Miêu tả một người ở địa phương em sinh sống chọn lọc 9 bài văn xuất sắc nhất, giúp các em học sinh lớp 5 có thêm nhiều ý tưởng mới, dễ dàng đạt điểm 9, điểm 10 trong tiết kiểm tra viết Miêu tả người - Tuần 33.
Với dạng đề Miêu tả một người ở địa phương em sinh sống, các em có thể viết về chú công an phường, bác trưởng thôn, bà cụ bán hàng nước, người hàng xóm tốt bụng, bác thợ xây, cô lao công chăm chỉ... Vậy mời các em cùng đọc bài viết dưới đây để rèn kỹ năng viết bài văn miêu tả người tốt hơn.
Phác thảo Miêu tả một người ở địa phương em sinh sống lớp 5
1. Giới thiệu: Giới thiệu về người bạn muốn miêu tả: ông công an phường (Tên là gì? Bao nhiêu tuổi?).
2. Nội dung chính:
a. Miêu tả ngoại hình:
- Vóc dáng: cao, gầy (hoặc thấp, vạm vỡ...), da nâu, hồng hào, khỏe mạnh.
- Khuôn mặt: cằm vuông, mắt sáng, mũi cao.
- Trang phục: ông ấy mặc bộ quần áo màu xanh, là đồng phục của công an phường. Có tên được thêu ở túi áo, và áo có phù hiệu của cấp bậc.
b. Miêu tả hoạt động, tính cách:
- Chú công an phường đang trực ban để bảo vệ an ninh trật tự cho khu phố.
- Chú hướng dẫn người dân về các thủ tục hành chính như đăng ký nhân khẩu, tạm trú, thường trú tại khu vực thuộc phường em đang sinh sống.
- Chú là người vui vẻ, ân cần và luôn hướng dẫn người dân mọi thủ tục cần thiết.
- Nhờ có sự hiện diện của chú công an, khu phố được duy trì an ninh trật tự ổn định, giảm thiểu tình trạng mất cắp, cãi vã, đánh nhau.
3. Tổng kết:
- Diễn đạt tình cảm biết ơn và quý mến của em dành cho chú công an.
Miêu tả chú công an xã
Mỗi người trong chúng ta đều để lại ấn tượng riêng biệt. Em sinh ra và lớn lên ở một vùng quê yên bình. Em yêu màu nâu của áo vải đã qua sử dụng của những người nông dân, màu trắng của áo học sinh và màu xanh của đồng phục của chú công an. Trong số đó, có chú Tùng - một người công an xã mà em rất yêu quý.
Trong những vùng quê như chỗ chúng tôi, có ít công an hơn so với thành phố, nhưng mỗi người đều nhiệt tình và trách nhiệm. Chú Tùng là một trong những người công an làm việc tại làng. Chú đã qua tuổi ba mươi, có vợ và một cô con gái hoạt bát. Chú cao cao, gầy gầy nhưng thẳng tắp như cây tùng. Da chú khỏe mạnh, nổi bật trong bộ đồ màu xanh. Khuôn mặt vuông vức, nghiêm túc, với đôi mắt sáng và nụ cười hiền lành, tạo cảm giác ấm áp như gia đình. Mọi người thường nói, đó là nét đẹp của một người trẻ liêm chính. Chú thường mặc đồ màu xanh lá cây, giống như màu áo bộ đội xưa. Trên túi áo có tên chú, và các biểu tượng cấp bậc. Với chiếc mũ cứng, biểu tượng cờ đỏ sao vàng nổi bật trên trán chú.
Hàng ngày, chú luôn hiện diện tại ủy ban nhân dân xã. Mặc dù công việc chính là bảo vệ an ninh, nhưng chú luôn sẵn lòng giúp đỡ nhân dân, hướng dẫn họ về các thủ tục hành chính. Chú kiên nhẫn giải thích cho bà con những điều họ không hiểu, chỉ khi họ hiểu, chú mới yên tâm. Mọi người rất thoải mái khi đến xã vì luôn có chú Tùng sẵn lòng giúp đỡ. Ở cơ quan, chú vui vẻ và hòa đồng, mọi người đều yêu quý chú. Đôi khi đã khuya, mọi người đã ngủ sâu, chú vẫn kiểm tra cánh cửa, nhắc nhở thanh niên trên đường rồi mới đi về.
