Bài tập viết lớp 5: Tả người (Kiểm tra viết) đem lại những bài văn mẫu xuất sắc nhất, gợi ý sáng tạo nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới để hoàn thiện bài văn tả cô giáo hoặc thầy giáo, tả một người trong cộng đồng em sinh sống, tả một người mới gặp một lần nhưng để lại ấn tượng sâu sắc thật sự ấn tượng.
Nhờ đó, các em sẽ hiểu được cấu trúc một bài văn Mô tả con người, cũng như nâng cao vốn từ vựng và ý tưởng cho bài văn của mình, làm cho nó trở nên sống động hơn, để đạt điểm cao trong bài kiểm tra viết tuần 33. Xin mời các em theo dõi bài viết dưới đây của Mytour:
Đề bài: Chọn một trong các đề bài sau:
1. Miêu tả người thầy (hoặc cô giáo) đã từng dạy em và để lại trong em nhiều cảm xúc tốt lành.
2. Miêu tả một người trong cộng đồng em sống (chú công an phường, chú dân phòng, bác tổ trưởng dân phố, bà cụ bán hàng,...).
3. Miêu tả một người em mới gặp một lần nhưng để lại trong em những ấn tượng sâu sắc.
Đề 1: Tả cô giáo (hoặc thầy giáo) đã từng dạy em
Miêu tả thầy giáo
Thầy Hải là người thầy mà em luôn yêu quý và tôn trọng.
Thầy là giáo viên dạy môn tiếng Anh của lớp em. Thầy có ngoại hình rất ưa nhìn và gần gũi. Với chiều cao hơn 1m7 và cơ thể rắn rỏi của người thường chơi thể thao, em cảm thấy thầy chẳng kém gì các nam diễn viên trên truyền hình. Thầy Hải thường chọn kiểu tóc đầu đinh, thầy bảo cắt như vậy vừa mát mẻ lại vừa thoải mái. Đặc biệt, thầy luôn vui vẻ, tươi cười với đồng nghiệp và học sinh. Thầy Hải cũng là người rất tốt bụng và nhiệt tình. Thầy luôn sẵn sàng tham gia các hoạt động chung và giúp đỡ người khác. Chính vì thế, dù là các giáo viên khó tính nhất hay các bạn học sinh ương ngạnh cũng đều yêu quý thầy Hải.
Từ khi được học với thầy, những tiết tiếng Anh trở nên hấp dẫn lạ thường. Ngoài cách dạy truyền thống, thầy thường xuyên sử dụng máy chiếu để chúng em được xem các hình ảnh, video thú vị. Đồng thời, thầy còn tăng cường thời gian cho chúng em được luyện nói, trao đổi với nhau. Nhờ đó mà chúng em phát âm và nói tiếng Anh tốt hơn rất nhiều.
Em quý thầy Hải lắm. Thầy chính là người mà em cố gắng học tập và theo đuổi.
Miêu tả cô giáo
Mỗi người từng bước từng bước chinh phục con đường tri thức không chỉ bằng nỗ lực của bản thân mà còn nhờ vào sự hướng dẫn của những người thầy người cô. Cô Hạnh là một trong những người hướng dẫn đã giáo dục và chia sẻ với em rất nhiều.
Hàng ngày, việc nhìn thấy cô trên bục giảng đã in sâu hình ảnh của cô vào tâm trí em. Cô năm nay gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn phát ra nét trẻ trung và rạng ngời. Chúng em thường nghĩ cô trông như một thiếu nữ xinh đẹp. Ấn tượng đầu tiên khi gặp cô là sự duyên dáng, điềm tĩnh từ hành động, cử chỉ, và giọng điệu. Cô có dáng vẻ mảnh mai, hài hòa. Cô không quá cao, và khi đi giày, hình dáng của cô trở nên hài hòa và ấm áp. Da của cô trắng hồng, tràn đầy sức sống. Mỗi khi đến trường, trang phục cô thích nhất là chiếc áo dài. Đó là những chiếc áo dài cô tự may, không quá cầu kỳ nhưng vẫn thanh lịch, tao nhã, và tôn lên vẻ đẹp của cô. Cô đi rất chậm rãi, dịu dàng, không bao giờ vội vã. Vì vậy, hình ảnh của cô mặc áo dài và bước đi trên sân trường là một kỷ niệm khó quên với mỗi học sinh của cô. Khuôn mặt của cô hình trái xoan với hai gò má đầy đặn. Mặc dù phải đeo kính, nhưng cặp kính không thể che giấu được sự ấm áp, hiền từ trong đôi mắt của cô.
