Dàn ý cho bài kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh theo lời của Vua Hùng
1. Mở đầu
- Ta là Vua Hùng thứ 18, cha của Mị Nương, một cô gái xinh đẹp và hiền lành như hoa.
- Tôi dành tình yêu dành cho con gái không giới hạn. Tôi muốn chọn cho con gái một người chồng xứng đáng.
- Tin tôi tìm chồng cho con gái đã lan tỏa khắp mọi nơi.
2. Hôn nhân
a). Những người tìm cơ hội cầu hôn
- Hai chàng trai đã đến cầu hôn con gái tôi.
- Có một người trai tên là Sơn Tinh, sinh sống tại vùng núi Tản Viên. Anh chàng này có khả năng đặc biệt: Khi vẫy tay về phía đông, biển cả nổi sóng; vẫy tay về phía tây, núi non hiện hình. Anh là vua của vùng núi cao.
- Một người trai khác tên là Thủy Tinh. Anh chàng này cũng có khả năng phi thường: Gọi gió, gió đến; kêu mưa, mưa rơi. Anh là vua của vùng biển sâu.
- Tôi đắn đo suy nghĩ không biết chấp nhận ai, từ chối ai.
- Tôi đã mời các quan lại vào bàn tròn thảo luận.
- Mọi người đồng thuận với ý kiến của tôi rằng sẽ đặt ra các món quà để hai người trai mang đến. Ai đến trước sẽ được lấy con gái của tôi.
b) Các vật phẩm lễ vật
Sau cuộc hội ý, tôi và các quan lại đã lựa chọn các vật phẩm lễ vật sau:
- Một trăm cái bánh gạo nếp
- Một trăm chiếc lá chuối để bọc bánh chưng
- Một cặp ngà voi chín
- Một cặp gà có lông chín cựa
- Một cặp ngựa màu hồng mao
c) Kết quả của việc chọn rể và trận chiến diễn ra
- Sơn Tinh mang lễ vật đến sớm và tôi đã đưa con gái về núi.
- Thủy Tinh đến muộn, không lấy được cô dâu và tôi tức giận. Hắn hô mưa, gọi gió tạo ra cơn bão. Đất trời rung chuyển, nước ngập đất, nhà cửa và núi đồi. Thành Phong Châu như một hòn đảo nổi trên biển dâng lên.
- Tuy Thủy Tinh thất bại nhưng vẫn ôm oán sâu thương hận. Mỗi năm, hắn lại gửi mưa gió, bão lụt để đánh Sơn Tinh.
3. Kết luận
- Sơn Tinh, con rể ta, không tiếc sức mạnh của mình để đối đầu lại Thủy Tinh.
- Mỗi năm, Thủy Tinh vẫn thua trong cuộc chiến với Sơn Tinh để giành lại Mị Nương. Hắn buộc phải rút quân về và chịu thua.
- Trận chiến giữa Sơn Tinh và Thủy Tinh kéo dài mỗi năm, Thủy Tinh mãi mãi không thể đánh bại Sơn Tinh và cướp được Mị Nương.
Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh qua lời của Vua Hùng - Mẫu 1
Ta là Hùng Vương thứ mười tám. Có một con gái xinh đẹp tên là Mị Nương. Yêu thương con gái vô cùng, ta muốn tìm cho cô một chàng rể phù hợp. Ta đã lan truyền tin khắp nơi để tìm kiếm người rể lý tưởng cho Mị Nương.
Khá nhanh, hai chàng trai đến cầu hôn. Cả hai đều có ngoại hình xuất sắc và khả năng phi thường. Trong lòng ta đã có sự hài lòng. Một trong hai người tự gọi mình là Sơn Tinh, với dáng vẻ hùng dũng và sức mạnh phi thường. Sơn Tinh có khả năng điều khiển thế giới xung quanh: vẫy tay về phía đông, đông nổi cồn bãi; vẫy tay về phía tây, tây mọc núi non. Mặc dù mạnh mẽ, nhưng Sơn Tinh luôn khiêm tốn và đầy tôn trọng. Người kia tự xưng là Thủy Tinh, cũng mạnh mẽ và tài năng. Thủy Tinh có thân hình to lớn, tóc xanh quyến rũ, và sức mạnh điều khiển thời tiết. Khi hắn vung thanh mâu, mây đen bao phủ và mưa gió xuất hiện. Cả hai đều xứng đáng làm rể của con ta, nhưng ta chỉ có thể chọn một người. Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, ta mời các tướng lãnh vào bàn bạc.
