TOP 15 bài Nghị thức xã hội Văn học và tình yêu thuộc bài viết số 7 lớp 8 đề 2, giúp các em học sinh lớp 8 nhận thức được vai trò, ý nghĩa của các tác phẩm văn học trong cuộc sống tinh thần của con người.
Tình yêu thương là sự động viên, cảm thông đối với hoàn cảnh của con người. Thông qua các truyện, các nhân vật trong các tác phẩm văn học, các tác giả muốn phản ánh thực tế xã hội, thể hiện những ước mơ, khát vọng của con người. Hãy theo dõi bài viết để hiểu rõ hơn:
Bài báo số 7 đề 2 lớp 8: Nghị thức về Văn học và tình yêu
- Dàn ý chi tiết nghị thức xã hội Văn học và tình yêu (6 mẫu)
- Nghị thức xã hội Văn học và tình yêu (15 mẫu)
Cấu trúc chi tiết nghị thức xã hội Văn học và tình yêu
1. Bước vào đề
Giới thiệu về vấn đề nghị thức: Văn học và tình yêu
2. Thân nội dung
Định nghĩa và phân tích ý nghĩa cơ bản
- Văn học: Là một lĩnh vực nghệ thuật sử dụng từ ngữ, hình ảnh qua nhiều phương tiện khác nhau để thể hiện quan điểm, tư duy, tình cảm của tác giả
- Tình thương: Là một khía cạnh quan trọng của tình yêu, biểu hiện của sự đồng cảm giữa con người với con người và con người với thế giới xung quanh
Mối liên hệ giữa văn học và tình thương
- Văn học hướng tới mục tiêu tình thương: Một tác phẩm văn học đích thực là phải hướng tới con người, phục vụ cho cuộc sống tình cảm của con người
- Tình thương là nguồn cảm hứng cho văn học: Mọi khía cạnh của tình thương được văn học khai thác sâu rộng để kết nối con người, làm cho con người gần nhau hơn và hiểu nhau sâu hơn.
3. Tóm lại
Kết luận vấn đề: Có thể khẳng định mối quan hệ giữa văn học và tình thương là một liên kết chặt chẽ không thể tách rời, thông qua tình thương, văn học ngày càng phát triển đa dạng về phạm vi và sâu sắc về ý nghĩa, tình thương của con người nhờ có văn học mà ngày càng trở nên giàu có và cao quý.
....
Thảo luận xã hội Văn học và tình yêu thương
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 1
Trong câu chuyện ngắn “Giăng sáng”, nhân vật Điền đã nói: “Nghệ thuật không nhất thiết phải là ánh trăng dối lừa, nghệ thuật có thể chỉ là tiếng đau khổ ấy, thoát ra từ những lầm than”. Đúng vậy! Nghệ thuật tổng quát và văn học cụ thể phải liên kết chặt chẽ với con người và bày tỏ tình yêu thương với con người. Tình yêu thương chính là sự động viên, cảm thông trước hoàn cảnh của con người.
Người có tình yêu thương là người sống hòa thuận với người khác, sẵn lòng giúp đỡ, hy sinh mà không mong nhận lại. Tình thương rất quan trọng trong cuộc sống, mỗi chúng ta hãy sống, yêu thương người khác cũng như yêu thương chính bản thân mình. Yêu thương và đoàn kết là nền tảng để một dân tộc cùng sống và phát triển qua các thế hệ. Yêu thương là biết suy nghĩ, quan tâm chăm sóc và hướng tới người khác nhiều hơn. Yêu thương đủ nhiều biến con người trở thành người nhân từ, cao quý, lớn lao hơn. Khi yêu thương nhiều hơn, tức là cho đi nhiều hơn, thì ta cũng nhận về nhiều hơn. Sống với mọi người bằng lòng thành, ta sẽ nhận được những tình cảm quý trọng và sự thành thật từ những người bạn... Yêu thương nhiều hơn còn là sống khoan dung, sẵn lòng chia sẻ và tạo ra cuộc sống đẹp đẽ hơn. Văn học thế giới nói chung và văn học Việt Nam nói riêng mang đến nhiều phong cách, nội dung, đề tài phong phú, đa dạng qua nhiều thời kỳ khác nhau. Mỗi tác phẩm văn học mang một nội dung, ý nghĩa, nghệ thuật, bài học khác nhau tuỳ thuộc vào cách hiểu, phân tích của mỗi người. Văn học nuôi dưỡng và phát triển tâm hồn con người, giúp con người trở nên hoàn thiện hơn. Văn học là linh hồn, là giọng nói đặc trưng của từng quốc gia, góp phần tạo nên bản sắc văn hóa dân tộc. Văn học liên kết và phản ánh cuộc sống của con người qua các thời kỳ khác nhau đồng thời nêu lên quan điểm, tâm trạng, tình cảm của tác giả và con người. Văn học nêu lên tình cảm của con người, của tác giả cũng như ước muốn của nhân vật, của con người trong một hoàn cảnh nhất định. Văn học dạy con người yêu thương, học hỏi, phát triển nhiều tình cảm tốt đẹp, được minh họa qua một số câu ca dao và tục ngữ sau:
“Bầu ơi yêu thương đồng lòng
Dù khác biệt nhưng cùng hướng về một lý tưởng”
Hoặc nói:
“Yêu thương người như yêu thương bản thân”
Văn học cũng phản ánh hiện thực cuộc sống của con người và từ đó thể hiện khát vọng, ước muốn của con người qua một số nhân vật, tác phẩm: Chị Dậu trong Tức nước vỡ bờ (trích Tắt đèn) của Ngô Tất Tố, Lão Hạc trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao,…
Văn học và tình yêu thương nên luôn gắn kết với nhau và chỉ khi gắn kết với nhau, chúng mới thể hiện hết ý nghĩa của mình và đóng góp vào xã hội những điều tốt đẹp nhất. Tác phẩm văn học từ xưa đến nay đã nuôi dưỡng tinh thần, tình yêu thương cho nhiều thế hệ con người. Chúng ta cần trân trọng những giá trị tinh túy của văn học và sống một cuộc sống phong phú hơn với tình yêu thương.
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 2
Văn chương nghệ thuật tồn tại trong đời sống tinh thần văn hóa của con người, nó có ảnh hưởng đến tâm trí, tình cảm và nhận thức của con người. Con người chúng ta luôn sống với tình thương và tôn trọng lòng nhân ái, giữa văn học và con người có sự liên kết nhờ vào tình thương. Trong bản thân văn học và tình thương của con người có mối quan hệ sâu sắc, gắn bó mật thiết với nhau.
