TOP 6 bài Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài Khi con tu hú SIÊU HAY, kèm theo dàn ý chi tiết. Điều này giúp học sinh lớp 8 hiểu sâu hơn về bức tranh mùa hè sôi động, rực rỡ.
Hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp được miêu tả trong bài Khi con tu hú là biểu hiện của khát khao tự do mạnh mẽ, mong muốn thoát khỏi chốn tù đày u ám. Mời bạn đọc theo dõi bài viết dưới đây để làm giàu thêm vốn từ, cũng như nâng cao kiến thức Văn 8:
Đề bài: Phân tích vẻ đẹp của thiên nhiên mùa hè trong bài thơ Khi con tu hú.
Kế hoạch phân tích vẽ cảnh thiên nhiên mùa hè
1. Mở đầu
- Giới thiệu về Tố Hữu và tác phẩm 'Khi con tu hú' một cách tổng quan.
- Thiên nhiên trong tác phẩm được miêu tả sinh động, lung linh khi mùa hè đến.
2. Phần chính: phân tích bức tranh thiên nhiên với cảnh mùa hè
- Cảnh mùa hè với đủ âm thanh và hình ảnh:
- Âm thanh của chim hót
- Âm thanh của ve kêu
- Âm thanh của sáo diều
⇒ Tiếng vang rộn ràng, mang lại niềm vui sảng khoái.
- Bên cạnh đó, có sự đa dạng về màu sắc
- Vàng: Màu của bắp, lúa
- Xanh: Màu của bầu trời
- Hồng: Màu của ánh nắng
⇒ Màu sắc tươi tắn, rực rỡ, làm cho không gian trở nên sinh động.
- Đa dạng hương vị:
- Vị của lúa chín mọng
- Vị ngọt của trái cây tươi mát
⇒ Hương vị ngọt ngào, tinh khiết tạo nên trải nghiệm đầy thú vị.
- Không gian bao la của đất trời, cánh diều đang bay cao ⇒ Một cảm giác tự do và phong phú
⇒ Sử dụng kỹ thuật tu từ cùng với những từ miêu tả để tạo ra bức tranh sống động về mùa hè tươi đẹp của người lính trong tình cảnh tù đày
3. Kết luận
- Tóm tắt những điểm nổi bật về nội dung và nghệ thuật của văn bản.
- Bài thơ là bức chân dung về tinh thần tự họa của Tố Hữu, giúp chúng ta hiểu sâu hơn về hình ảnh của những người chiến sĩ cách mạng anh dũng.
Phân tích về bức tranh thiên nhiên mùa hè trong Khi con tu hú
Trong bài thơ 'Khi con tu hú' của nhà thơ Tố Hữu, 6 câu đầu tiên đã mô tả một cách chân thực về bức tranh thiên nhiên mùa hè tươi đẹp và rực rỡ. Ngược lại với hoàn cảnh khắc nghiệt của người tù cách mạng, bức tranh thiên nhiên tươi đẹp này xuất hiện với sự kỹ lưỡng và sự gợi nhớ về quá khứ của người tù cách mạng.
Bức tranh thiên nhiên được mô tả bắt đầu từ câu thơ: 'Khi con tu hú gọi bầy'. Tương tự như trong thơ cổ, các nhà văn thường sử dụng những hình ảnh đặc sắc để tạo ra một cảnh vật sống động trong tác phẩm của mình ('Một tiếng chim kêu sáng cả rừng, Tiếng hát trong như tiếng hát xa'). Tác giả đã sử dụng tiếng chim tu hú gọi bầy để làm nổi bật sự đến của mùa hè. Những hình ảnh thiên nhiên được lựa chọn rất tinh tế như lúa chín, trái cây và chúng đều đang ở giai đoạn 'đang chín, ngọt dần'.
