Tài liệu bao gồm dàn ý và 5 bài văn mẫu, được giới thiệu cho các em học sinh lớp 6, sẽ được đăng tải chi tiết dưới đây.
Dàn ý phân tích tác phẩm Bức tranh của em gái tôi
1. Bắt đầu bài viết
- Trong tập “Con dế ma”, truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” (Tạ Duy Anh) đã đoạt giải Nhì trong cuộc thi viết dành cho thiếu nhi do báo Thiếu niên Tiền phong tổ chức.
- Qua câu chuyện về hai anh em cô bé Kiều Phương (có tài năng vẽ, chiến thắng giải Nhất trong cuộc thi vẽ), tác giả một cách tinh tế gói gọn bài học về đạo đức: Đố kỵ và tính nhỏ nhen là những phẩm chất tiêu cực, cần tránh; thay vào đó, phải biết thông cảm và có lòng nhân từ, đặc biệt là trong mối quan hệ anh em.
2. Thân bài
* Tính cách của anh trai Kiều Phương:
- Thường tỏ ra không hài lòng khi thấy em gái thích tìm kiếm trong nhà.
- Khi thấy em gái tự tạo ra màu vẽ, anh trai lén nhìn nhưng coi đó chỉ là trò đùa của trẻ con. Mỗi khi nói chuyện với em, anh thường trêu ghẹo và châm chọc.
- Khi phát hiện ra tài năng hội hoạ của em gái, bố mẹ vui mừng, nhưng anh trai lại cảm thấy ganh tỵ và tự ti.
- Em tham gia cuộc thi vẽ và khi được biết là giành giải Nhất, em sung sướng ôm anh trai để chia sẻ, nhưng anh ta lạnh lùng đẩy em ra xa.
- Em vui vẻ mời anh tham dự lễ trao giải thưởng, nhưng anh ta không có hứng thú.
- Trước bức chân dung mà em gái vẽ, anh ta cảm động và hối hận vì đã không đối xử tốt với em, cảm thấy mình không xứng đáng với lòng nhân hậu và cao thượng của em.
* Tính cách của Kiều Phương:
- Đam mê vẽ, có tài năng trong nghệ thuật vẽ.
- Năng động, thích khám phá, sáng tạo và tìm hiểu.
- Dành tình cảm chan thành đối với anh trai.
- Nhận ra rằng anh trai có thái độ không thân thiện với mình, nhưng vẫn muốn chia sẻ niềm vui và hạnh phúc của mình với anh.
- Tranh chân dung kèm theo dòng chữ nghiêm túc: Anh trai của tôi là bằng chứng cho tình cảm đặc biệt mà cô bé dành cho anh.
3. Phần kết
- Bài học mà truyện đề cập là khi người khác thành công, ta không nên ghen tỵ hay ganh ghét vì điều đó chỉ là thói quen xấu.
- Tình thần nhân ái và lòng hào hiệp giúp con người hoàn thiện bản thân và sống một cuộc sống an nhàn và tốt đẹp hơn.
Phân tích tác phẩm Bức tranh của em gái tôi - Mẫu 1
“Truyện ngắn Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh như một lời chia sẻ, gửi gắm của tác giả đến độc giả về thói đố kỵ trong cuộc sống. Câu chuyện xoay quanh một bức tranh và mối quan hệ giữa hai đứa trẻ, đồng thời mang đến những bài học sâu sắc về tình yêu thương, lòng biết ơn, và sự ích kỷ đáng suy ngẫm.
Tác phẩm kể về Kiều Phương, một cô bé đáng yêu, được biết đến với biệt danh là Mèo, và người anh trai của cô. Kiều Phương đam mê vẽ tranh và tài năng của cô được phát hiện sau khi những bức tranh được chia sẻ với mọi người. Sự thành công của em gái khiến cho người anh trai cảm thấy ganh tị, ghen ghét và không còn yêu thương như trước. Tuy bị phản đối, Kiều Phương vẫn yêu thương và quan tâm đến người anh của mình.
