Nghị luận về một thói xấu của con người trong xã hội hiện đại - Tật ăn chơi, đua đòi
Ở lứa tuổi học sinh, thời kỳ trưởng thành nhạy cảm, việc thể hiện bản thân qua sự sành điệu và phong cách cá nhân thường trở thành một mục tiêu đáng theo đuổi, đặc biệt khi nhận được sự đồng tình từ gia đình. Xu hướng này ngày càng phổ biến và ảnh hưởng mạnh mẽ đến suy nghĩ và hành vi của học sinh.
Khi nói đến 'thói ăn chơi, đua đòi' từ góc nhìn tiêu cực, chúng ta đề cập đến thói quen tiêu xài và cạnh tranh không lành mạnh. Đây là khi cá nhân chỉ tập trung vào nhu cầu cá nhân mà không quan tâm đến điều kiện kinh tế gia đình. Lối sống này thường bao gồm việc yêu thích sự xa hoa, sử dụng sản phẩm thương hiệu, chi tiêu cho quần áo đắt tiền, thưởng thức món ăn sang trọng, và chăm sóc bản thân với trang điểm nổi bật khi đến trường. Phần lớn chi phí cho lối sống này đến từ sự hỗ trợ của bố mẹ, do học sinh thường chưa đủ khả năng tự lao động.
Gần đây, phong trào 'Richkids' đã thu hút sự chú ý, với nhiều bạn trẻ tự giới thiệu về giá trị tổng của trang phục họ đang mặc, số tiền chi tiêu hàng tháng, và điều kiện cần thiết để họ hạn chế chi tiêu. Nhiều học sinh đã khoe những bộ đồ trị giá hàng chục triệu, túi xách hàng trăm triệu, và giày dép lên đến nghìn đô. Sự giàu có và phong cách của họ thường được đánh giá qua số tiền chi tiêu. Một số học sinh thậm chí sẵn sàng phản kháng bố mẹ hoặc tuyệt thực khi không được đáp ứng nhu cầu mua sắm, và tìm đến các hình thức tiêu tiền tiêu cực để duy trì lối sống xa hoa.
Thói ăn chơi, đua đòi ở lứa tuổi học sinh thường bắt nguồn từ sự tò mò, nhạy cảm, và mong muốn khẳng định bản thân. Họ thường xây dựng hình ảnh 'giàu có' trên mạng xã hội để nhận được sự ngưỡng mộ và khen ngợi từ người khác. Sự chú ý và khen ngợi này làm họ càng sa đà vào việc tiêu tiền và ăn chơi mà không cần phải lao động vất vả.
Không chỉ dừng lại ở việc ăn mặc đẹp, tiêu tiền cho món ngon, thói ăn chơi còn mở rộng đến việc trải nghiệm cảm giác yêu đương và sống thử trước tuổi. Một số bạn trẻ còn tham gia vào các hoạt động giải trí như bar khi chưa đủ tuổi, nhằm thể hiện sự trưởng thành và sành điệu. Những hành động này không chỉ làm mất đi sự trong sáng của tuổi học sinh mà còn gây cản trở cho sự phát triển lành mạnh của họ.
Vấn đề không chỉ là khả năng tài chính của gia đình để đáp ứng thói quen ăn chơi, mà còn ở những học sinh có hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn theo đuổi những thói quen này. Họ không nhận thức được hoàn cảnh của mình, thiếu ý thức học tập và lao động, chỉ tập trung vào việc tiêu tiền cho bản thân mà không trân trọng công sức của phụ huynh.
Thói ăn chơi, đua đòi không chỉ phản ánh hình ảnh tiêu cực của học sinh mà còn tiềm ẩn nhiều rủi ro nghiêm trọng. Nó có thể dẫn đến các hành vi tiêu cực như cờ bạc, sử dụng chất kích thích, hoặc thậm chí là trộm cắp và lừa đảo để duy trì lối sống xa hoa. Lối sống này nuôi dưỡng tư duy sống ích kỷ, không đầu tư vào học tập và làm việc, chỉ tập trung vào bản thân.
Tính cách và giá trị của mỗi người không thể đo lường chỉ bằng trang phục, món ăn hay sở thích giải trí của họ. Thói ăn chơi, đua đòi không chỉ làm cho học sinh trở nên phô trương và sành điệu, mà còn làm mất đi sự thuần khiết và trong sáng vốn có của họ. Để ngăn chặn hiện tượng này, các trường học và gia đình cần có sự can thiệp kịp thời để định hướng tư tưởng và hành vi của học sinh. Điều quan trọng nhất là tự học sinh phải nhận thức và lựa chọn con đường của mình, quyết định trở thành người như thế nào – liệu có là người 'đói cho sạch, rách cho thơm' hay chỉ là những người ăn chơi đua đòi với vẻ bề ngoài hào nhoáng nhưng tâm hồn trống rỗng và hư hỏng.
Nghị luận về một thói xấu trong xã hội hiện đại - Tính ích kỷ
Mỗi người khi sinh ra đều là một cá thể đặc biệt với những đặc điểm tính cách riêng. Quá trình phát triển và hoàn thiện bản thân để trở thành người có ích cho xã hội là một nỗ lực không ngừng. Tuy nhiên, có những đặc điểm tiêu cực có thể làm cho con người trở nên đáng trách, trong đó tính ích kỷ là một ví dụ điển hình.
