TOP 5 mẫu Kể lại câu chuyện Người đi săn và con nai độc đáo, hấp dẫn nhất, giúp các em học sinh lớp 5 phát triển kỹ năng kể chuyện xuất sắc, để chuẩn bị tốt cho tiết Kể chuyện lớp 5 - Tuần 11.
Câu chuyện Người đi săn và con nai nhắn nhủ cho chúng ta ý thức bảo vệ môi trường, không nên săn bắn động vật hoang dã. Mời các em đọc để trả lời các câu hỏi trong sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 trang 107, để nâng cao hiệu quả học tập trong môn học Tập làm văn lớp 5:
Kể lại từng phần của câu chuyện Người đi săn và con nai
Bức tranh 1: Trước khi trời tối, người đi săn đã chuẩn bị đồ dùng cần thiết để vào rừng săn nai.
Bức tranh 2: Người đi săn bước xuống bên bờ suối:
- Anh đi đâu thế?
- Anh đi săn nai.
- Con nai thường đến suối uống nước và nhìn thấy hình ảnh của chính mình trong mặt nước. Đừng bắn con nai.
Bức tranh 3: Người đi săn tiếp tục tiến về phía gốc cây trám. Cây trám hỏi:
- Sao bạn không đến chơi với tôi?
- Không, không phải vậy.
- Vậy bạn định đi đâu?
- Tôi sẽ đi săn nai.
- Xấu xa quá, biến đi!
Bức tranh 4: Người đi săn tiếp tục tiến lên, rồi trên đỉnh đồi tối om, dưới ánh trăng, hình bóng của con nai xuất hiện. Con nai quá đẹp, người đi săn quên mất thú vị của thịt nai, chỉ nhớ những lời của suối, của cây: Muông thú và cây cỏ trong rừng là bạn của chúng ta, vì sao chúng ta lại ao ước thịt bạn.
Kể lại toàn bộ câu chuyện về Người đi săn và con nai
Từ khi bắt đầu tối, người đi săn đã lấy súng kíp từ gác bếp xuống, xếp đạn vào túi vải chàm, rồi đeo đèn lên trán, vào rừng. Mùi của trám chín và dấu vết của nai đã nhiều, giờ là lúc đi săn!
Người đi săn tiến gần đến con suối. Suối vẫn rì rào hỏi:
- Đi đâu thế tối vậy?
- Đi săn con nai.
Suối nói:
- Con nai thường đến để nhìn thấy hình ảnh của mình trong gương nước của suối. Đừng bắn con nai!
Người đi săn lùi từ từ, tiến tới gốc cây trám, anh ta ngồi xuống, giảm ánh đèn. Cây trám hỏi:
- Anh đến chơi với tôi à?
- Không phải.
- Vậy anh đi đâu? Ở đây vắng quá! Không có ai đến chơi. Chỉ khi nào mùa quả đến, chúng ta mới thấy con nai xuất hiện. Sắp đến lúc nai trở về rồi đấy!
- Tớ chỉ đợi đến lúc ấy thôi. Chờ nó đến một cú!
- Tại sao vậy?
- Cái đèn ló này chiếu sáng rất chói lọi, làm nai mất khả năng nhìn rõ đường, còn cái súng này dùng để bắn chúng.
- Thế này ác quá!
- Thịt nai thì ngon lắm.
Cây trám rưng rưng nói:
- Thì cút đi! Người đi săn không quan tâm đến những tiếng rì rào tức tưởi trên cây trám. Anh ta đợi.
Rồi, trên đỉnh đồi tối om, dưới ánh trăng lung linh, bóng nai dần hiện rõ. Ánh đèn trên trán người đi săn sáng chói. Hai đôi mắt nai đỏ như ngọc lam hoang mang giữa bóng đèn sáng. Con nai trắng muốt tỏa sáng trong ánh đèn.
Con nai im lặng, màu trắng dần phô bày dưới ánh sáng.
Người đi săn mê mải nhìn con nai, mồ hôi chảy đều trên trán. Dây da trượt xuống, đèn ló dịch chuyển vào bóng tối, con nai biến mất. Nhanh chóng, con nai bắt đầu chạy. Người săn vội vàng giơ tay để kéo dây da lên. Nhưng trong sáng của đèn, không có con nai nào được nhìn thấy.
Người đi săn chao đảo trên đồi.
Vầng trăng chứng kiến tất cả, mỉm cười.
- Ngủ ngon nhé! Chúc ngủ ngon!
Một lúc sau, người đi săn ngồi trước lửa bếp. Súng và đạn treo trên gác bếp. Trong giấc ngủ say sưa, anh ấy mơ thấy một con nai. Chưa bao giờ anh thấy con nai đáng yêu như vậy!
