Anh trai tôi lớn hơn tôi 7 tuổi và là một người nội tâm. Trong thời gian cấp trung học, anh ấy nghiện game và thường xuyên trốn học. Số lần bố mẹ tôi bị hiệu trưởng gọi đến trường còn nhiều hơn tổng số tuổi của cả hai anh em tôi. Mọi người nói rằng: 'Thằng này sẽ điều gì sẽ trở nên tồi tệ hơn nữa!' Bố mẹ tôi không phản đối, họ kiên nhẫn thuyết phục, lặng lẽ đặt niềm tin vào đứa con trai duy nhất của họ.
Trong năm cuối cấp 3, anh trai tôi đã đánh thầy giáo trước mặt lớp học. Mặc dù đã xin lỗi bố mẹ, anh ấy không giải thích thêm. Hàng xóm chỉ trích: 'Ngày nào nó cũng sẽ đánh cả bố mẹ nó.' Bố mẹ tôi không quan tâm đến lời đồn, họ nhấn mạnh rằng về mọi vấn đề, con phải nhìn nhận một cách toàn diện, việc sử dụng bạo lực là sai, nhưng con phải hiểu rằng luôn có lý do đằng sau hành động đó. Khi trường quyết định đuổi học anh tôi, một bạn cùng lớp đã tố cáo người thầy bị tấn công vì xúc phạm danh dự.
Cũng trong năm đó, anh tôi bị bắt trong một vụ ẩu đả. Khi bố mẹ tôi đến đồn cảnh sát, tình hình hoàn toàn hỗn loạn. Sau khi những người khác đã được người thân bảo lãnh, bố mẹ tôi mới tiếp cận con trai mình: 'Con sẽ phải ở lại đây một thời gian. Con phải chịu trách nhiệm cho hành động của mình.' Do tội danh không nghiêm trọng, anh tôi được thả sau 2 tuần. Tối đó, tôi nghe tiếng bố khóc nức nở: 'Mẹ con không bao giờ khóc trước mặt mọi người. Nhưng khi con bị bắt, mẹ đã khóc nhiều lắm. Đó không phải là nước mắt của sự buồn bã, đó là nước mắt của sự xấu hổ.' Vào nửa đêm, tôi tỉnh giấc vì tiếng nước rơi từ phòng bên cạnh. Mở cửa ra, tôi thấy anh tôi ngồi guốc trước cửa phòng tắm. Nước rơi không phải từ vòi sen, mà từ mắt anh.
Năm thứ hai đại học của anh tôi, khi mẹ tôi đến thăm trường, giáo viên trông thấy tên con trai bà trong danh sách sinh viên bảo lưu của trường, họ nhìn mẹ tôi với ánh mắt xót xa. Mẹ tôi thất vọng, qua một đêm, bà như đã già đi nhiều tuổi. Nhưng vào sáng hôm sau, bà quyết định dẫn anh trai đi đăng ký nhập ngũ: 'Con có thể không thích học, nhưng con không thể không tuân thủ quy định.' Sau hơn một năm huấn luyện trong quân đội, anh tôi trở lại trường và điều chỉnh cuộc sống của mình cho đến khi tốt nghiệp.
Sau khi tốt nghiệp, anh trai tôi đã thay đổi công việc 10 lần. 9 lần tự chủ rời khỏi công ty, lần cuối bị sa thải vì đã đề xuất sửa đổi lại quy chế hoạt động của công ty chỉ sau một tuần làm việc. Bố mẹ tôi luôn ở bên cạnh, họ nhìn thấu mọi điều nhưng không can thiệp. Đôi khi tôi nghĩ nếu có giải thưởng dành cho người kiên nhẫn nhất thế giới, bố mẹ tôi chắc chắn sẽ giành giải nhất. Chỉ khi anh trai tôi thú nhận với bố mẹ rằng anh đã hoàn toàn lạc hướng, bố tôi mới dẫn anh gặp một người bạn cũ của ông. Đó là một cựu sĩ quan đã nghỉ hưu và hiện sở hữu một xưởng sửa chữa ô tô khá lớn. Anh tôi làm việc ở đây trong 2 năm và lần đầu tiên trong cuộc đời anh ấy biết mình thích gì. Bố mẹ tôi nhận ra điều đó, họ gửi anh ấy đi nước ngoài học thêm về công nghệ kỹ thuật ô tô. Một thời gian sau đó, tôi nghe tin anh trở thành nhân viên của Brose, một trong 10 công ty sản xuất linh kiện ô tô lớn nhất tại Đức. Nhưng sau đó anh ấy từ bỏ công việc, trở về Việt Nam và nhận được một khoản đầu tư không nhỏ từ một chuyên gia trong lĩnh vực này và mở một chuỗi cửa hàng cung cấp phụ tùng ô tô, từng bước trở thành 'con nhà người ta' trong câu chuyện.
