Bài số 7 lớp 6 đề 3: Mô tả về ông tiên theo trí tưởng tượng của bạn, là tài liệu hữu ích mà Mytour muốn giới thiệu đến các bạn học sinh.
Tài liệu bao gồm dàn ý và 14 ví dụ bài mẫu lớp 6 hay nhất. Nội dung chi tiết sẽ được đăng tải dưới đây. Mời các bạn học sinh tham khảo.
Dàn ý mô tả về hình ảnh của ông tiên theo trí tưởng tượng của bạn
I. Mở đầu
Giới thiệu nhân vật ông tiên: Nhân vật thường xuất hiện trong các truyện cổ tích.
II. Nội dung chính
1. Hình dáng bên ngoài
- Xuất hiện với hình dáng toả ánh sáng ma mị, huyền bí.
- Trang phục truyền thống, mang phong cách cổ điển, áo quần rộng rãi.
- Thường cầm gậy trúc hoặc cây đèn lồng, hồ lô...
- Mặt hiền từ, đôi mắt sáng ngời, trán rộng…
- Phần tóc và râu trắng bạc, da hồng hào,…
2. Tính cách: Hiền lành, thích giúp đỡ những người gặp khó khăn…
3. Hành động
- Luôn quan tâm và giúp đỡ những vấn đề trong dân gian.
- Xuất hiện đúng lúc để giúp đỡ những người tốt và trừng trị kẻ xấu.
- Giọng nói ấm áp, chu đáo, gần gũi với những người gặp khó khăn.
- Thường thực hiện những phép lạ, giúp người tốt thoát khỏi nguy cơ.
- Luôn biến mất sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
III. Kết bài
Chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ về ông tiên: Tôn trọng, ngưỡng mộ... mong muốn làm những việc tốt, những việc thiện như ông Tiên trong truyện dân gian.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 1
Tối qua, em nghe bà kể câu chuyện Tấm Cám. Trong câu chuyện đó, em rất ấn tượng với hình ảnh của ông bụt xuất hiện và dùng phép màu giúp đỡ cô Tấm.
Theo lời kể của bà, ông bụt xuất hiện trong câu chuyện đã rất già, nhưng tuổi tác của ông không ai biết. Ông cao to, nhưng gầy. Khuôn mặt của ông rất phúc hậu và hiền hậu. Đôi mắt dịu dàng, vầng trán rộng. Râu tóc đã bạc trắng. Ông mặc bộ quần áo trắng tinh. Một tay cầm cây gậy trúc.
Ông có đôi tai đặc biệt, có thể nghe được mọi chuyện trong thế giới này, từ điều tốt đẹp đến điều xấu xa. Ông luôn xuất hiện để giúp đỡ những người hiền lành gặp khó khăn. Ông luôn lộ diện với vẻ hào quang, mặc trang phục trắng, đi giày mộc.
Trong truyện Tấm Cám, mỗi khi cô Tấm khóc, ông luôn xuất hiện đúng lúc và hỏi: “Con khóc vì sao?”. Giọng nói của ông nhẹ nhàng, ấm áp. Và ông là người dùng phép màu giúp đỡ cô Tấm. Với điều đó, ông trở thành biểu tượng của cái thiện, với nguyên tắc “ở hiền gặp lành”.
Không chỉ trong truyện Tấm Cám, ông tiên cũng xuất hiện trong nhiều câu chuyện khác để giúp đỡ con người. Ví dụ như trong truyện “Cây tre trăm đốt”, ông đã giúp anh Khoai chiến thắng kẻ địa chủ, cưới được con gái của ông ta. Hay trong truyện “Bông cúc trắng”, ông đã chỉ dẫn cô bé tìm ra hoa cúc để chữa bệnh cho mẹ.
Bà em nói rằng, ông tiên ông bụt giúp chúng ta nhận biết được sự khác biệt giữa thiện và ác, hướng dẫn chúng ta sống đúng đắn để gặp may mắn. Trong các câu chuyện cổ tích, ông tiên, ông bụt thường là nhân vật không thể thiếu.
Đối với kẻ xấu xa, ông tiên trừng trị dứt khoát. Còn đối với người hiền lành, ông sẵn lòng giúp đỡ họ vượt qua khó khăn. Đôi khi, ông xuất hiện để thử thách tâm hồn con người, thể hiện dưới nhiều hình dạng khác nhau, như một lão rách rưới, một người đang gặp khó khăn, hoặc một người mẹ đang cần sự giúp đỡ...
Với em, ông tiên ông bụt là biểu tượng của lòng nhân ái. Em mong một ngày được gặp ông tiên, ông bụt trong thực tế.
