua của Dũng chưa kịp để lại ấn tượng, chính anh cũng chưa hiểu rõ cảm xúc của mình đối với những người phụ nữ đó. Thế nhưng, Hương vẫn tin rằng cô có thể làm thay đổi anh, thậm chí làm thay đổi một chàng trai phong lưu như vậy. Và Hương đã quyết tâm bước tiến để đón nhận tình yêu từ anh.
Hơn 6 tháng kể từ ngày Hương và Dũng bắt đầu yêu nhau, Dũng đưa ra đề nghị lần đầu tiên:
- “Anh muốn có em”. Dũng nhìn thẳng vào đôi mắt của Hương khi nói mà không có bất kỳ sự e ngại nào.
- “Em không muốn trở thành những người con gái đã từng yêu anh. Họ cũng đã chia sẻ giường với anh chỉ để bị anh bỏ rơi”.
- “Em còn sợ hả? Sợ là em sẽ bị bỏ rơi ư? Anh nghĩ em không tự tin vào bản thân đến vậy à?” – Dũng cười châm chọc trước lời nói của Hương.
- “Em không sợ, chỉ là em không muốn thôi…”
- “6 tháng là khoảng thời gian đặc biệt đối với anh, em biết không? Chưa bao giờ anh yêu một cô gái lâu đến như vậy mà không chiếm đến. Đó có đủ để em tin rằng em đặc biệt đến nhường nào chưa?”
Kết thúc cuộc tranh cãi, Hương gật đầu đồng ý. Không phải vì cô sợ anh sẽ tức giận rồi bỏ đi. Càng không phải vì cô muốn giữ chân anh qua mối quan hệ tình dục. Mà bởi vì cô thực sự muốn thế. Hương yêu Dũng chân thành. Cô cảm nhận rằng đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng, phóng khoáng của Dũng là một tâm hồn cô đơn tột cùng.
Anh ấy tự do như chú ngựa hoang, nhưng nhất định sẽ có một ngày chấp nhận dừng lại, chỉ cần có ai đó kiên định nắm giữ dây cương. Hương muốn thử sức mình trong trò chơi này, mặc dù có khả năng cô sẽ chấp nhận thất bại đau đớn.
Hương rơi vào tình trạng hồi hộp khi bên cạnh Dũng, đầy yêu thương, tự hào và đôi khi là ghen tuông với quá khứ. Mọi cảm xúc leo thang khi ánh đèn trong căn phòng của Dũng tắt. Hương bước vào cuộc chơi mà cô đặt cược điều quý giá nhất của cuộc đời mình. Cô chấp nhận rằng có thể mình sẽ trắng tay.
Trong căn phòng lộn xộn, Hương nhìn Dũng với ánh mắt thưởng thức. Cô nằm dưới tấm chăn ấm áp, quan sát anh thư giãn mặc áo quần, tự tin thay đổi trước gương. Dũng huýt sáo, điệu bộ hớp hồn, thắt cà vạt. Dáng vẻ ấy làm xao lạc trái tim Hương. Và chính điều đó khiến cô yêu anh. Dũng quay đầu nhìn Hương và nói:
- “Tại sao em vẫn ngồi đó? Em nên nhanh chóng mặc quần áo và đi. Anh còn việc phải làm với đám bạn. Nếu em chưa xong, em có thể ở lại và anh sẽ ghé qua lấy chìa khóa chiều nay. Hoặc nếu em muốn, em có thể gửi chìa khóa cho anh. Anh đi đây.”
Hương theo dõi bước chân nhanh của Dũng rời khỏi căn phòng. Tiếng cánh cửa đóng gập lạnh lùng khiến Hương giật mình. Trong căn phòng chỉ còn một mình Hương. Dưới chân, bộ đồ cô mặc tối qua vẫn đọng lại. Khung cảnh này làm cho Hương cảm thấy sợ hãi, như một biểu tượng của sự thất bại. Một thất bại thảm hại.
Dũng bước đi, để lại Hương đối diện với một dòng cảm xúc hỗn loạn. Nhưng trên hết, nỗi đau chiếm lĩnh tâm hồn cô. Hương đã nghĩ rằng có thể làm thay đổi Dũng, biến chàng trai lạnh lùng và vô tâm thành một người biết yêu thương đúng nghĩa. Dũng đã trải qua nhiều mối quan hệ và sẵn sàng chấp nhận sự chia tay. Anh ta chưa bao giờ biết đau khi một người con gái rời khỏi cuộc đời anh. Anh ta chưa từng trải qua tình yêu thực sự.
Hôm nay, Hương cảm thấy như mình là một trong những cô gái đã từng đi qua cuộc đời của Dũng. Cô chỉ là một phần của họ thôi.
Nếu anh yêu cô thật lòng, anh sẽ đảm bảo cho cảm xúc hiện tại của cô. Cảm xúc được tạo nên từ sự gắn bó chặt chẽ giữa hai người. Nhưng không, anh vẫn theo đuổi theo cảm xúc của riêng mình. Để Hương tự mình chịu đựng những đau thương không thể nói thành lời:
- “Anh ơi! Mình cắt đứt quan hệ nhé” Hương nói qua điện thoại với giọng điệu bình tĩnh nhất có thể.
Bên kia dây thoại im lặng trong vài giây, không hiểu chuyện gì đang xảy ra:
- “Em sao vậy? Anh chẳng nói gì cả. Anh vẫn yêu em mà”.
- “Vâng, đúng vậy! Nhưng rồi anh sẽ bỏ rơi em thôi. Một ngày nào đó anh sẽ làm như vậy. Bởi vì em không nằm trong trái tim anh. Khi không có tình yêu, mối quan hệ cũng sẽ chấm dứt. Nếu anh yêu một người con gái chân thành, khi anh tháo bỏ chiếc áo trên cô ấy, anh sẽ giúp cô ấy mặc lại. Đó là trách nhiệm của tình yêu. Còn hôm nay, anh đã để em tự mình.'
Hương đánh rơi chiếc điện thoại, tự sửa vá bộ trang phục cho bản thân.
Cô tự nhìn vào gương: “Hôm nay, anh đã quên cài khuy áo ngực cho em, điều mà tối qua anh đã cố gắng hết mình để mở. Giờ đây, em sẽ tự mình làm điều đó”.
Theo Aezuum
"""""--
ĐỌC THÊM:
>> 8 bí mật kinh hoàng về đàn bà - những điều mà phụ nữ cần biết
>> Không nên lập gia đình trước khi bước sang tuổi 30, đó là quy tắc!
>> Phụ nữ mạnh mẽ nhất khi trở nên độc lập tuyệt đối