TOP 7 bài kể chuyện về truyền thống hiếu học SIÊU HAY, giúp học sinh lớp 5 phát triển kỹ năng kể chuyện tốt hơn, nhanh chóng hoàn thiện bài văn Kể chuyện đã nghe, đã đọc tuần 26 - Sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 2 trang 82, 83.

Với dạng đề này, học sinh có thể kể về các câu chuyện liên quan đến tinh thần hiếu học hoặc tinh thần đoàn kết của dân tộc Việt Nam như câu chuyện về Bó đũa, ông tổ nghề thêu, Văn hay chữ tốt... Mời học sinh cùng tham khảo bài viết dưới đây để có thêm nhiều ý tưởng mới:
Đề bài: Hãy kể lại một câu chuyện mà bạn đã nghe hoặc đã đọc về tinh thần hiếu học hoặc tinh thần đoàn kết của dân tộc Việt Nam - Sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 5 tập 2 trang 82, 83 (Tuần 26).
Gợi ý kể một câu chuyện về truyền thống hiếu học
1. Nội dung:
a) Các ví dụ về câu chuyện ca ngợi truyền thống hiếu học: Chuyện ông tổ nghề thêu (Tiếng Việt 3, tập hai), Câu chuyện về văn hay chữ tốt (Tiếng Việt 4, tập một), Bông sen trong giếng ngọc (Truyện đọc lớp 4).
b) Các ví dụ về câu chuyện ca ngợi truyền thống đoàn kết: Câu chuyện về bó đũa (Tiếng Việt 2, tập một), Câu chuyện về đôi bạn (Tiếng Việt 3, tập một), Vì muôn dân (Tiếng Việt 5, tập hai).
2. Nơi có thể tìm câu chuyện?
- Các câu chuyện mà bạn đã nghe.
- Tạp chí, sách truyện từ xưa đến nay. Chú ý đến các tác phẩm từ Nhà xuất bản Kim Đồng và sách Truyện đọc lớp 5 từ Nhà xuất bản Giáo dục.
3. Giới thiệu tên và nội dung của câu chuyện bạn đã nghe (hoặc đã đọc):
- Câu chuyện bắt đầu như thế nào?
- Câu chuyện diễn ra như thế nào? (Mô tả cụ thể các sự kiện, hành động của nhân vật; đặc biệt chú ý đến những chi tiết liên quan đến tinh thần hiếu học hoặc tinh thần đoàn kết.)
4. Trao đổi với bạn bè về ý nghĩa của câu chuyện.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 1
Một trong những ví dụ về tấm gương hiếu học nổi tiếng là nhà thơ Nguyễn Khuyến. Ông là một học trò nghèo hiếu học đã xuất sắc đỗ và đứng đầu cả ba kỳ thi.
Em đã đọc câu chuyện về hiếu học của Nguyễn Khuyến khi trở về quê hương Nam Định của ông. Khác với những đứa trẻ trẻ trâu, từ nhỏ Nguyễn Khuyến đã thể hiện sự hiếu học, ông nghe cha dạy thơ và học thuộc lòng. Với ông, việc học là một niềm đam mê không ngừng, ông thậm chí đọc sách dưới ánh trăng hoặc dùng ánh sáng của lửa. Nhờ sự cố gắng không ngừng, ông đã đỗ cả ba kỳ thi và trở thành một quan thanh liêm gần gũi với nhân dân. Tinh thần hiếu học của ông là nguồn động viên cho các thế hệ sau.
Ngày nay, mặc dù có nhiều cơ hội học tập, nhưng nhiều người vẫn coi việc học là gánh nặng. Chúng ta cần nâng cao tinh thần hiếu học, học vì bản thân và xã hội.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 2
Dân tộc Việt với truyền thống hiếu học kéo dài hàng nghìn năm, với nhiều tấm gương sáng tỏ vẫn còn rạng ngời trong lòng dân tộc. Một trong những tấm gương ấy là thần đồng Mạc Đĩnh Chi.
Mạc Đĩnh Chi, sinh năm 1272 tại Chí Linh, Hải Dương, từ nhỏ mồ côi cha, sống trong cảnh nghèo khó. Mặc dù ngoại hình không được ưa nhìn, nhưng ông đã thể hiện tinh thần hiếu học bền bỉ. Với ông, chỉ có học vấn mới có thể thay đổi số phận. Thậm chí, ông còn phải học lén nhưng với sự khao khát kiến thức, ông đã vượt qua khó khăn để trở thành học sinh giỏi nhất trường.
Sau những năm tháng cố gắng, năm 1304, Mạc Đĩnh Chi đỗ Trạng Nguyên. Dù vua không ưa mặt mũi của ông, nhưng qua bài thơ Ngọc Tỉnh Liên, ông đã chứng minh bản lĩnh và nhận được sự công nhận từ vua.
