TOP 5 bài văn phân tích chi tiết về việc khiêng bàn thờ má dưới đây là tài liệu quý giá cho các em trong quá trình học tập, tự học và tự đọc để mở rộng kiến thức về văn học, làm văn một cách sáng tạo. Hãy đọc kỹ từng đoạn văn, từng bài văn, suy nghĩ và tham khảo, nhưng không sao chép một cách cơ hội. Hãy xem thêm: phân tích nhân vật Chiến, tóm tắt Những đứa con trong gia đình.
Dàn ý ý nghĩa to lớn của việc khiêng bàn thờ má
I. Khai mạc:
- Giới thiệu về tác giả Nguyễn Thi và tác phẩm Những đứa con trong gia đình.
- Trong câu chuyện, có nhiều chi tiết đáng chú ý, trong đó có cả việc Việt và chị Chiến khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm.
II. Nội dung chính
1. Tổng quan về tác phẩm Những đứa con trong gia đình
- Những đứa con trong gia đình là một trong những truyện ngắn xuất sắc nhất và được Nguyễn Thi viết trong thời kỳ cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra mạnh mẽ.
- Câu chuyện kể về những đứa con trong một gia đình nông dân ở miền Nam, họ có lòng yêu nước sâu sắc, căm thù kẻ thù và trung thành với đất nước. Mối liên kết mạnh mẽ giữa tình gia đình và lòng yêu nước, giữa truyền thống gia đình và truyền thống dân tộc đã tạo nên sức mạnh tinh thần lớn lao của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
- Truyện nói về hai chị em Chiến - Việt, những đứa con trong một gia đình đã trải qua nhiều tổn thương: cha bị chém đầu bởi Pháp, mẹ vừa bị lính Mỹ bắn chết. Khi trưởng thành, cả hai đều quyết định tham gia tòng quân. Nhờ sự đồng thuận của chú Năm, cả hai được nhập ngũ và bắt đầu hành trình ra chiến trường.
2. Ý nghĩa chi tiết khiêng bàn thờ má
- Tóm tắt nội dung và dẫn dắt đến chi tiết:
- Sau khi được chú Năm đồng ý, anh cán bộ tuyển quân ghi danh cho cả hai đi tòng quân, hai chị em Chiến, Việt gọn gàng chu toàn việc nhà.
- Ngày ra đi, hai chị em chuẩn bị cơm cúng má. Chị Chiến nấu cơm, Việt đi câu cá.
- Hoàn tất việc cúng má và chuẩn bị thức ăn, mọi người thu xếp đồ đạc. Hai chị em khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm, đi qua bãi đất cày trước cửa, men theo chân vườn ngát mùi hoa cam, con đường quen thuộc từng bước đi vẫn để lại dấu vết…
- Ý nghĩa chi tiết:
- Thể hiện tình cảm sâu sắc giữa hai chị em và tình yêu thương đặc biệt dành cho mẹ: Hai chị em Việt đã chọn đưa bàn thờ má sang nhà chú Năm, dù có nhiều đồ đạc khác trong nhà.
- Thể hiện lòng yêu nước và sự căm ghét kẻ thù: Bàn thờ má trở thành biểu tượng của lòng yêu nước và sự phẫn nộ trước kẻ thù. Nó không chỉ là biểu tượng của sự chiến đấu chống giặc mà còn là biểu tượng của sự mất mát và đau thương của gia đình Việt Nam.
3. Đánh giá vai trò của chi tiết
- Đây là một phần quan trọng giúp tạo ra sự liên kết trong cốt truyện, đồng thời thể hiện sâu sắc ý nghĩa tư tưởng của tác phẩm và phong cách viết của tác giả.
III. Kết bài
- Mặc dù truyện ngắn “Những đứa con trong gia đình” đầy cảm động, nhưng có lẽ đây là phần gây xúc động nhất.
- Chi tiết trên đã phản ánh tư tưởng của nhà văn Nguyễn Thi.
Ý nghĩa chi tiết khiêng bàn thờ má - Mẫu 1
Trong truyện “Những Đứa Con trong Gia Đình,” Nguyễn Thi không chỉ viết về một gia đình thông thường, mà còn về lòng hiếu thảo và tình yêu quê hương rực cháy trong lòng người con Việt Nam. Chi tiết về việc hai chị em Chiến và Việt khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm không chỉ là một hành động bình thường, mà là biểu hiện sâu sắc của lòng trung thành và tình yêu với đất nước.