Chú thích thú với trẻ con, thậm chí tự mình đưa họ về nhà nếu bị lạc. Đối với những người trẻ nghịch ngợm, chú không bao giờ sử dụng bạo lực mà luôn dạy bảo, khuyên bảo. Nhiều người trẻ sau này đã thay đổi và trở nên ngoan ngoãn, nuôi ước mơ trở thành người công an như chú. Chú luôn động viên và dạy họ những phẩm chất mà một người công an cần có.
Vào mùa bão năm trước, chú đã làm cho mọi người trong làng cảm động và biết ơn mãi. Trong cơn bão dữ dội, chú lặn lội khắp nơi, hướng dẫn và giúp đỡ mọi người chống lại cơn bão cho đến khi nó kết thúc. Chú không ngần ngại nhảy xuống dòng nước để cứu một đứa trẻ đang lạc trong cơn lũ. Sự hy sinh và lòng nhân ái của chú đã mang lại sự yên bình và hạnh phúc cho làng quê. Mọi người đều yêu quý và kính trọng tinh thần của chú Tùng.
Nhiều năm trôi qua, chú Tùng vẫn là một người công an được người dân quý trọng và tin cậy. Chú đã trở thành một phần không thể thiếu của cuộc sống ở quê hương của chúng tôi. Chúng tôi rất yêu quý và kính trọng chú.
Miêu tả chú công an đang làm nhiệm vụ giao thông
Trên đường từ nhà tới trường, em thường phải qua một ngã tư đông đúc. Mỗi sáng, em luôn thấy có một chú công an đứng điều khiển giao thông ở đó. Kể từ khi chú đến, ngã tư này không bao giờ bị tắc nữa, điều đó khiến mọi người rất vui mừng.
Mọi người nói đó là chú Tuấn, một công an giao thông năm nay đã 31 tuổi. Chú có thân hình to lớn, vạm vỡ; cùng với bộ mặt chữ điền và làn da nâu sáng. Tóc của chú luôn được cắt gọn gàng, và đôi mắt thông minh nằm dưới lông mày dày. Chú mặc bộ đồ kaki vàng, và trên ngực có bảng tên và phù hiệu của cảnh sát giao thông. Đầu chú đội mũ cứng với biểu tượng cảnh sát.
Một lần, khi em đang đi qua, em đã thấy chú đang bắt lỗi người vi phạm giao thông. Sau khi xử phạt, chú nhẹ nhàng khuyên bảo họ tuân thủ luật giao thông và lập biên bản. Dù nghiêm túc, nhưng chú luôn công bằng và khoan dung. Mọi người trong khu phố đều rất quý trọng và tôn trọng chú vì sự công minh của chú.
Dù không có cơ hội trò chuyện với chú trong giờ làm việc, nhưng qua những hành động của chú, em tin rằng chú là một người công an tốt. Em rất quý trọng chú Tuấn và hy vọng một ngày nào đó em cũng có thể trở thành một người công an tốt như chú, góp phần vào sự an lành của xã hội.
Miêu tả bác trưởng thôn
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chi một mẹ thôi..”
Quê hương, chỉ hai tiếng ấy mà đầy ý nghĩa! Mỗi dân làng, mỗi con người đều mang trong mình tình cảm sâu sắc với quê hương. Bác trưởng thôn là một ví dụ điển hình cho tấm lòng hiền lành và tính cách chăm chỉ của người dân quê. Em rất trân trọng và quý mến bác ấy.
Từ thuở nhỏ, em đã quen thấy bác ở khắp nơi trong làng. Dù không biết tên đầy đủ của bác nhưng mọi người thường gọi bác là bác Rạng. Bác là đồng đội của cha em khi họ cùng nhập ngũ, và nay bác đã bước qua tuổi năm mươi. Dáng vẻ của bác vẫn cao ráo và khỏe mạnh, với làn da sậm đen chứng tỏ nỗ lực làm việc ngoài trời. Khuôn mặt chất phác của bác luôn tỏa sáng với nụ cười thân thiện và ánh mắt sáng rỡ. Bác là một người đầy kiến thức và rất tốt bụng với mọi người.