Tả hình ảnh ông tiên theo tưởng tượng của em - Mẫu 2
Sau khi đọc xong truyện cổ tích, em đã ngủ gục bất kể lúc nào. Trong giấc mơ, em thấy mình lạc vào một thế giới mới, huyền bí.
Ồ, đẹp quá! Trước mắt tôi là khung cảnh tuyệt vời chưa từng thấy. Những đám mây trắng như tuyết bay la đà bên những tảng đá. Bên cạnh đó, có một vườn hoa rực rỡ đủ màu sắc. Hương thơm lan tỏa theo cơn gió. Mặc dù không có ánh nắng, nhưng những tia sáng từ đá vẫn làm cho không gian trở nên rực rỡ. Tôi đi vài bước nữa, và bỗng một rừng hoa hiện ra, khiến tôi cảm thấy thật bất ngờ. Cơn gió nhẹ nhàng mang theo hương hoa và cỏ. Hai chị Hồng, Huệ đang ngắm mình trong bầu không khí yên bình. Một tiếng nổ nhỏ làm tôi giật mình. Một đám mây nhỏ đang bay về phía tôi. Một ông lão phương phi xuất hiện. Trước khi tôi kịp chào hỏi, ông nói: “Đừng sợ, tôi là Bụt!”. Tôi nhận ra đây chính là ông tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.
Ông trông thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng và thanh thoát. Ông mặc chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng lấp lánh. Ông cầm chiếc gậy trúc trong tay. Mỗi bước ông đi, một đám mây nhỏ vươn theo gót chân ông. Mái tóc ông bạc trắng, chòm râu dài mềm mại. Tôi thích nhìn vào đôi mắt của ông, đôi mắt ấm áp và sáng ngời như sao. Ông đến gần tôi. Cả người ông tỏa ra một mùi thơm dịu dàng. Ông nói nhẹ nhàng: “Cháu ngoan lắm, làm được nhiều điều tốt lành như đóa hoa này!”. Ông vẫy tay nhẹ. Thật kỳ lạ! Đóa hoa bắt đầu bay đến gần tôi. Đóa hoa rực rỡ với mọi màu sắc. Ông dặn tôi hãy giữ kỹ đóa hoa này. Mỗi lần làm điều tốt, đóa hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của tôi sẽ thành hiện thực. Ông vuốt nhẹ lên tóc tôi rồi biến mất cùng làn mây.
Bỗng dưng tôi nghe tiếng của mẹ. Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra đó chỉ là giấc mơ. Nhưng tôi vẫn nghĩ mãi về đóa hoa của ông tiên và lời khuyên làm điều tốt.
Tả hình ảnh ông tiên theo tưởng tượng của tôi - Mẫu 3
Buổi tối đó, tôi nằm trên đùi bà sau khi nghe một câu chuyện cổ tích. Trong giấc mơ, tôi gặp một ông tiên giống như ông ngoại tôi đã mất.
Ông tiên này có bộ râu rất đẹp, bạc trắng. Da ông hồng hào, tôi quan sát thấy ông chưa có nếp nhăn nào. Đôi mắt của ông vẫn rất tinh anh. Khuôn mặt ông phúc hậu, nhân từ. Ông mặc bộ đồ màu trắng tinh. Tóc ông như sương tuyết, nửa búi cao nửa xõa. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió mùa kéo về. Tôi ôm ông và cúi đầu thật thấp, nói: “Xin chào ông!”. Ông cười to, khiến tôi giật mình. Cây phất trần nhe nhàng qua đầu tôi làm tôi cảm thấy thoải mái. Giọng ông ôn tồn, tràn đầy tình cảm: “Ta là ông Bụt trong truyện Tấm Cám. Trách nhiệm của ta là giúp đỡ nhiều người bằng phép thuật. Đó là những người chịu nhiều đau khổ, bất công”.
Nghe xong, tôi nói với ông về mong muốn giúp đỡ những đứa trẻ nghèo không có cơ hội đi học. Những đứa bé bất hạnh, những mảnh đời tội nghiệp cần sự giúp đỡ như ông. Và tôi nhờ ông nhắn lại với ông ngoại rằng: “Con rất nhớ ông và sẽ cố gắng học giỏi, sống ngoan để ông dưới suối vàng được yên lòng và vui vẻ”. Ông tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong muốn.
Gặp ông tiên trong giấc mơ khiến tôi rất thích thú. Tôi hứa sẽ cố gắng giúp đỡ những người gặp khó khăn giống như ông.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của tôi - Mẫu 4
Ký ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với thế giới cổ tích. Tuổi thơ tôi gắn liền với lời kể của mẹ và bà, với những câu chuyện về ông tiên ông bụt. Đó là những lúc tôi gặp khó khăn và mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho tôi một điều ước. Bây giờ, trong giấc mơ, tôi đang trở lại những ngày thơ ấu để gặp ông tiên hiền lành của mình.
