Kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu tốt nhất, giúp học sinh lớp 4 phát triển kỹ năng kể chuyện, trình bày toàn bộ cốt truyện Ba lưỡi rìu một cách sinh động qua góc nhìn của chàng trai nghèo.
Truyện cổ tích Ba lưỡi rìu mang lại những bài học quý báu về lòng trung thực, khuyến khích chúng ta sống một cuộc sống trung thực để đạt được phần thưởng xứng đáng. Hãy tham khảo thêm các câu chuyện Cây khế, Nàng tiên Ốc, Vịt con xấu xí để trau dồi kỹ năng kể chuyện.
Tường thuật cốt truyện Ba lưỡi rìu
Bức tranh số 1: Trong xưa, có một chàng trai từ nhỏ đã mất cha mẹ. Chàng phải làm công việc đốn củi để nuôi sống bản thân. Một ngày nọ, khi đang làm việc, lưỡi rìu của chàng bất ngờ rơi xuống sông.
Bức tranh số 2: Chàng trai buồn bã và thất vọng, nước mắt chảy dài trên gương mặt. Bất ngờ, một cụ già xuất hiện và hứa sẽ giúp chàng lấy lại lưỡi rìu.
Bức tranh số 3: Lần đầu tiên, cụ già đưa cho chàng một lưỡi rìu được làm từ vàng.
Bức tranh số 4: Lần thứ hai, cụ già đưa cho chàng một lưỡi rìu được làm từ bạc.
Bức tranh số 5: Lần cuối cùng, cụ già đưa cho chàng một lưỡi rìu được làm từ sắt.
Bức tranh số 6: Người cụ già khen ngợi sự trung thực của anh chàng và tặng cho anh cả ba lưỡi rìu.
Kể lại câu chuyện Ba lưỡi rìu một cách ngắn gọn.
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng quê nọ, có một anh chàng nông dân trẻ tuổi kiếm sống bằng việc chặt củi ở rừng.
Một ngày kia, trong lúc anh đang làm việc, lưỡi rìu của anh rơi xuống sông. Đó là món đồ quý giá nhất của anh, vì vậy anh rất buồn và lo lắng. Bất ngờ, một cụ già với mái tóc và râu bạc phơ xuất hiện từ dưới nước, cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói. Cụ hỏi anh có phải là lưỡi rìu anh đánh rơi không, nhưng anh lắc đầu từ chối. Sau đó, cụ già lại lặn xuống và xuất hiện một lần nữa, lần này với một lưỡi rìu bằng bạc. Anh vẫn từ chối và cụ già lại lặn xuống sâu. Cuối cùng, khi cụ già nâng lên chiếc lưỡi rìu bằng sắt của anh, anh mới vui mừng và cảm ơn cụ già trước khi nhận lại lưỡi rìu.
Cụ già nhận ra lòng trung thực của anh chàng dù nghèo nhưng không tham lam. Do đó, cụ già tặng cho anh cả hai chiếc lưỡi rìu bằng vàng và bạc. Đó là phần thưởng dành cho sự trung thực.
Kể chuyện Ba lưỡi rìu một cách thú vị
Xưa kia có một chàng trai nghèo, cha mẹ mất sớm. Một ngày nọ, chàng lên rừng đốn củi và không may lưỡi rìu rơi xuống sông.
Chàng rất buồn bã! Ngày mai, ngày kia... Làm sao chàng có thể đốn củi nuôi sống bản thân đây? Khi nghĩ đến điều đó, nước mắt chàng tuôn trào. Bất ngờ, một cụ già xuất hiện và hỏi:
- Cháu khóc vì điều gì thế?
Chàng trai kể lại sự việc cho ông cụ nghe. Ông cụ hứa sẽ giúp chàng trai lấy lại lưỡi rìu.
Sau lời nói, ông lão nhảy xuống sông. Chốc lát sau, ông đưa lên một cây rìu bằng vàng rực nổi, hỏi:
- Có phải là cây rìu của ngươi không?
Chàng trai vội vàng đáp:
- Không! Không phải của tôi ạ.