Bác luôn là một người thân thiện và tốt bụng, là một người trưởng thôn mẫu mực. Hàng ngày, bác luôn sẵn lòng giúp đỡ những người dân trong làng với công việc nông nghiệp. Bác không ngần ngại làm việc nặng nhọc, đồng hành cùng bà con trên cánh đồng lúa và thảo luận về kế hoạch làm việc. Cuộc sống của bác là một minh chứng rõ ràng cho sự kiên trì và lòng nhân ái, và những hành động của bác đã giúp đỡ nhiều hộ gia đình nâng cao đời sống.
Đặc biệt, điều mà em ấn tượng và trọng thưởng nhất ở bác là lòng nhân ái, sự trân trọng và tinh thần hiếu học. Bác đã thành lập một quỹ khuyến học để hỗ trợ những học sinh xuất sắc. Trong mùa thi đại học, bác luôn dành thời gian để động viên và tặng quà cho các em học sinh. Nhờ vào sự cống hiến của bác, quê hương em ngày càng phát triển, trở thành một vùng quê mới xanh sạch, tiến bộ. Bác luôn quan tâm và hỗ trợ mọi người, cả về tài chính lẫn tinh thần. Bác chính là niềm tự hào của làng quê.
Mỗi mảnh đất của quê hương em đều làm cho em yêu thương hơn. Quê hương chính là tình yêu của em. Em rất may mắn khi có bác trưởng thôn như bác.
Miêu tả bác tổ trưởng dân phố
Cuộc sống hòa bình xung quanh chúng ta là kết quả của sự đoàn kết và sự cống hiến của mọi người. Bác tổ trưởng dân phố, bác Thành, chính là một ví dụ điển hình cho điều này.
Tổ dân phố của em nằm ở vùng ngoại ô thành phố, nhỏ nhắn và ấm áp. Bác Thành, người lãnh đạo của tổ dân phố, đã có nhiều đóng góp quan trọng. Bác Thành, một quân nhân với dáng vẻ cao lớn và sức khỏe tốt. Khuôn mặt của bác trải qua nhiều gian nan nhưng vẫn tỏa ra vẻ thân thiện và vui vẻ.
Hằng ngày, bác luôn mặc đồ giản dị và lịch sự, phản ánh được tính cách của một người tổ trưởng tổ dân phố. Khi ở nhà, bác thường chỉ mặc những bộ đồ đơn giản như người ông hiền từ xưa. Đôi khi, em còn thấy bác Thành đội bộ quần áo màu nâu, cùng các cụ già tập thể dục ở công viên gần nhà.
Mặc dù là tổ trưởng tổ dân phố nhưng tính cách của bác vui vẻ, gần gũi và rất thân thiện. Bác luôn quan tâm đến cuộc sống của mọi người xung quanh. Mỗi tháng, bác đều tổ chức cuộc họp để thông tin cho cư dân về tình hình của khu phố. Bác luôn sẵn lòng giúp đỡ những người gặp khó khăn nhất, và dành sự quan tâm đặc biệt cho những gia đình này. Sự ôn hòa và chân thành trong giọng nói của bác luôn làm cho mọi người cảm động và động viên. Nhờ có bác, nhiều gia đình hạnh phúc hơn và nhiều đứa trẻ có cơ hội được học hành.
Bác quan tâm đến những chi tiết nhỏ xung quanh, từ trẻ em đến người già neo đơn, không ai để lại. Bất cứ nơi nào có người cần, em đều thấy bóng dáng của bác. Bác luôn tỏ ra chân thành và đồng cảm, giúp đỡ những người khó khăn. Nụ cười hiền hậu của bác mang lại niềm tin và ánh sáng cho những cuộc đời khó khăn. Khi thấy rác bừa bãi trên đường, bác không ngần ngại mà lập tức nhặt và bỏ vào thùng rác, làm gương cho mọi người chung tay bảo vệ môi trường.
Mỗi dịp Tết đến xuân về, bác luôn là người khởi xướng những chương trình giao lưu ý nghĩa cho cư dân, kể cả những người con xa quê. Mọi người đều ngưỡng mộ tấm lòng nhân ái của bác. Mỗi ngày trôi qua, khu dân phố đã trải qua nhiều thay đổi nhưng cư dân vẫn tin tưởng tuyệt đối vào bác Thành, tin tưởng rằng bác sẽ giúp cho khu phố trở nên tốt đẹp hơn.