Văn học nói chung được hiểu là một loại nghệ thuật sử dụng ngôn từ, hình ảnh để thể hiện quan điểm, tư tưởng, tình cảm của người viết. Những tác phẩm văn học mang giá trị về trí tuệ, tư tưởng, triết lý cao, hoặc có thể gợi lại sự đồng cảm trong suy nghĩ và nhận thức. Tình thương là một khía cạnh của tình cảm con người, biểu hiện của sự đồng cảm giữa con người và con người với thế giới xung quanh. Tình thương được thể hiện qua nhiều góc độ khác nhau, có thể là lòng đồng cảm, thương xót, có thể là lời khen ngợi và trân trọng hoặc thậm chí là tiếng nói phê phán, lên án. Giữa văn học và tình thương tồn tại mối quan hệ tương hỗ và gắn bó mật thiết với nhau.
Đầu tiên, tình thương là mục đích cuối cùng mà văn học hướng đến, văn học dù ở dạng nào, được thể hiện như thế nào cũng chỉ hướng đến tình thương của con người. Bởi một tác phẩm văn học chân chính là phải hướng đến con người, phục vụ đời sống tình cảm của con người. Văn học được xem là đại diện của tính nhân văn, nhân đạo của con người, không chỉ mang lại sự đồng cảm, thấu hiểu và chia sẻ với nỗi đau, bất công và mất mát của con người mà còn khám phá những khía cạnh tinh tế trong đời sống tình cảm của họ. Như Ngô Tất Tố với những nhân vật như chị Dậu trong 'Tắt đèn', chị em Liên trong 'Hai đứa trẻ' của Thạch Lam, hay Thúy Kiều trong 'Truyện Kiều' của Nguyễn Du...
Văn học còn là những ca khúc, tiếng khen về tình thương, về những phẩm chất cao đẹp của con người, về vẻ đẹp và giá trị của tình cảm con người. Ví dụ như ca khúc về vẻ đẹp của phụ nữ Việt Nam như 'Thương vợ' của Tú Xương, ca ngợi tư tưởng nhân đạo như 'Bình Ngô đại cáo' của Nguyễn Trãi... Phê phán và lên án những mặt tối trong xã hội cũng là biểu hiện của tình thương của văn học, thông qua văn học, những vấn đề, mặt trái của xã hội được tiết lộ (Lão Hạc, Tắt đèn...), những vấn đề xấu xa, tệ hại của xã hội được lên án mạnh mẽ (Hạnh phúc của một tang gia, Những ngày thơ ấu...), thậm chí việc lên án các chế độ xã hội và quyền lực cấn ép con người cũng được thể hiện qua văn học (Truyện Kiều, Chí Phèo...). Tình thương lại chính là nguồn cảm hứng không ngừng cho văn học, vì trong mọi hoàn cảnh tâm lý và xã hội, tình thương của con người vẫn tồn tại. Văn học được sinh ra để truyền bá tình thương và bảo tồn những giá trị tình thương của con người, mọi khía cạnh của tình thương đều được văn học khai thác triệt để để có thể gắn kết con người, đưa con người gần lại với nhau và hiểu nhau hơn.
Có thể xác nhận mối liên hệ giữa văn học và tình thương là rất chặt chẽ, không thể tách rời. Trên nền tảng của tình thương, văn học ngày càng phát triển về cả mặt đa dạng và sâu sắc, giúp tình thương của con người trở nên giàu có và cao quý hơn.
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 3
Một khi M.Gooc-ki đã nói 'Văn học là nhân học'. Đối tượng mà văn học nhắm tới chính là con người với 'chữ người được viết hoa'. Điều này có nghĩa là, văn học hướng tới, tôn trọng và phát triển 'chữ người viết hoa' ấy ở mọi thời đại để nó trở nên đẹp hơn, hoàn thiện hơn. Và trong những đặc điểm tuyệt vời của chữ viết hoa ấy, tình thương, lòng nhân ái luôn được đề cao. Vì vậy, có thể nói rằng văn học và tình thương là hoàn toàn đồng nhất.
Tình thương luôn là một trong những phẩm chất đặc trưng của con người, phát sinh từ lòng từ bi và trái tim của mỗi người. Nó mang lại tinh thần lương thiện, nhân ái và nhìn nhận mọi việc qua góc nhìn của tình yêu thương và giá trị đạo đức được xã hội công nhận. Tình thương là nền tảng để liên kết các mối quan hệ và làm cho khoảng cách giữa con người dần dần thu hẹp lại. Suốt từ lâu, dân tộc Việt Nam luôn tôn vinh tư tưởng nhân ái, một giá trị cao quý, truyền thống 'lá lành đùm lá rách' đã được thể hiện qua nhiều thế hệ. Những cảm xúc cao quý ấy được tập hợp và phản ánh qua những tác phẩm văn học dân tộc.
Nói về văn học luôn ca ngợi lòng nhân ái và tình yêu thương giữa con người và con người không sai. Từ lâu trong văn học dân gian, chúng ta đã biết đến tình yêu thương con người. Ai trong chúng ta cũng quen thuộc với những câu ca dao như:
'Bầu ơi thương lấy bí cùng
Mặc dù khác biệt nhưng cùng chung một gốc rễ'
Hoặc câu:
'Nhiễu điều phủ lấy giá gương.
Và truyền thuyết 'con Rồng cháu Tiên' giúp ta hiểu rõ hơn về khái niệm 'đồng bào'. Mẹ Âu Cơ và cha Lạc Long Quân đã sinh ra một trăm quả trứng và nở ra trăm con, 50 con xuống biển trở thành người miền xuôi, 50 con lên núi trở thành dân tộc miền núi. Trước khi ra đi, Lạc Long Quân nhắc nhở Âu Cơ: nếu gặp khó khăn, hãy giúp đỡ nhau. Điều này chứng tỏ lòng yêu thương, đoàn kết, và sự trợ giúp là truyền thống của dân tộc. Văn học dân gian đầy những câu chuyện về lòng nhân ái, tư tưởng nhân đạo, như chàng Thạch Sanh đại diện cho sự hiền lành, dũng cảm, và sẵn lòng tha thứ. Và cô gái dũng cảm làm vợ chàng Sọ Dừa, biểu tượng cho tình yêu mãnh liệt. Những câu chuyện, câu ca truyền thống đều đậm chất tình thương.
Đọc văn học trung đại, ta thấy tiếp tục giữ và phát triển truyền thống đó. Cáo bình Ngô của Nguyễn Trãi nổi bật với tư tưởng nhân đạo cao quý:
'Vận dụng trí tuệ để đánh bại sự ác
Sử dụng lòng nhân để thay đổi sức mạnh bạo lực'
Đây là triết lý đã đi qua hàng ngàn năm lịch sử, dựng nước và giữ nước.