Lần thứ hai, ông lão lại rơi xuống nước và nâng lên một cây rìu bạc, hỏi:
- Cái này có phải là của con không?
Chàng trai đáp:
- Dạ không, ông ạ.
Lần thứ ba, ông lão lại chìm xuống nước. Lần này ông đưa lên một chiếc rìu bằng sắt và hỏi:
- Còn cái này thì sao?
Nhìn vào lưỡi rìu, chàng trai vui mừng hét lên:
- Đúng rồi ông ạ! Cháu cảm ơn ông ạ!
Ông lão đưa lưỡi rìu vào tai của chàng rồi mỉm cười nói:
- Cháu là một chàng trai thật thà, trung thực. Dù nghèo nhưng không hề tham lam. Cháu xứng đáng được thưởng. Ta tặng cháu cả ba lưỡi rìu này.
Sau khi nói xong, ông lão biến mất. Chàng trai gập tay cảm ơn bốn phương rồi vui vẻ mang theo lưỡi rìu về nhà.
Kể chuyện Ba lưỡi rìu
Thuở ấy, có một chàng tiểu phu nghèo, hiền lành, tốt bụng, cha mẹ mất sớm chỉ để lại cho chàng một chiếc rìu sắt để kiếm sống qua ngày. Hàng ngày, chàng vào rừng đốn củi. Một hôm, chàng đi kiếm củi như bao ngày khác. Hôm ấy, chàng đang chặt một gốc cây khô bên cạnh một dòng sông nước chảy xiết. Chàng chặt được vài nhát thì đột nhiên lưỡi rìu bị gãy cán, văng xuống sông.
Chàng tiểu phu ngồi than thở bỗng nhiên có một cụ ông tóc trắng bạc phơ, đôi mắt hiền từ xuất hiện, nhìn chàng tiểu phu và hỏi:
- Cháu có chuyện gì mà buồn bã vậy?
- Thưa ông, nhà cháu nghèo lắm! chỉ có một cái rìu để cháu lấy củi kiếm sống qua ngày. Vậy mà cháu đã sơ ý để lưỡi rìu văng xuống sông. Giờ đây chẳng biết lấy gì để kiếm sống. Vì thế cháu buồn lắm cụ ạ!
- Đừng buồn nữa, ta sẽ giúp cháu lấy lại lưỡi rìu.
Sau lời hứa, ông lão lao mình xuống dòng sông đang chảy xiết. Không lâu sau đó, ông lão trỗi dậy từ mặt nước, cầm trong tay một lưỡi rìu bằng vàng sáng chói và hỏi:
- Đây có phải là lưỡi rìu của cháu không?
Nhìn vào lưỡi rìu bằng vàng, chàng tiểu phu vội lắc đầu:
- Dạ thưa cụ, không phải lưỡi rìu của cháu ạ.
Nghe tin, cụ già lại rẽ nước lặn xuống lòng sông đang chảy xiết. Không mất lâu, cụ già trỗi dậy từ dưới nước, cầm trong tay một chiếc rìu bằng bạc sáng chói, lấp lánh dưới ánh nắng, và hỏi:
- Cháu ơi, đây có phải là lưỡi rìu của cháu không?
Nhìn vào lưỡi rìu bằng bạc, chàng tiều phu vội lắc đầu, ngượng ngùng đáp:
- Dạ không, rìu của cháu khác ạ.
Thấy chàng tiều phu buồn, cụ già vẫy tay:
- Đừng lo, hãy để ta thử lần nữa xem thế nào.
Sau lời nói đó, cụ già biến mất dưới lòng sông. Chẳng mất bao lâu, cụ lại nổi lên trên mặt nước, đưa lên một chiếc lưỡi rìu bằng sắt.
Cụ hỏi:
- Cái rìu này có phải của cháu không nhỉ?
Chàng phấn khởi reo lên:
- Xin chào, đây là cây rìu của con! Anh chàng tiều phu cảm ơn ông cụ vài câu lịch sự.
