Hôm nay, Mytour sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Kể lại câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh theo cách cá nhân của bạn.
Tài liệu này gồm có 2 bản dàn ý và 17 mẫu kể lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh. Hãy cùng theo dõi ngay nào, các bạn học sinh lớp 6 ơi!
Sự kể về truyền thuyết Sơn Tinh và Thủy Tinh bắt đầu.
1. Giới thiệu
Tổng quan về truyền thuyết Sơn Tinh và Thủy Tinh.
2. Nội dung
- Một lịch sử kể về Mị Nương, con gái của vua Hùng Vương thứ mười tám, được mô tả với vẻ đẹp hiền dịu.
- Người cha yêu thương con gái, muốn chọn cho cô một người chồng thích hợp.
- Đến một ngày, Sơn Tinh và Thuỷ Tinh xuất hiện để cầu hôn cô. Một là chúa của núi, một là chúa của biển.
- Trước sự khó khăn của việc lựa chọn, vua Hùng quyết định đặt ra thách thức: “Ai đến trước với một trăm ván cơm nếp, một trăm chiếc bánh chưng, một con voi, một con gà, một con ngựa, mỗi thứ một đôi, sẽ được lấy con gái ta”.
- Ngày hôm sau, Sơn Tinh đến trước và chiến thắng, lấy được Mị Nương làm vợ.
- Thuỷ Tinh sau đó đến, nhưng thất bại và phẫn nộ, gây ra hạn hán và lũ lụt để cướp Mị Nương trở lại.
- Sơn Tinh không hoảng sợ, dùng sức mạnh của mình để ngăn chặn lũ lụt và bảo vệ thành Phong Châu.
- Trận chiến giữa hai thần rất gay gắt, nhưng cuối cùng Thuỷ Tinh phải thừa nhận thất bại.
- Từ đó, ôm ấp sự oán trách và thù hận, mỗi năm Thuỷ Tinh vẫn tấn công Sơn Tinh nhưng không bao giờ thành công.
3. Phần kết
Chỉ ra ý nghĩa của truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Tóm tắt truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh một cách ngắn gọn.
Hùng Vương thứ mười tám có một công chúa tên là Mị Nương. Vẻ đẹp tuyệt trần và tính cách hiền dịu của nàng đã thu hút sự yêu thương của vua. Vua muốn tìm cho con gái một người chồng phù hợp. Hai người đàn ông đến cầu hôn là Sơn Tinh - chúa vùng núi và Thủy Tinh - vị vua của biển. Dù cả hai đều có sức mạnh và tài năng, vua không thể quyết định chọn ai. Vua đặt ra điều kiện rằng người mang lễ vật đến trước sẽ cưới được Mị Nương. Sơn Tinh đến trước và thành công. Thủy Tinh đến sau nhưng thất bại và tức giận, gây ra cuộc chiến giữa hai bên. Mặc dù cuộc chiến kéo dài một thời gian, Sơn Tinh vẫn giữ vững và Thủy Tinh buộc phải rút lui. Mỗi năm, Thủy Tinh vẫn cố gắng tấn công Sơn Tinh nhưng không thành công.
Tóm tắt lại truyền thuyết Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Bài văn mẫu số 1
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái. Tên của cô ấy là Mị Nương, một người phụ nữ xinh đẹp và hiền lành. Vì tình yêu thương của vua dành cho con gái mình, vua muốn tìm cho cô ấy một người chồng phù hợp.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn. Một trong số họ đến từ vùng núi Tản Viên, có khả năng kỳ diệu: có thể gọi gió và mưa theo ý muốn. Anh ta là Sơn Tinh. Người kia cũng có khả năng phi thường, có thể điều khiển gió và mưa. Anh ta là Thủy Tinh. Vua thấy cả hai đều có sức mạnh và tài năng tương đương, khó lòng quyết định chọn ai. Vua họp các Lạc hầu để bàn bạc và đưa ra quyết định sau:
- Cả hai đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vì vậy, ngày mai, người nào mang lễ vật đến trước sẽ được ta cho cô con gái của ta.
Khi Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe vua nói, họ hỏi về loại lễ vật cần mang. Vua Hùng trả lời:
- Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Nghe xong, Sơn Tinh và Thủy Tinh đều đồng ý. Sáng hôm sau, Sơn Tinh mang lễ vật đến trước và cưới Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau nhưng không thành công, liền đem quân đuổi Sơn Tinh.
Thần nước gọi mưa, hô gió làm dông bão. Nước ngập khắp nơi, thành Phong Châu chìm trong nước. Sơn Tinh không sợ hãi, thần dùng phép lạ để ngăn chặn dòng lũ. Nước lũ dâng lên, đồi núi cũng dâng lên theo.
Trận chiến kéo dài mấy tháng, cuối cùng Thủy Tinh phải rút quân do sức mạnh cạn kiệt. Tuy nhiên, mối thù giữa họ vẫn không dứt. Mỗi năm, Thủy Tinh vẫn tấn công Sơn Tinh nhưng không thành công.
Bài văn mẫu số 2
Thuở xưa, trong thời Hùng Vương thứ mười tám, nhà vua có một công chúa tên là Mị Nương. Nàng rất xinh đẹp và dịu dàng. Vì tình yêu thương của vua, ông muốn tìm cho con gái mình một người chồng phù hợp.
