Top 39 bài văn Miêu tả con đường từ nhà tới trường SIÊU ĐỘC, giúp các em học sinh lớp 5 dễ dàng làm nổi bật vẻ đẹp, sự quen thuộc của con đường kết nối với thời gian bước ra trường.

Con đường từ nhà đến trường rất gần gũi, thân thuộc, tuy nhiên khi viết bài văn miêu tả thì nhiều học sinh thường không biết bắt đầu từ đâu. Hãy cùng tham khảo bài viết dưới đây của Mytour để rèn kỹ năng viết văn miêu tả cảnh vật một cách thành thạo, nhanh chóng hoàn thiện bài văn của mình:
Top 39 bài văn Miêu tả con đường từ nhà đến trường
- Dự đồ tư duy Tả con đường từ nhà đến trường
- Bản kế hoạch tả con đường từ nhà em tới trường (3 mẫu)
- Tả con đường từ nhà tới trường một cách ngắn gọn
- Miêu tả con đường từ nhà tới trường
- Miêu tả con đường tới trường một cách ngắn gọn
- Miêu tả con đường tới trường
- Miêu tả con đường tới trường
- Tả con đường từ nhà tới trường một cách ngắn gọn
- Viết về con đường từ nhà đến trường
- Miêu tả con đường từ nhà đến trường lớp 5
- Bản kế hoạch tả con đường từ nhà em đến trường hay nhất (31 mẫu)
Dự đồ tư duy Tả con đường từ nhà đến trường

Bản kế hoạch tả con đường từ nhà em đến trường
a) Phác thảo ban đầu: Mô tả về con đường từ nhà em đến trường.
Gợi ý:
- Em đã quen với con đường ấy chưa?
- Con đường có dài không? Có nhiều ngã rẽ không?
- Em đi đến trường bằng phương tiện gì? Phương tiện đó có giúp em thưởng thức cảnh đẹp trên đường không?
b) Phần chính: Miêu tả con đường từ nhà đến trường:
- Miêu tả thời tiết:
- Thời tiết hôm đó thế nào? (nắng hay mưa, mát mẻ hay nóng nực, lạnh lẽo hay ẩm ướt…)
- Bầu trời, mây, nắng như thế nào? (màu sắc, độ cao, ánh sáng…)
- Không khí khi em đi đến trường thế nào? (trong lành, thơm mùi cỏ xanh, thơm mùi đồ ăn sáng từ các quán cà phê…)
- Miêu tả phong cảnh trên con đường tới trường:
- Con đường em đi có những đặc điểm gì? (có nhà dân nhiều không, có cửa hàng công ty nào, có công viên hay hồ nước không…)
- Em đi trên vỉa hè hay dưới lòng đường? Em cảm nhận thế nào về con đường đó? (bằng phẳng, gồ ghề, lồi lõm, đông người hay vắng vẻ…)
- Cây cối, hoa cỏ trên đường tới trường là loại gì? Đã trồng từ lâu chưa? Chúng có lợi ích gì cho con đường không?
- Miêu tả hoạt động của con người trên con đường:
- Những người đi trên đường, trên vỉa hè có cảm xúc như thế nào? Dáng đi ra sao?
- Các quán bán đồ ăn sáng có đông đúc không? Không khí ở đó như thế nào?
- Khi đến trường, em vừa đi vừa làm gì? Em có gặp bạn bè ở đoạn đường gần trường không? Các em đã làm gì khi gặp nhau?
c) Kết luận:
- Cảm xúc, suy tư của em về vẻ đẹp của con đường đến trường
- Tình cảm của em dành cho con đường đến trường
Tả con đường từ nhà tới trường ngắn
Em đã đi qua nhiều con đường, từ những con đường xưa cũ, đến những con đường nổi tiếng hay đẹp của Hà Nội. Tuy nhiên, có một con đường mà em cảm thấy thân quen và quan trọng nhất, đó chính là con đường từ nhà đến trường.
Con đường tới trường của em là đường Mai Dịch, dù không dài nhưng mỗi ngày em phải dành khá nhiều thời gian để đi qua. Đường này thường xuyên tắc nghẽn vì đông đúc và nhiều đèn đỏ. Em luôn đi sát vào lề đường hoặc vỉa hè vì sợ va chạm với xe khác.
Nhiều người vì không thể đi được trên lòng đường nên phải đi trên vỉa hè, nhưng em không tán thành vì nó nguy hiểm và ảnh hưởng đến người đi bộ. Đường đi qua nhiều trường đại học, hàng quán, cây xanh trên vỉa hè thường cao lớn. Con đường ít nắng vì bị che khuất bởi các tòa nhà cao tầng. Khi mưa, đường dễ ngập vì hẹp và ít chỗ thoát nước.
Có thể nói, dù không đẹp, con đường này vẫn là nơi đầy kỷ niệm của em, từ những niềm vui đến những nỗi buồn.
Miêu tả con đường từ nhà đến trường
Mỗi sáng, em lại bước đi trên con đường quen thuộc từ nhà tới trường. Dù nhỏ bé, nhưng con đường này đã trở nên rất quen thuộc và gắn bó với em.
Con đường từ nhà đến trường ngắn, chỉ mất khoảng 15 phút đi bộ. Bầu trời trong xanh, không khí trong lành và dễ chịu. Ánh nắng vàng chiếu rọi, gió nhẹ nhàng thổi. Hàng cây dâu da bên đường tạo bóng mát, làm dịu đi cái nắng gay gắt. Con đường đến trường trở nên rực rỡ và đáng yêu hơn mỗi sáng.
Dưới lòng đường, xe cộ luôn ồn ào, ai cũng vội vã đi làm. Âm nhạc và tiếng cười phá vỡ sự yên bình của con đường. Con đường giờ đây trở nên sôi động và huyên náo hơn bao giờ hết.
Em luôn đi trên vỉa hè rộng và thoáng. Vỉa hè là nơi thân thiết với em, những viên gạch xanh đỏ thẳng hàng dưới chân em luôn đồng hành.
Con đường đến trường của em đi qua một bệnh viện. Mỗi khi đi qua, em nhìn vào sân bệnh viện. Ở đây có bệnh nhân, bác sĩ và người thân của họ. Người đưa bệnh nhân đến khám thường lo lắng, người đón bệnh nhân ra viện lộ vẻ hân hoan.