Khi họ êm đềm kéo bàn thờ qua cánh đồng, qua những góc khuất đất đai chứa đựng kỷ niệm về má, điều này không chỉ là việc di chuyển vật chất, mà còn là sự liên kết tinh thần giữa thế hệ hiện tại và quá khứ cũng như tương lai. Đó là sự tôn trọng, lòng hiếu thảo sâu sắc của hai chị em dành cho người mẹ đã ra đi, và cũng là sự thể hiện rõ nét của tình yêu quê hương không biên giới.
Khi đọc về hình ảnh này, độc giả không chỉ thấy được sự đoàn kết đẹp của một gia đình Việt Nam, mà còn cảm nhận được trách nhiệm lịch sử và lòng dũng cảm của những người con trẻ. Chi tiết này không chỉ làm cho câu chuyện trở nên chân thực hơn, mà còn gợi lại trong người đọc cảm xúc sâu sắc về tình yêu quê hương, lòng hiếu thảo và tinh thần đoàn kết của nhân dân Việt Nam. Cuốn sổ gia đình trở nên quan trọng hơn bao giờ hết, không chỉ là vật phẩm vật chất mà còn là biểu hiện của lòng trung hiếu và lòng yêu nước bất diệt, là biểu tượng của sự đoàn kết và hy sinh cho đất nước. Trong tác phẩm của Nguyễn Thi, chi tiết này không chỉ là điểm nhấn, mà còn là nguồn động viên mãnh liệt, là nguồn cảm hứng không ngừng cho những người đọc, giúp họ hiểu rõ hơn về ý nghĩa sâu sắc của tình yêu nước và lòng trung hiếu, để họ cảm thấy tự hào về dân tộc và quyết tâm tiếp tục xây dựng đất nước. Chi tiết này không chỉ là một phần nhỏ của câu chuyện, mà còn là trái tim, là linh hồn, là điểm nhấn tinh thần của “Những Đứa Con trong Gia Đình.”
Ý nghĩa chi tiết khiêng bàn thờ má - Mẫu 2
Nguyễn Thi là một trong những nhà văn hàng đầu của văn học miền Nam trong giai đoạn kháng chiến chống Mỹ. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông phải kể đến truyện ngắn “Những đứa con trong gia đình”. Trong truyện, ông đã tạo ra nhiều chi tiết quý báu, nhưng đặc biệt là chi tiết về chị em Việt khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm.
Truyện ngắn “Những đứa con trong gia đình” hoàn thành vào tháng 2 năm 1966, trong những ngày chiến đấu ác liệt chống Mĩ, khi nhà văn làm việc tại tạp chí Văn Nghệ Quân Giải Phóng. Truyện kể về hai chị em Chiến và Việt, những đứa con trong một gia đình nhiều mất mát, đau thương. Cha bị Pháp chặt đầu từ lúc 9 tuổi, mẹ mới bị lính Mỹ bắn chết. Khi hai chị em trưởng thành, cả hai đều quyết định tham gia tòng quân. Chú Năm chấp nhận và thuyết phục anh cán bộ ghi tên cả hai chị em ra trận. Chi tiết về chị em Chiến và Việt khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm xảy ra ở giữa câu chuyện. Buổi sáng trước ngày lên đường, hai chị em chuẩn bị đồ đạc trong nhà, đem cho bà con hàng xóm. Chỉ có riêng bàn thờ má là gửi sang nhờ chú Năm. Điều này chứng tỏ, bàn thờ má là thứ quan trọng nhất mà hai chị em cần phải trân trọng. Chúng ta có cảm giác như hai chị em đang nói với má: “Đưa má sang nhà chú, chúng con đi giành nước nhà, rồi sẽ đưa má về khi nước nhà độc lập”. Thông qua câu nói trên, chúng ta không thấy sự phân biệt giữa người còn sống và người đã mất. Những đứa con đã nhìn thấy má trở về trong lòng tưởng tượng, dường như má đang ở bên cạnh Việt và Chiến. Điều này cũng khiến người đọc hiểu được sự căm thù sâu sắc của Việt. Việt chưa bao giờ cảm thấy căm thù giặc như thế. Mối thù đó có thể cảm nhận được vì nó áp đặt lên người Việt. Nếu không có chiến tranh, má vẫn còn sống bên cạnh hai chị em. Việt vẫn còn được má chăm sóc. Nếu không có bom của kẻ thù, bây giờ má vẫn còn sống. Việt khi cảm nhận được sức nặng của bàn thờ má, cũng cảm nhận được sức nặng của mối thù sâu sắc. Đó không chỉ là mối thù cướp nước của dân tộc. Đó còn là mối thù riêng tư, mối thù giết cha, giết mẹ của gia đình Việt. Và những đứa con như Chiến và Việt nhận thức được trách nhiệm của mình, tham gia kháng chiến để trả thù cho đất nước, cho gia đình. Bàn thờ má “ở tạm bên nhà chú” và đến khi “nước nhà độc lập con lại đưa má về”, đây là giai đoạn kháng chiến ác liệt, nhưng Nguyễn Thi vẫn tin vào tương lai vinh quang của dân tộc.