- Cả hai người đều phù hợp với ta. Nhưng ta chỉ có một con gái, phải làm sao bây giờ? Ngày mai, người nào mang đồ cưới đến trước, ta sẽ kết hôn cho người đó.
Cả Sơn Tinh và Thủy Tinh đều đồng ý với quyết định của ta. Họ còn hỏi về những vật phẩm cần chuẩn bị. Vì cảm thấy ưa thích Sơn Tinh hơn, ta quyết định chuẩn bị những vật phẩm dễ tìm thấy trên cạn. 'Một trăm ván cơm nếp, một trăm nẹp bánh chưng, một đôi voi chín ngà, một đôi gà chín cựa, một đôi ngựa hồng mao, mỗi thứ một đôi.'
Thật không ngờ, Sơn Tinh đã đem lễ vật đến trước điện sớm hôm sau khi tôi vẫn còn đang ngủ. Lễ vật đã chuẩn bị sẵn, tôi đã cho phép Sơn Tinh rước Mị Nương về núi. Khi đoàn rước dâu mới đi một đoạn, Thủy Tinh cũng đến với lễ vật của mình. Nghe tin tôi đã kết hôn Mị Nương cho Sơn Tinh, Thủy Tinh tức giận không chịu được, đuổi theo quân lính. Tôi không thể giải thích được cho Thủy Tinh, vì vậy tôi phải gửi người đi nhanh báo tin cho Sơn Tinh. Nghe tin, Sơn Tinh không hoang mang mà vẫn khích lệ tôi. Nhưng khi nhớ lại ánh mắt đỏ rực và tiếng hét của Thủy Tinh khi biết tin mình đến muộn, tôi cảm thấy trong lòng nóng bỏng. Đột nhiên, từ phía cung điện, tôi thấy những đám mây đen và cơn gió mạnh đang tiến tới, sẵn sàng chìm Phong Châu của tôi dưới nước. Một cảm giác không tốt bao trùm lấy tôi. Thực sự, nỗi lo sợ của tôi đã thành hiện thực. Thủy Tinh hét mưa, gọi gió, dâng nước lên ngập nhà cửa và làng mạc. Phong Châu dần dần chìm trong nước. Tôi và các quan lại đã nỗ lực đưa người dân lên núi cao tránh lũ nhưng vẫn lo lắng cho Mị Nương và Sơn Tinh. May mắn thay, Sơn Tinh cũng không thua kém Thủy Tinh, dùng sức mạnh của mình để ngăn chặn nước dâng. Cảnh sát binh và tướng tư của Thủy Tinh đều bị đánh bại. Dù nước dâng cao đến đâu, đồi núi cũng cao lên bấy nhiêu. Trận đánh trở nên khốc liệt hơn mỗi ngày. Cuối cùng, Thủy Tinh mệt mỏi và phải rút quân về trong sự thất vọng và xấu hổ.
Từ đó, Thủy Tinh ngày càng oán hận và ghen tỵ, hàng năm lại đến để tấn công Sơn Tinh. Trong những thời điểm đó, tôi và các quan lại đều cố gắng hỗ trợ Sơn Tinh, hy vọng rằng anh ấy sẽ chiến thắng và mang lại sự bình yên cho mọi người. Thật là như vậy, mỗi năm Sơn Tinh đều giành chiến thắng, trong khi Thủy Tinh lại chiến đấu mãi mà không có kết quả. Tuy nhiên, sau tất cả những thất bại, Thủy Tinh vẫn không từ bỏ ý định trả thù. Như câu ca dao: 'Núi cao sông dài không bao giờ dứt, Thù oán không bao giờ phai, năm năm, đời đời.'
“Núi cao sông hãy còn dài
Năm năm báo oán, đời đời đánh ghen”
Kể lại câu chuyện Sơn Tinh Thủy Tinh qua lời của Vua Hùng - Mẫu 2
Phong Châu là nơi nổi tiếng với thiên nhiên tươi đẹp và con người hiền lành, tài năng. Tôi là Vua Hùng Vương thứ mười tám, yêu thích vẻ đẹp của nơi này và chọn nơi đây để xây dựng đô thành, đặt tên quốc gia là Văn Lang.