Một ngày, hai chàng trai đến cầu hôn. Người từ vùng núi Tản Viên có khả năng kỳ diệu: có thể điều khiển cả gió và mưa. Anh ta là Sơn Tinh. Người từ biển cũng có tài năng tương tự: có thể gọi gió và mưa theo ý muốn. Anh ta là Thủy Tinh. Vua Hùng thấy cả hai đều rất tài năng, làm ông rất khó xử. Ông họp các lạc hầu để thảo luận và quyết định:
- Cả hai đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, người nào mang lễ vật đến trước sẽ được ta cho cô con gái của ta.
Khi hai chàng trai nghe xong, họ hỏi vua về loại lễ vật cần mang. Vua Hùng trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh quay trở lại để chuẩn bị. Sáng hôm sau, Sơn Tinh đến mang lễ vật. Nhà vua liền gả Mị Nương cho Sơn Tinh. Thủy Tinh đến sau nhưng không thành công, tức giận vô cùng.
Thần Nước gọi mưa, hô gió làm dông bão. Nước dâng cao, ngập lụt mọi nơi. Sơn Tinh không sợ hãi. Thần sử dụng phép lạ, dời núi, ngăn chặn dòng lũ. Nước lũ dâng lên, đồi núi cũng dâng lên theo.
Cuộc chiến kéo dài mấy tháng, cuối cùng, đội quân của Thủy Tinh kiệt sức. Thần Nước phải rút quân. Nhưng từ đó, thù oán nặng nề. Mỗi năm, Thủy Tinh vẫn tấn công Sơn Tinh nhưng không thành công. Thần Nước vẫn không thể chiến thắng.
Bài văn mẫu số 3
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một công chúa tên là Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn hiền lành. Vì tình yêu thương của vua, ông muốn tìm cho công chúa một người chồng phù hợp.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn. Sơn Tinh đến từ vùng núi Tản Viên, có khả năng kỳ diệu: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Thủy Tinh là người ở miền biển, cũng có khả năng phi thường: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Một người là chúa vùng non cao, một người là chúa vùng nước thẳm. Cả hai đều ngang sức ngang tài khiến cho vua Hùng băn khoăn không biết nhận lời ai. Vua bèn cho mời các Lạc hầu vào bàn bạc. Xong, vua liền phán rằng:
- Cả hai người đều làm ta hài lòng. Nhưng ta lại chỉ có một người con gái. Nay biết gả cho ai đây? Vậy nên ngày mai, nếu ai mang sính lễ đến trước, ta sẽ gả con gái cho.
Sơn Tinh và Thủy Tinh liền hỏi về loại sính lễ cần mang. Vua Hùng bèn nói:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Cả hai nghe xong liền trở về chuẩn bị. Sáng hôm sau, mới bình minh, Sơn Tinh đã mang lễ vật đầy đủ đến. Anh được rước Mị Nương về núi. Một lúc sau, Thuỷ Tinh mới đến. Biết mình không thành công, tức giận, đem quân đuổi cướp Mị Nương. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió làm dông bão rung chuyển cả đất trời. Nước sông dâng lên cuồn cuộn làm ngập ruộng đồng, nhà cửa. Thành Phong Châu như nổi lềnh bềnh trên một biển nước.
Thấy như vậy, Sơn Tinh vẫn không màng, Thần sử dụng phép lạ, di chuyển từng quả đồi, dịch chuyển từng dãy núi. Từ đó xây dựng thành đê, chặn dòng nước lũ. Nước sông dâng cao bao nhiêu, đồi núi lại cao lên bấy nhiêu. Cả hai chiến đấu suốt mấy tháng nhưng vẫn không có kết quả. Cuối cùng, quân đội của Thủy Tinh kiệt sức, thần nước buộc phải rút quân về.
Tuy nhiên, từ đó, lòng oán thù sâu sắc. Mỗi năm, Thuỷ Tinh lại gây ra gió bão, lụt lội để dâng nước đánh Sơn Tinh. Nhưng mỗi năm, Thần Nước đã mỏi mệt, vẫn không thể đánh bại Thần Núi để giành lại Mị Nương. Thần Nước phải rút quân về một lần nữa.
Bài văn mẫu số 4
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn hiền dịu. Nhà vua yêu thương nàng đến tận trời nên muốn tìm cho nàng một người chồng phù hợp.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn. Một người đến từ vùng núi Tản Viên có kỹ năng đặc biệt: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên đầy cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Mọi người gọi chàng là Sơn Tinh. Người còn lại là Thủy Tinh, tài năng không kém cạnh: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Vua Hùng thấy cả hai đều có sức mạnh tương đương, vô cùng khó đưa ra quyết định. Vua triệu tập các Lạc hầu vào cung bàn bạc, rồi đưa ra quyết định:
- Cả hai người đều hợp với ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái. Do đó, ai mang lễ vật đến trước ngày mai sẽ được rước Mị Nương về.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nghe xong, liền hỏi vua cần chuẩn bị những gì cho lễ vật. Vua Hùng trả lời:
- Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi loại một cặp.
Sơn Tinh và Thủy Tinh ngay lập tức rời đi từ cung điện của vua để chuẩn bị. Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh đã đưa lễ vật đến trước. Vua Hùng liền cho Mị Nương gả cho Sơn Tinh. Thủy Tinh đến sau, không lấy được vợ, tức giận, ra quân tấn công Sơn Tinh.
