Bài mẫu viết văn lớp 10: Thuyết phục từ bỏ quan niệm: Đề cao quá mức cá nhân mang lại 2 bài mẫu văn khác nhau cực kỳ hay kèm theo gợi ý cách viết chi tiết. Nhờ đó, giúp các bạn có thêm nhiều tài liệu học tập để củng cố kỹ năng làm văn thuyết phục người khác ngày một tốt hơn.
Thuyết phục từ bỏ quan niệm Đề cao quá mức cá nhân rất hữu ích dưới đây sẽ là nguồn tài liệu vô cùng hữu ích, là người bạn đồng hành giúp các em hiểu được trình tự làm bài, quan sát, biết cách liên tưởng, so sánh, lựa chọn ngôn từ phù hợp. Bên cạnh đó các bạn xem thêm: thuyết phục người khác từ bỏ thói quen thức khuya, bài luận thuyết phục người khác từ bỏ thói quen đi học muộn.
Từ bỏ quan niệm Đề cao quá mức cá nhân
Mỗi người trong chúng ta, ai ai cũng có “cái tôi”. Đó là cá tính và bản chất vốn có của mỗi con người. “Cái tôi” là cách mỗi người tự khẳng định mình trước người khác, không muốn mình là kẻ vô hình, không muốn là người mờ nhạt,… Con người từ khi ra đời đã tồn tại cái tôi, mỗi người đều có Cái Tôi riêng, không ai giống ai. Từ đó hình thành nên tính cách cá nhân rất khác nhau dù chúng ta cùng sống trong cùng một xã hội.
Theo nghĩa đúng của nó, Cái Tôi không có gì là xấu, miễn sao mỗi người biết điều chỉnh nó cho phù hợp với cuộc sống của mình. Cái Tôi không chỉ tốt mà còn rất quan trọng. Nó là nguyên nhân và cũng là lý do cho sự tồn tại của mỗi con người. Nếu thiếu nó, chúng ta sẽ rơi vào sự hoang mang trong hành trình tìm kiếm bản thân. Tuy nhiên, chúng ta thường nghe đến cụm từ “Cái Tôi cao” với sự lắc đầu phê phán: “Cái tôi của họ quá lớn!”. Người có Cái Tôi quá lớn sẽ tự nghĩ mình là số 1, không ai quan trọng hơn, xem thường người khác, trở nên tự cao, hống hách, không còn quan tâm đến giá trị của người khác.
Mỗi người trong chúng ta đều có thể tạo ra giá trị cho “thương hiệu” của mình thông qua những hành động đơn giản như thể hiện sự quan tâm với người xung quanh, sống tích cực, hòa nhã, xây dựng mối quan hệ tốt với gia đình, bạn bè… Mọi nỗ lực nhỏ bé đều đem lại những thành tựu đáng kể.
Khi tạo ra nhiều giá trị cho bản thân, làm cho “cái tôi” trở nên đẹp hơn, con người sẽ cảm thấy tự tin, mở lòng và tạo ra nhiều điều tốt đẹp trong cuộc sống. Nhận ra giá trị thực sự của Cái Tôi, con người có thể “là chính mình” và sống thật với bản thân hơn. Họ sẽ không bị môi trường xung quanh chi phối cách họ nhìn nhận “cái tôi”, không tự ti, không dễ bị tổn thương hay “tự cao tự đại” với những lời nói, hành động, thái độ của người khác.
Tuy nhiên, sự phân biệt giữa việc nhận thức tích cực và tiêu cực về Cái Tôi là rất mong manh. Khi Cái Tôi được thổi phồng, thường gây ra nhiều vấn đề, trở ngại… bởi vì Cái Tôi thường phát triển và được tăng cường cùng với thành công. Vì vậy, căn bệnh “Cái Tôi quá lớn” thường dẫn đến kiêu ngạo và cố chấp, đặc biệt là ở những người thành công trong xã hội.
Khi leo lên bậc thang của danh vọng và địa vị, Cái Tôi của con người càng trở nên nặng nề. Nếu một người bình thường chấp nhận sự đa dạng trong ý kiến của người khác một cách mở lòng, thì những “sếp” có thể coi đó là điều “không thể chấp nhận được”. Cái Tôi quá lớn đã giam cầm một số người trong tù của sự tự mãn và kiêu căng của bản thân. Và khi đã là tù nhân, làm sao có thể hạnh phúc?