Con gái ta, Mị Nương, sắc đẹp kiêu sa như nước nổi, mặt trăng rằm, da trắng như tuyết. Mỗi khi cười, như một bông hoa nở giữa ban mai. Ta yêu thương Mị Nương không biết bao nhiêu. Có nhiều người tài giỏi, trẻ trung tìm đến cầu hôn, nhưng ta chưa chọn ai cho con gái. Ta mong muốn chọn được một chàng rể hiền tài cho con gái.
Thời gian trôi qua, vẫn chưa ai chinh phục được trái tim của Mị Nương, vẫn chưa ai được sự ưng ý của ta. Người dân vùng này luôn nói đến chàng rể tương lai của Mị Nương. Rồi một ngày, hai chàng trai xuất hiện, mạnh mẽ và tuấn tú, xin thi thố tài năng để cưới Mị Nương. Một chàng mạnh mẽ với ánh mắt sáng ngời, mặc áo giáp làm từ vỏ cây sồi, đeo thanh kiếm lấp lánh. Chàng đến từ vùng núi Tản Viên, gọi là Sơn Tinh. Chàng kia cũng oai phong, mạnh mẽ. Da rám nắng, cơ bắp cuồn cuộn. Mặc bộ trang phục từ ngọc trai, đội vỏ ốc, là Thủy Tinh, chúa vùng nước thẳm. Mị Nương mỉm cười, Hùng Vương đồng ý. Cuộc thi bắt đầu với niềm vui của dân chúng.
Sơn Tinh trình diễn trước. Chàng vung gươm, đất trời đảo lộn. Vùng đất nổi sóng, núi non nhấp nhô. Sơn Tinh vẫy tay, cồn bãi, núi non hiện ra. Mọi người khen ngợi tài năng của Sơn Tinh. Thủy Tinh vẫn điềm tĩnh. Ngay sau khi Sơn Tinh hoàn thành, Thủy Tinh xuất hiện với sấm chớp và mưa lớn. Thành Phong Châu lâm vào cơn lốc xoáy, bóng tối. Hùng Vương băn khoăn, triệu các quan vào bàn bạc. Sau cùng, vua nói:
“Cả hai người đều có tài năng, xứng đáng làm rể ta. Nhưng ta chỉ có một con gái, phải làm sao bây giờ? Đây là quyết định của ta: sáng mai, ai đem lễ vật đến trước, ta sẽ cho họ cưới Mị Nương.”
Cả hai chàng đều đồng ý với quyết định của vua:
– Cho chúng ta biết lễ vật là gì?
Ta nói:
– Một trăm ván cơm nếp, một trăm nệp bánh chưng, voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao, mỗi thứ một đôi.
Ta mỉm cười, nhìn hai vị thần, ánh mắt dừng lại ở chàng trai vùng núi. Sơn Tinh cúi đầu, niềm vui trong lòng khi nghĩ về lễ vật quê nhà. Sáng sớm hôm sau, thành Phong Châu vẫn chìm trong sương mù, nhưng Sơn Tinh và quân hầu đã đến. Đội quân mang theo lễ vật và hai con voi, gà, ngựa. Niềm vui lan tỏa trên gương mặt mọi người.
Khi ánh nắng ban mai len lỏi, Thủy Tinh mới có lễ vật. Chàng vội vàng đến, nhưng quá muộn. Cửa đã đóng. Thủy Tinh tức giận, đem binh tôm, tướng cá đuổi theo, gọi mưa, gió, sấm sét, làm nước lên cuồn cuộn. Phong Châu chìm trong biển nước. Sơn Tinh đứng vững, sử dụng phép thuật đánh lui Thủy Tinh. Thành Phong Châu vẫn đứng, chứng tỏ sức mạnh của thần núi.
Thất bại sau trận chiến, Thủy Tinh nuôi thù hận, mỗi năm luyện tập phép thuật, tích nước, tụ mây để mỗi khi đến tháng bảy, tháng tám lại gây chiến với Sơn Tinh. Nhưng, mỗi năm qua đi, Thủy Tinh vẫn phải chịu sự nhục nhã và đau đớn khi không thể chiến thắng Sơn Tinh để cướp Mị Nương của tôi.