Mưa Sài Gòn được ví như mối tình đầu, đầy cuồng nhiệt và thẹn thùng, nhưng cuối cùng cũng sẽ phai nhạt theo thời gian, chỉ để lại những kí ức.
Sài Gòn giống như con gái, thất thường và không thể đoán trước được. Mỗi cơn mưa Sài Gòn mang đến cảm giác buồn bã, đặc biệt là những cơn mưa bất chợt vào buổi chiều u ám.
Một ngày dài bắt đầu. Sài Gòn hiếm khi lạnh đến vậy, mưa rơi cả ngày trong tháng năm ẩm ướt, khiến mọi người chỉ muốn nằm trong chăn hoặc thưởng thức cacao nóng và đọc sách, lắng nghe nhạc indie kèm theo tiếng mưa rơi nhè nhẹ.
Có những ngày mưa to, cây cỏ đung đưa dưới sức gió mạnh, tiếng sấm và sét làm đổ bóng rợn người. Những lúc như vậy, chỉ có thể nằm im dưới chăn và chờ đợi cơn buồn ngủ tới.
Mưa Sài Gòn không ồn ào như mưa ở Đà Lạt, nhưng cũng không thể đoán trước được. Cuối cùng, mỗi cơn mưa lại để lại những dấu vết khó quên, giống như những kỉ niệm của mối tình đầu.
Dù gặp nhau chỉ trong phút chốc hay suốt cả đời, những kí ức về những người đã từng bước vào cuộc đời ta vẫn hiện hữu mãi trong tâm trí, như những tập phim dài.
“Thanh xuân giống như cơn mưa rào. Dù có lúc cảm thấy lạnh lẽo, nhưng ta vẫn muốn ngắm mưa, đắm chìm trong cảm giác ấy một lần nữa”
Sài Gòn bình thường luôn ồn ào, nhưng khi mưa, thành phố bỗng trở nên yên bình hơn. Mọi thứ chậm lại, mùi đất ẩm và cây cỏ tươi mát lan tỏa khắp nơi, khiến cho tâm hồn ta cũng dịu đi.
Mình là người thích yên tĩnh, không thích sự xô bồ của cuộc sống. Và mỗi khi mưa Sài Gòn đến, mình lại cảm thấy như được hiểu rõ hơn, được sống chậm lại và tận hưởng khoảnh khắc riêng tư của bản thân.