Dù nhận được sự thờ ơ, dửng dưng và thậm chí là tức giận từ người anh, Kiều Phương vẫn luôn yêu thương và quan tâm đến anh. Điều này được thể hiện rõ nhất qua bức tranh mà Kiều Phương vẽ khi tham gia cuộc thi. Đó không phải là bức tranh của bố, mẹ, mà là của người anh mà cô yêu thương. Đây là một hình ảnh hoàn hảo về người anh yêu thương cô em và được thể hiện qua bức tranh ấy.
Câu chuyện được kể theo dòng thời gian và góc nhìn của người anh trai, giúp hiểu rõ hơn về những cảm xúc và suy nghĩ của họ. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ gần gũi, tả tường nhân vật và tình tiết, tạo ra một câu chuyện chân thực và cảm động. Thông điệp về tình cảm gia đình và sự tha thứ được truyền đạt một cách rõ ràng và sâu sắc.
Câu chuyện kết thúc với nhiều suy tư và cảm xúc sâu sắc. Tác phẩm đã thành công trong việc truyền đạt thông điệp về tình yêu thương, lòng nhân hậu và sự hào hiệp, đồng thời khơi dậy nhận thức về sự quan trọng của việc tha thứ và chấp nhận lỗi lầm của bản thân.
Phân tích truyện Bức tranh của em gái tôi - Mẫu 2
Tác phẩm “Bức tranh của em gái tôi” đề cập đến câu chuyện của hai đứa trẻ, nhưng nó còn chứa đựng thông điệp sâu sắc hơn về việc đánh bại thói đố kỵ bằng lòng khiêm nhường của chính mình.
Dù không dài nhưng câu chuyện vẫn thu hút độc giả bởi cách xây dựng nhân vật và diễn đạt của Tạ Duy Anh rất ấn tượng. Tác giả sử dụng ngôi thứ nhất để kể chuyện và thể hiện tâm trạng, cảm xúc của người anh trai đối với em gái mình một cách chân thành nhất. Vẻ đẹp của em gái được mô tả rất rõ ràng.
Sử dụng ngôi kể thứ nhất giúp diễn biến tâm trạng của người anh trai được diễn tả một cách tự nhiên và chi tiết. Tâm trạng của anh thay đổi theo từng sự kiện, từ sự ngạc nhiên đến thất vọng và xấu hổ. Bằng cách này, tác giả thể hiện rõ tình cảm và lòng tự ái của nhân vật.
Cuối câu chuyện, khi người anh trai nhận được bức tranh do em gái vẽ và thấy mình là chủ đề của bức tranh, anh ta bất ngờ và cảm thấy xấu hổ. Nhìn từ góc nhìn của em gái, anh không còn là người đáng ghét mà lại rất đáng yêu. Điều này khiến anh nhận ra sự tự ái và ích kỷ của mình, và câu hỏi “Tại sao em thấy tôi hoàn hảo?” khiến anh tỉnh giấc và nhận thức về bản thân.
Thông qua câu chuyện “Bức tranh của em gái tôi”, chúng ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của cô em gái Kiều Phương mà còn nhận ra sự tự nhìn lại bản thân. Đây là một bài học về nhân cách sâu sắc mà tác giả muốn truyền đạt lại.
Phân tích truyện Bức tranh của em gái tôi - Mẫu 3
Tạ Duy Anh là một trong những nhà văn nổi tiếng của thế hệ trước. Văn của ông đậm chất cảm xúc và gợi mở lòng người bằng sự chân thực, trải nghiệm và cảm xúc thực tế. 'Bức tranh của em gái tôi' là một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông, gợi lên tình thương trong lòng của người anh trai qua sự ngây thơ và trong sáng của một đứa trẻ.
Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh của Kiều Phương, một cô bé có năng khiếu về hội họa, được người anh trai đặt biệt danh là Mèo. Qua lời bộc bạch đó, chúng ta cảm nhận được suy nghĩ và cảm xúc của người anh trai.