Cảm nhận về hình ảnh thiên nhiên trong bài Khi con tu hú
Đoạn thơ tiếp theo mô tả về 'vườn mát, tiếng ve râm ran, cánh đồng ngô vàng hoe, ánh nắng mặt trời, bầu trời xanh biếc và sự lượn bay của sáo diều'. Bức tranh thiên nhiên được vẽ nên như một tác phẩm hoàn hảo, tuyệt vời, kết hợp giữa âm thanh và màu sắc của thiên nhiên tươi đẹp. Người đọc như cảm nhận được tiếng chim tu hú, và tiếng ve râm ran cũng như thấy được màu vàng của lúa chín, màu xanh của cây cỏ, màu vàng của ánh nắng mặt trời, và màu xanh biếc của bầu trời. Hình ảnh sáo diều trên trời dường như là biểu tượng cho tự do và hạnh phúc, đối lập hoàn toàn với hoàn cảnh khốn khó của nhà thơ trong quá khứ.
Phản ánh về bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Khi con tu hú
Bài thơ này có mười câu, nhưng sáu câu đầu tiên đã miêu tả về phần đầu của bài thơ:
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chín vàng rực, trái cây dần ngọt
Cánh đồng ngô vàng hoe, ánh nắng mặt trời
Bầu trời xanh biếc vô biên
Sáo diều bay lượn tung tăng...
Đây là hình ảnh mùa hè đặc trưng ở các làng quê. Tuy nhiên, bức tranh hiện thực này được mở ra bằng hai khía cạnh: lắng nghe và hồi tưởng, hiện tại và quá khứ, cái đang tới và cái đã qua. Nhà thơ nghe tiếng chim tu hú, một sự lắng nghe bất ngờ sau thời gian bị giam cầm trong tù. Điều này tạo ra một cảm giác đột ngột, vì nó xuất hiện trong một không gian đặc biệt: hiếm khi có âm thanh cuộc sống vọng lên. Cảm giác này có thể giống với tâm trạng của nhà thơ khi nghe tiếng sáo trong tù. Sự gọi bầy của chim tu hú là dấu hiệu của mùa hè. Tuy nhiên, nhà thơ không nhìn thấy cách mùa hè đến. Sự sống, sự gắn bó với làng quê đã được huy động để thay thế. Sự tưởng tượng của nhà thơ lấp đầy khoảng trống bị bốn bức tường của nhà tù vây quanh. Mạch thơ vẫn tự nhiên như không có sự lắp ghép cố ý nào.
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần.
Hai câu thơ đầu tiên, sau đó là bốn câu tiếp theo như một chuỗi tác động: mỗi khi tiếng chim xuất hiện, mùa màng cũng đến theo. Sự phản hồi này đã kéo dài qua các thế hệ vì nó là quy luật của tự nhiên. Tiếng chim gọi bầy cũng chính là tiếng chim gọi mùa vì thế. Nó ngay lập tức gây ra sự sôi động và xúc động. Hai trạng thái của lúa chín và trái cây ngọt dần cũng cần được chú ý: chúng đang chín và ngọt dần. Nếu thay vào đó là đã chín và ngọt rồi, thì câu thơ sẽ thay đổi, sẽ ở trong tình trạng tĩnh lặng, đông đặc. Ở đây, việc mô tả chim và hoa như chúng đang bay và nở mới là sự động của thơ, của họa. Sự động này là tài năng của nhà thơ, nhưng cũng là tình cảm của nhà thơ đối với chúng. Nghe tiếng chim kêu mà thấy sự sống của cây cỏ, của lúa đang phát triển rực rỡ, chỉ có thể là ở những người yêu cuộc sống, yêu sự sống đến mức chứng kiến. Từ đó mà tưởng tượng bắt đầu phát triển.