Chúng ta đã trải qua Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du, và vẫn giữ Truyện Kiều sâu trong tâm hồn, để luôn suy ngẫm và hiểu sâu hơn. Truyện Kiều không chỉ là một tác phẩm phản ánh tội ác của quan lại phong kiến, mà còn là một cuốn gương về tình thương. Tình thương gia đình, tình thương cha mẹ, tình thương anh em ruột thịt, tình thương con người... như tình thương chân thành của Kiều đã in sâu... của thi hào Nguyễn Du với vai trò của phụ nữ.
Trong văn học hiện đại, chúng ta vẫn gặp tình yêu thương của con người. Hình ảnh cậu bé Hồng trong tác phẩm 'Những ngày thơ ấu' đã cho thấy: 'tình thương gia đình là một điều thiêng liêng và kỳ diệu, là một sức mạnh không thể phá vỡ'. Dù phải sống trong hoàn cảnh khó khăn, nhưng cậu bé vẫn không oán giận mẹ mình, mà luôn kính trọng và yêu thương mẹ. Câu chuyện đã làm xúc động biết bao trái tim của độc giả. Không chỉ phản ánh tình thương gia đình, văn học còn thể hiện một tình cảm đẹp đẽ không kém, đó là tình cảm vợ chồng. Tiểu thuyết 'Tắt đèn' của nhà văn Ngô Tất Tố là minh chứng cho điều này. Nhân vật chị Dậu được mô tả là một người vợ yêu chồng, quan tâm đến con cái, luôn chăm sóc chồng dù trong hoàn cảnh khó khăn. Chị Dậu đã dũng cảm: đánh trả kẻ lạm dụng quyền lợi để bảo vệ chồng, điều mà ngay cả những người đàn ông khác trong làng cũng không dám làm. Khi đọc câu chuyện 'Cuộc chia tay của những con búp bê', chúng ta không thể không xúc động khi thấy hai anh em Thành và Thủy chia tay nhau trong nước mắt. Tác giả muốn truyền đạt thông điệp về tình cảm và sự gắn bó giữa anh em trong gia đình, như những điều mà các cụ đã từng nói:
'Anh em giống như tay chân.
Buộc làm một, không thể tách rời'
Ngoài việc khen ngợi những người 'thương người như thương thân', văn học cũng lên án những kẻ ích kỷ, thiếu lòng nhân. Trong truyện cổ tích 'Tấm Cám', chúng ta thấy sự căm ghét của mọi người đối với mẹ con Cám. Cái chết của họ cuối câu chuyện đã trừng phạt chúng: kẻ ác phải bị trừng phạt. Điều đáng sợ hơn là những kẻ vô lương tâm. Một ví dụ là bà cô trong truyện 'Những ngày thơ ấu', một người độc ác, tàn nhẫn 'giết người không dao'. Bà ta nói xấu, bôi nhọ mẹ của bé Hồng trước mặt bé, đứa cháu của mình, đứa cháu mồ côi tội nghiệp mà bà nên yêu thương để bù đắp những mất mát mà bé phải chịu. Hoặc trong tiểu thuyết 'Tắt đèn', nhà văn Ngô Tất Tố đã mô tả sự tàn ác, bất nhân của kẻ cai trị và người nhà lí trưởng. Chúng tàn nhẫn đánh đập người yếu đuối, thậm chí cả chị Dậu nhưng không tha cho họ. Rồi quan trong 'Sống chết mặc bay' đại diện cho tầng lớp thống trị, quan lại ngày xưa. Trong cảnh nguy cấp, dân đội gió, cứu đê thì quan lại ngồi ung dung đánh cờ bạc. Ngay cả khi có người báo đê vỡ họ vẫn ra lệnh đuổi ra và khi quan lớn đánh bài họ cũng không để ý đến sự lụy nước, nhà cửa bị cuốn trôi, thảm hại. Sự kiện này lên án tàn ác tên quan hộ đê, hay là biểu tượng của tầng lớp thống trị, không quan tâm đến sinh mạng của người dân. Văn học không chỉ viết về tình thương, ca ngợi tình thương mà còn khơi dậy tình thương trong lòng chúng ta, muốn chúng ta sẻ chia, cảm thông với những người bất hạnh. Không ai không cảm động khi đọc câu chuyện Cô bé bán diêm và cảnh cô bé chết trong đêm giao thừa, lòng ta tự hỏi cuộc sống này còn bao nhiêu người sẽ chết như thế trước sự thờ ơ, vô tâm của người khác? Hay ta cảm động khi đọc đoạn trích Một cảnh mua bán trong Tắt đèn khi Ngô Tất Tố kể về cái Tí với bát cơm thừa của chó nhà Nghị Quế. Ta cũng không thể không xúc động trước nỗi buồn của Thuý Kiều mà Nguyễn Du đã mô tả trong tác phẩm của mình. Rồi cảnh anh em Thành Thuỷ chia tay cùng những con búp bê làm lòng ta đau khi chứng kiến nỗi khổ của tuổi thơ và nỗi đau của những đứa trẻ phải chịu đựng sớm. Từ việc thức tỉnh tình yêu thương ấy, văn học muốn gửi đi thông điệp: Hãy trao đi tình yêu thương cho mọi người và chấp nhận nó.
Văn học và tình thương luôn đi đôi tạo ra giá trị thực sự cho mỗi tác phẩm và giúp con người tiến bước tới sự hoàn thiện, thiện chí, mỹ lệ, và tinh thần của họ. Ở mọi thời đại, giá trị lớn nhất của văn chương vẫn là 'tạo ra những cảm xúc mới cho chúng ta, rèn cho chúng ta những cảm xúc mà chúng ta đã có'.
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 4
Nói về văn là nói về cách mà con người biểu đạt cảm xúc, nói về văn học là nói về một ngành khoa học của văn chương. Nghiên cứu văn học là việc soi chiếu 'ba chiều' cuộc sống lên 'hai mặt phẳng' của văn chương (Chế Lan Viên) để phân tích mọi sắc thái tư tưởng và tình cảm của con người. Đừng hỏi tại sao chỉ có tình thương mà không phải là một loại tình cảm khác. Tình thương là nguồn gốc của mọi cảm xúc vì nó bắt nguồn từ trái tim chân thành, và cũng là điểm đến cuối cùng mà con người mong muốn. Vì vậy, văn học là một tấm gương phản ánh cuộc sống thì phải kích thích sâu sắc nhất cuộc sống là tâm hồn con người, là tình thương. Văn học đích thực là văn học chứa đựng tình thương!