Chỉ một chi tiết đơn giản nhưng thể hiện nhiều ý nghĩa. Trong tư duy của người Việt, họ luôn tin rằng sau khi người chết sẽ rời xa thế giới này để đi vào một thế giới khác. Và họ luôn cho rằng người chết chỉ mất thể xác, còn linh hồn vẫn còn sống. Chính vì vậy, họ tạo ra bàn thờ để thờ cúng những người đã khuất. Bàn thờ trở thành nơi gặp gỡ giữa linh hồn của người đã khuất và những người còn sống. Với người Việt, bàn thờ không chỉ là một vật linh thiêng, mà còn là biểu tượng của sự tôn kính, luôn được đặt ở vị trí cao nhất trong nhà. Vào buổi sáng trước khi ra trận, hai chị em Chiến và Việt chuẩn bị đồ đạc trong nhà, đem cho bà con hàng xóm. Chỉ có bàn thờ là gửi sang nhà chú. Điều này chứng tỏ, bàn thờ má là thứ quan trọng nhất mà hai chị em cần phải trân trọng. Hai chị em dường như đang nói cùng má: “Đưa má sang nhà chú, chúng con đi giành nước nhà, rồi sẽ đưa má về khi nước nhà độc lập”. Thông qua câu nói trên, chúng ta không thấy sự phân biệt giữa người còn sống và người đã mất. Những đứa con đã nhìn thấy má trở về trong lòng tưởng tượng, dường như má đang ở bên cạnh Việt và Chiến. Điều này cũng khiến người đọc hiểu được sự căm thù sâu sắc của Việt. Việt chưa bao giờ cảm thấy căm thù giặc như thế. Mối thù đó có thể cảm nhận được vì nó áp đặt lên người Việt. Nếu không có chiến tranh, má vẫn còn sống bên cạnh hai chị em. Việt vẫn còn được má chăm sóc. Nếu không có bom của kẻ thù, bây giờ má vẫn còn sống. Việt khi cảm nhận được sức nặng của bàn thờ má, cũng cảm nhận được sức nặng của mối thù sâu sắc. Đó không chỉ là mối thù cướp nước của dân tộc. Đó còn là mối thù riêng tư, mối thù giết cha, giết mẹ của gia đình Việt. Và những đứa con như Chiến và Việt nhận thức được trách nhiệm của mình, tham gia kháng chiến để trả thù cho đất nước, cho gia đình. Bàn thờ má “ở tạm bên nhà chú” và đến khi “nước nhà độc lập con lại đưa má về”, đây là giai đoạn kháng chiến ác liệt, nhưng Nguyễn Thi vẫn tin vào tương lai vinh quang của dân tộc.
Chi tiết trên có vai trò quan trọng, tạo nên sự thống nhất của mạch truyện, góp phần vào sự phát triển của nhân vật và mang lại ý nghĩa sâu sắc của tác phẩm; đồng thời phản ánh phong cách riêng của tác giả.
Tóm lại, việc Việt và Chiến khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm không chỉ thể hiện ý nghĩa tư tưởng của Nguyễn Thi mà còn gợi lại những cảm xúc trong lòng người đọc.
Ý nghĩa của chi tiết khiêng bàn thờ má - Mẫu 3
Nếu màu sắc làm nên vẻ đẹp của một bức tranh, giai điệu làm nên sự hấp dẫn của một bản nhạc, thì chi tiết chính là yếu tố tạo nên một tác phẩm văn học. Tuy nhiên, không phải chi tiết nào cũng có giá trị. Trong 'Những đứa con trong gia đình,' chi tiết Việt và Chiến khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm lại là một điểm nổi bật quan trọng.