Em thường mải mê ngắm nhìn cảnh vật trên đường và quên mất đã đến trường. Mỗi ngày, em khám phá ra vẻ đẹp mới của con đường quen thuộc. Con đường đã trở thành một người bạn thân thiết của em.
Tả con đường đến trường ngắn gọn
Đường đến trường là con đường thân quen nhất, em đã đi trên đó suốt năm năm qua.
Từ nhà, em đạp xe qua đoạn đường xóm nhỏ mới ra đến đường chính. Ngõ khá hẹp, không đủ cho ô tô đi qua, chỉ thấy xe máy và xe đạp. Buổi sáng sớm, khi em đi học, ngõ vắng lặng, chỉ có tiếng chim hót và cây trong vườn rung lên xào xạc. Trên đường, em hít thở không khí trong lành, mát dịu, con đường còn ẩm ướt từ sương đêm.
Ra đến đường chính, không khí trở nên ồn ào hơn nhiều. Đường rộng lớn với nhiều xe cộ qua lại. Các quán bắt đầu mở cửa, bày bán hàng hóa. Quán bán đồ ăn sáng là nơi đông nhất với xôi, bánh bao, và bún phở. Mùi thơm của đồ ăn lan tỏa khắp nơi, thu hút khách hàng.
Đạp xe dưới bóng mát của cây xanh, em thích thú quan sát sinh hoạt hàng ngày trên đường đi. Khi vòng qua một khúc quanh, em thấy cổng trường sơn xanh mở rộng ra. Đây là trường của em!
Tả con đường tới trường
Với mỗi học sinh, con đường từ nhà đến trường là một phần của kí ức tuổi học trò, là con đường quen thuộc và thân thuộc nhất.
Sau nhiều năm đi học trên một con đường duy nhất đến trường, từ khi lên lớp 1 được mẹ đưa đi đến khi tự đi xe đạp, em nhận thấy sự thay đổi của con đường theo thời gian. Con đường ngày càng đẹp, rộng và đông xe hơn. Ngày xưa chỉ là đất, giờ đây đã trải nhựa mịn, đường rộng 3 mét, xe cộ qua lại thoải mái, hai bên nhà san sát.
Vỉa hè rộng khoảng 1 mét, được trải gạch sạch sẽ, có cây bóng mát như bằng lăng, nhãn, xoài. Buổi sáng, người ta thường tập thể dục trên vỉa hè, trưa lại có lao công quét dọn đường phố. Đường đi qua nhiều khu vực văn phòng, hành chính, nên luôn đông đúc vào giờ làm việc.
Em yêu con đường đến trường của mình. Mỗi ngày đi lại, em luôn ngắm nhìn mọi thứ xung quanh con đường. Con đường không bao giờ cũ, luôn mới mẻ.
Tả con đường đến trường
Mỗi ngày, em tự mình đạp xe đến trường. Nhờ điều đó, em có thể vừa đi vừa ngắm cảnh trên con đường thân thuộc này.
Nhà em ở cuối ngõ, đi qua những ngôi nhà đã có từ lâu, mỗi nhà trước cổng đều có cây to che bóng, làm mát đường. Bầu không khí sáng sớm trong lành, hương cỏ lá thơm ngọt. Gặp cô chú đi làm sớm và bạn cùng học trên đường.
Ra đầu ngõ, chúng em hòa vào dòng người trên phố đông đúc, với những quán ăn sáng đông khách và tiếng xe lấn át tiếng chim hót. Đi qua ngã tư, thấy bảng 'Trường tiểu học Quang Trung', là đã đến trường.
Đường đến trường em quen thuộc suốt năm năm, nhưng mỗi ngày vẫn thấy hào hứng và thích thú với nó.
Tả con đường từ nhà đến trường ngắn gọn
Mỗi ngày em đi trên con đường thân quen ấy, nơi ghi lại bao kỷ niệm đẹp của tuổi thơ: đó là con đường từ nhà đến trường.
Trường của em đặt gần nhà nên em không cần phải qua đường. Mỗi sáng, em tự bước đi bộ đến trường vì đoạn đường cũng không xa, chỉ khoảng 1km. Khi em bước ra khỏi nhà, hai hàng cây xanh ven đường chào đón, tạo bóng mát dọc theo con đường mà em vẫn đi. Những ngôi nhà san sát nhau, cách đường khoảng 1m, để lộ phần vỉa hè cho em đi bộ đến trường.
Con đường tới trường không quá rộng nhưng cũng không quá đông đúc. Không bao giờ gặp tình trạng tắc đường giống ở thành phố lớn. Đường đã được trải nhựa mới, mịn màng hơn, nhẵn bóng hơn và không còn ổ gà nữa. Giữa đường có vạch vôi màu trắng để phân chia làn đường.
Mỗi sáng trên đường đi học, em gặp biết bao cảnh thú vị. Nhưng em nhớ nhất là bác bán hàng xôi xéo ngồi bên đường. Sáng nào bác cũng ngồi đó, dù trời mưa hay nắng. Nhờ có hàng xôi của bác, em luôn no bụng mỗi sáng.
Em yêu trường của mình, yêu mảnh đất nơi em sinh ra và yêu con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
Miêu tả con đường từ nhà đến trường
'Con đường đến trường' - cái tên quen thuộc. Nhưng có bao giờ chúng ta thực sự chú ý đến nó chưa? Hãy thử nhìn kỹ một lần nữa. Bạn sẽ phát hiện ra rằng, nó thật sự đầy điều thú vị.
Con đường đi học của tôi dẫn qua những khu phố, cánh đồng, uốn lượn dài. Mùa hè, bóng cây mát rợp, mùa đông, hoa sữa ngát hương. Những bông hoa sữa nhỏ trên cành, như giọt sữa rơi. Mùa thu, con đường rực rỡ màu vàng của hoa điệp, gắn bó suốt năm tháng học hành.
Nhớ lại những ngày trước, con đường chưa có bề mặt nhựa, mỗi hôm mưa, chúng tôi phải lội qua những vũng nước đỏ gạch. Dù cẩn thận, áo cũng vương vài nốt bẩn. Nhưng giờ đây, con đường được trải nhựa, sạch sẽ. Mùa gặt, mùi rơm khiến tôi thấy gần gũi với quê nhà hơn bao giờ hết.
Con đường đã thay đổi nhiều. Những đoạn được trải nhựa, qua làng là bê tông. Đi đến trường, chúng tôi không bị bẩn. Mùa gặt, mùi rơm khiến tôi thấy gần gũi với quê hương.