Với cư dân trong khu phố, bác Thành không chỉ là tổ trưởng dân phố trách nhiệm và tốt bụng mà còn là hàng xóm hòa nhã và thân thiện. Trong lòng em, bác Thành luôn được yêu quý và kính trọng. Em và các bạn đều hứa sẽ cùng bác xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn mỗi ngày.
Tả bà cụ bán nước
Quê hương là nơi gắn bó với mỗi con người, là mảnh đất thiêng liêng nhất trong cuộc sống. Đối với em, quê hương mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Em yêu cây đa ở làng, yêu cánh đồng lúa rộng lớn, yêu dòng sông êm đềm... và yêu bà cụ bán nước dưới gốc cây đa.
Em sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn, nơi có những cánh diều bay, những cánh đồng xanh ngát, những cánh cò vờn bay. Trong ký ức tuổi thơ yên bình ấy, bà cụ bán nước để lại ấn tượng sâu sắc. Mọi người trong làng gọi bà là bà Tư. Bà đã bước sang tuổi bảy mươi – độ tuổi xế chiều. Thời gian đã ghi dấu lên cái lưng còng của bà. Khuôn mặt già nua với những nếp nhăn và chấm đồi mồi nhưng lại phúc hậu, hồn nhiên như những bà tiên trong truyện cổ tích. Vết chân chim trên khóe mắt chứng tỏ quãng đời vất vả mà bà trải qua. Mái tóc bạc trắng như cước vấn và gọn gàng quấn quanh đầu dưới chiếc khăn mỏ quạ màu đen. Bà luôn nhai trầu, miệng luôn móm mém. Bàn tay nhăn nheo, chai sạn nhưng vẫn luôn âm thầm làm việc.
Bà Tư là người hiền lành, tốt bụng. Chiến tranh cướp đi người chồng và ba người con trai yêu quý của bà. Rời khỏi cuộc chiến, bà trở về quê hương, được nhà nước phong tặng danh hiệu “Bà mẹ Việt Nam anh hùng”. Bất kể biến cố trong cuộc sống, bà luôn giữ vững nụ cười hiền hậu. Quán nước bà đã mở hơn hai mươi năm qua. Mỗi ngày, khi bình minh ló dần trên làng quê, bà chuẩn bị nước, bánh rồi gánh đòn trên vai. Thân hình gầy gò của bà duỗi ra dưới ánh nắng, tiến về phía mái rơm dưới gốc cây đa. Bà lặng lẽ ngồi đó cả ngày, luôn ân cần đáp lại mọi chào hỏi. Giọng nói ấm áp và thân thiện làm cho mọi người cảm thấy gần gũi.
Tuổi già cô đơn, bà coi mọi người như gia đình, đối xử rất tử tế. Bà mời khách uống nước chè, trò chuyện để xua tan mệt mỏi. Những chiếc bánh bà tự làm thường trao cho trẻ con để dỗ chúng nín khóc. Bà âm thầm trở thành một phần của mái đình, cây đa, trở thành một phần không thể thiếu của vùng quê này. Du khách dừng chân nơi đây đã coi bà là biểu tượng cho nơi họ vô tình đi qua. Những người xa quê nhớ về quê hương luôn nhớ đến bà cụ hiền hậu ngồi trong chiều tà của quán nước đầu làng.
Hình ảnh bà cụ dáng vẻ lưng còng trong chiếc áo bà ba màu nâu, như màu của đất và hương vị của trà cùng bánh của bà Tư, đã trở thành hình ảnh đẹp trong ký ức tuổi thơ của nhiều thế hệ người trên quê hương. Em yêu quý và thương mến bà. Trong lòng em, mong bà luôn hạnh phúc dù cuộc đời đã nhiều biến cố.
Tả bà cụ bán nước
Tôi sinh ra ở một miền quê thân thương. Đã hai năm trôi qua mà không có nhiều thay đổi. Cây bàng ở đầu làng, dòng sông với con đò chở khách, nền nhà ngói đỏ vẫn như xưa, thanh bình và yên tĩnh. Ở gốc cây bàng, vẫn có bà cụ bán hàng nước chè mát rượi.
