Kể lại một câu chuyện về lòng dũng cảm gồm 7 ví dụ xuất sắc nhất, giúp các em rèn luyện kỹ năng kể chuyện một cách sống động, chân thực.
Trong dạng bài này, các em có thể kể về các câu chuyện về các đội quân, công an hoặc những hành động dũng cảm của người dân cứu người khác. Mỗi câu chuyện mang đến cho các em nhiều bài học quý giá về lòng dũng cảm để học tập và theo đuổi. Hãy cùng tham gia theo dõi nội dung bên dưới của Donwload.vn để học tốt môn Tập làm văn lớp 4:
Yêu cầu bài viết: Kể lại một câu chuyện về lòng dũng cảm mà bạn đã trực tiếp chứng kiến hoặc tham gia.
Kể chuyện về lòng dũng cảm một cách ngắn gọn
Khi được hỏi về một ví dụ về lòng dũng cảm, em luôn nhớ đến bác Hải - người hàng xóm mà em rất kính trọng.
Bác Hải là một người thợ làm vườn giỏi. Vườn hoa của bác luôn xanh tươi và cung cấp hoa tươi cho các cửa hàng trong khu phố. Một ngày nọ, khi bác đang trở về nhà sau khi giao hoa, bắt gặp một người đàn ông đang cố tình đánh đập một đứa trẻ nhỏ. Bác Hải liền dừng xe và can ngăn. Mặc dù người đàn ông đó say rượu và hung bạo, nhưng bác không chùn bước. Bác tiến lại từ sau, nắm tay người đàn ông và đẩy hắn ra xa đứa trẻ. Sau đó, bác Hải đè hắn xuống đất và khống chế. Bác bị hắn đánh vào chân, nhưng vẫn không buông. Mọi người xung quanh đã chạy đến và giúp bác đưa hắn về nhà. Hành động dũng cảm của bác Hải đã khiến mọi người đều ngưỡng mộ.
Đối với em, bác Hải chính là một anh hùng thật sự!
Kể câu chuyện về lòng dũng cảm - Mẫu 1
Hùng là người bạn thân nhất của tôi, anh ấy là biểu tượng của sự dũng cảm mà tôi luôn ngưỡng mộ và cố gắng học tập theo.
Dũng đã khiến tôi ngưỡng mộ vô cùng về sự dũng cảm lần đầu tiên, và điều đó đã xảy ra từ hai năm trước. Chúng tôi thường xuyên chơi bóng cùng nhau ở bãi đất trống gần nhà văn hóa. Bên cạnh đó là nhà của một ông thợ mộc khó tính. Ông ấy cao lớn, có bộ râu dày, và ánh mắt lừ đầy đe dọa. Ông thợ mộc luôn la mắng chúng tôi khi nghe tiếng ồn từ chúng tôi vào buổi chiều muộn. Vì thế, ai cũng e sợ ông ấy. Mỗi khi thấy ông ấy trở về nhà từ công việc, chúng tôi đều ngưng chơi ngay.
Một lần, khi chúng tôi đang chơi bóng, Dũng đã đá mạnh làm bóng bay về phía nhà của ông thợ mộc, và bể chậu hoa thủy tiên trên bục trước sân. Chúng tôi hoảng sợ và vội vã bỏ chạy về nhà. Sau đó, tôi đã gặp Dũng và thấy anh ấy rất lo lắng. Tôi đề nghị Dũng giữ bí mật, chỉ cần không ai biết chuyện thì ông thợ mộc sẽ không phát hiện. Nhưng Dũng im lặng. Chiều hôm sau, tôi rất ngạc nhiên khi thấy Dũng một mình đến nhà ông thợ mộc. Trước sự đáng sợ của ông, Dũng run lên và thú nhận lỗi của mình, xin lỗi ông. Hành động dũng cảm ấy của Dũng đã khiến tôi ngạc nhiên và ngưỡng mộ. Anh ấy đã vượt qua nỗi sợ hãi để nhận lỗi của mình trước một người mà ai cũng sợ. Điều đáng kinh ngạc hơn là, ông thợ mộc đã gật đầu và nhẹ nhàng khen ngợi Dũng là một cậu bé dũng cảm và trung thực. Điều đó đã thay đổi cách nhìn của chúng tôi về Dũng và ông thợ mộc.