Đi trên con đường trong mùa lúa trổ, hương lúa thoang thoảng từ cánh đồng. Lần đó, thằng Hưng nói với tôi:
- Bớt lớn lên một chút, vui đùa học hành thoải mái, không lo toan điều gì, thật là tuyệt vời.
Lúc trước tôi cười nhạo ý kiến của Hưng, nhưng giờ nghĩ lại, thấy ý kiến đó cũng có cái hay.
Những kỷ niệm thơ ấu trôi dạt trên con đường đến trường quen thuộc. Điều đó đã trở nên thân thiết với tôi, từng góc nhỏ, từng cây cột mốc, thậm chí là những tấm bê tông. Bây giờ, tôi và con đường như hai người bạn. Nhưng tiếc rằng, con đường không thể chia sẻ cùng tôi.
Miêu tả con đường đến trường lớp 5
Từ nhà đi học chỉ qua một con phố đông đúc. Từ lớp 3, bố mẹ cho phép em tự đi bộ. Điều này giúp em có thể thoải mái quan sát mọi thứ trên con đường tới trường.
Bước ra từ ngõ nhỏ của nhà, bạn sẽ nhận thấy ngay một con đường rộng lớn, chia thành hai làn, được phân chia bởi một dải đất. Dải đất ấy trồng cây hoa sữa cao lớn, dưới gốc là hoa loa kèn. Trong mùa hoa nở, loa kèn đỏ rực, hoa sữa trắng tinh tế, tạo nên một cảnh đẹp đặc biệt cho con phố. Hai bên đường và vỉa hè được lát gạch màu đỏ sậm. Phần vỉa hè dành cho các cửa hàng và xe máy, nhưng vẫn để lại không gian cho trẻ em đi bộ đến trường. Dọc vỉa hè, mỗi khoảng cách 3m có một cây cao lớn, tạo bóng mát cho con đường. Khi đến giao lộ, bạn rẽ vào con ngõ bên phải, tạm biệt con đường đông đúc để vào con đường nhỏ hơn dẫn vào trường. Ở đây, bạn gặp nhiều bạn học sinh mặc đồng phục, tạo nên bầu không khí vui vẻ và hào hứng.
Cho dù là con đường nhỏ hay con phố lớn, chúng đều là một phần của hành trình đến trường của bạn. Bạn sẽ luôn ghi nhớ những hình ảnh và âm thanh đó trong kí ức của mình.
Mô tả con đường từ nhà đến trường tốt nhất
Mô tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 1
Một trong những nơi gắn bó mạnh mẽ với tuổi thơ của tôi là con đường Trần Nguyên Hãn, nơi đưa tôi và bạn bè đến trường. Đây cũng là nơi lưu giữ nhiều kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ, những kỷ niệm mà dù tôi có lớn lên đi chăng nữa, cũng không bao giờ quên.
Con đường Trần Nguyên Hãn không phải là một con đường đẹp lộng lẫy, huy hoàng mà nó mang trong mình vẻ đơn giản, mộc mạc, gắn liền với cuộc sống bình dị của cư dân phố nhỏ này. Con đường từ nhà đến trường không uốn lượn, quanh co như những con đường khác. Mặt đường được trải nhựa mịn màng. Mỗi ngày, em đi học trên con đường quen thuộc này. Từng gốc cây, từng số nhà, từng ngõ ngách đã in sâu trong trí não tôi từ khi nào không hay.
Mỗi buổi sáng, con đường đưa em tới trường trở nên nhộn nhịp. Tiếng còi xe vang lên, mọi người vội vàng để kịp giờ đi làm, đi học. Các hàng quán hoạt động sôi động, đông đúc khách hàng từ học sinh, công nhân đến người già. Trên vỉa hè, những tốp học sinh đi bộ cùng nhau, tạo ra không khí sôi động. Mỗi sáng đi trên con đường này, em cảm nhận được hương thơm của cây cỏ và làn gió mát lành thổi qua, mang lại sự khoan khoái cho tâm hồn.
Vào buổi trưa, con đường trở nên yên bình hơn, như chìm vào giấc ngủ. Những chiếc lá nhẹ nhàng đu đưa trong gió làm mát dịu cho con đường. Chiều tối, con đường lại trở nên sôi động hơn khi mọi người từ trường và công việc về. Đây là con đường em đã quen thuộc từ khi còn nhỏ. Nhưng không chỉ riêng em, con đường còn là bạn của những người lao động. Mỗi đêm, dù mùa hè hay mùa đông, tiếng chổi quét vệ đường vẫn vang lên. Nhờ những bàn tay lao động đó, con đường luôn được giữ gìn sạch sẽ.
Kí ức tuổi thơ của tôi đã trôi qua êm đềm trên con đường thân thương này. Con đường tới trường cũng là nơi mà mỗi bước chân là một bước tới tri thức. Dù sau này có bước trên những con đường lớn khác nhau, ký ức về con đường Trần Nguyên Hãn vẫn mãi khắc sâu trong tâm trí và trái tim của tôi.
Mô tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 2
Sau ba tháng hè thảnh thơi, vui chơi, em quay trở lại trường học với tâm trạng rất hứng khởi. Có lẽ vì tâm trạng ấy, khi đi dọc trên con đường làng quen thuộc mà em đã đi nhiều lần, hôm nay em lại cảm nhận được sự khác biệt trong vẻ đẹp của nó.
Con đường nhỏ mới được làm lại, bề mặt nhựa phẳng mịn như lụa. Nó ôm trọn thôn làng như một dải lụa mềm mại vắt qua làng quê. Hai bên đường, những hàng liễu rụng lá nhẹ nhàng đung đưa trong làn gió sớm, tiếng lá rì rào kết hợp với tiếng chim họa mi líu lo tạo nên bản nhạc mừng rộn rã chào đón ngày mới. Dưới gốc cây, những bãi cỏ xanh mướt vẫn còn đọng sương sớm lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời như những viên pha lê. Nắng đã cao, con đường trở nên sôi động với sự đi lại của mọi người. Những nhóm học sinh vui vẻ bước vào trường với quần áo mới, cặp sách mới. Các bạn trẻ cấp ba dạo chậm trong chiếc áo dài trắng, đạp xe đến trường. Mấy ông nông dân ra đồng, mặc quần ống ngắn hoặc quần ống dài. Các bà mẹ mang gánh rau củ hoa quả đi chợ sớm.
