TOP 7 Dàn ý phân tích cảnh cho chữ trong tác phẩm Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân đem lại thêm nhiều tài liệu học tập cho học sinh lớp 10, 11, giúp họ hiểu rõ các luận điểm, luận cứ quan trọng để viết bài văn phân tích đầy đủ các ý.
Cảnh cho chữ trong tác phẩm Chữ người tử tù là một sáng tạo nghệ thuật mới mẻ của Nguyễn Tuân. Đó là một cảnh hiếm có, khiến chúng ta ngạc nhiên không kém nhưng nhờ vào chi tiết này, hình ảnh cái đẹp hiện lên thật diệu kỳ. Mời các bạn hãy cùng Mytour đọc 7 dàn ý phân tích cảnh cho chữ trong bài viết dưới đây để khám phá cái độc đáo, khác biệt trong cảnh cho chữ nhé.
Dàn ý phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 1
1. Mở đầu dàn ý phân tích cảnh cho chữ chi tiết
– Bắt đầu bài phân tích cảnh cho chữ, cần giới thiệu về tác giả Nguyễn Tuân. Ông là một nghệ sĩ tâm hồn đẹp, luôn đam mê với cái đẹp. Tác phẩm của ông vẽ lên những bức tranh và cảnh đẹp đến đáng kinh ngạc. Trong đó, tình huống cho chữ trong ngục tù của tác phẩm Chữ người tử tù là một ví dụ điển hình.
– Tóm lược về cảnh cho chữ: đây là tình huống xảy ra giữa Huấn Cao và viên quản ngục cùng một thầy thơ trong môi trường tối tăm của nhà tù. Đây là cảnh mà theo tác giả là “chưa từng có”. Cảnh này mang giá trị nhân văn sâu sắc và giá trị nghệ thuật độc đáo.
2. Nội dung chính của bài phân tích cảnh cho chữ
Luận điểm 1: Tóm lược về tình huống cho chữ
– Đầu tiên cần nói về hai nhân vật chính: Huấn Cao và viên quản ngục. Huấn Cao là một anh hùng trong thời loạn. Ông khởi nghĩa vì dân, vì lẽ phải. Ông là một nghệ sĩ có tài với việc viết chữ. Nhưng ông chỉ dành những bài văn cho những người đáng yêu, trân trọng, không bao giờ khuất phục trước quyền lực hay tiền bạc. Ông sống tự do, yêu cái đẹp và đạo đức. Còn viên quản ngục, mặc dù làm công việc cai ngục nhưng cũng biết trân trọng những người có tài và yêu cái đẹp. Dù làm việc trong môi trường như vậy, ông vẫn khao khát được đọc chữ của Huấn Cao. Ông cũng kính trọng tài năng và đức độ của Huấn Cao.
– Do đó, tình huống độc đáo trong truyện đã xảy ra. Khi Huấn Cao nhận ra rằng viên quản ngục, mặc dù sống trong bùn đen, nhưng không hề mang mùi hôi tanh của bùn, ông đã chấp nhận cho chữ.
Luận điểm 2: cảnh cho chữ xảy ra trong nhà tù
Để lập dàn ý phân tích cảnh cho chữ, cần tập trung vào thời gian và không gian của sự kiện.
- Về thời gian, cảnh cho chữ này diễn ra vào ban đêm trong yên tĩnh. Đặc biệt là đêm cuối cùng trước khi Huấn Cao, người tài năng và lòng nghĩa, phải chịu án tử hình.
– Về không gian, thật sự đặc biệt. Thông thường, cảnh cho chữ sẽ diễn ra trong môi trường trang trọng, thơm ngát, ánh sáng rực rỡ. Nhưng ở đây, trái lại, cảnh cho chữ lại xảy ra trong nhà tù, nơi đáy của xã hội, trên mặt đất ẩm ướt, mùi hôi thối của phân và chuột, dưới ánh sáng mờ nhạt của một ngọn đèn dầu...