Giấc ngủ êm đưa tôi bay lên cao. Dưới đất, hàng cây im lìm, chạm tới tầng mây mềm mại và ấm áp. “Chào mừng con đến với thế giới của những giấc mơ”, một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn lên.
Ồ, ông tiên kia phải không? Hình bóng thân thương mà mẹ và bà thường kể. Ông cao trông gầy gầy nhưng da hồng hào, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như tuyết được búi gọn gàng. Chòm râu dài trắng như mây trắng. Ông mặc bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi dép mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.
Ông tiên lại bước gần, dáng đi nhanh nhẹn. Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền hòa. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh.
- Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà ông không xuất hiện? – Tôi nhẹ nhàng hỏi.
Ông lại cười, nụ cười của ông giống nụ cười của ông ngoại tôi. Ông vuốt nhẹ sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp của ông vuốt nhẹ má tôi:
Vị Tiên già tử tế luôn bước ra từ ước mơ và hy vọng của con người. Dù đối mặt với khó khăn, họ vẫn dũng cảm tìm kiếm hạnh phúc và công lý, và vị Tiên già luôn là nguồn động viên cho họ.
Tôi ngưỡng mộ những việc làm của vị Tiên già. Dù ánh mặt trời chiếu sáng, hình ảnh của Ngài vẫn hiện hữu trong tâm trí tôi.
Tả hình ảnh vị Tiên theo trí tưởng tượng của tôi - Mẫu 5
Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam rất sặc sỡ. Nơi đó có Tấm dịu dàng, Khoai chăm chỉ và Thạch Sanh dũng cảm. Nhưng người được trẻ em yêu thích nhất vẫn là vị Tiên già - người luôn mang đến những điều ước màu hồng.
Trong tưởng tượng của tôi, vị Tiên già chẳng khác gì ông nội. Ngài có mái tóc trắng, đôi mắt nhân từ và làn da hồng hào. Tôi tin rằng có lẽ Ngài đã ăn đào tiên trên thiên đình.
Ông tiên luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác. Mỗi lần Ngài xuất hiện, những đám khói trắng bao quanh được gọi là “cân đẩu vân” của Ngài. Ánh sáng vây quanh Ngài có thể chiếu sáng cả thế gian. Ngài thường mặc bộ quần áo vàng và đôi guốc mộc, giản dị và gần gũi. Giọng nói ấm áp và ôn hòa xoa dịu mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu mến Ngài nhất chính là tấm lòng nhân hậu. “Ông tiên tốt bụng”, “cụ già mang lại nhiều điều ước” là những danh hiệu mà tôi dành cho Ngài. Ngài đã giúp chị Tấm gặp được nhà vua, biến xương cá thành quần áo đẹp và con ngựa hồng cho chị Tấm đi dự hội. Ngài cũng dạy anh Khoai câu thần chú để trừng phạt kẻ ác và cưới con gái họ. Trong câu chuyện “Bông cúc trắng”, Ngài đã chỉ dẫn cô bé hái hoa cúc chữa bệnh cho mẹ. Ngài thậm chí còn khám bệnh và chữa trị cho một mẹ hiền lành. Với cây phất trần trong tay, Ngài đã đi khắp mọi nơi, gặp mọi loại người, tốt và xấu. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiếu thảo mới gặp được Ngài và được Ngài giúp đỡ, cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư hỏng, những kẻ xấu xa sẽ nhận phải hình phạt thích đáng.
Tôi yêu mến ông tiên rất nhiều. Suốt hàng nghìn năm, Ngài đã đến mọi nơi, giúp đỡ mọi người. Từ khi còn bé, tôi đã được nghe các bà mẹ kể về ông tiên. Ngay cả trong giấc mơ, tôi cũng thấy những việc Ngài đã làm để giúp đỡ người nghèo, người gặp khó khăn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi khi, tôi còn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng tôi sẽ cố gắng sửa chữa, học hành chăm chỉ hơn để một ngày được gặp ông tiên - cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của tôi - Mẫu 6
Trong truyện cổ tích Việt Nam thường có sự xuất hiện của những nhân vật gọi là ông tiên (ông bụt), đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông tiên thường mang lại hạnh phúc cho người nghèo và trừng phạt kẻ xấu.