'Những đứa con trong gia đình' được Nguyễn Thi hoàn thành vào tháng 2 năm 1966, trong những ngày chiến đấu quyết liệt chống lại Mỹ, khi nhà văn làm việc tại tạp chí Văn nghệ Quân giải phóng. Câu chuyện kể về những đứa con trong một gia đình nông dân Nam Bộ, họ mang trong mình tinh thần yêu nước, căm thù giặc, và lòng trung hiếu với đất nước. Sự gắn kết sâu sắc giữa gia đình và tình yêu quê hương, cùng truyền thống dân tộc, đã tạo ra sức mạnh tinh thần to lớn của con người Việt Nam, của dân tộc Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Nhân vật chính trong câu chuyện là hai chị em Chiến và Việt, thuộc một gia đình gặp nhiều bi kịch. Cha mất khi còn trẻ do bị Pháp giết, mẹ vừa qua đời vì bị quân Mỹ bắn chết. Khi trưởng thành, cả hai quyết định gia nhập quân ngũ. Nhờ sự ủng hộ của chú Năm, họ được ghi tên vào danh sách nhập ngũ và sẵn sàng bước vào cuộc hành quân tập kết. Chi tiết hai chị em khiêng bàn thờ má qua nhà chú Năm diễn ra ở giữa câu chuyện. Buổi sáng trước khi ra trận, hai chị em làm cơm cúng cho má. Chị Chiến nấu cơm trong nhà bếp, còn Việt đi câu cá. Khi xong việc cúng má và chuẩn bị cơm nước, một số cháu nhỏ thu xếp đồ đạc trong nhà. Mỗi chị em cầm một đầu bàn thờ má khiêng qua nhà chú Năm, đi qua đồng cỏ trước cửa, băng qua khu vườn với mùi hoa cam, trên con đường mà má thường đi từ đồng này sang đồng khác.
Hình ảnh hai chị em khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm đã thể hiện nhiều ý nghĩa sâu sắc. Theo quan niệm của người Việt, linh hồn người đã khuất sẽ trở về với thế giới bên kia sau khi qua đời. Vì vậy, họ tin rằng chỉ có thân xác chết đi, linh hồn vẫn tồn tại mãi mãi. Bàn thờ trở thành nơi kết nối giữa người sống và người đã mất. Đối với người Việt, bàn thờ là một biểu tượng linh thiêng, luôn được đặt ở vị trí quan trọng nhất trong nhà. Trong buổi sáng trước khi ra trận, hai chị em Chiến và Việt dọn dẹp nhà cửa, đem đồ đạc cho hàng xóm. Chỉ có bàn thờ là được gửi sang nhờ chú Năm. Điều này chứng tỏ, bàn thờ má là thứ quan trọng nhất đối với hai chị em, cần được trân trọng và yêu thương. Họ như nói với má: “Mẹ ơi, đưa mẹ qua nhà chú ở tạm, chúng con đi đánh giặc trả thù cho ba mẹ, đến khi nước nhà độc lập, chúng con sẽ đưa mẹ về”. Qua lời này, chúng ta cảm nhận được sự liên kết giữa người sống và người đã khuất. Hai đứa con nhìn thấy mẹ trở về trong lòng tưởng, dường như mẹ đang ở đây, bên cạnh Việt và Chiến. Không chỉ thế, chi tiết này còn khiến người đọc cảm nhận sâu sắc sự căm thù giặc của Việt. Việt chưa từng cảm nhận được lòng căm thù giặc như vậy. Mối thù này đè lên vai Việt rất nặng. Nếu không có chiến tranh và bom đạn, có lẽ má vẫn còn sống bên cạnh hai chị em. Việt vẫn có má ở bên cạnh, chăm sóc và nuôi nấng. Nếu không có bom đạn từ kẻ thù, không có bàn thờ má đang được hai chị em khiêng trên vai. Khi cảm nhận được trọng lượng của bàn thờ má, cũng là lúc cảm nhận sức nặng của mối thù sâu sắc. Đó không chỉ là mối thù của toàn dân tộc mà còn là mối thù riêng của gia đình Việt.