Khi dạy học cho học sinh, đôi mắt ấy tràn đầy nhiệt huyết, sự sâu sắc. Thỉnh thoảng, cô nhìn về phía em như muốn biết em hiểu bài không. Em cảm nhận được niềm đam mê muốn truyền đạt nhiều kiến thức cho học trò trong đôi mắt ấy. Cô thường cười, nụ cười tươi tắn và rạng rỡ, cùng với hàm răng đều tăm tắp. Nhưng mỗi khi cười, cô lại để lộ vẻ buồn trong nụ cười. Tóc của cô dài đến ngang lưng, đen nhánh, luôn được giữ thẳng và mượt mà. Cô thích mái tóc như thế vì đó là vẻ đẹp truyền thống của phụ nữ Việt Nam. Đôi bàn tay của cô gầy, lộ rõ những đường gân. Chúng còn có phần thô ráp vì cô không chỉ là một giáo viên mà còn là một người mẹ, người vợ, và người con. Bàn tay đó đã cầm bút viết trên bảng mấy chục năm, đã vỗ về mỗi khi chúng em buồn bã, yếu đuối, hoặc mệt mỏi. Giọng của cô lúc trầm lúc bổng theo nhịp điệu của bài giảng, đầy sức cuốn hút.
Cô dạy môn Ngữ Văn và là giáo viên chủ nhiệm, ngoài những bài giảng hữu ích, cô còn là một người bạn, một người mẹ, một người đi đầu trong việc truyền dạy cho chúng em những bài học về cuộc sống.
Đề 2: Miêu tả một người trong cộng đồng em sống
Miêu tả bác tổ trưởng dân phố
Cuộc sống yên bình quanh chúng ta được xây dựng nhờ vào sự đồng lòng của mọi người. Mỗi người đều đóng góp một phần vào cộng đồng hôm nay. Thành phố nơi em sống cũng như vậy. Đặc biệt, phải nhắc đến bác tổ trưởng dân phố - bác Thành.
Khu dân phố của em nằm ở vùng ngoại ô thành phố, nhỏ nhắn nhưng ấm áp và hạnh phúc. Bác Thành là người có công lao lớn nhất. Trong tâm trí của em, bác Thành khoảng năm mươi tuổi, một quân nhân từng được huấn luyện trong quân đội. Dáng người cao lớn, vai rộng và vững chãi. Mái tóc đen và làn da ngăm ngăm đen tạo nên vẻ khỏe mạnh cho bác. Gương mặt vuông vức, góc cạnh, chính trực. Tuy đã có dấu vết của thời gian nhưng trên khuôn mặt ấy vẫn hiện lên những nét rõ ràng. Đôi mắt sáng, tinh nghịch nhưng ánh nhìn lại tràn đầy ấm áp, niềm vui. Bác luôn mỉm cười, tạo cảm giác thân thiện và dễ chịu cho mọi người.
Hàng ngày, bác ăn mặc giản dị và lịch sự, phù hợp với chức vị tổ trưởng dân phố. Khi ở nhà, bác chỉ mặc quần áo đơn giản như một người ông hiền lành. Thỉnh thoảng em thấy bác Thành mặc bộ đồ vải màu nâu, cùng với các cụ ông tập thể dục ở công viên gần nhà.
Mặc dù là tổ trưởng tổ dân phố nhưng tính cách của bác là vui vẻ, gần gũi, rất hòa nhã và thân thiện với mọi người. Bác luôn quan tâm đến cuộc sống của mọi người. Mỗi tháng, bác đến từng gia đình để họp và thông báo tình hình của khu phố. Bác đặc biệt quan tâm và sẵn lòng giúp đỡ mọi người, đặc biệt là những người khó khăn. Bác đến thăm những gia đình có điều kiện hơn để khuyến khích họ cùng góp sức giúp đỡ những người khó khăn hơn. Giọng nói của bác ôn hòa và chân thành, khiến ai cũng cảm động và không từ chối. Nhờ có bác, nhiều gia đình sống hạnh phúc hơn, nhiều đứa trẻ có cơ hội học hành tốt hơn.