Theo tưởng tượng của tôi, ông tiên là một ông lão quắc thước, tóc râu bạc phơ. Với vẻ ngoài đẹp và hồng hào, Ngài luôn mang màu trắng. Ngài thường cầm trên tay cây trúc vàng óng ả. Bao quanh Ngài là một lớp khói mỏng mờ và ánh sáng lấp lánh. Giọng nói ấm áp và an ủi của Ngài đã xoa dịu biết bao nỗi đau khổ của con người.
Mỗi khi tiên hiện ra, là một người tốt được giúp đỡ. Có khi tiên giúp cô Tấm có quần áo đẹp để đi dự hội, có khi giúp anh Khoai kiếm cây tre theo lời phú tiên. Tiên là nơi cuối cùng mà những người chịu thiệt thòi trong xã hội bám víu. Trước số phận đau đớn, họ thường trông đợi vào tiên để thể hiện ước mơ và khao khát hạnh phúc.
Tiên không chỉ là người cứu giúp người nghèo mà còn là biểu tượng của công bằng. Trước kẻ xấu xa, tiên thường trừng phạt:
Câu thơ: “Tưởng rằng hóa đẹp như tiên, Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài. Khắp mình lủng lá mọc dùi, Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn”
Đối với những người hiền lành, tốt bụng, họ nhận được đền đáp xứng đáng, có thể trở nên xinh đẹp, giàu có hoặc đạt được những ước muốn của mình.
Câu thơ: “Ta là Phật Tổ Như Lai, Trời sai xuống thử lòng người trần gian, Ai hiền ta sẽ ban ơn, Cho người tích đức tu nhân nức lòng”
Để kiểm tra lòng nhân từ của con người, ông tiên thường biến hình thành nhiều dạng khác nhau. Có khi là một ông lão nghèo khó, rách rưới, xác xơ; hoặc là người lạc bước trên đường, hoặc người mẹ đang ôm con trong cảnh khốn khổ, cần sự giúp đỡ.
Câu thơ: “Một ông cụ già nua tuổi tác, Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ. Nói rằng: Nhỡ bước sa cơ, Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm…”
Hay
Câu thơ: “Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ. Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ, Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân”
(Người hoá khi)
Trong truyện cổ tích Việt Nam, ông tiên luôn đại diện cho sự công bằng, cho những người yếu đuối trong xã hội. Hàng ngàn năm qua, trẻ em luôn mong ước gặp ông tiên, được ông tiên ban phép màu. Và em cũng rất ao ước như vậy.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 7
Hôm qua, em đọc câu chuyện “Cây tre trăm đốt” về anh chàng nhà nghèo nhưng cần cù, chịu khó được ông tiên giúp đỡ. Đọc xong, em muốn gặp ông tiên trong đời.
Gặp được ông, em sẽ kể những tâm sự của mình và chờ đợi ông sẽ làm gì. Khi một ánh sao băng bay qua, em cầu nguyện vì tin rằng điều ước trước sao băng sẽ thành hiện thực. Bỗng, một làn khói trắng xuất hiện trước mắt em, ông tiên đã thực sự hiện ra.
Ông hiện ra giống như em từng tưởng tượng. Ông chỉ cười, nụ cười rất hiền từ. Hình ảnh ông cười khiến em cảm thấy thân thiện và an lành, như nụ cười của ông dành cho em, cô cháu gái nhỏ. Đôi mắt ông sáng như sao trên trời, nhìn sâu vào tâm trí của người khác. Da ông hồng hào, khỏe mạnh.
Ông tiên có bộ râu dài trắng như sợi cước, bàn tay nhẹ nhàng vuốt nhẹ bộ râu ấy. Mái tóc màu trắng của ông được buộc gọn bằng một chiếc trâm cài gỗ nâu nhạt, đúng như em tưởng tượng. Em không tin vào những gì đang xảy ra, cứ như mình đang mơ. Mọi thứ hiện ra trước mắt em, không thể tin được. Thấy em im lặng, ông chỉ cười rồi hỏi: “Con muốn gặp ta phải không?”. Em vội cười và chào ông. Ông gật đầu và cười, đầy ấm áp như ánh nắng mùa xuân. Em giới thiệu căn nhà và gia đình cho ông.
Em tự hào khoe về nỗ lực học tập để gặp ông tiên, vì em biết ông tiên chỉ yêu thương những người ngoan ngoãn và chăm chỉ. Khi kể chuyện, em cảm thấy hạnh phúc vì ông đã động viên em học tập tốt.