Câu chuyện về Mạc Đĩnh Chi là một trong những ví dụ về tinh thần hiếu học của người Việt. Ngày nay, còn nhiều học sinh vươn lên từ hoàn cảnh khó khăn, chứng tỏ tinh thần kiên trì và hiếu học của dân tộc. Họ là ngọn lửa sáng tỏ, tiếp tục nối tiếp truyền thống cha ông, gìn giữ vẻ đẹp văn minh cho đất nước.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 3
Từ xa xưa, trong lòng người Việt luôn tồn tại tinh thần đoàn kết mạnh mẽ. Đoàn kết là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Điều này đã trở thành niềm tin và triết lí sống của dân tộc ta từ thế hệ này sang thế hệ khác. Do đó, không khí trong gia đình luôn truyền đi thông điệp:
'Một cây không làm nên non, Ba cây chụm lại nên hòn núi cao'.
Câu chuyện 'Câu chuyện bó đũa' là một ví dụ tuyệt vời về sức mạnh của tinh thần đoàn kết. Đây là một câu chuyện đầy ý nghĩa:
'Ngày xưa, trong một gia đình có hai anh em. Dù lớn lên và mỗi người một nhà, họ vẫn giữ nguyên tinh thần đoàn kết. Dù có xảy ra mâu thuẫn, nhưng họ vẫn luôn hiểu và nhường nhịn lẫn nhau, vì họ biết rằng chỉ có đoàn kết mới làm cho gia đình mạnh mẽ.'
Thấy các con không hiểu biết và không quan tâm lẫn nhau, người cha cảm thấy rất đau lòng. Một ngày nọ, ông đặt một bó đũa và một túi tiền lên bàn, sau đó gọi tất cả các con, cả trai lẫn gái, cả con dâu và con rể, rồi nói:
- Ai có thể làm gãy được bó đũa này sẽ được cha thưởng một túi tiền. Bốn người con lần lượt cố gắng bẻ bó đũa. Mọi người đều nỗ lực hết sức nhưng không thể làm được. Người cha sau đó cởi bỏ bó đũa và dễ dàng bẻ từng chiếc một.
Nhìn thấy điều này, bốn người con cùng nói:
- Thưa cha, bẻ từng chiếc một thì dễ lắm!
Người cha liền trả lời:
- Đúng vậy. Điều này cho thấy rằng khi chia rẽ thì yếu, nhưng khi đoàn kết lại thì mạnh mẽ hơn. Vì vậy, chúng ta cần phải biết quan tâm và giúp đỡ lẫn nhau. Chỉ có khi đoàn kết, chúng ta mới có thể đạt được sức mạnh.
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng trong gia đình, anh chị em cần phải biết yêu thương, chia sẻ và hỗ trợ lẫn nhau. Chỉ có sự đoàn kết mới tạo nên sức mạnh.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 4
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về một cậu bé ham học và rất giỏi, người đã cạo hạt điều để tiết kiệm tiền đi học.
Cạo hạt điều là công việc thường xuyên của gia đình Bùi Thị Ngọc Bích, sinh năm 1995, là học sinh giỏi của lớp Năm tại Trường Tiểu học Hòa Phú, huyện Củ Chi, thành phố Hồ Chí Minh. Gia đình Bích có năm anh em, anh trai của Bích đang học lớp Bảy, dưới Bích có ba người em, bé út mới bốn tuổi nhưng cũng đã biết cạo hạt điều cùng với anh chị.
Giá hạt điều là 3000/kg. Mỗi ngày, gia đình Bùi Thị Ngọc Bích cạo được trung bình 7 - 8 kg.
Bích kể, khi ở trường, cô luôn phải cố gắng tập trung nghe giáo viên giảng bài để hiểu và nhớ phần nào đó. Về nhà, sau khi ăn cơm xong, Bích lại dành thời gian miệt mài bên thúng hạt điều. Dù không có thời gian nghỉ ngơi nhiều, nhưng với Bích, khoảnh khắc cạo hạt điều là quý giá nhất. Bởi lúc đó, nhà mới có đủ thức ăn, và các anh em mới có tiền để mua sách vở, đóng học phí.
Về buổi tối, Bích mới có thời gian để học tập. Trong mùa hè này, Bích được mẹ cho đi học thêm để sau này có thể trở thành giáo viên, mặc dù gia đình chỉ có đủ tiền lo cho Bích và anh trai, dù số tiền đóng học phí chỉ là 50.000đ. Mặc cho cuộc sống gia đình luôn khó khăn, Bích vẫn nuôi mộng trở thành giáo viên mỗi khi nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trên vỏ hạt điều khiến đôi mắt Bích rạng ngời.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 5
Mỗi khi nói về truyền thống hiếu học của dân tộc Việt Nam, tôi lại nhớ đến câu chuyện về ông tổ nghề thêu của quê hương. Đó là một ví dụ cho đức tính hiếu học, được đưa vào sách giáo khoa Tiếng Việt lớp 3 để dạy bảo học sinh.