– Về nhân vật thực hiện cảnh cho chữ, khác biệt rõ rệt. Người cho chữ dù bị giam cầm nhưng vẫn tự do, phong nhã, viết chữ bằng nét đẹp tuyệt vời. Trái lại, viên quản ngục và thầy thơ chấp nhận như một phần của định mệnh của tử tù.
– Sau khi cho chữ, Huấn Cao còn khuyên viên quản ngục nên tìm một công việc khác, một nghề nào đó để trở lại với đạo đức.
– Ý nghĩa của cảnh cho chữ là dù bóng tối có phủ kín thế nào, cái đẹp vẫn tồn tại, sáng rỡ như vậy.
Luận điểm 3: Tại sao cảnh này được xem là “chưa từng có”
Trong bài phân tích cảnh cho chữ, cần lý giải vì sao Nguyễn Tuân gọi đây là cảnh “chưa từng có”
Đầu tiên, không gian cho chữ đặc biệt. Thường, chữ sẽ được viết ở những nơi trang trọng, nơi của cái đẹp, nhưng ở đây lại là nơi của sự tàn ác. Nơi giam giữ những kẻ tội phạm, không còn quyền làm con người bình thường.
Thứ hai, khi sáng tác nghệ thuật, nghệ sĩ cần có tâm trạng và tư thế thoải mái, tự do, phóng khoáng. Nhưng ở đây, Huấn Cao lại bị giam cầm, xiềng xích, và án tử hình đe dọa.
Thứ ba, người viết chữ không phải là người thường, mà là người có quyền lực. Người có địa vị cao hơn kẻ bị giam cầm kia. Nhưng viên quản ngục lại sợ hãi trước kẻ bị giam cầm.
Dẫn chứng: “Đêm đó, khi trại giam tỉnh Sơn chỉ còn vang lên tiếng mõ trên vọng canh, một cảnh tượng chưa từng thấy đã diễn ra trong buồng tối ẩm ướt, đầy nhện, rệp, và mùi hôi của phân chuột và gián. Dưới ánh sáng đỏ ngời của một đuốc dầu, ba người cúi đầu trên một tấm lụa trắng. Khói cay mắt làm họ phải nhăn mặt. Một tên tù đeo còng, chân bị xiềng, viết chữ trên mảnh ván.”
“Khi tên tù hoàn thành việc viết, viên quản ngục lấy đồng xu kẽm đánh dấu trên tờ lụa. Thầy thơ, nhấm nháp, cầm mực run rẩy. Sau khi đặt bút xuống, Huấn Cao thở dài, viên quản ngục đứng lên và nghiêm túc…”
Luận điểm 4: ý nghĩa sâu sắc của khung cảnh cho câu chuyện
Ở phần cuối phần thân bài trong dàn ý phân tích khung cảnh cho câu chuyện, mình muốn nhấn mạnh đến những ý nghĩa sâu sắc của tình huống này.
Đầu tiên, đó là ca ngợi tấm lòng lương thiện của hai nhân vật chính, Huấn Cao và viên quản ngục.
Thứ hai, là lời khen ngợi cho chiến thắng vĩ đại nhất của cái đẹp dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Ví dụ về ánh sáng từ bó đuốc đã lan tỏa sự sáng rực lên một khoảng tối tăm trong nhà lao. Dường như ánh sáng và vẻ đẹp của khung cảnh cho câu chuyện đã xua đuổi mọi điều tiêu cực, ô uế khỏi không gian sáng sủa đó.