Chưa kể đến ưu điểm của thơ lục bát là sự linh hoạt, điều chỉnh, và khả năng biểu đạt cảm xúc. Thơ lục bát không chỉ có cấu trúc cố định mà còn có khả năng biến hóa vô cùng linh hoạt. Ví dụ, trong bốn câu thơ đầu, nếu nhìn vào cấu trúc từ góc độ giác quan, ta sẽ thấy mỗi cặp câu 6/8 đều bao gồm cảm giác thính và thấy, mỗi cặp câu này tạo ra cảm giác âm thanh của mùa màng bước vào ngày hội:
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần
Vườn mát vang tiếng ve râm ran
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Nếu bốn câu thơ đầu là những câu thơ tuyệt vời, chúng diễn đạt được âm nhạc của mùa hè, của cây trái rộn ràng, thì hai câu sau dường như không hòa mình vào không khí ấy vì chúng nói về những con diều sáo và bầu trời xanh. Trong quá khứ, Nguyễn Trãi vui mừng khi thấy dân chúng khắp nơi “đầy đủ” và suy nghĩ về cây đàn của vua Thuấn. Mặc dù cây đàn và bát cơm, tấm áo có thể cách xa nhau trên mặt bằng, nhưng thực tế chúng lại gần nhau, trong bình yên và hạnh phúc. Vậy nên hai câu “Trời xanh càng rộng càng cao/ Đôi con diều sáo lộn nhào từng không” có thể là âm thanh vang vọng từ một giai điệu sâu lắng sau bốn câu trước đó.
Để giải thích tại sao bức tranh nông thôn hiện ra trong bài thơ thực sự và đẹp đẽ, ta nghĩ đến hai điều: cảnh nông thôn, đặc biệt vào mùa màng, rất đẹp, nó khơi dậy sự ấm áp và no đủ trong lòng những người làm ruộng dưới nắng mưa. Tuy nhiên, trong trường hợp của bài thơ này, điều quan trọng nhất là: nhà thơ, người chiến sĩ bị giam giữ vì niềm yêu thích của mình, đang mơ thấy nó, cảm nhận nó như đang ở gần tầm tay. Yêu nó mà không thể gần gũi, nhớ về nó mà không thể đạt được (qua nhiều lần ở trong tù, người thanh niên ấy đã nhớ về người, nhớ về quê hương?), điều quan trọng nhất: bức tranh ấy là biểu tượng của tự do, một loại tự do vừa rộng lớn vừa bình dị như một chân lý đơn giản.
Để miêu tả (ngoại cảnh) và diễn đạt (nội cảnh, tâm trạng), với một sự hấp dẫn đến xúc động tâm hồn, Tố Hữu đã sử dụng cả thành tựu của thơ dân gian (thể lục bát của ca dao), cũng như thành tựu của thơ mới. Đặc biệt với hình ảnh của thơ mới, thành công của Tố Hữu ở đây chủ yếu là khả năng phát triển mạnh mẽ của bản thân, khả năng cảm xúc phong phú, sự sáng tạo mạnh mẽ. Sáu câu đầu như là một cuộc sống bên trong chính bản thân. Ngay cả câu đầu tiên, là nguồn cảm hứng, nguyên do để tạo ra cảm xúc tràn trề như một khoảnh khắc “đầy xúc động” (như tên của một bài thơ của Thế Lữ). Một âm thanh nhỏ của cuộc sống mà không nhiều người để ý, nhưng với Tố Hữu, tiếng “gọi bầy” ấy gợi lên cảm xúc mạnh mẽ, gợi lên cảm xúc ngay lập tức. Sự nhạy cảm ở đây thuộc về thơ nói chung, đặc biệt là thơ mới. Đọc bài Khi con tu hú, ta cảm nhận được sự kết hợp của hai loại thơ này.
Phân tích về bức tranh thiên nhiên trong bài Khi con tu hú - Mẫu 1
Nếu trong những ngày tăm tối ở trong tù, Bác Hồ có ánh trăng làm bạn thì với Tố Hữu, tiếng chim tu hú đã thức tỉnh một mùa hè ấm áp và rộn ràng ở làng quê. Bài thơ Khi con tu hú được viết trong những ngày ông ở lao Thừa Phủ. Sáu câu đầu đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên mùa hè ở Huế cực kỳ đẹp đẽ:
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Trời xanh càng mênh mông càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...