Từ ngày đó, Dũng trở thành anh hùng nhỏ trong lòng tôi và các bạn. Tôi tự nhủ mình, phải dũng cảm hơn, và biết thừa nhận lỗi của mình thay vì cố gắng trốn tránh nó.
Kể câu chuyện về lòng dũng cảm - Mẫu 2
Trong mỗi chúng ta, đều từng mắc phải những sai lầm. Nhưng quan trọng là chúng ta có nhận ra và sửa chữa chúng hay không. Em và bạn đã mắc lỗi nhưng chúng ta đã dũng cảm thừa nhận và được tha thứ.
Ở gần nhà em có khu vườn trái cây của bác Chính. Trong đó có đủ loại cây: xoài, ổi, bưởi... Nhưng em thích nhất cây ổi của bác. Đó là ổi găng, quả không to nhưng thơm ngon, giòn và ngọt. Mỗi năm cây ổi đều trĩu quả, mùi thơm bay khắp nơi. Một ngày nắng, em rủ bạn đi ăn trộm quả ổi trong vườn bác Chính. Con đường vắng vẻ, không ai. Em và Chiến, thằng bạn từ thuở nhỏ, nhẹ nhàng lên tường trèo vào vườn. Chiến hỏi em có chắc không có ai ở đây vào buổi trưa. Em trả lời là đã theo dõi và không thấy ai từ mấy ngày nay. OK, vậy thì đi thôi!
Trong chúng ta, ai cũng đã từng phạm sai lầm. Nhưng điều quan trọng là chúng ta có nhận ra sai lầm và sửa chữa nó hay không. Em và bạn cũng đã mắc sai lầm nhưng chúng em đã dũng cảm thú nhận tội lỗi với người lớn và được tha thứ.
Gần nhà em có một khu vườn trồng cây ăn quả của bác Chính. Trong vườn có đủ loại cây: nào xoài, nào ổi, nào bưởi...Em thích nhất là cây ổi của bác. Nó là giống ổi găng, quả không lớn nhưng rất thơm, ăn rất giòn và ngọt. Không biết bác chăm sóc thế nào mà năm nào cây cũng sai trĩu quả. Năm nay cũng thế. Từng chùm ổi chín vàng lúc lỉu trên cành mỗi khi gió lùa qua kẽ lá. Mùi thơm thoang thoảng của hương ổi chín quyện với gió bay khắp nơi. Ngày nào đi học về qua em với lũ bạn cũng nhìn cây ổi với vẻ thèm thuồng. Trưa hôm đấy, em rủ bạn đi học sớm để nhân lúc vắng vẻ ăn trộm mấy quả ổi trong vườn của bác Chính. Con đường làng vắng hoe, không một bóng người. Em và Chiến, thằng bạn chơi từ hồi đầu để chỏm, nhẹ nhàng nhảy lên bờ tường rồi trèo vào vườn. Chiến quay sang em nói khẽ:
- Mày có chắc là không có ai ở đây vào buổi trưa không đấy?
Hai đứa chúng tôi đến gần gốc cây ổi. Mùi thơm từ ổi càng trở nên đậm đà. Thơm ngọt như mời gọi chúng tôi. Chúng tôi lên cao, hái từng chùm ổi nặng trĩu. Ăn vừa ăn vừa cười sung sướng. Nhưng bất ngờ, từ xa có một bóng người xuất hiện. Chúng tôi sợ hãi. Thôi chết, bác Chính đến! Nếu bị bắt, chắc chúng tôi sẽ bị mắng. Bác ấy nổi tiếng khó tính trong làng. Chúng tôi vứt ổi, kéo tay nhau và chạy xuống. Khi bác Chính đến, bác quát:
- Hai thằng này, chúng mày ăn trộm đúng không?
Trước khi bác đến gần, chúng tôi đã nhảy qua tường và chạy trốn. Chúng tôi còn nghe thấy tiếng bác Chính đau đớn. Cả chiều đó, chúng tôi lo sợ mãi. Lo sợ bác Chính tìm đến trường hoặc nhà. Nhưng không, bác không làm gì cả. Em cảm thấy tiếc nuối, vì vậy hôm sau, chúng tôi đến nhà bác Chính. Khi đến, thấy bác đang ngồi xoa chân vì ngã. Chúng tôi tiến lại gần nói:
- Bác ơi, hôm qua chúng tôi ăn trộm quả ổi trong vườn của bác, làm bác ngã. Chúng tôi xin lỗi.