Cụ già tiến lên phía tôi. Người cụ đưa ba lưỡi rìu và nói: “Con là người trẻ thật thà, không tham lam và chịu khó. Con xứng đáng nhận ba lưỡi rìu này'. Tôi nhận món quà của cụ già, run sợ, nói: 'Con cảm ơn ông'... Cụ già đã biến mất mà không để lại dấu vết.
Kể lại câu chuyện ba lưỡi rìu theo cách của chàng trai nghèo
Tên tôi là Khang, tôi làm nghề tiều phu. Bố mẹ mất sớm, tôi sống một mình trong căn lều tạm bìa rừng. Cuộc sống êm đềm cho đến một ngày, tôi gặp một điều kì lạ.
Hôm ấy, như thường lệ, tôi mang rìu vào rừng đốn củi. Làm sao tay chân vụng về thế nào, tôi làm rơi rìu xuống con sông gần đó. Nước sâu, sông rộng, khó lòng lấy lại được rìu. Rìu lại là nguồn sống duy nhất của tôi. Tôi buồn lắm! Ngày mai, ngày kia … và những ngày sau nữa tôi sẽ kiếm củi bằng gì để nuôi sống mình đây? Càng nghĩ, nước mắt tôi càng tuôn nhiều, chảy dài trên khuôn mặt đen sạm của tôi. Đúng lúc đó, một cụ già râu tóc bạc phơ xuất hiện trước mặt tôi. Cụ thật hiền lành và phúc hậu với vầng trán cao, khuôn mặt hồng hào. Ôn tồn cụ hỏi:
- Sao con khóc nức nở thế?
Tôi kể mọi chuyện cho ông lão nghe một cách trung thực. Nghe xong, ông lão mỉm cười và hứa sẽ giúp tôi tìm lại chiếc rìu. Tôi cảm thấy rất vui!
Sau khi nói xong, ông lão nhảy xuống sông ngay lập tức. Chỉ trong chốc lát, ông đã trở lại, trong tay cầm một lưỡi rìu làm bằng vàng lấp lánh. Ông giơ rìu lên và hỏi tôi:
- Có phải đây là chiếc rìu của con không?
Dù chiếc rìu đó rất đẹp và có giá trị, nhưng nếu không phải của mình thì không nên lấy. Tôi đáp ngay:
- Không! Đó không phải chiếc rìu của con đâu ông ạ!
Sau khi tôi nói xong, ông cụ lại nhảy xuống sông một lần nữa. Khi ông lên bờ, ông cầm trên tay một lưỡi rìu làm bằng bạc, trông rất đẹp mắt. Ông hỏi lại như cũ:
- Đây có phải là chiếc rìu của con không?
Tôi không do dự mà từ chối ngay:
- Thưa ông, cái này cũng không phải là rìu của con.
Không nản, ông cụ tiếp tục nhảy xuống sông một lần nữa. Một lát sau, ông ngoi lên khỏi mặt nước với chiếc rìu làm bằng sắt bình thường, cán rìu trông hơi cũ. Nhưng đó chính là chiếc rìu của tôi. Tôi rất vui và reo hò:
- Đây mới là chiếc rìu của con ông ạ!
Nghe vậy, ông lão trả lại rìu cho tôi và nói: 'Con là một chàng trai thật thà, nghèo nhưng không tham lam. Con xứng đáng được thưởng.' Ông tặng cho tôi cả ba lưỡi rìu này. Nói xong, ông lão biến mất. Tôi biết mình gặp tiên nên cúi đầu cảm tạ rồi về nhà. Nhờ ba chiếc rìu đó, tôi có cuộc sống ấm no và hạnh phúc trọn đời.
Kể lại câu chuyện ba lưỡi rìu - Mẫu 1
Ở gần khu rừng đó, có một anh tiều phu rất nghèo nhưng thật thà, ngay thẳng. Gia sản của anh chỉ có một chiếc rìu sắt để kiếm sống. Một sáng, như mọi ngày anh vác rìu vào rừng đốn củi. Khi đang chặt củi thì rìu gãy cán, lưỡi rìu văng xuống dòng sông gần đó. Anh tiều phu buồn rầu than thở: “Chỉ có một chiếc rìu để kiếm sống, mà giờ đã mất, sống sao đây!”. Nghe thấy than thở của anh tiều phu, tiên ông biến thành một ông cụ già râu tóc bạc phơ, tay cầm gậy trấn an:
- Đừng buồn nữa con ạ! Ta sẽ giúp con tìm lại chiếc rìu.