Kể lại toàn bộ câu chuyện Người đi săn và con nai
Sau những trận mưa, cây trám trắng trên đồi đã rụng quả chín. Hươu, nai kéo về gần xa. Mỗi đêm, con nai đều đến nhặt trám.
Từ lúc tối, người đi săn đã chuẩn bị kỹ lưỡng. Lôi súng từ trên gác bếp xuống, lau chùi. Xem xét lại súng và đạn. Mỗi viên đạn được xếp vào túi chàm. Anh ta cẩn thận buộc quần lại, không để cho con vật nào có thể trèo lên. Anh ta đeo đèn lên trán và mang súng vào rừng.
Dưới ánh đèn ló phập phồng, người đi săn đến bên suối. Suối hỏi:
- Đi đâu thế buổi tối?
- Đi săn con nai.
- Con nai thường đến soi gương trên mặt suối. Đừng bắn chúng.
Người đi săn bò lên đồi cây trám. Ánh trăng sáng lung linh, làm lộ ra những đôi mắt kinh ngạc. Quả đồi tỏ ra tò mò hỏi:
- Đi đâu buổi tối này?
- Đi săn con nai đây. Ánh đèn ló chiếu thẳng vào mắt nai, làm cho chúng đứng im không chạy trốn. Tia đạn chì sẽ phóng thẳng vào ngực chúng.
- Đừng bắn chúng. Mỗi năm, con nai chỉ trở về chơi vài ngày đầu thu.
- Nhưng thịt nai nướng khô trên bếp thì thật ngon.
- Bắn như vậy thì sẽ không còn con nai nào nữa.
Người săn bước nhanh tới gốc cây trám. Những quả trám chín rớt xuống đất. Anh ta ngồi xuống, rải đèn ló, kiểm tra đồ dùng săn bắn. Bao đạn được sắp xếp gọn gàng. Súng kêu rì rầm khi bị cốp đậu. Lại đeo đèn lên trán, anh ta ngồi đợi.
Cây trám hỏi:
- Đến chơi với tôi hả?
- Không, không phải đâu.
- Vậy đi đâu vậy? Ở đây quá vắng vẻ. Ít bạn bè ghé thăm. Chỉ có mùa trám chín, con nai mới trở về.
Cây trám khẽ rì rào. Cây trám tức giận:
- Đi đi, đừng đứng lại.
Trăng lên trên trời lung linh. Rừng như một thế giới mơ màng. Bất ngờ, một con nai xuất hiện. Lưng nai lấp lánh dưới ánh trăng. Con nai bước đi êm đềm đến gần cây trám. Rừng đêm êm đềm. Người săn thong thả ngồi bên hòn đá dưới gốc sim. Chiếc đèn nhỏ bên cạnh sáng nhẹ nhàng, bé hơn cả con đom đóm. Người săn ngồi đó chờ đợi.
Con nai yên bình, màu trắng trong veo dưới ánh trăng. Chiếc đèn bỗng sáng rọi thẳng vào mắt nai. Con nai đứng im lặng. Con nai đẹp đến nao lòng. Gió rừng ru lời. Người săn run rẩy, mơ màng. Anh ta quên cả thịt nai thơm ngon. Anh ta quên cả khẩu súng, viên đạn trên tay. Chỉ còn nhớ lời suối, lời đồi, lời cây: 'Muông thú và cây cỏ trong rừng, trên cõi đời này là bạn của ta, sao lại muốn ăn thịt bạn...''.
Người săn mê mải nhìn con nai, mồ hôi ướt đẫm trên trán. Cây trám rụng. Con nai rừng bỏ chạy vào rừng sâu. Người săn lúng túng. Đèn ló bị chệch, hạ xuống. Súng cũng bị chệch khi hai tay người săn buông ra.
Người săn ngồi lặng lẽ trên đồi.
Suối hỏi một câu, không hề chế giễu, không đùa đâu:
- Bạn có định về không ?
Tháo súng và bao đạn treo lên cột, người săn ngồi xuống gần bếp lửa. Trong giấc mơ ấy, anh thấy con nai đáng yêu, hiền lành. Anh mơ màng nói: 'Có khi nào lại gặp được con nai dễ thương như vậy nữa không'... Người săn băng qua suối. Ánh trăng nhẹ nhàng rọi xuống nhà, bảo: 'Chúc ngủ ngon'.
Kể lại câu chuyện của Người Săn và con nai
Phần 1: “Mùa trám chín, nai sẽ xuất hiện nhiều, chuẩn bị săn thôi”. Nghĩ vậy, người săn vội vã chuẩn bị súng, đạn, đeo đèn lên đầu và vào rừng. Khi đi qua một dòng suối, suối hỏi:
- Anh định đi đâu vào buổi tối thế, bạn ơi?
- Đi săn nai thôi — Người săn trả lời.