Tiếng nói vang vọng, tiếng cười vang lên hòa cùng tiếng còi xe máy xin đường của công nhân đi làm, tiếng phanh xe đạp,... tất cả tạo nên một không khí vui vẻ, nhộn nhịp cho con đường quen thuộc của làng quê. Con đường từ nhà đến trường như một người bạn đồng hành luôn bên cạnh, đẩy đưa bước chân em, ủng hộ cho những ước mơ bay cao của em. Em sẽ mãi yêu quý con đường này.
Mô tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 3
Trong quê hương của em, có nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn liền với em nhất vẫn là con đường quen thuộc, nơi mà mỗi buổi sáng em lại bước chân đến trường.
Rời khỏi căn nhà nhỏ của em là gặp ngay con đường làng quen thuộc. Con đường này đi qua làng được lát bằng gạch phẳng mịn, đã trở thành thói quen bước chân của em mỗi khi đi tới trường. Bên lề con đường ở đầu làng, có một cây gạo già, mạnh mẽ đứng bên lề đường. Mỗi khi xuân về, cây gạo lại nở hoa đỏ rực trời. Mỗi ngày em từ trường về nhà, cây gạo già như cây cờ chỉ đường cho em.
Buổi sáng, khi bình minh len lỏi qua rặng tre, con đường làng trở nên sáng sủa và sôi động hơn với những bước chân vội vàng. Hình như tất cả học sinh trong xóm đều đổ ra đường. Chúng em tạo thành từng nhóm nhỏ, tiếng cười vang vọng làm cho con đường càng trở nên náo nhiệt.
Hai bên đường, những hàng cây xanh mướt san sát nhau, tạo bóng mát cho con đường. Những ngôi nhà với mái ngói đỏ nổi bật sau những hàng cây xanh. Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được lát đá, chạy qua cánh đồng lúa quê em. Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được hít thở mùi hương của lúa và làn gió mát từ cánh đồng.
Ở cuối con đường, em thấy ngôi trường với mái ngói đỏ nổi bật sau tán lá xanh của cây xà cừ. Tiếng trống đã vang lên. Em vội vã bước nhanh để kịp giờ học, trong lòng rất hạnh phúc.
Từ lâu, con đường đã trở nên thân thiết với em. Em yêu quý con đường này và coi nó như người bạn đồng hành. Dù sau này lớn lên và đi xa, em vẫn nhớ về hình ảnh của con đường quen thuộc đã gắn bó suốt quãng đời học sinh của em.
Tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 4
Quê hương em thật đẹp, từ dòng sông hiền hòa đến cánh đồng mênh mông, nhưng thứ gắn bó nhất với em chính là con đường quen thuộc từ nhà đến trường.
Con đường tới trường là một con đường nhỏ được lát đá, hai bên là hàng cây xanh mát. Buổi sáng, con đường sôi động hẳn lên, dường như tất cả bọn trẻ trong xóm đều có mặt trên đường. Chúng tụ tập thành từng nhóm nhỏ, tung tăng đến trường. Tiếng cười vui vẻ kết hợp với tiếng nói nhỏ làm cho con đường thêm phần náo nhiệt, hân hoan.
Buổi trưa, con đường trở nên yên bình hơn. Hai hàng cây quạt cho con đường cảm giác yên tĩnh hơn. Trên cành cây, những chú chim sâu đang vội vã làm việc để bắt những con sâu gây hại cây trồng, làm cho hàng cây thêm phần phồn thực. Những tia nắng rải rác trên mặt đường như những viên bạc lấp lánh. Những mái nhà dưới bóng cây nhìn thật êm đềm. Tiếng ru từ nhà nào đó làm cho không khí trở nên dịu dàng hơn. Những đoạn đường bằng phẳng hoặc mấp mô, gập ghềnh em đều biết rõ như lòng bàn tay. Mỗi ngày, bàn chân bé nhỏ của em đều đặt lên con đường quen thuộc ấy. Vì thế, con đường đã trở thành một người bạn đồng hành thân thiết với em.
Con đường tới trường đã in sâu vào tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường để lại trong em bao kỷ niệm đẹp đẽ của thời học sinh. Dù lớn lên, em vẫn không thể quên được hình ảnh của con đường thân yêu ấy.
Tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 5
Hàng ngày, em luôn bước trên con đường quen thuộc ấy để đến trường. Thậm chí, nếu em nhắm mắt lại, em vẫn có thể hình dung được từng chi tiết rõ ràng của nó.
Đó là một con đường làng đơn giản được lát đá đỏ, giống như bao con đường khác trong làng. Mặc dù không rộng rãi và gồ ghề, nhưng con đường này vẫn đủ lớn để chúng em đi từng bước như những chú chim sẻ mỗi ngày. Ngay từ lúc ra khỏi ngõ, em đã gặp một cây bàng già cao vút, che nắng và đón chim hót từng mùa. Hai bên đường, hàng cây khuynh diệp màu xanh mướt chạy dài và thẳng tắp.
Phía sau hàng cây, có những hàng rào của các ngôi nhà ven đường, từ hàng rào dâm bụt cắt xén gọn gàng đến hàng rào tre hoặc tường gai kiên cố. Mặc dù vậy, vẫn có thể nhìn thấy những ngôi nhà đẹp mắt giữa màu xanh của vườn cây. Khi mặt trời mới lên, những cây cau, dừa trong vườn đã bắt đầu tỏa sáng hồng nhiệm.
Ngày càng đông người đi trên đường. Trẻ em đến trường, người lớn ra đồng, người buôn bán về huyện hoặc lên tỉnh. Xe đạp, xe gắn máy, máy cày chen chúc lẫn nhau. Tiếng cười, tiếng nói, tiếng xe máy và tiếng xe đạp kết hợp tạo nên bản nhạc đồng diễn vui tươi. Gần nhà, con đường rẽ phải và chúng em thấy ngôi trường quen thuộc với cây phượng già che phủ cổng ra sáng hiện ra.
Trong những năm sắp tới, có thể em sẽ tiếp tục đi qua con đường này, lên huyện, lên tỉnh để tiếp tục hành trình học hành. Nhưng cho dù bước chân ra khỏi địa phương này, không gian mới có nhiều nét đẹp, thú vị nhưng không bao giờ làm cho em quên được con đường tuổi thơ đơn sơ này.
Tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 6
Tuổi thơ của em đã dày vò cùng với hình ảnh của ngôi nhà, mái trường, dòng sông, đường phố... và con đường mỗi ngày em đi học đã trở thành một phần không thể thiếu, gắn bó sâu đậm trong tâm trí em.
Con đường đã được nâng cấp thành một con đại lộ lộng lẫy. Mặt đường được phủ bằng lớp nhựa mịn màng. Lòng đường rộng rãi, vỉa hè được lát gạch nung chắc chắn và đẹp mắt. Hàng cây sấu ven đường mọc xanh tốt, tạo nên khung cảnh thêm phần sinh động và đẹp mắt.
Buổi sáng, con đường tỏa sức sống và vẻ đẹp tráng lệ. Xe đạp, xe máy lưu thông ồn ào, tiếng còi, tiếng nổ động cơ, tiếng nói của học sinh trên đường... Tất cả tạo nên bức tranh sống động và náo nhiệt của con đường. Trên hàng cây sấu già, những chú chim nhảy múa, hót líu lo, tạo ra bản nhạc tự nhiên, rộn ràng vang vọng trên bầu trời xanh.
Bình minh trỗi dậy, ánh nắng mặt trời lan tỏa khắp không gian, phủ lên con đường quen thuộc một tầng ánh sáng ấm áp. Mặc dù con đường vắng vẻ hơn nhưng không thiếu sự tươi mới. Những ngôi nhà cao tầng hai bên lề đường hiện ra hùng vĩ, lộng lẫy. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa sẵn sàng đón tiếp khách. Phụ nữ đi chợ với những đôi vai gánh hàng hóa. Rau củ, hoa quả tươi ngon trên các quầy hàng. Con đường lúc này thật phong phú, tràn đầy sắc màu và niềm vui.
Bóng dáng mặt trời cao lên, con đường như dải lụa mềm mại long lanh dưới ánh nắng. Cây xanh bên lề đường đã uống cạn sương đêm, chúng vươn lên chào đón ánh nắng, giữ cho màu xanh không bao giờ phai nhạt. Thỉnh thoảng, những chiếc lá vàng rụng lả tả, rơi trên vai áo người qua đường như tiếc nuối. Hoa rơi xuống lề đường, đong đưa trong làn gió nhẹ. Hoa như muốn nói rằng: Con đường này thật đẹp! Buổi chiều, khi về nhà từ trường, em cảm thấy hạnh phúc vì con đường quen thuộc mỗi ngày lại trở nên lung linh hơn. Em nhớ từng nụ hoa, từng viên gạch hồng trên lề đường, nhớ từng cây sấu già thân thương. Đó là nơi chúng em đã trải qua những khoảnh khắc ấm áp.
Con đường không chỉ là bạn đồng hành của riêng em. Nó còn là bạn của những công nhân lao động. Mỗi đêm, trên con đường này, bất kể là mùa nào, tiếng chổi tre vẫn sột soạt dọc theo lề đường. Các công nhân đang quét dọn để giữ cho con đường luôn sạch sẽ. Nhờ bàn tay lao động chăm chỉ ấy mà con đường luôn sáng bóng.
Em rất yêu quý con đường phố quen thuộc. Con đường không chỉ đẹp mà còn là nơi đã chứng kiến những kỷ niệm của em trong những ngày cắp sách đến trường. Em muốn bày tỏ lòng biết ơn đến các công nhân vệ sinh đã dành thời gian quét dọn con đường, giữ cho nó luôn sạch sẽ và đẹp đẽ.
Tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 7
“Con đường đến trường” - tên nghe quen thuộc nhưng lại mang một vẻ đặc biệt. Chúng ta hàng ngày đi qua nó mà ít khi để ý. Hãy dừng lại một chút, bạn sẽ thấy nó đẹp và đáng để khám phá.
Con đường học của tôi dài, uốn lượn qua những con phố và cánh đồng. Mùa hè, bóng cây che mát, còn mùa đông, hoa sữa tỏa hương ngát. Những bông hoa sữa nhỏ như giọt sữa vương trên cành, trên lá.
Cuối mùa thu, con đường rực rỡ với màu vàng của hoa điệp. Những bông hoa này gắn liền với kỷ niệm học trò của tôi. Nhớ những ngày đầu khi con đường chưa được lát nhựa, chúng tôi phải lội qua những vũng nước đỏ rực của đá sỏi. Dù cẩn thận nhưng áo đỏ của chúng tôi vẫn bị vương vài vệt bẩn. Nhưng bây giờ, mọi thứ đã khác. Con đường được nâng cấp, không còn bẩn thỉu như trước. Mỗi lần đi trên đó, tôi cảm nhận được sự gần gũi của quê hương.
Trên con đường vào mùa lúa chín, chúng tôi nhảy múa, hít thở hương lúa thơm thoang thoảng từ cánh đồng. Tôi nhớ lần thằng Hưng nói:
- Ước gì chúng ta mãi mãi là trẻ con, không cần lo nghĩ về điều gì, chỉ cần vui chơi và đi học.
Hồi đó tôi thấy ý nghĩa của thằng Hưng cười bằng, nhưng bây giờ nghĩ lại thì thấy cũng đúng đấy.
Kỷ niệm tuổi thơ tôi trôi dạt trên con đường đến trường quen thuộc. Đi mãi thành quen, giờ đây tôi nhớ từng chỗ nhấp nhô, từng cây cột mốc thậm chí còn nhớ từng miếng bê tông ghép lại với nhau. Dường như bây giờ tôi và con đường đã trở thành bạn thân. Chỉ tiếc rằng đường chỉ im lặng, không bao giờ chia sẻ với tôi.
Tả con đường từ nhà em đến trường - Mẫu 8
Mỗi ngày tôi đi học trên con đường quen thuộc này. Từng chi tiết nhỏ nhất đã ấn sâu vào trong tâm trí tôi. Con đường của tôi không lớn và không đẹp, nhưng nó lại có một sức hút riêng trong những ngày đầu đông này.
Hà Nội vào những ngày đầu đông không rét buốt nhưng cũng đủ lạnh khiến mọi người phải khoác áo len. Nhưng phố của tôi thì không như vậy. Dù thời tiết có thế nào, những ngôi nhà trên con đường vẫn giữ nguyên một vẻ đẹp nhất quán. Con đường từ xa nhìn như một dải lụa mềm mại uốn lượn dọc theo phố. Những ngôi nhà hai bên đường mỗi cái lại có nét đẹp riêng, tạo nên một khung cảnh vô cùng sinh động.