- Không sao! - Bác cười hiền từ, nếu muốn ăn thì xin. Chứ bác không thích kẻ trộm cắp. Hai đứa dũng cảm lắm đấy. Biết sai và nhận lỗi là điều quý giá!
Bác chỉ tay vào góc cửa, nơi có một rổ ổi to, quả nào cũng tròn như quả trứng gà, chín vàng, và bảo chúng tôi mang về. Chúng tôi cảm ơn bác rồi mang rổ ổi về nhà, cười tít mắt.
Qua sự việc này, tôi nhận ra rằng, chúng ta cần dũng cảm nhận lỗi nếu mình làm sai. Chỉ như vậy thì ta mới được tha thứ.
Kể câu chuyện về lòng dũng cảm - Mẫu 3
Bố tôi là một tay vợt xuất sắc của Công ty giấy Bãi Bằng. Mỗi năm, bố thường đoạt giải cao trong các cuộc thi bóng bàn. Ba năm trước, bố nhận Huy chương Vàng và một chiếc bình cắm hoa pha lê đẹp. Bố quý bình cắm hoa ấy và chỉ dùng vào những dịp đặc biệt.
Còn vài ngày nữa là Tết Nguyên Đán. Bà nội tôi đi chợ mua lá để gói bánh chưng. Vì bố mẹ tôi đi làm đến tận chiều hai mươi tám mới được nghỉ, nên ông nội bảo tôi dọn dẹp, trang trí bàn thờ cùng ông. Tôi quét bụi và lau sạch những vật dụng bằng sứ như khay rượu, bình rượu, bát nhang, ấm chén...
Hai ông cháu vừa làm vừa trò chuyện thật vui vẻ. Ông kể về những kỷ niệm vui tươi của ông khi còn nhỏ, đặc biệt là Tết ngày xưa, mọi người tụ hội vui chơi, gắn bó trong những trò chơi dân gian hấp dẫn. Nghe ông kể, em hiểu rằng ông đang nhớ và tiếc nuối những kỷ niệm đẹp đã qua.
Dưới sự chỉ dẫn của ông, mọi vật dụng trên bàn thờ trở nên sáng bóng như mới. Em cũng hoàn thành công việc của mình theo sự hướng dẫn của ông, nhớ phải nhẹ nhàng và cẩn thận.
Mọi chuyện có thể không xảy ra nếu em không nổi hứng nhấc chiếc bình pha lê lên và gõ thử. Khi đó, em đã làm rơi chiếc bình xuống đất và vỡ tan. Ông em giật mình và trách móc em. Em thấy sợ hãi và cố gắng đổ lỗi cho con mèo mướp, nhưng ông khuyên em rằng dũng cảm và trung thực luôn quan trọng hơn việc trốn tránh và đổ lỗi cho người khác.
Em bật khóc khi nghe ông nói và cảm thấy thấm thía vô cùng. Chiều tối, em xin lỗi bố trước mặt gia đình và nhận được sự tha thứ từ bố. Ông nhấn mạnh rằng việc nhận lỗi và học từ kinh nghiệm là điều quý giá nhất.
Sau sự việc đó, em đã học được bài học về dũng cảm, trung thực và việc chấp nhận lỗi sai. Điều đó đã giúp em trưởng thành hơn và biết quý trọng những giá trị tinh thần.
Sau sự việc đó, em học được nhiều bài học quý giá về lòng dũng cảm và tính trung thực. Trong cuộc sống, việc nhận lỗi và sửa chữa sai lầm là điều quan trọng. Em nhớ mãi lời dạy của ông về tính trung thực, một phẩm chất quan trọng của đạo làm người.
Những bài học về lòng dũng cảm và trung thực từ những câu chuyện này giúp chúng tôi nhận ra giá trị của việc biết nhận lỗi và học từ kinh nghiệm.
Hôm đó, chúng tôi được học bài về lòng dũng cảm. Sau khi đọc xong câu chuyện trong sách, cô hỏi lớp có ai có tấm gương về lòng dũng cảm không. Trúc, một bạn trong lớp, đã chia sẻ về mẹ mình, một người rất dũng cảm.
