Câu 1
Đọc và làm bài tập “Tiếng hát buổi sớm mai”
1. Cuộc tranh luận chính giữa hoa, gió và sương nói về điều gì? Chọn câu trả lời đúng:
A. Bài hát có ý nghĩa gì?
B. Các bạn có thích bài hát không?
C. Bài hát thuộc về hoa, gió hay sương?
D. Các bạn có biết lắng nghe nhau không?
Phương pháp giải:
Hãy đọc kỹ bài để trả lời.
Lời giải chi tiết:
C. Bài hát thuộc về hoa, gió hay sương
Câu 2
Vì sao gió và sương đều nói rằng họ đều hát? Chọn câu trả lời đúng:
A. Vì gió và sương hiểu nhầm hoa
B. Vì gió và sương muốn trêu chọc hoa
C. Vì gió và sương muốn cạnh tranh với hoa.
D. Vì gió và sương chưa biết lắng nghe tiếng hát của hoa.
Phương pháp giải:
Hãy dựa vào nội dung bài để trả lời.
Lời giải chi tiết:
D. Vì gió và sương chưa biết lắng nghe tiếng hát của hoa.
Câu 3
Dòng nào sau đây thể hiện chủ đề của câu chuyện? Chọn câu trả lời đúng:
A. Khi Mặt Trời bắt đầu sưởi ấm mọi người, tất cả đều vui vẻ hát ca.
B. Chỉ khi biết lắng nghe lẫn nhau mới hiểu được tiếng hát của mình.
C. Mỗi loài đều có âm nhạc riêng của mình.
D. Tranh cãi mãi, không ai chịu ai.
Phương pháp giải:
Hãy suy nghĩ và chọn câu trả lời.
Lời giải chi tiết:
B. Chỉ khi biết lắng nghe lẫn nhau mới hiểu được tiếng hát của mình.
Câu 4
Xác định chủ ngữ của từng câu sau:
a, Bông hoa tỏa hương thơm ngát
b, Mặt Trời mỉm cười với hoa.
Phương pháp giải:
Suy nghĩ và hoàn thành bài tập.
Lời giải chi tiết:
a, tỏa hương thơm ngát
b, mỉm cười với hoa
Câu 5
Chọn 1 trong 2 đề:
a, Viết một đoạn văn ngắn chúc mừng bạn vừa đạt được kết quả tốt trong học tập ( hoặc hoạt động văn nghệ, thể thao).
b, Tưởng tượng em là một bạn nhỏ trong bài thơ Buổi học cuối cùng, hãy viết một đoạn thư tạm biệt cô giáo.
Phương pháp giải:
Tự chủ động hoàn thành bài tập.
Lời giải chi tiết:
Cô Trang ơi! Thật sự bây giờ, em thấy vừa vui vừa buồn. Vui vì cô đã thực hiện và tiến gần đến ước mơ của mình, ước mơ trở thành một người thầy thực sự để dìu dắt, hướng dẫn chúng em. Là người lái đò đưa chúng em qua bến bờ của tương lai mở rộng, khơi dậy hy vọng cho chúng em thực hiện những ước mơ, hoài bão của mình để trở thành những công dân có ích cho xã hội. Nhưng tại sao lại buồn chứ? Buồn vì sắp phải xa cô, xa một cô giáo xinh xắn, tận tụy với một tâm hồn nồng nhiệt và sự đam mê.
Đúng là từ bây giờ, sẽ không còn thấy cô đi lại trong lớp, không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt cô, không còn nghe thấy giọng nói của cô vang lên một cách e ngại trên bục giảng... một tháng rưỡi không phải là quá ngắn nhưng cũng không quá dài để tạo ra một thói quen. Nhưng từ bây giờ em phải từ bỏ thói quen ấy, thật sự là rất khó khăn!
Nhớ lại những kỷ niệm xưa, khi cô bước vào lớp với một ánh mắt sáng ngời và hạnh phúc. Khi cô lên bục giảng, đôi khi còn lúng túng, ngần ngừ. Nhìn thấy những giọt mồ hôi dài trên khuôn mặt cô và tình cảm chân thành, lòng tận tụy với học sinh của mình, em biết cô luôn cố gắng để chúng em có một bài học thật tốt và bổ ích. Không chỉ vậy, cô còn là một người rất vui tính, luôn nghĩ ra những trò chơi thú vị sau những buổi học căng thẳng. Đây cũng là những kỷ niệm về thời học sinh em sẽ nhớ mãi, không bao giờ quên.