Thần nước kêu mưa, gọi gió tạo thành cơn dông bão làm rung chuyển đất trời. Nước lũ ngập tràn khắp nơi, lên đến đồng ruộng, nhà cửa, và lên đến đỉnh đồi núi. Thành Phong Châu như trôi nổi trên biển nước khổng lồ khiến dân chúng rơi vào cảnh khốn khổ. Nhưng Sơn Tinh không bị làm cho nao núng. Thần sử dụng phép mà, lấy từng mảnh đất của núi, dời từng dãy núi, xây thành đê, chặn dòng nước lũ. Dù nước sông lên cao bấy nhiêu, đồi núi cũng lên cao bấy nhiêu.
Hai thần đã giao tranh suốt mấy tháng trời. Cuối cùng, với sức lực kiệt quệ, thần nước buộc phải rút quân. Tuy nhiên, từ đó, mối thù lại càng sâu sắc hơn. Hằng năm, Thủy Tinh đều dâng nước để đánh Sơn Tinh. Nhưng chưa bao giờ thần nước giành chiến thắng.
Bài văn mẫu số 5
Vua Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương. Nàng làm say lòng người bởi vẻ đẹp như hoa và tính nết dịu dàng. Nhà vua mong muốn chọn cho công chúa một người chồng xứng đáng nên đã tổ chức lễ kén rể.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn. Người một ở vùng núi Tản Viên có kỹ năng đặc biệt: vẫy tay về phía đông, phía đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Chàng được gọi là Sơn Tinh. Người còn lại có tài năng không kém cỏi: gọi gió, gió đến; hô mưa, mưa về. Chàng tên là Thủy Tinh. Cả hai đều ngang tài ngang sức, khiến vua rất khó xử. Vua mời các Lạc hầu vào bàn thảo luận, sau đó vua gọi hai chàng vào và phán:
- Cả hai đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Do đó, người nào mang lễ vật đến trước ngày mai sẽ được đón dâu về.
Cả hai nghe xong, ngay lập tức hỏi về đồ lễ gồm những gì. Vua Hùng ngay lập tức trả lời:
- Đó là một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Tờ mờ sáng hôm sau, Sơn Tinh đã mang lễ vật đến trước. Vua Hùng hài lòng và quyết định gả Mị Nương cho Sơn Tinh. Thủy Tinh đến sau không được chọn, nên tức giận và dẫn quân tấn công Sơn Tinh. Thần hô mưa, gọi gió tạo thành cơn dông bão làm rung chuyển cả đất trời, nước sông dâng lên để tấn công Sơn Tinh. Nước lụt khắp nơi, nhà cửa chìm trong biển nước, Phong Châu nổi lên như một hòn đảo trên biển. Tuy nhiên, Sơn Tinh vẫn kiên cường. Thần sử dụng sức mạnh siêu nhiên, di chuyển núi non, dựng thành lũy, cản trở dòng nước lũ. Dù nước sông dâng cao đến đâu, đồi núi cũng cao lên bấy nhiêu.
Trận chiến kéo dài suốt nhiều tháng, cuối cùng Sơn Tinh vẫn giữ vững và sức mạnh của Thủy Tinh bắt đầu kiệt sức, thần nước không còn cách nào khác ngoài việc rút quân. Từ đó, mối thù sâu sắc, hằng năm, Thủy Tinh vẫn dùng nước để tấn công Sơn Tinh. Tuy nhiên, mỗi lần, Thủy Tinh đều phải gánh chịu thất bại đầy bi kịch.
Bài văn mẫu số 6
Văn học dân gian Việt Nam rất phong phú, trong đó có nhiều truyền thuyết lôi cuốn. Trong số đó, truyền thuyết về Sơn Tinh và Thủy Tinh là một trong những câu chuyện mà tôi đặc biệt yêu thích.
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, vẻ đẹp của nàng như hoa, tính cách lại dịu dàng và hiền lành. Vua yêu thương con gái nên muốn tìm cho nàng một người chồng phù hợp.
Một ngày nọ, hai chàng trai đến cầu hôn. Người một là ở vùng núi Tản Viên, có khả năng đặc biệt: vẫy tay về phía đông làm nổi cồn bãi, vẫy tay về phía tây làm núi đồi hiện ra. Người còn lại là Thủy Tinh, cũng rất tài năng: gọi gió và mưa. Mọi người gọi chàng là Thủy Tinh.
Cả Sơn Tinh và Thủy Tinh đều là những người xuất sắc, khiến cho vua Hùng phải băn khoăn không biết chọn ai. Vua ra lệnh rằng người nào mang đến lễ vật trước sẽ được cưới Mị Nương. Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và cây voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh đến mang lễ vật trước và cưới Mị Nương về núi. Thủy Tinh đến sau không được chọn làm rể, tức giận và dùng nước để tấn công Sơn Tinh và cướp Mị Nương. Thủy Tinh gọi mưa, gọi gió tạo thành dông bão, làm rung chuyển đất trời. Nước ngập lụt khắp nơi, nhưng Sơn Tinh không nao núng. Anh ta dùng sức mạnh thiên nhiên, dời núi non, ngăn chặn nước lũ.
Sau mấy tháng đánh nhau, Sơn Tinh vẫn mạnh mẽ trong khi Thủy Tinh đã kiệt sức, buộc phải rút quân. Mỗi năm, Thủy Tinh đều cố gắng tấn công Sơn Tinh bằng nước nhưng luôn thất bại.
Truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh đã giải thích nguyên nhân của hiện tượng lũ lụt hàng năm ở đồng bằng Bắc Bộ và ca ngợi sức mạnh của các vua Hùng (Thần núi Tản Viên trở thành con rể của vua). Đồng thời, truyện cũng thể hiện tinh thần đoàn kết và quyết tâm chinh phục thiên nhiên.
Bài văn mẫu số 7
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, vẻ đẹp của nàng như hoa, tính cách lại dịu dàng. Vua muốn tìm cho con một người chồng phù hợp nên đã tổ chức cuộc kén rể.
Nghe tin vua muốn kén rể, hai chàng trai đến cầu hôn. Một người ở vùng núi Tản Viên có tài năng đặc biệt: có thể làm nổi cồn bãi khi vẫy tay về phía đông và mọc núi đồi khi vẫy tay về phía tây. Người kia, Thủy Tinh, cũng rất giỏi: có thể gọi gió và mưa. Mọi người gọi chàng là Thủy Tinh.
Cả hai người đều xuất sắc nên vua Hùng phân vân không biết chọn ai. Vua đã ra lệnh:
- Cả hai đều được ta ưa thích. Ngày mai, ai đến trước và mang theo lễ vật sẽ được cưới Mị Nương. Sính lễ bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi loại một đôi.
Sáng hôm sau, Sơn Tinh đã đến trước và rước Mị Nương về. Thủy Tinh đến sau không thành công, quyết định tiến quân đánh Sơn Tinh. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió làm nên cơn dông bão kinh hoàng. Nước ngập tràn khắp nơi, nhưng Sơn Tinh đã dùng sức mạnh của mình để ngăn chặn lũ lụt.
Hai bên chiến đấu suốt mấy tháng, cuối cùng Sơn Tinh vẫn vững vàng trong khi sức của Thủy Tinh đã suy yếu, thần nước phải rút quân. Từ đó, mối thù giữa họ càng trở nên nặng nề. Hằng năm, Thủy Tinh lại tấn công Sơn Tinh bằng nước nhưng luôn thất bại.
Bài văn mẫu số 8
Trong các câu chuyện truyền thuyết, câu chuyện “Sơn Tinh Thủy Tinh” là một trong những câu chuyện mà tôi yêu thích nhất. Câu chuyện này giải thích về hiện tượng lũ lụt hàng năm xảy ra ở nước ta và là một câu chuyện rất hấp dẫn.
Hùng Vương thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, người đẹp như hoa, tính nết dịu hiền. Tương truyền rằng, công chúa có làn da trắng như tuyết, mái tóc dài mượt thướt tha như nước suối chảy, đôi mắt sáng long lanh như những vì tinh tú trên bầu trời cao. Vua cha yêu thương nàng hết mực, muốn kén cho con một người chồng xứng đáng. Khi công chúa đến tuổi gả chồng, nhà vua truyền lệnh đi khắp nơi mở hội kén chồng cho công chúa. Những anh hùng từ khắp nơi đổ về, toàn là người tài hoa tuấn tú mong được kết duyên cùng công chúa nhưng đã mấy tháng trời mà chẳng có lấy một người lọt vào mắt xanh của nhà vua.
Vào một ngày, hai chàng trai đến cầu hôn công chúa. Một người cao lớn, vạm vỡ tự xưng là Sơn Tinh, người cai trị vùng núi Tản Viên. Người còn lại tự xưng là Thủy Tinh, là người cai trị biển cả rộng lớn. Cả hai đều có khả năng phi thường. Sơn Tinh có thể dời non chuyển núi, Thủy Tinh có thể hô mưa gọi gió. Vua Hùng không biết phải chọn ai nên đã ra lệnh:
- Cả hai đều phù hợp với ta, nhưng ta chỉ có một công chúa. Chúng ta sẽ gả công chúa cho ai mang đến sính lễ trước. Sính lễ gồm có một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Hai chàng hỏi lễ vật gồm những gì thì vua Hùng trả lời: “Một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi không thể thiếu bất kỳ thứ gì.”
Ngày hôm sau, khi bình minh vừa hé lên, Sơn Tinh đã đến mang lễ vật trước, và vì thế, Mị Nương đã được rước về. Thủy Tinh đến sau, không thể cưới được Mị Nương, do đó hắn dùng quân đánh Sơn Tinh để cướp lại Mị Nương. Thủy Tinh hô mưa, gọi gió, làm cho cơn dông bão lay động cả trời đất. Dòng nước sông tràn ngập ruộng đồng, nhà cửa, và nơi nào nó cũng tràn lên. Thành Phong Châu ngập trong biển nước. Dưới lòng sông, các sinh vật như thủy quái, bạch tuộc, cá thuồng, cá sấu,… hiện ra, sẵn sàng tấn công. Tuy nhiên, Sơn Tinh không chùn bước, hắn di dời đồi núi, sơ tán dân chúng. Mỗi lần nước của Thủy Tinh dâng lên, núi của Sơn Tinh cũng dâng lên theo. Sơn Tinh thổi còi, và từ rừng sâu, voi, hươu, hổ, báo, gấu,… kéo đến và đánh chết lũ thủy quân. Hai bên đánh nhau mấy tháng, nhưng Sơn Tinh vẫn mạnh mẽ, trong khi Thủy Tinh đã mất hết sức. Thần Nước phải rút quân, chiến thắng thuộc về Sơn Tinh và nhân dân được sống an lành như trước. Từ đó, oán nặng và thù sâu, hằng năm, Thủy Tinh vẫn dâng nước đánh Sơn Tinh, nhưng mỗi năm, Thủy Tinh cũng phải chịu thất bại và quay về.
