blogradio.vn - Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, và ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới ngày nào con còn là bé con chạy theo ba đi mọi nơi. Nhưng giờ đây, con đã phải rời xa vòng tay ba để tự đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống này. Dẫu sao với ba thì con vẫn là con gái bé nhỏ của ba.
Với nhiều người thì sự ra đời của con là điều không may mắn. Vì khi con đến với thế giới này thì cũng là ngày mà mẹ đã rời xa con mà đi. Có lẽ chính vì vậy mà con đã không thể hình dung mẹ ra sao và cảm nhận được tình thương của mẹ dành cho con như thế nào. Ba có biết không, đã bao lần con ước giá như mẹ còn sống trên cõi đời này thì con có thể tự hào mang khoe với lũ bạn bè về mẹ. Không phải bị mọi người xa lánh và chọc ghẹo vì con chỉ là đứa trẻ bất hạnh và không có mẹ. Nhưng họ chỉ là người ngoài nên dù họ có làm tổn thương con đến bao nhiêu thì con vẫn chấp nhận được cả mà chỉ với ba và bà ngoại thì con không thể ba à.
Dẫu cho con không làm gì sai đi nữa nhưng cũng chính sự ra đời của con dẫn tới nỗi đau quá lớn của bà ngoại. Con biết đã bao nhiêu năm rồi nhưng bà ngoại vẫn nhớ về mẹ. Con từng ước giá như được bà ngoại một lần yêu thương và dỗ dành như bao đứa trẻ khác để mỗi khi con có chuyện gì vui hay buồn có thể thỏ thẻ tâm sự với bà ngoại. Nhưng chỉ là ước muốn nhỏ nhoi của con mà thôi. Rồi chỉ khi bà ngoại lên cơn mê sảng thì bà ngoại chạy đến ôm con lại và khóc chỉ vì con giống mẹ. Nhưng con lại hi vọng những ngày tháng ấy kéo dài thật lâu để được ôm và bên bà ngoại bù lại cho những ngày tháng trước đó.
Con không hề để ý rằng không chỉ có mỗi mình bà ngoại mới chịu đau khổ mà ba cũng vậy. Ba đã mất đi người con gái mà ba yêu nhất trên thế gian này. Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, và ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.
Làm sao thì con cũng chẳng thể giảm bớt nỗi đau khi ba không giống như bà ngoại. Ngược lại, ba lại kìm nén cảm xúc và cố chịu đựng suốt ngần ấy năm. Ba vẫn ở một mình như vậy để lo cho con và bà ngoại. Nhiều đêm con giật mình thức giấc thấy ba ngồi một góc để khóc và nhớ về mẹ. Có lẽ, suốt cả cuộc đời này ba sẽ không thể quên được mẹ.
Khi con quyết định rời xa vòng tay ba và bà ngoại lên thành phố học đại học, ba dặn dò con từng chút một. Dù cho con có trưởng thành đến thế nào thì với ba thì con mãi là đứa trẻ chưa bao giờ lớn. Ba có biết không con đã cố không khóc trước mặt ba và hứa với lòng rằng con luôn cố gắng từng ngày để sau này mang đến cho ba và bà ngoại cuộc sống tốt hơn.
Có lẽ từ nhỏ đến bây giờ, con chưa bao giờ nói 'con yêu ba' hết nhưng sâu thẳm trong trái tim con thì ba là người con yêu thương nhất. Ba không những đóng vai trò vừa làm ba vừa làm mẹ. Ba chưa từng để con chịu bất cứ tổn thương hay thiệt thòi so với bạn bè cùng chang lứa nào. Con chỉ mong ba và bà ngoại luôn khỏe mạnh và bình an.