Tiếng chuông reo vang, ông tiên trong giấc mơ như tan biến. Sau đó, tiếng mẹ kêu dậy em đi học. Mở mắt, em nhận ra đó chỉ là giấc mơ, nhưng em vẫn cảm thấy vui vì có thể ông đã động viên em trong giấc mơ.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 8
Giống như nhiều bạn bè, em thích đọc và nghe kể các câu chuyện cổ truyền như Tấm Cám, Thạch Sanh, Sọ Dừa, Cây tre trăm đốt... Nhân vật tiên ông thường xuất hiện để cứu giúp người nghèo, trừng trị kẻ xấu.
Sau khi chú cá bống nhỏ bị mẹ con mụ dì ghẻ ăn thịt, cô Tấm rất đau lòng. Đó là sự mất mát của một người bạn thân, một nguồn an ủi. Cô ôm mặt khóc nức nở. Bỗng một cơn gió mạnh nổi lên, tiên ông hiện ra giữa vầng hào quang và hương thơm ngát. Mái tóc ông bạc phơ búi cao trên đầu, bộ râu trắng như bông thả dài trước ngực. Trong tay ông cầm cây gậy trúc nâu bóng. Tiên ông bước đi, nhẹ nhàng như gió thoảng. Đôi hài vải màu lam lướt trên mặt đất.
Khi đến gần cô Tấm, ông mỉm cười và hỏi bằng giọng trầm ấm:
- Con ơi! Điều gì khiến con đau lòng như vậy? Hãy kể cho ta nghe.
Cô Tấm ngẩng mặt lên nhìn. Nụ cười hiền từ khiến gương mặt của Tiên ông thêm phúc hậu. Cô Tấm chắp tay lạy ông rồi kể lại mọi chuyện. Nghe xong, ông khuyên nhủ:
- Con hãy tìm xương bống, chia đều vào bốn chiếc lọ, chôn dưới chân giường. Sớm muộn phép lạ sẽ xảy ra.
Khi kết thúc lời, tiên ông biến mất, chỉ còn khói sương nhẹ nhàng và mùi hương thoang thoảng nơi đâu đó. Cô Tấm làm đúng như lời dặn của ông tiên, nhưng dù tìm mãi, cô vẫn không thấy xương bống đâu. Bất ngờ, một con gà kêu: “Cục ta cục tác! Cho ta ăn thóc, ta bới xương cho!”. Cô Tấm cho gà ăn thóc. Chớp mắt, con gà đã bới ra được xương bống từ trong đống tro bếp.
Lễ hội đầu xuân lớn đã đến. Tấm muốn tham dự nhưng không có quần áo mới. Khổ thân, cô phải nhặt thóc lẫn gạo, mà mụ dì ghẻ lại bắt Tấm nhặt xong mới cho đi. Tấm chỉ biết im lặng khóc. Tiên ông hiện ra an ủi và sai bầy chim sẻ giúp Tấm nhặt thóc, gạo. Ông bảo Tấm hãy đào bốn lọ để lấy xương bống lên, sẽ có đủ quần áo đẹp để tham dự lễ hội.
Với phép màu của mình, tiên ông đã giúp Tấm vượt qua mọi khó khăn, nguy hiểm. Mỗi lần Tấm bị mẹ con Cám hại là mỗi lần tiên ông biến cô thành hình hài khác: chim vàng anh, cây xoan đào, trái thị... để rồi cuối cùng, Tấm trở lại với hình hài xinh đẹp như lúc đầu và được đoàn tụ với nhà vua.
Cô Tấm dịu dàng, chăm chỉ, thật thà, xứng đáng được sống một cuộc sống hạnh phúc. Giống như Sọ Dừa hay anh Khoai nghèo khổ, cô Tấm đã được tiên ông giúp đỡ và thưởng xứng. Hình ảnh đẹp đẽ, đáng yêu của tiên ông mãi mãi in sâu trong ký ức tuổi thơ chúng em bởi ông đại diện cho ước mơ công bằng của nhân dân ta.
Tả hình ảnh của tiên ông theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 9
“Tôi yêu truyện cổ nước tôi
Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
…
Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì được phật, tiên độ trì”
Năm tháng trôi qua, truyện cổ tích đã trở thành một phần không thể thiếu trong tuổi thơ của rất nhiều thế hệ Việt Nam. Qua những câu chuyện kể từ bà, từ mẹ ngày xưa, hình ảnh cô Tấm hiền lành, anh Khoai cần cù, Thạch Sanh dũng cảm... đã ăn sâu vào trong tâm trí. Nhưng trong những câu chuyện đó, hình ảnh quen thuộc nhất chắc chắn là ông tiên.