Làm thế nào để giải phóng bản thân khỏi gánh nặng của cái tôi? Làm sao để kiểm soát tâm lý tự ti hoặc tự cao của mình? Làm thế nào để vượt qua cái tôi tiêu cực, để trở thành một người tự do, sống hạnh phúc và yêu đời?
Khi nói về ai đó có cái tôi quá lớn, thường người ta nói “cái tôi của hắn to bằng quả núi”, “anh ta cho rằng mình là trung tâm của vũ trụ”… Điều này nhắc nhở chúng ta rằng so với vũ trụ và thế giới xung quanh, chúng ta chỉ là những hạt nhỏ bé. Những hạt nhân này khi va chạm, giao tiếp với nhau, sau đó lại di chuyển trong quỹ đạo của mình.
Nếu chúng ta không phải là vũ trụ hoặc trung tâm của vũ trụ, thì tại sao lại coi mình là cả vũ trụ? Mỗi cá nhân là một thực thể tồn tại và phát triển riêng, có giá trị độc đáo trong thế giới này. Dù nhỏ bé nhưng mỗi hạt nhân đều có vị trí và mối quan hệ đặc biệt trong vũ trụ.
Cuộc đời ngắn ngủi, vì sao chúng ta phải chịu gánh nặng của cái tôi mà không giải thoát khỏi nó, để trở thành người tự do, ung dung và hạnh phúc?
Thuyết phục từ bỏ quan niệm về việc đề cao cái tôi cá nhân
Ngày nay, sự quan trọng của cá nhân được đánh giá cao hơn bao giờ hết. Nhưng nhiều người lại quá vinh dự cá nhân mà quên đi sức mạnh của đồng đội. Điều này là một quan điểm đáng trách, phổ biến trong xã hội ngày nay.
Chúng ta thường nghe đến “cá nhân”, đặc biệt là trong cuộc sống và văn học. Cá nhân được hiểu là cách chúng ta nhận biết và đánh giá giá trị bản thân để phân biệt chính mình với người khác. Tuy nhiên, do đây là quá trình nhận thức bản thân, nên sẽ có sự chệch lệch, nhận thức không chính xác về giá trị và phẩm chất.
Chúng ta là các cá nhân, sống trong nhiều mối quan hệ xã hội khác nhau. Nếu quá tôn trọng cá nhân trong tập thể, sẽ gây ra nhiều vấn đề và hậu quả không mong muốn. Đầu tiên, chúng ta có thể trở nên kiêu ngạo và luôn tự xem mình là trên cả người khác. Khi cá nhân trở nên quá quan trọng, chúng ta có thể mất khả năng nhìn nhận sự thật một cách tỉnh táo. Từ đó, chúng ta có thể trở nên tự phụ một cách quá mức.
Những người quá tôn trọng cá nhân thường ít lắng nghe và không chấp nhận ý kiến của người khác. Họ thường xem mình là trung tâm của mọi thứ và không chịu thua kém ai. Điều này đã biến họ trở thành những người ngạo mạn, tự mãn như con ếch trong truyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” hay chú Dế Mèn trong “Dế Mèn phiêu lưu kí” của Tô Hoài. Liệu họ có bao giờ tự nhìn nhận và suy ngẫm về bản thân mình? Cá nhân quá lớn đã trở thành nhà tù giam giữ họ trong kiêu căng, tự mãn của bản thân, dẫn đến sự không đồng thuận và phản đối từ người khác.
Cá nhân hoàn toàn có thể kiểm soát được. Để làm điều này, chúng ta cần học cách lắng nghe, ghi nhận và chấp nhận ý kiến từ mọi người. Thay vì để cá nhân chi phối, hãy lắng nghe lý trí và có cái nhìn tổng thể về mọi thứ trong cuộc sống. Đồng thời, hãy cân nhắc giữa lợi ích cá nhân và lợi ích chung.
Mỗi người đều có một cái tôi, một phần đặc biệt của bản thân mình. Cái tôi này có thể mang lại thành công nhưng cũng có thể gây đau khổ nếu không được sử dụng đúng cách. Đó là vì 'Cái tôi không phải là một điều đã định, mà là kết quả của những quyết định và hành động mà chúng ta thực hiện hàng ngày.' - John Dewey.