Những lời ru của mẹ, tiếng hát bên sông, vài câu đối đình làng... chỉ cần vậy là đủ yêu, đủ nhớ. Điều trọng thêm với văn học là tình yêu với cuộc sống bình dị. 'Nắng làm nên nắng, thơ làm nên thơ' (Huy Cận), từ đó văn thơ đã tiếp tục hành trình của mình mang lại cảm xúc đời thực đến với người đọc. Tình yêu cuộc sống có lẽ là tình yêu chân thành nhất...
'Dòng sông quê em chảy bên bờ lưới câu
Nước bao la, biển kia nửa ngày sông'
Không cần phô trương, 'Quê hương' của Tế Hanh hiện lên trong sự vây bọc của nỗi nhớ sâu thẳm, không gì đặc biệt, chỉ là một làng chài ven biển như bao làng khác, nhưng tình cảm của thi nhân đã biến ký ức thành hương vị ngọt ngào. Quanh cái bình dị quen thuộc biến thành biểu tượng có sức gợi lên lớn lao:
'Cánh buồm phồng lên như mảnh hồn làng
Trắng xoá một khúc đường dài là sông'
Cái đẹp không chỉ nằm trong nghệ thuật sắp đặt từ này đến kỳ lạ liên tưởng kia, đẹp ẩn chứa trong từng câu chữ, trong niềm tự hào về quê hương. Là mảnh đất, là dân chài, là cuộc sống lao động... tất cả hiện hữu trong cánh buồm ấy, 'cánh buồm phồng lên' là biểu tượng cho niềm đam mê, ước mơ về cuộc sống bình dị, đẹp đẽ tại quê hương. 'Nay xa cách lòng tôi vẫn hằn sâu nhớ' bởi tình thương đã thấm vào máu thịt, 'khi ta đặt chân xuống đất, tâm hồn đã trở về' (Chế Lan Viên).
Văn học đến từ cuộc sống, đến gần với mọi người, với sức mạnh riêng của tâm hồn, bằng tiếng nói đặc trưng của tình cảm. Từ tình thương cuộc sống đến tình thương con người là cuộc hành trình không thể tránh khỏi tạo nên giá trị nhân văn sâu sắc của văn học. Nó như làm cho cuộc sống trong hạn chế của mình có thể kết nối với hàng trăm cuộc đời khác nhau, cùng chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, ước mơ, lo âu với những con người khác. Ai không xúc động trước hình ảnh của 'cô bé bán diêm' giữa cái lạnh của mùa đông, mỗi que diêm là một ước mơ về cuộc sống hàng ngày. Ánh sáng từ những que diêm hay ánh sáng từ tình yêu và hy vọng trong trái tim của cô bé? Đó chính là ánh sáng đã làm dịu đi cái lạnh của trời đêm, cắt đứt sự sống. Ánh sáng từ trái tim rực rỡ như huyền thoại này đã kết thúc câu chuyện bằng một hình ảnh tuyệt vời: hai bà cháu cầm tay nhau và bay lên cao. Điều mà Anđecxen truyền đạt trong câu chuyện không gì khác ngoài việc kích động tình thương của con người. Tác giả để lại nụ cười trên môi cô bé như biểu tượng của lòng vị tha, nhân ái với cuộc đời. Nhưng sau cuộc đời ấy là một câu hỏi buồn: tại sao một đứa trẻ không được mỉm cười bằng những hình ảnh tưởng tượng trước khi ra đi? Chính người đọc phải tự tìm câu trả lời.
Kích thích lòng nhân ái từ khía cạnh u sầu của lòng nhân ái là cách tiếp cận với bản chất của con người một cách sâu sắc nhất. Không thể tránh khỏi sự u sầu khi ngày hôm nay chỉ là hình bóng nhỏ bé còn lại của 'kim cương' ngày hôm qua. 'Người khổng lồ' của Vũ Đình Liên là tiếng thổn thức của trí tuệ trước sự suy tàn của một nền văn hoá, sự sống sót lung lay của một nghệ sĩ thiên tài:
'Người khổng lồ vẫn yên bình ở đó
Trên con đường không ai biết đến
Những chiếc lá vàng rơi lên tờ giấy
Dưới trời mưa phủ đầy bụi'
Kết thúc bài thơ là câu hỏi đau lòng về không gian, về lòng người:
'Những linh hồn từ quá khứ xa vời
Đang ẩn mình ở đâu bây giờ?'
'Khoảnh khắc của một thời kỳ đau đớn đáng thương' (lời tả của Vũ Đình Liên) đã biến mất cùng với sự thờ ơ, lạnh lùng của con người. Bài thơ nhẹ nhàng nhưng chứa đựng những nỗi đau sâu thẳm!
Thế giới bừng tỉnh trong lòng tôi, sự sống rực rỡ đập trong tôi và khao khát tan biến vào thế giới ấy, muốn ban phát cho tất cả mọi người trong khi tôi càng cảm thấy gắn kết sâu sắc bởi tình thương loài người. Ảnh hưởng của văn học đối với con người chính là như vậy! Qua 'Chiếc lá cuối cùng', O-Hen-ri không chỉ truyền đi thông điệp tình thương cho độc giả qua các thế hệ mà còn thể hiện niềm tin vững chắc vào con người, tin rằng tình yêu có thể thay đổi mọi thứ, kể cả cái chết. Bằng khát khao 'một ngày nào đó tôi sẽ tạo ra một tác phẩm xuất sắc', bằng lòng nhân từ bao la, cụ Bơ-men đã 'tự quên' để cứu lấy sự sống cho Giôn-xi từ một 'bức tranh' đặc biệt: chiếc lá vĩnh cửu trên tường. Bệnh lao phổi của Giôn-xi, cái chết đã sắp tới của cô, đã được chuyển giao sang người họa sĩ già. Điều cuối cùng không phải là sự chết mà là phẩm chất sống, ý chí sống của những con người 'biết' thay đổi hoàn cảnh và 'dám' thay đổi hoàn cảnh cho chính mình và cho người khác.
Văn học truyền đạt tình thương và văn học chính là tình thương! Tình thương trong văn học là trái tim của nhà văn đối với nhân vật của họ, là những cảm xúc phát ra từ mỗi dòng văn, như 'Nguyễn Du viết Kiều với máu chảy ra trên đỉnh ngòi bút, nước mắt thấm qua từng tờ giấy' vậy! Tình thương đó tùy thuộc vào cách nhìn nhận của nhà văn, nhà thơ về cuộc sống mà có nhiều màu sắc: một cảnh tình thương rực rỡ với quê hương và con người lao động như trong 'Quê hương' của Tế Hanh, một tình yêu rộng lớn và niềm tin mạnh mẽ vào con người như 'Chiếc lá cuối cùng' của O-Hen-ri, hoặc một đau đớn vô cùng vì sự lạnh lùng, tàn nhẫn của cuộc sống như trong 'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen hay 'Ông đồ' của Vũ Đình Liên. Nhưng cuối cùng vẫn là tình thương nhân loại.