Do đất hẹp và dân đông, phố tôi không có cây lớn vì chúng dễ bị đổ gãy khi mưa bão. Mỗi năm, cây trở nên lớn lên nhưng vẫn nhỏ bé, xinh xắn. Trên trời có một khoảng rộng lớn giống như một tấm ô đầy màu sắc. Trong những ngày mưa gió, bầu trời trên phố tôi đen kịt mây, sấm chớp vang vọng, sét vụt ngang trời. Khi ấy, những vũng bùn xuất hiện nhưng tôi không muốn bước lên bùn.
Phố tôi luôn đông đúc với xe cộ. Sáng sớm, tiếng xe cộ, tiếng tàu hỏa vọng lại từ đầu phố bắt đầu một ngày mới. Tiếng cười, tiếng gọi nhau của học sinh trường Văn Chương vang lên. Mỗi sáng, tiếng ồn ập đến khiến tôi phải dậy sớm dù đã đóng kín cửa sổ. Sau khi học sinh vào lớp, tôi cố gắng nằm lại nhưng lại bị tiếng chạy của học sinh muộn làm phiền.
Ban đầu, tôi cảm thấy khó chịu với phố này. Nhưng dần dần, tôi trở nên quen thuộc và thoải mái hơn. Vỉa hè bị chật vì người dân lấn chiếm. Mặt đường nhựa sứt, lồi lõm, khiến người ta dễ ngã. Mỗi lần đi qua những chỗ này, tôi phải cẩn thận để tránh ngã.
Mặt đường có nhiều màu sắc khác nhau, trông giống như một chiếc áo vá. Phố tôi đầy ổ gà. Nhà cửa và hàng quán đa dạng. Mỗi sáng, mùi thơm của phở, trứng vịt lộn, bún riêu... lan tỏa khắp phố.
Các cửa hàng và ngôi nhà cổ mang lại vẻ đẹp đặc biệt cho phố tôi. Dù cổ kính nhưng không gian vẫn rất sôi động với tiếng cười vang vọng.
Phố tôi giữ một di sản lịch sử, đó là đài tưởng niệm Khâm Thiên, xây dựng sau vụ Mỹ ném bom B52. Đài được tạo ra để tưởng nhớ những nạn nhân trong cuộc tấn công đó, biểu tượng cho nỗi đau và sự căm hận.
Con đường đã là bạn thân thiết của tôi, luôn chia sẻ mọi cảm xúc. Khi buồn, tôi quăng đá lên đường, nó chỉ lặng lẽ bên cạnh an ủi. Khi vui, nó cũng hân hoan chúc mừng tôi.
Con đường đã gắn bó với tôi từ khi còn nhỏ. Dù sắp phải rời xa, tôi vẫn nhớ mãi về nó.
Dù đi đến nhiều nơi, qua nhiều con đường khác nhau, nhưng trong lòng tôi, con đường từ nhà đến trường sẽ mãi không thể phai nhạt.
Con đường từ nhà đến trường sẽ mãi mãi ghi sâu trong trái tim tôi, dù sau này tôi đi đến bất cứ đâu.
Mỗi sáng thức dậy, khi ánh bình minh rọi sáng thành phố, tôi bước trên con đường đến trường với niềm vui tràn đầy. Nhà tôi ở gần đường lớn, chỉ cách trường khoảng năm trăm mét. Con đường xi măng lấp lánh dưới ánh sáng mặt trời, không bao giờ trống trải.
Mỗi sáng, dù đi học sớm, con đường vẫn đầy âm thanh và sôi động. Những căn nhà cao tầng bên đường luôn tươi mới dưới ánh nắng và gió. Trên hè phố, người dân và học sinh đi lại, tạo nên bức tranh tươi vui của cuộc sống.
Con đường có nhiều quán ăn sáng đa dạng và phong phú. Tôi thường ghé vào những quán này mua đồ sáng, luôn cảm thấy đồ ăn ở đây ngon nhất. Cách trường khoảng năm mươi mét, hai bên đường bao phủ bởi hàng cây xanh mát mẻ, dẫn đến ngôi trường thân yêu.
Khi bước vào con đường này, dù mùa hè, không khí nóng bức cũng trở nên dễ chịu hơn. Tiếng chim hót và gió mát làm cho mỗi người trở nên hạnh phúc hơn. Đối với tôi, con đường này là biểu tượng của niềm vui và ước mơ.
Con đường từ nhà đến trường là niềm tự hào của tôi, là nơi gắn kết tình bạn và ước mơ. Đây là hành trình không bao giờ quên trong cuộc đời tôi.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết:
“Quê hương là con đường đến trường học
Con trở về, bướm vàng vẫy vùng…”
Đối với tôi cũng vậy! Con đường đến trường là một phần gắn bó, thân thiết với tôi như một người bạn. Nó là biểu tượng sống động của quê hương đang chảy trong tâm hồn tôi.
Con đường này thuộc phố Nguyễn Du. Mặc dù hẹp nhưng thật đẹp. Hai bên đường có hàng cây me xanh mát. Buổi sáng, những cành me rủ lá xanh xuống đường. Con đường nhựa mịn màng, màu đen, ở giữa có vạch sơn trắng chia làn đường cho xe chạy hai chiều. Xe máy, xe đạp chen lấn trên đường. Tiếng còi kêu liên tục. Những người bán hàng rong kêu bán những quảng gánh đầy rau củ. Chúng tôi vui vẻ mang sách đi học. Mọi người đều vội vàng trên con đường phố.
Trên cây sấu ven đường, những chú chim nhảy nhót, vui vẻ. Tiếng chim reo vang lên, lấp lánh trên bầu trời xanh biếc. Mặt trời cao nguyên, đường trống vắng hơn. Những căn nhà cao tầng nhìn ra đường với vẻ đẹp lộng lẫy, tráng lệ. Các cửa hàng, cửa hiệu mở cửa đón khách. Ánh nắng chiếu xuống mặt đường. Con đường rực sáng, mượt mà như dải lụa. Một làn gió nhẹ thổi qua, những lá me rụng lả tả, rơi trên vai áo người đi qua như là điệu nhảy cuối cùng.