Khi thấy em tự sáng tạo ra màu vẽ, người anh trai cho rằng đó là hành động bình thường của trẻ con. Nhưng khi phát hiện tài năng thực sự của em, anh bắt đầu cảm nhận sự mặc cảm và ghen tị. Anh cảm thấy bản thân bị lãng quên, khi mọi sự chú ý đều dành cho em gái, khiến anh ngày càng xa lánh em hơn.
Người anh cứ tưởng rằng khi người em gái nhận được sự đối xử như vậy sẽ cảm thấy ghét mình. Nhưng thực tế lại không như vậy, em vẫn yêu thương anh trai hết mực, điều đó được thể hiện qua bức tranh “anh trai tôi”. Một bức tranh thấm đẫm tình cảm mà em dành cho anh. Không phải là lúc anh cáu gắt hay ghen tị với em, mà trong bức tranh ấy, hình ảnh của người anh lại hiện lên đẹp đến thế. Đó là một người anh trai luôn yêu thương em, luôn hoàn hảo trong mắt em gái. Khi nhìn thấy bức tranh đó, niềm tự hào mãnh liệt được dâng lên trong lòng người anh – đó là sự tự hào, niềm hãnh diện mà người anh không thể diễn tả bằng lời, và đó cũng chính là sự xấu hổ đối với em gái và chính bản thân mình vì những hành động dại dột và nông nổi. Anh xấu hổ vì đã cư xử không đúng với em gái. Anh xấu hổ vì con người thật của mình không xứng đáng với người ở trong tranh.
Những suy nghĩ trong đầu của người anh trai cứ như muốn bùng lên mà không thể diễn đạt bằng lời: “Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em đấy”. Chính tâm hồn đẹp đẽ và sự yêu thương của em gái đã làm cho người anh nhận ra lỗi lầm.
Khép lại câu chuyện, tác giả đã cho thấy nhân vật người anh đã vượt lên chính mình, nhận thức được sự kém cỏi trong nhân cách của mình và thừa nhận sự nhân hậu, tốt đẹp của người khác. Đó là một sự giác ngộ lớn. Thông qua đó, tác giả muốn truyền đạt một bài học sâu sắc về lòng bao dung và tình cảm yêu thương sâu sắc của con người.
Phân tích truyện Bức tranh của em gái tôi - Mẫu 4
Một trong những tác phẩm khá tiêu biểu khi viết về tình cảm gia đình là truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” của nhà văn Tạ Duy Anh.
Truyện kể về hai nhân vật chính: người anh và cô em gái - Kiều Phương, một cô bé có năng khiếu về hội họa. Kiều Phương giống như nhiều đứa trẻ khác, là một cô bé nghịch ngợm, và với người anh, đó là điều bình thường, anh gọi em là Mèo. Nhưng khi chú Tiến Lê - một họa sĩ, là bạn thân của bố Kiều Phương, phát hiện tài năng hội họa của em, mọi người trong gia đình từ ngạc nhiên, đến bất ngờ, rồi chú ý đổ dồn vào em. Điều đó khiến người anh cảm thấy tự ti, mặc cảm vì mình không có bất kỳ tài năng nào. Thậm chí, anh còn cảm thấy ghen tị, đố kỵ với em gái.
Chỉ khi nhìn thấy bức tranh giành giải Nhất của Kiều Phương, người anh cảm thấy từ ngỡ ngàng, hãnh diện và cuối cùng là xấu hổ. Kiều Phương đã vẽ anh trai của mình. Tác giả mô tả rất tinh tế: “Trong bức tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi bầu trời xanh. Mặt chú bé tỏa ra một ánh sáng rất đặc biệt. Tư thế ngồi của chú không chỉ thể hiện sự suy tư mà còn rất mơ mộng” để bộc lộ tâm trạng của người anh. Anh “giật mình. Không hiểu sao tôi phải bám chặt tay mẹ. Ban đầu là ngạc nhiên, sau đó là hãnh diện, rồi là xấu hổ”. Người anh tự hỏi: “Dưới mắt em, tôi hoàn hảo như vậy ư?”. Và nhờ bức tranh, anh nhận ra lỗi của mình.