Thứ ba, ý nghĩa của khung cảnh cho câu chuyện còn thể hiện ở việc khẳng định vẻ đẹp của tâm hồn Huấn Cao. Từ đó, mở ra quan niệm, gu thẩm mỹ của tác giả. Cả tác giả Nguyễn Tuân và Huấn Cao đều cho rằng, những ai yêu cái đẹp, biết trân trọng cái đẹp đều có bản tính thiện lương. Có thể có người vì hoàn cảnh mà rơi vào cảnh bùn đất nhưng tâm hồn họ vẫn trong trắng, tốt lành. Và theo tác giả, cái đẹp có thể làm sạch và tinh khiết tâm hồn con người.
3. Kết luận
Trên cơ sở phân tích cảnh cho chữ trong tác phẩm Chữ người tử từ, chúng ta cần tái khẳng định vẻ đẹp tuyệt vời và sức hút đặc biệt của cảnh này. Đồng thời, đặt nặng vào ý nghĩa nhân văn sâu sắc và kỹ thuật xây dựng tình huống truyện độc đáo của tác giả Nguyễn Tuân.
Thông qua đó, chúng ta sẽ rõ ràng hơn về thông điệp và quan điểm về cái đẹp mà tác giả Nguyễn Tuân muốn truyền đạt, về sự tinh tế và những tâm hồn lương thiện.
Phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 2
I. Giới thiệu
Giới thiệu về nhà văn Nguyễn Tuân, tác phẩm Chữ người tử tù và hướng dẫn đến cảnh cho chữ.
Ví dụ: Nguyễn Tuân được biết đến là một nhà văn với phong cách độc đáo. Có người cho rằng mỗi tác phẩm của ông như một dấu ấn riêng biệt. Điều thú vị là dấu ấn này không chỉ được thể hiện qua vài tác phẩm mới mẻ, mà ngay từ tập truyện ngắn đầu tiên của ông, “Vang bóng một thời” (1940), đã được nhận diện rõ ràng. “Chữ người tử tù” là một tác phẩm xuất sắc của Nguyễn Tuân, nằm trong tập truyện đó. Người đọc có thể nhận ra những đặc điểm nổi bật trong phong cách nghệ thuật của tác giả tài năng này qua cảnh cho chữ độc đáo trong truyện.
II. Nội dung chính
1. Tổng quan về tác phẩm Chữ người tử tù
- “Chữ người tử tù” là một tác phẩm ngắn có đặc điểm “đỉnh” của sự sáng tác của Nguyễn Tuân: có nhân vật đẹp nhất (Huấn Cao), nhân vật lạ nhất (Quản ngục), và cảnh đặc sắc nhất (cảnh cho chữ). Với tất cả những yếu tố đó, tác phẩm này có một vị trí đặc biệt, được đánh giá là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất trong “Vang bóng một thời” (1940) - tập truyện ngắn đầu tiên của Nguyễn Tuân đã được giải thưởng bởi “Tự lực văn đoàn”.
- Truyện kể về thời gian Huấn Cao ở trong nhà tù tỉnh Sơn trước khi phải chịu án tử hình. Vẻ đẹp của nhân vật này và tư tưởng của câu chuyện hiện lên rõ trong cảnh cho chữ. Điều này chứng tỏ rằng, ở cảnh này, tất cả những đặc điểm nổi bật nhất trong phong cách của Nguyễn Tuân đã được thể hiện đầy đủ.
2. Phân tích cảnh cho chữ
- Theo G.S. Nguyễn Đăng Mạnh: “Nguyễn Tuân là tác giả của những tính cách phi thường, những tình cảm mãnh liệt”, và chúng ta có thể nhận ra ngay rằng cảnh cho chữ đã tập trung tất cả những đặc điểm ấy. Đây thực sự là một khung cảnh đặc biệt, được mô tả là “một cảnh tượng chưa từng thấy”.
- Sự đặc biệt này hiện ra ở mọi khía cạnh của cảnh: thời gian, không gian và nhân vật.
* Nhân vật:
- Thường lệ: Người trao chữ và người nhận chữ thường là những tri âm tri kỷ, hòa hợp đến mức “âm điệu cùng nhau, tâm tình đồng lòng”. Họ luôn tỏ ra bình an, điềm đạm, sự nhẹ nhàng của người trí thức nhà nho.