Một buổi trưa gió thổi hiu hiu, em thiếp đi vào giấc mơ. Trong giấc mơ tuyệt vời ấy, em may mắn gặp được ông tiên. Ông hiện ra thật gần gũi, gương mặt tròn trĩnh, phúc hậu. Làn da dẻ hồng hào như trái đào tiên, trên khuôn mặt không biết đã bao năm tuổi của ông lão toả sáng đôi mắt hiền lành, nhân hậu, sáng tỏ như có thể nhìn thấu mọi sự. Nụ cười ấm áp của ông như nụ cười của ông nội kèm theo chòm râu dài bạc trắng dễ thương. Mái tóc bạc như cước, búi củ tỏi như các cụ ngày xưa.
Đôi tai kỳ diệu của ông nghe được mọi thứ, từ tiếng cười hạnh phúc đến tiếng khóc buồn, từ âm mưu xấu xa đến những ước mơ nồng nàn. Khi con người gặp khó khăn, ông âm thầm giúp đỡ. Trong ánh sáng chói lọi, ông hiện ra với bộ quần áo cổ đại màu trắng, guốc mộc giản dị và cây phất trần quyền năng. Ông thong dong vuốt chòm râu bạc, trầm ấm hỏi han. Ông mang sức mạnh kỳ diệu và tấm lòng yêu thương bao la.
Ông là biểu tượng của cái thiện, của chân lý “Ở hiền gặp lành”. Trong truyện cổ tích “Tấm Cám”, ông tiên nghe được lòng của cô Tấm, biến cô gặp vua, vượt qua khó khăn về cuộc sống hạnh phúc. Trong câu chuyện “Cây tre trăm đốt”, ông tiên giúp anh Khoai đánh bại kẻ xấu, lấy vợ. Trong “Bông cúc trắng”, ông chỉ cho cô bé hái hoa chữa bệnh cho mẹ. Với cây phất trần và tấm lòng cao cả, ông tiên đi khắp nơi, mang hạnh phúc đến cho tất cả. Ông tiên bước ra từ truyện cổ tích, dạy chúng ta biết phân biệt thiện ác, sống tốt để “ở hiền gặp lành”.
Thời gian trôi qua tĩnh lặng, hình tượng của ông tiên không chỉ là phần của câu chuyện cổ tích đẹp mà còn là biểu tượng cho tinh thần dân tộc. Đó là những phẩm chất sống mãi theo thời gian - biết thương yêu và sống tốt đẹp, nhân hậu.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 10
Đêm nay trời oi bức nhưng trăng rất đẹp. Ngồi trong góc học tập, em thấy mấy cây bưởi có vòm lá xanh đen dáng như đang giơ lên đỡ trăng. Tiếng mèo kêu từ cây nhãn phía sau nhà làm em cảm thấy đêm đã sâu.
Em nằm xuống giường ngủ thiếp đi và một giấc mơ thật đẹp đã đến. Trong giấc mơ đó, em gặp một ông lão rất ấn tượng. Ông có mái tóc dài trắng như cước. Trên gương mặt phúc hậu là đôi mắt sáng ngời, với bộ râu dài. Ông mặc bộ quần áo màu hồng, tay cầm một phất trần… Em lên tiếng chào:
- Chào ông ạ, ông có phải là ông tiên không ạ?
Ông già mỉm cười hỏi em:
- Em mong muốn gặp ông tiên à? Em muốn gặp ông tiên để làm gì?
- Dạ, em xin ông tiên ban cho em một cái bút hay một phép lạ gì đó để em học tập, làm bài toán và viết văn dễ dàng hơn.
Ông lão cười to và tiếp tục nói:
- Ta là ông tiên đây, nghĩa là em mong ước gì ta cũng có thể giúp em thực hiện…
Em vui mừng, nghĩ rằng ông tiên sẽ cho em một cây bút như của Mã Lương, giúp em thành thiên tài trong việc học. Nhưng ông lão nói:
- Ta sẽ không ban cho con một cây bút thần như của Mã Lương. Vì điều đó sẽ khiến con phụ thuộc vào cây bút thần và trở nên lười biếng. Con có biết không, trong cuộc sống, chúng ta chỉ có thể đạt được thành công khi tự mình nỗ lực.
Nghe lời ông tiên, em cảm thấy đó là lời khuyên đúng đắn. Em cảm ơn ông và hứa sẽ tự cố gắng học tập. Ông tiên mỉm cười và nói: “Nếu con cố gắng học tập và đạt được kết quả tốt, ông sẽ tặng con một món quà đặc biệt”. Sau khi nói xong, ông tiên rút tay và bay đi mất.
Bỗng nhiên, em tỉnh giấc. Thì ra đó chỉ là một giấc mơ. Em quyết định sẽ cố gắng học tập để có thể nhận được món quà từ ông.