Câu chuyện này đã được truyền miệng qua hàng nghìn thế hệ, là minh chứng cho sức mạnh của nhân dân chiến thắng mỗi năm, dù có lũ lụt xảy ra. Giống như Thủy Tinh đã cố gắng dùng nước đánh Sơn Tinh mọi lần nhưng vẫn không thể chiến thắng.
Tả lại câu chuyện Sơn Tinh, Thủy Tinh bằng từ ngữ của mình
Bài văn mẫu số 10
Vua Hùng thứ mười tám có một công chúa tên Mị Nương, là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp. Vua yêu thương con gái mình và muốn tìm cho nàng một người chồng phù hợp.
Mị Nương lớn lên trở nên xinh đẹp hơn. Đến khi tròn tuổi trăng rằm, có vô số chàng trai mong được cưới nàng làm vợ. Tiếng tăm về vẻ đẹp và tình cảm của Mị Nương lan tỏa xa ngút cả đến núi Tản Viên, nơi Sơn Tinh - thần của núi và đất - sinh sống. Một buổi sáng, Sơn Tinh quyết định cưỡi hổ trắng hùng mạnh đến cầu hôn Mị Nương. Trong khi đó, Thuỷ Tinh, cưỡi rồng nước uy nghi, tự xưng là vị thần cai quản đại dương, cũng đến cầu hôn. Vua Hùng phải đau đầu, không biết gả con gái cho ai. Cuối cùng, vua quyết định, hai người sẽ thi tài, người thắng sẽ được cưới Mị Nương. Ngay lập tức, Thuỷ Tinh hô mưa gọi gió, sấm chớp nổ vang khắp, làm cho thành Phong Châu hoảng loạn vì lũ quét. Sơn Tinh cũng không kém cạnh, chỉ cần vẫy tay về phía Đông, núi đồi hiện ra; vẫy tay về phía Tây, cồn bãi nổi lên. Mọi người đều phải trầm trồ. Vua muốn gả Mị Nương cho Sơn Tinh nhưng sợ Thuỷ Tinh giận dữ. Sau một hồi bàn bạc với các thần, vua phán:
- Cả hai chàng đều tài giỏi, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên, ngày mai, ai đến trước và mang đầy đủ một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao sẽ được lấy Mị Nương làm vợ.
Sáng hôm sau, khi bình minh chưa ló dạng, khi màn sương còn che phủ bầu trời, Sơn Tinh và đoàn đi theo đã đến, rước Mị Nương về núi Tản. Thuỷ Tinh đến sau, không cưới được Mị Nương nên tức giận, sai đoàn quân thuỷ quái tấn công Sơn Tinh. Sơn Tinh triệu hồi một đoàn quân hung dữ gồm hùm, gấu, rắn..., đánh Thuỷ Tinh. Trời đất trở nên tối sầm, những tia sét lan tỏa trên bầu trời như những con rắn khổng lồ uốn lượn. Sơn Tinh và quân lính ném đá vào lũ quái thú của Thuỷ Tinh. Sau một trận chiến dữ dội, Thuỷ Tinh phải dâng nước cao, nhấn chìm nhà cửa và ruộng đồng. Thành Phong Châu chìm trong biển nước. Nhân dân và thú vật phải lên núi trú ẩn. Sơn Tinh làm cho đồi núi luôn cao hơn nước của Thuỷ Tinh. Thủy Tinh dâng nước cao bấy nhiêu, Sơn Tinh cũng dâng núi cao bấy nhiêu. Trận chiến kéo dài từ ngày này sang ngày khác. Thuỷ Tinh kiệt sức và buộc phải rút quân về. Mọi người xuống núi và tái lập nhà cửa, ruộng đồng...
Từ đó, mỗi năm Thuỷ Tinh đều dâng nước để đánh Sơn Tinh, nhưng luôn thất bại. Ngày nay, nhân dân vẫn chống lũ bằng cách xây đê, trồng cây. Như vậy, chúng ta mới biết, nếu đoàn kết và đồng lòng, không có việc gì chúng ta không thể làm được.
Ngày nay, nhân dân vẫn chống lũ bằng cách xây đê, trồng rừng. Thế mới thấy, khi chúng ta đoàn kết và cùng nhau, không có gì là không thể.
Bài văn mẫu số 2
Vào thời đó, vua Hùng Vương thứ mười tám có một nàng công chúa duy nhất, xinh đẹp tuyệt trần, tên là Mị Nương. Đến lúc Mị Nương đến tuổi lấy chồng, vua muốn chọn cho công chúa một người chồng tài năng, xứng đáng với vẻ đẹp của công chúa.