Với giai điệu êm đềm, trầm bổng cùng nhịp điệu mềm mại của thơ lục bát, đã tạo ra một bức tranh với đầy đủ âm điệu của mùa hạ. Đó là tiếng chim tu hú vang vọng gọi bầy, âm thanh ríu rít đó như mừng vui, háo hức đón chào mùa mới sắp đến. Đó cũng là tiếng ve ngân vang trong vườn rậm, tiếng vang vọng như một lời hồi đáp sôi nổi báo hiệu mùa hè sắp đến của bầy ve chăm chỉ. Và giữa bầu trời cao vút, còn là âm thanh của con diều sáo du dương, tinh nghịch, lộn nhào giữa không trung. Những âm thanh sống động, sôi động ấy thường quen thuộc với mùa hè. Do đó, những âm thanh ấy dễ dàng được cảm nhận qua thính giác, gợi mở tâm trí của nhà thơ và khiến anh ta có những ý niệm thú vị, đầy khơi gợi về những hình ảnh của quê hương mùa hè.
Bức tranh thiên nhiên ấy còn được tô điểm bởi những gam màu rực rỡ. Tất cả như đang hứa hẹn, đang ở độ thanh xuân rực rỡ nhất: là sắc vàng của lúa chiêm dần chín, là trái cây chuyển dần sang màu đỏ và đạt đến độ chín, mang đến vị ngọt ngào, tinh túy nhất. Giữa nắng hồng rực rỡ là sân bắp với những hạt mẩy, căng tròn, vàng rực. Bức tranh thiên nhiên còn được đẩy lên cao vút với bầu trời mang màu xanh ngọc bích. Ôi! Tuyệt vời biết bao! Một mùa hè bình dị, gần gũi, thân thương trong lòng người đọc, như thúc đẩy chúng ta trở về quê hương ấy.
Ẩn sau trong bức tranh thiên nhiên mùa hạ hân hoan, đa dạng âm thanh ấy là một tâm hồn khát khao tự do, rực cháy. Khi viết bài thơ, tác giả đang bị giam giữ trong ngục tối. Ông viết về mùa hạ trong ký ức với tất cả sự tươi đẹp, sự rực rỡ. Tất cả, từ tiếng chim đến 'đôi con diều sáo lộn nhào tầng không' đều đang tận hưởng một cuộc sống tự do giữa bầu trời cao vút.
Sau sáu câu thơ đầu, người đọc đã được trải nghiệm một bức tranh quen thuộc, bình dị nhưng sống động, rực rỡ của thiên nhiên xứ Huế trong mơ mộng. Người đọc cảm thấy như tác giả đang sống trong đó, miêu tả trực tiếp bằng sự tinh tế của tất cả các giác quan từ thính giác, thị giác, đến vị giác, khứu giác... Phải có một tình yêu cuộc sống, tình yêu sự sống mãnh liệt, sâu sắc mới có thể vẽ nên bức tranh mùa hè đẹp đẽ, sống động bằng thơ trong hoàn cảnh đặc biệt như vậy.
Phân tích bức tranh thiên nhiên bài Khi con tu hú - Mẫu 2
Đoạn thơ đã giúp chúng ta hiểu thêm về vẻ đẹp tinh thần của những người chiến sĩ cộng sản trẻ tuổi. Họ, những người hy sinh vì lý tưởng cao đẹp, có một thế giới tâm hồn phong phú, sâu lắng, luôn rung động với nhịp sống
“Nơi tối om là chốn sáng chói
Nơi con khám phá sức mạnh Việt Nam”
Trong những năm tháng đau khổ vì nô lệ của quê hương, nhiều chiến sĩ kiên trung của cách mạng Việt Nam đã bị giam cầm trong nhà tù của thực dân. Tuy nơi đen tối nhưng vẫn bừng sáng lên những khát khao, niềm tin với cuộc sống. Bài thơ “Khi con tu hú” của Tố Hữu là một trong số đó. Sáu câu đầu của bài thơ tạo ra một bức tranh phong cảnh thiên nhiên rực rỡ, thể hiện sự phong phú, sôi động và niềm đam mê, yêu đời của những chiến sĩ cộng sản trẻ tuổi:
Khi con tu hú gọi bầy
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào
Trời xanh càng mênh mông càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không...
