Bài tập viết văn lớp 4: Mô tả vật dụng lao động bao gồm 3 mẫu, giúp các em học sinh lớp 4 mở rộng từ vựng, nhanh chóng hoàn thiện bài văn mô tả các đồ vật như cái cối nước, cái cần trục bến cảng, cái liềm gặt lúa... thật hay.
Nhờ đó, các em sẽ có thêm nhiều ý tưởng mới, biết cách hoàn thiện bài văn mô tả đồ vật thật hay, để rèn kỹ năng viết văn tốt, dễ dàng đạt kết quả cao trong các bài kiểm tra, bài thi sắp tới. Mời các em cùng theo dõi bài viết dưới đây của Mytour:
Tả cái liềm gặt lúa
Liềm - Biểu tượng của lao động nông dân Việt Nam
Mỗi khi hè về, em thường được về quê thăm ông bà. Mỗi sáng thức dậy, em thấy ông bà mang theo chiếc liềm và đòn gánh ra đồng để gặt lúa. Bà còn dùng nó để cắt rau. Chiếc liềm có hai phần, một phần thép có hình trăng khuyết, mặt bên trong được rèn tạo thành hình lưỡi cưa nhỏ nhọn để cắt. Phần chuôi làm bằng gỗ để ông bà cầm không đau tay.
Ngoài việc gặt lúa và cắt rau, bà còn dùng liềm để cắt cỏ và tỉa cây cảnh.
Bà kể, chiếc liềm đã mua cách đây hơn 30 năm nhưng vẫn còn sắc. Bà luôn trân trọng chiếc liềm gắn bó với bà qua bao kỷ niệm.
Miêu tả chiếc cần trục bến cảng
Cần trục - Trụ cột sức mạnh tại bến cảng
Cánh tay của cần trục, vô cùng mạnh mẽ và linh hoạt, vươn dài tới những con tàu lớn đậu trên bến cảng, sẵn sàng chuyển hàng từ đây đến đó. Hàng nghìn tấn hàng hóa được nâng lên và đặt xuống, một công việc chăm chỉ và chuyên nghiệp.
Công nhân trong ca-bin cao chót vót, nhận lệnh từ máy bộ đàm và chăm chỉ thực hiện nhiệm vụ nâng hạ hàng hóa. Mỗi ngày, hàng chục triệu tấn hàng xuất nhập khẩu được xử lý thông qua cánh tay mạnh mẽ của cần trục.
Bác cần trục là người chiến thắng trong việc xử lý hàng trăm triệu tấn hàng hóa hàng năm. Với sức mạnh khủng khiếp của mình, bác cần trục là trụ cột không thể thiếu tại bến cảng.
Mô tả chiếc cối nước của dân tộc miền núi
Chiếc chày cối nước, một biểu tượng của sự chăm chỉ và bền bỉ của người dân miền núi, vẫn luôn gắn bó với cuộc sống hàng ngày của họ. Chiếc cối nước được làm từ gỗ nghiến hoặc gỗ lim, có hình dáng giống như một con chuồn chuồn khổng lồ, với phần cần cối dài và thẳng đuột. Người dân thường chôn cối sâu xuống đất và để miệng cối hở ra một chút.
Máng cối đầy nước từ thác trên đổ xuống, khiến cối tự động nhao mình xuống chân thác để đổ hết nước ra ngoài. Đầu cối nhẹ nhàng hất mình lên sau mỗi lần đổ nước.
Âm thanh của nước tuôn trên máng cối tạo ra nhịp đều đặn của chày cối, không bao giờ biết mệt mỏi. Sự chăm chỉ của người dân miền núi được thể hiện qua việc giã gạo bằng chiếc cối nước này, tạo ra những hạt gạo trắng mịn, thơm ngon.
Câu chuyện về chiếc cối nước và những hạt gạo trắng mịn như bông luôn làm cho mỗi người yêu thương và tôn trọng nền văn hóa, nghề nghiệp của người dân miền núi.