Truyện kể từ góc nhìn của người anh trai, với một lối kể hồn nhiên, tạo ra sự tin cậy và chân thực cho độc giả. Đặc biệt, tác giả mô tả tâm lí nhân vật rất tinh tế. Độc giả cảm thấy như mình trở thành nhân vật qua từng câu chữ. Ngôn từ tự nhiên, bộc lộ tình cảm của nhân vật.
Như vậy, truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi” là một câu chuyện ý nghĩa về tình cảm anh em. Tác phẩm thể hiện phong cách riêng của nhà văn Tạ Duy Anh.
Phân tích truyện Bức tranh của em gái tôi - Mẫu 5
Tạ Duy Anh là một nhà văn trẻ thuộc thế hệ đổi mới. Tác phẩm của ông đã gây ấn tượng mạnh mẽ với độc giả, trong đó có truyện ngắn “Bức tranh của em gái tôi”. Tác phẩm này đã mô tả một cách chân thực tình cảm trong sáng và tấm lòng nhân hậu của người em gái. Từ tình cảm đó, người anh đã nhận ra những hạn chế của mình.
Câu chuyện tập trung vào mối quan hệ giữa người anh và em gái có tài năng về hội hoạ. Khi tài năng của em gái được phát hiện, người anh bắt đầu cảm thấy ghen tị và gắt gỏng với em. Mối quan hệ giữa họ cũng trở nên căng thẳng hơn. Nhưng chỉ khi nhìn thấy bức tranh vẽ mình của em gái, người anh mới hiểu được tình cảm của em và nhận ra lỗi của mình. Từ đó, anh cũng nhận ra những điểm yếu của bản thân và tấm lòng nhân hậu của em.
Người anh ban đầu thường coi thường em gái và cảm thấy tức giận khi thấy em gái sáng tạo. Khi tài năng của em gái được phát hiện, anh bắt đầu cảm thấy ghen tị và tự ti. Mối quan hệ giữa họ trở nên căng thẳng hơn. Anh tự ti và ghen tị một cách tự nhiên, phản ánh chính xác tâm lý của một người trẻ tuổi như anh.
Khi nhìn thấy bức tranh đoạt giải nhất của em gái, người anh đã trải qua một hành trình từ ngạc nhiên đến hãnh diện và sau cùng là xấu hổ. Anh ngạc nhiên khi thấy mình được coi là hoàn hảo trong mắt em. Anh hãnh diện vì tài năng của em và sự hoàn hảo trong bức tranh. Bức tranh 'Anh trai tôi' là hình ảnh của một cậu bé ngồi bên cửa sổ, nơi bầu trời xanh biếc. Mặt của cậu bé tỏa ra ánh sáng đặc biệt, thể hiện tâm trạng mơ mộng. Điều này làm cho niềm vui của anh trở thành xấu hổ. Dưới mắt của em, anh trai hoàn hảo, nhưng thực tế anh chưa xứng đáng với suy nghĩ của em. Trước bức tranh của em gái, anh nhận ra điểm yếu của mình và hiểu được tình cảm của em.
Ngược lại với người anh, Kiều Phương được mô tả là một cô bé đáng yêu. Hai anh em luôn sống hòa thuận và yêu thương nhau. Anh trai thường gọi cô là Mèo vì cô thích vẽ màu và làm bẩn mình khi vẽ. Khi tài năng của Phương được phát hiện, cả nhà vui mừng nhưng anh trai lại cảm thấy tự ti và ghen tị. Quan hệ giữa hai anh em bắt đầu trở nên căng thẳng hơn. Hành động của anh khiến cô bé buồn và sợ anh. Nhưng bằng tình yêu thương, Phương đã vẽ lại bức tranh 'Anh trai tôi', giúp anh trai cô nhận ra lỗi của mình.
Bức tranh của em gái tôi là một câu chuyện đầy cảm xúc về tình cảm anh em sâu đậm. Truyện đã ghi lại ấn tượng sâu sắc trong lòng những người đọc yêu thích tác phẩm của Tạ Duy Anh.