Trúc kể về mẹ mình, một người phụ nữ 28 tuổi, luôn yêu thương gia đình và chăm chỉ. Mẹ Trúc đã chịu đựng nhiều trong thời gian bị ung thư máu giai đoạn cuối, nhưng vẫn luôn lạc quan và yêu thương chúng em.
Chúng tôi cảm thấy xúc động khi nghe câu chuyện của Trúc và mẹ. Đó là tấm gương về lòng dũng cảm và sự kiên trì trong đối mặt với khó khăn.
Trong những ngày cuối cùng, mặc dù khuôn mặt mẹ tái nhợt, nhưng mẹ vẫn giữ được sự bình tĩnh và lạc quan. Mẹ thường nói rằng không sao cả, mẹ vẫn ổn và an tâm vì các con chu đáo.
Trước khi mẹ ra đi, mẹ dành thời gian cuối cùng để nói chuyện và chia sẻ với 2 chị em. Mẹ nhấn mạnh rằng các con cần phải yêu thương nhau và giữ hòa thuận, đồng thời mẹ luôn quan sát và ủng hộ các con từ xa.
Khi kể về những khoảnh khắc cuối cùng với mẹ, Trúc không kìm được cảm xúc. Cả lớp cũng cảm thấy xúc động và im lặng, có bạn cúi gục vì nỗi buồn.
Với Trúc và với tất cả chúng em, mẹ bạn là biểu tượng của sự dũng cảm. Mẹ luôn bảo vệ và yêu thương gia đình mặc cho mọi khó khăn, điều này khiến chúng em tự hào và khâm phục.
Trong câu chuyện về lòng dũng cảm này, Trúc và mẹ bạn đã để lại những dấu ấn sâu sắc về tình thương và sức mạnh trong lòng chúng em.
Tinh thần dũng cảm từng là nét đặc trưng quan trọng của dân tộc Việt Nam, và ngày nay, nó vẫn được tôn vinh và phát huy. Một ví dụ điển hình cho tinh thần dũng cảm đó là anh Nguyễn Văn Nam ở Nghệ An, người đã hy sinh để cứu bốn người bạn khỏi dòng nước xoáy.
Mọi người không chỉ trong gia đình em mà cả xã hội đều ngưỡng mộ tinh thần dũng cảm của anh Nguyễn Văn Nam, một học sinh lớp 12 ở huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Họ cảm thấy tiếc nuối trước sự ra đi của anh.
Trong ngày kỷ niệm 30/4, anh Nguyễn Văn Nam đã tự mình lao vào dòng nước để cứu bạn bè. Mặc dù đã đưa ba người bạn lên bờ an toàn, nhưng khi quay lại cứu bạn còn lại, anh đã hy sinh vì kiệt sức. Hành động anh được xem là một bài học quý giá về lòng dũng cảm và tình yêu thương đối với người khác.
Anh Nguyễn Văn Nam là một tấm gương lớn về lòng dũng cảm, được nhà trường và Đoàn thanh niên Cộng Sản Hồ Chí Minh tôn vinh. Hành động của anh làm nên một điều gì đó quan trọng, nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng của việc quan tâm và giúp đỡ người khác.
Anh Nguyễn Văn Nam là một tấm gương sáng về lòng dũng cảm, đem lại cho chúng ta những bài học quý báu và thể hiện truyền thống đẹp của dân tộc, đạo lý làm người mà chúng ta cần nắm vững.
Kể câu chuyện về lòng dũng cảm - Mẫu 6
Đã từng nghe nhiều câu chuyện về lòng dũng cảm, nhưng trong tâm trí tôi, có một câu chuyện gây ấn tượng sâu sắc nhất vì tôi chính là người chứng kiến.
Một ngày đi học về, tôi và Tuấn phải qua bến sông để về nhà. Trời tối và mưa rơi, bến đò vắng vẻ. Khi Tuấn ngã xuống sông, một anh bộ đội đã dũng cảm nhảy xuống cứu. Sự việc diễn ra nhanh chóng và anh ấy không nhận lời cảm ơn, chỉ nói về sự cẩn thận khi qua sông trong mùa lũ.
- Mùa này, nước lũ đang về, khi qua sông các em phải hết sức cẩn thận đấy.
Đó là câu chuyện tôi và Tuấn sẽ không bao giờ quên. Anh bộ đội đã là một người lính Cụ Hồ dũng cảm.