Baal Zəvûv hay Baal Zəvûv (/biːˈɛlzɪə
Trong các văn tự thần học, chủ yếu là Kitô giáo, Baal Zəvûv là tên gọi khác cho Satan. Ông được biết trong quỷ học là một trong bảy hoàng tử của Địa ngục. Quyển Dictionnaire Infernal mô tả Baal Zəvûv có thể bay, còn được gọi là, 'Chúa tể những loài bay', hay 'Chúa tể những con Ruồi'.
Kinh Thánh Hebrew
Nguồn gốc tên gọi Baal Zəvûv là trong quyển Sách các Vua (2 Kings 1:2–3, 6, 16), viết là Ba'al Zəbûb, chỉ một vị thần được tôn thờ bởi người Philistine. Tên gọi Baal, có nghĩa là 'Chúa tể' trong tiếng Ugaritic, được sử dụng để chỉ một vị thần cụ thể. Có nhiều ý kiến khác nhau về ý nghĩa của tên gọi này.
Theo một cách hiểu, Ba'al Zəbûb được dịch là 'chúa tể của loài ruồi'. Có ý kiến cho rằng có mối liên hệ giữa vị thần Philistine và các giáo phái tôn thờ ruồi—nhìn chúng như sâu bọ, sinh sống từ chất thải—xuất hiện trong thế giới Hellenic, ví dụ như Zeus Apomyios hay Myiagros.
The Septuagint chuyển tên này thành Baalzebub (Βααλζεβούβ) và Baal muian (Βααλ μυῗαν, 'Baal của những con ruồi'). Tuy nhiên, Symmachus có thể đã phản ánh một truyền thống về tên gọi cổ xưa khi ông dịch là Beelzeboul.