Khi nghe tin vua tìm rể, Sơn Tinh - thần của núi và Thuỷ Tinh - thần của nước đều đến Phong Châu để cầu hôn. Sơn Tinh có thể làm điều kỳ diệu: vẫy tay về phía Đông, đồng thời núi đồi hiện ra; vẫy tay về phía Tây, nơi đó nổi lên từng dãy núi. Thuỷ Tinh cũng không kém cạnh, có thể gọi mưa gọi gió. Vua Hùng phân vân vì cả hai đều được lòng vua. Sau cuộc họp với các lạc hầu, vua phán:
- Cả hai chàng đều xứng đáng làm con rể của ta, nhưng ta chỉ có một nàng công chúa. Vậy thì ngày mai, ai đến trước với đầy đủ lễ vật, ta sẽ gả con gái cho. Lễ vật bao gồm: Một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sáng hôm sau, Sơn Tinh đến trước, mang theo đầy đủ lễ vật và rước Mị Nương về. Gần trưa, Thuỷ Tinh mới đến, không cưới được vợ, tức giận và đuổi đánh Sơn Tinh. Thuỷ Tinh kêu mưa gọi gió, làm nước từ biển cuồn cuộn chảy về đất liền. Nước ngập tràn, làm ngập cả ruộng đồng, nhà cửa, nước đến ngang lưng đồi, thành Phong Châu như đứng trên biển. Sơn Tinh không hoảng sợ. Chàng dùng phép bốc từng dãy núi, ngọn đồi đắp thành một con đê khổng lồ, vững chắc chống lũ.
Cuộc chiến kéo dài hàng tháng, Sơn Tinh vẫn mạnh mẽ trong khi sức mạnh của Thuỷ Tinh đã suy yếu, thần này buộc phải rút quân về. Từ đó, sự oán giận và thù hận sâu sắc, mỗi năm, Thuỷ Tinh vẫn không ngừng đánh Sơn Tinh để cướp Mị Nương. Nhưng mỗi năm đều thất bại, Thuỷ Tinh buồn chán và phải rút quân về.
Em rất yêu thích câu chuyện này - cuộc chiến gay cấn này giúp em hiểu rõ hơn về hiện tượng bão lụt hàng năm, ước mơ chống lại thiên tai của người Việt xưa.
Bài văn mẫu số 3
Thời của vua Hùng Vương thứ mười tám, có một cô công chúa xinh đẹp tuyệt vời, tên là Mỵ Nương, vừa tài năng vừa xinh đẹp. Vào lúc Mỵ Nương tròn 18 tuổi, tuổi đã đến lúc cần tìm một người chồng xứng đáng. Vua Hùng, với tư cách là người cha, muốn tìm cho con gái mình một người chồng phù hợp, và để làm điều đó, vua tổ chức một cuộc thi kén rể.
Cuộc thi kén rể được thông báo rộng rãi khắp nơi. Do danh tiếng của công chúa, nhiều chàng trai đã đến để cầu hôn. Trong số họ, có hai chàng trai mạnh mẽ, tài năng và quả cảm nhất.
Một trong hai người là Sơn Tinh, cai trị vùng núi cao, có khả năng di chuyển núi non, thổi mây gọi gió. Người kia là Thủy Tinh, chiếm lĩnh vùng biển, cũng có khả năng kêu mưa, gọi gió, điều khiển biển cả và trời cao.
Vua giao cho hai người con trai này thể hiện khả năng của mình, ai xuất sắc hơn sẽ được gả Mị Nương. Sơn Tinh khiến cho rừng núi mọc lên và chim muông đầy trời. Thủy Tinh gọi mưa nước dâng cao, cá và động vật biển nổi lên trên mặt nước. Trước tài năng của hai người, vua Hùng và Mị Nương phải đau đầu chọn người phù hợp nhất để làm rể vua.
Sau nhiều suy nghĩ, Hùng Vương quyết định đặt thử thách cho cả hai. Ông nói:
- Cả hai đều là những người tài năng, việc lựa chọn ai sẽ làm chồng cho con gái ta là một quyết định khó khăn. Vì thế, để công bằng cho cả hai, chúng ta sẽ đặt ra một thử thách. Người nào đem lễ vật đến trước sẽ là người chiến thắng và lấy được Mị Nương. Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi loại một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh nhận lệnh, cùng thể hiện tài năng của mình để tìm lễ vật. Sơn Tinh, là người cai trị núi cao, dễ dàng tìm thấy lễ vật. Thủy Tinh, sống ở vùng biển, gặp khó khăn hơn trong việc này. Tuy nhiên, cuối cùng Thủy Tinh cũng đã gửi lễ vật đầy đủ để nhận lấy Mị Nương.
Sơn Tinh, nhờ ưu thế hơn, đã đưa lễ vật đến trước và cầu hôn Mị Nương trước Thủy Tinh. Anh rước công chúa về làm vợ. Thủy Tinh đến sau, không thành công, nổi giận phẫn nộ. Quay về, Thủy Tinh không kìm được tức giận, tìm đến Sơn Tinh để gây chiến và đòi lại Mị Nương.
Thủy Tinh dẫn đội quân tinh nhuệ đến đòi vợ, xảy ra cuộc chiến với Sơn Tinh. Thủy Tinh liền đuổi theo và kêu gọi binh lính để chiến đấu với Sơn Tinh để chiếm lấy công chúa Mỵ Nương. Cuộc chiến giữa hai thần diễn ra.
Thủy Tinh phẫn nộ, gọi mưa gió làm nước dâng cao, ngập lụt khắp nơi, khiến người dân gặp nhiều khó khăn và sợ hãi. Sơn Tinh cũng không thua kém, đối mặt với sức mạnh của Thủy Tinh, Sơn Tinh sử dụng phép mạnh của mình để chống lại, dời đồi núi chắn đường nước của Thủy Tinh.