Chúng ta đứng giữa cuộc sống đại đồng của loài người, hai chân đặt trên mặt đất, trái tim chúng ta cắm rễ vào cuộc sống để một ngày nào đó mọi người sẽ hiểu rằng:
'Có gì tuyệt vời hơn trên đời này
Người sống để yêu thương nhau'
(Tố Hữu)
Đó là thông điệp mà văn học chân chính truyền đạt đến con người qua nhiều thế hệ.
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 5
Từ xa xưa, con người đã thể hiện tâm trạng, tình cảm của mình thông qua văn học truyền miệng hoặc trên trang giấy, và văn học đã trở thành người bạn đồng hành thân thiết, gắn bó với con người. Đó là một sợi dây vô hình kết nối, làm cho con người gần nhau hơn. Văn học giúp con người sống chung với nhau bằng tình thương, sự chia sẻ và đồng cảm. Vì vậy, từ khi sinh ra, văn học và tình thương đã có mối liên kết chặt chẽ: tình thương làm cho văn học hấp dẫn và văn học có nhiệm vụ quan trọng là truyền tải tình thương.
Văn học đóng vai trò vô cùng quan trọng trong cuộc sống tinh thần của con người. Nó là một loại nghệ thuật có từ lâu đời, là công cụ giúp con người thể hiện cảm xúc và tình cảm của mình bằng từ ngữ, ký hiệu và biểu tượng. Các tác phẩm văn học được tạo ra từ các nguồn gốc trong cuộc sống, vì vậy chúng có thể miêu tả cuộc sống một cách chân thực và chính xác hơn bất kỳ ai khác. Văn học cũng là chìa khóa mở ra lòng nhân ái trong tâm hồn, giúp phát triển nhân cách tốt đẹp. Văn học bao gồm nhiều thể loại tác phẩm nghệ thuật như truyện ngắn, tự truyện, hồi kí hay tiểu thuyết,...
Có thể nói văn học là nghệ thuật của con người, tức là nó có tính nhân văn. Văn học chứa đựng trong đó hàng ngàn tình cảm tốt đẹp của con người. Đó chính là tình thương. Tuy nhiên, tình thương được thể hiện trong văn học rất sâu sắc và phong phú. Chúng thể hiện các cảm xúc đa dạng của con người. Đó cũng là khi những nhà văn, nhà thơ biểu lộ sự thương cảm sâu sắc đối với những số phận bất hạnh, lên án mạnh mẽ những hành động sai trái và kẻ chà đạp lên con người; hoặc ca ngợi vẻ đẹp của quê hương, thiên nhiên, đất nước.
Văn học và tình thương là hai khái niệm gần như không thể tách rời, chúng có mối quan hệ chặt chẽ với nhau. Văn học thể hiện tình thương qua nhiều mối quan hệ khác nhau. Ấm áp và thiết tha như tình cảm gia đình, cái nôi hình thành nhân phẩm đạo đức của mỗi người. Cũng vì vậy mà người xưa rất coi trọng tình cảm thiêng liêng này và đặt nó lên hàng đầu qua câu ca dao:
'Công cha như núi cao ngất ngưởng
Nghĩa mẹ như dòng nước trôi dạt biển Đông'
Công lao cao cả của người cha cùng tình thương vô bờ bến của người mẹ được so sánh với vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên đã in sâu vào tâm trí của những người làm con giúp họ làm tròn chữ hiếu, đền đáp lại công ơn trời biển của cha mẹ. Trong văn học hiện đại, tác phẩm đáng chú ý mà chúng ta đã được tiếp xúc là 'Trong lòng mẹ'. Bài văn thể hiện tình cảm trong sáng, sâu sắc của bé Hồng đối với người mẹ bất hạnh của mình. Bằng tấm lòng và tình yêu thương, em đã giữ cho hình ảnh người mẹ nhân hậu, hiền lành không bị vấy bẩn bởi những hủ tục và thành kiến thâm độc. Tại sao một cậu bé còn nhỏ đã có thể có tình thương lớn lao và lòng tin tưởng tuyệt đối vào người mẹ đến như vậy?
Tình cảm gia đình không chỉ gắn liền với tình mẫu tử mà còn có tình anh em thắm thiết. Sau khi đọc tác phẩm 'Bức tranh của em gái tôi', bạn có thể cảm nhận được tấm lòng khoan dung, sẵn lòng tha thứ cho người anh trai để giúp anh trai tỉnh táo khỏi sự ghen ghét và ganh tị. Cũng là tình anh em nhưng bài 'Cuộc chia tay của những con búp bê' đầy tình nghĩa và buồn bã về cuộc chia ly, nước mắt của những đứa trẻ bất hạnh. Tình yêu thương biết bao thì khi xa nhau càng đau đớn bấy nhiêu. Nỗi đau đó đã ghi sâu vào lòng người đọc, khiến họ càng thêm xót xa và ngưỡng mộ tình cảm chân thành của hai anh em Thành và Thủy.
Không chỉ thế, văn học cũng góp phần khắc họa sự gần gũi, thân thiết và vui vẻ của tình bạn - một tình cảm đẹp không hề vụ lợi, ích kỷ. Và đó chính là những gì mà Nguyễn Khuyến đã mô tả một cách chân thực trong bài thơ 'Bạn đến chơi nhà'. Mở đầu bài thơ là một câu chào hỏi vô cùng thân thiện khi người bạn thân đến. Bằng một ngôn từ hóm hỉnh, ông đã thể hiện những thiếu thốn về vật chất nhưng khẳng định một tình bạn chân thành giữa mình và bạn. Đó là một tình bạn cao đẹp vượt lên trên mọi vật chất và của cải để đến với nhau bằng trái tim.
Ngoài tình thương đối với những người thân quen, văn học cũng kể về tình cảm giữa những người sống trong cùng một xã hội. Vì vậy, 'thương người như thương thân' đã trở thành một truyền thống đạo lý của người Việt từ lâu.