- Đừng bắn nai! Nai thường đến đây để soi gương lắm đấy.
Người săn im lặng, đi tiếp. Khi đến gốc cây trám, anh ta ngồi nghỉ, tắt đèn ló.
Cây trám tò mò hỏi:
- Anh đến đây làm gì vậy?
- Tôi đợi nai xuất hiện để bắn nó.
- Sao anh tàn nhẫn thế?
- Thịt nai thật ngon đấy.
Rời khỏi đi, bạn!
Người săn không để ý đến những lời của cây trám, im lặng ngồi đợi.
Phần 2: Trên đỉnh đồi, bóng một con nai hiện ra. Đèn ló trên đầu người săn bất ngờ sáng lên. Hai đôi mắt nai đỏ phát sáng trong ánh đèn. Con nai đáng yêu đến mức người săn quên cả việc săn nai, quên cả súng, chỉ mãi ngắm nhìn nai. Rồi anh ta nhớ lại lời của suối và cây trám: muông thú và cây cỏ trong rừng đều là bạn của chúng ta, sao mình lại muốn ăn thịt bạn!
Phần 3: Con nai vẫn đứng yên, trắng muốt dưới ánh sáng. Vẻ đẹp của nó khiến người săn cảm phục. Anh ta xúc động. Đèn ló bị lệch, mất đi bóng nai. Người săn vội vã điều chỉnh ánh sáng nhưng con nai đã biến mất.
Phần 4: Người săn hoang mang, lạc lõng bước xuống đồi. Vầng trăng nhìn anh cười nhẹ:
- Ngủ ngon nha! Chúc ngủ ngon!
Người săn trở về nhà, đặt súng, đạn và đèn ló vào chỗ cũ. Đêm đó, trong giấc ngủ ngon lành, anh ta mơ thấy con nai. Chưa bao giờ anh thấy nó đẹp và đáng yêu như thế.
Em kể lại câu chuyện về Người Săn và con nai đi!
Mùa trám chín, chắc chắn nai đã trở về nhiều. Từ tối, người săn đã sẵn sàng súng kíp, sẵn sàng đèn để vào rừng săn nai.
Người săn đến dòng suối, suối nhanh chóng hỏi:
- Tối này đi đâu vậy?
- Đi săn nai - người săn vui vẻ đáp.
Suối kinh ngạc nói:
- Nai thường đến đây để ngắm gương đấy! Chúng là bạn của nhau. Đừng bắn nai! Người săn dường như không nghe, bước đi một cách lười biếng.
Khi đến gốc cây trám, anh ngồi xuống, tắt đèn và chờ đợi. Cây trám tò mò hỏi:
- Đến đây chơi với tôi à?
- Không đâu!
- Vậy đi đâu vào buổi tối thế này? Ở đây trống trơn, không có ai đến chơi cả. Phải đến mùa quả chín mới có thể nhìn thấy con nai, sắp tới lúc nai trở về đây rồi!
- Vì tôi đang đợi để săn con nai mà!
- Vậy à!
- Chiếc đèn này sẽ làm nai chói mắt! Và chiếc súng này sẽ làm nai sợ!
- Đừng tàn nhẫn như vậy chứ?!
- Thịt của con nai thật ngon đấy!
Cây trám tức giận rưng rưng:
- Thì hãy đi đi!
Người săn không quan tâm đến những tiếng rì rào tức tưởi từ cây trám. Anh đợi.
Sau đó, trên đỉnh đồi u tối dưới ánh trăng, bóng của con nai dần hiện ra dưới ánh đèn. Con nai thật đẹp. Người săn quên mất thịt nai ngon, quên mất rằng súng đã sẵn sàng. Người săn nhớ lại lời năn nỉ từ suối, lời trách mắng từ cây trám: muông thú và cây cỏ trong rừng là bạn của ta, sao lại muốn ăn thịt bạn?
Con nai yên bình, trắng muốt dưới ánh sáng, lộng lẫy đẹp đẽ. Người săn mải mê nhìn con nai, mồ hôi ướt đẫm trên trán. Súng trong tay người săn bất ngờ rơi, đèn trên trán lệch. Con nai giật mình, chạy mất hút. Người săn vội vàng, luống cuống sửa lại đèn, sẵn sàng súng, nhưng con nai đã biến mất. Anh ấy đi xuống đồi một cách bình thản.
Cây trám mỉm cười.
- Đúng thế đấy! Nào, chúc ngủ ngon!
Suối reo hò vui vẻ:
- Con nai thật đẹp... Chúc nai ngủ ngon nhé!...
Sau đó, người săn đã ngồi trước lò lửa. Súng, đạn, và đèn treo sẵn. Đêm đó, trong giấc ngủ, anh mơ thấy con nai. Chưa bao giờ thấy một con nai dễ thương như thế!