- Trong tác phẩm: Người trao chữ là một tù nhân tử tức, người nhận chữ là viên quản ngục. Họ đối lập nhau trong xã hội. Hơn nữa, họ mới gặp nhau được hơn nửa tháng. Đặc biệt, cảnh trao chữ diễn ra một cách biến động, khi tù nhân dù “cổ đeo còng, chân vướng xích” vẫn kiên định và vững vàng, trong khi quản ngục thì “run rẩy” và lo lắng. Trong xã hội, họ là đối thủ nhưng trong nghệ thuật, họ lại là bạn bè đồng lòng.
* Không gian:
- Thường lệ: Người thường trao chữ cho nhau trong không gian thư phòng sạch sẽ, là nơi của tri thức và học thuật.
- Trong tác phẩm: Người thường trao chữ cho nhau trong “một căn phòng tối tăm, chật hẹp, ẩm ướt, vách đầy nhện, sàn đầy phân chuột và phân gián”. Đây là không gian mà sự xấu xa, sự ác độc thống trị.
* Thời gian:
- Thường lệ: Thường người ta trao chữ cho nhau trong thời gian nhàn nhã, tự tại, dưới ánh sáng ấm áp của buổi sáng.
- Trong tác phẩm: Thường người ta trao chữ cho nhau vào buổi tối một cách vội vã, vội vàng chạy đua với thời gian, cố gắng tránh xa ánh mắt của lính canh buổi sáng và tránh khỏi việc công văn khắc nghiệt giải tội phạm về để kinh thụ án.
=> Nhận xét: Một cảnh tượng “chưa từng thấy từ trước đến nay”.
3. Ý nghĩa của cảnh cho chữ
- Chứng tỏ Huấn Cao không chỉ là một nghệ sĩ thạc sĩ trong nghệ thuật thư pháp, đang sáng tạo ra vẻ đẹp tuyệt vời trước khi rời khỏi thế gian này.
- Huấn Cao cũng xuất hiện với vai trò là người đạo đức: “Ở đây ta khuyên bạn quản nhân nên tìm một nơi mới để định cư. Chỗ này không phù hợp để treo một tấm bảng lụa với những nét chữ hoa lạ mắt thể hiện ước mơ của một đời con người”.
=> Trong cảnh này, tài năng, đạo đức và uy tín của người lãnh đạo hòa quyện vào nhau tạo ra một vẻ đẹp có thể làm sáng tỏ những tâm hồn u ám.
III. Kết luận
Nhà thơ Lê Đạt đã viết: “Mỗi công dân có một dạng vân tay/Mỗi nhà thơ đích thực có một dạng vân chữ”. Yêu cầu này không chỉ đối với nhà thơ, mà cũng rất cần thiết đối với nhà văn. Nguyễn Tuân chính là nhà văn có “vân chữ” không thể nhầm lẫn, điều này được minh chứng rõ ràng qua cảnh cho chữ trong truyện ngắn “Chữ người tử tù”.
Dàn ý phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 3
I. Giới thiệu
- Giới thiệu về nhà văn Nguyễn Tuân và nội dung chính của truyện ngắn Chữ người tử tù.
- Mô tả cảnh cho chữ - một cảnh tượng “chưa từng thấy từ trước đến nay” được Nguyễn Tuân sáng tạo.