Văn học tôn vinh tình cảm đẹp đẽ và đồng thời lên án những hành động tàn nhẫn, những kẻ tàn ác. Văn học luôn chỉ trích gay gắt những người chỉ biết quan tâm đến bản thân mình mà không quan tâm đến sự sống của người khác. Một ví dụ điển hình là viên quan phụ mẫu trong truyện 'Sống chết mặc bay'. Hắn là một người tàn nhẫn, ngồi chơi bài trong lúc mưa bão cướp đi mạng sống của người dân. Câu chuyện kết thúc khi mọi thứ chìm trong biển nước. Nụ cười hả hê, sự thiếu nhân tính của quan đã khiến người đọc cảm thấy thương cảm và đau lòng vì những người bất hạnh.
Văn học cũng phản ánh sự phân biệt đối xử, thấp hèn của xã hội. Câu chuyện Lí Thông cuối cùng cũng là một ví dụ, nơi thiện ác bị phân biệt rõ ràng. Hai mẹ con Lí Thông bị biến thành con bọ hung suốt đời vì tội ác của họ.
Văn học nước ngoài cũng đã làm phong phú thêm kho tàng tình cảm của con người. Đặc biệt, nó tôn vinh tình cảm đẹp giữa những người không cùng dòng máu. O'Henry đã minh họa điều này qua tác phẩm 'Chiếc lá cuối cùng'. Khi Giôn-xi ốm, Xiu và cụ Bơ-men đã cố gắng chăm sóc để giữ cô bé sống. Cụ Bơ-men, dù chỉ xuất hiện ít nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc. Ông yêu thương Giôn-xi như con gái mình và sẵn lòng hy sinh để cứu cô bé khỏi tuyệt vọng.
Văn học giúp mở rộng lòng nhân ái trong con người và tạo ra sự gắn kết giữa họ. Một câu nói cho rằng 'Tình cảm của con người như một viên kim cương thô, chỉ qua văn chương mà nó mới trở nên lấp lánh.' Đọc văn học giúp ta hiểu sâu hơn về nhân vật trong truyện, từ đó chúng ta có thể lắng nghe, đồng cảm và chia sẻ. Đó là bước đầu tiên để xây dựng nhân cách đạo đức và thúc đẩy hành động đúng đắn.
Từ tất cả những dẫn chứng trên, ta thấy văn học và tình thương gắn bó chặt chẽ với nhau. Tình thương là nguồn cảm hứng cho văn học và là nền tảng để văn học truyền đi tình thương. Văn học và tình thương hòa quyện vào nhau, tạo ra những điều tốt đẹp nhất cho con người, giúp họ phát triển và hoàn thiện hơn. Chỉ khi đó, con người mới có thể cùng nhau sống trong tình yêu thương.
Từ những dẫn chứng trên, ta thấy văn học và tình thương liên kết mật thiết với nhau. Tình thương là nguồn cảm hứng cho văn học và là nền tảng để văn học truyền đạt tình thương. Văn học và tình thương hòa quyện với nhau, tạo ra những điều tốt đẹp nhất cho con người, giúp họ phát triển và hoàn thiện hơn. Chỉ khi đó, con người mới có thể sống cùng nhau trong tình yêu thương.
Tương thân tương ái là một nguyên tắc đạo lý cao đẹp, là truyền thống của người Việt Nam. Nguyên tắc ấy thường được diễn đạt qua các ca dao, tục ngữ như 'lá lành đùm lá rách'. Tình thương giữa con người là điều rất quan trọng và được đánh giá cao. Trong văn học, tình thương luôn được coi trọng như một điều không thể thiếu. Con người không thể sống thiếu tình thương.
Văn học bắt nguồn từ những câu chuyện cổ tích, những truyền thuyết, giúp chúng ta hiểu về dân tộc Việt Nam. Chúng ta đều là anh em một nhà, và vì thế cần phải yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Để truyền đi thông điệp về tình thương, người xưa đã sáng tạo ra các câu ca dao, mẩu truyện ngắn và các tác phẩm văn chương đặc sắc.
Khi nói về tình cảm giữa anh em trong một gia đình, chúng ta có thể nhớ đến câu ca dao 'Anh em như thể tay chân, Rách lành đùm lá rách'. Đó là ý nói về sự gắn bó khăng khít giữa anh em trong một gia đình, cần phải biết yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Thậm chí, cả những người không cùng dòng máu nhưng sống trong cùng một nước cũng cần phải đoàn kết và thương yêu lẫn nhau.
Tác phẩm văn chương sau này cũng thường mang đậm tình thương con người. Trong văn học, tình thương thường được thể hiện qua mối quan hệ gia đình. Đọc 'Những ngày thơ ấu', chúng ta nhận thấy tình mẫu tử thiêng liêng giữa bé Hồng và mẹ của cậu. Dù mẹ của cậu phải rời xa để đi cầu thực nhưng tình yêu bé Hồng dành cho mẹ vẫn mãi không phai. Cậu bé yêu thương và kính trọng mẹ.
Ngoài tình mẫu tử, văn chương cũng ca ngợi tình cảm vợ chồng. Trong văn học, chúng ta thấy những mối tình vợ chồng sâu đậm, khăng khít. Chẳng hạn như tình yêu của chị Dậu dành cho chồng. Mặc dù là phụ nữ yếu đuối nhưng khi thấy chồng bị đánh, chị đã dũng cảm lao vào để bảo vệ chồng. Hành động đó của chị mới thực sự cao đẹp.
Một loại tình cảm khác không thể không nhắc đến là tình cảm của anh em trong một gia đình như trong câu chuyện 'Cuộc chia tay của những con búp bê'. Ngay cả những con búp bê cũng không lòng nào muốn xa rời nhau, nhưng hai anh em Thành và Thuỷ lại phải chia ly. Điều đó thực sự gây xúc động.
Rồi còn tình đoàn kết giữa hàng xóm trong làng xóm cũng được ca ngợi nhiều trong văn học. Có câu 'Hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau' hay 'Bán anh em xa mua láng giềng gần', ý nói rằng những người sống gần gũi nhau nên giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn. Những tình huống khó khăn mới thể hiện được ai là người quan trọng nhất trong cuộc sống của mình.
Qua những dẫn chứng trên, ta thấy rằng văn học và tình thương thường được liên kết chặt chẽ. Văn học là phản ánh của tình thương, giúp con người nhìn thấy tình thương và gần gũi với nhau hơn. Nhờ văn học, tâm hồn con người mở ra hơn. Từ đó, chúng ta học được cách yêu thương, biết trân trọng cuộc sống này.