Cây bàng này là cây cao tuổi nhất trong làng. Bóng cây rộng, che mát cả vùng đất. Những ngày hè oi ả, mọi người đi đâu về lại đều ghé vào quán nước dưới gốc bàng. Nơi đây, mệt mỏi tan biến tự nhiên. Và chỉ dưới gốc bàng ấy, có hàng nước của bà cụ làng tôi. Bà bán hàng từ lâu, nhưng bao nhiêu năm thì tôi không biết. Năm nay bà đã qua 70 tuổi. Thời gian đã ghi lên cái lưng còng của bà. Tóc bạc trắng như cước, bạc trắng như cước vậy. Mái tóc đó được vẩn xung quanh đầu và đội bên ngoài chiếc khăn mỏ quạ khéo léo. Khuôn mặt bà nhiều nếp nhăn, nhưng hồng hào, phúc hậu như bà tiên. Đôi mắt bà thỉnh thoảng hấp háy nhưng vẫn còn tinh tường. Đôi bàn tay nhăn nheo, chai sạn nổi rõ những đường gân chằng chịt. Bà thích ăn trầu. Mỗi lần nhìn bà nhai trầu, tôi lại nghĩ về bà tôi còn sống. Dáng gầy guộc của bà biết bao gian khổ đã trải qua.
Bà cụ là một người hiền lành, nhân hậu. Khách từng ghé quán đều cảm động vì lòng tốt của bà. Mỗi khi có khách đến, bà đón tiếp rất ân cần. Nước uống của bà mát và thơm. Những cốc nước chè tươi hay nước bối dường như dưới bàn tay của bà ngon đến lạ lùng. Có lẽ bởi sự ân cần của bà. Ngồi uống nước dưới gốc bàng, bà còn dùng quạt nan quạt cho mát và chuyện trò thân mật. Có những lúc, người qua đường còn gọi bà bằng cái tên thân mật như 'Bà, mẹ, ơi...' Bà vui lắm.
Những lúc ấy bà cười đầy xúc động, nhưng nụ cười ấy lại thân thương quá vì tôi nghe người trong làng kể rằng bà đến từ nơi khác, không phải người của làng nên không có người thân thích. Chiều chiều, mỗi khi tôi về từ trường là tôi lại ghé vào quán bà ngồi chơi. Đôi khi có khách, tôi cũng phụ bà rót nước. Được gần bà, tôi hiểu bà hơn. Cảm giác thân thương như bà tôi vậy.
Bao năm qua, hình ảnh bà cụ gắn liền với gốc bàng và với mùa hạ. Mỗi khi thấy bà cụ dọn đồ ra quán, tôi biết mùa hè đã đến. Bà mang lại cho mọi người không chỉ là sự dịu mát mà còn là những tình cảm ấm áp.
Tả người hàng xóm
Đường Lê Duẩn, trung tâm thương mại của huyện Tân Châu, là nơi gia đình tôi sinh sống, có khoảng hai trăm hộ dân, phần lớn là buôn bán và cán bộ Nhà nước. Bên cạnh nhà cậu Út, mỗi ngôi nhà đều có cửa hàng buôn bán cung cấp đủ thứ cho cuộc sống của bà con trong khu vực và du khách hàng ngày. Trong cửa hàng mà gia đình tôi thường mua sắm, có cô Cẩm phụ trách.
Tôi rất thích cô vì cách phục vụ niềm nở và chu đáo của cô đối với khách hàng. Cô Cẩm khoảng ba mươi tuổi, dáng người cân đối. Chị có mái tóc đen huyền dài xuống vai rất hợp với gương mặt trắng hồng xinh đẹp. Đôi mắt long lanh như biết cười, biết nói. Đôi môi hồng thêm vẻ thân thiện của cô. Mỗi khi cười, hàm răng trắng như hạt bắp. Vì thế, khách hàng rất thiện cảm với cô Cẩm. Cửa hàng của cô được sắp xếp gọn gàng, hàng hoá được xếp ngăn nắp nên khi đông khách, cô chỉ vài động tác là có thể tìm ra món hàng khách cần. Cô luôn tươi cười, giới thiệu các mặt hàng và giá cả hợp lý cho mọi người, từ những người từ xa đến bà con hàng xóm. Cô dễ dàng giải thích cho khách hàng hiểu về sản phẩm và đổi hàng theo yêu cầu của họ. Với những khách hàng khó tính, cô luôn thân thiện và hài lòng. Em chưa bao giờ thấy cô gắt gỏng với khách hàng. Vì vậy, cửa hàng của cô luôn đông khách. Người mua hàng đến và xem hàng đều vui vẻ. Ai cũng nhận thấy: cô Cẩm là người bán hàng tạo nên nhiều thiện cảm với khách hàng. Mỗi khi nói lời từ biệt, tôi thường nhắc với cô: 'Cô Cẩm ơi! Cô thật khéo, chỉ vài động tác đã giải quyết xong mọi việc. Tôi đã ngồi đây mãi mà không để ý, cô cho tôi một ống hút và một viên xà phòng hiệu 'Cỏ may' bạc hà mẹ thường mua nhé! Có ngay . . .'. Công việc buôn bán là vậy. Vui vẻ nhưng cũng rất khó, không như những buổi họp nhà chòi của chúng tôi về mua bán hàng. Khi đông khách, cần phải nhanh chóng và vui vẻ để chiều lòng khách như cô Cẩm mới có thể giải quyết xong mọi việc và thu hút khách như thế này.