Anh tiều phu còn đang ngạc nhiên, ông cụ đã nhảy xuống sông. Lần đầu tiên, ông cụ ngoi lên bờ mang theo một cây rìu làm bằng vàng. Chiếc rìu mới đẹp và quý giá biết bao! Ánh sáng của nó tỏa ra như một vầng hào quang rực rỡ. Ông cụ hỏi anh tiều phu ngay lập tức:
- Chiếc rìu này có phải là của con không?
- Không! Thưa ông, chiếc rìu này không phải của con.
Ông cụ lại nhảy xuống sông. Lần thứ hai, ông cụ vớt lên một cây rìu làm bằng bạc. Ánh sáng của nó lấp lánh. Ông cụ hỏi lại:
- Có lẽ chiếc rìu này là của con đúng không?
- Thưa ông, cái này cũng không phải của con.
Như đã hiểu ý, ông cụ lại nhảy xuống sông lần nữa. Lần thứ ba, ông vớt lên một cái rìu làm bằng sắt. Chiếc rìu trông cũ kĩ, xấu xí. Ông tiến gần anh tiều phu và đưa chiếc rìu cho anh xem thật kỹ, rồi anh nói:
- Đây chính là chiếc rìu mà con đã đánh rơi!
Ông cụ tươi cười trao chiếc rìu cho anh tiều phu. Anh quỳ xuống cảm ơn và nhận chiếc rìu. Ông cụ xoa đầu anh và khen:
- Con là một người thật thà! Con không tham lam những gì không thuộc về mình. Vì thế, phần thưởng cho tấm lòng trung thực của con là ba chiếc rìu vừa được tìm thấy.
- Cụ đã giúp con tìm lại chiếc rìu sắt, đó là đủ rồi. Con không dám nhận hai chiếc rìu kia vì chúng không phải của mình.
Cụ già tử tế biến mất và để lại ba chiếc rìu cho anh tiều phu. Từ đó, anh tiều phu sống trong hạnh phúc.
Kể lại câu chuyện ba lưỡi rìu - Mẫu 2
Ở bên bờ sông, có một anh tiều phu nghèo đang đốn củi thì bất ngờ... lưỡi rìu bị vỡ ra khỏi cán và chìm xuống nước. Anh ngồi xuống và khóc thảm thiết.
Anh đang buồn bã, tận lực, thì nghe từ phía sau rừng vang lên tiếng lá sượt rơi. Một ông già bước ra.
- Tại sao con khóc thế?
- Thưa ông, lưỡi rìu của con rơi xuống sông mất rồi. Con không có gì để chặt cây nữa.
- Đừng lo, ông sẽ vớt lên cho con!
Nói xong, ông nhảy xuống nước, lặn một lát, rồi trở lên, tay cầm một lưỡi rìu làm bằng vàng. Ông nói:
- Đây, chiếc rìu của con đây. Phải là chiếc rìu của con đúng không?
- Không phải ông ạ.
Ông già lại nhảy xuống và mang lên một cây rìu làm bằng bạc để đưa cho anh tiều phu.
- Của con phải không?
- Không, không phải ông ạ.
Ông cụ lặn xuống lần thứ ba và mang lên một cây rìu làm bằng sắt.
- Cái này chính là của con đúng không?
- Vâng, vâng, đúng ạ.
Anh cầm nhanh lên chiếc rìu, cảm ơn ông cụ và chuẩn bị về nhà. Ông già nắm lấy tay anh và nói:
- Cháu giữ cả hai cây rìu này. Cháu không tham lam, thật đáng quý.
Kể về truyện của ba lưỡi rìu - Mẫu 3
Trong xưa, có một người nông dân rất hiền lành, thật thà và siêng năng làm việc. Với cái rìu, cán làm bằng gỗ chắc, lưỡi rìu sắc bén, hằn ra hàng ngày vào rừng chặt củi để kiếm sống.