Tác phẩm văn chương số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 7
Đại văn hào Nga M. Gorki đã từng phát biểu: 'Văn học là nhân học'. Khi ta học và hiểu sâu về giá trị của văn chương, chúng ta đang học cách trở thành con người tốt. Điều quý giá nhất là lòng yêu thương và lòng nhân ái, lòng nhân đạo, chính là những điểm tinh túy nhất của con người. Văn chương của mọi dân tộc đều tôn vinh lẽ sống yêu thương và chống lại những kẻ vô nhân ái đàn áp quyền sống của con người. Văn học dân tộc Việt Nam luôn ca ngợi những ai biết yêu thương như thể yêu thương thân nhân và nghiêm khắc chỉ trích những kẻ thờ ơ, lạnh lùng trước mệnh phận khốn khó của người khác.
Từ thời xa xưa, những nguyên tắc đạo lý truyền thống của dân tộc đã được ghi chép trong các tác phẩm văn học. Và văn học chính là công cụ sử dụng ngôn từ để mô tả cuộc sống. Các nhà văn, nhà thơ thông qua tác phẩm của mình gửi đi những tư tưởng, bài học, đạo lý tốt đẹp, trong đó có tình yêu thương con người. Tình thương con người là một trong những phẩm chất cơ bản của con người, nảy sinh từ trái tim, không mong muốn gì đổi lại, đó là sự chia sẻ, đồng cảm với những khó khăn và đau khổ, cả về vật chất lẫn tinh thần. Tình yêu thương trong văn học được diễn đạt phong phú, đa dạng.
Văn học luôn ca ngợi lòng nhân ái và tình yêu thương giữa con người với con người không hề sai lầm. Từ xa xưa, tình cảm gia đình luôn được đề cao trong văn học. Hình ảnh chú bé Hồng trong 'Những ngày thơ ấu' đã thể hiện cho chúng ta rằng tình mẫu tử là một điều thiêng liêng và kỳ diệu, là một sợi dây bền vững không thể phá vỡ. Dù cha mất sớm, mẹ phải rời đi cầu thực, em phải đối mặt với cảnh mồ côi, bị bà cô hành hạ, nhưng em vẫn yêu thương và tôn trọng mẹ. Không để những lời mắng mỏ và hành động ác ôn của bà cô làm mờ đi, Hồng đã bảo vệ mẹ bằng một trái tim ấm áp, luôn sẵn sàng yêu thương. Ngoài ra, ngoài tình mẫu tử, tình cảm trong gia đình còn đem lại một vẻ đẹp khác biệt không kém - tình vợ chồng. Chị Dậu trong 'Tắt đèn', trong tình thế nguy kịch, vẫn ân cần chăm sóc chồng, dành cho anh Dậu những cử chỉ yêu thương. Sự quan tâm, chăm sóc của chị như làn gió ấm làm sống lại nguồn sức sống tưởng như đã mất trong anh Dậu. Và chị Dậu đã dũng cảm đối mặt với kẻ hành hạ anh Dậu để bảo vệ anh khỏi những vết thương. Đọc 'Cuộc chia tay của những con búp bê', ta cũng cảm thấy xúc động trước tình anh em của Thành và Thuỷ. Trước khi chia tay, Thuỷ đã để con nhỏ bên cạnh con trai và nói với Thành rằng họ không được tách xa nhau. Đó có lẽ là hiện thân của tình anh em sâu nặng, ngọt ngào.
Cao hơn thế, văn học dân tộc còn phản ánh mối quan hệ gắn bó giữa quân dân. Đó là mối quan hệ đặc biệt, gắn bó giữa Trần Quốc Tuấn và các tướng sĩ dưới quyền như mối tình phụ tử, huynh đệ. Mối quan hệ đó là sự yêu thương chân thành, dung hòa, chia sẻ mà không phân biệt chủ tướng và tì tướng. Với Nguyễn Trãi, tình quân dân là niềm tin vào chiến thắng:
'Tướng sĩ một lòng hiếu thảo
Cho dòng sông nước ngọt mát'
Tố Hữu biểu hiện tình đồng đội mộc mạc, chân thành:
'Thương nhau chia phần lúa gạo
Chén cơm sẻ sân, chăn ấm chung sưởi'.
Từ tình yêu thương con người, tình đoàn kết giữa các quân sĩ, đồng đội đã trở thành một cái tình lớn hơn: tình yêu quê hương đất nước. Như vậy văn học dân tộc đã hình thành và truyền đạt cho con người những tình cảm, đạo lý, lẽ sống tốt đẹp.
Song bên cạnh bài ca tôn vinh những con người 'yêu người như thể yêu thân', văn học dân tộc cũng mạnh mẽ phê phán những kẻ ích kỷ, vô lương tâm. Đáng lo là những kẻ máu lạnh, độc ác. Ví dụ như nhân vật bà cô trong 'Những ngày thơ ấu' - một người độc ác tàn bạo giết người. Thay vì yêu thương, đền đáp cho những tổn thương của đứa cháu ruột mình, bà ta lại nói xấu mẹ bé Hồng trước mặt em. Điều đó thực sự đau lòng như những nhát dao đâm sâu vào trái tim non nớt luôn rơi nước mắt của bé Hồng. Đồng thời sự phê phán đó cũng là lời trách nhiệm của trời cao trước sự tàn ác bất nhân của tầng lớp thống trị. Đó là tên cai lệ và người nhà lí trưởng trong 'Tắt đèn' chỉ thô bạo, hống hách, không hiểu đạo lý đánh đập phụ nữ chân yếu tay mềm chị Dậu để rồi xông ra và buộc tội anh Dậu như một xác không hồn. Đó là thái độ lạnh lùng vô trách nhiệm của quan phụ mẫu trong 'Sống chết mặc bay', trong tình thế khẩn trương đắp đê, quan phụ mẫu ung dung ngồi trong đình cao để đánh tổ tôm, không quan tâm đến nhân dân. Rồi đến khi lụt lội, nước ngập tràn, người sống không nơi trú, kẻ chết không nơi mai táng.
Như thế, văn học nuôi dưỡng trong con người những tình cảm cao quý để chúng ta biết yêu thương, biết chia sẻ với những người gặp khó khăn trong cuộc sống. Xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn khi có những trái tim nhân ái. Đồng thời văn học cũng không ngần ngại chỉ ra lối sống ích kỷ, tàn nhẫn, vô tâm của con người để từ đó chúng ta biết lên án, đấu tranh. Văn học đã truyền đi một thông điệp kỳ diệu: hãy lan tỏa tình yêu thương cho mọi người, ta cũng sẽ nhận được nó.
Văn học và tình thương luôn đi đôi với nhau, tạo ra giá trị thực sự cho các tác phẩm và làm cho cuộc sống trở nên phong phú và ý nghĩa hơn, giúp con người tiến tới vẻ đẹp, thiện lành, hoàn thiện bản thân. Và bất kỳ lúc nào, giá trị cao quý nhất của văn chương vẫn là 'tạo ra trong ta những cảm xúc mà ta không từng có và dạy cho ta những cảm xúc mà ta đã có'.