Với chi tiết trên, cuộc sống của hai nhân vật đã chuyển biến lớn. Từ giờ trở đi, Chiến và Việt phải rời xa quê nhà, nơi đầy kỷ niệm tuổi thơ và những ngày bên mẹ. Họ phải đối mặt với chiến trường đầy gian khổ, đấu tranh với bom đạn và cái chết. Nhưng điều này không làm cho họ sợ hãi. Bàn thờ má cũng như má vẫn ở bên cạnh họ, truyền động lực để hai chị em vượt qua mọi gian khó trên chiến trường.
Qua việc phân tích trên, Nguyễn Thi đã tạo ra một chi tiết quan trọng cho truyện Những đứa con trong gia đình.
Ý nghĩa của chi tiết khiêng bàn thờ má - Mẫu 4
Trong số các truyện ngắn về người nông dân Nam Bộ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, “Những đứa con trong gia đình” nổi bật với chi tiết Việt và Chiến khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm, được Nguyễn Thi mô tả tỉ mỉ.
“Những đứa con trong gia đình” hoàn thành vào tháng 2 năm 1966, thời điểm cuộc chiến chống Mỹ đang gặp nhiều khó khăn, khi Nhà Văn Nguyễn Thi làm việc tại tạp chí Văn nghệ Quân giải phóng. Truyện kể về cuộc sống của những đứa con trong một gia đình nông dân Nam Bộ, mang truyền thống yêu nước, căm thù kẻ thù, và lòng trung thành với cách mạng. Sự gắn bó sâu đậm giữa gia đình và quê hương đã tạo ra sức mạnh tinh thần lớn lao cho con người và dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến chống Mỹ.
Trong câu chuyện, hai chị em Chiến và Việt là nhân vật chính, thuộc một gia đình gặp nhiều bi kịch. Cha bị Pháp giết khi chúng còn nhỏ, mẹ lại vừa qua đời do bị kẻ thù Mỹ bắn chết. Khi trưởng thành, cả hai tranh giành việc ghi tên nhập ngũ. Nhờ sự ủng hộ của chú Năm, họ được ghi tên và sẵn sàng tham gia cuộc chiến. Chi tiết hai chị em khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm diễn ra giữa câu chuyện. Buổi sáng trước khi ra trận, hai chị em chuẩn bị cơm cúng má. Chị Chiến nấu cơm trong bếp, còn Việt đi câu cá. Sau khi cúng má và dọn dẹp nhà cửa, mọi người thu xếp đồ đạc. Hai chị em cùng khiêng bàn thờ má qua nhà chú Năm, băng qua bãi đất trước cửa, đi theo đường mà má thường đi.
Theo quan niệm của người Việt, sau khi qua đời, linh hồn của người sẽ trở về với thế giới bên kia. Vì vậy, họ tin rằng chỉ có thân xác mất đi, linh hồn vẫn sống mãi. Bàn thờ trở thành nơi kết nối giữa người sống và người đã khuất. Đối với người Việt, bàn thờ là biểu tượng linh thiêng, luôn được đặt ở vị trí trọng yếu nhất trong nhà. Buổi sáng trước khi ra trận, hai chị em Chiến và Việt dọn dẹp nhà cửa, chia sẻ đồ đạc cho hàng xóm. Chỉ có bàn thờ được gửi sang nhà chú Năm. Điều này chứng tỏ, bàn thờ má quan trọng với hai chị em, cần được trân trọng. Họ như muốn nói với má: “Mẹ ơi, đưa mẹ qua nhà chú, chúng con đi đánh giặc, đến khi nước nhà độc lập, chúng con lại đưa mẹ về”. Điều này khiến ta cảm nhận sự gắn bó giữa người sống và người đã khuất. Hai đứa con thấy mẹ trở về trong lòng, dường như mẹ vẫn ở đây, bên cạnh Việt và Chiến.
Nhưng không chỉ thế, chi tiết này còn khiến người đọc cảm nhận sâu sắc lòng căm thù giặc của hai chị em. Chưa bao giờ Việt cảm nhận rõ lòng căm thù giặc như vậy. Mối thù này đè lên vai Việt rất nặng. Nếu không có chiến tranh và bom đạn, có lẽ má vẫn sống bên cạnh hai chị em. Việt vẫn có má ở bên cạnh, chăm sóc và nuôi nấng. Nếu không có bom đạn của kẻ thù, không có bàn thờ má đang được hai chị em khiêng trên vai. Khi cảm nhận được trọng lượng của bàn thờ má, cũng là lúc cảm nhận sức nặng của mối thù sâu sắc. Đó không chỉ là mối thù của toàn dân tộc mà còn là mối thù riêng của gia đình Việt. Bàn thờ của má được “ở tạm bên nhà chú” và đến khi “nước nhà độc lập con lại đưa má về”. Đó là thời điểm đất nước đang chiến đấu gay gắt, nhưng Nguyễn Thi vẫn tin tưởng vào tương lai của dân tộc.