Bác quan tâm đến những điều nhỏ nhặt nhất xung quanh mình, từ những em bé đến những cụ già neo đơn, không có nơi nương tựa. Chỉ cần ở đâu có người cần, em sẽ thấy bóng dáng của bác ở nơi đó. Chân thành và đồng cảm, bác đưa đôi tay nhiều vết chai sần của mình nắm lấy đôi tay những mảnh đời đó, nâng đỡ và yêu thương họ. Nụ cười hiền hậu, ấm áp của bác đã mang lại niềm tin, ánh sáng hi vọng cho cuộc sống u ám của những cuộc đời kém may mắn. Nhìn thấy rác vứt bừa bãi trên đường, bác không bao giờ chần chừ mà ngay lập tức cúi xuống, nhặt và bỏ vào thùng rác, làm gương cho mọi người cùng chung tay bảo vệ môi trường.
Mỗi dịp Tết đến xuân về, bác cũng là người khởi xướng những chương trình giao lưu ý nghĩa cho mọi người, cả những người con xa quê. Ai cũng cảm động trước tấm lòng nhân ái của bác. Từng ngày trôi qua, khu dân phố đã ít nhiều thay đổi nhưng người dân vẫn tin tưởng tuyệt đối vào bác Thành, tin tưởng bác sẽ chăm sóc nơi này trở nên tốt đẹp hơn.
Với người dân ở địa phương, bác Thành không chỉ là bác tổ trưởng dân phố tận tâm, tốt bụng mà còn là hàng xóm hòa nhã, hiền lành. Em yêu quý và kính mến bác vô cùng. Không làm hụt lòng tin của bác vào thế hệ tương lai, em và các bạn tự hứa sẽ cùng bác xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn từng ngày.
Miêu tả chú công an
Mỗi người xung quanh chúng ta để lại ấn tượng khác nhau. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng nông thôn yên bình. Em yêu thích màu nâu của áo vải của các bác nông dân, màu trắng của áo học sinh và màu xanh của áo chú công an. Trong số đó có chú Tùng - chú công an xã mà em rất yêu mến.
Ở những vùng nông thôn nhỏ như chỗ chúng tôi, không có nhiều công an nhưng mọi người đều rất nhiệt tình và trách nhiệm. Chú Tùng, một trong những người công an ở xã, là một người rất trưởng thành và có trách nhiệm. Chú đã có một gia đình hạnh phúc với vợ thông minh và một cô con gái xinh xắn. Dù chú không cao lớn nhưng vẻ ngoài của chú rất mạnh mẽ và thẳng thắn. Khuôn mặt vuông vắn và một nụ cười hiền lành đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc trong lòng mọi người. Chú thường mặc đồ công an màu xanh lá cây, trông rất đẹp trai và chính trực. Chú luôn sẵn lòng giúp đỡ mọi người và luôn được mọi người yêu mến.
Mỗi ngày, chú đến ủy ban xã làm việc. Mặc dù công việc chính của chú là bảo vệ an ninh, nhưng chú cũng rất nhiệt tình trong việc giúp đỡ mọi người. Chú tỉ mỉ hướng dẫn bà con nông dân về các thủ tục hành chính. Mọi người rất yên tâm với sự hiện diện của chú, bởi vì họ biết rằng luôn có chú Tùng sẵn lòng giúp đỡ. Trong cơ quan, chú cũng rất vui vẻ và hòa đồng, và ai cũng yêu quý chú.
Chú rất yêu thương trẻ em và thường tự mình đưa trẻ em về nhà khi họ lạc. Dù có những thanh thiếu niên gây rối, nhưng chú luôn kiên nhẫn và không bao giờ sử dụng bạo lực. Một số người sau này đã thay đổi và trở nên ngoan ngoãn nhờ lời khuyên của chú.
Một lần trong cơn bão lũ, chú đã cứu một đứa trẻ đang lạc giữa dòng nước chảy xiết. Sự hy sinh và lòng nhân ái của chú đã mang lại an ninh và hạnh phúc cho cả làng quê. Mọi người đều yêu quý và tôn trọng chú Tùng.
Nhiều năm trôi qua, chú Tùng vẫn là người công an mà mọi người dân trong làng yêu quý và tin cậy. Chú đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống ở quê hương của tôi. Chúng tôi rất tự hào và biết ơn chú.
Mô tả bà cụ bán nước
Ở đầu ngõ nhà tôi, có một bà cụ bán nước đã làm công việc này từ khi tôi còn nhỏ.
