Bài thơ Dạo này viết về quê của Hạ Tri Chương đã mô tả sâu sắc tình yêu đối với quê hương của người xa xứ trở về quê cũ.
Mytour sẽ cung cấp tài liệu giới thiệu về nhà thơ Hạ Tri Chương và bài thơ Dạo này viết về quê. Hãy đọc và tham khảo cùng chúng tôi.
Dạo này viết về quê trong sự ngẫu hứng
Phiên âm:
Trẻ thơ rời bỏ, già đâu quay trở lại,
Tiếng quê vẫn nguyên, nhưng mái tóc đã phai mờ.
Gặp nhau lúc nhỏ, giờ lớn không nhận ra,
Cười hỏi: Khách từ phương nào về?
Dịch nghĩa:
Lúc trẻ rời xa, khi già mới quay lại,
Tiếng quê vẫn còn, tóc đã trắng phau.
Trẻ con gặp nhau, không nhận ra,
Cười hỏi: Khách từ nơi xa tới?
Một số phiên bản dịch thơ:
Khi trẻ đi, khi già về
Tiếng quê vẫn thường, tóc đã thay đổi.
Trẻ con nhìn kỳ lạ không chào hỏi
Hỏi: Khách từ nơi nào về đây?
(Dịch của Phạm Sĩ Vĩ)
Trẻ con ra đi, già trở lại nhà
Tiếng quê vẫn thường, sương bay trên đầu
Gặp nhau mà không nhận ra
Trẻ con cười hỏi: “Khách từ đâu về làng?”
(Dịch của Trần Trọng San)
Bé lúc đi, già mới quay về nhà,
Tiếng quê vẫn nguyên, tóc đã thưa rụng.
Trẻ con nhìn thấy lạ lùng,
Cười hỏi, khách từ đâu lại tới.
(Trần Trọng Kim, Tuyển tập thơ, Nhà xuất bản Văn hoá thông tin, 1995)
I. Thông tin về nhà thơ Hạ Tri Chương
- Hạ Tri Chương (659 - 744) tự là Quý Chân, hiệu là Tứ Minh cuồng khách.
- Quê quán tại Vĩnh Hưng, Việt Châu (nay thuộc huyện Tiêu Sơn, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc).
- Ông là một nhà thơ danh tiếng thời nhà Đường.
- Năm 695, ông trúng cử vào học viện, sống và làm việc hơn 50 năm tại kinh đô Trường An và được Đường Huyền Tông rất kính trọng.
- Khi từ bỏ công việc quan lại để về quê tu hành, vua Đường và các quan lại, cũng như hoàng tử đều đến tiễn ông bằng thơ.
- Ông còn được biết đến là bạn tri kỷ (bạn không phân biệt tuổi tác) với nhà thơ Lý Bạch.
- Hạ Tri Chương là một người rất hào phóng, cởi mở và say mê rượu chè.
II. Giới thiệu về bài thơ
1. Bối cảnh sáng tác
- Bài thơ được Hạ Tri Chương sáng tác khi trở về thăm quê cũ tại Vĩnh Hưng, Việt Châu (nay là huyện Tiêu Sơn, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc).
- Tác phẩm được viết với tâm trạng đau lòng khi trở về quê nhà mà lại bị người dân xem như “người xa lạ” vì đã lâu không về thăm. Đồng thời, nó cũng thể hiện sự yêu thương quê hương sâu sắc của tác giả.
- Đây là bài thơ nổi tiếng nhất của Hạ Tri Chương với nhiều giá trị về cả nội dung và nghệ thuật.
2. Hình thức thơ
Nguyên tắc bảy ngôn bốn câu theo luật thơ Đường.
3. Cấu trúc
Bao gồm hai phần:
- Phần 1. Hai dòng đầu: Sự thay đổi của nhân vật trữ tình khi quay trở về quê nhà.
- Phần 2. Hai dòng sau: Sự biến đổi của quê hương sau nhiều năm nhân vật trữ tình trở về quê.
4. Tiêu đề
Tiêu đề độc đáo với từ ngữ “viết ngẫu nhiên” - không chỉ đơn thuần viết mà là kết quả của trải nghiệm khi trở về quê hương, đối mặt với sự thay đổi và biến động, biểu hiện tâm trạng và tình cảm của tác giả. Qua đó, tác phẩm thể hiện sự yêu thương sâu sắc đối với quê hương.
5. Nội dung
Bài thơ là biểu hiện của tình yêu thương sâu sắc của một người con xa quê, lâu ngày trở về quê nhà.
6. Nghệ thuật
Thể loại thơ thất ngôn tứ tuyệt, vừa mang tính hài hước vừa sâu lắng.