Tả hình ảnh ông tiên trong trí tưởng tượng của em - Mẫu 11
Trong những câu chuyện cổ tích thường thấy sự hiện diện của ông tiên. Riêng với tôi, trong truyện “Chồng người, vợ cá”, nhân vật ông tiên đã để lại ấn tượng sâu sắc.
Trong câu chuyện, có một chàng trai nghèo phải chăn trâu cho một ông chủ giàu có. Một hôm, anh mất trâu nhưng không dám trở về, và ông tiên đã xuất hiện để giúp anh. Mặc dù câu chuyện không mô tả chi tiết về ông tiên, nhưng theo trí tưởng tượng của tôi, ông có ngoại hình như một ông già, râu dài trắng buông, mái tóc màu tuyết, và khuôn mặt nhân từ. Ông giản dị, có giọng nói và cười dứt khoát nhưng êm dịu như dòng suối. Tay ông cầm cây phất trần, bước đi nhẹ nhàng nhưng trang nghiêm. Ông luôn hiện ra để giúp đỡ nhân vật trong câu chuyện.
Tôi rất thích nhân vật ông tiên và mong muốn có cơ hội gặp gỡ ông trong thực tế.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của tôi - Mẫu 12
Từ khi còn nhỏ, tôi đã được nghe mẹ kể rất nhiều câu chuyện cổ tích thú vị. Khi lớn lên, tôi vẫn thường tìm đọc lại những câu chuyện ấy vì chúng có sức hấp dẫn đặc biệt. Trong những câu chuyện này, nhân vật chính thường gặp khó khăn và ông tiên thường xuất hiện để giúp họ vượt qua những thử thách.
Trong tâm trí của tôi, hình ảnh ông tiên hiện lên với vẻ hiền từ, dáng vóc không quá cao lớn, và có vẻ hơi đầy đặn. Đặc biệt, cái bụng tròn trịa của ông tạo nên cảm giác thân thiện và gần gũi. Tuổi của ông không thể đoán được, có thể đã trăm, hoặc nghìn, thậm chí vạn tuổi, nhưng điều chắc chắn là ông đã rất già, với mái tóc bạc như tuyết, thường được buội lên bằng một cây trâm gỗ. Ông có đôi mắt sáng như sao, một nửa của bộ râu dài suôn đến ngực, và mỗi khi ông nói chuyện, ông thường vuốt nhẹ bộ râu đó, tạo nên cảm giác hiền từ và thân thiện. Trang phục của ông thường là sắc trắng, thỉnh thoảng kết hợp với các màu nhạt như xanh lơ, xám. Ông thường mang một cây gậy chống dài, được làm từ loại gỗ quý hiếm, và đôi khi có treo một bình rượu nhỏ ở đỉnh gậy. Mỗi bước đi của ông đều chậm rãi và ổn định.
Vật bất ly thân của ông tiên là một cây gậy chống dài, được làm từ loại gỗ quý hiếm và thường mang theo một bình rượu nhỏ. Mỗi bước đi của ông đều chậm rãi và ổn định. Trong thời gian rảnh rỗi, ông thường ở trên trời đàm đạo với các tiên bá, và đồng thời cũng không quên nhìn xuống nhân gian, để giúp đỡ những người gặp khó khăn. Mỗi khi ông xuất hiện, với giọng điệu hiền từ và tình thần chân thành, ông luôn mang lại sự an ủi và động viên cho những người gặp khó khăn.
Tôi rất yêu quý nhân vật ông tiên, dù biết rằng ông chỉ là một nhân vật hư cấu trong truyện cổ tích. Nhưng với tôi, ông tiên là biểu tượng của một thế giới công bằng, nơi mà người tốt sẽ nhận được sự bảo vệ và giúp đỡ, trong khi kẻ xấu sẽ bị trừng trị.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của tôi - Mẫu 13
Trong truyện cổ tích, hình ảnh ông tiên trong câu chuyện Tấm Cám đã gây cho tôi ấn tượng đặc biệt. Tôi mong một ngày nào đó có thể gặp ông tiên trong thực tế, để thỏa mãn niềm tin và hy vọng của mình.
Khi đó, trong giấc mơ, em bị lạc vào rừng sâu, trong bóng tối u tối mịt, không biết phải đi về đâu. Xung quanh đầy âm thanh đáng sợ, bỗng một con trăn lao tới và quấn lấy em. Em vật lộn để trốn nhưng không được. Khi em gào khóc kêu cứu, một ông cụ cao lớn với đầu tóc bạc phơ và râu trắng dài xuống ngực hiện ra và bảo em:
- Đừng sợ! Ta là bụt đến cứu em.
