Mytour giới thiệu một mẫu văn lớp 6: Đoạn văn tái hiện một phần của truyện đã đọc, nhằm giúp học sinh có thêm nguồn cảm hứng cho bài viết của mình.
Bài viết cung cấp 10 đoạn văn mẫu cho học sinh lớp 6 để tham khảo cách kể lại một đoạn truyện đã đọc, sử dụng các trạng ngữ chỉ thời gian.
Đoạn truyện học hay đọc - Mẫu 1
Ngay sau khi cha mất, mẹ phải đi làm ở xa, Hồng phải ở với bà cô mẹ kế cứng nhắc. Một hôm, bà cô gọi Hồng ra hỏi xem cậu có muốn đi thăm mẹ không. Để đối phó với âm mưu của bà cô, Hồng từ chối. Dù vậy, bà cô vẫn kể cho Hồng nghe về việc một người thấy mẹ Hồng ở nơi xa và đã có em bé. Điều này khiến Hồng cảm thấy đau lòng và phẫn nộ về những định kiến làm mẹ phải xa cách. Khi mẹ Hồng trở về vào ngày giỗ của cha, cậu cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi được bên mẹ.
Đoạn truyện học hay đọc - Mẫu 2
Nhà tôi có một khu vườn rộng. Bố trồng nhiều loại hoa. Chiều nọ, sau khi làm việc ở cánh đồng, bố và tôi cùng ra vườn tưới. Bố thường yêu cầu tôi nhắm mắt lại, sau đó dẫn tôi chạm từng bông hoa rồi đoán tên chúng. Tôi đã thuần thục, nhận biết được mỗi loài hoa. Khi Tý mang quả ổi to mềm tặng bố, dù bố ít khi ăn ổi nhưng lại rất vui. Tôi hiểu rằng đó là giá trị của việc tặng và nhận quà. Khu vườn và bố là món quà quý giá nhất cuộc đời tôi. Sau đó, bố nghĩ ra trò chơi mới, không chỉ chạm mà còn phải ngửi và đoán tên. Khi tôi thành thạo, bố khen tôi là người có mũi tuyệt nhất. Tôi nhận ra rằng những bông hoa đã dẫn lối cho tôi trong cuộc sống.
Đoạn truyện học hay đọc - Mẫu 3
Đa-ni mặc chiếc áo dài đen bằng nhung vô cùng đẹp đến nghe hòa nhạc cùng cô Mac-đa và chú Nin-xơ. Lần đầu tiên nghe nhạc giao hưởng, cô bé cảm thấy như trong một giấc mơ. Khi nghe người trên sân khấu nói rằng đây là bản nhạc của E-đơ-va Gờ-ric viết tặng cô Đa-ni Pơ-đơ-xơn, cô bé cảm động và khóc. Cô bé nghĩ ngay đến quê hương của mình. Kết thúc buổi hòa nhạc,
Đoạn truyện học hoặc đã đọc - Mẫu 4
Sau khi đến Trái Đất, hoàng tử bé gặp một vườn hoa hồng rực rỡ. Cậu cảm thấy buồn khi nghĩ đến bông hồng duy nhất ở hành tinh của mình. So với khu vườn này, cậu chỉ có một bông hoa tầm thường. Khi đang nằm khóc trên cỏ, một con cáo xuất hiện và chào hỏi. Hoàng tử bé đề nghị cáo đến chơi với mình, nhưng cáo từ chối vì chưa được cảm hóa. Nó khuyên cậu cảm hóa mình và đi tìm bạn bè. Và rồi hoàng tử bé cảm hóa cáo, họ trở thành bạn. Lúc chia tay, Cáo khuyên hoàng tử bé quay lại khu vườn hoa hồng để nhận ra sự đặc biệt của bông hồng của cậu. Hoàng tử bé quay lại và nhận được lời khuyên ý nghĩa của cáo về tình bạn.
Đoạn truyện học hoặc đã đọc - Mẫu 5
Kiều Phương là một cô bé nghịch ngợm nhưng có tài vẽ đặc biệt. Một lần, chú Tiến Lê phát hiện tài năng của cô bé. Người anh của cô bé cảm thấy mặc cảm vì không có tài năng. Nhờ sự giúp đỡ của chú Tiến Lê, Kiều Phương được tham gia trại thi vẽ tranh quốc tế, làm người anh ghen tị. Bức tranh đoạt giải của cô là về người anh của mình. Khi nhìn thấy bức tranh, người anh nhận ra tấm lòng nhân hậu của em gái và hối hận về cách đối xử của mình.