Bài viết số 7 lớp 8 đề 2 - Mẫu 8
Những cuộc chiến vượt qua, những trang sử của từng dân tộc được viết lại, các cuộc chiến đấu có thể được xây dựng hoặc xóa bỏ. Nhưng những tác phẩm thực sự là những tác phẩm có thể vượt qua mọi thời đại, mọi nền văn hóa và ngôn ngữ vì tính nhân văn của chúng. Văn học và tình thương, liệu có thể nói chúng là một?
Văn học là những tác phẩm nghệ thuật sử dụng ngôn từ để phản ánh và tái hiện cuộc sống qua góc nhìn chủ quan của tác giả. Qua đó, để thể hiện những tư tưởng, tình cảm và truyền đi những bài học, thông điệp của tác giả. Một trong những tình cảm cao quý của con người và cũng là sợi chỉ đỏ xuyên suốt tiến trình văn học, đó là lòng nhân ái, tình yêu thương con người. Đó là một loại tình cảm cao quý, nhân hậu, không tính toán giữa con người với con người. Tình yêu thương đã trở thành dòng chảy chính trong những trang viết từ thuở xa xưa.
“Văn học là tâm hồn của nhân loại” (M. Gorki). Văn học là biểu hiện của tình yêu thương, với nguồn gốc từ tình cảm gia đình, là điều thiêng liêng nhất. Văn học tôn vinh phẩm chất hiếu thảo, làm con trong cuộc sống:
“Cha như núi Thái Sơn vững bền
Mẹ như dòng sông nguồn chảy không ngừng”
Tình yêu thương của cha mẹ dành cho con như núi không lay động, như dòng sông không ngừng chảy mênh mông mà đứa con không thể hiểu và đền đáp hết. Những câu thơ ngắn gọn nhưng chân thành, chạm đến trái tim mỗi người về nguồn gốc của mình cũng như nghĩa vụ và trách nhiệm của từng đứa con. Dù có chuyện gì xảy ra, dù mẹ ở đâu, với con, mẹ vẫn là số một. Như chú bé Hồng vẫn giữ nguyên tình yêu dành cho người mẹ của mình, bảo vệ mẹ khỏi lời nói cay đắng, độc ác của bà cô về mẹ trong 'Trong lòng mẹ' của Nguyên Hồng. Phút giây thiêng liêng nhất là khi con được bên cạnh mẹ, được mẹ che chở, bảo vệ, an lành. Nhưng có những người cha không bao giờ nói lời yêu thương. Họ thể hiện qua hành động. Một người cha đã chọn cái chết để không chạm vào tiền của con (lão Hạc), một người cha đã dành cả cuộc đời, công việc và tâm hồn cho đứa con bị bệnh máu trắng nhưng rồi vẫn quyết định rời xa con khi biết cuộc sống của mình đã kết thúc (người bố của Dawn trong 'Bố con cá gai'). Hoặc là tình vợ chồng sắt son, đồng lòng:
“Có chồng vợ giữa mình không dành cho ai khác
Chồng nấu cơm, vợ húp, khen ngon bất ngờ”
“Vợ chồng hoà thuận, thế gian hỡi điều gì mà không thể vượt qua”
Có vợ có chồng, khi có lòng đồng lòng và hợp tác, ngay cả những khó khăn, đói nghèo cũng không thể cản trở họ đến với hạnh phúc. Hạnh phúc thật đơn giản và bình dị.
Những tình cảm quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày, qua bàn tay của nhà văn, bỗng trở nên cao đẹp và thiêng liêng.
Văn học là tình thương, là tình yêu thương dành cho những người thân yêu xung quanh chúng ta. Sự giúp đỡ, chia sẻ giữa ông giáo và lão Hạc, giữa bà hàng xóm và gia đình chị Dậu, là sức mạnh cùng vượt qua gian khó:
“Nhà cháy tàn, lửa rơi đầy mặt trời
Bốn bề hàng xóm về, buồn thảm tuyệt vời
Bà hàng xóm đứng dậy, túp lều trấn lên”.
(“Lửa bếp”- Bằng Việt)
Văn học là tình thương, không chỉ là 'thương người như thể thương thân' nữa mà còn là lẽ sống 'sống là cho đi chứ không chỉ nhận riêng mình'.
Đó là khi chúng ta nhận ra bản thân mình nhỏ bé trước một chiếc lá cuối cùng. Sự sống của người họa sĩ già là để tạo nên màu xanh trên tường của lá, là để sinh ra một mầm xanh sẵn sàng để nảy mầm. Khi ta tự hỏi tại sao một con mèo có thể yêu thương và chăm sóc cho một con hải âu không cùng loài với nó? Như tác giả 'Chuyện con mèo dạy hải âu bay' - Luis Sepúlveda đã viết: 'Dễ dàng để chấp nhận và yêu thương những người giống mình, nhưng để yêu thương những người khác mình thì thật sự khó khăn...' Đó là cách Nguyễn Trãi đã thể hiện tinh thần Đại Việt không chỉ bằng sức mạnh của vũ khí để chiến thắng, mà còn qua việc giúp đỡ và chia sẻ với quân Minh.
Đó chính là tình yêu thương thực sự. Lúc đó, trên những trang sách không chỉ là những dòng chữ vô tri mà còn là những giọt nước mắt, là những viên ngọc quý giúp thanh lọc tinh thần ta, làm cho nó trở nên trong sáng và cao quý hơn.
Tuy văn học không chỉ miêu tả niềm vui mà còn thể hiện những giọt nước mắt lấp lánh trong cuộc sống. Văn học không chỉ viết về điều xấu xa, ác độc mà còn hướng con người về phía cái đúng, cái thiện, cái đẹp. Khi những câu hát than thân vang lên, lòng người không thể không rung động:
'Ai đã làm cho bể đầy
Cho ao cạn, cho gầy cò con?'
Là sự phẫn uất của con người trước sức mạnh đen tối của phong kiến, đáng thương cho số phận của những kẻ 'tài năng với số phận đen tối' để thanh minh:
'Tố Như ơi, nước mắt lăn dài bên cạnh Kiều'
(Tố Hữu)
Với những dòng văn tạo hình, những chữ viết nhỏ bé vẫn gợi lên hình ảnh vô hình mênh mông. Khi đọc những dòng văn, ta từ từ tách ra phần bề ngoài để tiến gần hơn với con người, để sống là CHÍNH MÌNH hơn, sống đúng với những giá trị bản thân.
...