Ông bụt dùng cây gậy đánh vào đầu con trăn ba cái. Con trăn liền buông em ra và chạy trốn vào rừng. Ông Tiên xoa đầu em, mọi đau đớn tan biến. Ông bảo:
- Bây giờ ta không thể đưa em về nhà được! Có một cậu bé đang gặp nguy hiểm, ta phải đi cứu ngay. Em không thể ở lại một mình ở đây. Hãy đi cùng ta.
Em vui mừng, nhanh chóng nói:
- Em sẽ đi cùng ông ạ!
Ông dùng cây gậy gõ xuống đất một cái, ngay lập tức một chú ngựa bạch hiện ra, ông đặt em lên lưng chú ngựa - ngựa chạy vun vút, còn ông tự mình bay trong không trung - một phép mà chỉ có trong truyện tiên độc đáo.
Tôi và ông tiên đi đến đầm lầy, nơi một cậu bé gặp nguy. Cậu bé đi hái thuốc cho mẹ, nhưng lỡ chân bị sa vào bùn. Ông chỉ cần gậy gõ đất hai cái, đất nơi cậu bé đứng đứng lại tức khắc. Cậu bé bước ra khỏi bùn không còn dơ bẩn. Bàn tay ông nhẹ nhàng chạm vào, bùn đất biến mất. Em và cậu bé cưỡi chung trên lưng chú ngựa bạch - ông tiên bay phía trước, chú ngựa bạch phi phía sau. Ông tiên, dáng đi thanh thoát, chòm râu trắng bay theo gió, trang phục ông trắng muốt. Bay qua rừng, tới con đường lớn, ông tiên dừng lại nói với em và cậu bé:
- Ở đây không còn nguy hiểm nữa, các con có thể về nhà được rồi! Ông phải đi giúp đỡ người khác nữa!
Em và cậu bé tiễn biệt chú ngựa bạch, cảm ơn ông tiên, chớp mắt ông và chú ngựa biến mất. Em cảm thấy tiếc nuối, thì bỗng có bàn tay xoa nhẹ vai. Mở mắt ra, em thấy mẹ đang đánh thức em.
- Sắp tới giờ học rồi nhóc tỳ!
Em thật sự hạnh phúc với giấc mơ tuyệt vời đó, và em mong ước sẽ có thêm những giấc mơ đẹp như vậy.
Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em - Mẫu 14
Ký ức tuổi thơ của em là những đêm trăng sáng, nghe bà kể chuyện cổ tích. Trong những câu chuyện đó, nhân vật mà em ấn tượng nhất chính là ông tiên.
Trong trí tưởng tượng của em, ông tiên là một ông lão khoảng sáu mươi đến bảy mươi tuổi. Mỗi khi ông xuất hiện, toàn thân ông tỏa ra ánh sáng mê hoặc, huyền bí. Dáng vẻ ông thanh thoát, phong cách. Ông tiên mặc bộ quần áo cổ điển, màu trắng pha với ống tay rộng. Một tay ông cầm gậy trúc hoặc cây phất trần, hồ lô. Khuôn mặt ông hiền lành, phúc hậu. Đôi mắt sáng ngời, vòng trán rộng. Đặc biệt là bộ râu dài màu bạc trắng. Nụ cười của ông thật hiền hậu, làm cho mọi người cảm thấy an tâm.
Mỗi khi những nhân vật chính trong truyện cần sự giúp đỡ, ông tiên lại hiện thân. Lời nói của ông tràn đầy ấm áp và tình cảm. Sau khi nghe kể sự tình, ông dùng cây gậy trúc hoặc cây phất trần, hồ lô để thực hiện phép màu, giúp đỡ những người có tâm hồn lương thiện. Rồi ông biến mất, chỉ để lại những kỷ niệm tốt đẹp sau mỗi lần cứu giúp.
Chính nhờ sự hỗ trợ của ông mà những nhân vật lương thiện như cô Tấm trong truyện Tấm Cám, hay chàng trai trong Cây tre trăm đốt mới có thể có kết cục hạnh phúc. Dù ông tiên chỉ là một phần của những câu chuyện cổ tích, nhưng em vẫn ngưỡng mộ ông. Ông đã thực hiện nguyên tắc 'Ở hiền gặp lành', 'Ở ác gặp ác'. Em đã hứa với bản thân sẽ học hỏi ông tiên: cố gắng làm những điều tốt lành và giúp đỡ những người gặp khó khăn...
Với em, ông tiên là một nhân vật đáng yêu. Nhờ có ông, những câu chuyện trở nên thú vị hơn. Em cũng bắt đầu yêu thích những câu chuyện cổ tích của dân tộc mình nhiều hơn.