Một ngày kia, khi người vung tay chặt cây, đột nhiên lưỡi rìu văng ra sông. Ông đang mải mê nhìn xuống nước thì bỗng một ông già xuất hiện, tóc râu bạc phơ, mặc chiếc áo choàng màu xanh, khuôn mặt hồng hào đầy hạnh phúc. Nghe ông kể về việc mất rìu, ông già nhìn ông đầy thông cảm, sau đó nói:
- Ông có thể giúp tôi vớt lại lưỡi rìu được không?
Ông để nguyên cả bộ quần áo nhảy xuống sông. Trong nháy mắt, ông giơ lên trước mặt người nông dân một cái lưỡi rìu làm bằng vàng sáng loá.
- Có phải cây rìu của ông không? - Ông cụ hỏi nhẹ nhàng.
- Thưa ông, cây rìu này không phải của tôi.
Ông cụ lại ngụp lặn xuống đáy sông, một lát sau ông cụ đưa lên một cây rìu bằng bạc sáng lấp lánh. Ông cụ tiếp tục hỏi:
- Chắc đây là cây rìu quý báu của ông đúng không?
- Thưa ông, lần đầu tiên trong cuộc đời này, tôi mới thấy cây rìu này.
Ông cụ mỉm cười một nụ.
Ông cụ lại lặn xuống sông. Lát sau, ông cụ đưa lên một cây rìu bằng thép. Người nông dân vừa thấy liền reo lên:
- Đây là cây rìu của tôi. Ông cụ cho tôi xin lại.
Ông cụ bước lên bờ. Ông đưa cả ba cây rìu cho người và nói: “Anh xứng đáng nhận cả ba cây rìu này'. Người đưa tay nhận, run run, miệng nói: 'Tôi cảm ơn ông'... Ông cụ đã biến mất từ lúc nào.
Kể lại truyện ba lưỡi rìu - Mẫu 4
Ngày xửa ngày xưa, có một chàng trai nghèo, cha mẹ anh qua đời sớm, để lại anh mồ côi từ khi còn nhỏ và chỉ có một chiếc rìu là tài sản duy nhất. Hằng ngày, anh phải mang theo chiếc rìu vào rừng để chặt củi bán kiếm sống. Bên bờ rừng có một dòng sông chảy xiết, nơi mà nếu ai đó trượt chân và rơi xuống sông, thì việc bơi vào bờ sẽ rất khó khăn.
Một ngày nọ, như bao ngày khác, chàng trai mang theo rìu vào rừng để chặt củi. Trong lúc đang làm việc gần bờ sông, không may chiếc rìu của anh gãy và lưỡi rìu rơi xuống sông. Vì dòng nước quá xiết nên mặc dù biết bơi, chàng vẫn không thể xuống sông để tìm lại lưỡi rìu. Thất vọng, anh ngồi bên bờ sông và khóc than.
Bất ngờ, một ông cụ tóc bạc phơ, râu dài, ánh mắt hiền hòa bất thường xuất hiện trước mặt chàng trai. Ông cụ nhìn chàng và hỏi:
- Con ơi, con đang gặp chuyện gì mà con lại khóc buồn như vậy?
Chàng trai trả lời ông cụ:
- Thưa ông, cha mẹ của tôi mất sớm, tôi phải sống mồ côi từ nhỏ, hoàn cảnh gia đình tôi rất khó khăn, chỉ có một chiếc rìu sắt mà cha mẹ tôi để lại trước khi qua đời. Với chiếc rìu đó, tôi vẫn phải vào rừng đốn củi kiếm sống qua ngày, nhưng giờ đây nó đã rơi xuống sông, tôi không biết phải làm sao để kiếm sống nữa. Vì vậy, tôi rất buồn ông ạ!
Ông cụ đáp lại chàng tiều phu:
- Ta hiểu chuyện gì lớn, con đừng khóc nữa, để ta lặn xuống sông lấy hộ con chiếc rìu lên.