Cuộc chiến kéo dài mấy tháng, Sơn Tinh vẫn kiên định, còn sức mạnh của Thủy Tinh đã suy giảm, thần này rút quân về. Từ đó, mỗi năm, Thuỷ Tinh vẫn cố gắng dùng nước để đánh Sơn Tinh, nhưng không bao giờ chiến thắng. Thuỷ Tinh buồn chán và phải rút quân về.
Bài văn mẫu số 4
Câu chuyện này đã diễn ra từ lâu, từ thời vua Hùng thứ mười tám. Trong gia đình vua chỉ có một nàng công chúa xinh đẹp tên Mỵ Nương, con gái duy nhất của vua. Vua yêu thương con gái mình, muốn tìm cho nàng một người chồng phù hợp.
Một ngày, hai chàng trai đến cầu hôn Mỵ Nương. Một là Sơn Tinh từ vùng núi Tản Viên, có khả năng dời non lấp bể. Người còn lại là Thủy Tinh đến từ biển, có khả năng gọi gió mưa. Cả hai đều tài năng, xứng đáng làm rể của vua Hùng. Vua băn khoăn, sau khi thảo luận với các lạc hầu, vua nói:
- Cả hai chàng đều ưng ý với ta, nhưng vì chỉ có một nàng công chúa, ngày mai ai đem lễ vật đến trước sẽ được gả cho con gái ta.
Vua Hùng quyết định, lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm tệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Cuộc chiến kéo dài mấy tháng, Sơn Tinh vẫn kiên cường, còn sức mạnh của Thủy Tinh đã suy giảm, thần này rút quân về. Từ đó, mỗi năm, Thuỷ Tinh vẫn cố gắng dùng nước để đánh Sơn Tinh, nhưng không bao giờ chiến thắng. Thuỷ Tinh buồn chán và phải rút quân về.
Câu chuyện này kể từ thời vua Hùng thứ mười tám, khi vua có một con gái xinh đẹp tên là Mị Nương, được cha yêu thương hết mực. Nàng đã đến tuổi lấy chồng và vua muốn tìm cho nàng một người chồng xứng đáng.
Sơn Tinh và Thủy Tinh là những truyền thuyết phong phú, thể hiện ước mơ chinh phục thiên nhiên của người Việt cổ. Chúng ta hãy nghe câu chuyện này để hiểu rõ hơn về thời đại của các vị vua Hùng.
Vào thời vua Hùng thứ mười tám, khi Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng, vua muốn tìm chồng cho nàng. Sơn Tinh và Thủy Tinh đều đến cầu hôn vì vua đã rao truyền. Cả hai đều có khả năng đặc biệt. Vua phân vân không biết chọn ai, và quyết định:
- Hai người đều ưng ý với ta, nhưng ta chỉ có một nàng con gái. Ai mang lễ vật đến trước, ta sẽ gả con gái cho người đó.
Sơn Tinh đến trước và đem lễ vật đầy đủ. Vua giữ lời hẹn, Mị Nương được gả cho Sơn Tinh. Thủy Tinh tức giận vì đến sau không kịp lấy vợ, đành đem quân đánh Sơn Tinh. Cuộc chiến kéo dài mấy tháng, cuối cùng Thủy Tinh thua và phải rút quân về. Nhưng mỗi năm sau đó, Thủy Tinh vẫn cố gắng dùng nước để đánh Sơn Tinh nhưng không thành công.
Trải qua hàng nghìn năm lịch sử, câu chuyện về Sơn Tinh, Thủy Tinh vẫn giữ nguyên giá trị của mình về bài học về cách ứng phó với thiên nhiên. Hằng năm vào mùa mưa tháng 7, tháng 8 âm lịch, khi mưa lũ đến, chúng ta phải bảo vệ nhà cửa và mùa màng bằng cách xây đê, trồng rừng phòng ngừa lũ lụt.
Bài văn mẫu số 6
Trong năm học lớp 6, chúng em được học nhiều câu chuyện truyền thuyết và cổ tích. Trong số đó, câu chuyện về Sơn Tinh, Thủy Tinh là câu chuyện em thích nhất.
Vua Hùng thứ mười tám có một người con gái tên là Mị Nương, xinh đẹp và hiền dịu. Vua yêu thương nàng và muốn tìm một người chồng phù hợp cho nàng. Sơn Tinh và Thủy Tinh đến cầu hôn cùng lúc. Sơn Tinh là người ở vùng núi Tản Viên, có khả năng vẫy tay tạo ra núi non. Thủy Tinh cũng không kém cạnh với khả năng gọi mưa gọi gió. Vua phân vân không biết chọn ai, và quyết định:
- Hai người đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một người con gái. Ai mang lễ vật đến trước, ta sẽ gả con gái cho người đó. Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Tuy nhiên, Thủy Tinh vẫn kiên cường, không bao giờ chịu thua. Mỗi năm, Thủy Tinh lại dùng nước để đánh Sơn Tinh. Nhưng càng đánh, càng thất bại. Khi mệt mỏi, thần nước này phải rút lui.
Bài văn mẫu số 7
Một trong những câu chuyện truyền thuyết mà em luôn nhớ đó là câu chuyện về Sơn Tinh, Thủy Tinh.