Em thích cô Cẩm, cô là người hàng xóm thân thiết nhất với mọi nhà và mọi người, cũng như với khách thập phương.
Miêu tả bác thợ xây
Một hôm, khi ghé nhà bác em, đúng lúc bác đang xây dựng ngôi nhà mới, em chợt để ý đến một bác thợ đang say sưa làm việc ở tầng hai. Công việc của các bác thợ xây thật là vất vả!
Trong cái nắng gay gắt của mùa hạ, bác vẫn cố gắng xúc xi măng và trộn nước một cách nhanh nhẹn. Mái tóc của bác đen xì điểm phấn trắng bởi mồ hôi. Với đôi môi luôn nở nụ cười, bác trát xi măng lên những viên gạch trống rỗng trên tường nhà, sau đó lại điều chỉnh cẩn thận và ngắm nhìn kết quả. Công việc này diễn ra lặp đi lặp lại, đến khi áo bác đã đẫm đầy mồ hôi, bác nghỉ lại và chia sẻ với em về cuộc sống.
Bác kể rằng bác làm việc vất vả như vậy chỉ mong con em học hành chăm chỉ, sau này tìm được công việc nhẹ nhàng hơn để làm. Bác nhấn mạnh rằng quan trọng nhất là tìm niềm vui và đam mê trong công việc, chỉ cần làm điều đó thì cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn.
Em rất ngưỡng mộ và ấn tượng với bác thợ xây, em hứa sẽ học hành chăm chỉ, nghe lời cha mẹ, làm người ngoan, và tìm được hướng đi phù hợp, thực hiện được ước mơ của mình.
Mô tả cô lao công
Đêm đã buông xuống, mọi người đều chìm vào giấc ngủ yên bình. Tại góc phố, cô lao công vẫn miệt mài lau chùi và dọn dẹp rác thải.
Cô lao công này sống ở dãy cuối cùng gần nơi em sinh sống. Ban ngày, em thường gặp cô khi đưa con trai đi học. Cô khoảng 40 tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn và gầy gò. Da cô đã nhiều lần chịu sự ảnh hưởng của ánh nắng nóng và khắc nghiệt.
Khuôn mặt trái xoan của cô với những đường nét dịu dàng. Mái tóc đen dày, óng ả được cô buội gọn phía sau. Cô có nụ cười duyên dáng và đôi mắt sáng. Em rất thích trò chuyện với cô, cô như một quyển sách, biết mọi điều. Tính cách của cô hòa đồng và nhiệt tình. Gia đình em luôn cảm kích sự giúp đỡ từ cô.
Mỗi ngày khi đi làm, cô luôn khoác lên mình bộ đồ lao động màu xanh đậm, đeo khẩu trang và găng tay. Bước chân cô ấy cẩn thận trong ủng và cầm một cây chổi lớn. Âm thanh của cây chổi xào xạc vang lên từ sáng đến tối, cho thấy cô đang làm việc chăm chỉ. Nhờ có cô, khu phố luôn sạch sẽ và gọn gàng. Cô chăm sóc cây cỏ và sắp xếp rác thải một cách cẩn thận. Cô là một người phụ nữ kiên cường và dũng cảm khi chọn công việc này. Mặc dù hi sinh thầm lặng nhưng cô mang lại niềm vui cho mọi người.
Con cái của cô chắc chắn tự hào về một người mẹ tuyệt vời như cô. Em luôn yêu quý và coi cô như một phần không thể thiếu trong gia đình.