Có ai trong số bạn có một bà mẹ nhân hậu và một ông bố phong cách như vậy không?
Và điều gì tạo nên thành công của một người?
Mọi người đều biết về Bill Gates, đúng không? Ai cũng đã nghe câu chuyện về Bill Gates mê lập trình từ nhỏ, 10 tuổi đã dành hàng nghìn giờ trước màn hình máy tính để nghiên cứu lập trình. Đạt điểm 1590/1600 SAT vào Đại Học Harvard nhưng rồi bỏ học để theo đuổi đam mê. Nhưng có lẽ không nhiều người để ý rằng Bill Gates sinh ra trong một gia đình giàu có với bố là luật sư danh tiếng, mẹ là giám đốc của hai tổ chức tài chính và ông nội làm thống đốc ngân hàng liên bang. Ông được theo học tại những ngôi trường chỉ dành cho giới nhà giàu, và ở thời điểm đó, việc sử dụng một chiếc máy tính đã là đặc quyền của ít người trên thế giới.
Mark Zuckerberg, nhà sáng lập trang mạng xã hội lớn nhất thế giới, Facebook, từng nói rằng: 'Nếu tôi phải vừa lớn lên vừa lo lắng về gia đình thay vì được dành thời gian nghiên cứu lập trình, nếu tôi không yên tâm rằng kể cả nếu Facebook thất bại thì tôi vẫn sẽ sống tốt, thì tôi đã không đứng ở đây lúc này.' Mark sinh ra trong một gia đình có truyền thống tri thức, được bố mẹ đầu tư cho học tại học viện danh tiếng nhất Hoa Kỳ. Khi Mark 12 tuổi, bố anh nhận ra tiềm năng của Mark, ngay lập tức thuê David Newman – một chuyên gia phát triển phần mềm cực kỳ có tiếng lúc bấy giờ đến để giảng dạy riêng cho con trai của mình. Thực ra, đây không phải là điều mà một gia đình bình thường có thể làm cho con cái của họ.
Warren Buffett, huyền thoại Omaha, được biết đến là nhà đầu tư thành công nhất thế kỷ 20. Người ta chỉ biết đến câu chuyện vị tỉ phú này đã mua những tờ cổ phiếu đầu tiên khi chỉ mới 11 tuổi nhờ tiền bán kẹo, mà không để ý rằng sở dĩ Warren không giống với những người bạn cùng tuổi là vì ông lớn lên trong một môi trường khác biệt. Cha ruột của ông, ngài Howard Buffett, trước khi trở thành Nghị sĩ của Mỹ, là một nhà môi giới chứng khoán. Ngay từ nhỏ Warren thường xuyên theo cha đến các buổi giao dịch lớn nhỏ và gặp gỡ vô số nhà đầu tư. Ông sớm tiếp xúc với lĩnh vực này và ít nhiều chịu ảnh hưởng tư tưởng từ cha mình.
Bill Gates, Mark Zuckerberg, Warren Buffet hay bất cứ nhân vật vĩ đại nào khác, đương nhiên họ là những cá nhân thực sự ưu tú nhưng có một điều rất quan trọng làm nên sự thành công của họ mà dường mọi người đều bỏ qua, đó là họ đều là những người được trao cơ hội. Cơ hội để thành công. Bill Gates sẽ khó trở thành Bill Gates của ngày hôm nay nếu ông sinh ra trong một gia đình nghèo khó và không được tiếp xúc với máy tính từ khi còn nhỏ. Mark Zuckerberg cũng sẽ không trở thành vị tỉ phú trẻ tuổi nhất thế giới nếu nền tài chính của gia đình ông không đủ vững chắc để cho phép ông kiên trì theo đuổi đam mê. Và có lẽ, nếu cha Warren Buffet là một giáo viên thay vì một nhà môi giới chứng khoán thì có lẽ ông không trở thành một nhà đầu tư.
Về anh trai tôi, anh ấy sẽ trở thành ai nếu không có một bà mẹ bao dung và một ông bố phong cách như vậy nhỉ?
Tác giả: Tintin