Bài thơ 'Khi con tu hú' được sáng tác vào tháng 7 năm 1939, khi nhà thơ bước vào hoạt động cách mạng và bị địch giam giữ tại lao Thừa Thiên - Huế (Tố Hữu bị bắt tháng 4-1939, lúc mới 19 tuổi). Bài thơ thể hiện tâm trạng uất ức của người cộng sản trẻ tuổi, yêu đời sôi nổi, bị giam cầm giữa bốn bức tường vôi lạnh. Tâm trạng ấy càng trở nên bất an khi nhà thơ ấp ủ ước mơ tự do dưới bầu trời mở rộng.
Giữa tháng hè nắng cháy, giữa sự yên bình đáng sợ của lao tù, bất ngờ vọng lên tiếng tu hú gọi bầy:
“Khi con tu hú gọi bầy”
Trong tiềm thức của người Việt Nam, tiếng tu hú là tiếng gọi của mùa: 'Tu hú kêu, tu hú kêu, hoa phượng nở, hoa gạo đỏ đầy ước mơ hi vọng...'. Đó là mùa hạ rực rỡ ánh nắng, kèm theo đó là sắc màu tươi vui của thiên nhiên. Tiếng tu hú thân quen đột ngột vang lên, đánh thức tâm hồn của thanh niên trẻ đang tràn đầy ước mơ, khát vọng nhưng lại bị mất tự do, khơi dậy bao suy tư về một mùa hè đầy màu sắc và niềm vui.
Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần
Vườn râm dậy tiếng ve ngân
Bắp rây vàng rực sán nắng đào
Trời xanh ngát màu càng cao
Đôi con diều sáo lộn nhào từng không.
Mùa hè trong lòng người tù hiện lên rực rỡ và sống động, với gam màu tươi sáng của lúa chín, sự rực rỡ của quả ngọt, sắc vàng tươi của ngô, ánh nắng đỏ rực của mặt trời, và màu xanh ngọc bích của bầu trời... Những âm thanh của ve kêu và sáo diều vút qua không gian... Thật đẹp! Thật sôi động! Chỉ cần nghĩ đến là lòng người muốn bay cao hát vang. Tác giả đã mô tả mùa hè sôi động và tươi mới bằng những từ ngữ giản dị nhưng đầy hấp dẫn và sống động. Chỉ có tâm hồn tự do, niềm khao khát tự do mãnh liệt và trí tưởng tượng phong phú mới có thể tạo ra những bài thơ tuyệt vời như vậy...
Đoạn thơ này mô tả cảnh vật rất sinh động, chi tiết và gợi cảm, sử dụng từ ngữ khéo léo để tạo hình ảnh. Đặc biệt, phong cách kể chuyện liệt kê tạo ra bức tranh mùa hè phong phú, sôi động, đầy ước mơ và khao khát của tuổi trẻ.
Hình ảnh mùa hè thiên nhiên trong lòng người tù đã phản ánh rõ niềm khao khát tự do không ngừng cháy bỏng. Đoạn thơ đã làm cho chúng ta hiểu thêm về vẻ đẹp tinh tế trong tâm hồn của người cộng sản trẻ. Những người chiến sĩ hy sinh cho lý tưởng cao đẹp đó có một thế giới nội tâm phong phú, đầy cảm xúc, với nhịp đập của cuộc sống và tình yêu sâu đậm dành cho quê hương.
Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ 'Khi con tu hú - Mẫu 3'
Đằng sau những hàng rào sắt của nhà tù, nơi mà có thể giam giữ và kiềm chế người chiến sĩ cách mạng, nhưng trong đó vẫn tồn tại ngọn lửa của tình yêu nước, tinh thần bất khuất vẫn hiện hữu trong từng câu thơ của 'Khi con tu hú' của Tố Hữu. Đặc biệt, với tình yêu sâu đậm với thiên nhiên, nhà thơ đã vẽ lên bức tranh mùa hè xứ Huế đầy sôi động, phong phú và khao khát tự do đến mức đỏ lửa qua sáu dòng thơ:
Khi con tu hú vang lên
Lúa chín rợp đường, trái ngọt dần.
Vườn cây rợp bóng, tiếng ve vang xa
Bắp vàng rực sáng dưới nắng đỏ
Bầu trời xanh thăm thẳm, mênh mông
Cặp diều vút bay khắp bầu trời...
Bài thơ được viết trên con đường của sự cách mạng, trong nhà tù Thừa Phủ, Huế. Trong bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tác giả đã gửi gắm nhiều tâm tư qua nghệ thuật mô tả sống động. Bức tranh tự nhiên hiện lên mạnh mẽ với những từ ngữ được lựa chọn cẩn thận như 'chín, ngọt', màu sắc như 'vàng, đào, xanh', không gian như 'rộng, cao' kết hợp với phong cách liệt kê giúp người đọc hình dung được mùa hè đầy màu sắc, âm thanh, và sự đa dạng. Sử dụng thơ dân gian giúp tác giả thể hiện tâm trạng và khao khát tự do một cách tự nhiên.
Bức tranh tự nhiên hiện lên trong tâm trí nhà thơ với đủ màu sắc, ánh sáng và âm thanh. Bức tranh sáng rực khi ta nghe:
'Khi con tu hú vang lên'
Tiếng 'tu hú' như là lời gọi của mùa hè khi hoa phượng nở đỏ rực, lăng tím nở rộ khắp nơi, báo hiệu sự nóng nực của mùa hạ. Tiếng 'tu hú' làm xao xuyến lòng thi nhân với khao khát tự do. Bức tranh thiên nhiên không chỉ có tiếng chim 'tu hú' mà còn có những âm thanh râm ran của ve kêu trong lá rừng:
'Dưới bóng râm, tiếng ve reo vang'
Tất cả hòa quyện với hòa nhạc của sáo diều trên bầu trời xanh ngát:
'Đôi diều sáo lượn lờ quay vòng'
Không chỉ có âm thanh của 'tiếng tu hú', 'tiếng ve reo', tiếng 'con diều sáo' bay trên bầu trời, mà bức tranh còn tươi sáng với sắc màu khi:
'Lúa chín, trái ngọt dần'
Những cánh đồng lúa chín vàng trải dài mênh mông, tín hiệu cho một mùa thu phong phú sắp đến. Trên cơn gió mùa hè, nhà thơ cảm nhận hương thơm quen thuộc của quê hương, mùi của hoa quả chín làm cho khứu giác của chúng ta bất chợt liên tưởng đến 'hương ổi' trong bài thơ 'Sang thu' của Hữu Thỉnh:
'Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào gió thoảng lành'
đánh dấu sự gần kề của mùa thu. Tố Hữu cũng như vậy, nhận ra mùi của hoa quả chín dần, báo hiệu một mùa hè đang đến với bao kỳ vọng. Không chỉ là màu vàng của lúa chín, bức tranh tự nhiên còn là màu vàng của những cây ngô, màu xanh mát của bầu trời vút cao:
'Bắp vàng sáng dưới nắng, trời xanh mênh mông'
Với tất cả tình yêu, nhà thơ đã vẽ nên bức tranh mùa hè tự nhiên, sống động và tràn đầy niềm vui. Chắc chắn, nhà thơ là người yêu thiên nhiên, yêu quê hương, yêu đất nước đến mức đam mê nên mới có những trải nghiệm tuyệt vời như vậy. 'Thơ là dòng suối của cảm xúc'. Do đó, bức tranh tự nhiên còn chứa đựng những tâm trạng sâu lắng của thi nhân. Nhà thơ như muốn phá vỡ những bức tường giam giữ để tiếp cận thiên nhiên, để cảm nhận và hòa mình vào với vẻ đẹp của đất trời. Có lẽ, tiếng chim 'tu hú gọi bầy', 'tiếng ve ngân' đã làm nhà thơ xao xuyến đến vậy?