II. Thân bài
1. Chiến thắng của ánh sáng trước bóng tối
- “Cảnh cho chữ diễn ra vào buổi tối tối tăm trong nhà giam. Nhà giam từ lâu đã đầy bóng tối, và đêm nay, bóng tối càng dày đặc hơn bao giờ hết. Nhưng “trong không khí khói bốc như lửa đốt nhà, ánh sáng đỏ rực từ một bó đuốc dầu chiếu sáng lên ba đầu người đang làm việc trên một mảnh vải trắng nguyên vẹn, lớp sương mỏng mịn còn dày bám” và “lửa bốc cháy, sự lan tỏa của lửa tới mọi ngóc ngách trong nhà giam, và tiếng lửa nhỏ lên văng vẳng trên sàn gạch ẩm”. Không phải là ngẫu nhiên mà Nguyễn Tuân đã lặp lại hai lần “ánh sáng đỏ rực”, “lửa bốc cháy” đã xua đuổi và đẩy lùi bóng tối dày đặc trong nhà giam. Ông nhấn mạnh ánh sáng từ bó đuốc dầu, rõ ràng đó là kỹ thuật viết của nhà văn.
- Tại đây, không chỉ là sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối theo nghĩa vật lý, mà sâu xa và tổng quát hơn, đây là sự đối lập có ý nghĩa nhân sinh của con người: ánh sáng của trí tuệ, thiện lương và bóng tối của tàn bạo, tội ác. Ánh sáng của thiện lương đã đánh bại và đẩy lùi bóng tối của tàn bạo tại chốn giam cầm này. Ánh sáng ấy đã mở mang trí óc, đã biến hóa con người lạc lối trở lại con đường đạo đức.
2. Sự thắng lợi của vẻ đẹp, của cao thượng trước sự thường tục, bẩn thỉu
* Sự thường tục, bẩn thỉu ở đây được thể hiện rõ trong cảnh “một căn phòng chật hẹp, ẩm ướt, tường đầy mạng nhện, tổ rết, sàn nhà bị lấm bẩn bởi phân chuột, phân gián”; trong khi vẻ đẹp, cao thượng lại được mô tả sâu sắc qua hai chi tiết mang ý nghĩa biểu tượng: “màu trắng tinh khiết của tờ lụa óng và hương thơm từ thỏi mực phát ra - điều có vẻ như không thể tìm thấy trong nhà tù. Màu trắng của tờ lụa tượng trưng cho sự trong sáng còn hương thơm của mực là biểu hiện của tình người, tình thế”.
* Sự đối lập trên đã làm nổi bật sự thắng lợi của vẻ đẹp, cao thượng trước sự thường tục, bẩn thỉu. Tinh thần của Huấn Cao đã đạt đến đỉnh cao khi ông nhắc về mùi thơm của mực: “Mực này, thầy mua ở đâu mà thơm thế?…”. Vậy là, không còn nhà tù tồn tại nữa, không còn bóng tối hay mạng nhện, phân chuột, phân gián nữa. Chỉ còn lại hương thơm dịu dàng của mực, sự tinh khiết của lụa - đó là hương thơm và tinh khiết của tâm hồn con người.
3. Sự thắng lợi của ý chí kiên cường trước tham vọng muốn làm nô lệ
- Đây là sự hợp tác giữa những cá nhân trong cảnh cho chữ. Và ở đây, chúng ta thấy một sự thay đổi vị thế: người tù lại trở thành người chủ (tự tin, kiêu hãnh, thoải mái, bình tĩnh); trong khi những viên quản ngục lại lúng túng, sợ hãi và xúc động trước những lời khuyên của tù nhân (viên quản ngục “run rẩy cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ”, còn thầy thơ thì “run run đưa chậu mực”).
- Sự thắng lợi của ý chí kiên cường trước thái độ chấp nhận nô lệ đã được miêu tả sắc nét trong cảnh cho chữ và những cá nhân trong cảnh đó. Đó không chỉ là một cảnh chữ thường, mà là một cảnh thọ giáo thiêng liêng giữa người cho chữ và người nhận chữ. Lời khuyên đầy kiên quyết của Huấn Cao giống như một bức thư trân trọng về những nguyên tắc sống trước khi ông bước vào cõi vĩnh hằng. Và những lời khuyên ấy, đong đầy tình người, đã có sức mạnh gợi mở lòng người cam chịu nô lệ, một tâm hồn bao lâu nay chịu đựng sự bất công, một con người bị lạc lối trở về con đường của sự lương thiện. Câu nói đầy xúc động trong giọt nước mắt của viên quản ngục đã làm nổi bật sự thắng lợi của vẻ đẹp, của thiện ác, của thiên lương con người: “Kẻ mê muội này xin bái lĩnh”.
