Hồ sơ Bài mẫu văn lớp 8: Phân tích văn bản Cái kính, sẽ được giới thiệu bởi Mytour cho độc giả
Chi tiết nội dung bao gồm 2 đoạn văn mẫu được giới thiệu tới các bạn học sinh lớp 8 ngay bên dưới.
Phân tích truyện vui Cái kính - Mẫu 1
A-dít Nê-xin là một nhà văn châm biếm người Thổ Nhĩ Kì, tác giả của hơn một trăm cuốn sách. Trong số những truyện cười nổi tiếng của ông, có thể kể đến truyện Cái kính.
Nội dung của câu chuyện kể về một người vì muốn tỏ ra hiểu biết, đã đi khám mắt và đeo kính. Tuy nhiên, mỗi lần đi khám, các bác sĩ đều đưa ra những kết luận khác nhau và đề xuất đeo kính mới, nhưng kết quả luôn không như mong đợi. Cuối cùng, khi chiếc kính rơi vỡ và người đó đeo lại, mới nhận ra mọi thứ rõ ràng hơn. Tính cách của nhân vật chính được tạo nên từ sự ám ảnh với việc cho rằng mình mắc phải căn bệnh mặc dù thực sự không có gì.
Trong truyện, việc nhân vật chính mắc phải tình huống dở khóc dở cười khi đi khám mắt và đeo kính mới nhất là nguồn cảm hứng chính để tạo nên tiếng cười. Tác giả đã sử dụng kỹ thuật phóng đại, tăng tiến để tạo ra sự hài hước và châm biếm.
Truyện có độ dài ngắn, chỉ khoảng hai trang với một cốt truyện đơn giản và ít nhân vật. Tình huống gây cười xuất phát từ việc nhân vật chính không mắc bệnh, nhưng lại bị đưa ra nhiều kết luận sai lầm từ các bác sĩ. Tác giả đã sử dụng thủ thuật phóng đại để tạo ra sự hài hước và châm biếm.
Vậy, truyện vui Cái kính mặc dù ngắn gọn nhưng chứa đựng bài học sâu sắc cho người đọc.
Phân tích văn bản Cái kính - Mẫu 2
Truyện Cái kính của nhà văn A-dít Nê-xin đã truyền tải thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.
Câu chuyện kể về nhân vật tôi, người muốn tỏ ra là người hiểu biết. Để thể hiện điều này, anh ta quyết định đeo kính và đi khám mắt. Tuy nhiên, mỗi lần đi khám, kết quả luôn không như mong đợi. Cuối cùng, khi chiếc kính rơi vỡ và đeo lại, mới nhận ra mọi thứ rõ ràng hơn. Nhân vật chính của câu chuyện đã trải qua tình trạng lo lắng và ám ảnh do tin rằng mình bị mắc phải căn bệnh, mặc dù thực sự không phải vậy.
Rõ ràng, nhân vật tôi đã mắc phải tình trạng lo lắng và ám ảnh do tưởng rằng mình bị mắc phải một loại bệnh. Ngay từ đầu, nhân vật tôi muốn đeo kính để tỏ ra mình có hiểu biết. Tuy nhiên, dù đã thử nhiều loại kính khác nhau và thăm bác sĩ nhiều lần, tình trạng của anh vẫn không được cải thiện. Chỉ khi kính rơi vỡ và anh đeo lại, anh mới nhận ra rằng mình không hề mắc bệnh. Rõ ràng, nhân vật đã trở nên ám ảnh và lo lắng vô cùng, cho rằng bản thân bị mắc phải căn bệnh mặc dù không có gì sai.
Thông qua câu chuyện, tác giả đã chỉ trích tình trạng bệnh tưởng, tự gây ám ảnh, và sự mù quáng khi nghe theo ý kiến của dư luận mà không tin vào bản thân, cũng như sự thiếu trách nhiệm của một số y, bác sĩ. Điều này mang lại một thông điệp quý giá cho mỗi người trong cuộc sống.
Truyện Cái kính đã mang lại tiếng cười sảng khoái cho độc giả. Đồng thời, tác giả cũng muốn truyền đạt một bài học ý nghĩa về cuộc sống.