Hoa sữa lan tỏa hương thơm dọc bên vỉa hè. Hoa đậu tím nhấp nhô, hòa mình vào lề đường như muốn thổn thức: con đường này thật đẹp! Những chiều hoặc đêm hè ngồi ở đây thật sự thú vị. Tôi nhớ từng bông hoa, từng viên gạch trên lề đường, từng gốc me già thân quen. Con đường này không chỉ là bạn của tôi mà còn là bạn thân của những người lao công.
Mỗi đêm, trên con đường này, bất kể mùa hè hay mùa đông lạnh giá, tiếng chổi tre vẫn vang lên dưới hàng me. Mọi nhà đều đã đi vào giấc ngủ sâu, nhưng tiếng chổi tre vẫn vang vọng trên đường. Lúc ấy, con đường trở nên yên bình và đẹp đẽ! Con đường quen thuộc với tôi. Từ lâu, đường và tôi như đôi bạn thân. Đường đã dẫn tôi bước đi, giúp tôi thực hiện ước mơ của mình.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 11
Quê tôi nằm trong vùng đồng bằng ven biển miền Trung, nơi mặt trời nhiều, mưa nhiều, lụt lội liên miên. Dù vậy, những người dân ở đây vẫn yêu quý mảnh đất nghèo này, vẫn gắn bó với nó đến tận cùng. Bởi đó là quê hương, là nơi chôn nhau cắt rốn. Nhưng 'Quê hương là cái gì nhỉ mẹ?'. Có phải 'Quê hương là chùm khế ngọt... Quê hương là con đường đến trường' như nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết không?
Với những đứa trẻ như chúng tôi, mỗi ngày đến trường mang theo niềm vui và gắn bó hơn cả với con đường đi học. Dường như không có ngày nào bước chân nhỏ của chúng tôi không để lại dấu ấn trên con đường, trước và sau những buổi học. Đó là con đường đá đỏ rộng lớn, cao ráo và thẳng tắp. Được biết rằng bác Chủ tịch tỉnh sắp tới Trường Tiểu học của chúng tôi đã nói: 'Ngày mai con đường này sẽ được mở rộng và nâng cấp'. Người ta vừa phát hiện ra một mỏ đá quý gần quê tôi. Trong tương lai, đây sẽ là một trong những khu công nghiệp sầm uất của tỉnh, với cả các công ty nước ngoài đến đây đầu tư. Tin đó khiến tất cả chúng tôi đều mừng rỡ. Chúng tôi mơ ước về một ngày mai, làng quê của chúng tôi sẽ thay đổi như một khu phố ở thành phố.
Mỗi ngày, khi đến trường, chúng em đi trên con đường nhựa láng mịn, hít thở vào làn gió mát từ biển Đông thổi vào và nhìn những chiếc xe cơ giới vượt qua nhau trên đường... Trong lúc đi, tâm trí em rong ruổi. Trước mắt, là con đường đá đỏ thẳng và phẳng. Hai năm trước, con đường này đã được cải tạo. Họ đã nâng cao mặt đất, làm phẳng mặt đường. Hai bên đường, hàng cây bạch đàn, xà cừ, dương liễu và me, phượng. Đó là dự án 'Rừng cây xanh đến trường' được phát động bởi Liên Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh của trường. Dù hàng cây vẫn còn nhỏ, chưa tạo ra bóng mát nhưng sức sống của chúng đã bắt đầu hiện hữu. Màu xanh đậm của những tán lá hai bên đường đang lan tỏa ra khắp. Vài năm nữa, hàng cây này sẽ tạo ra bóng mát dày đặc. Lúc đó, khi chúng em đi học, không cần đội nón, vì có bóng cây che mát. Vẻ đẹp của con đường cũng là vẻ đẹp của quê hương. Có lẽ, chúng em cũng đã góp phần nhỏ của mình vào việc làm đẹp quê hương.
Sau khi tan trường, chúng em vội vã bước ra ngoài trong tiếng trống vang lên. Rồi khi trở về, chúng em đi trên con đường quen thuộc, dưới bóng mát của cây xanh.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 12
Mặc dù có nhiều con đường khác từ nhà đến trường, nhưng em thích nhất vẫn là đoạn đường Nguyễn Du.
Đoạn đường này ngắn và hẹp. Hai bên đường có hàng me tạo bóng mát. Buổi sáng đi học, cảm giác như các cành me đang tương tư nhau. Những lá me rơi xuống mặt đường nhựa. Một dải sơn vàng chia đôi lòng đường. Xe máy, xe đạp trên mặt đường trơn bóng. Khi gặp ổ gà, xe chậm lại, còi reo... Em và bạn bè thoải mái đi trên lề đường xi măng. Các tòa nhà cao tầng đẹp mắt. Có cả Bưu điện Thành phố, luôn đông đúc người ra vào.
Một lần, mẹ em đến đây nhận quà. Buổi sáng, con đường tấp nập vì mọi người đi làm, đi học. Mọi người đều vội vã. Em cũng đi nhanh đến trường. Buổi trưa, em bước chậm hơn. Hai hàng me che mát cho em và bạn bè. Buổi chiều, mẹ dắt em đi dạo. Lá me rơi như mưa, làm em thích thú. Đoạn đường này đã quen thuộc với em.
Em yêu quý con đường đến trường. Mỗi sáng, đường luôn sạch sẽ nhờ các cô chú làm vệ sinh. Em và bạn bè nhớ không xả rác để đường luôn đẹp.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 13
Năm ngoái, cộng đồng đã tự nguyện sửa lại con đường nối thôn Tân Long với các xã lân cận. Trường em gần đường, chỉ cách nhà khoảng một dặm. Mỗi sáng, em cùng bạn bè đến trường trên con đường như dải lụa hồng uốn quanh thôn xóm.
Đường đất đỏ, được san ủi kỹ, phẳng phiu và đủ rộng để hai ô tô đi qua. Hàng cây bạch đàn ven đường đã mọc cao, tạo bóng mát. Khi có gió thổi qua, lá cây reo rắt như cánh tay chào đón. Lúc đi học, đường luôn đông vui. Dân chợ cạnh đường bày hàng, tíu tít bên những gánh rau tươi, trái cây. Các cửa hàng mở cửa phục vụ mọi người.