Với ngòi bút tinh tế, nhà thơ đã thành công vẽ nên bức tranh thiên nhiên phong phú, đa dạng với đầy đủ màu sắc, hương vị và âm thanh. Qua cách tả cảnh sống động, từ ngữ đơn giản nhưng giàu tính tạo hình cùng với phong cách liệt kê, nhà thơ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Với sự hào hứng sôi nổi, như đang đắm chìm trong mùa hè, chúng ta không thể không bị cuốn hút bởi bức tranh thiên nhiên rực rỡ đó.
Qua bức tranh tự nhiên, chúng ta cảm nhận được tình yêu thiên nhiên, tình yêu sâu sắc đối với quê hương của nhà thơ. Sự thổn thức và khao khát tự do đã được thể hiện một cách mãnh liệt. Bài thơ đã giúp chúng ta hiểu thêm về vẻ đẹp tâm hồn của người chiến sĩ cộng sản, với những rung động mãnh liệt, hòa mình với nhịp thở của cuộc sống tự nhiên.
Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài Khi con tu hú - Mẫu 4
Tố Hữu là một nhà thơ vĩ đại và có sức ảnh hưởng sâu rộng trong văn học Việt Nam, ông đã tạo ra nhiều tác phẩm nổi tiếng, trong đó có bài thơ Khi con tu hú, một trong những tác phẩm ông viết trong thời gian bị giam giữ. Đó là những năm tháng đau đớn, đầy gian truân nhưng vẫn toát lên tinh thần lạc quan và khao khát tự do.
Bài thơ Khi con tu hú của Tố Hữu có 10 câu, trong đó 6 câu đầu tiên mô tả bức tranh thiên nhiên đẹp của mùa hè sắp đến.
“Khi con tu hú gọi bầy”
Tiếng tu hú theo quan niệm dân gian là dấu hiệu của mùa hè, mùa ánh nắng rực rỡ và ấm áp. Âm thanh quen thuộc của tu hú khẳng định lại mùa hè trong tâm hồn nhà thơ, mang đến những cảm xúc sâu lắng và những ký ức dâng trào.
“Lúa chín vàng, trái ngọt dần
Vườn râm ngân tiếng ve
Bắp vàng sáng dưới nắng đào
Bầu trời xanh thăm thẳm mênh mông
Cặp diều vút bay không ngừng”
Trong tâm trí của tác giả, mùa hè được tái hiện sinh động và đẹp đẽ, màu vàng của lúa chín, hương vị ngọt ngào của trái cây, tiếng ve rộn ràng như một lời chào đón mùa hè, âm thanh sáo diều... Tất cả này hiện lên với vẻ đẹp và sức sống, gợi lên nhiều cảm xúc mãnh liệt cho tuổi trẻ. Tác giả phải là một người yêu thiên nhiên, cảm nhận tinh tế mới có thể tạo ra những bài thơ đầy hình ảnh, gợi cảm như vậy.
Trong 6 dòng thơ đầu tiên, tác giả đã mô tả lại những hình ảnh quen thuộc của mùa hè bằng cách tả cảnh sinh động, sử dụng từ ngữ gợi hình. Tất cả thể hiện vẻ đẹp của mùa hè, mùa của tuổi trẻ và khát vọng tự do.
Những hình ảnh mùa hè mà tác giả mô tả, kết hợp với hiện thực của cuộc sống giam cầm trong những bức tường tối tăm, đã thể hiện rõ sự mong muốn mãnh liệt của tuổi trẻ, khao khát tự do. Điều này cũng là một phần của vẻ đẹp trong tâm hồn của nhà thơ.