Với chi tiết trên, cuộc sống của hai nhân vật đã trải qua một biến cố lớn. Từ giờ, Chiến và Việt phải rời xa quê hương, nơi đầy kỷ niệm hạnh phúc của tuổi thơ bên má, để bước vào chiến trường đầy gian nan, đối diện với nguy hiểm và sự chia xa. Tuy nhiên, hai chị em không sợ hãi, vì bàn thờ má như là một sức mạnh, luôn ở bên họ, truyền động lực để vượt qua mọi thử thách.
Mỗi chi tiết trong tác phẩm đều có vai trò quan trọng, và chi tiết trên cũng không ngoại lệ. Truyện ngắn “Những đứa con trong gia đình” đã gây nhiều suy tư và cảm xúc sâu sắc cho người đọc.
Mẫu 5: Ý nghĩa của việc khiêng bàn thờ má
Nếu sức hấp dẫn của một tác phẩm nghệ thuật nằm ở khả năng truyền đạt cảm xúc, thì việc tạo ra điều này phần lớn được quyết định bởi chi tiết nghệ thuật.
Chi tiết nghệ thuật, đầu tiên, là về ngôn ngữ, từ ngữ được sử dụng để diễn đạt ý nghĩa của tác phẩm. Trong thơ, chi tiết có thể là một từ như 'Vèo' (Thu điếu - Nguyễn Khuyến), hoặc một hình ảnh tu từ như: 'Hồn tôi là một vườn hoa lá' (Từ ấy - Tố Hữu), trong khi trong văn tự sự, chi tiết có thể là lời thoại của nhân vật, cử chỉ, nét mặt, đồ vật, hoặc một tình tiết của câu chuyện.
Trong việc đọc 'Những đứa con trong gia đình' của Nguyễn Thi, hình ảnh hai chị em Chiến Việt khiêng bàn thờ má sang nhà chú Năm luôn ấn tượng sâu sắc trong lòng chúng ta.
Tình cảm thương mẹ và tình chị em trong đoạn văn khiến lòng người xúc động. Sau khi được chú Năm giúp đỡ, hai chị em Chiến và Việt chuẩn bị cẩn thận để ra đi tòng quân. Trong buổi sáng đó, họ làm cơm cúng má và sắp xếp nhà cửa gọn gàng. Khi khiêng bàn thờ má qua bãi đất cày, hình ảnh mùi hoa cam và con đường quen thuộc vẫn ấn tượng như những kỷ niệm dường như còn đây.
Một đoạn văn ngắn nhưng đầy xúc động, nó khắc sâu vào lòng người đọc. Đoạn văn này nói lên niềm tin tâm linh của người Việt, về thế giới bên kia và vai trò của bàn thờ trong việc kết nối giữa thế giới của người sống và người đã khuất.
Trước khi ra đi, hai chị em Chiến và Việt đã sắp xếp mọi thứ trong nhà, chỉ để mượn bàn thờ má. Điều này cho thấy tầm quan trọng của bàn thờ trong cuộc sống của họ, là điều họ trân trọng và nâng niu. Khi khiêng bàn thờ má, họ cảm nhận được sự gần gũi, như mẹ vẫn ở bên cạnh họ.
Tình yêu quê hương và lòng căm thù sâu sắc: Đoạn văn mô tả cảm xúc phức tạp của hai chị em Chiến Việt, đặc biệt là sự căm thù đối với kẻ thù. Họ đã trải qua những khó khăn, nhưng vẫn đeo bám niềm tin vào sự độc lập của quê hương. Đây là hình ảnh chân thực nhất về cuộc chiến của dân tộc, từ yêu thương đến căm thù, nhưng cả hai đều là động lực cho sự chiến đấu cho tự do của đất nước.
Dù truyện ngắn 'Những đứa con trong gia đình' có nhiều đoạn, khung cảnh cảm động, khó tìm đoạn nào xúc động hơn đoạn này. Sự đơn giản, ngắn gọn đã mang lại cho đoạn văn sự sâu lắng, chân thực và sắc nét. Chỉ cần một chút như thế cũng đủ để tác phẩm sống mãi!