Bà cụ đã bước qua tuổi 70 nhưng vẫn rất khỏe mạnh và nhanh nhẹn. Bà cao khoảng 1m6, dáng vẻ mảnh mai nhưng lưng cong làm cho bà trông cao hơn. Làn da của bà gầy gò và có những nếp nhăn đầy nét đẹp tuổi già. Khuôn mặt bé nhỏ của bà được che phủ bởi hàng nếp nhăn tích tụ của thời gian. Khi bà cười, đôi mắt nhỏ bé lại co lại, tạo ra những vệt nhăn đẹp mắt. Dù chỉ còn vài chiếc răng, bà vẫn có thể nhai trầu bẻm và ăn bánh rất ngon lành. Bà thường mặc những bộ đồ bà ba màu nâu hoặc xanh, luôn giữ gìn và sạch sẽ. Dù mang đôi giày vải không rõ thương hiệu, nhưng bà vẫn đi thoải mái và tự tin. Mỗi khi ngồi, bà thường mở gót giày ra cho chân thoải mái. Đầu bà luôn quấn một chiếc khăn đầy màu sắc. Những lúc ít khách, bà thường tháo chiếc khăn ra để chải tóc hoặc nhổ lông. Mỗi khi tôi nhìn thấy bà, tôi luôn cảm thấy hài lòng và ấm lòng. Bà làm việc vất vả, không ngừng nghỉ nhưng luôn mang đến nụ cười tươi vui cho mọi người.
Bà cụ bán nước đã trở thành một phần không thể thiếu của ký ức tuổi thơ của tôi. Tôi hy vọng bà sẽ luôn mạnh mẽ để tiếp tục mang lại những kỷ niệm đẹp cho nhiều bạn nhỏ khác như tôi.
Đề 3: Mô tả một người bạn mới gặp một lần nhưng để lại ấn tượng sâu sắc
Mỗi ngày đến trường, tôi đi qua một công trường đang trong quá trình xây dựng. Tôi thường thấy ánh mắt lạc quan và niềm vui quen thuộc của chú Hưng, người làm nghề thợ xây. Lần đầu tiên gặp chú, tôi đã cảm thấy thích ngay với ánh mắt tự tin đầy nghị lực của một người lao động.
Với hình thể vạm vỡ, chú sobo lên giàn giáo, bắt đầu công việc hàng ngày của mình. Chú uốn cong lưng để xúc vữa, rồi trải một lớp trên hàng gạch đã xây. Tiếp theo, chú cẩn thận xếp từng viên gạch màu hồng lên trên. Khi gặp khoảng trống cuối cùng của hàng gạch, chú không đặt viên gạch đúng chỗ, chú dùng lưỡi bay cắt bớt đi. Chú sử dụng cán bay gõ nhẹ nhiều lần để gạch được chính xác và liên kết với nhau.
Chú tỉ mỉ lấy thêm vữa để lấp kín kẽ hở và làm việc cẩn thận để không làm vương vãi. Đôi bàn tay thô ráp của chú làm việc linh hoạt và chính xác. Chú làm việc một cách cần cù mà hầu như không chú ý đến tiếng ồn xung quanh. Thỉnh thoảng, chú dừng lại để kiểm tra xem tường có thẳng không bằng dây thước.
Khi công việc hoàn thành, chú ngồi nghỉ một chút rồi gọi lên:
- Gạch!
- Vữa!
Và những viên gạch liên tiếp được ném lên. Từ trên cao, người thợ nhanh nhẹn bắt lấy chúng như một thủ môn giỏi bắt bóng, vừa bắt vừa xếp chúng gọn gàng. Một xô vữa nặng được kéo lên và người thợ tiếp tục công việc. Ánh nắng mặt trời ngày càng cao và bức tường xây dần cao lên. Người thợ cởi áo để lộ lưng rộng và hai cánh tay cơ bắp.
Người thợ huýt sáo một giai điệu vui nhộn, như muốn quên đi cái nắng gay gắt. Nhìn người thợ làm việc khéo léo và vất vả, tôi ước mình có thể là họa sĩ để vẽ một bức tranh miêu tả sự cần cù và nguy hiểm của những người thợ đã xây dựng những căn nhà cao tầng, mạnh mẽ, chống chọi với gió bão và thời gian. Chính những ngôi nhà đó đã mang lại hạnh phúc cho nhiều gia đình, trong đó có cả tôi.
Tôi biết ơn người thợ và mong rằng trong tương lai sẽ có máy móc thay thế sức lao động để giảm bớt gánh nặng và nguy hiểm cho những người công nhân làm việc ở độ cao.