III. Kết bài
- Khẳng định giá trị nhân văn cao quý của cảnh cho chữ.
- Ý nghĩa nhân văn và giá trị nhân đạo sâu sắc của sự thắng lợi đó (lúc đó và ngày nay).
Dàn ý phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 4
I. Mở bài
- Nguyễn Tuân là một nhà văn đam mê cái đẹp. Tác phẩm của ông không thiếu những nhân vật, những tình huống đẹp đến tận hoàn hảo, và cảnh cho chữ trong “Chữ người tử tù” là một minh chứng rõ ràng cho điều đó.
- Cảnh cho chữ được miêu tả là một cảnh tượng “chưa từng thấy từ trước đến nay”.
II. Thân bài
1. Tóm tắt tình hình trước khi viết chữ
- Nhân vật tù Huấn Cao: là người có tâm hồn rộng lớn, yêu tự do và không khoan nhượng với sự bất công. Ông cũng là một nghệ sĩ tài năng, đam mê cái đẹp và luôn tôn trọng đạo đức. Huấn Cao tuân theo nguyên tắc của mình, viết chữ chỉ dành cho những người ông trân trọng, không bao giờ khuất phục trước quyền lực và tiền bạc.
- Quản ngục: một người mang trong mình lòng thiện lương, biết trân trọng những người tốt và đam mê vẻ đẹp nhưng lại phải làm nghề quản ngục. Việc treo bức chữ của Huấn Cao trong nhà giam là ước mơ lớn lao của ông.
2. Diễn biến cảnh cho chữ
- Thời gian: Cảnh cho chữ diễn ra tự nhiên vào buổi đêm, là khoảnh khắc cuối cùng của một tâm hồn tài năng.
- Không gian: Cảnh cho chữ thiêng liêng lại diễn ra trong bóng tối của ngục tối. Hình ảnh được vẽ lên trên nền đất ẩm ướt, trong mùi hôi của dán và chuột…
- Người cho chữ là một người tử tù, nhưng mang vẻ trang trọng, đang ở trong tư thế ban ân cuối cùng cho người khác. Người xin chữ lại là người có quyền lực hơn, nhưng cúi đầu biểu hiện lòng biết ơn.
3. Nguyên nhân cảnh cho chữ được miêu tả là “một cảnh tượng lạ lùng, chưa từng xuất hiện trong dòng văn học”
- Thông thường, nghệ sĩ thường sáng tạo trong môi trường thoải mái, trong không gian trang nghiêm hoặc ít nhất là ở nơi sạch sẽ. Tuy nhiên, cảnh cho chữ lại diễn ra trong môi trường bị bóc lột và ác độc.
- Nghệ sĩ khi sáng tác tác phẩm nghệ thuật cần phải tự do trong tâm trí và cơ thể. Tuy nhiên, Huấn Cao phải chịu sự gò ép của xiềng xích và án tử sắp thi hành vào ngày hôm sau.
- Người quản ngục thường có quyền lực đối với người tử tù, nhưng trong trường hợp này, người tử tù lại ở vị thế cao hơn, có quyền quyết định liệu người khác có nhận được chữ hay không.
4. Ý nghĩa của cảnh cho chữ
- Khen ngợi lòng hiếu thảo của Huấn Cao và viên quản ngục.
- Ngợi ca sự thắng lợi của cái đẹp dù trong bóng tối.