Trên con đường, tiếng xe lam, xe ba gác làm náo động không gian yên bình của vùng quê. Các loại xe tấp nập chở hàng lên chợ huyện. Ra khỏi ngã tư, con đường chạy giữa cánh đồng lúa và rau xanh tốt. Gần Tết, không khí buổi sáng se se lạnh. Nắng sớm rực trên màu xanh của những cánh đồng rau, cà chua, xà lách… Bướm trắng bay trên những bông cải đang nở hoa vàng tươi. Gần hết cánh đồng, con đường nối với cây cầu gỗ bắc ngang dòng kinh trong mát, cung cấp nước ngọt quanh năm cho ruộng.
Từ đầu cầu bên kia, con đường đổ dốc xuống trường em. Trường nằm cách đường vài chục thước, giữa một vườn cây um tùm suốt ngày ríu rít tiếng chim… Băng qua cổng trường, con đường tiếp tục chạy dài qua hai xã rồi nối với quốc lộ.
Con đường đã trở nên quen thuộc với mọi người. Ngày hai lần đi về trên đó, chúng em đã ghi sâu hình ảnh của nó trong lòng.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 14
Mỗi ngày mới đến là niềm háo hức của em, háo hức gặp thầy cô, gặp bạn bè, gặp mái trường thân yêu và háo hức đi trên con đường quen thuộc...
Nhà gần trường, bố mua em một chiếc xe đạp để đi học. Trên chiếc xe đạp ấy, em đã đi qua nhiều dãy phố, nhìn thấy nhiều cảnh vật và người qua lại. Con đường rộng rãi, được rải nhựa láng mịn, đen bóng. Xe cộ qua lại nhiều khiến mặt đường càng láng bóng hơn. Đường uốn lượn theo bờ hồ vì đây là con phố Nguyễn Đình Thi ven hồ Tây lớn. Nhìn từ xa, con đường như dải lụa đen mềm mại bay trên mặt nước. Bên cạnh là dãy nhà cao tầng, hàng cây xanh. Những ngôi nhà san sát nhau, mỗi ngôi một màu sắc tạo nên khung cảnh rực rỡ như tranh vẽ. Hàng cây sữa như những vệ sĩ canh giữ đường phố và bờ hồ. Mặt hồ buổi sáng lăn tăn những đợt sóng nhẹ.
Ông mặt trời thức dậy sau đám mây trắng, chiếu tia nắng xuống con phố. Vườn hoa ven đường đông người, mấy cụ già tập dưỡng sinh, mấy anh thanh niên chạy bộ, một vài em bé cười nô nức trong xe đẩy của bà... Bánh xe em lăn lềnh đều. Ngọn đa cổ thụ của trường em đã xuất hiện. Em rẽ phải, vào con phố Thụy Khuê tấp nập xe cộ. Mọi người đi làm, đi học.
Nhiều năm qua, con đường vẫn chịu nắng mưa, đồng hành với cuộc sống của người dân ở đây. Và có lẽ, con đường cũng đồng hành với những ngày đi học của em.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 15
Nhà em gần trường, chỉ qua một đoạn của Điện Biên Phủ, Cao Thắng, Nguyễn Đình Chiểu là tới. Đoạn đường này quen thuộc với em. Nhưng thân thiết nhất là đoạn Cao Thắng.
Đường rộng, nhựa phẳng mịn, mắt thích mê. Xe đi qua đông đúc, nhưng không bao giờ kẹt xe, vì ở mỗi ngã tư có đèn báo hiệu hướng dẫn xe lưu thông. Đi học trên lề đường xi măng thoải mái. Dọc theo lề đường có hàng cây sao cao vút, tạo bóng mát trong những ngày nắng gắt. Khi gió thổi, lá cây kêu rì rào như tiếng hát ru.
Nhà cửa bên đường chủ yếu là cửa hàng, đôi khi có những ngôi nhà lớn. Cửa hàng đủ loại: cửa hàng may mặc, cửa hàng vật liệu xây dựng, nhà hàng, khách sạn. Còn có phòng khám, phòng nha khoa... Có cả chùa và rạp hát. Mỗi lần đi học, em thích ghé rạp hát, không phải để xem phim mà để ngắm các biển quảng cáo phim mới. Qua rạp, em còn thưởng thức âm nhạc từ loa phát thanh và mua đồ từ các hàng quanh đó.
Trên đoạn đường Cao Thắng, xe cộ qua lại nhộn nhịp, đặc biệt vào giờ đi làm, đi học vào buổi sáng hoặc giờ tan sở, tan trường vào buổi chiều. Các xe chen chúc nhau, tiếng còi inh ỏi. Học sinh dừng lại trước nhà bãi điện Bàn Cờ xem các bưu thiếp bày trong tủ kính.
Ngày qua ngày, con đường đến trường trở nên thân thuộc với em ở mọi góc nhỏ, từng ngôi nhà và những góc nhỏ dưới lòng đường. Đường đã gắn liền với trường Lương Định Của thân yêu. Em yêu trường và cũng yêu con đường đã đưa em đến nơi ấy.
Tả con đường từ nhà đến trường - Mẫu 16
Mỗi buổi sáng, khi bước ra khỏi nhà, em lại cảm thấy niềm vui tràn đầy trong lòng. Đi trên con đường quen thuộc cùng bạn bè là điều mà em luôn mong chờ.
Con đường dẫn đến trường của em dài khoảng ba ki-lô-mét, khá rộng rãi và được trải bằng gạch lát đẹp mắt. Vỉa hè hai bên được lát đá, nhìn rất mới mẻ. Mặt đường được làm bằng bê tông, phẳng lì và không có ổ gà. Trên vỉa hè, các bồn cây được xếp hàng, tạo nên một khung cảnh xanh mát với các loại cây như phượng vĩ, bằng lăng, hoa sữa... Xe cộ đi lại trên đường nhộn nhịp, nhưng đều tuân thủ theo làn đường quy định. Con đường luôn sạch sẽ vì được lao công quét dọn vào buổi tối hôm trước.
Mỗi buổi sáng, khi ánh nắng ấm dần, chúng em lại cùng nhau đạp xe đến trường. Không khí trong lành và dễ chịu khiến em cảm thấy thoải mái. Con đường thường khá vắng vào buổi sáng sớm, nhưng vào giờ cao điểm lại tấp nập và ồn ào. Học sinh, người đi làm, người đi chợ đều di chuyển trên con đường này, tạo nên một bức tranh sôi động.
Con đường này đã đọng lại trong em nhiều kỷ niệm đẹp. Em thực sự yêu quý nó với những năm tháng tuổi thơ đầy hồn nhiên.
....