Đoạn truyện học hoặc đã đọc - Mẫu 6
Dế Mèn là một chú dế mạnh mẽ vì biết ăn uống điều độ. Nhưng cậu ta kiêu căng, luôn cho rằng mình sẽ đứng đầu thiên hạ. Dế Mèn coi thường mọi người, đặc biệt là Dế Choắt - người hàng xóm gầy và yếu đuối. Một lần, Dế Mèn đùa giỡn với chị Cốc làm cho Dế Choắt phải chịu hậu quả. Choắt bị chị Cốc đuổi đến mệt mỏi. Trước khi qua đời, Choắt khuyên Dế Mèn từ bỏ tính kiêu căng. Dế Mèn ân hận và nhận ra bài học đầu đời của mình.
Đoạn truyện học hoặc đã đọc - Mẫu 7
Vào buổi sáng đó, Sơn thức dậy và cảm nhận sự lạnh giá của mùa đông. Chị và mẹ Sơn đều đã tỉnh dậy, ngồi bên bếp nướng lửa để pha nước chè. Mọi người đều mặc quần áo ấm. Sơn mặc một cái áo nâu sẫm với áo dạ đỏ. Sau khi mặc xong, hai chị em chạy ra chợ chơi cùng đám trẻ con trong làng. Họ đều là những đứa trẻ nghèo không có áo ấm để mặc. Khi thấy chị em Sơn với những chiếc áo ấm, họ đến gần khen ngợi. Hiên, một cô bé nghèo, không có áo ấm. Sơn cảm thấy động lòng, bàn với chị về việc mang áo bông cũ cho Hiên. Về nhà, hai chị em lo sợ mẹ biết, nhưng khi đến nhà Hiên, họ không thấy ai. Khi trở về nhà, họ thấy mẹ Hiên đã mang năm hào may áo ấm cho con.
Đoạn truyện học hoặc đã đọc - Mẫu 8
Trong trận đấu giao hữu, tôi ghi một bàn thắng đẹp nhưng bị Nghi cho là việt vị. Sau trận đấu, tôi quyết định tìm cách trả thù Nghi, và tôi kêu gọi Phước đi cùng. Khi thấy Nghi từ xa, tôi nghĩ Nghi cũng sẽ sẵn sàng đánh nhau với tôi. Nhưng vũ khí của Nghi lại là một cuốn sách nhỏ về luật bóng đá. Nghi đến để mượn cuốn sách đó. Phước đang ẩn mình trong bụi cây và không nghe được cuộc trò chuyện giữa tôi và Nghi, vẫn tiếp tục kế hoạch của mình. Nhưng tôi đã nói dối rằng Phước đang bắn chim để xua đuổi Nghi. Sau đó, chúng tôi cùng nhau đi xem phim. Ba người vui vẻ đi xem phim dưới ánh nắng chiều.
Đoạn truyện đã học hoặc đọc - Mẫu 9
Trong trích “Bài tập làm văn” từ Nhóc Ni-cô-la: những câu chuyện chưa kể, Ni-cô-la có một bài tập văn. Khi bố về nhà, cậu ấy đã nhờ bố giúp đỡ. Đề bài là mô tả về người bạn thân nhất của Ni-cô-la. Người bố hỏi cậu rằng ai là người bạn thân nhất của Ni-cô-la. Cậu ấy kể về nhiều cái tên như An-xe-xtơ, Giơ-phroa, Ơt-đơ, Ruy-phut, Me-xăng, Gioa-chim. Điều này khiến người bố cảm thấy khó xử. Khi đó, người hàng xóm thích gây sự với bố, ông Blê-đúc, đến để giúp Ni-cô-la làm văn. Nhưng người bố không hài lòng và họ đã cãi nhau, khiến người bố vô tình vẩy mực vào áo của ông Blê-đúc. Cuối cùng, Ni-cô-la nhận ra rằng bài tập làm văn của mình phải tự làm. Khi nộp bài, cậu đã nhận điểm rất cao. Nhưng từ câu chuyện về tình bạn, ông Blê-đúc và bố không nói chuyện với nhau nữa.
Đoạn truyện đã học hoặc đọc - Mẫu 10
Trong đoạn trích “Lắc-ki thật may mắn” từ “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” của tác giả Lu-i Xe-pun-ve-da, Lắc-ki lớn lên nhanh chóng trong sự yêu thương của bầy mèo. Gióc-ba đã nhờ bầy mèo giúp đỡ Lắc-ki học bay. Nhưng cậu không muốn bay và không muốn trở thành hải âu. Một buổi chiều, Lắc-ki gặp con đười ươi Mát-thiu ở tiệm tạp hóa và họ đã gây mâu thuẫn. Mát-thiu chê Lắc-ki bẩn thỉu và gieo vào đầu cậu ý nghĩ rằng bầy mèo nuôi lớn cậu để ăn thịt. Lắc-ki về nhà cảm thấy buồn rầu và không thèm ăn uống. Bầy mèo lo lắng. Gióc-ba phải đến và hỏi Lắc-ki. Sau khi biết được nguyên nhân, Gióc-ba giải thích cho Lắc-ki hiểu sự khác biệt giữa hải âu và mèo, cùng với tình yêu thương mà họ dành cho Lắc-ki.