Theo truyền thuyết, vào thời Hùng Vương thứ 18, vua Hùng có một con gái tên là Mị Nương. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn dịu dàng và hiền lành. Mị Nương đã đến tuổi lấy chồng. Vì yêu thương con gái, vua đã tổ chức cuộc thi kén rể để tìm một chàng trai phù hợp với Mị Nương. Nhiều người tài giỏi từ khắp nơi đã đổ về Phong Châu để tham gia cuộc thi.
Trong số đó, Sơn Tinh và Thủy Tinh nổi bật nhất. Sơn Tinh sống ở núi Tản Viên, sức mạnh siêu phàm, có thể di chuyển đất đá theo ý muốn. Thủy Tinh đến từ vùng biển sâu, cũng có khả năng hô mưa gọi gió. Việc chọn lựa giữa họ không dễ dàng. Sau khi bàn bạc với các quan lại, vua phán: “Hai người đều làm ta hài lòng, nhưng ta chỉ có một con gái. Ai mang lễ vật đến trước, ta sẽ cho cưới con gái ta”. Hai chàng hỏi lễ vật là gì, vua trả lời: “Lễ vật bao gồm một trăm ván cơm nếp, một trăm bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao”.
Nhờ vào tài năng đặc biệt của mình, Sơn Tinh dễ dàng chuẩn bị đầy đủ lễ vật cùng với đoàn tùy tùng để mang đến trước và rước Mị Nương. Trong khi đó, Thủy Tinh đến sau không chỉ không rước được Mị Nương mà còn nhận ra rằng lễ vật dễ tìm ở núi hơn là ở biển, điều này khiến chàng tức giận. Thủy Tinh hô mưa gọi sấm, kêu rồng nước lên để đánh với Sơn Tinh. Nước ngập cả ruộng đồng, nhà cửa, xóm làng và làm thành Phong Châu như đang nổi trên nước. Tuy nhiên, Sơn Tinh không sợ hãi hay nao núng, chàng bốc từng dãy đồi, chuyển từng quả núi và cùng nhân dân chống lại Thủy Tinh. Cả hai vị thần đều ngang tài ngang sức, không phân thắng bại, chỉ có thời gian là thách thức lớn nhất của họ. Sau mấy tháng trời, Thủy Tinh đã kiệt sức nhưng Sơn Tinh vẫn mạnh mẽ, nên Thủy Tinh buộc phải rút lui.
Do muốn cướp lại Mị Nương và trả thù Sơn Tinh, Thủy Tinh hằng năm đều dùng nước để đánh Sơn Tinh. Nhưng Thủy Tinh luôn thất bại.
Em thích đọc câu chuyện này vì nó thể hiện ý chí kiên cường của người Việt Nam chống chọi với lũ lụt hằng năm. Truyện cũng giải thích vì sao hằng năm lại có lũ lụt ở nước ta, đồng thời ca ngợi mười tám đời các Vua Hùng dựng nước và giữ nước.
Bài văn mẫu số 8
Hùng Vương thứ mười tám có một con gái tên là Mị Nương. Nàng xinh đẹp tuyệt trần, lại dịu dàng và nết na. Nhà vua muốn tìm cho con gái một người chồng xứng đáng nên đã tổ chức lễ kén rể.
Một ngày kia, hai chàng trai đến cầu hôn. Người đến từ vùng núi Tản Viên tự xưng là Sơn Tinh. Chàng có tài lạ: khi vẫy tay về phía đông, phía đông nổi lên cồn bãi; khi vẫy tay về phía tây, phía tây mọc lên từng dãy núi đồi. Người kia đến từ vùng biển, tài năng không thua kém: gọi gió đến, gió đến; hô mưa, mưa về. Hắn được gọi là Thủy Tinh. Cả hai đều tài giỏi khiến vua phân vân, liền mời các Lạc hầu vào bàn bạc.
Sau đó, nhà vua gọi cả hai vào và phán:
- Cả hai đều hợp ý ta, nhưng ta chỉ có một người con gái. Vậy nên người nào mang được lễ vật đến trước ngày mai sẽ được rước dâu về.
Hai chàng nghe xong, ngay lập tức hỏi nhà vua lễ vật bao gồm những gì. Vua Hùng trả lời:
- Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Sơn Tinh và Thủy Tinh quay về chuẩn bị lễ vật. Sáng sớm hôm sau, Sơn Tinh mang lễ vật đến trước. Vua liền gả Mị Nương cho Sơn Tinh. Thủy Tinh đến sau, không thành công trong việc cướp Mị Nương về, tức giận, dùng quân đánh Sơn Tinh.
Thần Nước hô mưa, gọi gió làm bão dội phá cả đất trời. Nước dâng cao làm ngập tràn đồng ruộng nhà cửa. Thành Phong Châu nổi trên một biển nước. Dân chúng gặp nhiều khó khăn. Sơn Tinh không nao núng, sử dụng phép lạ, dời từng đồi, dựng lũy đất, ngăn chặn lũ nước. Dòng sông dâng cao, đồi núi cao hơn.
Trận chiến kéo dài mấy tháng. Cuối cùng, Thủy Tinh mệt mỏi nhưng Sơn Tinh vẫn mạnh mẽ. Thần Nước phải rút quân về. Từ đó, oán thù sâu sắc. Hàng năm, Thủy Tinh dùng nước đánh Sơn Tinh nhưng luôn thất bại.