- Khẳng định vẻ đẹp tinh thần của Huấn Cao, phản ánh quan điểm về thẩm mỹ của Nguyễn Tuân.
III. Kết bài
Xác nhận lại giá trị của cảnh cho chữ trong việc thể hiện tư tưởng của nhà văn Nguyễn Tuân.
Dàn ý phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 5
I. Mở bài
Giới thiệu về Nguyễn Tuân và tình huống truyện quý giá cảnh cho chữ giữa Huấn Cao và viên quản ngục. Khẳng định Nguyễn Tuân là bậc thầy trong việc tạo ra tình huống truyện.
II. Thân bài
1. Cảnh cho chữ là một sự kiện chưa từng thấy
- Trong bối cảnh khắc nghiệt: nhà tù bên ngoài là cái xấu xa và ở bên trong là cái đẹp của lòng nhân ái. Điều này làm nổi bật sự thắng lợi của cái đẹp trước sự xấu xa và tàn nhẫn.
- Diễn ra vào đêm tối trong bóng đèn lờ mờ của nhà tù. Trong không gian hẹp của nhà giam, ba người tập trung vào một tấm lụa trắng. Ánh sáng le lói đó mang theo một thông điệp nghệ thuật sâu sắc...
- Ở đây không chỉ là sự đối lập giữa ánh sáng và bóng tối theo nghĩa vật lý mà còn sâu xa là phản ánh sự đối lập trong cuộc sống. Điều này giúp lan tỏa giá trị con người đích thực.
2. Khẳng định sức mạnh vượt trội của cái đẹp
- Cái ác: nhà tù, nơi đầy mùi phân chuột, phân gián.
- Cái đẹp: màu trắng của lụa, hương thơm của mực. Đây là biểu tượng của phẩm chất cao quý và sự trong sáng trong con người.
=> Sự đối lập này nhấn mạnh sức mạnh không thể chối cãi của nghệ thuật đẹp và khẳng định tính vững chắc của nó trong mọi tình huống. Dường như nó vượt qua cả sự tối tăm của những thử thách trong cuộc sống.
3. Nghệ thuật không thể tồn tại cùng với sự ác và hướng con người đến cái đẹp và thiện mỹ
- Thứ tự thay đổi: viên quản ngục nhúm núm, trong khi Huấn Cao vững vàng. Chứng tỏ rằng cái đẹp luôn chiến thắng....
- Nghệ thuật có sức mạnh cảm hóa và dẫn dắt con người đến với cái đẹp và thiện mỹ. Huấn Cao đưa viên quản ngục trở về vị trí đúng đắn của ông, rời xa xô bồ của thế gian. Lời khuyên của Huấn Cao là “Nơi này không phải dành cho ông….”.
III. Kết bài
Khẳng định một lần nữa tình huống truyện quý giá và tài năng của nhà văn Nguyễn Tuân.
Dàn bài phân tích cảnh cho chữ - Mẫu 6
I. Mở đầu
- Giới thiệu về nhà văn Nguyễn Tuân và tác phẩm Chữ người tử tù.
- Dẫn dắt để trình bày về cảnh cho chữ - một cảnh tượng xưa chưa từng xuất hiện.
II. Nội dung chính
1. Tóm tắt nội dung tác phẩm
“Chữ người tử tù” tả về Huấn Cao - lãnh đạo cuộc khởi nghĩa thất bại, bị bắt và kết án tử hình. Trước khi bị hành hình, ông bị giam ở trại tỉnh Sơn. Viên quản ngục ở đó biết danh tiếng của Huấn Cao, một tài năng văn chương, đã lâu và ngưỡng mộ. Ông đối xử tốt với Huấn Cao nhưng bị coi thường. Sau khi nhận ra tấm lòng của viên quản ngục, Huấn Cao quyết định cho chữ. Cảnh này diễn ra trong căn phòng giam chật hẹp và tối tăm, nhưng những nét chữ “rồng bay phượng múa” thể hiện sự lớn lao của ông. Sau khi viết chữ, ông khuyên viên quản ngục rời trại và giữ gìn “thiên lương trong sáng”. Viên quản ngục, bị sâu sắc, gật đầu và nói: “Kẻ mê muội này xin lĩnh ý”.