Dứt lời, ông cụ lao mình xuống dòng sông đang chảy rất xiết. Sau một lúc, ông cụ nổi lên khỏi mặt nước, tay cầm một chiếc rìu bằng vàng sáng loáng và hỏi chàng tiều phu nghèo:
- Đây có phải là lưỡi rìu mà con đã làm rơi xuống không?
Anh chàng tiểu phu nhìn thấy chiếc rìu bằng vàng, nhận ra không phải của mình nên anh lắc đầu và nói với ông cụ:
- Không phải chiếc rìu của tôi ông ạ, rìu của tôi làm bằng sắt.
Lần thứ hai, ông cụ lại nhảy xuống dòng sông chảy xiết để tìm chiếc rìu cho chàng tiểu phu. Sau một lúc, ông cụ nổi lên khỏi mặt nước, tay cầm chiếc rìu bằng bạc và hỏi chàng tiểu phu:
- Đây có phải là chiếc rìu mà con đã vô tình làm rơi xuống sông không?
Anh chàng tiểu phu nhìn thấy chiếc rìu bằng bạc sáng chói, anh lại lắc đầu và nói:
- Đây không phải là chiếc rìu của con ông ạ
Lần thứ ba, ông cụ lại nhảy xuống sông và lần này khi lên, ông cụ cầm trên tay chiếc rìu bằng sắt của anh chàng tiểu phu đánh rơi. Ông cụ lại hỏi:
- Vậy đây có phải là chiếc rìu của con không!
Nhìn thấy đúng là chiếc rìu của mình, anh chàng tiểu phu reo lên sung sướng:
- Vâng ông, đây chính là chiếc rìu của con, con rất biết ơn ông đã tìm giúp con chiếc rìu để con có thể đốn củi kiếm sống qua ngày.
Ông cụ trao cho anh chàng tiểu phu chiếc rìu bằng sắt của anh và khen ngợi:
- Con thật là một người trung thực và không ham tiền bạc. Nay, ta tặng thêm cho con hai chiếc rìu bằng vàng và bạc này. Đây là món quà ta dành tặng con, hãy vui vẻ nhận nó.
Anh chàng tiểu phu rất vui vẻ khi nhận được hai chiếc rìu mà ông cụ tặng và bày tỏ lòng biết ơn. Ông cụ thực hiện một phép màu và biến mất. Lúc đó, anh chàng tiểu phu mới hiểu rằng mình vừa được bụt giúp đỡ.
Kể lại truyện ba lưỡi rìu - Mẫu 5
Ba lưỡi rìu là một câu chuyện cổ tích mà giáo viên của tôi dùng làm ví dụ để dạy cho chúng tôi về tính trung thực trong cuộc sống.
Một câu chuyện kể về một chàng trai nghèo có cuộc sống khó khăn. Tài sản duy nhất của anh là một túp lều nhỏ và chiếc rìu mà cha để lại. Mỗi ngày, anh lên núi đốn củi kiếm sống. Một ngày nọ, khi đang làm việc bên bờ hồ, chiếc rìu bất ngờ rơi xuống nước sâu. Một ông lão hiện ra từ dưới đáy hồ và hỏi về tình hình. Sau khi biết về việc mất rìu, ông ấy hứa sẽ giúp tìm lại và lặn xuống nước. Sau một lúc, ông tiên xuất hiện với một chiếc rìu vàng sáng chói, nhưng anh chàng từ chối nó. Ông tiên tiếp tục tìm và mang lên một chiếc rìu bạc tinh xảo, nhưng cũng bị từ chối. Thấy lòng trung thực của anh, ông tiên vui mừng và tạo ra một chiếc rìu sắt khác. Lần này, anh chàng chấp nhận và cảm ơn ông. Trước khi biến mất, ông tặng cho anh hai chiếc rìu vàng và bạc như phần thưởng cho lòng trung thực của anh.
Câu chuyện Ba lưỡi rìu dạy chúng ta rằng, không nên tham lam và lừa dối người khác. Phải sống trung thực và thẳng thắn để được tôn trọng và yêu mến. Đây là bài học về lòng trung thực mà em học được.