Tính ích kỷ là gì? Đơn giản, đó là việc chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân mà không để ý đến người khác. Những người ích kỷ thường chỉ chăm chăm vào việc tối đa hóa lợi ích riêng của mình mà không bận tâm đến hậu quả đối với người khác.
Biểu hiện của tính ích kỷ thường thấy trong hành vi hàng ngày. Những người này thường sống kín đáo, luôn tính toán mọi hành động để đảm bảo lợi ích cá nhân. Họ ít khi cởi mở, không hòa đồng và chỉ linh hoạt khi thấy có lợi cho chính mình.
Những người có tư duy ích kỷ thường bộc lộ rõ ràng trong môi trường học tập. Khi một cá nhân có năng lực vượt trội nhưng không chia sẻ kiến thức với người khác, điều này không chỉ thể hiện thái độ không hợp tác mà còn tạo ra sự phân cách trong các mối quan hệ xã hội. Tình trạng này làm gia tăng sự xa lánh và có thể gây ảnh hưởng tiêu cực đến tinh thần của cả cá nhân lẫn cộng đồng.
Tính ích kỷ cũng được thể hiện qua việc lẩn tránh những thách thức và khó khăn. Những người này thường đẩy trách nhiệm cho người khác và tránh xa các tình huống yêu cầu sự đối mặt với thử thách. Hậu quả là họ không chỉ bỏ lỡ cơ hội phát triển bản thân mà còn tạo ra ấn tượng xấu trong mắt người xung quanh.
Những người chỉ tập trung vào lợi ích cá nhân và sẵn sàng hy sinh sự thoải mái hiện tại thường khó đạt được mục tiêu dài hạn. Mặc dù họ có thể gặt hái được một số lợi ích ngắn hạn, nhưng hậu quả lâu dài thường là sự cô lập và thiếu sự hỗ trợ từ cộng đồng.
Tính ích kỷ không chỉ ảnh hưởng đến bản thân mà còn có tác động tiêu cực đến xã hội. Khi nhiều người trong xã hội mang tư duy ích kỷ, sự phát triển của cộng đồng có thể bị chậm lại hoặc thậm chí suy thoái.
Để xây dựng một xã hội tích cực và thúc đẩy sự phát triển cá nhân, chúng ta cần loại bỏ tính ích kỷ. Thay vào đó, hãy không ngừng phát triển bản thân bằng cách hỗ trợ người khác, chia sẻ và quan tâm đến cộng đồng. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể tạo dựng những con người tốt và một xã hội thịnh vượng.
Nghị luận về thói xấu của con người trong xã hội hiện đại - Nói dối
Từ xa xưa, câu tục ngữ 'Ăn gian nói dối' đã phản ánh sự đánh giá tiêu cực đối với những người gian dối và lừa lọc. Trong xã hội hiện đại, hành vi nói dối không chỉ là một thói xấu mà còn dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng cho mỗi cá nhân.
Nói dối là hành động cố tình cung cấp thông tin sai lệch với mục đích không chính đáng. Con người thường chọn nói dối để che giấu mục đích xấu xa hoặc làm mờ lỗi lầm của mình. Ví dụ điển hình là câu chuyện về cậu bé chăn cừu, nơi hành vi nói dối của cậu đã làm mất lòng tin của dân làng trong lúc nguy hiểm thực sự. Trong cuộc sống thường nhật, hành vi nói dối có thể xuất hiện dưới nhiều hình thức như trẻ em nói dối để đi chơi, học sinh nói dối để trốn học, hoặc doanh nghiệp gian dối về an toàn sản phẩm, ảnh hưởng đến tính mạng con người. Nhiều nhà lãnh đạo lừa dối đã gây ra sự phẫn nộ trong dư luận và cộng đồng.
Hậu quả của việc nói dối là rất nghiêm trọng. Một người thường xuyên nói dối sẽ mất lòng tin từ người khác. Câu nói 'Một lần bất tín, vạn lần bất tin' minh họa sự khó khăn trong việc khôi phục lòng tin khi đã bị mất. Hành vi nói dối lặp đi lặp lại có thể trở thành thói quen xấu, ảnh hưởng đến đạo đức và nhân cách. Hơn nữa, nó còn ảnh hưởng tiêu cực đến sự phát triển của quốc gia và dân tộc. Dù đôi khi lời nói dối có thể được thực hiện với ý định tốt, nhưng nó vẫn không nên được chấp nhận.
Đối với học sinh như tôi, việc rèn luyện đức tính trung thực không chỉ là việc tránh nói dối trong học tập mà còn bao gồm các khía cạnh khác trong cuộc sống. Tôi cam kết không quay cóp hay chép bài và nỗ lực học tập để cải thiện bản thân.
Có thể khẳng định rằng, thói quen nói dối là điều không nên có. Chúng ta cần luôn tôn trọng sự thật và không dùng dối trá để làm cho cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. Việc hiểu và trân trọng sự trung thực là cách duy trì giá trị và lòng tin trong xã hội hiện đại.