2. Phân tích cảnh cho chữ
a. Hoàn cảnh cho chữ
- Thời gian: Đêm đó, ở trại giam tỉnh Sơn, chỉ còn tiếng mõ vọng trên vách canh.
- Không gian: Trong căn phòng chật hẹp, ẩm ướt, với tường đầy mạng nhện, đất bừa bãi phân chuột, phân gián.
- Sự đảo ngược vị thế:
- Người yêu cầu chữ: viên quản ngục - người có quyền nhưng lại run run, khúm núm.
- Người cho chữ: một người tù, cổ đeo gông, chân vướng xiềng nhưng lại hiên ngang, thoải mái.
b. Diễn biến cảnh cho chữ
- Tù nhân đang tâm đắm tô nét chữ trên tấm lụa trắng căng trên mảnh ván.
- Sau khi viết xong, viên quản ngục vội vàng khúm núm cất những đồng tiền kẽm đánh dấu ô chữ trên tấm lụa óng. Thầy thơ mặc dù gầy gò, nhưng lại tỏ ra hiền lành, vài trận run run khi mang chậu mực.
- Huấn Cao nói những lời cuối với Quản ngục: “Ở đây lẫn lộn. Ta khuyên thầy Quản nên thay chốn ở đi….”.
=> Lời khuyên của Huấn Cao với viên quản ngục chứng tỏ nhân vật không chấp nhận cái đẹp lẫn lộn cùng cái ác, muốn thưởng thức cái đẹp phải chăm lo, giữ gìn cái thiên lương. Lời khuyên chân thành của Huấn Cao khiến nhân vật như trở thành người khai sáng, người đi truyền đạo giáo.
c. Ý nghĩa của cảnh cho chữ
- Khẳng định thiên lương trong sáng, tốt đẹp của Huấn Cao, viên quản ngục.
- Thể hiện quan điểm của Nguyễn Tuân về cái đẹp: Cái đẹp có thể nảy sinh ngay cả trong hoàn cảnh tối tăm, xấu xa. Nhưng nó không thể tồn tại song song cùng với cái xấu, cái ác.
III. Kết bài
- Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của cảnh cho chữ.
- Đánh giá về tài năng văn chương của Nguyễn Tuân.
Dàn ý phân tích cảnh cho chữ ngắn gọn - Mẫu 7
I. Mở bài:
Giới thiệu cảnh cho chữ trong truyện Chữ người tử tù
II. Thân bài:
Phân tích cảnh cho chữ trong Chữ người tử tù
1. Khung cảnh cho chữ trong truyện Chữ người tử tù
- Thời gian là đêm tối, khi còn tiếng gõ mõ đêm khuya
- Không gian là một căn buồng tối, ẩm ướt, chật hẹp, mạng nhện, gián chuột bò,..
- Trong căn phòng, ngọn đuốc sáng chói bùng lên như đang lan tỏa khắp không gian
2. Nhân vật trong bức tranh của cảnh cho chữ
- Huấn Cao: một người với gông, xiềng xích, đang tập trung viết chữ trên tờ lụa trắng
- Viên quản ngục: tỏ ra e dè, khép kín
- Thầy thơ: cảm thấy run run, không ổn định
3. Đánh giá về cảnh cho chữ
- Đây là một tình huống chưa từng xuất hiện trong quá khứ
- Vị thế giữa người tù và viên quản ngục đã bị hoán đổi
- Một hình ảnh đẹp nhưng lại đầy bi kịch
III. Kết luận: Phản ánh cảm xúc của tôi về cảnh cho chữ trong truyện Chữ người tử tù