Ông tổ nghề thêu là Trần Quốc Khái, từ nhỏ đã là một cậu bé rất chăm chỉ học hành. Dù là con nhà nông, Khái phải vừa làm việc vừa học, không giống như học sinh ngày nay chỉ lo ăn và học mà không phải làm việc. Khi đi đốn củi hay kéo vó tôm, Khái vẫn không quên học, ngay cả khi không có đèn dầu, Khái cũng bắt đom đóm để lấy ánh sáng đọc sách.
Khái sau này thi đỗ tiến sĩ và được làm quan trong triều đình nhà Lê, thể hiện sự chăm chỉ và tinh thần hiếu học của mình. Khi đi sứ sang Trung Quốc, Khái học được cách thêu và làm lọng, sau đó ông truyền dạy nghề này cho dân chúng. Như vậy, nghề thêu được phổ biến rộng rãi, và dân làng Thường Tín - quê hương của Khái - đã xây đền thờ để tôn vinh ông làm ông tổ nghề thêu.
Từ câu chuyện của Trần Quốc Khái, ta nhận ra rằng gian khổ, nghèo đói không thể làm suy yếu ý chí của người hiếu học. Như Khái vậy, nếu có tinh thần hiếu học, ta có thể vượt qua mọi khó khăn, tự giác học tập mà không cần ai phải nhắc nhở.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 6
Một tấm gương hiếu học nổi tiếng trong lịch sử nước ta mà em rất ngưỡng mộ, kính trọng chính là Trạng nguyên Tô Tịch, hay còn được biết đến với biệt danh Ông Trạng Nồi.
Chuyện kể rằng, khi còn nhỏ, Tô Tịch mồ côi cha mẹ, sống trong ngôi nhà tranh và làm nghề đốn củi để kiếm sống. Dù cuộc sống khó khăn, nhưng ông vẫn chăm chỉ học hành. Càng lớn, trí thông minh của Tô Tịch càng rõ rệt. Khi nhà vua mở khoa thi, ông càng quyết tâm học tập.
Để dành thời gian học hành, Tô Tịch đã nghĩ ra cách thông minh. Mỗi ngày, ông chờ nhà hàng xóm ăn xong, sau đó mang nồi qua mượn để ăn sạch phần cơm dính dưới đáy nồi. Nhờ cách này, ông có thời gian học suốt ngày đêm. Kết quả, ông vinh danh bảng vàng trong kì thi. Khi nhận thưởng, ông đã xin nhà vua một chiếc nồi đúc bằng vàng, sau đó tặng cho hàng xóm và kể lại câu chuyện. Từ đó, ông được người dân yêu mến và đặt cho danh hiệu Ông Trạng Nồi.
Từ câu chuyện đó, em nhận ra những khó khăn, thiếu thốn mà Tô Tịch đã vượt qua để đạt thành tích cao trong kì thi. Đồng thời, càng khâm phục lối sống ăn quả nhớ kẻ trồng cây của ông. Có thể nói, Tô Tịch là một tấm gương hiếu học sáng rỡ cho chúng ta noi theo.
Kể câu chuyện về truyền thống hiếu học - Mẫu 7
Hôm qua khi tới thư viện của trường đọc sách, tình cờ đọc được cuốn '50 tấm gương hiếu học thời nay' của Nhà xuất bản Trẻ, phát hành từ năm 2005. Cuốn sách không chỉ tôn vinh tinh thần hiếu học, hiếu thảo của các bạn trẻ mà còn là lời nhắc nhở các em hãy đọc sách và noi theo điều tốt đẹp.
Bình Gấm - cô bé bán vé số và khoai đậu để trang trải học phí ba trường đại học lớn, là một tấm gương hiếu học rất ấn tượng với em. Gấm sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo khó, chỉ có hai mẹ con nương tựa vào nhau. Mặc dù cuộc sống khó khăn, nhưng Gấm vẫn không ngừng nỗ lực và hiếu học. Với chiếc áo trắng đã mất màu vàng, sau giờ học Gấm đi bán vé số và khoai đậu khắp nơi để kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Nhờ sự nỗ lực, vượt qua khó khăn và tinh thần hiếu học, Bình Gấm đã đỗ cùng lúc ba trường đại học với điểm số cao. Gấm chọn học ngành y với mong muốn chữa bệnh cho mọi người. Mong ước đó đã thành hiện thực, vì giờ đây Bình Gấm đã trở thành một bác sĩ làm việc tại bệnh viện Nhân dân tỉnh Gia Định.
Đọc câu chuyện về Bình Gấm, em cảm thấy vô cùng xấu hổ vì đã có lúc muốn trốn học, bỏ làm bài tập. Em tự nhủ phải trân trọng việc học vì đó có thể là ước muốn của nhiều người khác đang trong hoàn cảnh khó khăn.