
Năm 2019, Tổ chức Y tế Thế giới đã chính thức công nhận rối loạn nghiện game là một loại bệnh tâm thần, và người nghiện game, giống như người nghiện chất kích thích hoặc cờ bạc, cũng cần được điều trị như bất kỳ loại rối loạn tâm thần nào khác.
Phải thừa nhận, sự tuyệt vọng của các gia đình đang cố giải quyết những rắc rối phát sinh từ việc con em họ quá phụ thuộc vào game là vô cùng khủng khiếp. Tôi hoàn toàn không lường trước được những gì chúng tôi phải đối mặt, từ bạo lực trong gia đình cho tới việc từ chối tới trường học tập.
Các biểu hiện của hậu quả từ nghiện game thường bắt đầu bằng những thay đổi trong lối sống của người bệnh. Điều này có thể là kết quả của việc chuyển trường, khiến họ phải xa bạn bè lâu năm. Hoặc có thể là do gia đình gặp rắc rối, khiến trẻ cảm thấy xa lạ với cha mẹ, hoặc bị bắt nạt, khiến họ tìm kiếm sự thoải mái trong game và mạng xã hội.
Phần lớn bệnh nhân nghiện game của chúng tôi là nam giới, độ tuổi từ 16 đến 17. Một số trong số họ đã có nhiều thành tích ở trường hoặc trong thể thao. Nhưng sau đó, họ chuyển sang chơi game, chấm dứt mọi cố gắng và thành công trong cuộc sống thực.
Cuộc sống ảo của các bạn trẻ dần trở thành điểm tựa tinh thần, khiến cuộc sống thực trở nên dễ chịu hơn. Việc tạo ra rào cản với bạn bè hoặc gia đình đôi khi gây ra những hậu quả nghiêm trọng, thậm chí có người bỏ ăn cùng gia đình chỉ để chơi game.
Mô hình này thường tạo ra tình trạng tự cách ly, cãi vã, dẫn đến những cảm xúc tiêu cực như giận dữ. Cách duy nhất mà cha mẹ thường làm để cải thiện tình hình là hạn chế hoặc cấm con em sử dụng thiết bị để chơi game.
Tôi đã gặp phụ huynh có con bỏ nhà ra đi vào đêm khuya để tìm WiFi chơi game, khi cha mẹ cấm họ sử dụng internet.
Tôi đã gặp trẻ em nói rằng họ thà chết còn hơn phải ngừng chơi game, thậm chí đập đồ trong nhà vì không kiềm chế được cảm xúc. Và trong một số trường hợp, có người bị thương.

Tất cả những câu chuyện đó thực sự làm chúng ta cảm thấy xót xa, đặc biệt khi biết độ tuổi của những người bị nghiện game. Một điều bất ngờ là nỗ lực của phụ huynh, giáo viên, cố gắng thuyết phục các em trở lại cuộc sống thực, trở lại trường học và kết nối với bạn bè và gia đình.
Thách thức lớn nhất với chúng tôi là nhận ra khó khăn của các gia đình khi họ cần sự giúp đỡ từ dịch vụ y tế công, để tìm kiếm sự trợ giúp cho con em mình. Trẻ em nghiện game thường sống trong tình trạng mất cảm xúc, lo âu, thậm chí có suy nghĩ tự tử.
Khi tôi thành lập trung tâm, tôi nghĩ rằng tất cả các em chỉ tập trung vào một số lượng nhỏ trò chơi. Nhưng thực tế là họ thường thưởng thức đến 60 trò chơi khác nhau. Không phải ai cũng đổ tiền vào trò chơi điện tử. Nhiều người chỉ đơn giản là nghiện chơi, coi việc tiêu tiền vào game như một thách thức cho bản thân.
Nhóm bệnh nhân nghiện game thường có chỉ số cạnh tranh và kỹ năng cao. Rất ít người mắc cùng lúc cả rối loạn nghiện game và nghiện cờ bạc. Sự khác biệt trong cách họ nhìn nhận giá trị của tiền thưởng có thể đến từ sự chênh lệch độ tuổi, và chỉ khi có nghiên cứu dài hạn với mẫu số lớn mới có thể biết được sau 10 năm nữa, những người được điều trị rối loạn nghiện game sẽ thay đổi ra sao.
Trong số những người từng nghiện game, liệu có bao nhiêu người sẽ chuyển sang nghiện cờ bạc? Chúng tôi mới chỉ nhận ra một sự thật qua nghiên cứu, rằng tỷ lệ này có thể cao hơn so với bình thường, vì những điểm yếu trong hệ thống thần kinh của người nghiện game dễ bị ảnh hưởng bởi quảng cáo cờ bạc.
